Khát vọng trở về - Chương 352: Chia chiến lợi phẩm


"Thực ra thì, tôi cũng định tổ chức một cuộc họp chính thức. Không chỉ mời các thành viên Valhalla, mà tất cả những người đã đóng góp công sức trong cuộc chiến này, đều được chia chiến lợi phẩm."

"Huh? Thật sao? Cưng eii, anh đừng chia chiếc bánh ra quá nhiều miếng, được không? Có rất nhiều người đấy, cả ở Eva và Haramark nữa".

"Không được. Họ đã đối xử tử tế với tôi, tôi cũng phải báo đáp tương xứng. Nếu không, sau này làm sao tôi nhờ cậy được ai nữa!"

Seol Jihu với giọng quyết đoàn.

"Uhm. Tôi hiểu. Kể ra, nếu gạt bỏ ai đó thì đúng là bất công" - Phi Sora mím môi và nhún vai - "Có lẽ không có sự lựa chọn nào khác. Đằng nào cũng đang rảnh, hay là làm luôn đi.  Tôi sẽ gọi tất cả mọi người. Chúng ta họp ngay sau khi anh ăn sáng xong nhé".

"Ok. Tôi đồng ý".

"Thế thì ăn đi. Chỉ cần tôi nói với họ rằng Chủ hội sắp chia chiến lợi phẩm, họ sẽ bật dậy ngay thôi".

"Ah, Chờ đã!''

Seol Jihu chộp lấy Phi Sora ngay khi cô ấy định bước ra ngoài.

"Ngoài việc chia chiến lợi phẩm, còn có một vấn đề cấp bách khác mà chúng ta cần thảo luận."

Đôi mắt Phi Sora Mở to khi Seol Jihu nói điều này với khuôn mặt nghiêm túc.

"Chuyện gì cơ? Sao tự nhiên anh lại nói với vẻ nghiêm trọng như vậy?"

"Chuyện là, tôi đã họp với các Thủ lĩnh của Liên bang, lúc ở Pháo đài Tigol."

"Uhm, tôi có nghe nói về điều đó. Thế họ nói với anh chuyện gì quan trọng à?"

"Đây chắc chắn là một điều quan trọng." -  Seol Jihu gật đầu với vẻ quyết đoán - "Liên bang và nhân loại sẽ nhanh chóng tập hợp một lực lượng đồng minh mới... Để xâm chiếm lãnh thổ Đế chế."

Nét mặt của Phi Sora khá thờ ơ. Nhưng chỉ ba giây sau, cô chớp mắt nhanh chóng và há hốc mồm.

"Cá-cái gì cơ? Thành lập một đội quân mới? Xâm chiếm Đế quốc?"

"Đúng vậy."

"Ý... ý anh là anh chuẩn bị đưa mọi người tới một cuộc chiến khác?"

"Chuẩn. Một cuộc chiến mới, còn khốc liệt hơn cả cuộc chiến vừa rồi".

"Đùa à! Anh có điên không!?" - Phi Sora nhảy dựng lên.

"Cuộc chiến tại Pháo đài Tigol chỉ mới kết thúc được vài ngày thôi! Anh bị con ma nào ám à? Hay anh biến thành một kẻ khát máu rồi???"

"Cô Phi Sora...."

Seol Jihu nhắm mắt và thở dài.

"Hãy nghe tôi nói."

Cậu từ từ tiếp tục.

"Các Tư lệnh đã giải phóng toàn bộ Thần tính của chúng, và hiện tại chúng đều bị thương nặng. Ngay cả Trùng hậu cũng thế. Các Ký sinh trùng mẹ đã bị tiêu diệt và một nửa số Tổ bị phá hủy. Đây là cơ hội ngàn năm có một. Chúng ta cần phải tận dụng cơ hội này càng sớm càng tốt."

Seol Jihu nói rõ ràng từng từ. Vẻ mặt cậu cực kỳ nghiêm túc.

"L-Liên đoàn gợi ý anh như vậy ư?"

"Không, Liên đoàn đề nghị chúng ta dành chút thời gian để phục hồi và tái cấu trúc lực lượng".

"Đúng rồi! Phải thế mới đúng chứ!!"

"Tuy nhiên, tôi đã không nhượng bộ. Tôi thậm chí còn đưa ra tối hậu thư, nói rằng nếu Liên bang từ chối hợp tác thì nhân loại sẽ không bao giờ giúp đỡ họ nữa. Thế là họ miễn cưỡng đồng ý."

"Ể??? Anh nói sao??"

"Đúng là tôi hơi ép buộc họ, nhưng vì đại cuộc..."

Phi Sora há hốc mồm.

'Haha, tạm biệt nha' - Cô chết lặng đến nỗi nhìn thấy linh hồn mình đang lìa khỏi xác.

"Ừm, tôi hiểu rằng điều này có thể hơi đột ngột. Nhưng tôi đã quyết định rồi".

Vô lý! Quá sức vô lý!

Cô nghi ngờ Seol Jihu đang chơi khăm mình.

Nhưng nhìn lại khuôn mặt nghiêm túc của cậu ta, dường như cậu ta không hề đùa!

"Xin vui lòng, cho tôi mượn sức mạnh của cô một lần nữa. Chúng ta không thể bỏ lỡ cơ hội này."

Seol Jihu cúi gập người và nói với giọng trang trọng.

Phi Sora nuốt nước bọt. Phải rồi, người đứng trước mặt cô là kẻ đã tiêu diệt cả một tổ chức, và tuyên chiến với cả một Hiệp hội, ngay trong ngày đầu tiên đến Eva.

Phải, anh ta là một kẻ điên, sẵn sàng làm mọi thứ để đạt được mục tiêu mà mình đã vạch ra.

Nghĩ đến đó, cô bàng hoàng quỳ xuống và nắm lấy cánh tay Seol Jihu.

"Cưng à, làm ơn đi! Tôi hiểu những gì anh nói, nhưng hãy nghe tôi! Anh có thể lắng nghe tôi một chút không?"

"Tất nhiên."

"Tuyệt quá. Um, tôi biết anh rất muốn tiêu diệt Ký sinh trùng, tôi biết anh sợ lãng phí cơ hội này. Nhưng tôi cũng cho rằng Liên bang nói đúng. Anh hơi vội và..."

"Sao cơ? Cô nói tôi vội vàng?"

Phi Sora giật mình khi thấy Seol Jihu cau mày.

"Ấy, đừng cáu! Nghe tôi, nghe tôi nói đã! Ý tôi là, cưng à, chúng ta..."

Phi Sora nhanh chóng thay đổi giọng điệu để dỗ dành cậu ta.

Tuy nhiên...

"Chà, có lẽ tôi không có sự lựa chọn nào khác. Được thôi em yêu".

"Chúng ta nên.... hả?"

"Em bảo anh đang vội vàng chứ gì? Hừm, anh không phải là một kẻ cứng đầu. Nếu người tình của anh lo lắng như thế, anh sẽ gác lại kể hoạch này".

Seol Jihu gật đầu nhẹ nhàng và đứng dậy.

"Được rồi. Chậm lại một chút cũng không sao. Hôm nay anh chỉ nói về chuyện chia chiến lợi phẩm thôi. Đối với các chủ đề khác, em chỉ cần nói bâng quơ như là 'Chuyện gì đó sắp xảy ra".

Phi Sora sững sờ nhìn chằm chằm vào người đàn ông đang đi về phía cửa.

Khuôn mặt cô ấy  thẫn thờ. Cô muốn hỏi 1000 câu, nhưng cô không biết nên mở mồm ra sao.

Ngay lúc đó, Seol Jihu thò đầu vào. Khuôn mặt nghiêm túc ban nãy biến mất, và cậu ta nhe răng cười nhăn nhở.

"Ah..."

Khuôn mặt Phi Sora cứng đờ ra.

"Anh là đồ khốn!"

Cô nhắm mắt lại, nghiêng đầu ra sau và gào lên.

"Arggg, anh là đồ chết tiệt! Tôi giết anh!"

Khi Phi Sora bắt đầu vươn tay ra như một kẻ săn mồi, Seol Jihu lùi lại trong khi mỉm cười rạng rỡ.

"Eiii! Sao tự nhiên em lại cáu thế?"

"Im đi! Mau giơ cái mông ra đây và hối lỗi đi!"

"Anh coi trọng ý kiến của em như thế còn gì?"

"Im miệng và xách cái mông anh sang đây!"

"Cô định đánh tôi sao? Như thế là mất đoàn kết!'

"Im ngay, lại đây mau lên!"

"Haizz. Đúng là Phi Ngu Si".

Trong khoảnh khắc tiếp theo, Phi Sora nhảy lên khỏi mặt đất và gầm thé như một con hổ.

Pang!

Seol Jihu cũng kích hoạt Bông tai Festina và nhanh chóng quay lại.

"Đồ khốn, quay lại ngay!"

Bỏ lại tiếng gầm rú của Phi Sora, Seol trốn xuống cầu thang trong khi cười khúc khích.

Đó là một buổi sáng vui tươi và náo nhiệt như thường lệ.



*


Phi Sora dường như rất cay cú. Cô không chịu bỏ cuộc mà đuổi theo Seol Jihu như ác quỷ, đến mức cậu phải sử dụng Bông tai Festina và Bước Chân Sấm Sét để trốn thoát.

Mãi đến khi Seol Jihu nhảy vào suối nước nóng và vứt bỏ quần áo của mình, cô mới chịu hét lên và bỏ chạy.

Seol Jihu vừa cười vừa trêu chọc Phi Sora

"Sao, không chơi nữa à?"

"Im đê!"

"Được rồi, hẹn gặp lại sau nha~"

"Anh cứ ở trong đó mà trốn đi! Anh dám bước ra ngoài là tôi làm thịt anh luôn!"

Seol Jihu bật cười và bước vào suối nước nóng.

Sau khi Seol ngâm mình xả hơi trong nước nóng và ra ngoài, các thành viên Valhalla, đã tập trung tại phòng họp.

Sau khi rửa mặt sạch sẽ và thư giãn đầu óc, Seol Jihu vui vẻ bước vào cuộc họp.

Hình như Phi Sora đã mách lẻo chuyện vừa nãy nên vài người đang ôm bụng cười ngặt nghẽo.Trong khi đó, Phi Sora đang lườm cậu với đôi mắt tóe lửa.

Vị khách duy nhất - Baek Haeju - thờ ơ nhìn cậu ta một cách thương hại.

"Uhm uhm!".

Seol Jihu hắng giọng, rồi nói.

"Trước hết, tôi rất vui khi gặp lại mọi người ở đây. Mới ngày nào chúng ta họp bàn về chuyến thám hiểm Linh giới, mà bây giờ..."

"Anh nói nhảm ít thôi được không? Anh nghĩ chúng tôi đến đây từ sáng sớm để nghe anh ba hoa bốc phét à?"

Phi Sora gầm gừ.

Chohong trừng mắt nhìn cô đe dọa, nhưng Seol Jihu cản lại. Chính cậu là người biến Phi Sora thành ra thế này mà.

"Được rồi được rồi. Vậy thì trước tiên chúng ta cùng xem có gì trong cái hộp này nhé?"

Cộp

 Seol Jihu đặt một chiếc hộp lớn xuống bàn, kéo mọi người nhìn vào đó.

Chiếc hộp khá nặng và được chia thành bốn ngăn.

"Tôi sẽ mở nó ngay bây giờ."

Seol Jihu từ từ mở ngăn đầu tiên.

"Ten ten ten tèn!"

Tiếng ngân nga của cậu dừng lại ngay, khi một ngăn mở ra và phát sáng rực rỡ như mặt trời.

Cả đám người nhổm dậy nhìn vào trong hộp.

Maria, người đang nhìn trộm vào hộp, khẽ ngẩng đầu lên.

"Đây có phải là một báo vật không?"

"Chuẩn luôn" - Hoshino Urara lên tiếng.

"Hoho!" Maria liếc nhìn Urara và khẽ kêu lên.

Seol Jihu nhìn chằm chằm vào hai người phụ nữ đang nhìn nhau cười ẩn ý, rồi nhặt thứ trong hộp lên.

Đó là một hòn đá lớn màu xanh vừa khít với bàn tay cậu.

"Đó là Lôi Thạch".

"Lôi Thạch? Đó là Lôi Thạch ư?"

Chohong thò đầu nhìn vào trong hộp. Có khoảng mười viên đá có cùng kích cỡ và màu sắc giống như viên đá trong tay Seol Jihu.

Cô làm vẻ mặt thất vọng.

"Èo, chỉ có 10 viên thôi hả?"

"Sao lại 'chỉ có'?"

Kim Hannah nhíu mày. Sau khi kiểm tra viên đá trong tay Seol Jihu, cô hít một hơi thật sâu.

"... Đây không phải là một Lôi Thạch bình thường. Thứ này là một Lôi Thạch đặc biệt."

"Đặc biệt??"

"Phải, nó là sản phẩm tinh chế từ mười Lôi Thạch thông thường. Vì quy trình này quá nguy hiểm nên tôi nghe nói chỉ có một vài Người lùn có thể chế tạo nó. Đây là lần đầu tiên tôi thấy một viên như vậy".

"Thế.... Nó mạnh cỡ nào?"

"Tôi không chắc. Ngay cả một Lôi Thạch bình thường cũng có thể dễ dàng thổi bay tòa nhà mà chúng ta đang ở. Viên này được tổng hợp từ mười Lôi Thạch như thế, nên tôi cũng không rõ nó mạnh đến cỡ nào".

Chohong há hốc mồm.

"Đúng là một món quà tuyệt vời. Có lẽ tốt nhất là chúng ta nên giữ nó trong kho lưu trữ của Hội."

Seol Jihu và các thành viên còn lại của Valhalla, gật đầu.

Lôi Thạch đặc biệt. Đay chắc chắn là một món quà quý giá, vì Ký sinh trùng rất sợ thứ này.

Seol Jihu đóng ngăn thứ nhất lại và ngay lập tức mở ngăn thứ hai.

Lần này, anh có thể thấy một mơ lông ngũ sắc.

"Đây là…"

Seol Jihu lấy ra một chiếc lông vũ đang phát sáng với một màu xanh lá cây.

"Lông Linh Thần".

Gà Nhép lên tiếng.

"Cái này không phải lông của Tiên Nữ đâu. Dường như hẳn họ đã truyền sức mạnh của các Tinh Linh vào lông của Thiên Thần sa ngã. Một vật phẩm dành cho cung thủ. Nếu nó vào một mũi tên, Cung thủ có thể mượn sức mạnh của Tinh Linh."

"... Chờ đã, điều đó có nghĩa là... chúng tôi có thể sử dụng phép thuật, phải không?"

Marcel Ghionea hỏi với giọng hồi hộp.

Gà Nhép cười khẩy?

"Sử dụng ma thuật? Còn lâu. Chỉ là bắn ra những mũi tên ma thuật mà thôi. Nhưng hiệu quả cũng tương tự."

Marcel Ghionea nở một nụ cười hiếm hoi. Kazuki có vẻ cũng thích ý tưởng đó.

"Haizz, rốt cuộc nó chỉ dành cho Cung thủ. Không có gì cho Chiến binh chúng tôi à?"

Hugo bĩu môi và hờn dỗi.

"Chúng ta vẫn còn hai ngăn nữa. Cứ bình tĩnh đê."

Seol Jihu cười nhạt nhẽo và mở ngăn thứ ba.

Bên trong là hàng chục viên đá quý sáng ngời.

'Cái gì đây?'

Seol Jihu bối rối khi thấy mọi người há hốc mồm, đến mức có thể nuốt được cả một con gà. Cậu ngơ ngác

"Mọi người sao thế?"

Tất cả họ đều có biểu cảm choáng váng.

Nhưng điều đó chỉ kéo dài một lúc.

"Cho em đi!"

Hoshino Urara vồ lên với một tiếng hú.

Tuy nhiên, Kim Hannah nhanh chóng duỗi chân ra và ngăn cô lại.

"Cho em! Cho em đi mà!"

Dù bị Kim Hannah đạp lên đầu, Hoshino Urara vẫn giãy dụa và gào thét.

Seol Jihu nhặt một viên đá lên, vừa tung hứng vừa hỏi"

"Cái này là cái gì?"

"Đây là..." - Audrey Basler nói với đôi môi run rẩy - "Tôi không chắc lắm đâu, nhưng nếu tôi không nhầm thì đó là một thứ vô giá..."

"Đá Vinh Quang. Tôi có nghe sơ sơ về thứ này... Liên bang dám tặng chừng này viên cho anh ư?" - Ngay cả Oh Rahee cũng không giấu giếm sự ngạc nhiên của mình.

"Hey? Ai đó giải thích cho tôi đi! Đây là cái gì?"

Seol Jihu nhìn quanh phòng, tự hỏi liệu cậu ta có nên kích hoạt Quan sát chung hay không. Rồi Kim Hannah lên tiếng.

"Đây là nguyên liệu nâng cấp trang bị".

"Nâng cấp?"

"Đúng. Một viên đá thần bí có thể gia tăng sức mạnh của trang bị".

"Huh? Điều đó có thể ư??"

"Ờ, như cái này nè"

Chohong gõ nhẹ vào chùy của cô.

"Thorn of Steel +2. Nghĩa là nó đã được nâng cấp hai lần. Cậu tặng nó cho tôi mà không biết gì à?"

Đến lượt Seol Jihu há hốc mồm. Cậu ta đã quên mất chuyện đó vì cậu chưa bao giờ sử dụng một vật phẩm được nâng cấp.

Kim Hannah lên tiếng.

"+1 tức là nhân đôi sức mạnh. Cây chùy này đã được +2, tức là nhân bốn lần sức mạnh".

"Vậy, +3 và +4 có nghĩa là..."

"Sức mạnh của vũ khí sẽ được nhân lên 8 hoặc 16. Tuy nhiên vật phẩm cấp càng cao thì tỷ lên thành công càng thấp..."

Kim Hannah xoa đầu.

"Nhưng mà đó là trong trường hợp dùng đá cấp thấp thôi. Đây toàn là đá cao cấp, thậm chí là đỉnh cấp. Điều đó có thể thay đổi mọi thứ..."

"Thay đổi mọi thứ như thế nào?"

"Chất lượng của đá càng cao thì khả năng thành công càng lớn. Thậm chí nó có thể nâng cấp trượng Trong Trắng của cô Seo Yuhui chỉ bằng một viên duy nhất".

Seol Jihu thở hổn hển. Cuối cùng cậu đã nhận ra giá trị của những viên đá trước mặt mình.

Những viên đá này có thể tăng gấp đôi, gấp bốn lần sức mạnh vũ khí...

Cậu huých nhẹ vào chú gà con.

"Đừng mơ mộng hão huyền".

Gà Nhép thở dài.

"Mấy món khác thì tôi không biết, nhưng những cục đá này không hiệu quả với Thương của cậu, và thương của cô gái đeo mặt nạ kia đâu".

Nó hất hàm về phía Baek Haeju.

"Gì cơ? Tại sao?"

"Đồ ngốc, cậu quên vũ khí của mình là thứ gì à? Thần Thương Tinh khiết là vũ thần thánh số 1 ở Thiên đường!

"Chuyện đó thì có liên quan gì?"

"Cậu không hiểu à? Để nâng cấp một vũ khí thần thánh, cậu cần một sức mạnh ngang tầm. Nói cách khác, nguyên liệu nâng cấp cũng phải là nguyên liệu thần cấp".

Gà Nhép xoay xoay đôi cánh nhỏ bé của nó và lắc đầu.

"Ừm, đúng là có vài viên đá đỉnh cấp như cô nàng Cáo kia nói... Nhưng vô ích, nó không đủ sức nâng cấp một vũ khí thần thánh".

"Nghĩa là chúng vô dụng à?"
"Cứ thử mà xem, tốn công vô ích thôi. Nếu cậu thực sự muốn nâng cấp Thần thương, hãy đi tìm vài thứ nguyên liệu thần cấp."

Nghe điều này, mọi người đều trừng mắt nhìn Seol Jihu. Có vẻ như, nếu Seol định lãng phí những viên đá này để làm thí nghiệm, họ sẵn sàng trói tay cậu lại.

Seol Jihu rất tiếc nuối. Cậu tưởng rằng mình sắp có được Thần Thương +10. Nếu chuyện đó xảy ra, có lẽ cậu sẽ đủ sức thổi bay Trùng hậu chỉ trong một đòn.

"Phew... Tôi vãn đang bị sốc đây này."

Thấy Kim Hannah đặt tay lên ngực và ôm mặt, Seol Jihu nghiêng đầu.

"Mấy viên đá này quý thế cơ à?"

"Tất nhiên. Đá nâng cấp là sản phẩm huyền thoại của tộc người lùn. Một kho báu trong số những kho báu. Từ hàng ngàn năm trước chúng đã bị săn lùng. Cả nguyên liệu và công thức chế biến thủ công chỉ được truyền lại cho Vua của Người lùn. Chỉ một viên cũng đáng giá cả một gia tài..."

"Vua của tộc Người lùn? Ý cô là ngài Vidalif?"

"Cậu biết ông ấy à?"

"Biết? Tôi đã gặp ông ấy rồi".

Kim Hannah nhìn lại Seol Jihu với đôi mắt mở to.

"Cậu đã gặp ông ấy?"

"Ừ, trong buổi họp cùng các lãnh đạo của Liên bang. Ông ấy là người đưa cho tôi cái hộp này. Nghĩ lại thì, ông ta trông giống như một nghệ nhân bậc thầy"

Kim Hannah thực sự kinh ngạc. Vì cô biết, Thủ lĩnh tộc Người lùn lúc nào cũng giấu mình trong xưởng chế tạo bí mật, và hiếm khi lộ diện.

Ngày trước, khi Sung Shihyun còn là một anh hùng, hắntừng đến thăm Liên bang để đề nghị họ nâng cấp vũ khí cho hắn. Nhưng Vidalif đã từ chối thẳng thừng.

"Uhm, tôi sẽ đặt những thứ này vào trong kho. Để giữ an toàn cho những báu vật này".

"Chờ đã! Còn chúng tôi thì sao? Cho chúng tôi vài viên chứ!"

"Chủ hội sẽ chia cho từng người. Cô nhìn xem, có mấy con đũy đang định giở trò ăn trộm kìa!"

Maria và Hoshino Urara, những kẻ đang lén lút nhìn hộp đá, run lên khi nghe thấy lời Kim Hannah.

Seol Jihu ôm đầu tiếc nuối, trong khi Chohong, Hugo và các Chiến binh khác nện cho hai tên trộm một trận.

Ba ngăn đã được mở, và bây giờ còn lại một ngăn.

Cạch.

 Khi cậu mở ngăn dưới cùng, cậu thấy một chiếc hộp hình chữ nhật được làm bằng pha lê, trông khá bí ẩn.

'Đây là gì? Mình không thấy gì bên trong. Hay cái hộp này chính là báu vật?'

Đôi mắt Seol Jihu sáng lên sau khi kiểm tra chiếc hộp. Cậu cứ tưởng nó trống rỗng, nhưng không phải. 

Một chất lỏng trong suốt đang sóng sánh bên trong.

Khi cậu mở hộp và cẩn thận đổ chất lỏng ra, nó chảy xuống như thác nước và lan rộng.

Trông giống như một chiếc áo choàng.

Seol Jihu nghiêng đầu và kích hoạt Quan sát chung.

[Ego Te Defendere]

- Chiếc áo choàng được dệt bằng sợi tơ chứa đựng tinh thần của Cây thế giới, để bảo vệ ai đó. Một kiệt tác của mọi thời đại được chế tác bởi nghệ nhân huyền thoại, Vidalif.

- Mặc dù nó thường có hình dạng của một chiếc áo choàng, nhưng khi truyền mana vào, nó sẽ biến thành một bộ giáp bảo vệ chủ nhân.
- Rất khó phát hiện và không cản trở các chuyển động của chủ nhân.

- Có sức đề kháng cao đối với các đòn tấn công vật lý và phép thuật.

- Có thể chữa lành hầu hết mọi hiệu ứng bất lợi, bằng sức mạnh thần thánh.

- Có khả năng tự sửa chữa và có chức năng ngụy trang cho chủ nhân, dựa trên tình hình môi trường.

- Được ban phước bởi Cây thế giới, cho cho phép Linh hồn và thể xác của Chủ nhân du hành đến Linh giới trong một giây, mỗi ngày một lần.

"Wow!"

Seol Jihu kêu lên kinh ngạc. Cậu ta đã lo lắng về việc không thể tìm thấy thiết bị phòng thủ ngang tầm với Thần thương. Nhưng bây giờ, cậu đã có một bộ áo giáp phi thường.

Seol hào hứng truyền mana của mình vào áo choàng, và nó ngay lập tức quấn quanh cơ thể Seol Jihu.

Cậu thử cử động và thấy cực kỳ thoải mái, không hề bị hạn chế gì cả.

"Thần linh ơi, hàng xịn quá!'

Muốn kiểm tra khả năng phòng ngự của áo giáp, cậu vung Thần thương lên và thử chém nhẹ một cú. Ai dè, tấm vải bị cắt ra như cắt đậu phụ.

"Óe" 

Seol Jihu trợn mắt lên vì bất ngờ.

"Tên ngốc này. Thứ cậu đang cầm là Thần Thương đấy".

Gà Nhép khịt mũi.

"Vũ khí đó thậm chí có thể chẻ đôi Trùng hậu, huống chi một mảnh vải nhỏ? Não cậu bị úng nước à?"

Seol Jihu gãi đầu khi nhìn tấm vải từ từ hồi phục

Mặc dù bộ giáp chưa đạt tới đẳng cấp củ Thần Thương, Seol Jihu vẫn hài lòng với nó. Cậu đặc biệt thích hiệu ứng cuối cùng của nó, gửi cơ thể và linh hồn của chủ nhân đến Linh Giới trong một giây.

Mặc dù hiệu ứng này chỉ dùng được một lần một ngày, nhưng chắc chắn nó sẽ cứu mạng cậu vào những thời điểm quan trọng.

"Sức mạnh của Cây thế giới..."

Seol sực nhớ.

Cậu cũng nhận được quả của Cây thế giới và thần tính của Chừng mực.

Tuy nhiên, cậu không thể tìm ra tác dụng của hai vật phẩm này. Ngay cả Quan sát chung cũng vô hiệu.

"Có ai biết gì về hai món này không?"

Seol ta cầm hai thứ trên tay và hỏi, nhưng đúng như dự đoán, không ai biết gì về chúng.

[Un ~ Cây thế giới là một thực thể thần thánh, phải không? Cả Thần tính cũng vậy. Vì cả hai đều liên quan đến các vị thần, sao anh không hỏi họ?]

Đồng ý với những gì Flone nói, Seol Jihu gật gù. 

Cậu vỗ tay và thu hút sự chú ý của mọi người.

"Được rồi, chúng ta sẽ cất cái hộp này trong kho lưu trữ của Hội. Chúng ta sẽ chia chiến lợi phẩm sau, mọi người đừng lo nữa. Giờ thì, về Thần tính và cái quả này..."

Những người đang đánh Maria và Hoshino Urara, đều dừng tay và quay lại.

"Tôi sẽ đến đền thờ và hỏi Gula-nim xem. Sau khi biết tác dụng của chúng, chúng ta sẽ bàn thêm sau. Dù sao mọi người cũng định tới đền thờ, đúng không?"

Mọi người đều gật đầu.

"À, nhân tiện, tôi có vài điều muốn nói." - Oh Rahee giơ tay ngay lúc đó - "Tôi đến đền thờ rồi.  Và tôi đã lên cấp".

"Huh?"

"Tôi đã được thăng lên cấp 6. Và được chuyển nghề nữa. Từ Chiến binh Hoàng gia lên Hiệp Sĩ Hoàng Gia".

"Thật ư? Còn bài kiểm tra thăng cấp thì sao?"

Phi Sora vội vã hỏi, trong khi Oh Rahee cười toe toét.

"Nói mauuuuuu!!"

"Nào nào, bình tĩnh! Tôi được miễn bài kiểm tra, hehehe".

"Có thật không?"

"Ờ. Thần nói vậy đó!"

Oh Rahee nhún vai 

"Việc tham gia giải cứu Linh Giới và hồi sinh Cây thế giới, là một thành tựu lớn. Gula bào rằng bà ấy không cần kiểm tra thêm nữa".

"..."

Khoảnh khắc Oh Rahee nói điều này, mọi người đều lao ra khỏi phòng họp như thể họ đã hẹn với nhau..

Mỗi người đến những ngôi đền tương ứng của họ. Seol Jihu đã đến đền Gula cùng với Flone.

Anh ta chạy một cách hào hứng và dừng lại ngay khi nhìn thấy bức tượng đá quen thuộc.

"Gula-nim!"

[Rốt cuộc con cũng đến.]

Một giọng nói dịu dàng vang lên trong đầu cậu.

[Sao lâu thế? Ta đã chờ đợi con từ hôm qua.]

''Điểm cống hiến! Điểm cống hiến!'

[Ờ, ta biết, con đã làm tốt. Những gì con đạt được lần này đã ...]

" Ồ đúng rồi, và nói cho con biết tác dụng của thần tính và cái quả này!"

[Chắc chắn, chắc chắn rồi. Nhưng trước đó...]

''Cảm ơn Người! Mà, nói cho con biết về điểm cống hiến trước đã!"

Seol Jihu hét lên với vẻ hào hứng như một đứa trẻ.

[....]

Gula khẽ thở dài.

---

Dịch và biên tập bởi các thành viên nhà MSN


Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
https://www.facebook.com/groups/802511883600547


Like Fanpage để ủng hộ nhóm: https://www.facebook.com/Moonsnovel


Yêu cầu các bên leech truyện giữ nguyên credit, link Fanpage và link nhóm.


---


Xin các bạn donate cho nhóm thông qua Fanpage Moonsnovel để hỗ trợ chúng mình! 



Chương 352

Chương 351 - Phần 2

Chương 351 - Phần 1

Chương 350

Chương 349

Chương 348 - Phần 2

Chương 348 - Phần 1

Chương 347 - Phần 2

Chương 347 - Phần 1

Chương 346 - Phần 2

Chương 346 - Phần 1

Chương 345 - Phần 2

Chương 345

Chương 344

Chương 343 - Phần 2

Chương 343 - Phần 1

Chương 342 - Phần 2

Chương 342 - Phần 1

Chương 341

Chương 340 - Phần 2

Chương 340 - Phần 1

Chương 339 - Phần 2

Chương 339 - Phần 1

Chương 338

Chương 337

Chương 336

Chương 335 - Phần 2

Chương 335 - Phần 1

Chương 334

Chương 333

Chương 332

Chương 331

Chương 330

Chương 329

Chương 328

Chương 327

Chương 326

Chương 325

Chương 324

Chương 323 

Chương 322 

Chương 321

Chương 320

Chương 319

Chương 318

Chương 317

Chương 316

Chương 315

Chương 314

Chương 313

Chương 312

Chương 311 - Phần 2

Chương 311 - Phần 1

Chương 310

Chương 309

Chương 308

Chương 307

Chương 306

Chương 305

Chương 304

Chương 303 - Phần 2
Chương 303 - Phần 1

Chương 302

Chương 301 - Phần 2

Chương 301 - Phần 1

Chương 300



5 nhận xét:

Được tạo bởi Blogger.