Khát vọng trở về - Chương 368: Nơi này có hai ta, hay là... 1


Khi Seol Jihu tỉnh lại, cậu cảm thấy thật thoải mái.

Cảm giác nóng bỏng khắp người và cơn đau dữ dội xé rách trái tim cậu, đã tan biến mà không có một dấu vết nào.

Mọi thứ thật tĩnh lặng.

Đột nhiên, cậu nhận ra rằng có ai đó đang giữ cho cậu thoải mái.


Ngay cả trong trạng thái nửa tỉnh nửa mê, cậu vẫn cảm thấy bắp đùi mềm mại đang nâng đỡ cổ mình.

Và có một mùi thơm êm ái.

Phải, mùi hương ấm áp của da thịt vuốt ve mũi cậu.

Seol Jihu sụt sịt, và theo bản năng, cậu rúc vào trong mùi thơm thoải mái đó.

Cảm nhận được vật thể mềm mại trên má mình, cậu vùi mặt vào đó như muốn quên đi tất cả..

Một nụ cười mơ hồ nở trên khóe miệng cậu, khi cảm giác mềm mại, êm ái bao quanh cậu.

Cậu biết rằng mình đang hành động như một đứa trẻ hư hỏng.

Tuy nhiên, Seol Jihu đã không muốn thoát ra khỏi cảm giác ấm áp này. Cảm giác mà cậu đã chờ đợi sau một thời gian dài.

Một trong những điều đáng sợ nhất khi tập luyện một mình, đó là sự cô đơn.

Đẩy đá lên núi suốt cả ngày lẫn đêm, không có ai bên cạnh, không có người trò chuyện. cảm giác cô đơn đó đáng sợ hơn Seol tưởng tượng.


Mỗi lần cất bước, cậu lại cảm thấy thèm khát những lời mắng mỏ của Jang Maldong.

Cậu nhớ giọng nói của đồng đội và những khoảnh khắc vui đùa bên họ.

Cuối cùng, cậu muốn nói chuyện với ai đó.

Bất cứ ai cũng được.

Nói một cách đơn giản, cậu nhớ sự tồn tại của nhân loại.

Và thế là, như một đứa trẻ hư hỏng, Seol Jihu tiếp tục rúc vào trong hơi ấm.

Cậu không muốn bỏ lỡ mùi hương quý giá này.


Nếu đây là một giấc mơ, cậu cũng không muốn thức dậy.

‘Hmm?'


Ngay khi Seol jihu sắp chìm vào mộng mị, đôi mắt cậu đột nhiên co giật.

Cậu cảm thấy một bàn tay đang xoa trán mình.

Lúc đầu, cậu nghĩ mình đã nhầm. Nhưng rồi bàn tay bắt đầu vuốt tóc cậu một cách dịu dàng.


Đây không phải là một giấc mơ ư?

Seol Jihu từ từ mở mắt.

Cậu thấy một khuôn mặt trắng trẻo và mái tóc đen tuyền.

Tầm nhìn của cậu đang bị mờ đi, và cậu không thể nhận ra người đó là ai. 

"N... Noona?"

Seol thốt lên khi mắt cậu thoáng thấy một bộ quần áo màu trắng. Cậu cứ tưởng đó là một chiếc áo choàng linh mục.

Và rồi, cậu chớp mắt nhanh chóng vài lần.

Cậu biết là Seo Yuhui không thể đến đây.

Vậy thì, người này là ai?

Dần dần, tầm nhìn của Seol Jihu bắt đầu sắc nét trở lại. Cậu tròn mắt ngạc nhiên.


"Huh?"


Cậu vội đứng dây, thoát ra khỏi hơi ấm quyến rũ đó.

Trước mắt cậu là một ngọn thương màu xanh lá cây và một chiếc áo choàng trắng.

Một người phụ nữ thần bí, tỏa ra khí chất như những cao thủ trong tiểu thuyết võ hiệp, đang bình tĩnh ngồi đó nhìn cậu.

"...Cô Baek Haeju?"

"..."


Baek Haeju, người đang nhìn cậu chằm chằm, khẽ thở dài.

Cô từ từ đứng dậy, chỉnh lại trang phục để che phần đùi.


Bối rối, Seol Jihu quay đầu nhìn đi chỗ khác.


Ở phía xa xa vẫn là ngọn núi khổng lồ, cao đến mức đỉnh của nó chìm trong những đám mây.

Cậu ta cũng nhìn thấy tảng đá lớn, thứ đã đè bẹp cậu vô số lần, mỗi khi cậu thất bại.


Dường như cậu đã trở lại điểm xuất phát.

Seol Jihu ôm đầu tuyệt vọng, cố gắng hồi tưởng lại những gì đã xảy ra.

Cậu nhớ rằng mình đã thất bại ngay trước khi chuẩn bị vượt qua thử thách đầu tiên.

Cậu nhớ rằng mình đã ngồi bần thần ở đó một lúc lâu, rồi quyết định bỏ tảng đá đó và trèo lên đỉnh núi, để xem thử thách thứ hai và thứ ba sẽ như thế nào.

'Ngay sau khi mình vượt qua đỉnh núi thứ nhất, tất cả các hạn chế đã được gỡ bỏ và mình dễ dàng vượt qua thử nghiệm thứ hai. Và sau đó….'


Khi cậu bước lên con đường dẫn đến đỉnh núi của thử thách thứ hai, thế giới xung quanh cậu đã thay đổi ngay lập tức.

Bóng tối vây quanh cậu, và anh trai cùng em gái cậu đã...

Khuôn mặt Seol Jihu tối sầm khi cậu nhớ lại những khoảnh khắc lúc đó.

Đó là một trải nghiệm khủng khiếp, đặc biệt là khi cơ thể và miệng của cậu tự di chuyển để tái hiện những gì từng xảy ra trong quá khứ. Cậu không bao giờ muốn trải qua điều đó thêm một lần nữa.


Thế rồi ý thức cậu mờ đi, và khi cậu tỉnh lại, cậu đã trở về điểm xuất phát, đầu tựa vào đùi Baek Haeju.

Có thể cậu đã chết và được đưa về nơi xuất phát, hoặc Baek Haeju tự đưa cậu đến đây.


Seol đoán là trường hợp đầu tiên, nhưng dù sao thì chuyện này cũng không quan trọng. Vấn đề là, làm sao Baek Haeju có thể vào được không gian này?

"Cô... Cô có thực sự là Baek Haeju không?"

Seol Jihu tò mò hỏi. Cậu sợ rằng cô chỉ là một ảo ảnh.

Baek Haeju chậm rãi nói.

"Con đường của linh hồn là một khu vực thử thách, dành riêng cho những người sở hữu Thánh tích. Đương nhiên là tôi có thể vào được".

Seol Jihu đứng sững sờ, vẫn chưa hiểu nổi ý cô. Baek Haeju thở dài.

Sau đó, cô kéo áo choàng lên và để lộ làn da trắng.

Lúc đầu, Seol Jihu bị bất ngờ và không hiểu cô định làm gì. Nhưng rồi cậu nhận thấy có gì đó trên bụng cô.

Phía trên cái rốn nhỏ nhắn, cậu thấy một vết sẹo mỏng.

Vết sẹo đang tỏa ánh sáng màu xanh nhạt.


"Tôi đã bước vào không gian này từ
 khi tôi lên cấp 5."

Baek Haeju giải thích rồi hạ áo choàng của cô xuống.


"Lúc đó tôi xin nhận hai thử nghiệm... và đã phải trải qua một thời gian dài đau khổ mới vượt qua được chúng"..

Nghe đến đây, Seol Jihu mới nhận ra.


Đúng thật, Nữ hoàng thiêng liêng là người Trái đất đầu tiên đạt tới Cấp 8.


Mặc dù cô ấy không phải là một Chấp chưởng giả, nhưng cô ấy cũng được công nhận bởi các vị thần.


Điều này có nghĩa là cô đã từng đi trên con đường linh hồn này. Cô chính là tiền bối của cậu.

Đáng lẽ Seol Jihu đã nhận ra chuyện này từ lâu rồi. Nhưng mà, một trăm ngày thử thách kinh hoàng đã khiến đầu óc cậu trở nên mơ hồ, và cậu đã quên mất chuyện đó.


"Vậy... cô đã đến đây để tìm tôi? Hay là…."

"Ngay khi tôi trở lại Thiên đường, Kim Hannah đã hẹn gặp tôi" - Baek Haeju nói - "Cô ấy bảo rằng anh muốn nói chuyện với tôi về việc chia chiến lợi phẩm. Nhưng khi tôi đến đó, cô ấy đưa chiến lợi phẩm cho tôi và nói rằng anh đã đi rồi. Thế đấy".


"À.... ra vậy".


Nghe có vẻ như đây là một nỗ lực của Kim Hannah, và cậu không ngốc đến nỗi không hiểu điều đó.


"Uhm, là tôi yêu cầu cô ấy. Nhưng... chà, cảm ơn cô rất nhiều. Tôi không nhớ rõ chuyện gì đã xảy ra, nhưng dường như tôi đã bị đẩy vào một tình huống khá nguy hiểm." - Seol Jihu mím môi và cúi đầu xuống.

"Được rồi, anh tỉnh táo lại chưa?" 


Thay vì nhận lời cảm ơn của Seol Jihu, Baek Haeju cất giọng.

"Giờ thì tôi có thể hỏi anh vài câu không?"

Cô có vẻ hơi tức giận, và Seol Jihu bối rối gật đầu.

"Rốt cuộc anh nghĩ gì vậy?"

Baek Haeju nheo mắt lại.


"Tại sao anh lại yêu cầu tới ba thử thách?"


"…Làm sao cô biết?"

"Ngày xưa, những ngọn núi không cao như bây giờ. Đứng ở đây, tôi có thể thấy đỉnh của chúng."

Baek Haeju nói tiếp mà không hề do dự.


"Vậy mà bây giờ, núi cao đến nỗi không thấy đỉnh đâu cả. Một thử thách đã khó lắm rồi, mà anh còn đòi tới ba. Rốt cuộc anh dự định vượt qua chúng như thế nào?"

Cô ấy nói đúng.

Sau khi trải qua những ngày cay đắng ở đây, Seol Jihu đã hiểu được sự bực tức của cô,

"Trong một không gian mà thời gian trôi chậm hơn mười lần so với bình thường, luyện tập một mình như thế này đủ khiến người ta phát điên".


Baek Haeju cắn môi.

"Cuộc thám hiểm Linh Giới là một nhiệm vụ không thể tránh khỏi, nhưng cái này không giống như thế. Không cần phải mạo hiểm như vậy. Gula không ngăn anh lại ư?"

"Có, bà ấy đã ngăn tôi.."

"Và anh vẫn ngoan cố dù nữ thần đã lên tiếng can ngăn? Anh quyết tâm thực hiện thử thách này?"

Thấy Seol Jihu không trả lời, Baek Haeju khẽ cau mày và lườm cậu.

"Anh có bị điên không? Hay anh thích đâm đầu vào chỗ chết?"

Chà, Seol Jihu cũng không hiểu cô ấy đang lo lắng hay đang tức giận nữa.

Và cô ấy cũng chưa bao giờ nói nhiều như thế này.


Người phụ nữ này thực sự rất khó hiểu. Cậu đã cảm nhận thấy điều đó khi họ cùng nhau chhiến đấu với Temperance Thịnh Nộ.

Theo quan điểm của Seol Jihu, Baek Haeju không có lý do gì để lo lắng hay chỉ trích anh ta.

Vậy tại sao cô ấy lại lo lắng cho cậu như thế?


"... Tôi... chà, tôi không phải loại người đó...'' - 
Seol Jihu vừa gãi đầu vừa lên tiếng - "Chỉ là... Tôi muốn trở nên mạnh mẽ hơn."


Baek Haeju cau mày hơn nữa.

"Cuộc thám hiểm Linh giới và cuộc chiến ở pháo đài Tigol khiến tôi nhận ra mình quá bất lực  Tôi cần thêm sức mạnh để đánh bại Ký sinh trùng."

"..."

"Đúng là tôi đã nóng vội. Và tôi cũng biết rằng các thử nghiệm rất khó khăn. Tất nhiên, tôi không ngờ rằng nó khó đến mức này, nhưng dù sao đi nữa, tôi không phải là một kẻ điên hay kẻ thích đâm đầu vào chỗ chết".

Lời lẽ của cậu rất đơn giản nhưng chân thành. Có lẽ vì thế nên nét mặt Baek Haeju cũng giãn ra một chút.

"Tôi hiểu những gì anh đang nói, nhưng mà..."

Baek Haeju khẽ thở dài. Cô cũng không biết nói gì hơn, vì cô hiểu cậu nói hoàn toàn đúng.

"Nhưng... mọi nỗ lực sẽ trở nên vô nghĩa nếu anh bị tthương hoặc bị tâm thần vì thử thách này".

Sau một hồi im lặng, cô lẩm bẩm với đôi mắt lờ đờ.

"Cũng như... Nếu ăn vội vàng, anh sẽ bị đau bụng."

Một nụ cười bỗng bật ra khỏi đôi môi Seol Jihu.

Thấy Baek Haeju bối rối, Seol Jihu hào hứng giải thích.


"Chà, tôi không ngờ là cô cũng nói câu đó".

"Câu gì?"


"Nếu ăn vội vàng, anh sẽ bị đau bụng. Cô bạn thời thơ ấu của tôi cũng thường nói như vậy. Cô ấy nói rằng tôi quá nôn nóng."

"Hm... Cô ấy nói đúng đấy"- 
Baek Haeju thờ ơ nhận xét.


Vì lâu rồi chưa được nói chuyện với ai, nên chỉ vài câu hỏi đáp thế này thôi cũng làm Seol Jihu hạnh phúc lắm rồi. Nhưng cậu không thể ngồi đây mãi.

Seol Jihu nhớ lại mục đích cậu đến đây.

Cậu phải tiếp tục vượt qua thức thách.


Dù cậu vừa thất bại, nhưng sau khi nói chuyện với Baek Haeju, cậu cảm thấy thoải mái hơn nhiều.

'Mình có nên mời cô ấy đến thăm mình không?'


Có lẽ Seol Jihu sẽ mất khá nhiều thời gian để leo lên đến đỉnh núi.

Nếu thỉnh thoảng Baek Haeju có thể đến thăm cậu, chắc cậu sẽ cảm thấy bớt cô đơn. Ít nhất, cậu sẽ cảm thấy hào hứng và vui vẻ, giống như bây giờ.

Khi Seol Jihu đang băn khoăn xem có nên hỏi cô ấy hay không....

Chính lúc đó.

"Quá trình thử nghiệm đã bắt đầu ngay từ khi anh bước vào đây. Anh chỉ có hai sự lựa chọn: lên đến đỉnh, hoặc bỏ cuộc." - Baek Haeju cao giọng.

Ý cô ấy là, 
một thử nghiệm bắt đầu, cậu ta không thể tăng hoặc giảm số lượng thử nghiệm được nữa.


"Vì anh là một con người, nên sức lực và khả năng của anh cũng có giới hạn. Đây không phải là chỗ để sử dụng sức mạnh của tình bạn hay sức mạnh của niềm tin, giống như trong truyện tranh. Khi anh leo lên núi, độ khó của các thử thách cũng sẽ tăng lên. Thử thách có thể phá vỡ tâm hồn và lý trí của anh, anh hiểu không?"

Seol Jihu chăm chú lắng nghe. Đúng vậy, cậu đã trải nghiệm tất cả những điều đó.

"Vậy mà anh vẫn muốn tiếp tục?"

Baek Haeju ngước mắt lên và nhìn chằm chằm vào chàng trai trẻ.

"Tất nhiên."

Seol Jihu trả lời không do dự.

Baek Haeju khẽ lắc đầu như thể cô ấy không mong chờ câu trả lời này.


"Và anh sẽ không bỏ cuộc?"

Khi cô hỏi lại, Seol Jihu suy nghĩ một lúc rồi nói

"Bỏ cuộc ở đây thì thật lãng phí Thánh tích. Hơn nữa, tôi sẽ không còn mặt mũi nào để nhìn mọi người nữa".


Seol Jihu nhấn mạnh


"Tôi muốn thử một lần nữa. Tôi biết điều này rất nguy hiểm. Tôi cũng không dám chắc là mình có thể vượt qua, nhưng tôi sẽ cố hết sức mình. Và nếu cố hết sức vẫn không thành công thì tôi mới bỏ cuộc".


"Thật hài hước" - 
Baek Haeju buột miệng cười khẩy.


Đôi mắt Seol Jihu mở to khi nghe câu nói này.


---

Xin các bạn donate cho nhóm thông qua Fanpage Moonsnovel để hỗ trợ chúng mình! 



Chương 368 - Phần 2

Chương 368 - Phần 1

Chương 367 - Phần 2

Chương 367 - Phần 1

Chương 366 - Phần 2

Chương 366 - Phần 1

Chương 365

Chương 364 - Phần 2

Chương 364 - Phần 1

Chương 363

Chương 362

Chương 361 - Phần 2

Chương 361 - Phần 1

Chương 360 - Phần 2

Chương 360 - Phần 1

Chương  359 - Phần 2

Chương 359 - Phần 1

Chương 358

Chương 357 

Chương 356

Chương 355

Chương 354

Chương 353

Chương 352

Chương 351 - Phần 2

Chương 351 - Phần 1

Chương 350

Chương 349

Chương 348 - Phần 2

Chương 348 - Phần 1

Chương 347 - Phần 2

Chương 347 - Phần 1

Chương 346 - Phần 2

Chương 346 - Phần 1

Chương 345 - Phần 2

Chương 345

Chương 344

Chương 343 - Phần 2

Chương 343 - Phần 1

Chương 342 - Phần 2

Chương 342 - Phần 1

Chương 341

Chương 340 - Phần 2

Chương 340 - Phần 1

Chương 339 - Phần 2

Chương 339 - Phần 1

Chương 338

Chương 337

Chương 336

Chương 335 - Phần 2

Chương 335 - Phần 1

Chương 334

Chương 333

Chương 332

Chương 331

Chương 330

Chương 329

Chương 328

Chương 327

Chương 326

Chương 325

Chương 324

Chương 323 

Chương 322 

Chương 321

Chương 320

Chương 319

Chương 318

Chương 317

Chương 316

Chương 315

Chương 314

Chương 313

Chương 312

Chương 311 - Phần 2

Chương 311 - Phần 1

Chương 310

Chương 309

Chương 308

Chương 307

Chương 306

Chương 305

Chương 304

Chương 303 - Phần 2
Chương 303 - Phần 1

Chương 302

Chương 301 - Phần 2

Chương 301 - Phần 1

Chương 300



2 nhận xét:

Được tạo bởi Blogger.