Khát vọng trở về - Chương 340: Hàn Băng Giới - Phần 2


Một giọng nói lảnh lót mang theo mana mạnh mẽ vang lên.

Sau đó, Hàn Băng Chân Khí từ cơ thể cô gái trẻ lan ra như giông như bão, xé rách không gian và biến thành sóng xung kích

Paaaaaaaaat!

Và sóng xung kích phóng đi như những lưỡi dao sắc bén.

Ngay lập tức, mái tóc lẫn thân hình Chastity cha rung rinh dữ dội.

Kwang!

Mặc dù mụ chỉ vừa mới thoát khỏi cây chông bằng băng, nhưng một lần nữa, mụ bị đẩy vào bức tường pháo đài, thậm chí còn lún sâu hơn nữa.

"Kyaaaaaaaaa!"

Cuối cùng, không thể chịu được cơn bão băng giá đang hoành hành, mụ ôm mặt hét lên thảm thiets.

"G-Gì thế này!?"

Ngay cả Patience Bùng Nổ, cũng bị hất văng như một con chim trong bão.

"Chết tiệt…!"

Charity Gớm Ghiếc vội vàng dừng lại và cố gắng quay đầu chạy.

Tuy nhiên, đã quá muộn.

Năng lượng lạnh giá đã xâm chiếm toàn bộ khu vực chiến trường.

Bất cứ nơi nào sóng xung kích quét qua, băng giá đều xuất hiện. Tuyết rơi và mưa đá trút xuống ào ạt.

Chẳng bao lâu, bãi chiến trường biến thành một vùng đất băng giá. Cả pháo đài cũng vậy.

Cứ như thể hàng ngàn pháp sư đã niệm phép Hóa Băng cùng một lúc. Dù là mùa đông cũng không thể lạnh đến mức này.

Nhưng điều thực sự đáng ngạc nhiên là các thành viên của Liên bang và nhân loại không bị ảnh hưởng. Mặc dù họ đang bối rối trước sự kiện bất ngờ này, băng không hề ảnh hưởng đến họ.

Lượng mana phi phàm của Roselle đã kì diệu lắm rồi, nhưng khả năng kiểm soát mana của cô ấy còn đáng ngạc nhiên hơn. Thậm chí đã đạt tới nghệ thuật thần thánh.

Chỉ với một câu thần chú, cô đã tạm thời bắt đoàn quân Ký sinh trùng câm nín. Ngay cả Nữ hoàng Ký sinh trùng cũng vô cùng kinh ngạc trước cảnh tượng này.


**

Trùng Hậu đã nhổm dậy. Mụ không thể ngồi yên trên ngai vàng Bại Vong nữa, và cổ mụ đang hướng ra phía trước như một con ngỗng. Đôi mắt mụ ngơ ngác nhìn vào cảnh tượng bãi chiến trường phủ đầy băng giá.

[Gì thế này….]

Mụ đã hoàn toàn cạn lời.

Lúc nãy, mụ đã cảm nhận được một mối nguy hiểm lớn sắp tới. Nhưng vẫn còn một chút hy vọng. Đó là lý do tại sao mụ thúc giục các Tư lệnh quân đội và yêu cầu chúng tấn công toàn diện.

Mụ đã mỉm cười khoái chí khi Chastity vượt qua bức tường pháo đài và đến khu vực tháp trung tâm, nhưng...

[Đây là đứa quái nào…]

Một phù thủy mạnh mẽ dường như đã xuất hiện từ hư không và cản trở kế hoạch của mụ ta.

Kế hoạch mà mụ tưởng rằng đã chắc chắn 100%!

Mụ có thể chấp nhận vài trắc trở hoặc vài biến cố nho nhỏ, nhưng đến bây giờ thì mụ thực sự bàng hoàng. Tại sao lại có những chuyện quái quỷ như thế này xuất hiện vào giây phút quan trọng nhất??

Tất nhiên, tình hình vẫn chưa đến nỗi tuyệt vọng.

Các Tư lệnh chỉ bị đẩy lùi khỏi cơn bão băng giá đột ngột. Chúng vẫn còn sống.

Cơn bão đã tiêu diệt những Ký sinh trùng yếu đuối, nhưng những kẻ mạnh hơn, cấp cao hơn sẽ nhanh chóng thoát ra khỏi lớp băng.

Mà nếu quá nhiều lính bị chết, Quái Ổ và Ký sinh trùng mẹ ở hậu phương có thể đẻ quân ngay tại chỗ.

Đúng vậy, đây vẫn chưa phải là thảm họa. Trùng hậu gật gù và từ từ ngồi xuống.

Nhưng mà, ngay lúc đó...

Mụ lại đứng lên!

Bởi vì, mụ chợt thấy các chòm sao đã dịch chuyển mạnh mẽ.

Hàn Băng Giới tuy không thể tiêu diệt toàn bộ  Ký sinh trùng, nhưng đã giúp Pháo đài Tigol trụ được thêm vài chục giây.

Nhưng chỉ vài chục giây này cũng đủ làm nên lịch sử!

Vài chục giây này cũng đủ xoay chuyển vận mệnh và tương lai của Liên bang và nhân loại, cũng là của toàn bộ Thiên đường.

[....]

Nhìn chằm chằm vào màn hình với vẻ mặt sững sờ, Trùng hậu từ từ há hốc mồm.

[...Ta...]

Đôi mắt mụ trợn lên, khi nhìn vào các chòm sao.

[Ta lại sai lầm nữa sao???]

Bên trong đại sảnh trống rỗng, Trùng hậu cay đắng thốt lên.

**

Trong khi đó

Tiếng xôn xao dần vang vọng ở pháo đài Tigol.

"Chuyện gì đã xảy ra…?"

Một Thiên Tiên, đang quỳ gối khóc nức nở, bỗng nhìn xung quanh với khuôn mặt sững sờ.

Sau đó.

"...Ah?"

Nhìn vào khoảng không, cô chớp mắt thật nhanh trong sự hoài nghi.

Một tia sáng nhỏ ctừ bầu trời rơi về phía cô. Theo phản xạ, cô giơ hai tay ra.

Ánh sáng rực rỡ rơi thẳng vào lòng bàn tay cô và thấm vào bên trong. Sau đó, sức mạnh của cô đột nhiên rung chuyển và cô cảm thấy có gì đó đang gào thét bên trong mình.

"Ah ah…!"

Đôi mắt Thiên Tiên mở to và cô há hốc miệng.

Đó là một cảm giác quen thuộc và thân thiết.

Làm sao cô có thể quên được cảm giác này?

Sky Fairy cẩn thận giơ tay lên, trong khi cả thân hình cô run rẩy.

"Sức mạnh... sức mạnh của chúng ta đã quay trở về!"

Đó là sức mạnh mà các Tinh linh trao cho Thiên Tiên.

Trong khoảnh khắc tiếp theo, Thiên Tiên nọ òa khóc và ngước mắt lên trời.

"...!"

Không chỉ riêng cô ấy. Những người khác cũng vậy

Vô số ánh sáng rực rỡ đang bay xuống từ bầu trời, chiếu sáng cả thế giới. Chúng rơi xuống tay các Thiên Tiên khác như tìm thấy chủ nhân.

Không chỉ các Thiên Tiên mà các Thổ Tiên cũng nhận được luồng sáng.

"Ah ah…."

Nức nở vì cảm xúc trào dâng trong cô, Thiên Tiên nọ quay về phía Cây thế giới ở đằng xa.

Rồi cô hướng ánh mắt về phía bầu trời phía trên cái cây. Những đám mây đen lấp đầy bầu trời đã tách ra thành một vết nứt lớn. Rồi một cột sáng khổng lồ chiếu xuống.

Phải, thứ cô nhìn thấy cũng không phải ảo giác.

Cột sáng khổng lồ thực sự đã chiếu xuống.

Kwaaaaaaaa!

Từ vết nứt trên trời, ánh sáng đã bao trùm cái xác cây chết, và chẳng mấy chốc, tạo thành một con đường bằng ánh sáng nối liền mặt đất và bầu trời.

Phải, điều mà tất cả mọi người ở Trung địa đang mong đợi.

Đó là sự hồi sinh của Cây thế giới

Và sự trở lại của vị Vua.

---

Dịch và biên tập bởi các thành viên nhà MSN

Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
https://www.facebook.com/groups/802511883600547


Like Fanpage để ủng hộ nhóm: https://www.facebook.com/Moonsnovel

Yêu cầu các bên leech truyện giữ nguyên credit, link Fanpage và link nhóm.

---

Xin các bạn donate cho nhóm thông qua Fanpage Moonsnovel để hỗ trợ chúng mình! 






































3 nhận xét:

Được tạo bởi Blogger.