Khát vọng trở về - Chương 334: Khế ước Thần thánh


Hãy tua lại thời gian 30 phút, về thời điểm Marcel Ghionea chuẩn bị bắn và Seol Jihu cùng mọi người đang nỗ lực chống lại Kindness Tráo Trở.

Cuộc chiến vĩ đại ở Trung địa đang bước vào khoảnh khắc quyết định.

Với sự xuất hiện bất ngờ của quân tiếp viện nhân loại, một sự im lặng căng thẳng giáng xuống Pháo đài Tigol.

Gabriel chậm chạp, thận trọng tiến lên cạnh bức tường. Cô đặt tay lên bức tường pháo đài và nhìn chằm chằm về phía xa.

Cô chớp mắt, nhưng khung cảnh xa xăm không thay đổi. Trước mắt cô chắc chắn là đội quân của nhân loại.

Chuyện này là sự thật.

Dù lý do của họ là gì đi nữa, loài người đã quyết định từ bỏ sự thờ ơ của họ.

Thẳng thắn mà nói, cô không nghĩ rằng tình hình hiện tại sẽ thay đổi.  Sự xuất hiện của quân tiếp viện nhân loại không thể thay đổi cục diện trận chiến. Cô biết rằng lực lượng chính của Ký sinh trùng vẫn còn rất mạnh, và Liên bang lẫn nhân loại có hợp sức vẫn còn thua xa.

Chà, điều này thì ai cũng biết.

Tuy nhiên, trái tim cô vẫn đập thình thịch.

Điều thực sự quan trọng là trước khi mọi chuyện quá muộn, trước khi hy vọng tắt ngấm, thì nhân loại đã đáp lại lời cầu cứu từ Liên bang.

"... Họ thực sự đã đến."

Gabriel khẽ thì thầm và siết chặt nắm tay. Cùng lúc đó, những tiếng reo hò bất ngờ nổ ra từ pháo đài Tigol.

"Waaaaaaaaaaa!"

"Huraahhhhh!'

Thiên Tiên giương cung, và Thổ tiên nhảy múa. Ngay cả các Thú Nhân cũng vẫy tay hào hứng.

Một miếng khi đói bằng một gói khi no. Giữa lúc pháo đài  chuẩn bị sụp đổ, sự xuất hiện của đoàn quân tiếp viện khiến họ phấn khích bội phần.

"Waaaaaa! Waaaaaa!"

Tiếng reo hò và tiếng hét của họ vang vọng vô tận trên khắp chiến trường im lặng.

Trong khi đó...

Teresa, người đang đứng trên sườn núi, từ từ đưa ánh mắt nhìn xuống chiến trường.

"..."

Mặc dù ý định ban đầu của cô là đánh giá tình hình, nhưng khi nhìn thấy chiến trường, cô không nói nên lời.

Đó là chuyện đương nhiên. Thứ cô nhìn thấy là một đống xác chết bên cạnh bức tường pháo đài. Và có nhiều ngọn núi như vậy nằm rải rác trên chiến trường. Những ngọn núi xác chết đã cho cô thấy sự tàn bạo của cuộc chiến này.

Hơn nữa, mặt đất quanh pháo đài đã cháy đen, cho thấy Liên bang đã sử dụng rất nhiều Lôi Thạch.

Những cơn gió mang theo hơi nóng trộn lẫn với mùi máu, khiến cô khịt mũi.

Tất cả những dấu vết này đã thấy Ký sinh trùng tấn công dữ dội đến nhường nào, Liên bang tử thủ tuyệt vọng ra sao.

"Khụ."

Teresa ho nhẹ. Đột nhiên, cô nhận thấy một sự thay đổi trong bầu không khí.

Những tiếng xì xào của những người lính vang lên, khi họ nhìn lên bầu trời. Hướng ánh mắt lên trên, cô nhìn thấy bên dưới những đám mây đen che khuất mặt trời, một hình ba chiều khổng lồ nổi trên những đám mây đen.

Đôi mắt Teresa nhiệt nheo lại.

Đó là Trùng Hậu.

Hình ba chiều nhấp nháy cho thấy một hình người khổng lồ đang ngồi trên ghế, chống cằm lên mu bàn tay.

Thờ ơ với sự xuất hiện của quân tiếp viện, Nữ hoàng Ký sinh trùng vẫn dán mắt vào Pháo đài Tigol.

Nhìn vào khung cảnh bên dưới, Teresa có thể hiểu được sự tự tin của Trùng hậu. Hoàn cảnh hiện tại cho phép mụ ta coi thường sự xuất hiện của đoàn quân tiếp viện.

"Oho, mụ ta ra ngoài thật rồi!"

Đột nhiên, Teresa nghe thấy một giọng nói uể oải.

Giọng nói của Cinzia. Cô đang nhìn lên trời, với ánh mắt ngưỡng mộ kẻ thù.

Có vẻ như cô ấy đã sử dụng phép dịch chuyển để xuất hiện bên cạnh Teresa

"Chà, hóa ra đây là Trùm cuối. Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy mụ ta. Lộ diện như vậy, nghĩa là mụ ta rất quan tâm đến cuộc chiến này."

Teresa hoàn toàn đồng ý.

Quy mô đội quân Ký sinh trùng đã cho thấy Trùng Hậu quyết tâm đến mức thế nào. Hàng triệu xác sống, vô số ký sinh trùng, Quái Ổ, năm đội quân tinh nhuệ do năm Tư lệnh chỉ huy. Chúng tràn ngập khắp mặt đất như thể bệnh dịch đã tràn xuống Trung địa

Với quân số hùng hậu như thế, chúng thừa sức nuốt chửng Pháo đài Tigol hùng vĩ.

Teresa buộc phải xông vào đó, dùbiết rằng mọi nỗ lực của cô có thể là vô ích.

Nỗi sợ hãi khiến con chiến mã của cô khẽ gầm gừ. Teresa cắn môi, vuốt ve cổ con ngựa đang sợ hãi. Thật lòng mà nói, cả cô ấy cũng sợ.

Và không chỉ là cô ấy.

Nỗi sợ hãi tràn ngập trong khuôn mặt của mỗi người lính.

’Chúng ta không thể thắng được....'


Đột nhiên choáng váng, Teresa cúi đầu xuống. Buồn nôn dữ dội do áp lực quá lớn, đến mức cô suýt ngã ngựa.


(Trans1: Ủa không phải nghén hả, buồn thế...)

Chính lúc đó...

"!"

Cảm thấy nóng bỏng ở ngực, Teresa vội vàng đưa tay vào trong áo choàng. Sau đó cô ấy lấy ra một mảnh giấy và nhăn mặt.

"Ah…"

Hợp đồng Truy dấu.

Mảnh giấy này là một hợp đồng cho phép cô quan sát sinh mạng của Seol Jihu.

"Lại một lần nữa…"

Hợp đồng lại tiếp tục cháy. Hơn một nửa tờ giấy đã bị đốt cháy, và những gì còn lại cũng nhanh chóng biến mất.

Điều này có nghĩa là, mạng sống của Seol Jihu liên tục gặp nguy hiểm.

"Không, đừng mà…."

Teresa lẩm bẩm.

"Không…!"

Như muốn đáp lại tiếng khóc tuyệt vọng của cô, ngọn lửa cuối cùng cũng dừng lại. Tất cả những gì còn lại bây giờ là một mảnh nhỏ, lọt thỏm giữa hai ngón tay.

Trong thực tế, đây không phải là lần đầu tiên điều này xảy ra. Cô đã trải qua nhiều khoảnh khắc như thế này, trong suốt cuộc hành quân.

Nhưng mà, hợp đồng vẫn chưa cháy hết. Mặc dù những gì vừa xảy ra cho thấy tình hình rất nguy cấp, nhưng hợp đồng vẫn không biến mất.

Nó vẫn kiên cường chống trả dù chỉ còn một mảnh nhỏ. Nghĩa là Seol vẫn đang vật lộn chiến đấu.

Sự kiên trì của Seol làm rung chuyển trái tim Teresa. Nhìn vào mảnh giấy, Teresa vỗ hai tay vào má để thức tỉnh bản thân.

Bây giờ không phải là lúc để sợ hãi! Không được để nỗi sợ nuốt chửng cô!

Seol Jihu đang ở đó, đang chiến đấu, ngay cả khi cô do dự. Chắc chắn cậu ấy đang phải mạo hiểm mạng sống của mình, vượt qua ranh giới giữa sự sống và cái chết hết lần này đến lần khác.

Và cậu ấy đặt niềm tin vào hậu phương, vào những người ở Trung địa.

Trái tim Teresa bình tĩnh trở lại, và cô nhắm mắt.

"Chà, cứ bình tĩnh, công chúa nhỏ".

Cinzia liếc nhìn Teresa với vẻ thương hại.

"Đây là lần đầu tiên nhân loại chứng kiến đội quân ​​Ký sinh trùng đông đảo đến mức này. Ngay cả tôi cũng hơi sợ ấy chứ".

Đây là cách Cinza an ủi cô.

Tuy nhiên, Teresa vẫn im lặng. Cô mở to miệng và hít thở thật sâu, rồi đưa tờ giấy trên tay cho Cinzia.

"Hmm?"

Cinzia cầm lấy tờ giấy một cách thờ ơ. Đột nhiên, một ánh sáng lóe lên trong mắt cô.

"Đây là…."

"Hợp đồng truy dấu, một hợp đồng cho phép tôi quan sát cuộc sống của một người".

"Và người đó là..."

"Chủ hội của Valhalla."

Cinzia ngẩng đầu lên và vẫy nhẹ tờ giấy.

"Rồi sao? Tại sao cô lại đưa cho tôi cái này?"

Teresa lại thở dài.

"Tôi chỉ muốn chị biết…" - Cô tiếp tục cúi đầu - "Rằng đây là hy vọng duy nhất của chúng ta".

Cinzia nhướn mày. Cô không nói gì và quay lại với tờ giấy vẫn đang cầm trên tay.

"Chúng tôi sẽ tham gia ngay khi Chủ hội Seol đáp ứng điều kiện. Chúc mọi người may mắn."

Một vòng tròn ma thuật bao quanh Cinzia, và cô biến mất ngay sau đó.

Teresa từ từ ngẩng đầu lên. Cô mở mắt và nhìn chằm chằm vào chiến trường. Ký sinh trùng đang di chuyển. Không có thời gian để lãng phí.

Teresa chĩa thanh kiếm của mình lên bầu trời, dựa vào sức nóng của hợp đồng còn lại trong tay.

"Hoooooh! Hoooooh!"

Những người lính hét lên theo, và giậm vũ khí xuống đất, cố gắng phát ra tiếng reo hò thật lớn đế át đi nỗi sợ hãi.

Teresa nhớ lại cuộc gặp gỡ cuối cùng của cô với Seol Jihu.

'Anh đã hứa sẽ trở về an toàn.'


'... Em cũng đã hứa sẽ giúp anh câu giờ'.

Teresa nghiến răng.

".."

Quang cảnh trước mặt vẫn đáng sợ như cũ. Cảm xúc cô vẫn tràn đầy sợ hãi. Tay cô đang run rẩy.

'Mình có thể làm điều đó không?'


Tâm trí cô hơi xao động, nhưng cô kìm nén nó lại. Cô không có một sự lựa chọn nào khác. Đây là điều cô phải làm.

Seol Jihu sẽ giữ lời hứa của cậu. Do đó, cô cũng phải giữ lời hứa của mình.

Và bây giờ là lúc cô hành động.

"PPOOOOOO-!!!"


Tiếng tù và vang lên từng hồi. Đôi mắt Teresa rực cháy với sự quyết tâm.

"...."

Đúng rồi, dù cô ấy có chết cũng không sao. Dù cô ấy có bị giày xéo cũng không thành vấn đề.

Miễn là cô ấy có thể làm một việc.

Một điều mà Seol Jihu rất mong muốn.

Đó là câu giờ cho Seol Jihu, đừng để pháo đài sụp đổ!

PPOOOOOO~

Thanh trường kiếm của cô ấy, phản chiếu ánh sáng của mặt trời, chĩa xuống và chỉ thẳng vào Ký sinh trùng. Cùng lúc đó, cô thúc ngựa và hét lớn.

"TOÀN QUÂN CHÚ Ý…!"

Teresa hét lên khi cô cưỡi chiến mã chạy xuống sườn núi.

"TẤN CÔNG"

"WAAAAAAAAAAAAH!"

Vô số giọng nói của các chiến binh, hợp nhất thành một tiếng gầm lớn đuổi theo cô.

Cuối cùng, kỵ binh của loài người bắt đầu lao về phía quân đội Ký sinh trùng!


**


Seol Jihu không thể hiểu được chuyện gì đang xảy ra.

Tại sao Temperance Thịnh Nộ lại ngừng tấn công? Và tại sao mặt dây chuyền của cậu ấy phát sáng?

Tuy nhiên, rõ ràng là một sự thay đổi đã xảy ra bên trong cơ thể gã khổng lồ hắc ám.

Thật vậy. Khi những tia sét bên ngoài lắng xuống, bóng tối tràn ngập bên trong càng trở nên rối rắm.

Dường như gã khổng lồ đang bối rối.

[Đúng rồi. Temperance!!]

Đúng lúc đó, một đám khói đen bay đến Seol Jihu.

Đó là Flone.

[Đúng vậy,  Temperance! Em nhớ ra rồi, nữ thần Temperance, Chính thần của Đại đức Nhẫn Nại!]

"Sao thế Flone?"

Seol Jihu lẩm bẩm, nhìn chằm chằm vào Flone. Cô đang chăm chú nhìn vào gã khổng lồ và mặt dây chuyền. Tuy nhiên, Flone đã không để ý tới lời của cậu.

[Nữ thần Nhẫn Nại đáng kính!]

Cô chắp hai tay cầu nguyện và ngước nhìn gã khổng lồ với đôi mắt tuyệt vọng.

[Xin hãy trả lời tôi, nếu Người  có thể nghe giọng nói của tôi!]

"Keuuu"

[Nhà Rothschears chúng tôi đã nhận được báu vật Thề ước này, từ nhà Rhetinhen, tông đồ của Người!]

"Báu vật Thề ước??"

Seol Jihu cau mày, cố gắng nhớ lại. Cậu đã nghe thấy cụm từ đó một lần rồi

[Một thời gian dài đã trôi qua, nhưng Báu vật Thề ước vẫn còn đây!! Và bây giờ, người đàn ông này là chủ nhân của Báu vật Thề ước!!]

Flone chỉ vào Seol Jihu.

[Đây là người đàn ông đó!]

"Keuuu!"

[Người đàn ông này là chủ sở hữu hợp pháp của Báu vật Khế ước!! Người phải giữ lời hứa với anh ấy!"]

Flone tiếp tục say mê. Mặc dù Seol Jihu đã không biết cô ấy đang nói gì, nhưng hiệu quả của nó rất rõ ràng.

Mỗi lần cô nhắc đến lời hứa, những tia sét lại trở nên sáng hơn. Mặt dây chuyền Seol Jihu cũng bắt đầu tỏa sáng mạnh mẽ.

Đó là chưa phải là tất cả. Gã khổng lồ cũng đã rút tay ra . Dần dần, nó giơ cả hai tay lên và ôm đầu.

"Keeuuuak! Keeuuaaaaak!"

Đột nhiên, gã khổng lồ bắt đầu la hét, vặn vẹo. Rõ ràng hắn đang đau đớn.

Thấy vậy, Seol Jihu chợt nhớ lại lần cậu đến Cổ Đế Lâu.

Ở đó, cậu gặp ông nội Flone, và ông ấy nói.

[Lời thề…. Dây chuyền…. Khế ước…. Thay đổi….]

Flone nhắc lại lời ông mình.

[Khế ước mà bảy Chính thần giao kết với tông đồ của họ! Nó có uy lực ngang với Lời thế Hoàng Gia của bảy vị thần hiện tại!]

'Lẽ nào là…?'


Seol Jihu ngạc nhiên.

"Flone, ý của cô là gì?"

[Khế ước này là lời giao kèo giữa các đại gia tộc của Đế chế với các vị thần. Gia tộc Rothschear phục vụ Castitas, Nữ thần Khiết tịnh. Anh nhớ không?]

Flone giải thích nhanh chóng, và Seol Jihu gật đầu.

"Vậy, Khế ước này là một loại điều ước?"

[Nó không phải là một điều ước đơn thuần.]

Flone lắc đầu.

[Đó là một phước lành tối cao mà các Chính thần trao cho bảy gia tộc lớn của Đế chế, sau khi các gia tộc trở thành tông đồ của các Chính thần. Không một vị thần nào có thể phá vỡ Khế ước này!]

Flone nhìn lên gã khổng lồ và nói.

[Nhanh lên! Con quái vật đang cố áp chế Thần tính! Anh chính là chủ sở hữu hợp pháp của báu vật Khế ước!]

Ngay lúc đó, Seol Jihu theo bản năng biết mình phải làm gì. Cậu vẫn còn một vài câu hỏi, nhưng những câu hỏi đó có thể để sau.

Một Khế ước mà các vị thần cũng không thể phá vỡ!

Seol Jihu nắm chặt mặt dây chuyền của mình. Nhìn lên con quái vật, cậu thầm ước....

Trong khi đó...


'…Hắn ta đang làm gì vậy?'


Kindness Tráo Trở nhíu mày. Cô ta đã tránh xa Temperance để khỏi trúng phải những đòn tấn công lạc lối. Tuy nhiên, thay vì kết liễu đội thám hiểm, nó lại làm gì đó.

Kindness chán nản lắc đầu. Mặc dù cô không muốn đến gần một vị thần linh vô song, nhưng dường như có điều gì đó không ổn.

"Ê, ngươi đang làm gì đấy?"

Cô lại gần hơn và hét lên, nhưng Temperance không phản hồi.

"Ta hỏi ngươi đang làm gì vậy! Nhanh lên-"

Ngay lúc đó, Kindness nhận thấy một sự thay đổi.

Gã khổng lồ đang ở trong một trạng thái kỳ lạ. Khi những tia sát lắng xuống, bóng tối cũng ngừng bùng nổ. Như thể năng lượng đang được kiểm soát.

Con Kỳ Lân ngu xuẩn đó có thể kiểm soát được Thần tính?

Không thể có chuyện đó.

Nhanh chóng quan sát lại đội thám hiểm, ánh mắt Kindness nhìn chằm chằm vào Seol Jihu.

"?"

Mặt dây chuyền đang phát sáng ngay lập tức khiến cô chú ý. Khi Seol chiến đấu với cô ta, đó chỉ là một sợi dây chuyền đơn thuần.

'Chờ đã.'

Cô hoảng hốt chớp mắt.

Mặt dây chuyền này không còn bình thường nữa. Bây giờ, cô có thể cảm thấy một liên kết mạnh mẽ giữa mặt dây chuyền và gã khổng lồ. Đó là một ràng buộc lớn lao từ luật nhân quả, thứ ràng buộc mà  cả một vị thần cũng không thể làm ngơ!

Ràng buộc đó đang kìm hãm cơ thể hùng mạnh khổng lồ!

‘Mẹ kiếp! Đừng nói là...'

Kindness chợt nhớ ra lý do khiến Trùng Hậu Đế Vương không thể rời khỏi ngai vàng Bại Vong. Cổ Long khẽ rên rỉ.

Temperance Thịnh Nộ  đã mất lý trí, chỉ còn hành động theo bản năng.

Nếu kẻ thù sở hữu một bảo vật có thể kiểm soát thực thể bản năng kia, thì điều gì sẽ xảy ra?

‘Không được, không thể được!'


Mặc dù không biết chuyện gì đang thực sự xảy ra, Twisted Kindness đã đưa ra một phán quyết lạnh lùng.

Mặt dây chuyền phải bị phá hủy. Nếu cô ấy không làm thế, e rằng điều gì đó quái đản sẽ sớm xảy ra.

Tuy nhiên, ngay khi cô chuẩn bị di chuyển...

Gã Khổng lồ Thịnh nộ bỗng ngừng gầm gừ.

"..."

Quay đầu lại, nó nhìn thẳng vào Kindness đang lơ lửng trong không trung.

Đồng thời, Kindness cảm thấy sát khí bùng lên.

Gã khổng lồ bốc há hốc miệng.

Từ cái miệng mở rộng của nó, một ánh sáng chói lòa bắn ra.

Đôi mắt của Kindness trợn lên.

Một cuộc tấn công bất ngờ đã phóng thẳng về phía cô ta!

Kwaaaaaaaaa!

Trong tích tắc, một cột năng lượng bá đạo xé rách không gian và bao trùm Kindness Tráo Trở!


---

Dịch và biên tập bởi các thành viên nhà MSN


Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
https://www.facebook.com/groups/802511883600547


Like Fanpage để ủng hộ nhóm: https://www.facebook.com/Moonsnovel


Yêu cầu các bên leech truyện giữ nguyên credit, link Fanpage và link nhóm.


---

Xin các bạn donate cho nhóm thông qua Fanpage Moonsnovel để hỗ trợ chúng mình! 



Chương 335 - Phần 2

Chương 335 - Phần 1

Chương 334

Chương 333

Chương 332

Chương 331

Chương 330

Chương 329

Chương 328

Chương 327

Chương 326

Chương 325

Chương 324

Chương 323 

Chương 322 

Chương 321

Chương 320

Chương 319

Chương 318

Chương 317

Chương 316

Chương 315

Chương 314

Chương 313

Chương 312

Chương 311 - Phần 2

Chương 311 - Phần 1

Chương 310

Chương 309

Chương 308

Chương 307

Chương 306

Chương 305

Chương 304

Chương 303 - Phần 2
Chương 303 - Phần 1

Chương 302

Chương 301 - Phần 2

Chương 301 - Phần 1

Chương 300



2 nhận xét:

Được tạo bởi Blogger.