Khát vọng trở về - Chương 321: Bước vào trận chiến


Pháo đài Tigol.

Đó là một thành trì hùng vĩ được xây dựng tại một vị trí thuận lợi trong dãy núi Hirus, được những ngọn núi bao quanh cả bốn phía. Được xây dựng trên một địa hình gồ ghề cao vài trăm mét so với mực nước biển, nó thực sự là một pháo đài phi thường.

Vị trí địa lý của pháo đài không chỉ làm cho nó trở thành một căn cứ đáng tin cậy để bảo vệ con đường dẫn đến trái tim của Liên bang, mà còn là một vị trí chiến lược để bảo vệ biên giới giữa Liên bang và nhân loại.

Nhận ra tầm quan trọng của địa điểm này từ rất sớm, thủ lĩnh của Thiên thần sa ngã - Gabriel - đã tích hợp kiến thức của mình từ một thế giới khác, kết hợp với nghề thủ công xuất sắc của người lùn và phép thuật của các Thiên Tiên, để xây dựng các bức tường của pháo đài bằng máu và nước mắt.

Nó được gọi là lá chắn cuối cùng của Liên bang. Hầu hết mọi người đều cảm thấy như vậy khi lần đầu tiên đứng trước pháo đài.

Bất cứ ai bước qua lối vào tráng lệ của nó, sẽ thấy cánh cổng bất khả xâm phạm dưới chân vách đá. Ở lối lên đỉnh có thể nhìn thấy những bức tượng khổng lồ cầm những cây giáo và thanh kiếm sắc nhọn được khắc vào hai bên vách đá.

Khi lên đỉnh, khách tham quan sẽ thấy những thành lũy trải dài dọc theo núi non hùng vĩ, như một đường cao tốc vô tận.

Và một khi ở đó, hầu hết mọi người sẽ rơi vào nỗi kinh hoàng trước cảnh tượng hùng tráng và uy nghi của pháo đài. Xung quanh họ là những đám mây đang bay lững lờ, giống như một bức tranh.

Nếu một người cố gắng nhìn lên từ bên dưới pháo đài, người đó sẽ kiệt sức vì chỉ nhìn theo vách đá bằng mắt. Người đó sẽ hiểu một thành trì "bất khả xâm phạm" nghĩa là gì.

Tuy nhiên, cuộc đời như mây trôi nước chảy, sóng sau đè sóng trước. Đó là trật tự tự nhiên của thế giới.

Những ngọn núi bao quanh Pháo đài Tigol từng có màu xanh đậm tràn đầy sức sống, nhưng bây giờ mọi thứ đã được nhuộm màu đỏ thẫm trên nền màu xám, khiến chúng trông thật đáng ngại.

Các vết màu đỏ sẫm tồn tại trên chúng trong nhiều năm là bằng chứng cho thấy một cuộc chiến tàn khốc đã diễn ra trong thời gian dài.

Điều đó cũng tương tự đối với Pháo đài Tigol.

Có quá nhiều vết sẹo chiến tranh trên pháo đài, đến nỗi thật đáng xấu hổ khi nó từng được gọi là 'Mồ chôn Ký sinh trùng".

Thực ra thì, thành trì này đã sụp đổ một lần. Liên bang đã chiếm lại được nó, nhưng đương nhiên, Ký sinh trùng sẽ không ngoan ngoãn rút lui.

Ký sinh trùng đã dùng đủ mọi thủ đoạn tàn bạo và độc ác, tìm mọi cách để hủy hoại pháo đài. Và thế là, sự uy nghiêm của nơi này cũng tàn phai, giống như cái cây bị héo úa ở trung tâm của thành trì.

Tất nhiên, sau khi tái chiếm Tigol, Liên bang đã khôi phục pháo đài ở một mức độ nhất định. Nhưng dù cố gắng đến mấy, họ cũng chỉ vá víu được vẻ bề ngoài.

Dù ngoại hình của nó trông vẫn hoành tráng, nhưng chừng nào Cây thế giới vẫn chưa sống lại, thì pháo đài chỉ là một cái vỏ rỗng so với chính nó ngày xưa. Đó là điều mà cả Liên bang và Ký sinh trùng đều biết.

Có lẽ chính vì điều này mà một bầu không khí tiêu cực đang tuôn chảy trong những bức tường thành.

Các Thiên Tiên đang hướng những chiếc cung tên của mình về phía trước, mỗi người  mở to mắt nhìn về phía xa, với vẻ sợ hãi không thể diễn tả bằng lời.

Các Thổ Tiên bị các Tinh linh nguyên tố nguyền rủa nên phải dùng vải che mắt, nhưng nhìn qua cũng thấy là họ đang lo lắng. Đôi tay cầm vũ khí run lên bần bật.

Vẫn chưa hết. Những người lùn đang vất vả chế tạo thêm Lôi Thạch, còn Thú nhân giương nanh giơ vuốt đi tuần loanh quanh trên tường thành.

Tất cả các lực lượng tinh nhuệ nhất của Liên bang, đã tập trung trên pháo đài cùng với nỗ lực để bảo vệ nó. Đây chắc chắn là một cảnh tượng hùng vĩ.

Nhưng mà, chiến ý của mọi người đã tắt từ trước khi cuộc chiến bắt đầu. Không biết có phải do cảm xúc của mọi người hay không, nhưng dường như cả bầu trời cũng nhuốm màu u ám và buồn bã. Những đám mây xám xịt bao quanh pháo đài khiến cảnh tượng trở nên thê lương.

Họ sợ hãi cũng phải thôi. Lực lượng quân thù hoàn toàn áp đảo, đang chờ sẵn ở bên ngoài sườn núi.

Đó là một lực lượng kinh hoàng, thừa sức làm lu mờ sự hiện diện hùng vĩ của Pháo đài Tigol.

Đội quân xác sống, Quái Ổ, các loài Ký sinh trùng cấp cao, năm đội quân trực thuộc của năm Tư lệnh. Và khủng bố hơn cả là hình ảnh Nữ hoàng Ký sinh trùng đang thư giãn trên ngai vàng của mình, ngự trị trên bầu trời.

Bầu trời nhấp nháy với các tín hiệu lẹt xẹt cho thấy rõ đó chỉ là hình chiếu của mụ. Nhưng mà, chỉ thế thôi cũng đã khiến Liên bang chịu áp lực rất lớn.

"…"

Gabriel, thủ lĩnh của Thiên thần sa ngã, ngước nhìn Nữ hoàng Ký sinh trùng đang ngạo nghễ nhìn xuống pháo đài từ trên trời. Cô khẽ thở dài.

Tinh thần của họ gần như suy sụp hoàn toàn. Với sự xuất hiện của nữ hoàng Kí sinh trùng càng làm cho mọi hi vọng của họ tan vỡ.

Mặt khác, họ có thể cảm nhận được một tham vọng mạnh mẽ được truyền từ kẻ thù. Phải, tham vọng của Nữ hoàng Ký sinh trùng chắc chắn là hạ bệ Pháo đài Tigol một lần nữa.

Gabriel biết rằng cô phải khuyến khích các đồng minh của mình, nhưng không có lời nào phát ra. Họ đã phải đối mặt với một cuộc chiến mà thất bại là không thể tránh khỏi, vì vậy cô không biết làm thế nào để tăng cường tinh thần của họ.

Gabriel im lặng một lúc rồi khẽ ngẩng đầu lên và hỏi.
"Có thông tin gì về các động tĩnh của nhân loại không?"

Câu hỏi của cô cuối cùng đã phá vỡ sự im lặng dài, nhưng không có câu trả lời.

Gabriel thở dài.
"Tôi biết thông tin liên lạc đã bị cắt vì nhiễu tín hiệu. Tôi đang hỏi về liên hệ gần đây nhất của chúng tôi.

"Về điều đó…" -  Một Thiên thần sa ngã, người đứng gần cô mở miệng nói điều gì đó khó khăn nhưng lại lầm bầm.

"Sao thế?" - Gabriel nở một nụ cười mệt mỏi -  "Họ từ chối giúp chúng ta vì đó không phải là vấn đề của họ?"

"Không, không phải thế... Chúng tôi đã nhận được tin rằng một cuộc tổng động viên đã được thực hiện ở năm vương quốc, nhưng..." - Thiên thần sa ngã không nói nên lời.

Cô không biết nói gì hơn, vì mọi thông tin liên lạc nào đã bị cắt kể từ khi Ký sinh trùng đến.

"Tổng động viên huh." - Phản ứng của Gabriel không hào hứng cho lắm.

Đó là bởi vì cô biết, từ một cuộc tổng động viên cho tới một đội quân tiếp viện, là một khoảng cách khá xa vời.

Tất nhiên, có khả năng các Hoàng gia thực sự đã gửi quân tới, nhưng mà...

'Như vậy vẫn chưa đủ.'


Phải, quân đội của Hoàng gia cũng hữu ích trong việc chống lại quân đội Kí sinh trùng, nhưng sự giúp đỡ thực sự mà Liên bang cần, là những người Trái đất.


Nhưng làm gì có chuyện những người Trái đất ngoan ngoãn nghe lời Hoàng gia và giúp đỡ Liên bang?! Gabriel không khỏi nghi ngờ.

Hơn nữa, vấn đề là ngay cả khi người Trái đất đến, cơ hội chiến thắng của họ vẫn rất mong manh. Nữ hoàng Ký sinh trùng dường như rất muốn chinh phục pháo đài của họ vì có vẻ như bà ta thực sự mang toàn bộ lực lượng của mình.

Sự an ủi duy nhất là Kindness tráo trở, kẻ được biết đến là vô địch trong các trận chiến một chọi một, vẫn bặt vô âm tính. Nhưng điều này không hề làm cô vui hơn chút nào.

Cho dù cô nhìn tình huống thế nào, không có hy vọng, chỉ có sự tuyệt vọng.

Gabriel lẩm bẩm với chính mình trong khi đau khổ sâu sắc.

"Sẽ thật tuyệt nếu các Chấp Chưởng giả chịu đến”

"Tốt hơn là đừng đặt hy vọng vào chúng.”

Gabriel nghe thấy một giọng nói khàn khàn xen lẫn với tiếng gầm gừ.

Đó là một thú nhân mạnh mẽ và cơ bắp, với bộ lông bờm dày vàng óng. Ông ta là Kim Mao Sư Vương, vua tộc Nhân sư và là một thủ lĩnh của Thú Nhân Hợp Quốc.

"Khi Tổ quốc của chúng tôi bị xâm chiếm, những tên khốn đó chỉ nhìn chúng tôi như đang xem một vở kịch hay. Thậm chí chúng còn mặc kệ vị Chấp Chưởng giả đáng kính đã giúp đỡ chúng tôi, để ông ấy bị phục kích và giết chết."

"..."

"Cô đang mong chờ điều gì từ những tên khốn không biết xấu hổ này?”

"Chà. Anh là người cai trị toàn bộ các chủng tộc Thú nhân, tôi hiểu cảm giác của anh. Nhưng mà..." - Gabriel thở dài. Đã là lần thứ ba cô thở dài.

"Cho dù Thú nhân và Nhân loại có thù oán sâu nặng đến đâu, nhưng thời điểm này chúng ta vẫn cần sự trợ giúp của họ. Lúc này, mọi sự trợ giúp đều vô cùng quý giá.”

"Nực cười. Trước đây luôn hành động chắc chắn mà?"

"Nhưng đời là thế. Ai biết được?" - Gabriel nhìn vào cái cây đang co rúm lại trước khi cười yếu ớt. - "Cây thế giới đã chết đằng kia, biết đâu có thể đột nhiên sống lại.”

"Ê. Cô sợ đến nỗi phát điên rồi à?” - Kim Mao Sư Vương khịt mũi - "Thà tử chiến còn hơn là bám víu vào những thứ bất khả thi như vậy”

"Đó là bởi vì một người phi thường đã nói rằng anh ta sẽ đích thân làm việc này." - Gabriel bình thản nói.

Nghe đến đó, Sư Vương đột nhiên ngừng cười.
" Seol Jihu, phải không?”

Người anh hùng đã giết Tư lệnh quân đội thứ nhất, tên tướng tiên phong khét tiếng của Nữ hoàng Ký sinh trùng.

Lời hứa của người anh hùng đó chắc chắn không phải là lời hứa hão.

"Hừm. Cũng có lý. Tôi đã nghe khá nhiều về anh ta, đến nỗi khiến tai tôi ù lên”

"Đúng vậy. Liên bang sẽ nhận được một lợi ích to lớn nếu anh ta thực sự hồi sinh Cây thế giới. Còn abnh thì sao? Anh có sẵn lòng từ bỏ mối thù với con người và trở thành đồng minh với họ không?”

"Hah. Hãy nói về điều này sau khi chúng ta thấy kết quả." - Thú Vương khịt mũi lạc quan - "Hồi sinh trên cây thế giới Hehe. Nếu anh ấy thực sự đạt được điều đó, thì tôi sẵn sàng chào đòn anh ta và đồng đội".

Thú Vương không hoàn toàn từ chối lời đề nghị. Đó là bởi vì anh ta biết nhiệm vụ khó khăn đến mức nào, đến mức mà ngay cả Liên bang cũng hết hy vọng.

Tất nhiên, đó là trường hợp Seol Jihu thực sự hồi sinh được cây thế giới

Ngay thời điểm đó...

Khi hai người đang nói những lời động viên nhau, hình chiếu của Nữ hoàng Ký sinh trùng vẫy tay theo một vòng cung rộng.

Và theo đó, hàng trăm Quái Ổ bắt đầu rơi xuống mặt đất trong những đám đông có tổ chức và bắt đầu phình to cơ thể của chúng.

Gabriel quan sát khung cảnh trước mặt.

Những Quái Ổ đang cắm rễ của chúng xuống đất. Đó là dấu hiệu báo hiệu cuộc tấn công của Ký sinh trùng.

Sự phá hoại đã bắt đầu.


"…Chúng đang đến."

Quân đội Kí sinh trùng cuối cùng đã bắt đầu hành động, giống như Thú nhân đã nói.

Các chấm nhỏ ở khoảng cách dần trở nên lớn hơn trong khi các sườn núi xung quanh bắt đầu được lấp đầy bằng các hình màu đen.

Một tiếng ầm ầm nham hiểm tràn ngập không khí xung quanh khi họ đến gần hơn, từng chút một.

Họ có thể cảm thấy tóc mình dựng lên khi mặt đất bên dưới họ bắt đầu run rẩy ngay cả khi họ đang đứng trên pháo đài.

"Chết tiệt. Đến nhanh vậy, lũ khốn!!”

Gabriel lẩm bẩm điều gì đó không thể hiểu được trước khi nghiến răng.

Mặc dù họ rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan khi phải bảo vệ căn cứ của mình mặc dù cần phải nhanh chóng ra ngoài và phá hủy những cái tổ, họ không thể chỉ ngồi đó và không làm gì cả.

Sau khi cố gắng rũ bỏ cảm giác ngột ngạt, Gabriel hét lên trong khi nhìn vào làn sóng đen đặc đang quét qua tất cả các ngọn núi trong tầm nhìn của họ như một cơn sóng thần.

"Tất cả các đơn vị!"

Khi cô hét lên, các Thiên Tiên đồng loạt giương cung.

Bên dưới đầu mũi tên là những viên Lôi Thạch phát ra tia lửa điện.

 "Bắn!"

Sau đó, một cơn gió mạnh quét qua toàn bộ khu vực. Một tiếng nổ âm thanh được theo sau bởi một tiếng thét xuyên thấu trước khi một tiếng sét điếc tai làm rung chuyển cả thế giới.


*

Trong khi đó.

Seol Jihu, người đã tự ném mình vào cái hố thông, đang nhăn mặt vì cơn đau nhói ở cằm.

"Ow ow ow ow…."

Khoảnh khắc cậu chuẩn bị đứng dậy, cậu đột nhiên cảm thấy thứ gì đó rơi xuống lưng mình.
Khi cậu hét lên đau đớn và nhìn phía sau, cậu có thể thấy Phi Sora đang nằm lên mình như thể cậu là cái đệm.

Khi cô liếc mắt mở ra, cô nhận ra tình hình và nhanh chóng nhảy xuống.

"Tôi xin lỗi."
"Không, không sao đâu. Quan trọng hơn là...

Nhìn xung quanh, cậu thấy các thành viên nhóm hai. Có vẻ như họ đã bước vào ngay sau nhóm một.

Điều này có nghĩa là tất cả mọi người đã hạ cánh ở cùng một nơi.

Seol Jihu, đang lồm cồm bò dậy thì đột nhiên ngã xuống vì bàng hoàng.

Bầu trời đỏ rực.

Không. Toàn bộ thế giới đã được nhuộm một màu đỏ như máu.

Thật khó để mô tả môi trường xung quanh. Những cái cây - có lẽ từng tạo ra khung cảnh đẹp đẽ - đều đã khô héo và vặn vẹo với hình thù kì quái.

Đó là một cảnh tượng khác với cảnh cậu nhìn thấy ở lãnh địa Công tước. Nếu những gì cậu nhìn thấy ở đó là một thế giới đã chết, thì nơi này trông giống như một thế giới sắp chết. Chính xác hơn, cảnh tượng quanh Seol giống như một bệnh nhân đang hấp hối.

Trong mọi trường hợp, những thứ như vậy không quan trọng. Đây không phải là lúc quan tâm đến cảnh vật. Điều quan trọng bây giờ là liệu họ đã đến Linh giới hay chưa.

Câu trả lời đã xuất hiện ngay sau đó.
"Cái gì thế?"

Seol Jihu, người đã chết lặng nhìn xung quanh, nhìn chằm chằm vào hướng mà Kazuki đã chỉ. Sau đó, cậu hoàn toàn không nói nên lời.

Một cảnh tượng kinh hoàng đang diễn ra hướng đó.

Những thân thể kỳ lạ đang nằm rải rác, có hàng trăm, thậm chí hàng ngàn xác chết. Chúng là những sinh vật mà họ chưa bao giờ nhìn thấy trước đây, nhưng nhìn những thân thể mờ ảo và xám dần đi, rõ ràng chúng thoạt nhìn là các Tinh linh.

Và phần lớn các Tinh linh này đã chết.

Mặc dù có vẻ ít hơn về số lượng, nhưng những thứ màu xanh lam trông như sương mù, đang tàn sát các Tinh linh. Sức mạnh hai bên chênh lệch quá lớn.

Hầu hết các Tinh linh đã bị bị bao vậy và nghiền nát. Những tinh linh mạnh hơn một chút, đang chống cự tuyệt vọng, nhưng cũng bị bao vây và sớm tan thành tro bụi.

Số lượng Tinh linh, ban đầu là hàng ngàn, đã nhanh chóng giảm xuống.

"Chuẩn bị đi!"

Seol Jihu trở lại bình thường khi một giọng nói nghiêm khắc vang lên bên tai.

Cậu đứng dậy và tập trung khi thấy Baek Haeju đang cầm ngọn giáo màu xanh nhạt của cô và thủ thế.

Tình hình đã rõ ràng.

Giũa muôn vàn điều bất hạnh, họ vẫn gặp vận may là Linh Giới chưa hoàn toàn sụp đổ. Các Tinh linh vẫn đang chiến đấu.

Tất nhiên, đó là một vụ thảm sát, nhưng điều quan trọng là Linh giới chưa bị phá hủy hoàn toàn.

Chỉ riêng thực tế đó đã đủ để họ được tiếp thêm sức mạnh.

Họ không ngờ rằng họ sẽ chứng kiến một cảnh tượng như vậy ngay khi họ đến, nhưng điều đó chỉ có nghĩa là tình hình rất cấp bách.

Giờ thì chỉ có một việc phải làm.

Seol Jihu vung cánh tay và cắt sợi dây quấn quanh cổ tay mình.

Cậu đứng trên mặt đất và nắm chặt Ngọn giáo tinh khiết trước khi chỉ vào những sinh vật kỳ lạ, màu xanh lam giống như đang tàn sát tàn sát các Tinh linh.

"Tất cả mọi người!"

Trận chiến thay đổi vận mệnh của Thiên đường, đã đồng loạt diễn ra tại pháo đài Tigol và Linh giới.

---

Dịch và biên tập bởi các thành viên nhà MSN


Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
https://www.facebook.com/groups/802511883600547


Like Fanpage để ủng hộ nhóm: https://www.facebook.com/Moonsnovel


Yêu cầu các bên leech truyện giữ nguyên credit, link Fanpage và link nhóm.


---


Xin các bạn donate cho nhóm thông qua Fanpage Moonsnovel để hỗ trợ chúng mình! 



Chương 323 

Chương 322 

Chương 321

Chương 320

Chương 319

Chương 318

Chương 317

Chương 316

Chương 315

Chương 314

Chương 313

Chương 312

Chương 311 - Phần 2

Chương 311 - Phần 1

Chương 310

Chương 309

Chương 308

Chương 307

Chương 306

Chương 305

Chương 304

Chương 303 - Phần 2
Chương 303 - Phần 1

Chương 302

Chương 301 - Phần 2

Chương 301 - Phần 1

Chương 300




1 nhận xét:

Được tạo bởi Blogger.