Khát vọng trở về - Chương 341: Cuộc phản công vĩ đại



Khoảnh khắc cột sáng bao trùm Cây thế giới, chiến trường băng giá càng trở nên im lặng hơn.

Liên bang, nhân loại và Ký sinh trùng đều hướng sự chú ý tới đỉnh Pháo đài Tigol.

Đó là chuyện đương nhiên. Khung cảnh hùng vĩ, tráng lệ hiện ra trước mắt họ quá sức phi thường. Chưa kể, ai cũng hiểu rằng hiện tượng này có nghĩa là gì.

Guoooooo.

Cột ánh sáng từ từ lắng xuống. Đồng thời, cây khô bắt đầu phát triển với tốc độ theo cấp số nhân.

Những cành cây yếu ớt như rơm,bắt đầu bắn ra như mạng nhện. Thân cây khô héo dày lên nhanh chóng và những chiếc lá xanh mọc lên từ những cành cây hốc hác.

Paat!

Ánh sáng dần dần nhạt đi rồi lan tỏa rải rác trên bầu trời và trên mặt đất.

Được hồi sinh, hóa thân của Cây thế giới một lần nữa hiện ra.

Nó không còn là cái cây héo đáng thương trước đây nữa. Cây thế giới khổng lồ đã vươn mình đứng kiêu hãnh giữa bầu trời và ngạo nghễ nhìn ra chiến trường.

UỲNH

Khi Cây thế giới toàn tất quá trình hóa thân ở Trung địa, một cơn chấn động kinh hoàng nổ ra.

[Các anh hùng của chúng ta sắp về rồi~]

Cảm nhận được sự thay đổi sắp đến, Roselle cười rạng rỡ.

Chak!

Cô vỗ tay. Sương giá trên mặt đất nhanh chóng tan thành nước, thấm vào nền đất đen.

Chiến trường, vốn là vùng đất chết, nhanh chóng thay đổi.

Những thảm đất khô cằn màu đỏ máu đã mềm ra và chuyển thành màu nâu nhạt. Hạt cỏ nảy mầm và cây non mọc lên.

Thực vật và thảm thực vật phát triển nhanh chóng, biến mặt đất trở lại xanh tươi giữa ánh sáng rực rỡ.

Hoa đã nở trên chiến trường đầy tuyệt vọng.

"Wooooooooo!"

Tiếng la hét của Nests đột nhiên vang lên ầm ĩ.

Cây thế giới đã hồi sinh vào thời điểm quá trình phá hoại sắp hoàn thành. Khi cây thần thanh lọc tà khí và thổi sinh lực thần thánh vào bãi chiến trường, các Quái Ổ lập lức quằn quại trong đau đớn.

Những kẻ chứng kiến cảnh tượng kỳ vĩ này đã thể hiện thái độ hoàn toàn khác biệt.

Các Tư lệnh ngơ ngác và bối rối đến cạn lời.

"Không thể nào…" - Chastity Thô Tục kêu lên.

"Tư lệnh Thứ bảy..." - Patience Bùng Nổ lắp bắp.

"Con Rồng đó đã thua…?" -  Charity Gớm ghiếc run lên.

Cây thế giới nở hoa, nghĩa là Tu lệnh thứ tư và thứ bảy đã phải rút lui khỏi cõi linh hồn.

Temperance thua là chuyện bình thường, nhưng Kindness Tráo trở, kẻ mạnh thứ hai chỉ sau Trùng hậu, đã thất bại?

Chuyện này quá khó tin.

Tuy nhiên, chúng buộc phải tin khi thấy cảnh tượng trước mắt.

Và đặc biệt là khi những đốm sáng dần dần tập trung trước Cây thế giới và tụ thành hai mươi bóng người.

Đó là...

"Aaaaaah!"

Một Thiên Tiên hét lên.

Đó không phải là một tiếng thét tuyệt vọng, mà là một tiếng kêu sung sướng vì hạnh phúc.

"Thế đấy, cuối cùng cậu ấy lại thành công" - Cinzia nở một nụ cười hiếm hoi.

"Phùuuuu!"

Gabriel thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng người hạnh phúc nhất trong khoảnh khắc này là một chủng tộc khác...

"..."

Yuirel đang quỳ trên mặt đất, nhìn chằm chằm vào những đốm sáng rung rinh, với khuôn mặt choáng váng.

Những đốm sáng từ bầu trời, không chỉ rơi xuống tay các Thiên Tiên, mà còn hạ xuống tay các Thổ Tiên, bao gồm cả bản thân cô.

Đó là bằng chứng rõ ràng cho một chuyện phi thường mà cô đã khát khao bao năm qua.

"Ah…."

Ban đầu, cô nghĩ mình nhìn nhầm, nhưng ngay sau đó cô cảm thấy một nguồn sức mạnh tràn vào cơ thể.

Yuirel nắm lấy miếng vải che mắt bằng đôi bàn tay run rẩy. Một đôi mắt đen ngòm kỳ quái hiện ra. Đó là hình phạt mà chủng tộc của cô phải gánh chịu từ hàng ngàn năm trước.

Nhưng điều đó chỉ kéo dài một khoảnh khắc. Chẳng mấy chốc, màu đen nhanh chóng biến mất và được thay thế bằng đôi mắt màu hổ phách nguyên bản.

Một vệt nước mắt chảy xuống mặt cô.

Không chỉ mình Yuirel, mà mọi Thổ Tiên đều khóc khi cúi đầu xuống và ôm mắt.

"Các Linh Vương đã tha thứ cho chúng ta!"

Trong khi mọi người im lặng khóc, Yuirel cao giọng và hét lên.

"Linh Chúa Ophinü Odor đã rút thanh kiếm của cô ấy ra! Vị Chúa tể chúng ta, Linh Chúa Diffidem Odor sắp trở lại!"

Một tiếng hét điếc tai ẩn chứa cảm xúc vỡ òa.

Cô cảm thấy phấn khích đến nỗi dường như phổi cô muốn nổ tung. Cô muốn hét lên cho cả thế giới biết.

"Hic!"

Teresa không nói bất cứ điều gì. Cô chỉ đơn giản nhìn chằm chằm vào những người đang xuất hiện trước Cây thế giới với đôi mắt đẫm lệ. Sau đó, cô lại sụt sịt một lần nữa.

"Anh thực sự đã giữ lời hứa..."

Seol Jihu đã bảo cô chỉ cần câu giờ một chút thôi. Rằng cậu sẽ cứu Linh giới và hồi sinh Cây thế giới, để trở về với cô.

Cậu ấy đã giữ lời hứa. Trong khi mọi người cố gắng ngăn cậu ta lại, nói rằng điều đó là chuyện bất khả thi, thì cậu đã làm được.

Tuy nhiên, Teresa sớm bừng tỉnh. Cô muốn chạy đến bên Seol và trao cho cậu một ngàn nụ hôn. Thật không may, chiến tranh vẫn đang diễn ra.

Cây thế giới hồi sinh có nghĩa là các Thiên Tiên sẽ nhận lại được sức mạnh từ các Tinh Linh. Vì cô có huyết thống của Thiên Tiên nên cô biết đôi chút về hiện tượng chồng chéo giữa sức mạnh của cơ thể ở Trung địa và sức mạnh từ Tinh Linh ở Linh Giới.

Cộng hưởng tinh thần.

Các Thiên Tiên sẽ tạm thời kiệt sức, khi kết nối với các Tinh linh của họ.

Chuyện này sẽ không kéo dài. Có lẽ chỉ mất năm, hoặc mười phút.

Nhưng trong một trận chiến khốc liệt, năm phút là quá dài.

Teresa nắm chặt thanh kiếm của mình.

"Mình phải câu giờ cho mọi người..."

Trước tình hình này, nhân loại và liên bang sẽ sớm phản công. Tất cả những gì cô phải làm là câu giờ để họ có thể chuẩn bị cuộc phản công.

Bằng mọi giá.

*


"..."

Seol Jihu lặng lẽ quan sát cơ thể mình, khi cậu cảm thấy ý thức của mình trở lại. Cơ thể đã phân tán trong cõi Linh hồn đang dần được tái tạo ở Trung địa.

Cuối cùng, đôi mắt cậu sáng lên khi nhìn về phía trước. Do cậu đứng trên đỉnh pháo đài, toàn bộ chiến trường lọt vào tầm ngắm của cậu.

"Heeeh. Có vẻ chúng ta không tới muộn".

Chohong hào hứng vung vẩy cây Thorn of Steel trên vai.

Đúng như cô nói. Pháo đài Tigol chưa gục ngã.

Nhìn quanh dấu vết của kẻ thù ở khu vực trung tâm, pháo đài chắc chắn đã bị dồng đến đường cùng. Tuy nhiên, Cây thế giới đã kịp hồi sinh.

"Waaaaaaaaaaaaaah!"

Một tiếng reo hò như sấm sét nổ ra.

Khi những anh hùng hồi sinh Cây thế giới xuất hiện, những cảm xúc dồn nén bên trong trái tim mọi người đã bùng phát.

Cuộc chiến vẫn chưa kết thúc. Một bước ngoặt đã xuất hiện, và giờ là lúc họ giành lại thế trận.

Seol Jihu nhắm mắt lắng nghe những tiếng reo vui.

Bây giờ chỉ còn một việc cần phải làm.


**


KWANG!

Ngai vàng Bại Vong vỡ tan.

Trùng hậu Đế Vương đã đứng dậy, mắt trợn trừng vì tức giận.

Đôi mắt mụ như muốn nổ tung khi nhìn chằm chằm vào chiến trường.

[Chuyện này…!]

Trùng hậu thở dốc, không nói nên lời.

[Còn tệ hơn những gì ta dự đoán!!]

Phải, mụ đã dự đoán được nhiều thứ. Sự xuất hiện của nhân loại, sự hồi sinh của Cây thế giới và việc các Tiên nữ lấy lại được sức mạnh của họ.

Mụ đã tính toán rằng những chuyện này có thể xảy ra, và cho rằng đó là tình huống xấu nhất.

Nhưng mà, thực tế vẫn có một chuyện mụ không đoán được, là sự xuất hiện của phù thủy chết tiệt kia.

Tình hình bây giờ còn tệ hơn cả kết cục xấu nhất trong đầu mụ.

Nhưng giờ mụ không thể quay đầu được nữa.

Rút lui vì sự xuất hiện của một phù thủy? Không thế thế được!

Ký sinh trùng cũng có những vũ khí bí mật. Hai, không, chính xác là ba!

[Charity Gớm Ghiếc! Giải phóng Thần tính đi!]

[Đứng đứng ngơ ra nữa!!!]

Khi thông điệp của trùng hậu vang lên, các Quái Ổ đồng loạt thu xúc tu lại và tuôn ra vô số ký sinh trùng. Chúng đã từ bỏ ý định hủy hoại môi trường quanh pháo đài và tập trung vào việc sinh nở.

Charity Gớm Ghiếc nao núng.

Nhưng nhìn thấy các Quái Ổ, hắn nhanh chóng hiểu được ý định của Nữ hoàng và đưa mắt nhìn khắp chiến trường.

Các Thiên Tiên đang bị suy nhược do hiện tượng chồng chéo sức mạnh. Thật tuyệt vời nếu Ký sinh trùng có thể lợi dụng cơ hội này và loại bỏ được các Thiên Tiên, nhưng Cây thế giới chắc chắn không để yên.

Là một tồn tại Thần cấp, chắc chắn Cây thế giới không để chúng lộng hành.

Hơn nữa, còn có một phù thủy mạnh mẽ bảo vệ pháo đài.

Và thế là, ánh mắt Charity Gớm ghiếc hướng sang bên ngoài Pháo đài Tigol, nơi đoàn kỵ binh nhân loại đang đứng đó.

"..."

Nghĩ lại thì, sự xuất hiện của kẻ yếu ớt này chính là khởi đầu của các biến cố trên chiến trường

Điều quan trọng là không để xu hướng này tiếp tục lan tỏa. Dù phải rút lui, Ký sinh trùng cũng cần giáng một đòn mạnh mẽ xuống đầu đối phương để dằn mặt và diệt trừ hậu họa về sau.

"Ta sẽ xóa sạch tất cả các ngươi!"

Ken két! Ken két!

Charity nghiến răng và tỏa ra hào quang chói mắt. Chiếc áo choàng rung rinh của hắn bung ra, và hàng chục xúc tu bắn ra từ tay áo hắn, cùng với một năng lượng tà ác dữ dội.

Sau đó, xúc tu lớn nhất chỉ về phía một núi xác chết khổng lồ trước bức tường pháo đài.

[TRỖI DẬY]

Khi âm thanh đó vang lên, núi xác chết rung chuyển.

Những xác chết vô hồn bắt đầu uốn éo và những bộ xương bên trong chúng bắt đầu trỗi dậy, từng cái một. Cuối cùng, một nửa số xác chết đã biến thành chiến binh xương xẩu, tiến lại gần Charity và chờ đợi lệnh của chủ nhân.

"Hmmm"

Mặc dù vừa bộc lộ một màn trình diễn đáng kinh ngạc, nhưng Charity vẫn tặc lưỡi và lắc đầu.

Thông thường, cả núi xác chết đó sẽ biến thành cốt binh. Nhưng vì Cây thế giới đã hồi sinh, nên chiến trường đã biến thành một vùng đất linh thiêng, hạn chết sức mạnh tà ác của hắn.

Nếu hắn chưa giải phóng thần tính, có lẽ hắn chỉ thể tạo ra được một phần mười số xác sống so với hiện tại.

Nhưng đó không phải là vấn đề. Có rất nhiều núi xác chết quanh đây, và hắn chỉ cần làm phép thêm vài lần nữa.

[TRỖI DẬY]

[TRỖI DẬY]

[TRỖI DẬY]

[TẤN CÔNG!]

Khi Abhorrent Charity đưa ra mệnh lệnh, đội quân cốt binh được củng cố bởi năng lượng tà ác của hắn, đã tiến về phía trước.

"Chúng đang đến!"

Trong khi đó, Teresa nhíu mày và liếm môi.

Vô số ký sinh trùng đang tràn vào từ phía trước và đội quân cốt binh đang tấn công họ từ phía sau. Có vẻ các Ký sinh trùng đã từ bỏ ý định tấn công các Thiên Tiên bên trong Pháo đài Tigol. Nhưng thay vào đó, đội quân loài người sắp bị xóa sổ.

Teresa mỉm cười cay đắng. Cô hiểu rằng, đây là lựa chọn duy nhất của Ký sinh trùng.

Với tình hình hiện tại, chúng không thể chiếm được Pháo đài Tigol trong một khoảng thời gian ngắn. Vì vậy, chúng sẽ cố gắng quét sạch những kẻ cản đường, rồi đánh giá xem nên rút lui an toàn hoặc tham gia vào một cuộc chiến kéo dài.

"Tướng Sanctus!"

Sau khi hạ quyết tâm, Teresa gọi Jan Sanctus.

Vì  không có nhiều thời gian, cô nhanh chóng đưa ra mệnh lệnh của mình.

"Ta để lũ cốt binh lại cho ông. Ta sẽ cùng kỵ binh xử lý các ký sinh trùng với kỵ binh. Cố gắng trụ vững, hiểu chưa?"

"Đã hiểu. Xin hãy cẩn thận, công chúa."

"Tất nhiên. Chồng ta về rồi, nếu ta chết mà không kịp ôm hôn anh ấy, chắc chắn ta sẽ trở thành một hồn ma báo oán!"

Teresa đẩy mũ giáp của mình xuống để che mặt, và nói đùa.

Jan Sanctus cười thầm.

Tiếp theo, đội kỵ binh hướng về phía trước và bộ binh hướng về phía sau, đội quân nhân loại quyết tâm chặn đứng bước tiến của kẻ thù.

"Anh em binh sĩ! Lập đội hình khiên!

Bộ binh ngay lập tức dừng hành quân theo lệnh của Jan Sanctus. Họ đặt các tấm khiên xuống đất và xếp một lớp khiên khác lên trên, tạo thành một đội hình phòng thủ hai lớp.

Trong khi đó...

"Dường như Trùng hậu vẫn không có ý định bỏ cuộc."

Gabriel, người đang theo dõi sự kiện này, dang rộng đôi cánh và liếc sang bên.

"Anh định làm gì?"

Bên cạnh cô là Kim Mao Sư Vương, bờm nhuộm đỏ vì máu khô. Đứng trên tường thành, anh ta đang nhìn xuống chiến trường với vẻ mặt đăm chiêu.

"Các Thiên thần sa ngã sẽ hỗ trợ kỵ binh. Nhưng chúng tôi không có đủ lực lượng dự bị để hỗ trợ bộ binh. Vì vậy, Sư Vương, hãy cho tôi biết câu trả lời của anh".

"..."

Kim Mao Sư Vương nhíu mày, chắn chắn anh ta đang đấu tranh tư tưởng. Nhưng với tình hình hiện tại, sự do dự của anh không kéo dài được lâu.

"…Chết tiệt. Nếu những kẻ đó chịu hành động như vậy từ vài năm trước, thì mọi chuyện đâu có tệ hại đến mức này!"

Sau khi phun ra một vài câu chửi rủa...

"Kuhuhuuung!"

Anh mở miệng và gầm lên.

Gabriel cười toe toét trước khi ôm lấy Sư Vương và vỗ cánh bay lên. Tiếp bước cô ta, các Thiên thần sa ngã cũng bay theo, mỗi thiên thần mang theo một Thú nhân ra chiến trường.

Trong khi đó, khoảng cách giữa bức tường khiên của bộ binh và đội quân xương xẩu, đã thu hẹp lại còn khoảng một trăm mét.

"Giữ nguyên vị trí! Hãy liều mạng tử thủ!! Mười phút! Không, chỉ cần năm phút là đủ! Nếu các anh em giữ được năm phút, chiến thắng sẽ thuộc về chúng ta!!"

Jan Sanctus hét lên để động viên các binh sĩ. Đứng ở tiền tuyến với tấm khiên thép to lớn, anh ta thủ thế chờ đón quân thù.

Koong, koong, koong, koong.

Năm mươi mét!

Khoảng cách rút ngắn nhanh chóng.

Bốn mươi mét, ba mươi mét, hai mươi mét, mười mét!

"Tất cả mọi người…!"

Cuối cùng, khi Jan Sanctus chuẩn bị ra lệnh...

Koong, koong, koong, koong!

Anh dừng lại một chút.

Đó là bởi vì anh cảm thấy sự hiện diện của thứ gì đó đang lao tới từ phía sau mình.

'Không đời nào!'


Vị tướng bối rối.

Lẽ nào kẻ thù đã đột phá qua các kỵ binh? Hay các Ký sinh trùng biết bay đã hạ xuống? Hoặc một đội cốt binh mới đã xuất hiện từ phía sau? Hoặc là…

Bàng hoàng nhìn lại, Jan Sanctus há hốc mồm. Tất cả những dự đoán của anh ta đều sai.

Những kẻ ở phía sau họ không phải là ký sinh trùng, cốt binh hay cận vệ của một Tư lệnh...

Họ chính là các chiến binh của tộc Thú nhân.

Nhìn lên trong bàng hoàng, Jan Sanctus nhận ra Kim Mao Sư Vương. Ông cũng đang liếc xuống nhìn anh ta. Đôi mắt họ chạm nhau trong giây lát.

Sau đó, các Thú nhân nhảy qua hàng rào khiên và nhìn chằm chằm vào đội quân xương xẩu.

"GRAOOOO"

Đầu tiên là Sư Vương, tiếp theo đó, các Thú nhân gầm lên dữ dội và xông vào đám cốt binh.

Jan Sanctus chớp mắt kinh ngạc. Anh nhắm mắt lại, rồi mở chúng ra một lần nữa.

Anh ấy không nhìn nhầm!

Các Thú nhân đang chiến đấu với lũ cốt binh.

Thú Nhân Hợp Quốc và nhân loại có mối thù hằn sâu nặng, đặc biệt là khi nhân loại đứng nhìn các tộc Thú Nhân bị Ký sinh trùng tàn sát. Vậy mà giờ các Thú nhân đang bước ra hợp tác cùng họ?

Đôi môi Jan Sanctus run rẩy vì xúc động.

Một ngọn lửa nhiệt huyết bừng cháy trong tim anh.

Chỉ mới vài tháng trước, khi cảnh săn bắt Thú nhân làm nô lệ còn tràn ngập ở Eva, Jan Sanctus có nằm mơ cũng không dám nghĩ đến chuyện này.

"Tướng quân!"

Jan Sanctus giật mình khi một người lính nhắc nhở anh ta.

"…Toàn quân!"

Cuối cùng, sau khi hít một hơi thật sâu.

"TẤN CÔNGGGG"

Anh hét lớn.

Trong khoảnh khắc tiếp theo, bộ binh đồng loạt đứng dậy và lao về phía trước như thể họ đang chờ đợi những lời này.

Hợp tác cùng Thú nhân, họ lao về phía trước, đẩy lùi  đội quân cốt binh bằng giáo và khiên.

Cuối cùng, sau bao năm bước qua đời nhau, nhân loại và Liên bang đã quyết định kề vai sát cánh chống kẻ thù chung.


**


[HUH???!]

Nữ hoàng Ký sinh trùng rên rỉ. Mụ không ngờ các Thú nhân và Beastmen và Thiên thần sa ngã lại quyết định ra khỏi pháo đài.

[Charisty Thô Tục và Patience Bùng nổ đang làm cái quái gì vậy? Đội quân cận vệ của chúng đâu?]

Mụ chợt nhớ ra.

Các succubus của Chastity đã bị phù thủy bí ẩn thổi bay. Các Banshee của Patience Bùng nổ thì đã nổ tung, vì chúng là vật hy sinh để dụ Grabiel bắn hết Lôi Thạch.

Kẻ đưa ra mệnh lệnh này không ai khác chính là Trùng hậu

Mọi thứ sẽ không trở nên tồi tệ như vậy nếu mụ bình tĩnh tuân theo kế hoạch của các Tư lệnh, và tấn công chuẩn mực như trong sách vở.

[Lẽ nào...]

Trùng Hậu ngã xuống ngai vàng đổ nát.

[Đó cũng là một nước cờ sai lầm?]

Và đúng lúc này, một tệ hại khác, nằm ngoài sự tưởng tượng của Trùng hậu, đã xảy ra.

Lông mày mụ co giật khi nhìn thấy cảnh tượng trước mặt.

[Cái gì cơ??]

Không chỉ các Thiên Tiên mà Thổ Tiên cũng nhận được sức mạnh từ Linh Giới.

[Sao lại thế?]

Trong sự im lặng ngột ngạt này, đôi mắt Trùng hậu đột ngột mở to.

Vì mụ cảm nhận được hai nguồn năng lượng khủng bố chợt xuất hiện.

Hai nguồn năng lượng bí ẩn đó không chỉ truyền qua Pháo đài Tigol mà còn tràn ra phần còn lại của chiến trường.

Ngay lúc đó, những chỉ huy của tôc Tiên, đang quỳ gối vì kiệt sức, bỗng vùng dậy.

Vù vù!

Một cơn gió dữ dội quét qua chiến trường.

Uỳnh!

Và ngọn lửa nóng bỏng bùng lên khắp nơi.

Không khí vần vũ, mặt đất rung động, và nước phun lên lấp lánh dưới ánh sáng mặt trời.

Khi cả năm nguồn sức mạnh đều được khơi thông, các nàng tiên từ từ đứng dậy. Cả Thiên Tiên và Thổ Tiên đều nhìn thẳng về phía trước.

Mặc dù nước mắt đang chảy dài trên khuôn mặt của họ, nhưng dường như họ không còn đau khổ nữa.

Họ trừng mắt nhìn kẻ thù, với sự phẫn uất và căm thù sâu sắc. Họ muốn chúng phải đón nhận nỗi đau đớn mà chúng đã gây ra cho họ.

Và...

Đôt ngột, hai cặp mắt bỗng hiện ra từ bầu trời và mặt đất.

Một đôi mắt nhìn xuống và một đôi mắt nhìn lên chiến trường.

Từ trên trời, đôi mắt vàng chói lọi tỏa ra ánh sáng rực rỡ

"Wooooooooooh!"

Tiếng hú của Ophinü Odor, Chúa tể ánh sáng được tất cả các Tinh linh tôn kính.

Từ mặt đất, đôi mắt màu đỏ đen phân tán bóng tối u ám.

"Gaoooooooooooo!"

Tiếng gầm của Diffidem Odor, Chúa tể bóng tối khiến tất cả các Tinh linh sợ hãi.

Các Linh Vương đã giữ lời hứa.

Hai Linh Chúa, những thực thể từng giao chiến khốc liêt với bảy Chính Thần trong kỷ nguyên thần thoại từ hàng ngàn năm trước. Họ đã được giải thoát khỏi lời nguyền và xuất hiện tai Pháo đài Tigol.

Những lực lượng mạnh nhất của Liên bang và nhân loại đã tập hợp về đây để chiến đấu với Ký sinh trùng!

[...]

Cùng lúc đó, chứng kiến ​​sự xuất hiện của hai Chúa tể ánh sáng và bóng tối, đôi môi Trùng hậu run rẩy hơn bao giờ hết.

Sự hồi sinh của Cây thế giới và sự xuất hiện của một phù thủy mạnh mẽ, đã thay đổi cục diện chiến trường.

Nhưng bây giờ, ngay cả hai Linh chúa - lẽ ra phải bị phong ấn đến vạn kiếp -cũng xuất hiện.

Các bánh răng số phận từng chuyển động đúng theo ý trong kế hoạch của mụ ta, đã bị vặn ra khỏi vị trí và bây giờ chúng đã sụp đổ trong sự hỗn loạn hoàn toàn.

[Aaaaaaaah!]

Trùng hậu Đế vương ôm đầu gào thét.

Và cùng lúc này.

"..."

Đoàn thám hiểm đã được triệu tập đầy đủ ở Trung địa.

Seol Jihu thở ra một hơi thật sâu, lặng lẽ mở mắt và nhìn thẳng về phía trước.

Cậu nhìn chằm chằm vào Nữ hoàng Ký sinh trong hình ảnh xa xăm trên bầu trời.

[Mày…!]

Mắt họ chạm nhau.

[Mày, tất cả là tại mày, tại mày!!!!!]

Giọng nói giận dữ của Trùng hậu vang lên.

Đôi mắt Seol Jihu trở nên sắc bén.

Cậu hít một hơi thật sâu và cầm chặt Thần thương.

Cuối cùng....

Cuối cùng kế hoạch của cậu đã tiến xa tới mức này.

Hít một hơi nữa, Seol Jihu giơ cây thương và tiến lên một bước.

Nhìn chằm chằm vào các Tinh linh trải rộng trên chiến trường và chĩa thương vào Trùng hậu, cậu ra lệnh:

"Tất cả mọi người, hãy sẵn sàng cho trận chiến."

Và thế là...

"Không để tên nào trốn thoát."

Cuộc phản công vĩ đại đã bắt đầu.


---

Dịch và biên tập bởi các thành viên nhà MSN

Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
https://www.facebook.com/groups/802511883600547


Like Fanpage để ủng hộ nhóm: https://www.facebook.com/Moonsnovel

Yêu cầu các bên leech truyện giữ nguyên credit, link Fanpage và link nhóm.

---

Xin các bạn donate cho nhóm thông qua Fanpage Moonsnovel để hỗ trợ chúng mình! 






































4 nhận xét:

Được tạo bởi Blogger.