Khát vọng trở về - Chương 302: Cây Thế giới



"Liên bang được thành lập từ một liên minh gồm năm chủng tộc chính. Điều này có nghĩa là, không có vị vua tối cao cai trị toàn bộ quốc gia này. 

Đương nhiên, vẫn phải có những người lãnh đạo. Mỗi chủng tộc được chỉ định một đại diện vào hội đồng quản lý. Và trong hội đồng có một chủng tộc sở hữu vai vế lớn nhất..."

Khi Sorg Kuhne nói đến đó, Seol chợt đoán ra người đứng đầu của phái đoàn này là ai. 

Chuyện này cũng rất dễ hiểu: Chủng tộc nào đã giương cờ tụ nghĩa để thành lập Liên đoàn?

"Là các Thiên thần sa ngã, phải không?"

"Cậu đoán đúng đấy. Tong số các Thiên thần sa ngã, có những sinh vật đặc biệt được những người khác đặc biệt tôn kính. Họ được gọi là Tứ Đại Thiên thần Sa ngã."

Cái tên Mikael đột nhiên xuất hiện trong tâm trí Seol Jihu.

"... Và trong số bốn người này..."

Trước khi Seol Jihu kịp hỏi xem Mikael có trong phái đoàn hay không, Sorg Kühne tiếp tục.

"Thiên thần Sa ngã cấp cao nhất, hiện đang ở Eva."

Đôi mắt Seol Jihu nhanh chóng mở to. Thủ lĩnh của Liên bang, lực lượng mạnh thứ hai trên Thiên đường, đã thân chinh đến thăm Eva?

Đây không phải là vấn đề mà cậu ta có thể xem nhẹ. Hơn nữa vì Liên bang và Eva có quan hệ khá tồi tệ, gần như trên bờ vực chiến tranh, nên đây có thể coi là một vấn đề nguy cấp.

Trước đây, một trong Tứ đại Thiên thần Sa Ngã từng ghé thăm Haramark. Nhưng vào thời điểm đó, họ có một nhiệm vụ lớn là đưa thuốc quý để cứu Seol Jihu, một chiến binh loài người có thành tích lớn lao.

Sorg Kühne bảo rằng Seol không cần quá lo lắng. Chuyến thăm này là để cảm ơn Hoàng gia Eva vì đã giải cứu và hộ tống những thành viên của Liên đoàn đã bị bắt làm nô lệ.

Tuy nhiên, bất kỳ ai có suy nghĩ sáng suốt cũng sẽ thấy chuyện này có vẻ sai sai. Vì con người đã bắt cóc những người đó, nên con người là bên có lỗi trước. Và nếu Liên bang muốn cảm ơn, thì cũng không cần vị lãnh đạo cấp cao nhất phải ra mặt như thế này.

"Ông nói họ đã đến bốn ngày trước?"

Thời gian đó quá đủ để họ nói xong lời cảm ơn và rời đi, nhưng phái đoàn vẫn ở lại Eva. Mặc dù họ không nói điều này một cách công khai, nhưng rõ ràng họ muốn gặp Seol Jihu vì mục đích gì đó.

Rốt cuộc, điều gì khiến những nhân vật cấp cao như vậy đến Eva?

Trái tim Seol Jihu chùng xuống khi cậu nghĩ đến chuyện đó. Dù Seol sẽ phải nghe họ nói mới biết chính xác là chuyện gì, nhưng cậu cho rằng đây không phải là chuyện tốt lành. 


Sau khi tắt tinh thể giao tiếp, Seol Jihu lăn lộn suy nghĩ trên giường một lúc trước khi chìm vào giấc ngủ ngắn. Khi tỉnh dậy, cậu có thể cảm nhận được không khí lạnh của bình minh. Sau khi ra khỏi giường và tắm rửa, cậu vội vàng ăn sáng và đóng gói túi xách của mình.

Sau khi bỏ Gà Nhép vẫn đang buồn ngủ vào trong túi, cậu rời khỏi tòa nhà. Bởi vì Seol đã báo trước cho Sorg Kühne, nên ông ấy đang đợi sẵn. 

Ông hướng dẫn Seol Jihu đến một căn phòng hẻo lánh trong cung điện. Khi cánh cửa mở ra, Seol Jihu hít một hơi thật sâu để xoa dịu trái tim đang đập thình thịch của anh.

Ba người đang ngồi trong phòng. Bên trái là Yuirel, người mà cậu đã quen biết. Khi Seol Jihu bước vào, cô đưa tay lên và chào cậu.

Seol Jihu chưa bao giờ nhìn thấy người phụ nữ bên phải, nhưng đánh giá bằng làn da trắng và đôi tai nhọn của cô, cô ấy chắc chắn phải là một Thiên Tiên.

Cuối cùng, ngồi giữa hai người là một người phụ nữ có đôi mắt nhắm nghiền và đôi cánh đen gập lại. Mái tóc trắng bạc của cô ấy chảy xuống như thác nước, và diện mạo của cô ấy trông cực kỳ cao quý. Không giống như Mikael, cô ấy tỏa ra một khí chất uy nghi bất khả xâm phạm.

Seol Jihu dừng bước. Chẳng mấy chốc, đôi mắt thiên thần khẽ mở ra. Ngay khi đôi mắt màu bạc xinh đẹp của cô ấy bắt gặp hình bóng Seol Jihu, cô ấy nở một nụ cười uể oải.

"Xin chào."

Seol Jihu thoáng chốc bị bất ngờ. Cậu nên trả lời thế nào đây? Cô đã chào đón cậu ta một cách thân thiện hơn những gì cậu ta mong đợi. 

Cậu cứ tưởng là cô ấy sẽ nói những câu kiểu như "Đến đây nào, gã nhân loại đằng kia!"

Chà, hình tượng thiên thần lạnh lùng cao xa trong suy nghĩ của cậu, đã vỡ tan như thủy tinh.

Nhưng không quan tâm đến những suy nghĩ vớ vẩn của Seol Jihu, Thiên thần Sa ngã này đang bận rộn quan sát kỹ Seol Jihu. Ánh mắt sâu thẳm của cô nhìn chằm chằm vào cậu, rồi một lúc sau, cô liên tiếng:

"Tôi hiểu rồi. Ra là vậy, anh chính là người mang số mệnh khiến Nữ hoàng Ký sinh trùng phải khiếp sợ".

Sau đó, cô nghiêng đầu tỏ vẻ ngạc nhiên.

"Sao lại thú vị thế nhỉ? Một kẻ đã chết khó có thể trùng sinh để làm lại từ đầu. Ngay cả Võ Thần cũng cần đánh đổi rất nhiều mới có thể thoát ra khỏi vòng quay số mệnh. Làm sao một vị thần có thể... Chà, không hợp lý chút nào".

"???"

"Ah, đừng bận tâm. Tôi chỉ đang nói chuyện với bản thân mình mà thôi".

Thiên thần sa ngã cười khúc khích trong khi xua xua tay. Rồi cô khoanh tay lại và nhún vai.

"Tôi là Gabriel."

"Rất vui được gặp cô. Tôi là Đại diện của Valhalla, Seol Jihu."

"Tôi biết. Bất cứ ai từ Liên bang cũng biết đến tên anh, trừ khi họ sống dưới hầm đá" - Gabriel mỉm cười.

"Vâng, xin lỗi vì tôi chỉ có thể tiết lộ tên của mình. Sau khi sa ngã, những thứ như cấp bậc và vị trí của tôi, từ lâu đã trở nên vô nghĩa."

Seol Jihu đã không nói gì. Đây là lần đầu tiên cậu gặp cô, vậy mà cô toàn nói những điều bí ẩn.

Dường như Gabriel không thực sự để tâm. Cô chỉ đơn giản là ra hiệu cho cậu  ta ngồi xuống.

"Tôi rất tiếc phải nói điều này ngay sau khi gặp anh, nhưng chúng tôi có thể yêu cầu anh một việc được không?"

Gabriel đi thẳng vào chủ đề, ngay khi Seol Jihu ngồi xuống.

"Chúng tôi nghĩ rằng chúng tôi có thể gặp anh vào ngày chúng tôi đến đây, nhưng mọi thứ đã bị trì hoãn nhiều hơn dự kiến. Chúng tôi cần nhanh chóng quay lại Liên bang, vì tình hình hiện rất tệ".

"Được, không sao. Cô cứ nói đi".

"Cảm ơn anh. Đầu tiên, chúng tôi muốn xem Linh hồn Arcus. Đây là một vấn đề rất quan trọng đối với chúng tôi."

Gabriel vội vàng nói. 

Seol Jihu đã nghe thông tin này từ Sorg Kühne. Đầu tiên là Gabriel muốn gặp Seol Jihu, thứ hai là họ muốn nhìn thấy Gà Nhép, và thứ ba là nói với cậu điều gì đó.

Seol Jihu lấy Gà Nhép đang ngủ trong túi của mình ra.

"Ah-!"

Sau khi nhìn thấy Linh hồn Arcus, nữ Thiên Tiên khẽ kêu lên.

Gabriel hỏi: "Cậu ấy có phải là kẻ chúng ta cần tìm không?"

"Đúng! Cậu ấy vẫn còn trong giai đoạn trứng nước, nhưng tôi chắc chắn đây là Linh hồn Arcus!

Các nàng Thiên tiên, trước đây đã tổ chức một số nghi thức tại vị trí của Đền Mộng Ảo. Mục đích của nghi thức này là cảm nhận năng lượng của Linh hồn Arcus và giao tiếp với nó.

Nhưng một ngày nọ, năng lượng này đã biến mất. Yuriel đã xác nhận với những thành viên cao cấp của Liên bang, rằng một đội thám hiểm đã vào đền Mộng Ảo. Thế là Liên bang đoán rằng Seol Jihu đã mang Linh hồn Arcus đi.

Họ đã đến Eva để hoàn thành nốt nghi lễ đó.

"Tốt. Thế thì hỏi nhanh đi".

Nghe lệnh Gabriel, nữ Thiên Tiên nhìn Seol Jihu. Khi cô huých con gà đang ngủ, nó tỉnh dậy với đôi mắt lóe sáng.

Ppi Ppi?

Ngay khi nó chuẩn bị gào lên ăn vạ như thường lệ, bỗng âm thanh lọt ra từ miệng Thiên Tiên. Như thể cô đang huýt sáo.

Seol Jihu ngạc nhiên: "Cô ấy đang làm gì vậy?"

Nhưng trong khoảnh khắc tiếp theo, Little Chick quay đầu lại và nhìn chằm chằm vào Sky Fairy đang huýt sáo.

"Phwwwht"

"Pyak."

"Phwwwht, phwwwht"

"Pyak pyak?"

Đôi mắt Seol Jihu mở to khi hai bên dường như đang trò chuyện.

"Đó là ngôn ngữ tinh thần"

Yuirel thì thầm sau khi nhìn thấy biểu hiện của Seol Jihu.

"Họ đang dùng ngôn ngữ tinh thần để giao tiếp. Các Thiên Tiên không nhất thiết phải học nó bởi vì họ đã sinh ra với khả năng truyền đạt cảm xúc của mình với các Tinh linh. Tuy nhiên vẫn có một số Thiên Tiên ham học hỏi đã tự tìm hiểu thứ cổ ngữ này. Hôm nay chúng tôi đã mang đến một Thiên Tiên, người biết dùng ngôn ngữ tinh thần để giao tiếp với Linh hồn Arcus.

Seol Jihu muốn hỏi thêm về ngôn ngữ kỳ lạ này, nhưng ngậm miệng lại sau khi nhìn thấy vẻ nghiêm trang trên khuôn mặt Thiên Tiên. Hàng chục phút sau, căn phòng tràn ngập tiếng hót líu lo.

Sau mười phút trôi qua...

"..."

Gà Nhép gục đầu trong đôi cánh nhỏ bé của nó. Nhìn cách nó nhắm mắt lại, dường như nó đã chìm vào suy nghĩ sâu sắc.

Thấy vậy, biểu hiện của nữ Thiên Tiên tối sầm lại.

"Thế nào rồi?"

Thiên Tiên lặng lẽ lắc đầu trước câu hỏi của Gabriel.

"Cậu ấy nói cậu ấy không biết. Cũng đúng thôi, cậu ấy đã rời khỏi Linh Giới quá lâu".

Gabriel tặc lưỡi.

"Có lẽ chúng ta đã kỳ vọng quá nhiều."

"Có chuyện gì xảy ra à?" - Seol tò mò hỏi.

Gabriel liếc nhìn cậu, rồi thở dài.

"Nếu là anh thì... Chà, nói với anh chắc cũng không sao. Tôi sẽ nói thẳng. Năng lượng tinh thần từ Linh giới dường như đang biến mất".

"..."

"Thực tế, mối liên hệ giữa chúng tôi với Linh Giới đã bị cắt đứt từ lâu. Nhưng mặc dù kết nối không ổn định khiến chúng tôi không thể triệu hồi các Tinh linh, nhưng các Thiên Tiên vẫn có thể cảm thấy Linh khí từ Linh giới".

"Vậy... nếu các vị không thể cảm nhận được năng lượng Linh giới, điều đó có nghĩa là...?"

"Rất đơn giản." - Gabriel cay đắng nói - "Có nghĩa là nền tảng của Linh Giới - Cây Thế giới - đã bị khô héo."

Trái tim Seol Jihu giật thót.

[Khoảnh khắc Linh Giới sụp đổ, Pháo đài Tigol sẽ thất thủ. Và nếu Pháo đài Tigol thất thủ, Liên bang sẽ tan nát. Và nếu Liên bang tan nát thì...]

Điều mà Eun Yuri đã nói trong tầm nhìn của cậu, đang dần xảy ra.

"Có cách nào để hồi sinh Cây thế giới không?"

"Nếu điều đó dễ dàng như vậy, chúng tôi không cần phải đến đây làm gì".

Thấy Seol Jihu vội vàng hỏi, Gabriel hé môi và giơ ba ngón tay lên.

"Hồi sinh cây thế giới là chuyện vô cùng khó khăn. Để làm điều đó, chúng ta cần phải giải quyết ba vấn đề. Thật không may, vấn đề nào cũng khó như mò kim đáy bể".

"Đó là gì?"

"Như tôi đã nói trước đây, việc năng lượng từ Linh Giới đã biến mất, có nghĩa là Cây thế giới đã chết hoàn toàn. Vì vậy, chúng ta sẽ cần phải trồng lại một Cây thế giới mới. Muốn làm thế thì chúng ta cần hạt giống của Cây thế giới..."

Gabriel tiếp tục.

"Nhưng hạt giống này được giữ bởi Cây thế giới mẹ, ở cõi Linh Giới. Tôi e là những tên Ký sinh trùng đã phá hủy hạt giống ngay khi tấn công Cây thế giới..."

"... Hạt giống của cây thế giới hà?"

Seol Jihu lập tức mở túi ra. Dù sao cậu cũng muốn hỏi Liên bang về điều đó, và đây là cơ hội hoàn hảo.

"Cô đang nói về cái này hả?"

Khi Seol Jihu rút tay ra, một hạt giống bằng móng tay lộ diện trên lòng bàn tay cậu. Nó trông giống như một hạt hồng nhưng phát sáng màu xanh lá cây trong khi tỏa ra một năng lượng thần bí.

Đôi mắt của ba vị khách đã đổ dồn vào hạt giốngt. Và khoảng năm giây sau, Thiên Tiên kia hét ầm lên

"AAAAAAAH!"

Cô thậm chí còn đập đầu xuống bàn bàn, rồi nhảy dựng lên và gục xuống đất.

"Đó…! Đó là hạt giống của cây thế giới!?"

Cô hét lên trong khi khóc lóc trên sàn nhà. Ngay cả Yuirel cũng há hốc mồm và thở hổn hển.

Chỉ có Gabriel vẫn tương đối bình tĩnh.

"Đây là một điều đáng ngạc nhiên... Làm sao cậu có thứ này?"

"Tôi đã lấy được nó từ Khu trung lập."

"Khu trung lập?"

"Một khu vực được tạo ra bởi Bảy vị thần. Thông qua một kết nối đặc biệt, người Trái đất sẽ dùng Điểm Sinh tồn của họ để trao đổi lấy những vật phẩm đặc biệt từ các vị thần".

Khi Seol Jihu giải thích ngắn gọn, Gabriel cau mày trong khi Yuirel ôm đầu.

"Aaaaaah! Chết tiệt! Giá như anh mang nó đến chỗ chúng tôi sớm hơn!"

"Huh?"

"Chỉ một chút thôi! Nếu chúng ta có hạt giống này sớm hơn một chút! Aaaaargh!"

Rồi cô đập đầu xuống bàn trong sự hối hận mãnh liệt. Khi Seol Jihu nhìn chằm chằm vào cô trong sự bàng hoàng, Gabriel mỉm cười cay đắng.

"Tôi đã nói với anh mà, Cây thế giới đã chết rồi."

"Thì... chúng ta chỉ cần gieo hạt giống và trồng một cây khác."

"Anh nói đúng. Chúng ta có thể. Nhưng theo anh, Cây thế giới sẽ mất bao lâu để lớn lên?"

Seol Jihu sững sờ. Đúng vậy, ngay cả một cái cây bình thường cũng cần một thời gian dài để phát triển. Thế còn Cây thế giới sẽ mất bao lâu để đến tuổi trưởng thành? Seol không biết nữa.

"Vấn đề quan trọng là, Trùng Hậu Đế vương sẽ không chờ đợi cho đến khi Cây thế giới mới kịp lớn lên."

"Có cách nào để chúng ta có thể tăng tốc độ tăng trưởng của Cây thế giới không?"

"Có đấy. Cây thế giới là một thực thể mang thần tính. Nó đã chuẩn bị một số phương pháp để đề phòng trường hợp nó bị diệt vong."

"Tôi hiểu."

"Chính xác là nó đã lưu trữ một chất dinh dưỡng đặc biệt để tạo điều kiện cho sự phát triển của Cây thế giới tiếp theo."

Gabriel lo lắng gõ xuống bàn.

"Loại chất dinh dưỡng đó tên là hạt Aphriso. Loại thực vật mọc bên cạnh cây thế giới. Với tình hình hiện tại, chúng ta cần khá nhiều hạt Aphriso. Năm hạt là đủ để cây mới trưởng thành..."

"Hạt Aphriso"

"Đúng. Thành thật mà nói, nếu chúng ta có ba không, chỉ cần một hoặc hai hạt Aphriso, thì chúng ta có thể có một chút hy vọng.

"Về chuyện đó…"

"Dù sao đi nữa, e rằng lũ Ký sinh trùng đã cướp lấy chúng từ Cây thế giới mẹ, khi chúng,..."

Trong khoảnh khắc tiếp theo, Gabriel không thể nói hết câu. Cô há hốc miệng ra và trợn mắt lên. Đó là bởi vì Seol Jihu đã cho tay vào túi và lấy thứ khác ra.

Không chỉ mình Gabriel ngạc nhiên. 

Yuirel đang khóc lóc ngẩng đầu lên, ngay lập tức bị đóng băng. Sky Fairy, người đang lồm cồm bò dậy, bị vấp và tiếp tục ngã xuống.

"Đây... đây là nó, phải không? Hạt Aphriso!"

Trong tay Seol Jihu là những củ có hình dạng giống như hạt mầm. Năm hạt, không hơn không kém.

Rốt cuộc, các vị thần đã nỗ lực rất nhiều để can thiệp vào tình hình hiện tại. Chỉ là con người có đánh đổi xứng đáng để tiếp nhận thành quả của các vị thần hay không mà thôi.

Một khoảng lặng nặng nề giáng xuống căn phòng.
---

Dịch và biên tập bởi các thành viên nhà MSN


Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
https://www.facebook.com/groups/802511883600547


Like Fanpage để ủng hộ nhóm: https://www.facebook.com/Moonsnovel


Yêu cầu các bên leech truyện giữ nguyên credit, link Fanpage và link nhóm.


---

Xin các bạn donate cho nhóm thông qua Fanpage Moonsnovel để hỗ trợ chúng mình! 

Mục lục


Chương 303 - Phần 2
Chương 303 - Phần 1

Chương 302

Chương 301 - Phần 2

Chương 301 - Phần 1

Chương 300

Chương 299

Chương 298

Chương 297 - Phần 2
Chương 297 - Phần 1

Chương 296 - Phần 2
Chương 296 - Phần 1

Chương 295 

Chương 294

Chương 293 - Phần 2
Chương 293 - Phần 1

Chương 292 - Phần 2
Chương 292 - Phần 1

Chương 291

Chương 290 - Phần 2

Chương 290 - Phần 1

5 nhận xét:

Được tạo bởi Blogger.