Khát vọng trở về - Chương 369 - Phần 2: Đen và trắng



Seol Jihu - đen lặng lẽ vung cây thương rỉ sét của mình.


Hai cặp mắt nhìn nhau chằm chằm.


Baek Haeju nhăn nhó nhíu mày, trong khi Seol Jihu - đen cười khẩy và khịt mũi.


Trong khoảnh khắc tiếp theo, Baek Haeju giậm chân xuống đất và tung người lên không. Bộ lễ phục màu trắng của cô tung bay như một lá cờ trong gió.

Cùng một lúc, Thánh thương Giác Ngộ tấn công theo ba hướng. Mũi thương xoáy sang bên trái, lắc sang bên phải rồi đột nhiên cuộn tròn như một cây roi, đâm thẳng vào mặt và ngực Seol Jihu mặc giáp đen.

Tất nhiên, Seol Jihu giáp đen không đứng im chịu trận.


Anh ta mỉm cười và khẽ cúi xuống.


Ầm! 


Sau âm thanh bùng nổ, anh ta đột ngột xuất hiện trước mặt Baek Haeju.

Theo phản xạ, Baek Haeju hất ngọn thương lên. Tuy nhiên, thay vì né tránh, Seol Jihu mặc áo giáp đen vẫn lao vào như một con thú hung dữ.

KEENGGG!!


Tiếng kim loại chói tai vang lên.

Trong khoảnh khắc tiếp theo, một cây thương bị hất văng lên không trung và xoay tít như một món đồ chơi.


Đó là Thánh thương Giác Ngộ. Baek Haeju sững sờ đứng đó, với hai bàn tay trống rỗng, còn Seol Jihu giáp đen nhảy qua cô và dừng lại sau vài bước.

Đứng theo dõi trận chiến, Seol Jihu sững sờ đến mức không tin vào đôi mắt của anh.

Trận chiến đã kết thúc nhanh chóng đến nỗi cậu thậm chí còn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra.

Chỉ sau một đòn, thắng thua đã được phân định. 


Baek Haeju trông có vẻ ngạc nhiên hơn bao giờ hết.

Cô vẫn đóng băng tại chỗ, như thể cô không thể tin những gì vừa trải qua.

"Ngạc nhiên lắm sao?"

Một giọng nói khinh khỉnh vang lên phía sau cô.

"Em đang băn khoăn không hiểu sao tôi lại biết điểm yếu của Ngọc Bích Thương Thuật, đúng không?"


Baek Haeju gầm gừ quay lại.


Cùng lúc đó, Thánh Thương Giác Ngộ cũng rơi xuống.

Khi cây thương màu xanh rơi xuống đất, Baek Haeju cúi đầu nhìn xuống nó trước khi ngẩng lên.

Seol Jihu mặc áo giáp đen chỉ tay về phía cây thương và nhún vai.

Tuy nhiên, ánh mắt Baek Haeju vẫn rực lửa. Cô ấy nhấc Thánh Thương lên và đổ mana của mình vào đó.


"Huh? Em định làm gì thế?"


Seol Jihu mặc áo giáp đen hỏi cô, với vẻ mặt sững sờ.

Nhưng cô không trả lời. Thay vào đó, năng lượng màu ngọc bích bắt đầu bùng lên và nhấp nhô quanh Baek Haeju.

"Aaaaaaaaaah!"

Cùng với một tiếng hét chói tai, kiếm khí lăng lệ phóng về phía Seol Jihu giáp đen.

Chiêu thức này giống như kỹ năng mà cô đã dùng để băng qua con đường thứ hai, nhưng quy mô thì hoàn toàn khác.


Vô số lưỡi kiếm khí bắn ra như một bó hoa, rồi đồng loạt đâm vào kẻ thù.


Tuy nhiên-

"Đủ rồi. Dừng lại đi".


Seol Jihu giáp đen hờ hững vung cây thương của mình, tạo ra một luồng kiếm ảnh như tia sét, phá nát một phần bó hoa kiếm khí.


"Một người khôn ngoan như em, chắc cũng hiểu rõ tình tình mà?"

Khi anh ta vung cây giáo lần thứ hai, bó hoa bị xé nát thêm một mảnh nữa. Giờ thì nó chỉ như miếng giẻ rách.

Baek Haeju hít một hơi thật sâu. Ánh mắt cô trở nên thẫn thờ và ảm đạm. Cô cảm thấy như mình đang đối đầu với một Tư lệnh đã hóa thần.


Tuy nhiên, cô không buông vũ khí.

Cô ấy ngay lập tức thu năng lượng và hợp nhất nó lại với nhau, tạo thành một luồng kiếm khí khổng lồ.


Seol Jihu mặc áo giáp đen lắc đầu. Anh nhìn chằm chằm vào kiếm khí đang ầm ầm xông tới chỗ mình, trước khi giơ ngọn thương lên cao.


Một tia sáng lóe lên từ đôi mắt anh ta, và một cột năng lượng lớn bắn ra từ cây thương đang chĩa lên bầu trời đêm.

Đây chính là "Kiếm Quang Chân Khí".

Nguồn năng lượng này quá lớn để có thể coi là một dạng kiếm khí. Thay vào đó, nên gọi đây là một luồng mana bị nén đến cực hạn, một thanh kiếm tạo ra bởi mana.


Cảm nhận được sức mạnh hủy diệt chưa từng có của cột năng lượng này, Baek Haeju mở to mắt kinh hoàng.

"Không đời nào…"

Thương thủ Thần ma cấp 8, Bí kỹ - Kiếm Quang Chân Khí

Cột kiếm khí khủng bố giáng xuống mặt đất và gây ra một trận bão bụi đất.


Kiếm khí của Baek Haeju vẫn lao về phía trước, nhưng nhanh chóng lụi tàn khi tiếp xúc với cột kiếm khí kia..

Giống như một mảnh giấy rơi vào máy hủy tài liệu, luồng kiếm khí của Baek Haeju vỡ nát và nhanh chóng biến mất vào cõi hư vô.

Trái lại, cột kiếm khí của Seol Jihu giáp đen vẫn sừng sững tiến lên , và dừng lại trước Baek Haeju.

Mí mắt cô run rẩy.

Kiếm Quang Chân Khí. Đây là một bí kỹ, không thể học được bằng điểm đóng góp như các kỹ năng khác

Cô khuỵu xuống bất lực.


Seol Jihu mặc giáp đen hạ mũi thương xuống, khiến cột kiếm khí va chạm với mặt đất.

UỲNH


Cả vùng đất rung chuyển như vừa trải qua động đất.

Chỉ với một  cú phẩy tay, anh ta làm ngọn núi rung rinh.

Do hậu quả của vụ nổ, Baek Haeju bất lực bay lên không trung cùng những mảnh vỡ khác.

"Dù  đang ở trong không gian này, nhưng tôi cũng không nên giết em, nhỉ..."


Khẽ lẩm bẩm gì đó, Seol Jihu mặc áo giáp đen đưa mắt nhìn theo hình bóng Baek Haeju rơi xuống núi. Thế rồi, anh ta lặng lẽ quay lại.

Seol Jihu đang đứng sững sờ tại chỗ. Cậu ta cũng đang bị sốc, thậm chí còn sốc hơn Baek Haeju.

Mặc dù cậu không thể chắc chắn, nhưng năng lượng bắn ra từ cây thương của Seol Jihu mặc áo giáp màu đen là thứ gì đó vượt quá tầm hiểu biết hiện tại của cậu. Bản năng của Seol Jihu nói với cậu rằng đó là một kỹ thuật xa tầm với của cậu.

Seol Jihu giáp đen mạnh đến mức dễ dàng đánh bại Baek Haeju, người Trái đất mạnh nhất trên Thiên đường.


Rốt cuộc người này là thần thánh phương nào?

"Ê! Làm gì mà đần cái mặt ra thế?"


Giọng nói của anh ta vang lên, khiến Seol Jihu giật mình như vừa tỉnh cơn mê,


"Nghe này nhóc. Nếu anh mày là Sung Shihyun, Haeju sẽ bị bắt đấy. Chú mày có hiểu không hả?"

Seol Jihu mặc giáp đen tiến đến gần Seol Jihu và huých vai cậu ta một cách tinh nghịch.

"Sao chú lại sợ cái thằng biến thái đần độn đó nhỉ? Nói cho mà biết nhé, anh mày chưa bao giờ thua hắn lần nào đâu. Chà, mặc dù việc hắn hấp thụ thần tính Diligence làm anh hơi bất ngờ".

Seol Jihu mặc áo giáp đen nhếch mép.

"Dù sao đi nữa, nếu chú mày không còn gì để nói thì..."

Anh ta từ từ giơ chân lên.

"Leo lên đây sau vượt qua ba thử thách. Bằng chính sức lực của chú mày, đương nhiên rồi".

Huỵch.


Anh ta đá mạnh vào bụng Seol Jihu.

Không phải về phía con đường xuống dốc, mà về phía vách đá.

Seol Jihu trố mắt bàng hoàng, nhìn Seol Jihu mặc giáp đen đang xa dần.


Điều cuối cùng mà cậu nghe thấy trước khi chạm đất là...

"À, lát nữa anh sẽ gặp chú ở dưới đó"

Sau đó, Seol Jihu mặc áo giáp đen chạy xuống dốc.


RẦM!!


Sau cú va chạm nặng nề, đôi mắt Seol Jihu mờ đi...


*


"..."


Khi mở mắt, Seol Jihu thấy mình đang ở điểm khởi đầu.


Cậu ngồi trên mặt đất, run rẩy trước nỗi đau rơi xuống cái chết, trước khi nhìn lên đỉnh núi với một ánh mắt bùng cháy.

Cậu nắm chặt ngọn thương với vẻ cay đắng.


".."


Nhưng cậu biết, mình không thể làm gì.

Seol Jihu mặc áo giáp đen đã đánh bại Baek Haeju một cách dễ dàng.

Một kẻ như cậu, sẽ bị giết trong một giây. Dù cậu có cố gắng đến mấy đi chăng nữa cũng vậy.

Thậm chí, dù không phải đẩy tảng đá, thì cậu cũng không dám chắc rằng mình có thể leo lên đỉnh núi thứ ba một lần nữa.


Sau khi nghiến răng kèn kẹt, đến mức tưởng như hai hàm răng sắp mòn đi, Seol Jihu thở dài và đặt Thần thương xuống đất.

Dù sao, chuyến đi vừa rồi cũng giúp cậu xác nhận nội dung của các thử thách và biết được cậu cần phải làm gì để vượt qua chúng.

Giờ đây, cậu phải làm lại mọi thứ.


Seol Jihu lê bước và đứng trước tảng đá.

Seol khịt mũi, đặt tay lên tảng đá và đẩy mạnh.



*


"Có khó chịu lắm không?"

Baek Haeju đang nằm trên dốc, lơ đãng nhìn lên bầu trời đêm. Thế rồi cô nghe thấy một giọng nói quen thuộc và liếc sang bên.

Seol Jihu mặc áo giáp đen đang nhìn xuống cô.

Anh ta tỏ ra thương cảm, trái ngược với vẻ lạnh lùng ngạo nghễ ban nãy.


"Tôi rất tiếc... Chà, tôi đã nói với em rồi. Dù em giúp cậu ta lên đến đỉnh thứ ba, thì cũng không vượt qua được các thử thách đâu".

"…Gì cơ?" - Baek Haeju chớp mắt bối rối.

"Thật không may, thử nghiệm của cậu ta không giống của em".


"Khác nhau ư? Sao lại thế?"

"Em khăng khăng làm mọi thứ một mình, vì vậy, Ira đã tạo nên những thử thách buộc em phải hợp tác với người khác. Trong khi đó, thử thách của cậu ta lại khác hẳn".


Seol Jihu mặc áo giáp đen đặt cây thương lên vai và chỉ vào con dốc bên dưới.

"Cậu ta phải hoàn thành các thử nghiệm một mình. Đó là những gì cậu ta đề nghị với Gula."

Các thử thách của Con đường linh hồn có thể thay đổi tùy thuộc vào mong muốn và tình huống của người nhận Thánh tích

Vì vậy, dù các bài kiếm tra nhìn qua có thể giống nhau, nhưng chi tiết lại khác nhau.

Đây là lần đầu tiên Baek Haeju nghe đến điều này.

Nhưng cũng đúng thôi, từ trước đến nay  cô là người duy nhất trải qua thử thách để nhận được một dấu ấn thiêng liêng.

"Chắc em không biết các điều kiện để vượt qua thử thách thứ thứ hai và thứ ba đâu nhỉ. Em quên rằng, khi em đẩy tảng đá lên cho anh ta thì không có tin nhắn chúc mừng nào à?"


Baek Haeju khẽ cười và lắc đầu. Cô ấy dường như đã cạn lời.


"Nếu em hiểu điều đó rồi, xin vui lòng quay lại đi".

Seol Jihu mặc áo giáp đen vừa nói vừa nhìn xuống Seo
Jihu. Cậu vẫn đang vật lộn để đẩy tảng đá lên đỉnh đầu tiên."

"Đây là thời điểm quan trọng đối với cậu ta. Nếu không sửa những thói xấu ấy ngay bây giờ, thì e là không còn cơ hội nào khác".


"..."


"Tôi không bảo em rằng không được lại gần cậu ta. Nếu em lo lắng, em có thể đến thăm, trò chuyện với cậu ta, thậm chí là giúp cậu ta rèn luyện. Miễn là điều đó không ảnh hưởng trực tiếp đến kết quả thử thách."

"..."


"Nhưng bây giờ, hãy tránh đi. Cậu ta vẫn loay hoay ở điểm xuất phát và còn một chặng đường dài phải vượt qua. Vậy nên... làm ơn quay về"."

Seol Jihu mặc áo giáp đen nói với giọng nghiêm túc.

Baek Haeju từ từ đứng dậy, cảm thấy anh ta đang khẩn khoản đề nghị mình một cách lịch sự.

"Tôi sẽ đồng ý.... nếu anh trả lời một câu hỏi."

"Không sao. Nhưng nếu em muốn hỏi về tôi thì, tôi chỉ có thể nói rằng tôi là một người hướng dẫn. Mà nói vậy cũng đúng".


"Ban nãy, ý anh là gì?"


Nghe điều này, chàng trai quay lại nhìn Baek Haeju.

"Cái nào cơ? Điểm yếu của Ngọc Bích Thương Thuật? Hay là bí kỹ Kiếm Quang Chân Khí của tôi?"


"... Anh nói rằng anh đã chờ đợi khoảnh khắc này từ rất lâu rồi. Nghĩa là sao?"


Baek Haeju lườm anh ta bằng ánh mắt sắc bén.

Seol Jihu mặc áo giáp đen trông bối rối như thể anh ta bị bất ngờ khi thấy cô hỏi câu này.

"Nói thế nào bây giờ nhỉ?"


Anh ta suy nghĩ hồi lâu, trong khi nhìn xuống con đường xuống dốc.

"Có lẽ tôi phải chịu một phần trách nhiệm cho những rối loạn của cậu ta".


"???"


"Tôi không ngờ hậu quả lại tệ đến thế này. Nếu biết trước, tôi sẽ tăng cường khả năng phát triển của cậu ta từ lâu rồi".


"... Anh có thể giải thích rõ hơn không?"

"Không. Dù tôi muốn cũng không giải thích được đâu. Em không được phép biết, và tôi không được phép nói."

"..."


"Đó là tất cả những gì tôi có thể tiết lộ. Nếu em thực sự muốn biết, hãy bảo cậu ta kể cho. Tất nhiên là sau vụ này".


Seol Jihu mặc áo giáp đen nháy mắt.

Baek Haeju nhìn anh ta với ánh mắt bối rối.


Tuy nhiên, Seol Jihu mặc giáp đen đã không nói gì thêm nữa.


Sau một hồi im lặng, Baek Haeju khẽ thở dài trước khi biến mất.

Cô đã rời khỏi Con đường linh hồn và trở về Thiên đường.

"Hẹn gặp lại".

Seol Jihu mặc áo giáp đen vẫy tay, rồi lê bước xuống dốc.



*


"...Grrr...."

Những hạt mồ hôi bắt đầu hình thành trên trán Seol Jihu.

Đúng như dự đoán, tảng đá đã dừng lại. Cách đỉnh đầu tiên khoảng ba mươi bước.

"Làm tốt đấy. Cố lên".


Khi đang vật lộn trong một thời gian dài, cậu nhìn thấy Seol Jihu mặc áo giáp đen đang bước đến chỗ mình. 


Seol Jihu mặc giáp đen mỉm cười và vẫy tay.

"Hehe. Chú mày đến thăm anh rồi nên anh cũng sẽ đến thăm chú mày một lúc. Anh định xuất hiện khi chú vượt qua thử thách đầu tiên cơ, nhưng chú mày mất nhiều thời gian quá."

Anh ta đi xuống bên Seol Jihu rồi ngồi phịch xuống đất.

"Nhân tiện, Haeju về rồi nhé".

"…Hiểu rồi."

"Không cần căng thẳng như vậy. Cứ nói chuyện bình thường là được".


''... Tôi không quen làm vậy với người vừa mới gặp".


"Chú nói ngớ ngẩn gì vậy. Chú là anh, và anh là chú".


Seol Jihu không trả lời. Cậu chỉ tập trung vào việc đẩy tảng đá với khuôn mặt đỏ bừng đẫm mồ hôi.

"Hmm."

Seol Jihu mặc áo giáp đen đặt cằm lên tay. Trông anh ta hơi ngạc nhiên.

"Thú vị đấy. Anh tưởng chú sẽ hỏi anh là ai chứ".


"Tôi nghĩ là tôi biết rồi".

Seol Jihu lặng lẽ nói mà không nhìn vào Seol Jihu mặc áo giáp đen.

"Thông minh đấy. Nhưng chú không hỏi anh làm gì ở đây hay mục đích của anh là gì à?"

"Hỏi như thế có giúp tôi vượt qua thử thách này không?"

"... Không."

"Thế thì tôi hỏi làm gì?"


"Ờm... Chà, chú mày thắng ván này".


Seol Jihu mặc áo giáp đen nhún vai, rồi khoanh tay.

Seol Jihu tập trung vào hơi thở của mình và quay lại, tập trung vào tảng đá.

"..."

"..."

Một Seol Jihu giáp đen, thảnh thơi ngồi ngắm trời ngắm đất.


Một Seol Jihu cởi trần, cắm đầu đẩy đá.

Sau một thời gian dài im lặng, Seol Jihu đẩy đá mới liếc nhìn sang một bên.

"Thế... Anh ra đây làm gì?"


"Khẹc!"

Seol Jihu mặc áo giáp đen gục đầu xuống. Như thể anh ta đang cố nín cười.

"Câu hỏi thật dễ thương."

Mặt Seol Jihu cởi trần đã đỏ ửng. Vì xấu hổ hay vì máu ứa ra trên mặt?

"Tại sao anh đi ra ư? Thành thật mà nói, là để chuyển đổi linh hồn."

Seol Jihu mặc áo giáp đen nói với vẻ nghiêm túc.

Seol Jihu giật mình. Tay cậu suýt nữa thì trượt khỏi tảng đá.

"Chuyển đổi 
Linh hồn ?"


"Ờ. Chú mày kém cỏi quá nên các vị thần phát cáu. Gula đã cầu xin anh bước ra ngoài để chiếm lấy cơ thể cậu. Nhưng mà cơ thể chú em yếu đuối quá, nên anh sẽ củng cố nó một chút rồi phong ấn chú lại sau".


"... Gula-nim bảo anh làm thế??"

"Ờ. Tất nhiên, bà ta cũng nhờ anh xin lỗi chú vài câu."


"!!!!"

"Và còn nữa..."

Seol Jihu mặc áo giáp đen hắng giọng, rồi thì thầm.

"Anh mày đùa thôi".

"...!"


---


Xin các bạn donate cho nhóm thông qua Fanpage Moonsnovel để hỗ trợ chúng mình! 



Chương 369 - Phần 2

Chương 369 - Phần 1

Chương 368 - Phần 2

Chương 368 - Phần 1

Chương 367 - Phần 2

Chương 367 - Phần 1

Chương 366 - Phần 2

Chương 366 - Phần 1

Chương 365

Chương 364 - Phần 2

Chương 364 - Phần 1

Chương 363

Chương 362

Chương 361 - Phần 2

Chương 361 - Phần 1

Chương 360 - Phần 2

Chương 360 - Phần 1

Chương  359 - Phần 2

Chương 359 - Phần 1

Chương 358

Chương 357 

Chương 356

Chương 355

Chương 354

Chương 353

Chương 352

Chương 351 - Phần 2

Chương 351 - Phần 1

Chương 350

Chương 349

Chương 348 - Phần 2

Chương 348 - Phần 1

Chương 347 - Phần 2

Chương 347 - Phần 1

Chương 346 - Phần 2

Chương 346 - Phần 1

Chương 345 - Phần 2

Chương 345

Chương 344

Chương 343 - Phần 2

Chương 343 - Phần 1

Chương 342 - Phần 2

Chương 342 - Phần 1

Chương 341

Chương 340 - Phần 2

Chương 340 - Phần 1

Chương 339 - Phần 2

Chương 339 - Phần 1

Chương 338

Chương 337

Chương 336

Chương 335 - Phần 2

Chương 335 - Phần 1

Chương 334

Chương 333

Chương 332

Chương 331

Chương 330

Chương 329

Chương 328

Chương 327

Chương 326

Chương 325

Chương 324

Chương 323 

Chương 322 

Chương 321

Chương 320

Chương 319

Chương 318

Chương 317

Chương 316

Chương 315

Chương 314

Chương 313

Chương 312

Chương 311 - Phần 2

Chương 311 - Phần 1

Chương 310

Chương 309

Chương 308

Chương 307

Chương 306

Chương 305

Chương 304

Chương 303 - Phần 2
Chương 303 - Phần 1

Chương 302

Chương 301 - Phần 2

Chương 301 - Phần 1

Chương 300




4 nhận xét:

  1. Kiếp nào ông seol cũng nhây :))

    Trả lờiXóa
  2. Hmm... bên wuxia chap 369 này còn thêm 1 đoạn nữa 🤔 mà tên chap của team với wuxia khác nhau nữa 🤔 chắc là dịch nguồn khác nên nó khác tí 🤔🤔🤔

    Trả lờiXóa
  3. Nhận xét này đã bị tác giả xóa.

    Trả lờiXóa

Được tạo bởi Blogger.