Khát vọng trở về - Chương 393: Bí mật của Seo Yuhui - Phần 2



Sáng hôm sau, cơn mưa như trút nước đã tạnh hẳn.

Dưới ánh mặt trời rực rỡ, các thành viên của Valhalla đã ăn sáng xong.

Tất cả đều rất vui vẻ và sung sướng, thậm chí nhiều người vừa hát vừa dỡ lều trại.

Lý do thứ nhất là họ đã chiến thắng áp đảo.

Nhưng lý do thứ hai là, họ đã tịch thu được những vũ khí và trang bị tuyệt hảo từ tay kẻ thù.

Đặc biệt là những kẻ cầm đầu. Vũ khí của chúng đều là những món tạo tác cấp 6 quý hiếm trên Thiên đường.

Những tên còn lại cũng đều là cao thủ máu mặt trên Thiên đường, nên chúng mang theo toàn đồ xịn. Ít nhất là tạo tác cấp 4, vài món còn là tạo tác cấp 5.

Chuyến đi này đã đem lại thu thạch đáng kể.

Valhalla giữ lại năm kẻ cầm đầu làm tù binh. Seol Jihu đã yêu cầu đồng đội bắt sống chúng bằng mọi giá.

Đương nhiên, tình trạng của chúng lúc này vô cùng tàn tệ. Chúng bị lột hết vũ khí và trang bị, trói tay sau lưng và đeo vòng da lên cổ. Những chiếc vòng nối với những sợi xích, buộc vào một cái cây gần đó.

Nói tóm lại, họ bị đối xử như thú vậy.

"Hey! Ăn sáng đi, quý cô quý cậu!"

Chohong ném một cái bát lớn xuống đất.

"Mấy ngày sắp tới, quý cô quý cậu phải chạy theo xe ngựa đấy. Ăn uống cho tử tế vào để lấy sức mà chạy chứ!"

Chohong cười khúc khích và nhìn xuống hỗn hợp trong bát.

Đó là những thức ăn thừa từ bữa sáng của họ.

"Ê bà chị! Sao bà chị tử tế vậy? Những kẻ bất lương này không những muốn giết chúng ta mà còn phản bội loài người và bắt tay với Ký sinh trùng. Vậy mà chị vẫn cho chúng ăn à!" - Audrey Basler nhếch mép. 

"Chà, chụy từng là một Linh mục mà. Tấm lòng chụy bao dung như đại dương vậy. Nào, ăn đi chứ, các cô các cậu".

Chohong túm cổ một tù binh.

"Anh đẹp giai ơi, ăn đi nào! Ồ, bị trói khó chịu lắm à? Thế thì liếm đi. Giống như chó vậy đó!"

Khoảnh khắc đó, ánh mắt Thiên Kiếm tóe lửa. Anh ta đã im lặng nãy giờ, nhưng lời lẽ của Chohong đã làm tổn thương niềm tự hào của anh ta.

"Nhìn anh ta này!"

Chohong gọi Mắt Rắn và khẽ cười khúc khích. Rồi đột nhiên, mọi dấu vết của sự tử tế bỗng biến mất khỏi khuôn mặt cô.

Cô túm lấy tóc của người đàn ông trẻ, và...

"Lè lưỡi liếm thì không hợp với phẩm giá của Thiên Kiếm, đúng không? Để tôi giúp nhé!"

Koong!

"Uup!Uup!" - Gã trai trẻ rên lên.

Chohong đã úp cái bát đựng thức ăn thừa vào mặt hắn ta.

"Mở miệng ra! Ăn đi mau lên!"

Cô ấn mạnh đầu gã vào bát, di qua di lại rồi giật tóc hắn ra, buộc hắn phải nhìn thẳng vào mắt cô.

"Những tên chó đẻ không có tư cách để phàn nàn về thức ăn của chúng. Hiểu chưa?"

Những mảnh vụn thức ăn vương vãi trên mặt Thiên Kiếm. Hắn ú ớ rên rỉ.

"Ăn hết đi. Ta cho các ngươi 10 giây. Nếu không ăn, thì sau này đừng có hối tiếc!"

Bốn người còn lại nao núng trước cái nhìn chằm chằm của Chohong.

Thế rồi...

"À há! Mấy người cần thêm gia vị và nước chấm đúng không?"

Phẹt!

Chohong nhổ một bãi nước bọt.

"Để em, để em! Em sẽ cho chúng một ít muối!"

Audrey Basler nhếch mép và gãi gãi đầu. Những mảnh gàu trắng rơi xuống lả tả.

Eun Yuri đang đi loanh quanh để tìm một cành cây, thì co rúm lại khi nhìn thấy cảnh này. Cô nhăn mặt tỏ vẻ ghê tởm.

Nhưng đây mới chỉ là phần mở đầu. Vì hai kẻ bựa nhân nhất vẫn chưa xuất hiện.

"Ahhh! Mọi người đang chuẩn bị đồ ăn cho tù binh hả? Ây dà, ăn no nên tôi đầy bụng quá!"

Hugo chạy ào tới, chổng mông vào đám tù binh và...

BỦM!

Mọi người thẫn thờ vì âm thanh đó.

Tiếng xì hơi, ban đầu chỉ nhỏ nhẹ, nhưng sau đó nhanh chóng hóa thành tiếng sấm.

"Ái dà, xấu hổ quá!"

Hugo lạch bạch bỏ chạy và biến mất.

"Tên khốn kinh tởm."

Oh Rahee đưa tay che mặt và than thở.

Cuối cùng, khi Hoshino Urara đòi tè một bãi vào bát, Kazuki không dám chứng kiến ​cảnh tượng bỉ oior này và trốn khỏi hiện trường.

"Um... Um"

Chohong ngập ngừng. Ngay cả cô cũng cảm thấy ái ngại khi nhìn cái bát đầy thức ăn thừa và bốc mùi xú uế.

"Dừng lại đi"

Người phụ nữ cuối cùng cũng gào lên.

"Gì cơ?"

"Đủ rồi! Các người dám sỉ nhục bọn ta! Dù sao bọn ta cũng là..."

Chính lúc đó.

"Chuyện gì thế?"

Seol Jihu bước ra khỏi lều và ngơ ngác hỏi.

"Chúng ta chuẩn bị khởi hành rồi, sao mọi người còn ở đây?"

"Huh? Ừm, uh.." - Chohong ngập ngừng - "Chúng tôi định cho họ ăn sáng nhưng họ không ăn..."

"Bữa ăn sáng?"

Seol Jihu liếc qua mặt đất và nhanh chóng nhận ra tình hình.

Bát thức ăn kinh tởm và những mảnh vụn trên khuôn mặt gã trai trẻ, cả hai đều là những bằng chứng chết người.

Seol từ từ ngẩng lên và Chohong bối rối quay đi. Audrey Basler lo lắng.

"Lúc đầu chúng tôi đã cố gắng nói chuyện tử tế, nhưng họ vẫn không ăn. Tôi đoán họ không đói."

"…Mọi người không biết phải làm gì sao?" - Seol Jihu thở dài.

"Nếu họ không đói bụng..."

Rồi cậu giơ chân lên.

"... Chúng ta sẽ làm cho họ đói bụng".

Chát!

Seol tung một cú đá vào eo người phụ nữ. Cô ta thét lớn và ngã gục xuống đất.

Bởi vì cậu đã phát hiện ra một hình xăm con rắn có kích thước bằng lòng bàn tay trên cổ cô ta. Hình xăm giống như những kẻ đã từng ám hại cậu ở Haramark. 

Seol cười khẩy và tiến đến bên những người khác.

Chát! 

Chát!

Chát!

CHÁT!

Bốn người kia đều phải nhận một cú đá. Riêng gã khổng lồ phải hứng chịu một cú cực mạnh, thậm chí Seol còn vận mana vào chân mình.

Bàn tay gã khổng lồ - bàn tay đã bóp cổ Seo Yuhui, bị cậu giẫm đạp đến tím bầm.

Nhìn gã khổng lồ quằn quại đau đớn, Audrey Basler rùng mình. Cô nhớ lại nỗi đau mà mình từng trải qua ở bữa tiệc.

"Hey, hey, dừng lại!"

Cuối cùng, Chohong đành phải can thiệp.

"Cậu bảo cậu muốn bắt sống chúng mà! Đừng giết chúng chứ!"

"Ờ quên. Để tôi bảo Maria hồi phục cho chúng".

Seol Jihu lạnh lùng lên tiếng, rồi đẩy Chohong sang một bên.

Sau đó, cậu lại giơ chân như một cầu thủ đang sút phạt, và chuẩn bị bồi thêm một cú nữa.

"Đúng vậy! Có giỏi thì giết bọn tao đi!"

Người phụ nữ hét lên.

"Giết bọn tao đi! Mày sẽ không moi được thông tin gì từ bọn tao đâu!"

"…Moi tin?"

Seol Jihu hạ chân xuống.

Với nụ cười chế giễu, cậu từ từ cúi xuống bên cạnh người phụ nữ và nhìn vào mắt cô ta.

"Cô nhầm rồi, Ma Kiếm sĩ cấp 6, Kishi Yukino."

Người phụ nữ tên là Kishi Yukino, khẽ giật mình khi Seol gọi đúng tên thật của cô.

Nhưng sau đó, cả năm người đều bị sốc.

Seol Jihu bắt đầu đọc rõ ngày triệu tập, giới tính, tuổi tác, quốc tịch và thậm chí cả Bang hội của họ.

Vì chúng không biết gì về Cửu Nhãn, nên họ tin rằng Seol đã điều tra về chúng từ lâu.

"Cô ảo tưởng quá đấy. Chúng tôi không cần hỏi cô điều gì cả, vàcũng không cần thu thập thông tin từ cô, hay từ đồng đội của cô. Hơn nữa, Tổng Giám mục cũng bị bắt rồi".

"..."

"Để tôi nói cho rõ nhé. Chúng tôi chỉ giữ mạng cho các người để làm dê tế thần. Sau khi chuyện này kết thúc, các người có muốn được chết một cách yên bình không? Nếu có thì ngậm cái miệng lại và ngoan ngoãn vâng lời đi".

Seol Jihu rũ máu trên bàn tay và chân mình, rồi quay lại nói với đồng đội.

"Chúng ta chuẩn bị khởi hành rồi. Buộc chúng vào phía sau xe ngựa, mau lên nào".

Giọng nói lạnh lùng của Seol làm Chohong lắc đầu ngán ngẩm.

Đường vừa xa vừa xấu. Những kẻ này sẽ phải chạy thục mạng trong suốt 10 ngày, nếu chúng không muốn bị kéo lê trên đường.

"Kazuki đã mang theo hai cỗ xe, nên hãy chia chúng thành hai nhóm."

"Vâng ạ! Cứ để đó cho em, Oppa"

Eun Yuri vui vẻ trả lời. Cô đã tìm ra một cây gậy ưng ý và đang vung chiếc roi da tự chết.

"Đi nào, đi nào ~"

Năm tù binh nhăn nhó.

Eun Yuri cười khẩy và vung tay. 

CHÁT!

Cây roi da để lại một vết hằn đỏ tấy trên lưng Thiên Kiếm.

"Đi nào!"

"Con đĩ non này!"

Gã khổng lồ quát lớn, và Eun Yuri một nhát vào mông hắn.

Hắn run lên, cắm mặt xuống đất và nghiến răng chịu đau.

Nhưng hành động đó dường như khiến Eun Yuri bị kích thích hơn nữa.

Má cô đỏ ửng và đôi mắt cô lấp lánh. Khóe miêng cô khẽ cong lên. Hình như cô ấy có sở thích hành hạ kẻ khác, mãi bây giờ sở thích đó mới lộ diện.

"Đi nào ~"

CHÁT! 

Cây roi vung lên một lần nữa.

Cuối cùng, năm tù binh lê lết ra xe. Đi sau lưng họ là Eu Yuri, nữ quái mới của Thiên đường.

*


Cùng lúc đó.

Khi trời sáng, tất cả các vùng lãnh thổ của nhân loại trở nên nhốn nháo.

Tất cả những người đều bàn tán vì bộ phim gây sốc từ tối hôm qua.

Ở Haramark cũng vậy.

"Cha! Cha!"

Teresa chạy đi tìm kiếm Vua Prihi, ngay khi cô tỉnh dậy.

"Cha có thấy cảnh tượng hôm qua không?"

"Có chứ. Nên ta đã đã bị mất ngủ đây này".

Prihi cầm tách trà và uể oải trả lời.

"Sao cha có thể bình tĩnh như vậy? Tối qua con không thể nào bình tĩnh được!"

"Bình tĩnh? Ta đang băn khoăn lắm đây".

"...?"

"Ban nãy ta đã nói chuyện với Philip Muller qua tinh thể giao tiếp. Anh ấy nói anh ấy là đạo diễn kiêm quay phi, còn Chủ hội Valhalla, là nhà sản xuất."

Prihi đặt cốc trà xuống và gõ nhẹ lên bàn.

"Chỉ là... Ta  không hiểu mục đích của họ."

"Mục đích?"

"Nếu chỉ muốn bắt những kẻ phản bội, họ không cần phải phát sóng rộng rãi như thế. Vì vậy ta e rằng, đây chỉ là phần mở màn".

Prihi suy nghĩ một lúc trước khi tiếp tục.

"Ta tin rằng họ đang cố gắng tìm kiếm sự ủng hộ cho kế hoạch nào đó".

"Ủng hộ?"

"Đúng. Và nếu ta không nhầm, phần tiếp theo sẽ sớm lộ diện".

Prihi lẩm bẩm và đứng dậy khỏi bàn.

Teresa có vẻ bối rối.

"Chúng ta nên đến Eva" - Ông nói với giọng nghiêm trang - "Chắc chắn con rể ta đã chuẩn bị một kế hoạch lớn lao nào đó. Có lẽ chúng ta có thể giúp một tay. Và..."

Prihi bỗng sững sờ khi nhìn kỹ Teresa.

Con gái ông đã mặc áo giáp và thậm chí còn mang một cái túi hành lý lớn trên lưng. Cô ấy đã sẵn sàng khởi hành bất cứ lúc nào.

"…Con chuẩn bị từ bao giờ thế?"

"Ehehe" - Teresa đỏ mặt và khẽ cười - "Thì con bảo rồi mà, con không ngủ được. Với lại con muốn gặp anh ấy lắm rồi".

Prihi lắc đầu ngán ngẩm

"Nào, đi thôi cha ơi!" - Teresa giục giã.
---

Dịch và biên tập bởi các thành viên nhà MSN


Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
https://www.facebook.com/groups/802511883600547


Like Fanpage để ủng hộ nhóm: https://www.facebook.com/Moonsnovel


Yêu cầu các bên leech truyện giữ nguyên credit, link Fanpage và link nhóm.


MỤC LỤC


Chương 394 - Phần 2
Chương 394 - Phần 1

Chương 393 - Phần 2
Chương 393 - Phần 1

Chương 392 - Phần 2
Chương 392 - Phần 1

Chương 391 - Phần 2
Chương 391 - Phần 1

Chương 390

Chương 389 - Phần 2
Chương 389 - Phần 1

Chương 388 - Phần 2
Chương 388 - Phần 1

Chương 387

Chương 386 - Phần 2
Chuơng 386 - Phần 1

Chương 385 - Phần 2
Chương 385- Phần 1

Chương 384

Chương 383

Chương 382

Chương 381

Chương 380 - Phần 2
Chương 380 - Phần 1

Chương 379 - Phần 2
Chương 379 - Phần 1

Chương 378 - Phần 2
Chương 378 - Phần 1

Chương 377 - Phần 2 
Chương 377 - Phần 1

Chương 376 - Phần 2
Chương 376 - Phần 1

Chương 375 - Phần 2
Chương 375 - Phần 1

Chương 374

Chương 373

Chương 372 - Phần 2

Chương 372 - Phần 1

Chương 371 - Phần 2

Chương 371 - Phần 1

Chương 370 - Phần 2

Chương 370 - Phần 1

Chương 369 - Phần 2

Chương 369 - Phần 1

Chương 368 - Phần 2

Chương 368 - Phần 1

Chương 367 - Phần 2

Chương 367 - Phần 1

Chương 366 - Phần 2

Chương 366 - Phần 1

Chương 365

Chương 364 - Phần 2

Chương 364 - Phần 1

Chương 363

Chương 362

Chương 361 - Phần 2

Chương 361 - Phần 1

Chương 360 - Phần 2


Chương 360 - Phần 1

6 nhận xét:

Được tạo bởi Blogger.