Khát vọng trở về - Chương 349: Cuộc họp với Liên bang



Seol Jihu chạy như bay.

Cậu chạy đến lều ngay khi nghe thông tin từ Cinza.

[Tôi đang nói về Ngôi sao của Lust - cô Seo Yuhui. Và về nữ pháp sư đó.]

[Pháp sư đó đã quằn quại trong đau đớn ngay khi chiến tranh kết thúc. Tôi có kiểm tra cô ấy một chút. Cơ thể cô ấy sôi sục như kim loại nóng chảy vì mana của cô bé ấy đã trở nên điên loạn.]

[Tình trạng của Seo Yuhui thậm chí còn tệ hơn. Vết sẹo để lại từ cuộc chiến thung lũng Arden, dường như đã toạc ra. Nghe nói cô ấy đã nôn ra máu hàng chục lần và thậm chí còn bị co giật].

[Đó phải là cái giá của việc lạm dụng sức mạnh thần thánh.]

[Thật không may, Cây thế giới ở Trung địa chỉ là một hóa thân. Nhiệm vụ của nó là thanh tẩy mặt đất và bảo vệ pháo đài khỏi Ký sinh trùng. Do đó, nó không thể bộc lộ toàn bộ sức mạnh thực sự của nó.]

[Trong khi đó, sau cuộc chiến ở thung lũng Arden, các Tiên nữ đã sử dụng bình Elixeer cuối cùng của họ để cứu cậu.... Thế nên...]

[Không có cách nào để điều trị cho cô ấy trong Pháo đài Tigol, vì vậy cô ấy đã được gửi đến đền thờ ở Eva. Kazuki và Philip Muller đã đi cùng để bảo vệ cô ấy.]

Đó là những gì Cinzia nói với Seol Jihu.

Seol Jihu không thể làm gì được vì mọi người đã đưa Seo Yuhui về Eva, nhưng cậu vẫn chạy hết tốc lực.

Cậu định liên lạc với Kazuki. Và nếu có thể, cậu dự định rời khỏi Pháo đài Tigol và đuổi theo Seo Yuhui ngay lập tức. Cậu sẵn sàng trả lại sức sống mà Seo Yuhui trao cho mình, nếu điều đó có thể cứu cô.

Nhưng khoảnh khắc Seol Jihu đến gần khu lều, cậu dừng lại đột ngột.

Có một người phụ nữ dựa vào thân cây, và nhìn chằm chằm vào cậu.

Đó là một gương mặt quen thuộc.

"Cô... cô Baek Haeju?"

Cô quay về phía Seol như thể có điều gì muốn nói.

"Cô Baek Haeju, có lẽ nào..."

Chính lúc đó.

Ngay khi Seol Jihu chuẩn bị hỏi cô, Baek Haeju liếc nhìn xung quanh rồi thò tay vào túi và lấy thứ gì đó ra.

Một mẩu giấy nhỏ ở trong tay cô ấy.

Seol Jihu bối rối khi cô ấy vẫy tay gọi cậu lại gần.

"Đây là…"

[Tin nhắn của chị Seo Yuhui]

Thay vì nói chuyện, Baek Haeju lại truyền âm vào đầu cậu.

[Cô ấy đã yêu cầu tôi đưa cái này cho cậu. Một cách bí mật]

"Yuhui Noona nói vậy sao?"

[Cô cũng nói với tôi rằng cô ấy đã sử dụng ‘món quà lưu niệm' mà anh dành tặng, nên anh không cần lo lắng. Cô ấy yêu cầu anh đọc ghi chú này và giữ bí mật nội dung bên trong.]

Seol Jihu ngước mắt lên trong bàng hoàng.

Baek Haeju đang nhìn cậu với khuôn mặt vô cảm.

[Đây là thời điểm hoàn hảo. Mọi người trong lều đang ngủ và không có ai xung quanh. Hãy đọc nó ngay bây giờ và đốt nó đi].

Seol Jihu bối rối khi nhận được lời nhắn đó. Nhưng cậu nhanh chóng mở tờ giấy ra.

**

Nội dung của ghi chú rất đơn giản. Chỉ có một dòng duy nhất được viết trên mảnh giấy đó.

[Ngày chúng ta gặp lại nhau, chị sẽ chớp mắt với em ba lần khi có kẻ thù ở gần chúng ta.]

"???"

Tâm trạng của Seol Jihu đột ngột thay đổi.

Sự bồn chồn và lo lắng biến mất, và cảm giác gấp rút cũng lắng xuống.

Thay vào đó, tâm trí cậu tràn ngập những câu hỏi.

Cậu không thể hiểu câu này nghĩa là gì

"Ý cô ấy là gì…?"

"Tôi không biết. Tôi không đọc tin nhắn đó" - Baek Haeju bình thàn trả lời - "Nhưng mà, tôi nghĩ là chị Seo Yuhui đã lạm dụng sức mạnh thần thánh trong cuộc chiến ở thung lũng Arden và gặp hậu quả đáng kể".

"Tôi biết. Chỉ vì cứu tôi mà..."

"Nhưng chị ấy hồi phục kha khá rồi, phải không?"

Seol Jihu rời mắt khỏi tờ giấy và nhìn chằm chằm vào Baek Haeju.

"Chị ta thường xuyên cầu nguyện, và quan trọng hơn, tôi nghe nói rằng anh đã tặng cho chị ấy một cổ vật quý giá để tăng tốc độ hồi phục.

"Noona nói vậy ư?"

"Đúng. Chính miệng chị Seo Yuhui nói vậy. Không chỉ với tôi mà với cả những người khác".

Seol Jihu hoàn toàn bất ngờ.

Đây là sự thật. Seo Yuhui luôn cầu nguyện bất cứ khi nào cô ấy có thời gian, và cũng đúng là cô ấy đã nhận được nhiều cổ vật quý hiếm từ chuyến thảm hiểm đền Mộng Ảo.

Tuy nhiên, những thứ đó không đủ để chữa lành cho Seo Yuhui.

"Chị ấy không nói gì nữa à?"

Cậu gặng hỏi Baek Haeju,nhưng cô lắc đầu.

Seol Jihu trầm ngâm suy nghĩ.

Ngoài những cổ vật từ đền Mộng Ảo, Seol còn tặng cho Seo Yuhui 'Kỷ vật của Moirai'. Đó là một vật phẩm thần thánh, năng lượng của nó đủ sức mạnh để chữa lành cho Seo Yuhui.

Seol Jihu đã hợp tác cùng Eun Yuri để lấy được món đồ này từ Khu trung lập. Cậu cũng bí mật tặng nó cho Seo Yuhui, trên hành trình trở về Eva.

Phải, lúc đó cậu là người duy nhất ở bên Seo Yuhui.

Cậu nhớ rất rõ điều đó. Chính Eun Yuri đã xuất hiện và cản trở khoảnh khắc lãng mạn của họ.

'Nghĩ lại thì...'

Những gì mọi người xung quanh cô không hề biết là cô nhận được món đồ đó. Họ tưởng rằng cô buộc phải tham gia cuộc chiến, dù chưa hồi phục hoàn toàn.

Dường như cô đã che giấu việc Seol tặng cô món đồ đó.

Nói cách khác, câu chuyện 'vết thương cũ của Seo Yuhui bị xé toạc ra', có thể là một lời nói dối.

Cinzia nói Seo Yuhui gặp vấn đề nghiêm trọng, nhưng Seo Yuhui có nhiều cách để giả vờ như vậy.

'Nhưng tại sao? Tại sao Noona lại làm thế?'


Seol Jihu không thể tìm ra lý do.

Chắc chắn cô ấy không phải là kẻ ăn vạ như công của Teresa.

Nghĩ ngợi hồi lâu, Seol chợt nhớ ra một cuộc trò chuyện trong quá khứ.

[Ồ đúng rồi, Noona đã bình phục hoàn toàn chưa?]

[Mmmn, chị vẫn đang giữ món Kỷ vật của Moirai.]

[Ah! Chị chưa sử dụng nó à?]

[Thực ra thì chị rất muốn làm một chuyện... Nhưng với tình hình hiện tại, có vẻ noona nên phục hồi sức mạnh của mình.]

Họ đã nói chuyện đó, khi Seol nhờ Seo Yuhui đưa Baek Haeju tới hỗ trợ.

Seol Jihu nheo mắt khi hồi tưởng lại cuộc trò chuyện từ ngày hôm đó.

'Đúng vậy.'

Phải có một lý do nào đó.

Một lý do mà Seo Yuhui dựng lên một màn kịch ngay sau khi chiến tranh kết thúc.

Hơn nữa, Seol Jihu rất tin tưởng Seo Yuhui. Mặc dù cậu không biết  cô ấy định làm gì, nhưng chắc chắn Seo Yuhui sẽ không làm tổn thương cậu ta.

"Sao thế?"

Thấy Seol đần mặt ra, Baek Haeju cười khẩy.

"Chị ấy tỏ tình với anh à?"

Seol Jihu ngơ ngác ngẩng đầu lên. Khi cậu ta nhíu mày và hỏi lại, Baek Haeju chăm chú quan sát cậu.

Sau đó, cô quay đi, khẽ thì thầm.

''Tôi chỉ đùa thôi. Trông anh nghiêm túc quá''.

Cô ấy mà cũng biết đùa ư? Seol tròn mắt nhìn Baek Haeju. Sau đó, cậu ta phóng mana ra ngón tay và đốt mẩu giấy đi.

Mặc dù nhận được tin nhắn, cậu vẫn vội vã lục tìm tinh thể giao tiếp. Tạm yên tâm về Seo Yuhui, cậu lo lắng cho Eun Yuri.

'Nữ hoàng Eva có nói gì đó với mình, nhưng ...'


Trong cuộc chiến, Eun Yuri đã thể hiện quá xuất sắc. Không ai dám tin rằng cô ấy là một Pháp sư vừa rời khỏi Khu vực trung lập.

Nghe nói cô ấy đã ngăn Chastity phá hủy hóa thân của Cây Thế giới, giúp mọi người có thể trở về an toàn. Cô ấy cũng đóng băng toàn bộ chiến trường, ngăn chặn bước tiến của đoàn quân Ký sinh trùng.

Sau khi kết nối với Kazuki, Seol mới biết rõ đầu đuôi câu chuyện. Rằng Eun Yuri muốn giúp đỡ cậu, rằng cô đã thuyết phục cả Roselle và Charlotte Aria cùng thực hiện kế hoạch.

Di chuyển rào chắn của đền Mộng Ảo đến pháo đài Tigol, nhờ Cây Thế giới hỗ trợ để kích hoạt lãnh vực của thế giới Mộng Ảo ngay tại Trung địa. Thậm chí cô ấy còn dùng Nhiếp Hồn Đại Pháp để chiêu hồn Roselle nhập vào trong cơ thể của mình.

Seol Jihu vừa ngạc nhiên, vừa khâm phục, vừa cảm thấy biết ơn cô gái trẻ này.

Đồng thời, cậu cảm thấy mình thật sáng suốt khi dùng Điều ước thiêng liêng để hồi sinh cho Eun Yuri.

Trí thông minh và năng lực của cô ấy cho thấy, cô ấy xứng đáng được gọi là niềm hy vọng cuối cùng của loài người.

Vấn đề duy nhất là cô ấy đã sử dụng nhiều phép thuật siêu hạng, thậm chí có những phép thuật đỉnh cao của nghề pháp sư. Nên kinh mạch mana của cô ấy đã bị ảnh hưởng nghiêm trọng.

Tuy nhiên, Kazuki nói rằng cô ấy đã thoát khỏi cơn mê sảng và chìm vào giấc ngủ. Seol gật đầu nhẹ nhõm. Chắc Roselle đã tính toán phù hợp để không làm tổn hại tính mạng người học trò cưng của mình.

Sau khi kiểm tra các thành viên bên trong lều, Seol Jihu đã đến trạm cứu trợ y tế. Cậu muốn ghé thăm những người đã giúp đỡ bản thân mình trong cuộc chiến này.

Rất may, không người nào bị thương quá nặng hoặc mất mạng.

Ngoại trừ một kẻ... à mà nó cũng đâu phải là con người!

Seol Jihu nhìn xuống Gà Nhép đang rên rỉ trên giường.

"Cậu nhìn cái quái gì thế?"

Gà Nhép làu bàu. Có vẻ như nó vẫn còn đủ năng lượng để nói chuyện.

"Ngươi có ổn không?"

"Tự nhìn đi. Xem tôi có nhìn ổn không?"

"Không phải ngươi đã tiến hóa thành Phượng hoàng rồi sao?"

"Cậu điên à? Đó chỉ là hóa thân tạm thời thôi. Tôi đã nói với cậu rồi mà, đó là nhờ sức mạnh của các Linh Vương!"

"Thế ư?"

"Cậu nghĩ tôi đã tiến hóa thật sư? Ngáo vừa thôi. Tôi đã phải nỗ lực hết mình đấy. Tại cậu, tất cả là tại cậu!"

Chick nhỏ vỗ cánh dữ dội và hét lên trong giận dữ.

"Nếu cậu biết chiến đấu tử tế, tôi đâu cần khổ sở như vậy! Cậu có biết tôi đã phải mạo hiểm thế nào không? Có biết tôi đau đớn như thế nào khi lạm dụng sức mạnh thần thánh không?"

Seol Jihu gục đầu trong thất vọng.

"Thế... khi nào ngươi quay lại hình dạng này?"

"Sau khi con mụ Trùng hậu xuất hiện."

Gà Nhép lầm bầm với giọng bất mãn.

"Tôi đã mạo hiểm chiến đấu với con rồng đó. Tôi tiếp tục mạo hiểm để duy trì sức mạnh Phượng hoàng ở Trung địa. Nhưng khi con mụ đó xuất hiện, đất trời đột nhiên đảo lộn và tôi không thể tập trung được nữa."

Gà Nhép thở dài rồi xoay người uể oải.

"Cho nên là, khi trở lại thành phố, mau đến đền thờ và bảo mấy bà thần cho tôi ăn thêm thần năng đi. Tôi sắp ngỏm củ tỏi rồi đấy".

"Được rồi, nghỉ ngơi đi."

"Cảm ơn."

Seol Jihu vuốt ve Gà Nhép, tự hứa với lòng mình rằng lần này sẽ cho Gà Nhép ăn đến phình bụng thì thôi.

Tại sao lại hẹp hòi với anh chàng này chứ? Rốt cuộc, Gà Nhép đã giúp cậu ấy rất nhiều



*


Bãi chiến trường nhanh chóng trở lại hình dáng trước đây.

Sau vài ngày bận rộn, Trạm cứu trợ y tế đã dần dần ổn định trở lại. Ký sinh trùng cũng không xuất hiện, có lẽ chúng đã thực sự bỏ cuộc.

Cùng lúc này, đội quân nhân loại cũng chuẩn bị quay về.

Họ không thể ở lại pháo đài mãi.

Tất nhiên, Liên bang không để họ lặng lẽ ra về.

Đêm đó, một bữa tiệc náo nhiệt đã được tổ chức tại Pháo đài Tigol.

Đó là để kỷ niệm cho chiến thắng đầu tay của liên minh Liên bang và nhân loại.

Trước khi lễ hội bắt đầu, Seol Jihu được các Thủ lĩnh của Liên bang mời đến một buổi họp.

Buổi họp này nhằm mục đích cảm tạ cậu - người anh hùng đã đạt được thành tựu phi thường. Đồng thời Liên bang cũng muốn thảo luận với Seol Jihu về kế hoạch trong tương lai.

Năm thành viên cao cấp của Liên bang đang ngồi chờ Seol Jihu.

Seol Jihu nhận ra ba người trong số họ: Gabriel, người đứng đầu của các Thiên thần sa ngã; Yuirel, Tướng chỉ huy tộc Thổ Tiên, Bạch Hổ Vương, người đã cùng Seol đuổi theo Nữ hoàng Ký sinh trùng.

"Người đứng đầu của hai Tiên tộc không thể dự buổi họp này. Hai Linh Chúa Ophinü Odor và Diffidem Odor đã được triệu hồi về Linh giới, vì vậy họ không được khỏe".

Gabriel vừa nói vừa nhìn Yuirel và một Thiên Tiên cao cấp.

"Vì vậy, tôi đã gọi các Tiên tướng đến đây. Hy vọng cậu không bận tâm".

"Dĩ nhiên là không."

"Tốt lắm. Ở đây có một vài gương mặt mới. Tôi sẽ giới thiệu họ với anh. Đây là Vidalif. Anh ta là thủ lĩnh tộc Người lùn".

Một ông già thấp lùn mỉm cười với Seol Jihu. Khác với những người lùn bình thường, ông ta không có râu và đôi mắt của ông ấy hoàn toàn trắng.

"Ông ấy chính là người đã phát minh ra Lôi Thạch. Ông ấy bị mù bẩm sinh, nhưng tay nghề của ông ấy cao hơn bất kỳ nghệ nhân nào ở Thiên đường. Đó là một bậc thầy của các bậc thầy".


Vidalif mỉm cười và đưa tay về phía Seol Jihu.

Khi Seol Jihu cẩn thận nắm lấy tay ông, cậu cảm thấy những vết chai cứng trên tay, và những ngón tay rắn chắc.

Ngay sau đó, Vidalif buông tay Seol Jihu, và lấy ra một chiếc hộp nhỏ với thái độ trân trọng.

"Đây là…"

"Cầm lấy đi" - Gabriel mỉm cười - "Đây là món quà mà chúng tôi dành tặng cho người anh hùng vĩ đại, người đã đổ mồ hôi, máu và nước mắt cho chúng tôi. Vidalif tự làm ra những thứ này, nên anh đừng từ chối".

"Chà, cái này..."

Miệng cậu muốn nói vài câu cho đỡ ngại, nhưng tay cậu thì rất thật thà. Seol Jihu đã cầm chiếc hộp trên tay.

Những vật phẩm được tạo ra bởi Vua của Người lùn, bậc thầy của các bậc thầy. Làm sao cậu không vui mừng cơ chứ?

"Cảm ơn cô. Tôi sẽ dùng nó thật cẩn thận".

Tất nhiên, cậu cũng không quên cảm ơn Vidalif. Ông đáp lại bằng một nụ cười ấm áp.

"Tiếp tục nhé. Đây là vị tướng chỉ huy của tộc Thiên Tiên".

"Xin chào, tôi là Taihi Ingraria. Thật vinh dự được gặp anh. Tôi xin gửi đến anh lời cảm ơn chân thành nhất. Không những hồi sinh Cây thế giới, anh còn giải phóng Chúa tể Ophinü Odor."

Nữ Thiên Tiên xinh đẹp trò chuyện với cậu bằng đôi môi chúm chím. Hình như cô hơi ngượng về chuyện gì đó.

"Đáng lẽ chúng tôi nên đền ơn ân nhân của mình bằng tất cả báu vật quý giá nhất. Nhưng thật không may, chúng tôi đã hết Elixeer..."

Khi Taihi đặt tay lên ngực cô và nói lời xin lỗi, Seol Jihu nhanh chóng lắc đầu.

"Tôi hiểu mà. Lần trước các bạn cũng cứu mạng tôi, tôi vẫn còn mang ơn..."

"Không, chuyện nào ra chuyện đó. Tôi đã suy nghĩ kỹ và..."

"Đủ rồi, dừng lại đi" -  Một giọng sắc bén vang lên. Yuirel vừa nói vừa ngoáy tai với vẻ khó chịu.

Taihi nhíu mày.

"Dừng lại cái gì?"

"Tôi có cần phải giải thích không? Cô đang rủ rê anh ta kết hôn với mình để nhận được Phước lành của các Tinh linh, đúng không? Cô bị ngáo à, nghĩ lại xem mình bao nhiêu tuổi rồi hả bà già?"

"Cá-cái gì chứ! Đâu nhất thiết phải kết hôn với tôi!" - Taihi nổi giận.

Mặc kệ Thiên Tiên đang nhăn nhó, Yurriel đưa đôi mắt màu hổ phách  nhìn Seol Jihu.

"Này, tôi bảo nhé. Nếu cần Phước lành của Tinh linh, thì kết hôn với tôi cũng được! Tộc Thổ Tiên chúng tôi đã được tha thứ rồi mà!"

"Ê, đồ vô liêm sỉ!"

"Im đê. Thổ Tiên chúng tôi là những sinh vật trung thực và thuần khiết, và tôi là một người theo chủ nghĩa lãng mạn. Không như mấy đứa Theien Tiên dở hơi lại dâm đãng, thích gian díu với lũ Orc cao to đen hôi".

"Cái-cái gì chứ! Đó là tai nạn! Chúng tôi không phải là một chủng tộc dâm đãng và thích bị ngược đãi?!"

"Nói nhiều quá. Lịch sử đã chứng minh lời tôi nói, đúng không nào?"

"Cô muốn chơi xỏ tôi chứ gì?"

Hai nàng tiên ngày càng căng thẳng.

Bạch Hổ nhìn họ và xoa cằm.

"Chuyện này cũng hay đấy. Tôi có một cô con gái. Dù nó vẫn đang bú mẹ, nhưng chủng tộc của chúng tôi thường phát triển rất nhanh chóng. Nếu anh một tháng, con bé sẽ sẵn sàng..."

Seol Jihu nhắm mắt lại.

Đối phó với Teresa đã đủ mệt rồi. Bây giờ, cậu còn phải hứng chịu mớ rắc rối này nữa.

"Thế là đủ rồi."

Cuối cùng, Gabriel không thể chịu đựng được nữa và can thiệp.

"Hôm nay chúng ta mời Chủ Hội Seol đến đây để họp, chứ không phải để tuyển vợ".

Cảm nhận được cơn giận của cô, những người còn lại rơi vào im lặng.

Gabriel thở dài và sau đó đổi chủ đề.

"Tôi biết anh đã phát ngán với những lời này, nhưng chúng tôi muốn cảm ơn anh một lần nữa. Anh quá phi thường và vượt qua cả sự tưởng tượng của chúng tôi. Nếu không có anh, có lẽ chúng tôi không thể ngồi đây".

"Chà... tôi đâu có làm chuyện đó một mình."

"Nhưng anh là người đã lên kế hoạch và chỉ huy cuộc thám hiểm. Qaun trọng hơn, anh đã lấy lại thần tính Chừng Mực, sau khi tiêu diệt Temperance Thịnh Nộ. Tôi không biết nói gì để diễn tả được sự cảm kích của mình."

Gabriel cười rạng rỡ, rồi vỗ tay.

"Nhờ thế, Ký sinh trùng đã thua một vố đau... Chà, nếu hòa bình trở lại với Thiên đường thì tốt. Nhưng thật không may, điều đó vẫn còn quá xa. Anh biết mà, phải không?"

Seol Jihu im lặng gật đầu.

"Ký sinh trùng đã phải chịu một thất bại to lớn, nhưng chúng không bị loại bỏ hoàn toàn. Trùng hậu vẫn còn sống, và hầu hết các Tư lệnh cũng vậy."

"Mặc dù chúng không thể quay lại trong một sớm một chiều, nhưng vì chúng là Ký sinh trùng nên chúng sẽ sớm hồi phục lực lượng. Đó là đặc điểm của chúng."

"Hơn nữa, việc Sung Shihyun đào thoát sang phe Ký sinh trùng là điều chúng ta không thể bỏ qua. Thành thật mà nói, chuyện này cực kỳ gây sốc."

'Đúng rồi, cái tên đó....' - Seol Jihu nhăn mặt.


"Nhưng một chiến thắng vẫn là một chiến thắng. Ký sinh trùng sẽ phải án binh bất động một thời gian và chúng ta cần tận dụng cơ hội này càng nhiều càng tốt."

"Cô có nghĩ đến chuyện tấn công Ký sinh trùng không?' - Seol bất ngờ hỏi.

"Ý anh là xâm chiếm Đế quốc?"

"Phải, đó là nơi mà Nữ hoàng đang ở, phải không? Ký sinh trùng chắc chắn đang rất yếu ớt nên..."

"Đây là cơ hội tốt nhất để tấn công, ý anh là thế phải không? Thật không may, đó là một ý tưởng khá tồi tệ".

"Tồi tệ?"

"Phải. Có ba lý do..." - Gabriel dừng lại một chút, rồi ba ngón tay lên.

"Trước tiên, đúng là Ký sinh trùng đã suy yếu, nhưng chúng tôi cũng không khá hơn. Hai Linh Vương, năm Linh Chúa và tất cả các Tinh linh đều bị tổn thương nặng nề vì cuộc tấn công của Trùng hậu. Anh có biết chuyện đó không?"

"Ah." - Seol sực nhớ ra. Nếu không có họ dốc sức ngăn đòn tấn công của Trùng hậu, có lẽ hơn một nửa phe Liên bang và nhân loại đã chết.

"Họ đã bị triệu hồi về Linh Giới. Chắc chắn là phải rất lâu sau, chúng ta mới mượn được sức mạnh của họ thêm một lần nữa."

Gabriel hắng giọng và tiếp tục.

"Thứ hai, Đế chế là lãnh thổ của Ký sinh trùng."

"Thế thì???"

"Một trong những lý do lớn nhất giúp chúng ta chiến thắng trong cuộc chiến này là sự hiện diện của Cây thế giới. Nó ngăn chặn sự xâm nhập của Quái Ổ và hạn chế rất sức mạnh của Ký sinh trùng, bao gồm cả Trùng hậu và các Tư lệnh. Nhưng, ảnh hưởng của Cây thế giới chỉ bao quanh khu vực  này."

Nói cách khác, khi họ ra khỏi đây, họ sẽ không nhận được phước lành từ Cây Thế giới.

"Thời khắc chúng ta vào Đế chế, vị trí của chúng ta sẽ đảo ngược. Chúng ta sẽ gặp phải vô số hiệu ứng bất lợi. Trùng hậu và các Tư lệnh cũng có thể sử dụng toàn bộ sức mạnh của chúng ở đó. Hiệu ứng của ngai vàng Bại Vong còn mạnh gấp bốn hoặc năm lần Cây Thế giới".

Seol Jihu khẽ rên rỉ.

"Bốn hoặc năm lần cây thế giới??"

Chỉ cần tưởng tượng điều đó, cậu cũng cảm thấy nhụt chí.

"Va lý do thứ ba, lý do cuối cùng..."

Gabriel bắt đầu hạ giọng.

"Nếu chúng ta giải quyết được hai điều kiện trước đó, thì cuộc tấn công của chúng ta phải là một cuộc tấn công toàn diện. Nhưng tình hình hiện tại không được như thế. Dù nhân loại và Liên bang đã đoàn kết hơn, nhưng liệu con người có thực sự đồng ý với một cuộc tấn công toàn diện? Tôi e là không".

Seol Jihu cay đắng khi nghe đến đó.

Cậu không thể bác bỏ tuyên bố của cô.

Ngay cả trong cuộc chiến này, cũng chỉ có Eva và Haramark xông pha trên tuyến đầu. Ba Hoàng tộc khác chỉ tham gia lấy lệ, và hai Hoàng tộc thậm chí còn phớt lờ lời kêu gọi.

Hơn nữa, quan điểm chung của những người Trái đất vẫn chưa thay đổi.

"Vì vậy, thay vì tấn công Đế chế - một hành động có nguy cơ thất bại cao, tôi đề nghị chúng ta nên làm điều gì đó đáng giá hơn."

"Một cái gì đó đáng giá hơn?"

"Vâng. Một cái gì đó sẽ có lợi cho cả hai chúng ta. Tôi nói thẳng nhé.  Tôi nghĩ anh nên sử dụng cơ hội này tập hợp  nhân loại lại".

"Tập hợp nhân loại....?"

Seol Jihu trở nên choáng váng khi nghe đến đó.

"Anh có muốn nghe tôi nói không?"

Seol Jihu gật đầu nhanh chóng.

Gabriel cười thật tươi và hướng ánh mắt về chỗ vua của tộc Người lùn.

Chẳng mấy chốc, ông già mỉm cười và lên tiếng...

---

Dịch và biên tập bởi các thành viên nhà MSN


Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
https://www.facebook.com/groups/802511883600547


Like Fanpage để ủng hộ nhóm: https://www.facebook.com/Moonsnovel


Yêu cầu các bên leech truyện giữ nguyên credit, link Fanpage và link nhóm.


---


Xin các bạn donate cho nhóm thông qua Fanpage Moonsnovel để hỗ trợ chúng mình! 



Chương 349

Chương 348 - Phần 2

Chương 348 - Phần 1

Chương 347 - Phần 2

Chương 347 - Phần 1

Chương 346 - Phần 2

Chương 346 - Phần 1

Chương 345 - Phần 2

Chương 345

Chương 344

Chương 343 - Phần 2

Chương 343 - Phần 1

Chương 342 - Phần 2

Chương 342 - Phần 1

Chương 341

Chương 340 - Phần 2

Chương 340 - Phần 1

Chương 339 - Phần 2

Chương 339 - Phần 1

Chương 338

Chương 337

Chương 336

Chương 335 - Phần 2

Chương 335 - Phần 1

Chương 334

Chương 333

Chương 332

Chương 331

Chương 330

Chương 329

Chương 328

Chương 327

Chương 326

Chương 325

Chương 324

Chương 323 

Chương 322 

Chương 321

Chương 320

Chương 319

Chương 318

Chương 317

Chương 316

Chương 315

Chương 314

Chương 313

Chương 312

Chương 311 - Phần 2

Chương 311 - Phần 1

Chương 310

Chương 309

Chương 308

Chương 307

Chương 306

Chương 305

Chương 304

Chương 303 - Phần 2
Chương 303 - Phần 1

Chương 302

Chương 301 - Phần 2

Chương 301 - Phần 1

Chương 300




5 nhận xét:

  1. Đến lúc cho a main thống nhất nhân loại và chở thành một bậc đế vương rồi :))

    Trả lờiXóa
  2. Đã đến lúc a lên làm vua và tuyển phi tần haha

    Trả lờiXóa
  3. hay quá! vậy còn 1 cuộc chiến tranh nữa thì end game nhỉ :)

    Trả lờiXóa

Được tạo bởi Blogger.