Khát vọng trở về - Chương 412: Anh em nhà Halep


Róc rách, róc rách

Khi nước nóng chảy xuống, mùi cà phê thơm phức cũng tỏa ra.

Vlad Halep đổ nước nóng vào một chiếc cốc lớn, rồi cầm thìa khuấy nhẹ và cầm một thanh bơ lên.

Anh ta cắt một miếng bơ, thả nó cốc, rồi đưa cho Seol Jihu.

Seol Jihu cẩn thận cầm chiếc cốc nóng hổi trên tay.

"Uống đi. Nó sẽ làm cơ thể anh ấm lên một chút. "

Nói xong, Vlad Halep ngồi phịch xuống chiếc ghế đối diện Seol Jihu và nhấp một ngụm cà phê từ cốc của mình.

Seol Jihu nhìn chằm chằm vào lớp bơ vàng đang tan chảy trong cốc cà phê của mình, với vẻ ngạc nhiên.

Sau khi uống một ngụm, cậu tròn mắt.

Vị đắng của cà phê và vị ngậy của bơ hòa quyện vào nhau, từ từ trôi xuống cổ họng cậu.

“… Ngon quá.”

Khuôn mặt căng thẳng của cậu từ từ giãn ra.

"Tôi chưa bao giờ uống cà phê với bơ. Không ngờ lại ngon thế này."

“Đó là thức uống truyền thống ở quê tôi.” - Vlad Halep gật gù- "Đó là cách tốt nhất để làm ấm người mỗi khi trời lạnh."

Sau đó anh ta lại nhấp một ngụm cà phê khác.

Seol Jihu hơi bối rối, nhưng cậu vẫn kiên nhẫn chờ đợi. Cậu đoán rằng Vlad Halep đang nghĩ cách để mở lời.

Từ trước đến nay, Vlad Halep là một người lạnh lùng, không quan tâm nhiều đến vấn đề của người khác.

Thế mà hôm nay anh ta lại gọi Seol Jihu ra để nói chuyện riêng. Chắc chắn anh ta có điều gì quan trọng cần bàn với cậu.

Đúng như Seol Jihu nghĩ, sau khi uống gần hết cốc cà phê, Vlad Halep chậm rãi lên tiếng.

“Anh có nhớ...  những gì tôi đã nói với anh không? Tại quán trọ ở Odor. ”

“Quán trọ ở Odor… Ý anh là lý do khiến hai người tới Thiên đường".

"Không.  Đó là những lời của Oana, không phải của tôi. "

Vlad Halep lắc đầu.

Seol Jihu nghĩ ngợi một lúc. Cuối cùng cậu đã nhớ ra.

[… Hãy bảo vệ chúng tôi.]

[Anh có thể bảo vệ tôi và em gái tôi không? Và đừng hỏi bất cứ điều gì.]

[Không. Chúng tôi không phải là tội phạm.]

[Tôi biết yêu điều đó nghe có vẻ kỳ lạ, nhưng chúng tôi không biết chúng là ai. Chúng tôi cũng không hiểu ý định của chúng là gì.]

[Tất cả những gì chúng tôi biết là, có những kẻ muốn tấn công chúng tôi và làm mọi thứ để quấy phá chúng tôi.]

Seol Jihu gật gù.

Thực ra, sau khi trận chiến ở Pháo đài Tigol kết thúc, cậu định nói chuyện với anh em nhà Halep về chuyện này rồi. Nhưng vì thử thách Thiêng liêng và một loạt sự cố khác, cậu ta đã hoàn toàn quên mất chuyện đó.

“Thành thật mà nói, tôi không có bằng chứng gì cả. Nhưng mà, cuộc sống của Oana và tôi đã thay đổi từ khi bước vào Valhalla".

Seol Jihu gật đầu, ra hiệu cho anh ta nói tiếp.

"Oana và tôi vào Thiên đường với một con dấu đỏ."

“Uhm, tôi vẫn nhớ. Oana nói rằng gia đình anh đã trở nên nghèo khó vì bị Oana bị ma ám, và một người quen đã giới thiệu hai người tới Thiên đường".

"Người quen…" - Vlad Halep khịt mũi - “Nói vậy cũng không sai. Chủ nợ vẫn là người quen ”.

Có vẻ như kẻ mời họ đến Thiên đường không phải vì thiện chí.

"Gã khốn đó, hắn đã âm mưu ngay từ đầu"

"Âm mưu?"

"Phải. Chúng tôi biết rằng những người mang dấu đó bị đối xử như nô lệ ở Thiên đường. Chúng tôi cũng đoán rằng mình sẽ trở thành lá chắn thịt hoặc mồi nhử. Nhưng không ngờ..."

"Sao cơ?"

"Hắn rủ rê chúng tôi tới Thiên đường để thỏa mãn ham muốn tình dục".

“… Tình dục?” - Seol Jihu trố mắt nhìn anh ta.

"Đừng nghĩ linh tinh. Tôi đang nói về Oana."

Vlad Halep nói một cách bình tĩnh, nhưng nét mặt của anh ta trở nên dữ tợn.

"Hóa ra hắn đã dụ dỗ Oana nhiều lần rồi. Hắn bảo con bé quan hệ để trừ nợ". số tiền nợ nhất định mỗi khi cô ấy để anh ấy có đường với cô ấy. ”

Seol Jihu nheo mắt. Chuyện đổi tình lấy tiền vốn khá phổ biến ở Trái đất lẫn Thiên đường. Nhưng chẳng ai muốn người thân bị vướng vào con đường đó.

"Vì Oana liên tục từ chối, nên hắn đã rủ con bé đến Thiên đường để giở trò".

"Và…"

"Tôi đã giết hắn ta trước khi hắn có thể làm bất cứ điều gì."

Vlad Halep chậm chạp di chuyển ngón tay trên tách cà phê.

“Tôi đã kiếm được một tinh thể liên lạc và đưa cho Oana. Con bé nhanh trí giả vờ chiều ý hắn, và khéo léo tiết lộ mọi chuyện cho tôi. Thế là tôi đã chạy đến đó và xé xác hắn ta ngay tại chỗ ”.

"Tuyệt lắm."

"…Tuyệt ư?"

Giọng nói của Vlad Halep chùng xuống.

“Tôi cũng nghĩ thế. Nhưng chỉ vài ngày thôi”.

"???"

"Không lâu sau, Oana liên tục hối hận và bảo rằng: Biết thế em chiều hắn một lần cho xong".

Seol Jihu tròn mắt trước lời thú nhận của anh ta.

 Chát! 

Vlad Halep đập cốc cà phê xuống và thở dài.

"Bởi vì… Từ ngày hôm đó, cơn ác mộng bắt đầu."

"Ý anh là gì?"

"Kẻ thù bắt đầu theo đuổi chúng tôi."

Vlad Halep khịt mũi.

"Cậu thấy đấy, tôi là một nô lệ và tôi đã giết kẻ dẫn mình đến Thiên đường. Đó là một hành vi phản loạn, nên đồng minh của hắn quyết tâm trả thù. Và đó cũng là cách để chúng dằn mặt những kẻ mang dấu đỏ khác".

"..."

"Chúng tôi không có nơi nào để ẩn náu. Mỗi khi chúng tôi ra ngoài, lại có những kẻ bắt đầu theo đuôi và tấn công chúng tôi. Những vụ xô xát làm khiến chúng tôi bị đưa vào danh sách đen của nhà trọ và quán ăn, họ nói rằng chúng tôi đang cản trở việc kinh doanh của họ"..

"..."

"Chúng tôi đã trở nên tuyệt vọng. Chúng tôi muốn đánh trả… nhưng vô ích, kẻ thù quá đông và nham hiểm. Oana suýt chết ba lần. Mỗi ngày trôi qua đều giống như một địa ngục trần gian ”.

"..."

"Thế là, chúng tôi quyết tâm tham dự Bữa Tiệc để tìm kiếm hy vọng".

Seol Jihu nhíu mày. Cậu nhớ lại Giai đoạn 1 của Bữa tiệc, Vlad Halep lê bước lên cầu thang với thân hình bê bết máu.

"Chúng tôi nghĩ rằng ở nơi đó, chúng tôi có thể trốn tránh được kẻ thù và tìm được phần thưởng nào đó để trở nên mạnh mẽ hơn. Không ngờ, phòng của tôi cũng có kẻ thù... Chúng tấn công tôi, và tôi buộc phải xử lý bọn chúng".

"Những kẻ này thật ngoan cố".

"Vâng. Chúng quyết truy cùng giết tận cho bằng được" - Vlad Halep khịt mũi - "Vấn đề là, nanh vuốt của kẻ thù vươn tới tận Trái đất".

Seol Jihu nhíu mày.

"Đúng vậy. Chúng tấn công anh em tôi ngay cả trên Trái đất. Thậm chí chúng còn nhắm vào gia đình của chúng tôi… Cha mẹ chúng tôi đã qua đời vì một tai nạn xe hơi. Cảnh sát nói rằng đó là một tai nạn đáng tiếc, nhưng tôi và Oana không nghĩ vậy. "

Seol Jihu thở dốc.

“… Và... Sung Shihyun nữa. Tôi không muốn bênh vực hắn, nhưng tôi có thể hiểu lý do tại sao hắn phản bội" - Vlad Halep lắc đầu - “Tôi nghe nói rằng hắn cũng bị kẻ thù truy đuổi ở Thiên đường và Trái đất. Giống như tôi và Oana".

Seol Jihu cay đắng lắc đầu.

Cuối cùng cậu đã hiểu tại sao cậu hiếm khi nghe được tin tức về hành tung của anh em nhà Halep.

“Tôi rất tiếc cho cái chết của cha mẹ anh..."

"Thời điểm đó tôi suýt phát điên. Ngay cả Oana cũng bị thương nặng. Trái tim tôi như muốn nổ tung, và tôi gần như mù quáng vì cơn thịnh nộ. ”

“….”

“Thậm chí tôi đã nghĩ đến việc đào tẩu sang phe Ký sinh trùng.”

"Huh? Anh định phản bội nhân loại?"

"Đúng. Và đó không phải là suy nghĩ nhất thời đâu. Tôi đã cân nhắc chuyện này một cách nghiêm túc. Chúng tôi chẳng còn gì trên Trái đất, và chúng tôi cũng phải sống chui nhủi trên Thiên đường. Thế nên, tôi đã bàn với Oana và rủ con bé đầu hàng Ký sinh trùng".

Seol Jihu không biết nói gì. Cậu hoàn toàn hiểu những nỗi niềm của anh ta.

Bởi vì khi họ trở thành Ký sinh trùng, họ sẽ không còn phải lo lắng về cái chết.

Bởi vì khi họ trở thành Ký sinh trùng, anh ấy có thể cứu được em gái của mình.

Bởi vì khi họ trở thành Ký sinh trùng, anh ta có thể tàn sát kẻ thù của mình.

Vlad Halep cúi gằm mặt và lẩm bẩm: “Nếu không nhờ Oana thì…”

"Chắc là cô ấy đã ngăn cản anh?"

"Đúng thế. Con bé cầu xin tôi đừng làm vậy, nói rằng trong tương lai mọi thứ sẽ trở nên tốt đẹp hơn. Con bé cũng bảo tôi rằng, đầu hàng Ký sinh trùng cũng có nghĩa là đầu hàng những kẻ đã tấn công chúng tôi".

"Trong tương lai mọi thứ sẽ tốt đẹp hơn?"

"Phải. Tôi đã hứa rằng sẽ  cố gắng chịu đựng thêm một chút nữa… nhưng tôi không thực sự hy vọng gì cả".

Vlad Halep dừng lại một lúc,  rồi liếc nhìn Seol Jihu.

"Thật bất ngờ, những cuộc truy đuổi nhanh chóng biến mất. Bắt đầu từ lúc anh trở nên nổi tiếng".

Seol Jihu chớp mắt khi Vlad Halep bất ngờ nhắc đến tên mình.

"Đầu tiên, những vụ tấn công dần dần thưa thớt. Thế rồi...”

Vlad Halep dừng lại một lúc, rồi nói tiếp.

"Sau cuộc chiến tại Pháo đài Tigol, không còn vụ tấn công nào nữa".

"..."

"Nghe thật là mỉa mai, phải không? Tôi chỉ đột nhiên nghĩ đến chuyện nương nhờ Valhalla, nhưng không ngờ đó lại là một quyết định sáng suốt nhất từ trước đến nay. Cuộc sống của chúng tôi đã trử lại yên bình. Và..."

Vlad Halep dừng lại, nhìn thẳng vào Seol Jihu với ánh mắt nghiêm trang.

"Khi được sống yên bình, tôi bắt đầu tĩnh tâm trở lại. Tôi chợt nhận ra một chuyện kỳ lạ".

"Kỳ lạ? Như thế nào cơ?"

"À, phải nói trước với cậu điều này. Từ nhỏ, tôi đã có giác quan nhạy bén... Nói thế nào nhỉ, tôi cực kỳ nhạy cảm với sát khí. ”

Seol Jihu định đáp lại rằng "Đó là vì anh mang số mệnh của Thiên Sát Tinh." Nhưng thấy nói vậy hơi thô lỗ, cậu quyết định kìm lại.

"Điều kỳ lạ nằm ở chỗ: những lần chúng tôi bị tấn công, hay lần cha mẹ tôi bị tai nạn... Tôi đều cảm thấy sát khí, nhưng sát khí đó không hướng về phía tôi.".

"Ý anh là... kẻ thù không định giết anh, mà chúng muốn giết người thân của anh, để anh trở nên cô độc?"

Vlad Halep gật đầu.

"Phải. Tôi đoán là chúng muốn dồn tôi vào đường cùng. Thảo nào Oana bảo tôi không được đầu hàng".

"Em gái anh quả là một người thông thái".

Nghĩ đến đây, Seol Jihu cũng trở nên tò mò.

Nếu em gái cậu cũng tới Thiên đường thì sao? Seol Jinhee sẽ nói gì? Cô bé sẽ trở thành người như thế nào?

"Dù sao..." - Vlad Halep suy nghĩ một lúc trước khi hắng giọng - "Tôi muốn khuyên anh một điều. Đừng dao động".

"..."


"Khi những điều như thế này xảy ra, anh phải hành động theo lý trí. Đừng để cảm xúc kiểm soát bản thân".

"..."

"Nếu lúc đó tôi để cảm xúc kiểm soát bản thân mình... Có lẽ tôi đã trở thành một Ký sinh trùng và trở thành kẻ thù của anh. Nếu điều đó xảy ra, tôi không thể tận hưởng hạnh phúc như ngày hôm nay".

Vlad Halep ngượng nghịu gãi đầu gãi tai, như thể anh ấy đang xấu hổ.

Seol Jihu mỉm cười. Cậu đã bình tĩnh lại khá nhiều. Những lời Vlad Halep vừa nói đã khiến trái tim cậu dịu xuống.

Nghĩ lại thì, cậu và Vlad Halep có khá nhiều điểm chung: dính líu đến nhiều sự cố, bị kẻ thù bí ẩn tấn công, người thân bị đe dọa.

Theo một nghĩa nào đó, Vlad Halep là tiền bối của cậu.

Bên cạnh đó, Seol cũng nhớ lại tập hồ sơ của Ian, viết về những người Trái Đất tài giỏi. Họ thường gặp những rủi ro bí ẩn và kết cục không may.

Nghĩ đến đây, đầu óc cậu bắt đầu tỉnh táo hơn.

"Cảm ơn anh."

Seol Jihu lịch sự cúi chào.

Trái tim cậu vốn đã cháy đen vì cơn thịnh nộ, nhưng nhờ có Vlad Halep, tâm trí cậu bắt đầu dịu lại.

Vlad Halep nhìn chằm chằm vào Seol Jihu, rồi bẽn lẽn quay đi và nhấp một ngụm cà phê.

“Chà… Nếu tôi có thể giúp gì đó thì... anh cứ nói. Dù sao đi nữa, chúng tôi cũng được Valhalla che chở".

Seol Jihu khẽ bật cười.

Thay vì nói rằng mình muốn trả ơn Seol Jihu, Vlad Halep lại nói một cách vòng vo, kỳ quặc. Có vẻ như anh ta là một người hay xấu hổ.

Seol Jihu suy nghĩ một lúc trước khi hỏi.

"Nhân tiện, cuộc sống ở đây như thế nào?"

“Tôi đã nói rồi mà. Tôi rất hạnh... À, mọi chuyện đều ổn".

"Thế còn Oana? Cô ấy nghĩ gì?"

“Con bé nói rằng nó ấy rất vui khi được ở gần nhiều chị em ngực bự.”

"Cái gì cơ?"

“Đừng nhìn tôi như vậy. Tôi chỉ lặp lại lời của nó thôi" - Vlad Halep khịt mũi.

"À... ừ. Dù sao đi nữa..." - Seol Jihu mỉm cười và nói tiếp - "Có chuyện này, tôi muốn hỏi anh từ lâu rồi. Hai người có muốn trở thành thành viên chính thức của Valhalla không?"

Vlad Halep nhíu mày.

“… Nói thật là" - Anh ta chống cằm một lúc rồi lắc đầu - "Tôi cũng băn khoăn lắm đó. Tôi cứ tưởng anh không chấp nhận chúng tôi cơ đấy".

"Tốt quá rồi" - Seol Jihu vui vẻ nâng cốc cà phê lên - "Rất vui được hợp tác cùng hai người".

"Tôi cũng vậy. Chỉ cần anh vẫn giữ lời hứa khi xưa" - Vlad Halep cũng cầm cốc cà phê.

Keeng

Sau khi nâng ly chúc mừng, Seol Jihu đưa cốc lên miệng. Vị cà phê rất thơm và ngon, khiến đầu cậu choàng tỉnh.

*


Ngay sau đó, Vlad Halep lôi cô em gái của mình ra khỏi giường, và họ đã ký hợp đồng ngay lập tức. Từ hôm nay, họ không còn là khách mời nữa mà trở thành những thành viên chính thức của Valhalla.

Sau đó, khi bình minh lên, Seol Jihu gọi Eun Yuri tới phòng mình.

Sau khi nói chuyện với Vlad Halep, Seol Jihu nhận ra một chuyện.

Ở Thiên đường này, sức mạnh có thể đứng trên cả luật pháp. Nhưng mà, kẻ mạnh vẫn có thể bị đối phương điều khiển và thao thúng.

Để thoát khỏi sự thao túng của kẻ thù, cậu cần phải đặt lý trí lên trên cảm xúc. Thế nên, cậu đã gọi Eun Yuri, một trong những người lý trí nhất.

"Oppa, anh gọi em à?"

Eun Yuri loạng choạng bước vào. Tóc cô ấy ướt sũng, có lẽ vừa mới tắm xong. 

Bộ quần áo ngủ mỏng manh không che hết được những đường cong của cô, và nước chảy từ mái tóc làm cho thân hình mơn mởn của cô hiện rõ hơn.

Nhìn đôi mắt đỏ ngầu và khuôn mặt bơ phờ mệt mỏi, có vẻ như cô ấy vừa thức cả đêm để luyện tập.

“Em ổn chứ? Trông em xơ xác quá".

"Không sao đâu. Chỉ là do cô giáo liên tục giao cho em những bài tập khó... Em đang tìm hiểu phép thuật tạo tác, thì cô giáo lại yêu cầu em xác định quỹ đạo của các hạt electron trong nguyên tử và điều khiển quỹ đạo đó, rồi truyền mana vào các hạt cơ bản và kích nổ chúng theo lý thuyết xác suất... Ôi trời, một bài tập quái đản".

Nghe Eun Yuri lảm nhảm những từ ngữ khó hiểu, Seol Jihu đần mặt ra. Thấy cậu ngơ ngác, Eun Yuri phẩy tay:

"À, quên chúng đi. Đừng cố hiểu chúng làm gì".

“Càng ngày em càng giống Tiểu thư Roselle hơn.”

“Hehe, em cá là hai người kia sẽ nổi khùng lên khi biết rằng em được giao một bài tập riêng, có độ khó cao hơn. Lỡ họ biết thì phiền lắm".

"Huh? Em sợ anh bép xép với họ sao?" - Seol Jihu ngán ngẩm nhìn Eun Yuri chằm chằm.

Eun Yuri vén mái tóc ướt và duỗi tay ra.

"Dù sao thì, anh gọi em đến đây có việc gì?"

"Trông em có vẻ mệt mỏi ... Liệu em có đủ sức để khám phá một vài bí ẩn không?"

"Bí ẩn?"

Đôi mắt lơ mơ của Eun Yuri sáng lên. Sau đó, cô ấy lườm Seol Jihu.

"Nghe hay đấy, nhưng... bí ẩn đó có liên quan gì đến đĩa bạc và cốc thủy tinh không? Nếu anh còn đem tên em ra làm trò đùa, em sẽ đi luôn đấy".

(Note: Nhắc lại kẻo các bạn quên. Tên của Eun Yuri trong tiếng Hàn nghĩa là "thủy tinh bạc").

"Không, không." - Seol Jihu cười cay đắng - "Anh thực sự muốn nghe lời khuyên của em, về những gì đang xảy ra gần đây."

Eun Yuri nhận ra rằng Seol Jihu không hề đùa giỡn. Đôi mắt uể oải của cô ấy trở nên sắc bén ngay lập tức, và cô cẩn thận ngồi xuống.

"Kể em nghe đi".

Eun Yuri là một thiên tài. 

Tất nhiên, cô ấy chỉ là một thiên tài về mặt ma thuật. Cô không phải là một chiến lược gia lão luyện như Gia Cát Lượng, cũng không phải là một thám tử tài ba như Sherlock Holmes. Tuy nhiên, Seol Jihu biết rằng cô ấy có trí tuệ phi thường.

Thậm chí lúc tham gia Hướng dẫn đặc biệt, cô ấy đã làm được những điều mà Seol Jihu chưa hề nghĩ đến.

Thời điểm này, Seol Jihu giống như người chết đuối. Cậu phải tìm cách bấu vúi vào mọi thứ "cọc" xung quanh mình. Thế nên cậu quyết định tìm kiếm lời khuyên từ những người xung quanh, ví dụ như cô gái trẻ trung xinh xắn này.

"Nên bắt đầu từ đâu nhỉ…"

Seol Jihu suy nghĩ một lúc lâu. Cuối cùng, cậu kể lại mọi thứ, bắt đầu từ vụ "đấu tố" ở Haramark cho đến việc em gái cậu bị bắn ở Trái đất.

Cậu không bỏ sót một chi tiết nào, thế nên câu chuyện khá dài dòng. Dù vậy, Eun Yuri vẫn tập trung lắng nghe".

"Em hiểu rồi…" - Cô ấy lên tiếng ngay khi câu chuyện kết thúc - "Đây không phải là một bí ẩn, đó là một mê cung nhiều lối."

"Mê cung nhiều lối?"

"Vâng. Anh có bao giờ nghe tới câu chuyện về quả bóng bi-a màu đỏ chưa? ”

“À... Hình như là có… trên internet…”

(Note: Eun Yuri nói về câu chuyện này: http://freeread.com.au/@RGLibrary/AnthonyMRud/Masters/JM-04-TheRedBilliardBallMystery.html)

Eun Yuri liếm môi rồi nói tiếp: "Trong truyện, mọi giả thuyết đều có vẻ đúng đắn, mọi đáp án đều có vẻ hợp lý. Tình huống này cũng vậy."

Seol Jihu không hiểu tại sao cô ấy lại  liếm môi, nhưng cậu vẫn im lặng và kiên nhẫn chờ đợi.

“Mm, thoạt nghe thì có vẻ phức tạp, nhưng…”

Eun Yuri thì thầm. Thế rồi, cô ấy nhìn chằm chằm vào Seol Jihu và hỏi.

"Oppa. Anh tin tưởng Gula-nim đến mức nào?"

Đó là một câu hỏi khá bất ngờ.

"Ý em là gì?"

“Em chỉ hỏi thôi. Anh có tin tưởng Gula-nim không? ”

"Có chứ?"

“Vậy thì Gula-nim có tin anh không? Cả hai có phải là đồng minh của nhau không?"

"Có" - Seol Jihu khẽ gật đầu.

"Nếu vậy, em nghĩ là Nữ thần đang cố gắng giúp anh. Hãy nghiền ngẫm những lời của bà ấy xem. Em tin rằng lời nói của bà ấy chính là những gợi ý cho chuyện này".

MỤC LỤC















































































































1 nhận xét:

Được tạo bởi Blogger.