Khát vọng trở về - Chương 331: Khi tình thế xoay chiều


Bắn trúng một mục tiêu, là chuyện anh thường xuyên làm. Nhưng lần này, cự lý quá xa, và hành trình quá rắc rối.

Mũi tên không những phải vượt qua hàng trăm xúc tu bay trong không trung như lưới nhện, mà còn phải tránh các Tinh linh.

Một áp lực to lớn đè xuống Marcel Ghionea. Tuy nhiên, đây không phải là nhiệm vụ mà anh ta có thể từ chối. Không, đó là một nhiệm vụ mà anh ta phải làm, một nhiệm vụ phải được thực hiện.

Thế là, Marcel Ghionea rũ bỏ mọi suy nghĩ vu vơ. Khi anh trút hết tâm trí và tập trung, mọi tế bào trong cơ thể anh thức dậy và quằn quại.

Khi anh từ từ hít vào, không khí lạnh ngấm vào phổi và khiến cơ thể anh lạnh toát.

Tiếp theo, mọi thứ trở nên mờ nhạt. Những âm thanh kích động tâm trí anh ta tan biến, và những xúc tu ném đôi mắt nheo lại của anh ta vào hỗn loạn thay đổi một cách nguy hiểm.

Và thế là, khoảnh khắc một cái cây khô héo lấp đầy tầm nhìn của anh...

Khoảnh khắc hơi thở bị kìm nén của anh tuôn ra và dừng lại...

Khoảnh khắc tóc anh khẽ tung bay trong gió...

Một hơi thở phảng phất, một bàn tay không lay chuyển và một cơn gió nhẹ thổi, khoảnh khắc mọi thứ hoàn toàn rơi vào vị trí, Marcel Ghionea mở mắt phải ra.

Cùng lúc đó, ngón tay lạnh như băng của anh buông dây cung.

Với một âm thanh ngắn nủi, mũi tên bắn về phía trước.



Thay mặt cho Seol Jihu và đội thám hiểm, mũi tên thép mang theo ước nguyện của Liên bang và nhân loại đã bay về phía Cây thế giới.

Ping!

Từ lúc lắp tên đến lúc bắn, chỉ một khoảnh khắc ngắn ngủi trôi qua.

Mũi tên, mà Marcel Ghionea đã dồn toàn bộ  trái tim và tâm hồn để bắn ra, đã lao vun vút trong  không trung với một ý chí vững chắc.

Đương nhiên, mũi tên này đã bắn ra rồi thì không thể thay đổi hướng đi được nữa. Marel Ghionea không phải là Ngôi sao của Pride - Chấp chưởng giả sở hữu mũi tên gắn dây xích. Anh cũng không phải là Ayase Kazuki, người có kỹ năng Phi Tiễn, cho phép anh ta chuyển hướng mũi tên ngay trên không. 

Cung thủ vừa bắn mũi tên này lại không có những kỹ năng kỳ diệu như vậy. Nghĩa là, anh buộc phải bắn trúng đích.

Tuy nhiên, Marcel Ghionea tin vào chính mình.

Danh hiệu "Cung thủ Thép" của anh ta không phải chỉ để trưng chi vui. 

Kể từ khi anh vào Thiên đường, để chuẩn bị cho những tình huống khó lường trong tương lai, anh đã tập bắn hàng ngàn mũi tên mỗi ngày để rèn luyện khả năng của mình. Anh không bao giờ bỏ tập, dù chỉ một ngày.

Hơn nữa, anh có một cảm giác mãnh liệt từ khi mũi tên rời khỏi nỏ. Một sự tự tin gần như tuyệt đối. Rằng mũi tên sẽ đến đích, bất kể những chuyển động bất thường của Quái Ổ hay các Tinh Linh.

Tất cả những gì anh phải làm bây giờ là chờ kết quả.

Vun vút, vun vút.

Sau khi bay vài trăm mét qua mặt hồ, mũi tên đã bay vào phạm vi tấn công của Quái Ổ. Với những người bình thường, khoảnh khắc này chỉ diễn ra trong nháy mắt. Nhưng đối với Marcel Ghionea, người vẫn đang tập trung cao độ quan sát mũi tên, mọi thứ dường như đều chuyển động chậm chạp.

Đầu mũi tên sắc nhọn xé không khí lao đi.  Và hạt giống cùng hạt cói buộc vào thân mũi tên, lắc lư trong không trung.

Hàng chục xúc tu xôn xao chuyển động, nhưng chúng chỉ có thể lướt qua mũi tên trong gang tấc. Mũi tên bay xuyên qua những kẽ hở nhỏ, với tốc độ kinh hoàng. 


Vượt qua rồi!

Mũi tên đã băng qua các Quái Ổ, sượt qua một Tinh Linh trẻ tuổi và tiếp tục lao đi.

Phải, mũi tên ấy vẫn đang tiến về phía trước.

"Tốt lắm!"

Marcel Ghionea run lên. Đôi mắt anh căng ra và nhìn chằm chằm vào mũi tên. Anh cảm thấy tim mình như muốn nổ tung vì căng thẳng, và bụng anh sôi lên.

Thời điểm, tốc độ, hướng bay, mọi thứ đều hoàn hảo. Không còn thứ gì chặn trước mũi tên nữa, đích đến đã ở ngay phía trước.

Khoảng cách chỉ còn hai mươi, không, mười xen ti mét nữa!

Thế nhưng...

Khi Marcel Ghionea nắm chặt đôi bàn tay đầy mồ hôi và chuẩn bị reo lên phấn khích, anh đã chứng kiến ​​một sự thay đổi bất ngờ.

Vỏ Cây Thế giới đã chết, bỗng nứt ra, và một xúc tu lớn thò ra ngoài. Sau đó, nó quật mạnh vào mũi tên ngay lập tức.

Tak!

Trong tích tắc, đầu mũi tên rung lên như đuôi cá.

Mũi tên không bay tiếp nữa, mà rơi xuống.

"Ah…!"

Marcel Ghionea há hốc mồm, anh hoàn toàn bị sốc.

Một Quái Ổ đã chui vào Cây Thế Giới để làm tổ. Ai mà ngờ được chuyện đó cơ chứ?

Không, chuyện này hoàn toàn có thể xảy ra, vì nơi này đã trở thành lãnh địa của Quái Ổ. Marcel Ghionea đã tính toán sai lầm, anh chỉ nghĩ đến chuyện bắn trúng cây Thế giới mà không tính đến tình huống này.

Mũi tên lệch hướng bất lực rơi xuống. Khi Marcel Ghionea nhìn chằm chằm vào mũi tên vô hồn, trái tim anh như thể đã chết cùng với nó.

Kho báu mà Seol Jihu vất vả tìm kiếm!

Kế hoạch mà Seol Jihu vất vả xây dựng! 

Tất cả đang trên bờ vực trôi về hư vô.

'Nếu... nếu ngài Kazuki ở đây thì...'

Thất bại đã hiện ra trước mắt. Marcel Ghionea, biểu cảm thấy xót xa và cay đắng tột cùng.

Thế rồi...

Một Tinh Linh cấp thấp đang lao về phía trước một cách mù quáng, trùng hợp thay, nó đang ở ngay gần quỹ đạo của mũi tên. Mặc dù ban đầu nó hơi ngạc nhiên, nhưng khi nhìn thấy hạt giống và các hạt cói gắn vào mũi tên, nó lập tức hiểu ra..

[Đó là...!]

Là một Tinh Linh được sinh ra và lớn lên trong Cõi Linh hồn, đương nhiên nó phải nhận ra những vật phẩm này.

Tuy nhiên, khuôn mặt của Tinh Linh này lập tức tối sầm vì hối tiếc.Nó nhận ra những gì Gà Nhép  định làm, và cũng nhận ra tình hình hiện tại.

[Ah! Aaaaah!]

Nó nỗ lực vươn cánh tay ra, nhưng vô ích. Nó muốn bay tới và chộp lấy mũi tên, nhưng một cơn gió bất chợt thổi vào nó.

Vụt!

Một xúc tu đang bay tới để kết liễu nó.

[Aaaah]

Tinh Linh nhỏ tuyệt vọng rên lên. Marcel Ghionea nắm chặt tay và gục đầu xuống, còn Gà Nhép cũng nhắm cả hai mắt lại.

Chính lúc đó. 

Ngay khi xúc tu chuẩn bị quật nát Tinh Linh nhỏ...

[Đừng bỏ cuộc!!]

Một Tinh Linh khác đột nhiên bay vào. Nó hứng chịu toàn bộ cú đánh hiểm ác của xúc tu, và thân hình nó bị xé toạc ra.

Bất chấp cơn đau khủng khiếp, nó gắng gượng tận dụng lực đẩy của cú đánh, và đẩy Tinh Linh nhỏ về phía mũi tên.

[Xin hãy…!]

Giọng nói của Tinh Linh đó nhanh chóm lịm đi. Tinh Linh nhỏ ngơ ngác, nhưng trong chớp mắt, nó đã biết mình phải làm gì.

Nó đã chạm được đến mũi tên.

Nó không có thời gian để nghỉ ngơi hay thậm chí là quay đầu.

[Xung phongggg!]

Cứ như vậy, Tinh Linh nhỏ cắm đầu bay về phias cái cây Thế giới, dùng hết sức hướng mũi tên về phía trước.

Cái xúc tu chui ra từ vỏ Cây Thế Giới đã không kịp phản ứng. Có lẽ nó bị bất ngờ, hoặc mọi thứ đơn giản đã xảy ra quá nhanh.

Bất kể vì lý do gì đi nữa...

Pak!

Điều quan trọng là mũi tên, đã chạm được vào vỏ Cây thế giới.

Nửa giây sau, một xúc tu giận dữ đập xuống. Nó quật mạnh vào Tinh Linh nhỏ, nhưng cũng vô tình đẩy mũi tên cắm sâu vào bên trong!

[Hự!]

Tinh Linh nhỏ quằn quại trong đau đớn. Nó cảm thấy sức sống của mình đã tan nát theo cú đập của Quái Ổ. 

Thân hình nó dần dần tan thành những tia sáng li ti, nhưng mà, một nụ cười yếu ớt  đã hiện lên trên khuôn mặt nó.

Vì nó đã thấy...

Nó đã nhìn thấy, nơi mũi tên cắm sâu vào thân cây, đang lóe sáng.

Đây không phải là một ảo ảnh. Toàn bộ thân cây bắt đầu run rẩy, chứng tỏ rằng Tinh Linh đã thành công.

Phải, cái cây chết đã phản ứng với thuốc cải tử hoàn sinh!

Khí chất chết chóc bao trùm cái cây, đã bị cuốn vào quên lãng với tốc độ kinh hoàng. Và một luồng khí mới, tinh khiết và trong lành, nhanh chóng xuất hiện.

UỲNH!

Một tiếng nổ khổng lồ đã bùng phát từ Cây thế giới.

Đối mặt với áp lực này, hàng trăm xúc tu lập tức ngừng di chuyển.

Kế tiếp...

Sssss, sssss.

Những tia lửa nhỏ phát sáng như những con đom đóm, chảy ra từ Cây thế giới và liên tục lấp lánh.

Cây thế giới đã có dấu hiệu hồi sinh.

[Ngài... Ngài Cây Thế giới!]

Tinh Linh nhỏ lẩm bẩm những lời cuối cùng. Mặc dù giọng nói của nó sớm tan biến vào hư không, nhưng những âm thanh đó không phải là vô nghĩa.

Như để đáp lại tiếng kêu của Tinh Linh Nhỏ, những nhánh cây xung quanh đó từ từ bay lên trời, vươn ra vô tận.

GUOOOOO

Cùng lúc đó, một tiếng gầm phi thường vang lên, chấn động cả khoảng không vũ trụ.

Đây được gọi là Tiếng Gầm Yggdrasil, dấu hiệu cho sự ra đời của Cây thế giới mới.

Hồi sinh sau một tình huống nguy hiểm tuyệt vọng, Cây Thế Giới cuối cùng đã nở hoa.


***

Trong lúc đó...

Kwang!

Seol Jihu bị quăng mạnh xuống đất. Ngay lập tức sau đó, một thanh kiếm đẫm máu chém xuống, như thể sẽ chẻ đôi cả cậu ta lẫn mặt đất.


Thở hổn hển, Seol Jihu lộn nhào. Khi cậu tránh được đường kiếm trong gang tấc, một âm thanh ớn lạnh cắt ngang không khí làm cho cậu giật mình.

Đó chưa phải là kết thúc.

"Chết đi!"

Tiếng hét của Kindness vang lên.

UỲNH.

Đôi chân Cổ Long giẫm xuống đất khiến cho vô vàn tảng đá lớn bay lên trời. Màn mưa đá, dưới sự điều khiển của nó, tụ lại thành một con Rồng bằng đá và đuổi theo cậu. Đòn tấn công khốc liệt đủ để gieo rắc nỗi kinh hoàng cho cả những chiến binh dũng cảm nhất. Nhưng tâm trí Seol Jihu lại êm đềm như một hồ nước yên tĩnh.

Nhìn chằm chằm vào cơn lốc đá hình con Rồng,  Seol Jihu dồn mana của mình lên tay và vung ngọn thương Tinh Khiết thành một vòng cung rộng.

Hàng chục lưỡi kiếm khí hoàng kim lập tức bắn ra, phá hủy con rồng đá khổng lồ.

Ngay cả Seol Jihu cũng ngạc nhiên trước sức mạnh hiện tại của mình. Sức mạn này đã vượt qua trí tưởng tượng của cậu ra.

‘Dữ vậy luôn!'

Cậu chợt nhớ ra  những gì Jang Maldong nói. Rằng một khi cậu nắm được những kỹ năng cần thiết để có thể trở thành một High Ranker chân chính, cậu có thể trở thành một trong những người Trái đất mạnh nhất.

Ông ấy không hề nói dối.

Kể từ khi kỹ năng Nhân Thương Hợp Nhất được thức tỉnh, cậu cảm giác như mình đã bước vào một đẳng cấp mới.

Điểm yếu lớn nhất của Seol Jihu là sự bất hòa trong tâm trí, kỹ thuật và thể chất của cậu ta. Nhưng nhờ có Nhân Thương Hợp Nhất, các yếu tố này đã được cân bằng.

Đương nhiên, Phi Sora cũng sở hữu kỹ năng Nhân Kiếm Hợp Nhất, nhưng đặc điểm nội tại của cô ấy khác xa Seol Jihu. Nguồn mana của cô ấy không đủ để vận khí liên tục như cậu. Cô ấy cũng không có một vũ khí cấp Thần như ngọn thương Tinh Khiết, nên chiến lực của cô ấy bị hạn chế.

Từ tàn dư của con rồng đá , Kindness Tráo Trở từ từ bay lên.

"Tóm được ngươi rồi!"

Kengg!

Khi thanh trường kiếm của ta cô đụng độ với Thần Thương Tinh khiết, Seol Jihu nhanh chóng bị đẩy lùi. Cùng lúc đó, một khối năng lượng đáng sợ tràn tới và ập vào Seol Jihu,m như muốn nuốt chửng cậu.

Tuy nhiên, Seol Jihu không hề hoảng sợ. Sau khi hòa hợp với vũ khí của mình, những thứ mà cậu ta mơ ước trong quá khứ, giờ có thể thực hiện được rồi.

Cơ thể cậu đã tự học được chúng.

Nguồn năng lượng tà ác của Cổ Long rất mạnh mẽ và lớn lao, nhưng cậu không chịu thua.

Nếu không thể cản nó, chi bằng đẩy nó đi chỗ khác.

'Đúng rồi.'

Nhớ lại lần đầu tiên học được "luân chuyển Mana", Seol Jihu ngay lập tức nghĩ ra một giải pháp. Một giải pháp mà cậu học được từ tiểu thuyết võ hiệp, nhưng bây giờ Seol tin là mình có thể làm được.

Cậu từ từ mở đường cho nguồn năng lượng tà ác chảy vào cơ thể mình, lưu chuyển nó qua kinh mạch, rồi, phóng nó qua Thần Thương Tinh Khiết, quay lại tấn công Kindness Tráo Trở.

Khi Seol cảm thấy nguồn năng lượng tà ác đã bị đẩy ngược trở lại...

Ting!

[Kỹ năng 'Di Hoa Tiếp Mộc' (Trung cấp), đã được tạo.]

"Wow!"

Seol thầm reo lên.

Trong khi đó, Kindness đang bổ thanh kiếm còn lại xuống đầu Seol thì giật mình vì bị sốc.

Hầu như toàn bộ số năng lượng mà cô ta phóng ra, đã quay ngược trở lại.

'Sao lại thế này?'

Tất nhiên, Seol Jihu cũng chịu tổn thương không nhẹ. Luồng năng lượng tà ác đã khiến kinh mạch cậu bị đốt cháy trong đau đớn.

Để hạ nhiệt kinh mạch của mình, cậu ta nhảy lùi lại, nhưng Kindness đã đuổi theo cậu ta ngay lập tức.

Đáng lẽ cô sẽ bắt kịp cậu trong gang tấc, nhưng các thành viên của đội thám hiểm đã xông đến và tấn công cô từ mọi phía.

Với Thánh Thương Giác Ngộ, Baek Haeju lao tới như một sao chổi. Những sợi tơ chứa sức mạnh thần thánh của Agnes giăng kín bầu trời, còn thanh kiếm của Phi Sora Thắm vẽ một vòng cung bốc lửa trên không.

Tuy nhiên, Tư lệnh thứ bảy vẫn không phải là một kẻ dễ bắt nạt.

"Lũ nhãi nhép!"

Khi cô vung song kiếm trong cơn thịnh nộ, các cuộc tấn công của mọi người lập tức bị thổi bay. Và khi cô bộc phát Thần tính, các Chiến binh bị đánh gục như ruồi.

Với một màn trình diễn đầy uy lực như vậy, cô thực sự xứng đáng được gọi là Tư lệnh mạnh nhất của Ký sinh trùng

'Không thể thế này mãi được!'

Quyết định thay đổi kế hoạch,  Twisted Kindness quay lại. Cô ta định xử lý những người khác rồi mới tấn công Seol Jihu. Khi không bị cản trở, cô tin rằng mình có thể toàn tâm toàn ý tiêu diệt cậu.

Và vì vậy, cô lao về phía Phi Sora, người trông có vẻ yếu hơn những người còn lại.

Tuy nhiên, ngay lúc đó, ngọn thương của Seol Jihu lao tới như một tia sét.

Kindness không hề dừng lại. Cô tự tin rằng mình có thể tránh đòn tấn công đơn giản này mà không cần nhìn lại.

Nhưng khi mũi thương sắp đếm gần...

'Gì thế này!?'

Twisted Kindness bị sốc và vội vàng xoay người.

Cô ấy không có sự lựa chọn nào khác. Bởi vì ngay khi cô định nghiêng đầu né tránh, bản năng của cô ta mách bảo rằng cô sắp bị chém từ phía đối diện.

Cô ấy đã hất văng những chiến binh kia rồi, vậy còn ai có thế chém được cô? Không lẽ là Seol Jihu?

Cảm thấy bối rối, Kindness đành từ bỏ Phi Sora và xoay người.

VỤT!
Khi một cảm giác lạnh lẽo sượt qua trán cô, cô thấy Seol Jihu đang mỉm cười.

Trong khoảnh khắc tiếp theo, miệng cô há hốc vì cơn đau thiêu đốt trên gò má.

"!!!"

Mặc dù cô không hét lên, nhưng cô ta hoàn toàn bị sốc.

Cô vội bay về trước, để kiểm tra mặt của mình. Máu chảy ra ướt đầm trên tay cô. Seol Jihu dường như đã biến chiêu giữa chừng, tấn công cô ta bằng lưỡi liềm ở bên cạnh mũi thương.

Tất nhiên, một vết thương nhỏ như vậy nhanh chóng được chữa lành bằng Thần tính. Nhưng vấn đề là, Kindness đã không kịp phản ứng với đòn tấn công này.

Làm sao cậu ta có thể cắt vào má phải của cô, trong khi cây thương vừa sượt qua ở bên trái?

Cổ Long đứng đó, trong lòng rối bời vì ngạc nhiên và lo lắng. Cô ta không biết rằng Seol vừa sử dụng Kỹ thuật tối thượng thứ ba vừa được thức tỉnh - Kỹ năng Vô Ảnh Thương.

'Lại một lần nữa…'

Khuôn mặt cô ta dần méo mó.

Lúc đầu, cô chỉ thấy Seol Jihu chuyển động tinh tế hơn và tấn công sắc sảo hơn. Nhưng bây giờ, cậu có thể đáp trả năng lượng tà ác của cô, và thậm chí còn đạt tới cảnh giới sử dụng một đòn tấn công vô hình.

Nói một cách đơn giản, cuộc chiến càng kéo dài, chiếc lực của Seol càng tăng lên.

Đây là lý do khiến Kindness thêm lo lắng. Mặc dù cô vẫn đang áp đảo Seol, nhưng chuyện gì sẽ xảy ra trong tương lai? Ai mà biết được!

Và chẳng mấy chốc, nỗi lo của cô biến thành hiện thực.

"Guoooo"

‘!'

Đột nhiên, một tiểng động lớn từ xa vọng lại.

Không cần suy nghĩ nhiều, cô cũng biết chuyện gì đang xảy ra. Bởi vì sự hiện diện của năm Quái Ổ mà Kỳ lân mang đến Linh giới, đã đột ngột tắt lim.

‘Đừng nói là...'

Không còn nghi ngờ gì nữa, đây là dấu hiệu của sự hồi sinh của Cây Thế Giới.

Vì không thể hiểu được chuyện gì đã xảy ra, đầu óc cô quay cuồng với tốc độ chóng mặt.

Cây Thế Giới thần thánh đang hồi sinh? Nếu điều đó thực sự xảy ra, cô ta không còn kiểm soát được tình hình nữa rồi!

Nghĩ vậy, Kindness Tráo Trở kêu lên giận dữ.

"Ê! Temperance!"

"…Tôi biết. Tôi cũng cảm nhận được tình hình rồi" - Kỳ Lân gật gù.

"Nếu ngươi đã biết, tại sao ngươi vẫn ngồi đó???" - Cổ Long gắt lên giận dữ.

"Chà, mấy vết thương do lũ côn trùng đó gây ra thì sắp lành rồi..." - Con Kỳ Lân trả lời với giọng mỉa mai - "Tuy nhiên, một kẻ mạnh ơi là mạnh, mạnh như một vị thần, đã đánh cho tôi hai cú tàn khốc. Mấy vết thương đó còn lâu mới hồi phục được!"

"Ngươi…!"

Kindness nhíu mày cay đắng.

Kỳ lân trông cũng rất lo lắng, và nó dường như không nói dối vì vết sẹo ở bụng nó vẫn còn chưa liền lại.

"Huh, huh! Đừng lo lắng. Tôi sắp hành động đây".

"Tốt nhất là nhanh lên. Nếu chúng ta thất bại thì..." - Twisted Kindness gầm gừ trước khi xông vào kẻ thù một lần nữa.


*

Mặt khác.

"Chết tiệt…"

Kazuki cắn môi, trơ mắt nhìn trận chiến diễn ra. Anh ta thực sự bàng hoàng khi thấy Seol Jihu phô diễn sức manh, hợp tác với Baek Haeju chống lại Cổ Long Kindness.

Anh ta không thể tin vào mắt mình, mặc dù anh ta đang quan sát trực tiếp.

Tuy nhiên…

'... Vẫn chưa được'.

Thật vậy, họ vẫn ở trong tình huống nguy hiểm. Bên cạnh Baek Haeju và Seol Jihu, ngay cả Seo Yuhui, Agnes, Phi Sora, Hoshino Urara, và những người khác, cũng kiên cường xông vào trận chiến. Nhưng họ chẳng làm được gì hữu ích cả.

Twisted Kindness vẫn tràn đầy năng lượng. Con Kỳ Lân thì sắp tham chiến. Chỉ cần họ mắc sai lầm, tình thế có thể sẽ nghiêng về phía phe địch ngay lập tức.

Đội thám hiểm đơn giản là không thể cầm cự được với cả hai Tư lệnh Ký sinh trùng.

Kazuki biết, Marcel Ghionea và Gà Nhép đã rời khỏi chiến trường với hy vọng lật ngược tình thế.

'Nhưng…'

Liệu đội thám hiểm có thể cầm cự đến lúc đó không?

Mặc dù Kazuki không biết Gà Nhép đang làm gì, nhưng rất có thể kế hoạch của nó sẽ tốn nhiều thời gian. Sợ rằng lúc kế hoạch củ Gà Nhép thành công, cả nhóm đã bị tiêu diệt rồi.

'…Chết tiệt.'

Kazuki cảm thấy mình cần phải làm gì đó

Anh ta đã từ bỏ việc tấn công Kindness. Những mũi tên của anh hoàn toàn vô dụng, dù anh bắn bao nhiêu thì Kindness cũng ngó lơ.

Kazuki cảm thấy mình không có chỗ trong trận chiến này. Chuyên môn của anh là Truy dấu và điều tra chứ không phải chiến đấu.

Anh có thể làm gì đây?

"Hmm."

Chính lúc đó.

"Tốt, tốt…"

Con Kỳ lân lắc lư để khởi động. Cách nó từ từ đúng dậy, có vẻ nó đã sẵn sàng để tiếp tục chiến đấu.

"Cút đê"

Một làn sương mờ nhạt bắt đầu thoát ra khỏi cơ thể Unicorn.

Tại thời điểm đó-

'Chờ đã.'

Kazuki chợt nhớ ra một chuyện.

[Ngươi không hiểu tại sao Nữ hoàng ném ngươi vào đây à?]

Anh đưa mắt nhìn lũ Hắc Ảnh đang bay lượn quanh Kỳ lân.

[Nữ hoàng thương hại không muốn để ngươi đối đầu với kẻ thù mạnh mẽ. Vậy mà ngươi không biết thân biết phận, còn dám gáy to? Giờ thì ngươi lại lấy ta ra để làm cớ khoác lác? Một kẻ vô liêm sỉ như ngươi mà cũng dám tự xưng là đồng đội của ta ư??"?]

[Nữ hoàng nhân từ đã giữ ngươi bên cạnh, chỉ vì bà ấy tò mò muốn xem kết quả thử nghiệm của ngươi. Nếu không, bà ấy đã thay thế ngươi từ lâu. Thật xấu hổ.]

Kazuki nhớ những điều mà Kindness chế giễu Temperance.

[Hừm. Nó không quan trọng. Ngay cả khi tôi có thể làm bất cứ điều gì về Cơ quan quyền lực, tôi vẫn có thể phục hồi thiên tính mà tôi đã mất.]

Và cả những hành động trong quá khứ của Unicorn, vốn không có vẻ xa lạ.

[Nếu ngươi chịu thừa nhận sự yếu kém của bản thân và và thành lập một đội quân cận vệ như Nữ hoàng đề nghị, ta sẽ chấp nhận coi ngươi là đồng đội. Nhưng-]

[Ngươi đã cố gắng bắt chước ta, và giờ thì bị thông cho nát háng. Thật thảm hại, thứ sinh vật yếu đuối.]

[Với một điểm yếu rõ ràng như vậy, ngươi không thấy xấu hổ khi tự gọi mình là Tư lệnh của Thất trùng quân ư?]

Một phỏng đoán xuất hiện trong đầu Kazuki Kazuki.

"Điểm yếu…"

Vài giây sau, Kazuki mỉm cười.

'Mình tìm ra rồi'.

Đôi mắt Kazuki sáng lên khi nhìn chằm chằm vào Temperance Thịnh Nộ.
---

Dịch và biên tập bởi các thành viên nhà MSN


Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
https://www.facebook.com/groups/802511883600547


Like Fanpage để ủng hộ nhóm: https://www.facebook.com/Moonsnovel


Yêu cầu các bên leech truyện giữ nguyên credit, link Fanpage và link nhóm.


---


Xin các bạn donate cho nhóm thông qua Fanpage Moonsnovel để hỗ trợ chúng mình! 



Chương 332

Chương 331

Chương 330

Chương 329

Chương 328

Chương 327

Chương 326

Chương 325

Chương 324

Chương 323 

Chương 322 

Chương 321

Chương 320

Chương 319

Chương 318

Chương 317

Chương 316

Chương 315

Chương 314

Chương 313

Chương 312

Chương 311 - Phần 2

Chương 311 - Phần 1

Chương 310

Chương 309

Chương 308

Chương 307

Chương 306

Chương 305

Chương 304

Chương 303 - Phần 2
Chương 303 - Phần 1

Chương 302

Chương 301 - Phần 2

Chương 301 - Phần 1

Chương 300



4 nhận xét:

Được tạo bởi Blogger.