Khát vọng trở về - Chương 396: Cách hỏi cung của Seol Jihu - Phần 2


Khi Đặc phái viên biến mất khỏi đại sảnh, Charlotte Aria bước xuống khỏi ngai vàng và cúi đầu lịch sự.

"Cảm ơn các vị đã hỗ trợ".

Nụ cười nhạo báng cũng tan biến khỏi khuôn mặt Prihi.

"Nào nào, không cần cúi đầu như thế. Con là quân chủ của quốc gia này".

".... Nhưng..."

"Sự thật là, ta đến đây vì lo lắng cho con. Nhưng con đã làm rất tốt. Ta đã làm chuyện dư thừa rồi".

"Vâng, nhờ có ngài Sorg Kühne đây đã dìu dắt cho con".

Viên Phụ chính Đại thần cúi đầu trước lời khen của nữ hoàng.

"Dù sao, cảm ơn bác đã giúp con đối phó với tên đó. Con định mời bác và công chúa Teresa tới dự một bữa tiệc.... À, chúng ta nên mời cả Chủ Hội Valhalla nữa".

"Không, đừng làm vậy" - Prihi lắc đầu - "Ta tin rằng anh ta đang vắt chân lên cổ để hành động. Tốc độ là chìa khóa mấu chốt để thành công trong kế hoạch này. Thời gian không chờ đợi ai cả. Nếu anh ta chậm trễ, lợi thế sẽ biến mất."

Charlotte Aria và Teresa xị mặt ra.

Họ định mượn tay Đức Vua để mời Seol đến cung điện, nhưng kế hoạch của họ đã thất bại.

"Được rồi, ta sẽ ăn trưa với hai đứa. Chà, ta đói rồi đây này".

Prihi tuyên bố, rồi quay sang trò chuyện với Sorg Kühne.

Trong khi hai người họ nói chuyện, Teresa thì thầm vào tai Charlotte Aria.

"Tối nay đi chơi không? Chị định đến chỗ anh ấy, hí hí".

Charlotte Aria có vẻ bị cám dỗ, nhưng ngay sau đó cô gãi đầu bối rối.

"Không được rồi...  Tối nay em phải đi ngủ sớm."

"Tại sao?"

"Hôm nay em có một bài thực hành quan trọng ở lớp".

"Bài thực hành? Lớp học?" - Teresa tròn mắt ngạc nhiên.


*


Chiều hôm đó....

Seol Jihu rời tòa nhà Valhalla và đi đến nhà tù ngầm của Hoàng gia Eva.

Rất dễ tìm ra vị trí của Tổng giám mục. Ông ta bị nhốt trong phòng giam của Jung Sua khi xưa.

CẠCH
CẠCH!

Cai ngục mở cửa và Seol Jihu lặng lẽ bước vào phòng giam.

Tổng Giám mục ngồi đối diện với bức tường, trong một góc của phòng giam.

Chắc chắn ông ta đã nghe tiếng mở cửa nhưng, thậm chí không thèm quay đầu nhìn lại.

Seol Jihu đến gần và nhìn lạnh lùng hỏi.

"Ông thấy thế nào?"

Không có câu trả lời. Tổng Giám mục chỉ nhìn chằm chằm vào tường.

Vài phút sau, một nụ cười từ từ nở trên môi ông ta.

"…Phải thừa nhận là."

"..."

"Lâu lắm rồi ta mới phải hứng chịu một thất bại thê thảm như thế này. Cậu quả là xuất chúng. Ta thừa nhận điều đó".

Tổng giám mục nói một cách bình tĩnh trước khi khẽ cười khúc khích.

"Ta đã 'ném đá dò đường' nhiều lần, nhưng chưa đủ. Có lẽ ta đã quá coi thường cậu".

Lông mày Seol Jihu từ từ nhíu lại.

Trông ông ta cực kỳ bình thản, không giống tù nhân chút nào.

"Hoh! Ông có vẻ bình tĩnh nhỉ".

"Vì ta biết cậu muốn gì".

Tổng Giám mục nháy mắt. Seol Jihu nhún vai.

"Fufufu. Đến nước này rồi, ta cũng chẳng giấu gì nữa. Nhưng bù lại, ta yêu cầu cậu..."

Tổng Giám mục nói như thể lão ta đang ban ơn cho Seol Jihu, nhưng cậu đã phẩy tay.

"Không cần đâu."

"…Gì cơ?"

"Tôi biết ông sẽ không tiết lộ mọi thứ. Tôi biết mình cũng không thể thuyết phục được ông. Hơn nữa,  vì ông là Tổng Giám mục nên tôi không thể dùng nhục hình tra tấn ông".

"Chờ đã."

"Được rồi, được rồi. Ông sẽ nói cho tôi nghe, sau khi tôi đáp ứng yêu cầu của ông. Đúng không?"

Lần này Seol Jihu nháy mắt.

"Tuy nhiên..."

Phản ứng bất ngờ của Seol khiến Tổng giám mục không nói nên lời.

Seol Jihu tiến đến nắm cổ áo lão ta và nhấc bổng lên.

"Khoan-khoan đã!"

Vẻ bình tĩnh của Tổng giám mục đã biến mất, và mặt ông ta tràn ngập vẻ hoảng loạn.

"Sao tôi lại phải lãng phí thời gian cơ chứ?"

Seol Jihu thò tay vào túi quần.

"Tôi có một cách dễ dàng hơn nhiều!"

Cậu lấy món đồ trong túi ra và nhét vào miệng Tổng Giám mục.

Dù không hiểu chuyện gì xảy ta, Tổng Giám mục vẫn cố gắng giãy dụa theo năng.

"Uup! Uppp!"

"Thôi nào!"

Seol Jihu khịt mũi và siết chặt cổ áo ông ta.

"Đừng làm cho mọi việc trở nên khó khăn hơn".

"Uup! Uppp!"

Đột nhiên, một cú đấm giáng vào gáy Tổng Giám mục.

Ý thức của ông ta bắt đầu mờ dần

Khi ông ta từ từ ngã xuống, điều cuối cùng mà Tổng Giám mục nhìn thấy là...

"Chúc ông có một giấc mơ đẹp."

Seol Jihu nở một nụ cười gian tà.

*

Khi Tổng giám mục mở mắt ra, ông biết ngay là có chuyện gì đó không ổn.

'Ta đang ở đâu đây??'


Mới lúc nãy, ông ta còn ở trong một phòng giam. Nhưng bây giờ ông đang đứng giữa một khu vườn, với gió lùa và chim hót, với những cánh hoa bay lả tả.

Và hơn nữa...

Một giọng nói lảnh lót đột ngột vang lên.

"Thao túng tinh thần, vốn là một ma thuật bị cấm từ thời xa xưa".

"...!"

"Đó là một cấm thuật huyền bí nhưng vô cùng phức tạp, nghiên cứu về linh hồn và bộ não con người."

Giọng nói gần như đang hát.

Tổng giám mục loạng choạng bước đi, hai tay ôm đầu.

"Người ta đã thử dùng nhiều cách khác nhau, ví dụ như soi trực tiếp não người, thôi miên đối tượng bằng ma thuật ảo giác hoặc sử dụng ma túy để kiểm soát hệ thần kinh."

Tổng giám mục sững sờ. Một cô gái tóc vàng, một cô gái tóc nâu, và một cô gái với mái tóc đen dài như gỗ mun, đang đứng trước mặt lão ta.

"Những nỗ lực thử nghiệm của họ cũng không phải là vô ích. Ít nhất thì chúng ta cũng có thể khiến một tên gián điệp phải thú tội, hoặc khiến kẻ thù phải nói ra những thông tin mật".

"..."

"Tất nhiên, cấm thuật này không dễ chút nào. Các trò phải chú ý thao tác tỉ mỉ và chính xác khi thực hiện ma thuật này. Một sai lầm nhỏ cũng có thể làm ma thuật thất bại và khiến đối tượng trở nên điên loạn. Chà, nói vậy thôi chứ tỉ lệ thất bại lên tới 90% cơ".

Ba cô gái đang chăm chú lắng nghe một người phụ nữ mặc bộ váy đen kiểu gothic, tay cầm chiếc ô diêm dúa.

Thế rồi, các cô gái nhìn vào Tổng Giám mục.

"!!"

Lão ta cảm thấy họ đang nhìn mình như nhìn vào một con chuột trong phòng thí nghiệm.

"Nhưng các trò không nên lo lắng quá nhiều."

Cô gái liếc nhìn lão và búng ngón tay.

Tổng Giám mục ngã lăn ra đất.

Một sợi dây vô hình trói lão ta lại và một khối nhũn như đất sét đã bịt mồm lão.

"Các trò nhớ không?"

Cô gái mặc váy đen mỉm cười, khi nhìn Tổng giám mục quằn quại như con sâu trên mặt đất.

"Một người sử dụng ma thuật, phải tự tin vào bản thân! Sợ hãi chính là mầm mống của thất bại!"

"Vâng!" - Ba cô gái đồng thanh trả lời.

"Tốt lắm!"

Gật gù trước vẻ dễ thương của các trò, Roselle vui vẻ quay lại.

"Anh ta nói rằng anh ta sẽ gửi cho chúng ta thêm năm mẫu vật nữa. Các trò có thể thực hành ngay bây giờ. Delphine và Charlotte sẽ nhận được hai mẫu vật. Yuri, ta nghĩ trò khéo léo hơn hai người đó, vì vậy trò chỉ nhận được một mẫu vật thôi. Như thế được không?"

Eun Yuri khẽ gật đầu.

"Tốt. Giờ thì, cô giáo này sẽ làm mẫu một lần. Nhìn kỹ nhé!"

Cô gái mặc váy đen sải bước về phía Tổng giám mục.

"Thực ra ta muốn trao mẫu vật này cho Yuri, nhưng anh ấy nói rằng mẫu vật này rất quan trọng, và chúng ta không được thất bại."

Cô nhấc đầu lão lên và xắn tay áo.

"Thế nên... ta sẽ không để lão chết đâu. Vì thể diện của ta, và vì các học sinh của ta".

Cô đặt một tay lên đầu Tổng Giám mục. Lão run rẩy vì sợ hãi.

"Hmmm....Không rõ mẫu vật này sẽ chịu được bao lâu. Các trò chú ý nhé".

Vẻ tinh nghịch trong đôi mắt xanh biếc của cô nhanh chóng nhạt dần và khuôn mặt cô giờ trông thật nghiêm trang.

"Đừng cố nhìn nhận bằng mắt thường. Hãy cảm nhận dòng chảy mana của tôi, và theo dõi chuyển động của nó."

Đôi mắt cô lấp lánh, trong khi miệng của Tổng giám mục từ từ mở rộng.

Cứ như thể một con rắn đã xâm nhập vào đầu lão ta, và đang cựa quậy trong những tế bào thần kinh.

Cảm giác này tăng lên từng giây. Thế rồi....

"!!!"

Tổng Giám mục trợn mắt, há hốc mồm đờ đẫn. Những mạch máu đỏ thẫm hằn lên trên mặt. Lão bắt đầu co giật như một con ếch trên bờ vực của cái chết, và miệng lão mở to đến nỗi quai hàm gần như rụng ra.

Cuối cùng, khi vị giám mục tỉnh dậy sau cơn ác mộng dài...

"Ái chà!"

Ngay cả Seol Jihu cũng phát hoảng khi nhìn thấy vẻ mặt thê thảm của lão ta.

MỤC LỤC


Chương 396 - Phần 2
Chương 396 - Phần 1

Chương 395

Chương 394 - Phần 2
Chương 394 - Phần 1

Chương 393 - Phần 2
Chương 393 - Phần 1

Chương 392 - Phần 2
Chương 392 - Phần 1

Chương 391 - Phần 2
Chương 391 - Phần 1

Chương 390

Chương 389 - Phần 2
Chương 389 - Phần 1

Chương 388 - Phần 2
Chương 388 - Phần 1

Chương 387

Chương 386 - Phần 2
Chuơng 386 - Phần 1

Chương 385 - Phần 2
Chương 385- Phần 1

Chương 384

Chương 383

Chương 382

Chương 381

Chương 380 - Phần 2
Chương 380 - Phần 1

Chương 379 - Phần 2
Chương 379 - Phần 1

Chương 378 - Phần 2
Chương 378 - Phần 1

Chương 377 - Phần 2 
Chương 377 - Phần 1

Chương 376 - Phần 2
Chương 376 - Phần 1

Chương 375 - Phần 2
Chương 375 - Phần 1

Chương 374

Chương 373

Chương 372 - Phần 2

Chương 372 - Phần 1

Chương 371 - Phần 2

Chương 371 - Phần 1

Chương 370 - Phần 2

Chương 370 - Phần 1

Chương 369 - Phần 2

Chương 369 - Phần 1

Chương 368 - Phần 2

Chương 368 - Phần 1

Chương 367 - Phần 2

Chương 367 - Phần 1

Chương 366 - Phần 2

Chương 366 - Phần 1

Chương 365

Chương 364 - Phần 2

Chương 364 - Phần 1

Chương 363

Chương 362

Chương 361 - Phần 2

Chương 361 - Phần 1

Chương 360 - Phần 2


Chương 360 - Phần 1

5 nhận xét:

Được tạo bởi Blogger.