Chương 386: Rắn độc - Phần 2
"Tất nhiên, có thể cô ấy sẽ hỏi rằng tại sao cậu lại tìm thấy nơi này. Tôi sẽ bàn giao cho cậu tất cả các chi tiết cần thiết".
"Nhưng... Nhưng tại sao...?"
Seol Jihu càng ngơ ngác, nụ cười của ông ta càng rõ rệt.
"Tại sao tôi phải làm thế?" - Khuôn mặt Seol Jihu lộ rõ vẻ băn khoăn.
"Cậu không làm cũng được thôi" - Thấy Seol Jihu nghi ngờ, Tổng Giám mục lắc đầu - "Nhưng như thế sẽ phiền phức lắm. Nếu cô Seo Yuhui biết rằng cậu lấy thông tin từ tôi, cô ấy sẽ không chịu đi đâu".
"Hả?"
"Đó là vấn đề về niềm tin. Khi cô Seo Yuhui đánh mất niềm tin vào ai đó, cô ấy sẽ không bao giờ tin tưởng người ấy nữa".
Seol Jihu tỏ ra bối rối khi thấy Tổng Giám mục nói thẳng ra những chuyện này.
"Fufufufu, ngạc nhiên lắm hả? Cô Cáo chưa nói gì với cậu à?"
"Huh?"
"Tôi là người như thế nào? Và tôi có mối quan hệ gì với cô Seo Yuhui? Tôi đoán là cô Kim Hannah biết rất rõ".
Nét mặt Seol tối sầm khi nghe ông ta nhắc đến chuyện này.
"Đúng, tôi không phải là fan của Quý nương Seo Yuhui. Trên thực tế, cô ấy gần như là một chướng ngại vật của tôi".
"..."
"Nhưng cũng muốn cứu cô ấy. Nếu tôi khao khát quyền lực đến thế, tôi đã cho người ám sát cô ta rồi. Cần gì phải phí công sức như thế này".
Nghe đến đây, biểu cảm của Seol Jihu lập tức thay đổi. Một tia sát ý mờ nhạt từ từ xuất hiện.
Tổng Giám mục có vẻ thích thú khi thấy cậu bộc lộ cảm xúc nhanh chóng như vậy. Ông ta nở một nụ cười hài lòng.
"Không có ai ở đây đâu. Chúng ta cứ nói thẳng thắn với nhau nhé".
Ông lão chắp hai tay ra sau lưng và từ từ vòng quanh Seol Jihu.
"Chắc cậu đang tự hỏi, tại sao một ông già xấu xí, đói khát quyền lực như tôi lại cố gắng cứu đối thủ của mình. Đúng không nào?"
"..."
"Rất đơn giản. Đó là bởi vì, gần đây tôi đã hiểu được cảo xúc của cô Seo Yuhui".
"??"
"Thành thật mà nói, ban đầu tôi không hiểu tại sao cô ấy lại quay về Thiên đường, và nỗ lực đến liều mạng vì một chàng trai trẻ. Thậm chí cô ta còn từ bỏ căn nhà thân yêu ở Scheherazade, chuyển đến Haramark để chăm sóc anh ta. Càng ngày tôi càng băn khoăn nhiều hơn".
"..."
"Nhưng bây giờ, cuối cùng tôi cũng hiểu được ý định của cô ấy. Lão già này cảm thấy hối hận vì có mắt như mù."
Tổng Giám mục dừng lại.
Ông ta đã đứng trước mặt Seol Jihu.
"Cô ấy chắc cũng như tôi, tiếc nuối những ngày huy hoàng trong quá khứ. Những ngày tháng mà Baek Haeju, Seo Yuhui và Sung Shihyun tung hoành trên Thiên đường."
"..."
"Đó thực sự là một kỷ nguyên đầy vinh quang! Và bây giờ, kỷ nguyên ấy đang quay trở lại..."
Tổng Giám mục tiến thêm một bước về phía Seol Jihu.
"Dù Sung Shihyun đã phản bội loài người, nhưng một ngôi sao mới đã xuất hiện. Một người đàn ông tuyệt vời, cả về tính cách, đạo đức và sức mạnh. Và hai huyền thoại năm xưa đã tề tựu bên cạnh anh ta".
Tiếng cười của ông già vang vọng trong phòng.
"Những ngày huy hoàng sẽ quay về! Sự tái hợp của bộ ba siêu phàm gồm Huyền thoại Thiên đường, Nữ hoàng Thiêng Liêng và vị an hùng mới! Để được tận hưởng những ngày tháng đó, tôi phải cứu cô Seo Yuhui bằng mọi giá!"
Sau khi nói xong, ông già từ từ đưa tay về phía Seol Jihu.
"…Tôi đã nói hết những suy nghĩ của mình rồi. Giờ cậu sẽ làm gì?"
"..."
"Không nói những chuyện xa xôi nữa. Cậu có muốn cứu người phụ nữ mình yêu không?"
Seol Jihu vô thức hít một hơi thật sâu.
Cậu cảm thấy bàn tay ông ta như một con rắn đang ngoe nguẩy trên vai mình.
"Cậu có muốn cứu một người đã hy sinh tính mạng vì cậu không?"
Cùng lúc đó, Seol thấy một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng.
Đó là bởi vì, khoảnh khắc này cậu đã đối mặt với sự đạo đức giả tối thượng, của một người Trái đất quyền cao chức trọng.
"Cậu chỉ cần nói dối một chút thôi, có gì khó đâu. Việc này an toàn hơn nhiều so với chuyện xâm nhập vào lãnh thổ Ký sinh trùng".
Seol Jihu cắn môi.
Cậu im lặng và tỏ ra mâu thuẫn.
Sau đó, cậu chậm rãi nói.
"Một nơi như Gorad Boga... Có thực sự tồn tại hay không?"
Đoán rằng con cá đã đớp mồi, Tổng Giám mục khẽ siết chặt nắm tay.
"Đừng lo. Lãnh địa của các Cổ Thần xa xưa, chứa đựng sức mạnh thần thánh không lời nào tả xiết. Tôi tin rằng nó ngang tầm với một Điều ước thiêng liêng. Chỉ là tôi may mắn tìm ra nơi đó thôi".
Seol Jihu khẽ nhắm mắt lại.
Hơi thở của cậu dần trở nên gấp gáp, và tiếng nghiến răng vang lên.
Không lâu sau…
"Nơi đó nằm ở đâu?"
Một giọng nói cay đắng vang lên.
Ánh mắt hồi hộp của Tổng Giám mục dần mờ nhạt, và khóe miệng ông ta cong lên thành một nụ cười.
"Vậy là cậu đã quyết định rồi hả?"
"..."
"Tốt lắm. Một chàng trai linh hoạt và thông minh! Cậu chính là mẫu người tôi ưa thích!"
Chỉ sau đó, ông ta mới buông tay ra khỏi Seol Jihu.
"Thật ra, nơi đó nằm khá xa Eva, nên cô Seo Yuhui có thể bị mệt mỏi vì thiếu năng lượng thần thánh. Nhưng món đồ này có thể xử lý được vấn đề đó."
Giám mục giơ tay lên và rút chiếc nhẫn trên ngón tay mình ra.
Đó là một chiếc nhẫn chạm trổ công phu và gắn một viên ngọc lục bảo lớn. Nhìn qua cũng biết, đây không phải là một món trang sức thông thường.
"Đây là một vật phẩm mà tôi nhận được khi lên cấp 6. Nó tích trữ khá nhiều năng lượng, cậu có thể dùng để chăm sóc cho cô Seo Yuhui trong quá trình di chuyển".
Tổng Giám mục đưa chiếc nhẫn cho Seol Jihu, kèm theo một viên pha lê trong suốt.
'Tôi sẽ cho cậu mượn chiếc nhẫn để làm tin. Sau khi chuẩn bị xong, tôi sẽ gọi cho cậu".
Ông ta cẩn thận đặt viên pha lê giao tiếp lên tay Seol Jihu. Sau đó…
"Chủ Hội Seol. Xin hãy hiểu cho tôi".
Ông ta đột nhiên nắm chặt tay Seol Jihu và nói.
"Hãy cứu cô Seo Yuhui. Sau đó tiếp tục chiến đấu với Ký sinh trùng như thời gian qua, và giành chiến thắng. Vì tôi, vì mọi người, vì cả Thiên đường!"
"..."
"Chà, nếu cậu còn băn khoăn, cậu có thể cho tôi biết vị trí của kho tàng nhà Rothschear không? Coi như là một sự trao đổi công bằng".
Tổng Giám mục mỉm cười rồi buông tay.
"Thôi, tôi di nghỉ đây".
Rồi ông lùi lại vài bước và đứng nghiêm chào cậu.
"Xin hãy chiêu cố, Ngôi sao tương lai của Gluttony, Chấp chưởng giả tương lai của Gula."
Tổng Giám mục cúi đầu lịch sự và sau đó rời khỏi phòng với một tiếng cười nồng nhiệt.
*
Khoảng mười phút trôi qua...
Sau khi đứng như tượng đá trong một thời gian dài, Seol Jihu từ từ băng qua hành lang.
Seo Yuhui không còn ở trong phòng hồi sức nữa. Chắc cô ấy đã trở lại Trái đất vì quá đau đớn và mệt mỏi.
Seol Jihu rời khỏi đền với khuôn mặt căng thẳng.
Suốt chặng đường về nhà, mặt cậu nhìn như đưa đám, và đôi chân cậu uể oải như sắp ngã đến nơi.
Nhưng khoảnh khắc bước vào Valhalla, thái độ của cậu đã thay đổi hoàn toàn.
Nét mặt cậu trở nên tươi tắn, và cậu bước đi tung tăng như mọi khi.
"Hehe, một món quà? Lão già này biết cách dụ dỗ người khác ghê".
Seol thậm chí còn tung hứng chiếc nhẫn trong khi huýt sáo vui vẻ.
Nhưng trước khi đi qua tiền sảnh, Seol Jihu phải dừng lại.
Kim Hannah đang nhìn chằm chằm vào cậu bằng ánh mắt săm soi.
"Tại sao cô lại nhìn tôi như vậy?"
"Vì cậu trông giống như một kẻ vừa nhặt được vàng từ trong thùng rác".
Nghe câu nói đó, Seol Jihu lại thay đổi thái độ.
Cậu trở lại với vẻ ủ rũ như ban nãy.
"Bây giờ thì sao?
"Giờ thì... Trông cậu giống như một chàng trai tội nghiệp đang bán mình cho quỷ dữ để cứu người phụ nữ mình yêu".
Seol Jihu phá lên cười khi nghe thấy nhận xét của Kim Hannah.
"Như thế chưa đủ".
"Tại sao?"
"Tôi muốn trông giống như một kẻ si tình sẵn sàng liều chết để cứu người phụ nữ mình yêu."
Kim Hannah cười thầm.
"Thế... Cuộc trò chuyện ra sao?"
"Đừng nói nữa, tôi mửa ra bây giờ".
Seol Jihu thở dài và kinh ngạc.
"Lão ta hỏi hết câu này đến câu khác với một vài lời bào chữa đạo đức giả. Nói chuyện với lão ta cũng làm tôi phát mệt. May mắn thay, dường như lão không biết đến việc tôi dùng Thánh tích Thiêng Liêng để đi vào Con đường Linh hồn".
"Lão ta như một con rắn độc, đúng không?"
Kim Hannah cười khúc khích.
"Ở Trái đất, gã đó cũng khá nổi tiếng trên Trái Đất. Lão ta đã leo lên vị trí thượng lưu nhờ những trò bẩn thỉu. Cũng may là chúng ta đã nắm thóp lão, trước khi lão kịp mê hoặc cậu..."
"Hừ, cô nói đúng. Lúc lão chạm vào vai tôi, tôi cảm thấy như những con rắn đang bò khắp người mình. Ugh, kinh vãi!!"
"Dù sao đi nữa, tình hình thế nào rồi?"
Seol Jihu nhún vai, đưa cho Kim Hannah viên pha lê và chiếc nhẫn.
"Cái nhẫn này là gì?"
"Ông đã đưa nó cho tôi để làm tín vật. Nghe nói đó là một vật phẩm thần thánh mà ông ta nhận được khi lên cấp 6. Ông ta bảo tôi đưa nó cho Yuhui Noona."
"Oh ho. Lão già đó chấp nhận lùi một bước để xác nhận quyết tâm của cậu. Có vẻ lão ta khá tự tin nhỉ?" - Kim Hannah mỉm cười hài lòng.
Cô mỉm cười và vỗ một phát vào mông Seol Jihu thay cho lời khen ngợi.
"Ê, mẹ Jinnah, mẹ nó vừa chạm vào đâu vậy?"
Seol Jihu nao núng và phản đối, nhưng Kim Hannah chỉ khịt mũi.
"Cậu nghĩ lung tung gì thế? Tôi chỉ khen cậu thôi. Làm tốt lắm, giờ thì nghỉ ngơi đi".
Seol Jihu nhìn cô chằm chằm. Rồi cậu khẽ liếc xuống.
Mặc dù chiếc váy công sở nhìn khá kín đáo, nhưng cậu vẫn có thể thấy
Seol Jihu lén lút vươn tay ra.
Chọt chọt
"Uhm, mẹ Jinah cũng rất đáng khen".
Kim Hannah nhảy dựng lên.
"Ah, hey! Cậu điên à!? Cậu vừa chạm vào đâu đấy?"
"Thế này là hòa nhé!".
Seol Jihu đã nói một cách trang trọng trước khi lao lên cầu thang bằng Di Hình Biến Ảnh.
Pang!
Mặc cho Kim Hannah la hét, cậu nhanh chóng chạy vào phòng.
"Hmm, cũng không tệ..."
Nhớ lại một cái mông xấu xa nào đó, Seol Jihu xoa tay và rồi dừng lại ngay khi bước vào văn phòng của mình.
Đôi mắt của cậu nhanh chóng quét khắp phòng. Seol từ từ khóa cửa lại rồi nở một nụ cười tươi tắn.
"Anh đến rồi à?"
---
Dịch và biên tập bởi các thành viên nhà MSN
Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
https://www.facebook.com/groups/802511883600547
Like Fanpage để ủng hộ nhóm: https://www.facebook.com/Moonsnovel
Yêu cầu các bên leech truyện giữ nguyên credit, link Fanpage và link nhóm.
MỤC LỤC
Chương 386 - Phần 2
Chuơng 386 - Phần 1
Chương 385 - Phần 2
Chương 385- Phần 1
Chương 384
Chương 383
Chương 382
Chương 381
Chương 380 - Phần 2
Chương 380 - Phần 1
Chương 379 - Phần 2
Chương 379 - Phần 1
Chương 378 - Phần 2
Chương 378 - Phần 1
Chương 377 - Phần 2
Chương 377 - Phần 1
Chương 376 - Phần 2
Chương 376 - Phần 1
Chương 375 - Phần 2
Chương 375 - Phần 1
Chương 374
Chương 373
Chương 372 - Phần 2
Chương 372 - Phần 1
Chương 371 - Phần 2
Chương 371 - Phần 1
Chương 370 - Phần 2
Chương 370 - Phần 1
Chương 369 - Phần 2
Chương 369 - Phần 1
Chương 368 - Phần 2
Chương 368 - Phần 1
Chương 367 - Phần 2
Chương 367 - Phần 1
Chương 366 - Phần 2
Chương 366 - Phần 1
Chương 365
Chương 364 - Phần 2
Chương 364 - Phần 1
Chương 363
Chương 362
Chương 361 - Phần 2
Chương 361 - Phần 1
Chương 360 - Phần 2
Chương 360 - Phần 1
Đây là một cmt động lực
Trả lờiXóaSeol thích đùa nay đã thành Seol diễn viên
Trả lờiXóaSpoli:
Trả lờiXóa.
.
.
.
.
.
Nonna sẽ bị NTR
Vớ vẩn nói linh tinh
XóaThank nhóm dịch
Trả lờiXóaCmt để ủng hộ nhóm dịch.
Trả lờiXóaĐc
Trả lờiXóa