Khát vọng trở về - Chương 346: Trùng hậu giáng lâm - Phần 2



Khi Seol đang nhìn xung quanh với vẻ mặt cay đắng, cậu bỗng nhìn thấy hai sinh vật đang trôi nổi trong không trung.

Một kẻ là Sung Shihyun, vẫn bị mất một cánh tay và đang nôn ra máu. Kẻ còn lại là Chastity, đang vất vả dìu hắn ta.

Cả hai trông cực kỳ thê thảm.Sung Shihyun đang thở hổn hển và dùng cánh tay còn lại để bám vào Chastity. Đặc biệt, Chastity có vẻ đã kiệt sức và phải hủy bỏ tình trạng Hóa thần, trở lại hình dạng ban đầu.

Mặc dù khuôn mặt của chúng xanh xao và nhợt nhạt, dường như cả hai không bị ảnh hưởng bởi địa ngục xung quanh.

Giống như cách Roselle khống chế Hàn Băng Giới, Trùng hậu cũng khống chế ảnh hưởng của đòn tấn công hủy diệt này. Cả hai kẻ kia, và đội quân ký sinh trùng, đều không bị tổn hại gì.

Đôi mắt của Seol Jihu nhìn thẳng vào mắt Chastity. Ngay sau đó, Chastity Thô Tục vội vã quay đầu. Vỗ cánh, mụ đưa Sung Shihyun ra khỏi pháo đài.

Theo bản năng, Seol Jihu lao về phía hai Tư lệnh, nhưng vô ích.

Sau đó....

"KHAKKKK!"

Giọng hét the thé bỗng dừng lại.

Đôi mắt Trùng hậu trợn lên.

"Keeeeeeuuu."

Hơi thở của mụ trở nên nặng nề và mụ ôm đầu gào thét!

Một dòng máu đen trào ra từ mũi Trùng hậu, nhưng mụ không quan tâm tới điều đó bởi một cơn đau dữ dội đang làm cơ thể mụ quằn quại.

Mụ cắn chặt đôi môi run rẩy.

‘Kkuk! Kkuk!'

Nữ hoàng Ký sinh trùng đã nỗ lực để kìm nén cơn đau, nhưng không được nữa rồi! Dòng máu đen thẫm bắt đầu tuôn ra khỏi miệng mụ ta.

Cuối cùng, mụ ngã quỵ xuống.

"Keeeuu! Khụ! Khụ khụ!"

"B-bệ hạ!"

Patience Bùng nổ, đã Hóa thần và lao về phía Trùng hậu.

Nhìn thấy Nữ hoàng nôn mửa, cô ta bối rối không biết phải làm gì. Những làn khói trắng bắt đầu xuất hiện trở lại quanh cơ thể Trùng hậu.

"…Dừng lại."

Nhìn thấy những dấu hiệu nguy hiểm xuất hiện khắp người Trùng hậu, Patience mếu máo.

Nữ hoàng Ký sinh trùng cố gắng ngẩng đầu lên.

Patience đang ở đây, Charity Gớm ghiếc và Humility Khó coi lùa các Quái Ổ trở về. Chastity và Sung Shihyun cũng đang bay qua chiến trường để tới gần Trùng hậu.

Mụ quay lại nhìn những thuộc hạ của mình, rồi thở dài.

"…Thế là đủ rồi".

Mặc dù mụ phải trả một cái giá không nhỏ chút nào, nhưng mụ đã đạt được mục tiêu của mình.

Nữ hoàng Ký sinh trùng loạng choạng đứng dậy.

Giờ đây, chỉ còn một việc duy nhất.

"Mau rút lui…!"

Nữ hoàng Ký sinh trùng quay lại mà không hề do dự.

Mụ bay lên, dang rộng đôi cánh xương xẩu và phóng mình vào không trung..

Cứ như thế, lực lượng Ký sinh trùng bắt đầu rút lui giữa sự hỗn loạn của chiến trường.

Cách đây không lâu, chúng đông đúc đến mức lấp đầy bầu trời và mặt đất. Nhưng giờ đây, chúng đã theo Trùng hậu Đế Vương bay về phía mặt trời lặn.

*


Khi giọng hét của Trùng hậu dừng lại đột ngột, cũng là lúc các vụ nổ dần dần lắng xuống. Mặt đất ngừng rung chuyển, bầu trời ngừng đảo lộn và địa ngục cũng dần tan biến.

Sau nhiều lần chao đảo, Seol Jihu lấy lại được thăng bằng.

Khi tầm nhìn mờ nhạt của cậu dần dần rõ nét, thứ đầu tiên mà cậu nhìn thấy là một bầu trời trống rỗng.

Cả Chastity lẫn Sung Shihyun đều đã biến mất.

Như thể cậu vừa nằm mơ.

Sau đó, Seol Jihu nghe thấy tiếng ồn ào bên ngoài. Cậu giật mình sực tỉnh.

'Ah.'

Trong khoảnh khắc tiếp theo, cậu lao đi như một tia chớp. Seol nghe thấy ai đó gọi mình từ phía sau nhưng không hề quay lại. Cậu chỉ tập trung vào việc đuổi theo đội quân Ký sinh trùng.

Trực giác mách bảo cậu như vậy.

Sử dụng Bước Chân Sấm Sét, cậu nhảy khỏi pháo đài ngay lập tức.

Chiến trường đã biến thành một khung cảnh hỗn loạn.

Đám mây hình nấm dày đặc vẫn lơ lửng trong không trung, mặt đất bị giày xéo tới mức biến thành một hoang mạc cằn cỗi chỉ toàn cát và đá vụn.

Với dung nham chảy khắp nơi, khu vực này thực sự giống như một địa ngục trần gian.

Như thể cậu đang chứng kiến hậu quả của một cuộc chiến tranh hạt nhân.

Nếu không phải vì hai Linh chúa - Ophinü Odor và Diffidem Odor, cùng năm Linh Vương mạo hiểm mạng sống để giảm bớt thiệt hại....

Nếu không có Cây thế giới dựng rào chắn để cản bớt sóng nhiệt...

Có lẽ người còn lại trên chiến trường này, sẽ biến thành tro bụi từ lâu rồi.

Đây là sức mạnh thực sự của một vị thần cai quản cả thế giới.

Seol Jihu cuối cùng cũng nhận ra tại sao Sung Shihyun lại tự tin đến vậy.

Sức mạnh của các Tư lệnh thực sự vượt xa những thực thể mà Seol từng biết. Nếu so với Trùng hậu, các Tư lệnh chỉ là thứ nhãi nhép.

Sức mạnh thực sự của Trùng hậu Đế vương, kẻ đã nuốt chửng Chủ Thần của thế giới này, đủ để gieo rắc nỗi sợ hãi và khủng bố cho bất cứ ai.

Seol Jihu nuốt nước bọt cay đắng.

Nhưng cậu chợt nghĩ ra một chuyện.

Nếu mụ có thể phát huy sức mạnh như thế, Thiên đường đáng lẽ phải rơi vào tay Nữ hoàng Ký sinh trùng từ lâu rồi.

Thực tế là mụ vẫn chưa chiếm được toàn bộ Thiên đường, nghĩa là có điều gì đó đã cản bước mụ ta.

Giống như làn khói trắng đã thiêu đốt Trùng hậu.
 Nếu Seol đoán đúng, Trùng hậu đã phải chịu một mất mát lớn lao để có thể xuất hiện ở nơi này....

....Để bảo vệ các Tư lệnh và kế hoạch trong tương lai.

Seol Jihu xoa mũi và nhìn chằm chằm vào bầu trời xa xăm.

Cậu ta không thể nhìn thấy Trùng hậu hoặc các Tư lệnh, nhưng nhìn ra đường chân trời, cậu nhìn thấy những chuyển động mờ nhạt của lực lượng Ký sinh trùng đang rút lui.

"Chàng trai trẻ, cậu có phải là người đã hồi sinh Cây thế giới không?"

Ngay lúc đó, một giọng nói khàn khàn vang lên bên cạnh Seol.

Một Thú nhân có khuôn mặt cháy sém, nhổm dậy và gầm gừ.

Sau đó, Thú nhân này hỏi Seol.

"Cậu có định để chúng trốn thoát không?"

Seol Jihu chớp mắt trước câu hỏi bất ngờ.

"Hay cậu sẽ truy đuổi chúng?"

Nhưng nghe câu hỏi tiếp theo, đôi mắt cậu sáng lên.

Thú nhân nọ cười lớn khi nhìn vào đôi mắt cậu.

"Vậy là, chúng ta đều nghĩ giống nhau."

Thú nhân nọ rùng mình và đột nhiên biến thành một con thú lớn.

Chiếc bờm trắng như tơ rung rinh, những sọc đen trên thân trắng khiến anh ta trông như một con hổ trắng.

Bạch Hổ vươn vai và nhìn Seol.

"Nhảy lên đây."

Seol Jihu nhảy lên lưng anh ta mà không hề do dự.

"Giữ chặt nhé."

Con hổ trắng lao về phía trước.

Đôi mắt Seol Jihu mở to. Mặc dù cậu đã chuẩn bị tinh thần, nhưng cậu suýt ngã ngửa vì tốc độ kinh khủng của Bạch Hổ.

Nhưng chẳng mấy chốc, cậu khom người xuống và đưa mắt nhìn về phía trước với ánh mắt sắc bén.

Cậu không có ý định để Ký sinh trùng trốn thoát dễ dàng như vậy.

Chắc chắn là thế

Và vì vậy, trong khi mọi người đang hỗn loạn tìm kiếm nhau, chỉ có Seol Jihu cưỡi con hổ trắng chạy băng qua chiến trường như một tia sáng.

"Hmm?"

Người đầu tiên nhận thấy điều đó là Hao Win.

Sau khi đến Pháo đài Tigol, anh ta đã nhảy vào cuộc chiến, dẫn đầu Hội Tam Hoàng đi theo hỗ trợ kỵ binh.

Anh thở phào nhẹ nhõm sau khi sống sót trong gang tấc nhờ Cây thế giới. Nhưng khi nhìn thấy Seol Jihu đang đuổi theo kẻ thù, anh hoàn toàn bị sốc.

Tuy nhiên, anh cười toe toét trong khoảnh khắc tiếp theo.

"Một lần nữa, cậu ấy vẫn luôn nhìn thẳng về phía trước. Hey, Ming Jie!"

"... Ngài sẽ đuổi theo anh ấy?"

"Đâu có sự lựa chọn nào khác? Cậu ấy vẫn chưa hài lòng với món khai vị và món chính."

"Tôi không thể hiểu nổi... Họ đã chạy trốn rồi, không phải sao? Có lý do gì để mạo hiểm...:

"Nào nào, hãy lịch sự tôn trọng người đầu bếp của chúng ta. Anh ấy sẽ giúp chúng ta làm món tráng miệng."

Hao Win cười khúc khích trước khi nhặt kiếm và khiên lên, rồi chạy theo Seol Jihu.

Với một tiếng thở dài, Ming Jie tập hợp các thành viên của Hội Tam Hoàng và đi theo Hao Win.

"Vẫn chưa đủ sao?"

Gabriel cũng vậy.

Hất mái tóc bạc của mình, cô dang rộng đôi cánh phủ đầy tro.

Họ không phải là những người duy nhất. Bất kỳ ai, khi nhìn thấy Seol Jihu đang truy đuổi kẻ thù với tinh thần chiến đấu mãnh liệt, đã đứng dậy ngay lập tức.

Như thể họ đã bị mê hoặc.

Dân bản địa, người Trái đất, Thiên thần, Tiên nữ và các thú nhân đều dõi theo bước chân Seol.

Và vì vậy, dòng chảy của cuộc chiến đã tiếp diễn.

[Cậu có muốn trở thành Vua không?]

[…Nghe tuyệt đấy.]

Cuộc hội thoại ngày nào với Hao Win bỗng hiện lên trong tâm trí cậu.

Mặc dù Seol Jihu không biết, nhưng cảnh tượng này giống hệt như một vị vua lãnh đạo quân đội của mình và xông pha trên  chiến trường.

---

Dịch và biên tập bởi các thành viên nhà MSN

Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
https://www.facebook.com/groups/802511883600547


Like Fanpage để ủng hộ nhóm: https://www.facebook.com/Moonsnovel

Yêu cầu các bên leech truyện giữ nguyên credit, link Fanpage và link nhóm.

---

Xin các bạn donate cho nhóm thông qua Fanpage Moonsnovel để hỗ trợ chúng mình! 














































2 nhận xét:

  1. Chạy đi đâu hả mấy con đũy :)) - Jihu said

    Trả lờiXóa
  2. hayy... best main... "có chạy đằng trời" nha "chụy Trùng và bầy tớ"

    Trả lờiXóa

Được tạo bởi Blogger.