Khát vọng trở về - Chương 366: Thử thách Thiêng liêng - Phần 2


Seol Jihu đứng sững sờ khi nhìn những tin nhắn mới.

Cậu nhanh chóng hiểu ra điều này có nghĩa là gì.

Cậu ta cố gắng đánh thức mana của mình, nhưng nó không nhúc nhích.

Vì không thể sử dụng mana, nên cậu muốn kích hoạt vật phẩm hay kỹ năng cũng vô ích.

"…Chết tiệt."

Seol Jihu thở dài.

Cậu đã chuẩn bị tinh thần cho những điều tồi tệ nhất, nhưng cậu không khỏi hụt hẫng khi thấy mana của mình bị phong tỏa.

'Chơi khó nhau như thế để làm gì chứ?'

Dù lòng cậu tràn đầy nghi ngờ, nhưng cậu ấy vẫn bước đến tảng đá.

Thông điệp nói rằng hãy đặt tảng đá lên đỉnh núi đầu tiên.

Dãy núi khổng lồ trước mặt cậu có ba đỉnh cách đều nhau. Nếu tất cả những gì cậu phải làm là đưa tảng đá này lên đỉnh, thì cũng không phải là một nhiệm vụ bất khả thi.

Dù sao, cậu cũng đã trải qua bài tập tương tự của Jang Maldong.

'Không! Không được.'

Seol Jihu lắc đầu, nhớ lại những gì đã xảy ra ở phần Hướng dẫn đặc biệt.

Cậu ta đã phải chịu đựng những khó khăn ngoài sức tưởng tượng, chỉ vì cậu coi thường nó là một phần Hướng dẫn.

Đúng vậy, đây là một thử nghiệm của các vị thần.

Phải có một cái gì đó ngoài sức tưởng tượng của cậu.

Chắc chắn khó khăn còn ở phía trước,

Cậu không được phép đánh giá thấp thử nghiệm này.

Ngay sau đó, Seol Jihu đã hạ quyết tâm và đặt tay lên tảng đá.

Dồn sức mạnh vào lòng bàn tay anh, cậu từ từ đẩy mạnh.


*


"Tóm lại...."

Chohong càu nhàu và nhìn chằm chằm vào Kim Hannah.

"Chị muốn tôi giao cái này tới Haramark?"

"Phải. Cô là người phù hợp nhất, Chung Chohong ạ".

Kim Hannah trả lời với một nụ cười nhạt.

"Phù hợp nhất? Chị nói vậy là sao? Có hàng tá người quanh đây mà?"

"Đội trưởng Kazuki Kazuki đang bận rộn lên kế hoạch cho một cuộc thám hiểm với các thành viên trong đội của mình. Trong khi đó, đội của cô đang có nhiều thời gian rảnh'.

Thật vậy, nhóm chủ lực đang khá rảnh rỗi vì Seol Jihu đã đi vắng.

Mặc dù Kim Hannah nói không sai, nhưng Chohong vẫn không hài lòng.

"... Tôi đâu phải là người duy nhất trong đội chủ lực? Vẫn còn những người khác mà?"

"Đó là sự thật, nhưng Eun Yuri vẫn thiếu kinh nghiệm và trình độ còn thấp. Hoshino Urara thì.... thôi dẹp đi, cô ta vừa láo nháo vừa bất cẩn, không thể trao cho cô ta món đồ quan trọng này."

Kim Hannah gõ nhẹ vào một cái túi trên bàn.

Trong túi chứa bốn viên đá cường hóa cao cấp.

Chohong thở dài và gục đầu xuống.

"Bà chị bắt tôi đi ship hàng thật hả?"

"Không phải tôi bắt cô. Chủ hội Seol yêu cầu tôi giao cho cô công việc này."

"Seol yêu cầu ư?"

Thay vì trả lời câu hỏi của Chohong, Kim Hannah chìa tập tài liệu về phía cô.

Khuôn mặt nhăn nhó của Chohong lắng xuống khi cô nhìn thấy chữ ký của Seol Jihu trên đó.

"Thôi được... Vậy tôi chỉ cần giao thứ này thôi hả?"

"Uhm... À, kèm theo một vài món quà mà Chủ hội Seol đã chuẩn bị. Tôi sẽ đưa nó cho cô, ngay khi cô khởi hành."

"Móa. Lên cấp 6 rồi mà vẫn phải làm nhiệm vụ ship hàng".

Chohong càu nhàu nhưng không từ chối.

Thực tế, cô ấy đã rời Eva ngay hôm đó.

Ngay khi đến Haramark, cô lập tức tới trụ sở Sicilia và trao cho Cinza hai viên đá cường hóa, cũng như một món quà mà Seol Jihu mang đến từ Trái đất.

"Wow. Đây là... Chậc, lần đầu tiên tôi được chạm vào thứ này".

Mỗi viên đá cường hóa cao cấp đều mang giá trị phi thường. Ngay cả một người điềm tĩnh như Cinza cũng phải trầm trồ.

"Đúng là hàng xịn rồi".

Sau khi kiểm tra cẩn thận những viên đá, Cinzia liếc nhìn Chohong.

"Cô đã từng sử dụng nó chưa, Chohong?"

Chohong giơ chùy lên.

"Đây là cây Thorn of Steel +3"

"+3?"

"Khi Seol đưa nó cho em, nó mới chỉ +2. Em đã sử dụng một viên cường hóa để nâng nó lên +3, vì vậy bây giờ sức mạnh của nó đã tăng gấp đôi."

Chohong vừa cười vừa vung cây chùy của mình.

Cinzia kinh ngạc.

"Không thể tin nổi! Một món đồ được gia tăng sức mạnh lên tám lần, sẽ khủng khiếp đến mức nào?"

"Hehe, nếu chị muốn thì để em chỉ cho mà xem".

"Không, cám ơn. Ai ngu gì mà kiểm tra sức mạnh của một vũ khí ghê gớm như vậy, fufufu".

Cinzia cười khúc khích trước khi cầm cái túi lên.

"May quá, tôi không biết nên tặng gì cho Agnes khi cô ấy trở thành Unique Ranker. Đang bối rối thì có hàng về. Nhờ cô gửi lời cảm ơn tới Seol nhé. Nói với cậu ta rằng, tôi rất vui vì những món quà này".

"Thật luôn hả? Unique Ranker?"

Chohong quay sang Agnes, người đang đứng cạnh Cinzia.

"Bà chị, bà chị lên cấp 7 rồi hả?"

Agnes im lặng gật đầu.

Chohong thở hổn hển.

"Ngầu nha... Vậy là Sicilia đã có hai Unique Ranker. Ừm, con điên Hoshino Urara cũng lên cấp 7 rồi, chuyện này cũng không bất thường cho lắm".

Agnes đẩy kính lên.

"Con nhỏ đó cũng thành Unique Ranker??"

"Uh, nó nói vậy đó. À cả Seol Jihu nữa, chắc giờ này cũng lên cấp 7 rồi".

"Giờ này…?"

"Chắc là vậy. Cậu ta đã đạt được vô số điểm đóng góp và điểm kinh nghiệm sau cuộc chiến vừa qua, nếu cậu ấy tăng 2 cấp thì cũng không có gì lạ. Hoặc có thể em nhầm. Ai mà biết được?"

"Huh? Chủ hội Seol không nói cho cô biết cậu ta lên cấp mấy rồi sao?"

Chohong nhún vai.

"Aigooo, dạo gần đây cậu ta bận như mấy bà mẹ bỉm sữa vậy. Sau khi xong việc, cậu ta cũng biến mất luôn".

"Cậu ta đi rồi ư?" -  Cinzia nheo mắt - "Hmm, tiện có cô ở đây, tôi muốn nhờ cô chuyển lời tới Seol"..

Cinzia nói khẽ: "Tôi muốn gặp Chủ hội Seol càng sớm càng tốt. Một cuộc gặp chính thức."

"Hmm? Để làm gì?"

"Tạm thời chưa nói cho cô được".

"Chà... Hơi khó à nha" - Chohong lắc đầu - "Em nói rồi, cậu ta đã biến mất".

"Cậu ta đi tập luyện hả? Nếu cậu ấy ở vùng núi lửa Eva, tôi sẽ đến thăm cậu ta. Hoặc nếu cậu ấy ở Cự Thạch Sơn thì còn dễ dàng hơn nữa".

"... Đúng là cậu ấy đã đi luyện tập, nhưng không phải ở trong những nơi đó" - Chohong lắc đầu - "Tóm lại em cũng không biết chính xác đâu. Cậu ta nói cậu ấy sẽ đến đền thờ, và bảo rằng sẽ đi vắng một thời gian".

Ngay lúc đó, Agnes và Cinzia nhìn nhau.

"Hiểu rồi... Nếu vậy thì không còn cách nào khác".

"Nói chung là chị đừng hỏi em về những điều này. Cứ nói chuyện với con Cáo kia thì hơn"  - Chohong vừa đứng dậy, vừa càu nhàu.

"Ể? Sao không ngồi đây thêm một lúc nữa? Lâu rồi chúng ta chưa gặp nhau mà.".

"Thôi, em còn phải vào cung nữa. Bên cạnh đó, em cũng lên cấp 6 rồi. Làm xong vụ này em còn việc khác nữa cơ".

Chohong nhặt cây chùy của mình lên và bước ra khỏi phòng.

Ngay khi cánh cửa đóng lại sau lưng, Cinzia thở dài.

"Hiện tại vị trí Chấp chưởng giả của Gula đang bỏ trống, nhưng dường như bà ấy chưa có ý định bổ nhiệm ai cả".

"Chà, sếp à, chẳng ai tin là Gula lại không chọn Chủ hội Seol đâu. Chỉ là sớm hay muộn thôi".

"Tôi cũng nghĩ thế. Đúng là thử thách để trở thành Chấp chưởng giả không hề dễ dàng, nhưng người như cậu ta sẽ không bỏ trốn đâu. Nhất là khi, thử thách lại xảy ra trong Thiên đường".

"Khoan đã, cậu ấy đã biến mất sau khi đến đền thờ. Chuyện này đã từng xảy ra một lần trước đây, phải không?"

"Cô đang nói về trường hợp của Baek Haeju hả? Cũng có lý" - Cinzia nhếch mép, như đồng tình với Agnes - "Nếu đó là sự thật, Thiên đường sẽ hỗn loạn thêm một lần nữa".

"Hmmm. Tôi sẽ kiểm tra kho hàng của cửa hàng VIP ở Khu Trung lập. Nhưng chắc là cậu ấy đã sử dụng Thánh tích Thiêng liêng rồi."

"Tên nhóc đó sướng thật. Thông thường người ta phải chọn một trong hai, hoặc là làm chấp chưởng giả, hoặc là nhận Thánh tích Thiêng liêng. Vậy mà giờ hắn ôm hết... Ngay cả Sung Shihyun cũng không có cơ hội như vậy."

Cinzia lục lọi trong túi với vẻ mặt ghen tị.

Rồi đột nhiên, cô búng tay.

Cạch!

Một hòn đá rơi vào tay Agnes.

"Dùng nó cho hợp lý nhé"

"Cảm ơn sếp."

Agnes cúi đầu kính cẩn.

"Và hãy giữ kín về những chuyện hôm nay. Đừng cho ai biết rằng chúng ta đã nhận được một món quà quý giá như vậy, hiểu chứ?"

"Tất nhiên, đặc biệt là xem xét mối quan hệ tương lai của chúng ta với Valhalla"

"Hiện tại Thiên đường đang mục ruỗng vì những cấu trúc quyền lực cũ kỹ. Đã đến lúc những thế lực mới trỗi dậy. À, Chủ hội Valhalla đã tặng cho chúng ta những gì thế?"

Cinzia giơ túi quà lên với khuôn mặt tò mò. Cô vừa nói vừa đưa một cái cho Agnes.

"Chung Chohong nói rằng, đích thân Seol Jihu đã chuẩn bị những món quà này."

Agnes dường như cũng hồi hộp. Cô cẩn thận mở hộp quà ra.

Và thế là...

"!!!"

Cinzia sững sờ giơ món quà lên. Cô ấy dường như đã bị sốc.

"…Đây là...."

Một cái yếm in hình con báo đang lủng lẳng giữa những ngón tay của cô.

Nhìn kiểu gì đi nữa, đây cũng là một món đồ lót.

Cinzia quay sang Agnes. Cô ấy dường như đã hóa đá vì món quà bất ngờ.

Nhìn xuống, Cinzia thấy một chiếc quần lót màu tím nhạt. Quan trọng hơn, ở giữa đũng quần là một con gấu xinh xắn với dải ruy băng trên đầu.

"Phì..."

Cinzia đưa tay che miệng.

"Sao lại... phì.... có con... phì... gấu?!"|

Cô đang cố hết sức để nín cười.

"Hahaha"

Nhưng cuối cùng, cô đã cười phá lên.

"Uhahahaha!"

Chưa bao giờ Cinza cười lớn đến thế. Thậm chí cô còn đập bàn và cười lăn lộn.

Món quà bất ngờ này đã khiến "Kẻ chinh phục Phương Nam" không thể giữ nổi vẻ lạnh lùng và đạo mạo thường ngày.

"Đây... Đây chính là loại đồ lót mà cô thích đó hả? Làm sao... Khoan, hai người đã thân thiết với nhau như thế rồi sao? Từ bao giờ vậy?"

Mặt Agnes chuyển dần từ màu đỏ sang màu tím.

"Thưa sếp... Tôi trân trọng xin nghỉ một thời gian."

"Tại....Kekeke, tại sao?"

"Tôi cần phải đến Eva."

"Để làm gì?"

Cinzia vừa lẩm bẩm vừa lau nước mắt.

"Nếu chúng ta dự đoán chính xác, thì bây giờ chỉ có một người có thể gặp đại diện của Valhalla mà thôi. Và đó là..."

Agnes gầm gừ và siết chặt chiếc quần lót trong tay mình.

Biết rằng đây là sự thật, cô chỉ có thể nghiến răng cay cú.

*

Sau khi Seol Jihu rời đi, Kim Hannah đã thay Chủ hội xử lý công việc đối ngoại.

Nói chính xác hơn, cô phải xử lý những công việc mà Seol Jihu bỏ lại.

Mặc dù điều đó không dễ dàng, nhưng Kim Hannah đã gặp rắc rối khi giữ chân một người.

Đó không phải là anh em Halep, mà là....

"Cô nói sao??"

Kim Hannah nuốt nước bọt. Cô cảm thấy lạnh gáy khi nói chuyện với người phụ nữ mặc áo choàng nghi lễ màu trắng này.

Sáng hôm đó, Baek Haeju đã trở lại Thiên đường.

Kim Hannah vội chạy đến gặp Baek Haeju,  nhưng cô không thể nghĩ ra bất cứ cách nào để giữ người này ở lại Eva.

Dù sao đi nữa, cô ta cũng là một trong những huyền thoại của Thiên đường.

Đương nhiên, những chiêu trò của Kim Hannah hoàn toàn vô dụng với cô ta.

"Jihu... Không, Chủ hội Valhalla, không ở đây ư?"

"À thì..."

Kim Hannah cảm thấy mình thật ngu ngốc khi thay mặt Seol Jihu, để đưa cô ta đến Valhalla.

Giờ thì Seol jihu không có ở đây, và Seo Yuhui cũng về Trái đất. Lỡ Baek Haeju nổi cáu thì coi như toi đời, chẳng ai kiểm soát nổi cô ta cả.

'Chậc, cậu ta không cấm mình tiết lộ sự thật với cô ấy, phải không nhỉ?'

Sau nhiều cân nhắc, Kim Hannah quyết định tiết lộ một phần sự thật cho Baek Haeju.

Vấn đề là, nghi nghe tin này, biểu hiện của Baek Haeju trở nên nghiêm trọng hơn.

"Thánh tích? Anh ta đến đền thờ để tham gia thử thách của Thánh tích Thiêng liêng?"

"V-Vâng. Tôi không biết chi tiết, nhưng cậu ta nói với tôi như thế. Nhưng trước khi đi..."

"Anh ta đi bao lâu rồi?" - Baek Haeju vội vã ngắt lời cô - "Từ hôm đó đến nay là bao nhiêu ngày rồi?"

Cô ấy hỏi lại với giọng sốt sắng. Hình như cô ta khá vội vàng.

"K-khoảng hơn một tuần rồi".

Baek Haeju cắn môi khi nghe câu trả lời của Kim Hannah.

Baek Haeju.

Cô ấy là người Trái đất đầu tiên đạt tới cấp 8. Cô đã từ chối làm Chấp chưởng giả, thay vào đó cô ấy đã nhận một Di tích Thiêng liêng.

Nói cách khác, cô là tiền bối của Seol Jihu.

Thế nên cô biết rõ những thử thách của Con đường linh hồn khó khăn đến mức nào.

Thứ nhất, dòng thời gian ở đó rất khác biệt.

Khác hơn nhiều so với mức độ chênh lệch giữa Trái đất và Thiên đường.

"Tôi đoán là khoảng mười ngày."

Baek Haeju mở to mắt trước câu trả lời của Kim Hannah.

"Mười ngày?"

"Đúng vậy. Cậu ấy đã rời đi tầm này... Từ hôm đó đến nay là khoảng mười ngày."

"Và anh ấy chưa quay lại?"

Kim Hannah bối rối khi nghe những câu hỏi dồn dập của Baek Haeju.

Sau đó, Kim Hannah vỗ tay và sực nhớ ra.

"Ah, đúng rồi, cô Baek Haeju cũng..."

Nhưng trước khi cô nói hết câu, Baek Haeju đã bỏ đi. Kim Hannah gọi cô ấy, nhưng vô ích.

Một giờ ở Con đường của linh hồn chỉ bằng sáu phút ở Thiên đường.

Chênh lệch thời gian lên tới 10 lần.

Nói cách khác, mười ngày trôi qua trên Thiên đường có nghĩa là Seol Jihu đã ở trong Con đường Linh hồn trong 100 ngày.

Baek Haeju đã mất bảy mươi ngày để hoàn thành thử thách của mình trong Con đường linh hồn. Tức là, khoảng 7 ngày ở Thiên đường.

Sau khoảng thời gian đó, cô suýt nữa đã bị loạn trí.  Vì vậy cô không thể ngồi yên sau khi nghe chuyện của Seol Jihu.

Và thế là, cô chạy thật nhanh đến đền thờ Gula.


Chương 366 - Phần 2

Chương 366 - Phần 1

Chương 365

Chương 364 - Phần 2

Chương 364 - Phần 1

Chương 363

Chương 362

Chương 361 - Phần 2

Chương 361 - Phần 1

Chương 360 - Phần 2

Chương 360 - Phần 1

Chương  359 - Phần 2

Chương 359 - Phần 1

Chương 358

Chương 357 

Chương 356

Chương 355

Chương 354

Chương 353

Chương 352

Chương 351 - Phần 2

Chương 351 - Phần 1

Chương 350

Chương 349

Chương 348 - Phần 2

Chương 348 - Phần 1

Chương 347 - Phần 2

Chương 347 - Phần 1

Chương 346 - Phần 2

Chương 346 - Phần 1

Chương 345 - Phần 2

Chương 345

Chương 344

Chương 343 - Phần 2

Chương 343 - Phần 1

Chương 342 - Phần 2

Chương 342 - Phần 1

Chương 341

Chương 340 - Phần 2

Chương 340 - Phần 1

Chương 339 - Phần 2

Chương 339 - Phần 1

Chương 338

Chương 337

Chương 336

Chương 335 - Phần 2

Chương 335 - Phần 1

Chương 334

Chương 333

Chương 332

Chương 331

Chương 330

Chương 329

Chương 328

Chương 327

Chương 326

Chương 325

Chương 324

Chương 323 

Chương 322 

Chương 321

Chương 320

Chương 319

Chương 318

Chương 317

Chương 316

Chương 315

Chương 314

Chương 313

Chương 312

Chương 311 - Phần 2

Chương 311 - Phần 1

Chương 310

Chương 309

Chương 308

Chương 307

Chương 306

Chương 305

Chương 304

Chương 303 - Phần 2
Chương 303 - Phần 1

Chương 302

Chương 301 - Phần 2

Chương 301 - Phần 1

Chương 300




5 nhận xét:

  1. Chả có nhẽ main sắp đc super buff :))

    Trả lờiXóa
  2. CC, BUFF là làm anh main mạnh lên miễn phí mà tao đọc bên ENG nha. Nó ở trong đó 7 năm, chết đi chết lại mấy vạn lần đã thế còn bị Tầm Nhìn Tương Lại tặng thêm bị mất hết sạch giác quan rồi bò đi như tên điên như vậy còn đéo có thức ăn, nước uống đéo có ai nói chuyện phải chịu sự cô đơn tột cùng nếu không có...

    Trả lờiXóa

Được tạo bởi Blogger.