Khát vọng trở về - Chương 333: Ngày tàn của Kỳ Lân


Kazuki tiếp tục nói.

"Hắn phóng thích các Hắc Ảnh, nhưng thái độ hắn như muốn đuổi chúng đi vậy. Lần nào hắn cũng phải làm thế rồi mới hành động được. Như thể đó là một điều kiện bắt buộc, chứ không phải là một thói quen. Thật lạ lùng đúng không?"

Philip Muller nheo mắt lại.

Nghĩ lại thì, đúng là Temperance Thịnh Nộ luôn giải phóng một phần Thần tính của mình, thông qua các Hắc Ảnh.

"Nghĩ mà xem. Nghĩ tới cả những lời mà Kindness Tráo Trở đã nói."

Chính tại thời điểm đó, Temperance giải phóng các Hắc Ảnh thêm một lần nữa.

Để xác nhận lý thuyết của Kazuki, Philip Muller thử dùng phép tiêu diệt các Hắc Ảnh, bắt chúng quay trở về thân thể con Kỳ Lân.

"Lũ-lũ khốn này!!"

Con Kỳ Lân gầm lên giận dữ. Mặt khác, nó không thể che giấu sự thất vọng của mình và trông có vẻ hoảng hốt.

Khi Cây Thế giới tái sinh, Kỳ Lân và Cổ Long mới là những kẻ cần lo lắng. Thế nên, chẳng có lý do gì để nó nhởn nhơ cả. Việc Kỳ Lân hoảng hốt khi các Hắc Ảnh bị giết và thổi bay về cơ thể nó, cho thấy Kazuki đã đoán đúng.

"…Đúng như anh nói..."

Philip Muller đẩy kính của mình lên. Nhớ lại những lời của Kindness Tráo Trở, anh nhận ra vài điểm đáng chú ý.

"Dường như hắn cố gắng bắt chước lòng Kindness Tráo Trở và đang gặp một hiệu ứng bất lợi".

"Nghĩa là Temperance Thịnh Nộ gặp vấn đề trong khi cố gắng hấp thụ Thần tính" - Kazuki nói tiếp lời của Philip Muller -  "Tôi đoán là hắn không thể hấp thụ hoàn toàn số năng lượng khổng lồ đó, nhưng lại đang mờ mắt vì lòng tham".

Điều này nghe cũng có lý.

Nếu hắn làm như các Tư lệnh khác, tức là chia sẻ Thần tính cho các thuộc hạ dưới quyền, hắn sẽ vĩnh viễn không thể lấy lại số Thần tính đó. Hắn đang cố nuốt trọn số năng lượng khổng lồ đó, như một kẻ đã bội thực còn cố gắng ăn thêm.

"Puhahaha!"

Philip Muller phá lên cười. Ban đầu anh ấy nghĩ rằng đó chỉ là một giả thuyết ngớ ngẩn, nhưng bây giờ, suy nghĩ lại, đây lại là một giả thuyết hợp lý.

Lý do tại sao các Hắc Ảnh yếu đuối hơn các quái vật Bóng Ma bình thường. Lý do tại sao Temperance Thịnh Nộ - vốn không phải một kẻ nổi tiếng - lại có thể dễ dàng hất văng Baek Haeju. Lý do tại sao, thi thoảng nó lại yếu đuối đến bất ngờ.

"Giờ thì tôi hiểu rồi."

Philip Muller cười khúc khích.

Những gì Kazuki nói thật đơn giản. Tư lệnh Thứ tư không đủ khả năng hấp thụ hết Thần Tính, đến nỗi hắn ta không thể cử động nổi. Mỗi khi định sử dụng sức mạnh thần thánh, hắn phải xả bớt một ít Thần Tính ra ngoài, thông qua các Hắc Ảnh. Các Hắc Ảnh này lảng vảng ở gần hắn, mỗi khi chúng chết thì sức mạnh Thần tính lại quay về với Kỳ Lân.

Có nghĩa là, nếu họ tiêu diệt số Hắc Ảnh kia và đuổi chúng quay lại cơ thể Kỳ Lân, nó sẽ không thể chiến đấu được!

"Nếu giả thuyết của anh Kazuki chính xác... thì tôi đã hiểu tại sao Kindness lại khinh bỉ Temperance như thế".

Phải, chỉ vì lòng tham lam ích kỷ, hắn đã tự biến mình một thằng ngốc. Đó là lý do tại sao Kindness coi thường và không coi hắn là đồng đội.

Dù là Ký sinh trùng cũng không thể chấp nhận một kẻ như thế.

"Trùng hậu Đế Vương cho phép hắn làm thế ư?"

"Ờ, hình như Trùng Hậu khá tò mò và muốn quan sát thử nghiệm của hắn. Kindness vừa bảo vậy" - Kazuki nhếch mép cười khinh bỉ.

Mặt khác, đôi mắt của Temperance vừa giận dữ, vừa xấu hổ khi nghe thấy cuộc trò chuyện của hai người.

"Tên khốn kia, ngươi còn chờ gì nữa!? Nhanh lên!"

Kindness gào lên thúc giục hắn ta.

"Chờ-chờ đã! Tôi chăm sóc mấy tên nhãi ranh này trước!" - Một tiếng khịt giận dữ phát ra từ lỗ mũi Unicorn.

"Keu! Nếu các ngươi đã biết, thì ta sẽ giết các ngươi trước!"

Chiếc sừng kỳ lân, đang nhắm vào Seo Yuhui và Agnes, quay về phía hai người đàn ông. Nhưng ngay khi nó chuẩn bị khởi động, nó buộc phải dừng lại.

Điều này là do Philip Muller nhanh chóng niệm một vòng tròn ma thuật.

Đó là câu thần chú dịch chuyển tức thời.

"Keeeeuu!"

Nó muốn đâm xuyên ngực họ, nhưng nó vẫn bị ảnh hưởng bởi lời nguyền mà Avaritia để lại. Nếu lời nguyền này vẫn còn, hắn không thể đuổi theo một phép thuật di chuyển không gian.

Trừng mắt nhìn hai người đàn ông, con Kỳ Lân cay đắng suy nghĩ. Thế rồi....

Phụtttttt

Một lượng Hắc Ảnh khổng lồ bắn ra khỏi cơ thể nó.

Vô số khói mù bay ra khắp mọi hướng.

Kazuki và Philip Muller vội vã tấn công họ, nhưng lượng Hắc Ảnh quá lớn lớn khiến họ không thể loại bỏ chúng ngay.

"Haha! Giờ thì các ngươi không thể cản ta được nữa!"

Con Kỳ lân phá lên cười và vận Thần tính xuống bốn chân. Nhưng...

"Huh?"

Một làn khói đen lướt qua nhanh như chớp. Làn khói trải ra như một tấm lưới, lướt qua vô vàn Hắc Ảnh và thế là, đám Hắc Ảnh bị tiêu diệt rồi nhanh chóng quay về cơ thể Kỳ lân.

Đương nhiên. Để chống lại những con ma, cách hiệu quả nhất là dùng sức mạnh của một con ma cao cấp hơn.

"ÓE"

Quá trình vận Thần tính bị ngưng trệ, Kỳ lân chỉ có thể nghiến răng trong thất vọng. Chính lúc đó, nó cảm thấy một ánh mắt sắc như dao xuyên vào gáy mình. Lén lút nhìn lại, nó thấy Kindness đang trừng mắt nhìn nó với vẻ giận dữ.

"Ngươi đúng là đồ vô dụng!"

Đánh giá bằng giọng nói run rẩy của cô ta, có vẻ như cô ấy đã nhận ra tình hình.

"Một thằng hề vô dụng chết tiệt."

Sau khi phun ra một lời nhận xét cay đắng, Kindness quay lại chiến đấu.

Con Kỳ lân há hốc mồm, bàng hoàng.

Kazuki và Philip Muller đứng chờ, và khói đen cũng bay lơ lửng trong không khí xung quanh. Ý định của họ rất rõ ràng. Ngay khi Kỳ lân giải phóng Hắc Ảnh, họ sẽ bắt chúng quay lại cơ thể nó ngay lập tức.

Vài giây sau...

"Các ngươi…!"

Đôi mắt Kỳ Lân hằn lên sự tức giận.


"Các ngươi!!"

Những kẻ tầm thường này đã nhận ra điểm yếu của nó, và đang phong tỏa nó. Điều này làm tổn thương niềm tự hào của nó hơn bất cứ điều gì khác.

Điểm yếu đáng xấu hổ của nó sắp bị tiết lộ cho toàn thế giới!

"Các ngươiiiiii!"

Nó phải làm thế nào để bịt miệng những kẻ này? Nếu không vận được Thần tính, nó chỉ có thể dùng sức mạnh nguyên thủy của mình, tức là mạnh hơn con Kỳ lân bình thường một chút.

Cách duy nhất bây giờ là...

"Lũ côn trùng các ngươi sẽ bị trừng phạt!!"

Không chỉ hai mắt mà mặt mũi con Kỳ Lân cũng đỏ ửng lên.

"Các ngươi sẽ phải chết!"

Trước mắt nó chợt lóe lên ánh chớp.

Kazuki nhíu mày trước tiếng gầm bất ngờ. Và chứng kiến ​​những gì xảy ra trong khoảnh khắc tiếp theo, miệng anh há hốc.

"Ta sẽ giết tất cả các ngươi!"

Cùng với một tiếng hét làm rung chuyển cả trời và đất, cơ thể Kỳ lân bị xé thành những mảnh vụn như một tờ giấy.

Từ những mảnh vỡ của cơ thể nó, một hình bóng hắc ám xuất hiện. Cùng lúc đó, một cơn gió lớn hoành hành xung quanh cái bóng ấy.

Hiện tượng này có nghĩa là....

Hắn đã Hóa Thần!

Kazuki và Philip Muller há hốc mồm và ngước nhìn, khi cái bóng bắt đầu lớn lên.

Hai mét, bốn mét, tám mét, mười sáu mét!

Phát triển với cấp số nhân, phần đầu của cái bóng đã chạm tới bầu trời.

Và cuối cùng, hình dáng Hóa Thần của nó đã lộ diện.

Một người khổng lồ hắc ám, cơ thể đang bùng cháy!

Đặc biệt là những tia sét nhỏ màu trắng đang nổ lép bép xung quanh cơ thể nó.

Không lâu sau, những tia sáng trắng bắt đầu bùng nổ, khiến cơ thể hắc ám sôi lên và sủi bọt như dung nham.

"HUAHHHH"

Một tiếng hú điếc tai vang lên.

Đôi mắt Kazuki tái nhợt. Anh không ngờ phiên bản Hóa Thần của Kỳ Lân lại là một thực thể bá đạo như thế này.

Kế hoạch ban đầu là ép Kỳ Lân Hóa Thần, rồi vừa đánh vừa chạy loanh quanh câu giờ cho hắn đuối sức. Nhưng mà!

Thực thể trước mặt anh quá khủng bố! Những phàm nhân không có khả năng chống lại một vị thần, nhất là một vị thần đang nổi cơn thịnh nộ!

Tại thời điểm này, trận chiến đã đến lúc tạm lắng.

"Kuaaaak! Kuaaaaak!"

Người khổng lồ tiếp tục phát ra một tiếng hú điếc tai, và rồi nó giậm mạnh chân xuống đất như muốn trút giận.

BÙM!

Mặt đất rung lên bần bật.

Thật vậy, khi bàn chân khổng lồ giẫm xuống, mặt đất bị rung chuyển, gây ra một trận động đất lớn.

Ầm ầm!

Các thành viên đội thám hiểm bị loạng choạng và ngã xuống.

Cường độ của trận động đất thậm chí còn khiến Kindness giật mình. Ngay lập tức, cô dang rộng đôi cánh và bay lên.

Đôi mắt Kindness khìn khắp chiến trường.

"...!"

Nhìn vào người khổng lồ cao chót vót, cô thực sự ngạc nhiên.

"Hoho! Tuy hơi muộn một chút, nhưng cuối cùng ngươi cũng có ích!"

Thở phào nhẹ nhõm, Kindness Tráo Trở lấy lại bình tĩnh.

Là một con Kỳ lân ngu xuẩn, Temperance không thể sử dụng Thần tính một cách hợp lý. Tuy nhiên, một vị thần vẫn là một vị thần. Khi hắn Hóa Thần, ngay cả cô cũng không thể coi thường hắn ta.

Mặc chuyện này chỉ kéo dài mười đến hai mươi phút, nhưng trong khoảng thời gian đó, hắn ta sẽ hiển thị sức mạnh tuyệt đối!

Thấy vậy, Kindness bay ra xa. Cô rất muốn chiến đấu cùng hắn, nhưng cô biết mình không thể làm như vậy.

Tư lệnh thứ tư là một nhân vật bị lỗi. Một kẻ hoàn toàn khác so với các Tư lệnh còn lại.

Các Tư lệnh khác chỉ bộc lộ sức mạnh thần thánh mà thôi. Nhưng mà con Kỳ lân ngu xuẩn đã cố hấp thụ quá nhiều Thần tính, đến nỗi khi Hóa Thần thì bản ngã gốc của nó cũng bị phá nát.

Nói một cách đơn giản, hắn ta sẽ phát điên và tấn công bừa bãi cả đồng minh lẫn kẻ thù. Đây là lý do chính khiến Trùng hậu ban cho hắn danh hiệu Thịnh Nộ.

Nhưng đó không phải là tác dụng phụ duy nhất. Các Tư lệnh khác chỉ mất một thời gian dài để hồi phục sau khi Hóa Thần. Nhưng con Kỳ lân này, nếu Hóa Thần thì nó không thể kiểm soát năng lượng của mình mà cứ thế tuôn trào như núi lửa. Nếu không có ai giúp đỡ, hắn sẽ hung hăng đập phá cho đến khi Thần tính đốt cháy hết cơ thể phàm trần của Kỳ Lân.

Nghĩ là con Kỳ lân sẽ điên cuồng chiến đấu đến chết, nếu Kindness không giúp hắn.

Tất nhiên, Kindness không có ý định giúp Temperance.

"Tuyệt vời."

Một nụ cười hiện lên trên khuôn mặt cô.

Nhìn qua cũng thấy, đội thám hiểm phiền phức sẽ bị bóng đen kia tiêu diệt dễ dàng. Nếu có ai bỏ trốn, cô ta cũng dễ dàng xử lý kẻ đó.

Và gã đồng đội đáng ghét kia cũng sớm tiêu tùng theo đội thám hiểu.

Làm sao cô ta không vui cho được???

"Fufu, ít nhất ta sẽ cổ vũ ngươi trong những giây phút cuối cùng".

Kindness giơ tay lên.

Rầm rầm!

Mặt đất rung chuyển một lần nữa. Sử dụng Thạch Ma pháp, cô ta tạo ra một bức tường đá khổng lồ bao vây đội thám hiểm. Như thể họ bị mắc kẹt trong một đấu trường.

"Krr?"

Một tiếng gầm vang lên, người khổng lồ hắc ám từ từ nhìn quanh khi bức tường bất ngờ xuất hiện. Nó giống như một kẻ săn mồi đang tìm kiếm con mồi đầu tiên của mình

"…Chạy mau!"

Baek Haeju hét lên.

"Chúng ta cần r..."

Tuy nhiên, cô ấy ngậm miệng nửa chừng. Phá vỡ bức tường và thoát ra, cũng không đảm bảo an toàn. Kindness đã biến mất. Mặc dù Baek Haeju không biết cô ta đã đi đâu, nhưng chắc chắn đây là kế hoạch của cô ta.

Nếu họ tách ra và bỏ chạy, Kindness chỉ việc chờ sẵn và kết liễu từng người một.

Đội thám hiểm thực sự bị mắc kẹt, và họ đứng yên trong bàng hoàng.

Gã khổng lồ hắc ám đang tạo ra một áp lực khủng khiếp. Chỉ cần đứng gần nó cũng khiến họ sợ đứng tim!

Seol Jihu hầu như không thể xoay cổ và cử động. Tất cả các loại suy nghĩ lóe lên trong đầu anh ta, nhưng không có giải pháp nào hiệu quả.

Thứ trước mặt anh là một sự tồn tại thực sự không thể tưởng tượng nổi! Nhìn vào nó, Seol phần nào hiểu được tại sao các chỉ huy quân đội đối xử với con người như côn trùng.

Baek Haeju đã nói đúng. Họ không thể chống lại nó. Họ phải chạy.

Và thế là, cậu mở miệng hét lên

"Tất cả mọi người…!"

Đó là một quyết định sai lầm.

Vì cái đầu khổng lồ bất ngờ quay lại.

Seol Jihu khựng lại. Gã khổng lồ đã nhìn xuống cậu ta với một ánh mắt quái dị. Chỉ cần nhìn vào chúng, cơ thể cậu cứng đờ như một con ếch trước mặt một con rắn.

Tử vong.

Cái chết không thể tránh khỏi.

Vì lý do nào đó, đó là điều duy nhất hiện lên trong tâm trí cậu.

Whoosh.

Gã Khổng lồ bước về phía trước. Chỉ với một bước duy nhất, nó đã đến trước mặt Seol Jihu.

Nó vung tay phải lên và...

"Kuaaaaaaaak!"

Với một tiếng gầm chói tai, nó vung xuống hết công suất. Cánh tay mang sấm sét của nó hạ xuống như một ngôi sao băng!

Khi Seol Jihu chưa kịp mở mồm, một cơn gió mạnh rít lên xung quanh cậu ta. Khi cơ thể cậu chao đảo vì gió, mắt cậu cũng không mở ra được nữa.

Cậu không thể né tránh cú đấm này. Mà có tránh cũng vô ích.

Cuộc tấn công mang theo toàn bộ sức mạnh của Temperance đủ sức xóa sổ toàn bộ vùng đất này.

Theo bản năng, Seol Jihu nhắm cây thương của mình lên cao, và vận hết mana hoàng kim dồn vào thương. Dù có chết, cậu cũng phải cho tên khổng lồ một đòn!

Nhưng mà, trái tim cậu thắt lại!

"Mình đã tạo ra kế hoạch này!"

Cậu thở hổn hển.

"Mình đã đạt được nhiều thành quả..."

Đôi mắt cậu bị sức gió ép đến cay xè, và nước mắt tuôn rơi.

"Mình không muốn..."

Trong khoảnh khắc tiếp theo, bóng tối che khuất tầm nhìn của anh. Cảm thấy gần với cái chết hơn bao giờ hết, Seol Jihu nhắm mắt lại và cay đắng gào lên.

"Mình không muốn chết!"

VÙ!

Ngay lập tức, Seol Jihu cảm thấy đủ thứ cảm xúc khó tả.

Một luồng gió đáng sợ quét qua toàn bộ cơ thể cậu, và thân thể cậu phập phồng như thể nó sẽ nổ tung.

Sau đó.

Đến khi cơn gió dữ dội bay xa và biến mất, cảm giác này đã biến mất hoàn toàn.

Mái tóc bồng bềnh và chiếc áo choàng của cậu từ từ lắng xuống.

Trong một khoảnh khắc, tất cả các loại suy nghĩ xoáy vào đầu cậu.

"Mình... mình chết rồi ư?"

Phải chăng cậu đã chết nhanh đến mức không cảm thấy đau đớn?

Hoặc là…

"Mình có còn sống không?"

Seol Jihu từ từ mở mắt ra. Tiếp theo, đôi đồng tử nhấp nháy của cậu ngập tràn sự bối rối.

Cậu vẫn chỉ thấy bóng tối. Nhưng khi cậu ta lảo đảo lùi lại, Seol nhận ra bóng tối là bàn tay của gã khổng lồ.

Nắm tay của hắn ở ngay trước mặt cậu.

Tuy nhiên, cậu vẫn còn sống.

Điều này chỉ có nghĩa là,  nắm đấm đã dừng lại trước khi nó đâm vào cậu ta.

Nhìn vào nắm tay với ánh mắt trống rỗng, Seol Jihu sớm nhận ra một thay đổi nhỏ.

Những tia sét đang hoành hành trên cơ thể hắc ám của Tư lệnh thứ tư, đang dần lắng xuống.

Cuối cùng nó tự kiềm chế, và chảy quanh cơ thể gã khổng lồ như dòng sông thanh bình.

Dường như những tia sét đang phản ứng với thứ gì đó.

'Chuyện gì đã xảy ra?'


Seol Jihu nao núng. Thế rồi cậu ta thấy một ánh sáng bạc phát ra dưới cằm, chiếu sáng bóng tối.

Nhìn xung quanh để tìm nơi ánh sáng này phát ra, Seol Jihu vô thức cúi đầu xuống. Chẳng mấy chốc, khi cậu tìm thấy nguồn sáng, miệng cậu từ từ há hốc.

'Gì thế này?'


Tại cổ Seol Jihu.

'Mặt dây chuyền của mình?'


Mặt dây chuyền treo trên cổ Seol đang tỏa ra một thứ ánh sáng bạc thuần khiết.


---

Dịch và biên tập bởi các thành viên nhà MSN


Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
https://www.facebook.com/groups/802511883600547


Like Fanpage để ủng hộ nhóm: https://www.facebook.com/Moonsnovel


Yêu cầu các bên leech truyện giữ nguyên credit, link Fanpage và link nhóm.


---

Xin các bạn donate cho nhóm thông qua Fanpage Moonsnovel để hỗ trợ chúng mình! 



Chương 335 - Phần 2

Chương 335 - Phần 1

Chương 334

Chương 333

Chương 332

Chương 331

Chương 330

Chương 329

Chương 328

Chương 327

Chương 326

Chương 325

Chương 324

Chương 323 

Chương 322 

Chương 321

Chương 320

Chương 319

Chương 318

Chương 317

Chương 316

Chương 315

Chương 314

Chương 313

Chương 312

Chương 311 - Phần 2

Chương 311 - Phần 1

Chương 310

Chương 309

Chương 308

Chương 307

Chương 306

Chương 305

Chương 304

Chương 303 - Phần 2
Chương 303 - Phần 1

Chương 302

Chương 301 - Phần 2

Chương 301 - Phần 1

Chương 300

Xem Mục lục Full


1 nhận xét:

Được tạo bởi Blogger.