Khát vọng trở về - Chương 406: Nữ hoàng bí ẩn của Scheherazade


Người gõ cửa xe ngựa, không ai khác chính là nữ hầu của Roe Scheherazade.

Nữ hầu nói rằng Roe Scheherazade rất muốn gặp riêng Chủ hội Valhalla, và đề nghị cậu đến gặp nữ hoàng một cách bí mật.

Seol Jihu quyết định chấp nhận yêu cầu này, cậu đã yêu cầu tài xế cho xe ngựa chạy lòng vòng một lúc rồi quay lại thành phố, thậm chí còn sử dụng Di Hình Biến Ảnh để vượt qua cổng thành.

Theo lời kể của nữ hầu, Roe Scheherazade đang đợi Seol Jihu bên trong khu vườn thượng uyển, ở đằng sau cung điện hoàng gia.

Sau khi nhảy qua bức tường cung điện, Seol Jihu quỳ xuống và thở dốc.

"Chết tiệt, sử dụng kỹ năng này liên tiếp cũng không dễ dàng chút nào."

Dù lượng mana của cậu ấy đang ở mức Cao (Cao), nhưng Di hình Biến Ảnh là một kỹ năng cấp cao nên cậu nhanh chóng đuối sức.

'Hy vọng sẽ không có rắc rối gì' - Seol Jihu lẩm bẩm, rồi đặt nữ hầu xuống.

"Đi lối nào để tới vườn thượng uyển vậy?"

Cậu quay sang hỏi nữ hầu, nhưng cô ấy ôm mặt nôn ọe, rồi nhảy dựng lên và chạy tóe khói. Dường như tốc độ của Seol Jihu đã khiến cô gái này sợ đến nỗi hồn bay phách lạc.

“… Mình làm cô ấy sợ rồi sao??”

Seol Jihu nghiêng đầu ngơ ngác, rồi lặng lẽ tự đi tìm.

Có lẽ vì nữ hoàng đã yêu cầu mọi người tránh xa khu vực này, nên Seol Jihu không thấy bất kỳ ai ở đây cả.

Sau một hồi đi loanh quanh, Seol Jihu tới một khu vườn nhỏ trồng nhiều cây và hoa. Ở giữa vườn, một người phụ nữ mảnh mai mặc áo choàng trắng với mái tóc dài màu vàng nhạt cầm bình tưới cây.

Đó chính là Roe Scheherazade.

"Ah."

Cô quay đầu lại, có lẽ đã nghe thấy tiếng bước chân của Seol. Cô đặt bình tưới cây xuống và cười rạng rỡ.

"Anh tới rồi ư?"

Seol Jihu dừng lại trước mặt cô khoảng hai mét.

“Xin lỗi vì đã làm phiền anh. Tôi rất muốn nói chuyện riêng với anh sau buổi họp, nhưng điều đó không dễ chút nào".

Roe Scheherazade trông có vẻ ngại ngần.

Cô ấy hoàn toàn có quyền yêu cầu gặp Seol Jihu sau cuộc họp, thay vì làm phiền cậu như thế này. Nhưng Seol đoán rằng cô ấy phải có lý do gì đó.

“Không sao” - Cậu ta trả lời. "Nghe nói Nữ hoàng muốn gặp tôi ở đây."

"Đúng vậy! Danh tiếng của anh đã vang dội khắp Thiên đường, gắn liền với vô vàn giai thoại và truyền thuyết. Tôi nghe nhiều đến nỗi hai tai ù lên rồi đây này. Tôi mong được gặp anh từ lâu lắm rồi..."

"Nghe nhiều đến nỗi ù tai…?" - Seol Jihu thận trọng hỏi - "Nữ hoàng Charlotte Aria hay Công chúa Teresa đã kể cho cô ư?"

“K-Không. Tôi không thân thiết với họ. Nói ra thì hơi xấu hổ, nhưng... lâu lắm rồi chúng tôi không liên lạc với các Hoàng gia khác ”.

Roe Scheherazade cười nhạt và đỏ mặt vì xấu hổ.

Trong khi đó, Seol Jihu nheo mắt ngạc nhiên.

Giọng nói dịu dàng, nụ cười duyên dáng, cử chỉ tinh tế... Tất cả đều toát lên khí chất của một nữ hoàng cao quý. Cậu không ngờ rằng cô ấy lại chính là kẻ run rẩy sợ hãi trong buổi họp.

“Tôi muốn gặp riêng Chủ hội Seol… vì tôi nợ anh một lời xin lỗi.”

"Một lời xin lỗi…?"

"Vâng. Về việc Hoàng gia Scheherazade cử cấm vệ quân đến đền thờ để cản cản trở Valhalla".

Roe Scheherazade cười cay đắng.

“Chắc là anh khinh bỉ tôi lắm... Xin hãy cho phép tôi giải thích ”.

Roe Scheherazade hắng giọng trước khi tiếp tục.

“Đúng là tôi đã ra lệnh đó. Nhưng hy vọng anh hiểu rằng, tôi đã bị ép buộc."

Bị ép buộc. Như thể cô ấy đang ám chỉ rằng, kẻ đứng sau mệnh lệnh đó là Sinyoung.

Seol Jihu nhíu mày. Cô ấy cũng nói rằng, lâu rồi hoàng gia Scheherazade không liên lạc với các vương quốc xung quanh.

Sinyoung đã kiểm soát nơi này đến mức đó ư?

Cậu suy nghĩ một lúc rồi bình tĩnh nói:

“Nữ hoàng không cần phải xin lỗi. Tôi rất vui vì cuộc họp hôm nay đã kết thúc tốt đẹp. Thành thật mà nói, tôi đã quên chuyện đó rồi".

Roe Scheherazade cười ngọt ngào trước khi quay lại.

“… Anh thật hào phóng.”

"..."

“Tôi vô cùng biết ơn anh… Nếu không phiền, anh đi dạo với tôi một lát được không?"

Cô ấy chìa tay ra và chỉ về phía khu vườn.

Seol Jihu gật đầu.

"Khu vườn đẹp quá."

"Cảm ơn anh. Thực ra thì, tôi dành hầu hết thời gian ở nơi này. Tôi dành thời gian để nâng niu chăm sóc từng bông hoa ”.

"Làm vườn có phải là sở thích của cô không?"

“Mm… Không."

"Cô không thích ư?"

"Cũng không hẳn. Nhưng đây là nơi duy nhất mà trái tim tôi có thể bình yên.”

Seol Jihu muốn đi phía sau cô, nhưng Roe Scheherazade cố tình giảm tốc độ để họ đi song song với nhau.

Hai người đang nói chuyện phiếm thì Roe Scheherazade đột nhiên hỏi.

"Chủ hội Seol... Anh biết được những gì về thành phố này?"

Đó là một câu hỏi đột ngột và bất ngờ.

“Anh có biết tại sao Scheherazade được gọi là trái tim của nhân loại không?"

Roe Scheherazade hỏi liên tiếp, trong khi Seol Jihu vừa trả lời vừa dò xét ý định của cô.

“Bởi vì nó nằm ở trung tâm của sáu vương đô còn lại…?”

"Anh nói không sai..." - Roe Scheherazade khẽ cười - "Nhưng câu trả lời đó chưa đúng. Không phải Scheherazade nằm ở trung tâm của sáu vương đô khác, mà chính xác là, sáu vương đô kia được dựng nên để phòng thủ cho Scheherazade. ”

"Phòng thủ?"

"Đúng vậy. Cả sáu vương đô kia tạo thành một phòng tuyến để bảo vệ cho Scheherazade".

"Nghĩa là... Scheherazade có điểm gì đó cực kỳ đặc biệt nên được bảo vệ nghiêm ngặt?"

"Phải. Anh đã bao giờ nghe nói về Gorad Boga chưa?"

Seol Jihu nhíu mày khi bất ngờ nghe đến cụm từ này.

Đó là vùng đất mà Tổng Giám mục dựng lên để giăng bẫy Seol Jihu. Rốt cuộc, nơi đó chỉ là một địa danh huyền thoại, giống như đỉnh Olympus hay lục địa Atlantic trong truyền thuyết của Trái đất.

'Tại sao cô ấy lại nhắc đến cụm từ đó? Hay cô ta muốn ám chỉ rằng nơi này chính là Gorad Boga?'

Nghĩ một lúc, Seol Jihu thận trọng trả lời:

“Tôi nghe nói rằng, Gorad Boga là một vùng đất thánh, với năng lượng lan tỏa dày đặc trong không khí. Còn Scheherazade..." -

"Không đâu. Đó là một giả thuyết hoàn toàn sai lầm".

Roe Scheherazade chậm rãi lắc đầu.

“Gorad Boga hay còn gọi là Thành phố của Chúa. Đó là nơi vị Cổ thần của thế giới này xuất hiện."

Cô nói chuyện ân cần như một giáo viên đang hướng dẫn học trò của mình.

“Tổ tiên của tôi đã phát hiện ra tàn tích của vùng đất thánh này và xây dựng một thành phố mới. Thành phố đó là Scheherazade. ”

Seol Jihu cảm thấy nửa tin nửa ngờ.

Cậu không phải loại người dễ bị lừa phỉnh, nhưng cậu cũng không nghĩ rằng nữ hoàng Roe Scheherazade sẽ nói dối vào thời điểm như thế này. Cô nói dối cậu để làm gì chứ???

Seol Jihu ngập ngừng hỏi:

"Ý Nữ hoàng là... có một tàn tích cổ xưa ở bên trong thành phố này?"

"Vâng, chính xác."

Roe Scheherazade gật đầu.

"Một phép thuật vĩ đại đang ẩn giấu trong Scheherazade. Nhằm mục đích bảo vệ di tích của Cổ Thần, "

Seol Jihu ngây người nhìn cô ấy. Thấy vậy, Roe Scheherazade vội xua tay.

“À, nhưng phép thuật đó cũng chỉ có thể giúp cho thành phố này cầm cự lâu hơn bình thường một chút. Vì kẻ thù của chúng ta cũng là những thực thể thần thánh...."

Trong khi đó, Seol Jihu đang miên man tìm kiếm trong ký ức của mình.

[Tại sao cô không giữ lời?]

[… Tôi không có lựa chọn nào khác.]

[Thật bất ngờ. Yêu cầu của tôi đâu có gì khó khăn?]

[Tôi đã cố gắng rồi, nhưng vô dụng. Tôi không đủ khả năng để làm chuyện đó!]

Cậu chợt nhớ tới cuộc nói chuyện của Seol Jihu giáp đen và Yun Seohui, giữa đống đổ nát của Scheherazade. Anh ta trách Yun Seohui không giữ lời. Lời hứa đó có liên quan tới Gorad Boga không?

Thấy Seol Jihu đần mặt ra, nữ hoàng lên tiếng: "Này. Anh có muốn biết thông tin về ma thuật đó không?"

Roe Scheherazade vừa hỏi vừa quan sát nét mặt của Seol Jihu.

"À... vâng! Người có thể nói cho tôi biết được không? ”

“Đương nhiên là có... Nhưng đây là một bí mật đó nha... Bình thường không ai biết được chuyện này đâu..." -  Roe Scheherazade cười khúc khích.

"Tôi sẵn sàng kể cho anh nghe, thậm chí cho anh xem tàn tích cổ xưa đó. Nhưng đổi lại, anh phải trả lời tôi một câu".

Điều kiện của cô ấy nghe có vẻ dễ dàng.

"Đương nhiên rồi. Nữ hoàng muốn hỏi gì nào?"

Dù Seol trả lời với giọng bình thản, nhưng trong đầu cậu quay cuồng bởi vô vàn câu hỏi. Tại sao cô ấy lại gọi cậu đến đây? Tại sao cô ấy lại kể cho cậu nghe câu chuyện này? Cô ấy muốn nâng tầm giá trị của thành phố này ư? Thế tại sao cô ấy phải gặp riêng cậu?

Khi Seol Jihu đang suy nghĩ đăm chiêu, bỗng nhiên một câu hỏi vang lên:

"Điều gì sẽ xảy ra với Sinyoung??"

Đó là một câu hỏi nằm ngoài dự đoán của Seol Jihu. Cậu trợn tròn mắt vì ngạc nhiên.

"Tôi nghe nói rằng Valhalla đã tiêu diệt một số tổ chức có liên quan đến những kẻ phản bội."

Giọng nữ hoàng vang lên, khàn khàn và vô cảm, như tiếng ma gọi hồn.

“Đúng là Sinyoung đã đồng ý với tất cả các điều khoản mà anh đưa ra. Nhưng hành động đó cũng không thể chối bỏ được sự thật là, chúng là thủ phạm chính đằng sau vụ việc vừa rồi.”

Roe Scheherazade đã dừng bước.

Seol Jihu cũng dừng lại theo.

"Anh ... không định tiêu diệt Sinyoung ư?"

Seol Jihu không dám tin vào tai mình.

Cách mà Nữ hoàng đang nói, như thể cô ta đang hy vọng Seol sẽ hủy diệt Sinyoung.

Chưa hết. Khí chất dịu dàng và ấm áp của cô ấy đã biến mất, thay vào đó là khí chất lạnh thấu xương.

[C-Cái gì? Lượng oán khí này... Không thể nào!… Một người đang sống sao lại tích lũy nhiều oán khí như vậy?]

Ngay cả Flone cũng kêu lên từ bên trong mặt dây chuyền.

Seol sực nhớ ra. Thứ mà Roe Scheherazade đang tỏa ra cũng là "oán khí" giống như Flone. Nhưng Flone là một hồn ma báo thù đã bị chôn trong mộ mấy trăm năm. Còn nữ hoàng là một người đang sống.

Tại sao cô ấy lại tỏa ra thứ khí chất đó?

Seol Jihu cảm thấy mình phải trả lời thật cẩn thận. Trong cơn bối rối, Seol Jihu liếc sang một bên.

Roe Scheherazade vẫn lặng lẽ nhìn thẳng về phía trước, với ánh mắt lạnh lùng băng giá.

Cậu không nhầm chút nào. Roe Scheherazade lúc này khác hẳn Roe Scheherazade ban nãy.

Có lẽ nào cô ta chính là Yun Seohui? Lẽ nào Yun Seohui đẫ cải trang thành Roe Scheherazade để lừa cậu

Cảm thấy nghi ngờ, cậu thử kích hoạt Cửu Nhãn Thấu Tương lai. Nhưng khi cậu dùng Cửu Nhãn để nhìn Roe Scheherazade, cậu còn ngạc nhiên hơn.

'Màu sắc của cô ấy ...!

Cậu không thể nhìn thấy màu của nữ hoàng. Ngay cả cửa sổ trạng thái của cô cũng không hiện ra.

'Tại sao lại thế? Roe Scheherazade đâu phải là một Chấp chưởng giả như Seo Yuhui? Cô ấy cũng không mang Dấu ấn Thiêng Liêng như Baek Haeju!'

Khi Seol Jihu đang bối rối...

Tiếng bước chân vội vã từ xa vang lên, phá tan bầu không khí nặng nề.

Cả hai đồng loạt quay lại.

Nữ hầu ban nãy đang chạy về phía họ.

"N-Nữ hoàng!"

Sau khi chạy đến chỗ họ, nữ hầu kiễng chân lên và thì thầm vào tai Roe Scheherazade.

Đôi mắt của Nữ hoàng mở to, lộ rõ vẻ bối rối.

"C-Cái gì?"

“Anh ta hỏi Nữ hoàng đang làm gì… và ra lệnh cho Người phải đến đó ngay lập tức…”

"Nhưng tại sao.... Không phải kẻ đó đã… ”

“Thần không chắc nữa. Ông ta đột nhiên gọi cho thần, thế là… ”

Roe Scheherazade cắn môi và xua tay. Thấy vậy, nữ hầu lặng lẽ đi ra ngoài.

Roe Scheherazade cắn móng tay với vẻ mặt lo lắng, rồi hỏi:

“Ừm… có ai nhìn thấy anh trên đường đến đây không?”

"Không."

"Anh có chắc không? Không ai phát hiện ra chứ? ”

“Chắc chắn tới 99%. Thậm chí tôi đã sử dụng Di hình Biến Ảnh liên tục để đi qua tường thành và hàng rào cung điện. ”

"Thế thì…"

Roe Scheherazade thở dài thườn thượt và gục đầu xuống.

“Chắc là... tôi lại bị phản bội rồi".

'Lại bị phản bội?' - Seol khẽ nheo mắt.

"Chủ hội Seol, chúng ta có thể tiếp tục câu chuyện này vào lúc khác không?"

“Được thôi. Và... Nếu nữ hoàng gặp rắc rối, tôi sẽ đi cùng Người".

“Không, cảm ơn lòng tốt của anh. Nhưng nếu anh làm thế, tôi e rằng vấn đề sẽ trở nên phức tạp hơn trong tương lai… ”

“….”

“Nếu anh sẵn sàng ở bên cạnh tôi, giống như ở bên công chúa Terasa hoặc Nữ hoàng Charlotte Aria thì tốt biết mấy".

Seol Jihu nhìn chằm chằm vào Roe Scheherazade đang cười trong đau khổ.

Cô ấy đã thay đổi liên tục. Ban đầu là một con rối sợ hãi và yếu ớt ở cuộc họp; chuyển thành một nữ hoàng dịu dàng và khôn ngoan lúc mới gặp cậu; sau đó tỏa ra khí chất như một hồn ma báo thù lúc nhắc đến Sinyoung, và giờ thì ủ rũ như một con chim đáng thương bị nhốt trong lồng.

Đâu mới là con người thật của Roe Scheherazade?

“Tôi xin lỗi vì đã khiến anh gặp quá nhiều rắc rối.”

"Chờ đã!"

Trước khi Nữ hoàng rời đi, Seol Jihu cố gắng nói với theo:

"Scheherazade cũng sẽ sớm thay đổi."

“… Thế ư?”

Đó là một phản ứng mơ hồ, không tích cực cũng không tiêu cực.

Seol Jihu vội giải thích:

“Sớm thôi, Nữ hoàng sẽ nhận được quyền sửa đổi các cửa sổ trạng thái. Khi ấy Người sẽ có nhiều quyền lực hơn… ”

Khi Seol Jihu chưa nói hết câu, cậu chợt sững sờ.

Đó là vì khóe miệng Roe Scheherazade đang cong lên.

“Tôi biết rằng anh có ý định tốt. Nhưng mà…"

Roe Scherezade từ từ vén tóc ra đằng sau và cười nhạt.

"Vấn đề không chỉ giới hạn ở những người Trái đất."

Nói xong, cô lặng lẽ bỏ đi, để mặc cậu ngơ ngác đứng đó.


*


Theo những gì Nữ hoàng nói, có lẽ Sinyoung đã nhận ra sự hiện diện của Seol Jihu trong vườn Thượng uyển. Tuy nhiên, cậu vẫn dùng Di Hình Biến Ảnh để ra ngoài.

Cuộc nói chuyện đã kéo dài hơn dự kiến và cậu biết các thành viên của Valhalla đang nóng ruột chờ đợi mình.

Ngay khi bước vào xe ngựa, hàng loạt câu hỏi vang lên: "Có ai bắt được cậu không?" "Tại sao nữ hoàng lại muốn gặp anh?" "Hai người có ứ ừ không đấy, hí hí"...

Đáp lại, Seol Jihu xua tay: "Tôi cảm giác như mình vừa bước qua một ngôi nhà ma".

Sau khi nói một câu bí hiểm, cậu lặng lẽ chui vào góc xe, và nói rằng mình cần tập trung suy nghĩ.

Thấy vậy, mọi người cũng tản ra. Ngay sau đó, cỗ xe khởi hành về Eva.

Ngồi một mình trong góc, Seol Jihu vò đầu bứt tai.

'Trời ơi, phát điên mất!"

Seol Jihu đã đồng ý gặp Roe Scheherazade, hy vọng rằng Nữ hoàng sẽ cung cấp cho cậu manh mối nào đó. Nhưng không, cuộc gặp gỡ chỉ khiến mọi thứ trở nên phức tạp hơn.

Seol Jihu bối rối tới mức, cậu muốn đi đánh nhau với vài đội quân Ký sinh trùng để tích lũy thêm điểm đóng góp, và nhờ Gula triệu hồi linh hồn Seol Jihu giáp đen trở về. Sau đó, cậu sẽ hỏi xem anh ta có biết gì về nữ hoàng Roe Scheherazade và Gorard Boga hay không.

Nhưng Seol Jihu cũng biết rằng, làm thế sẽ vi phạm luật nhân quả. Hơn nữa, cậu cũng không chắc rằng Seol Jihu giáp đen nắm được bí mật này.


Sau khi suy nghĩhồi lâu, Seol Jihu liếc sang bên cạnh.

Kim Hannah đang ngồi đó với khuôn mặt lạnh lùng vô cảm.

“… Này, tôi hỏi cô một chút được không?"

Khi Seol Jihu lên tiếng, con ngươi của Kim Hannah khẽ chuyển động.

"Cậu muốn hỏi gì?"

"Roe Scheherazade là người như thế nào?"

“Cậu muốn đánh giá trên tư cách một con người? Hay tư cách một nữ hoàng? ”

"Cả hai."

“Đáng giá về mặt con người, cô ấy là một góa phụ đáng thương. Đánh giá tư cách một nữ hoàng… chà, cô ta không phải là một kẻ khốn kiếp, nhưng chỉ là một kẻ vô dụng".

Seol Jihu mở to mắt.

"Góa phụ?"

"Đúng. Chồng cô ấy đã chết không rõ nguyên nhân, từ 8 năm trước” - Kim Hannah khẽ lắc đầu

“Phải rồi, tôi cũng nghe nói về điều đó. Có tin đồn rằng Sinyoung đã giết anh ta. Có đúng như vậy không? ” - Chohong đột nhiên chen vào và hỏi.

Kim Hannah tiếp tục nói với vẻ mặt thờ ơ.

“Cô ấy còn bị gọi là đĩ, con rối, con rối, và những cái tên thô bỉ khác… Đó là cách Ban lãnh đạo Sinyoung nói về cô ta".

"Thật bỉ ổi".

"Phải" - Kim Hannah khẽ nói - “Tôi không biết chi tiết vì công việc của tôi không liên quan đến hoàng gia… nhưng nếu những tin đồn là sự thật, thì Sinyoung đã đối xử với cô ấy rất tàn tệ. Nếu tôi là Roe Scheherazade, thì tôi đã cắn câu lưỡi tự tử từ lâu ”.

"Tệ đến vậy sao?"

“Uhm. Còn kinh khủng hơn những gì cậu nghĩ nhiều. Đúng như cô Chohong đã nói, có tin đồn rằng Sinyoung đã ám sát vua Gairos Scheherazade. Người ta cũng nói là, các quan chức Sinyoung đã biến cô ấy thành món đồ chơi tình d*c".

Kim Hannah lắc đầu như thể cô ấy không muốn nói thêm nữa.

Seol Jihu cười nhạt và hỏi lại.

"Thế... cô nghĩ gì về cuộc họp này?"

Kim Hannah mím chặt môi.

"Tôi hơi hối hận."

"Hối hận?"

"Phải. Tôi có cảm giác rằng chúng ta đã phô trương chiến thắng".

“….”

“Kế hoạch của chúng ta rất chi tiết và chúng ta đã thành công. Nhưng... tôi cảm thấy mọi chuyện diễn ra quá thuận lợi."

"..."

"Nếu chúng ta giả vờ để lộ một điểm yếu nào đó, rất có thể chúng ta sẽ dụ được Yun Seohui sa bẫy. Nhưng mọi chuyện diễn ra quá hoàn hảo... Tôi e rằng chúng ta đã bỏ lỡ điều gì đó".

Kim Hannah lẩm bẩm, rồi ôm đầu.

"…Tôi không biết nữa. Hay là tôi đã suy nghĩ quá nhiều? Trời ạ, tôi hy vọng chúng ta thành công, nhưng khi thành công quá dễ dàng thì tôi lại lo sợ".

Dường như Kim Hannah cảnh giác với Yun Seohui.

Kể cũng đúng. Sinyoung không phải là đối thủ dễ đối phó như các tổ chức khác.

Nói đến đây, Kim Hannah quay sang Seol Jihu:

"Còn cậu… Cậu nghĩ sao?"

Seol Jihu khịt mũi: '‘Tôi có thể chắc chắn một điều. Có vấn đề gì đó ở Sinyoung... không, ở Scheherazade. "

Thật vậy. Phải có một vấn đề nghiêm trọng nào đó, thì Gula mới giao cho cậu ta một thử thách như vậy. Bây giờ, chỉ có một cách để làm sáng tỏ nghi vấn, đó là: đi hỏi trực tiếp nữ thần Gula.

Seol Jihu nghiền ngẫm những lời của Kim Hannah, rồi bình tĩnh nói thêm.

"Có lẽ... khi về tới Eva, tôi phải tới đền thờ ngay".

2 nhận xét:

Được tạo bởi Blogger.