Khát vọng trở về - Chương 394: Bên đống lửa trại - Phần 1


Lần này, Seol Jihu không hề nói đùa.

Cậu là một Thủ lĩnh tốt bụng và tử tế với những thành viên của mình, nhưng cậu không hề nhân nhượng với kẻ thù. Đặc biệt là những kẻ đã chĩa vũ khí vào đồng đội của cậu.

Kết quả là, Kishi Yukino, Thiên Kiếm và đồng bọn phải chạy cả ngày, với những sợi dây nối vào xe ngựa. Những kẻ vấp ngã đã bị kéo lê cho đến đến khi xe ngựa dừng lại.

May cho chúng là cơn mưa lớn trong những ngày qua đã khiến cho mặt đất mềm mại hơn. Nhưng chúng vẫn bị va chạm với những thân cây hoặc tảng đá.

Thế nên, hành trình trở về của họ ngập trong những tiếng rên rỉ và la hét.

Tuy nhiên, sau ngày thứ sáu, chúng trở nên im lặng.

Ngày thứ bảy.

Khi hoàng hôn buông xuống, những chiếc xe ngựa dừng lại.

Sau khi ăn tối, các thành viên của Valhalla đã thảo luận về việc chia chiến lợi phẩm, rồi chìm vào giấc ngủ.

Seol Jihu đang say giấc trong túi ngủ thì cảm thấy ai đó đập đập vào người mình.

Cậu quay ra và thấy Eun Yuri đang ngáp dài.

Đó là lúc đổi ca gác đêm.

Seol Jihu bò ra khỏi lều và kiểm tra tù binh.

Hai tên bị vấy máu từ đầu đến chân. Seol Jihu không rõ chúng chỉ bất tỉnh hay đã chết.

Ba tù binh còn lại trông vẫn lành lặn, nhưng chúng nằm đờ ra như que củi.

Seol Jihu thử kiểm tra cửa sổ trạng thái của chúng bằng Cửu Nhãn.

Sau khi xác nhận rằng chưa có kẻ nào chết, cậu mới quay lưng bỏ đi.

Thế rồi,...

"Hmm?"

Seol Jihu khựng lại.

Ca gác đêm thường có hai người.

Người gác cùng cậu đang ngồi bên đống lửa trại.

"Noona?"

Người đó là Seo Yuhui.

Cô ngồi bên đống lửa, hai tay ôm lấy đầu gối và nhìn chằm chằm vào đống củi. Trông cô ấy hơi đáng thương.

Điều khiến Seol Jihu lo lắng nhất trong hành trình trở về, không phải là những tù binh hay những chuyện trong tương lai, mà là chuyện của Seo Yuhui.

Sau khi hiểu rõ hoàn cảnh của Seo Yuhui, cậu bắt đầu để ý đến cô nhiều hơn.

Dường như cô vẫn bị sốc sau chuyện hôm trước.

Có vẻ, làm Chấp chưởng giả của Luxuria hơi vất vả.

Nếu cậu làm chấp chưởng giả của Gula, cậu sẽ bị ám ảnh bởi cảm giác thèm ăn. Những đại tội khác như lười biếng, tham lam, kiêu ngạo... cũng gây ảnh hưởng đến những Chấp chưởng giả khác, nhưng họ vẫn có thể sống bình thường.

Còn Dục vọng lại là chuyện khác.

Ham muốn sinh lý của Seo Yuhui luôn bị đẩy lên đỉnh điểm, và cơ thể cô bị hứng tình trước mọi kích động từ bên ngoài".

[Chị không ngờ ảnh hưởng lại tệ đến mức này]

Những lời của Seo Yuhui vẫn còn đọng lại trong tâm trí cậu.

Chắc chắn cô ấy đã phải trải qua những ngày khó khăn.

Đồng thời, cậu càng thêm ngưỡng mộ cô.

Theo lẽ thường, ham muốn càng bị đè nén thì càng trỗi dậy mạnh mẽ. Seo Yuhui phải kiên cường lắm mới có thể giữ được lý trí của bản thân trong suốt thời gian qua.

Seol Jihu thở dài. Cậu cảm thấy lo lắng cho cô. Cậu muốn cô lấy lại nụ cười trên môi.

Nhưng động viên bằng lời nói suông cũng chẳng có ích gì.

Và thế là, cậu lấy ra một cái nồi và bắt đầu đun nước. Cậu nấu ramen với tất cả nhiệt huyết và tấm lòng của mình.

Seo Yuhui choàng tỉnh khi thấy một cái khay được đặt trước mặt cô.

Một bát ramen thơm ngon, một quả trứng trần nóng hổi, một đĩa kim chi đỏ rực và một bát cơm nguội. Suất Ramen đặc biệt của Seol Jihu đã sẵn sàng.

Đôi mắt cô mở to khi nhìn vào khay đồ ăn. Thấy cô ấy có vẻ ngạc nhiên, Seol Jihu khẽ mỉm cười.

"Em làm noona ngạc nhiên quá…"

Seo Yuhui bối rối, cô tỏ ra lo lắng.

"Aiigooo. Đồ ăn ngon quá, nhưng nếu ăn khuya thế này, chị sẽ bị béo lên mất".

"Huh? Em nghĩ là chị tăng thêm một hai kg cũng không sao đâu".

"Không, không được... Mỗi khi noona tăng cân, mỡ lại dồn hết vào đây".

Seo Yuhui lầm bầm trong khi đưa hai tay khẽ nâng bầu ngực lên.

'A, em không phiền đâu' - Seol định nói thế, xong lại thôi.

Sau khi hiểu được bí mật của cô, cậu nghĩ rằng mình phải ăn nói cẩn thận hơn.

Hơn nữa, người yêu cũ của cậu - Yoo Seonhwa - cũng có bộ ngực khá lớn. Nên cậu hiểu rõ những phiền toái của người ngực bự.

Họ khó có thể tìm được đồ lót và trang phục phù hợp. Vai và lưng họ thường xuyên bị mỏi.

Nhớ lại hồi còn yêu nhau, Yoo Seonhwa chỉ đi bộ quanh công viên đã đòi nghỉ chân vì đau cổ và lưng.

Vào mùa hè nóng nực, mồ hôi sẽ chảy xuống khe ngực hoặc dưới bầu ngực và khiến họ ngứa ngáy khó chịu.

Thậm chí ban đêm, đôi khi họ còn bị bóng đè.

Nhớ lại những chuyện đó, Seol khẽ nói.

"Nếu noona không ăn thì để em..."

"Không, không, chị sẽ ăn. Ôi trời, mình đã không vượt qua được cám dỗ này..."

Seo Yuhui nhanh chóng nhặt đũa lên.

"Soạp!"

Khi gắp mì vào miệng, một nụ cười hài lòng nở trên khuôn mặt cô.

"Mmn! Ngon quá!"

Seo Yuhui mải mê ăn, cho đến khi cô thấy ai đó nhìn mình.

Liếc lên, cô thấy Seol Jihu đang quan sát cô vưới ánh mắt lo lắng.

Cô nhanh chóng hiểu ra lý do khiến cậu chuẩn bị khay ramen này.

"Em xin lỗi" - Khi ánh mắt họ chạm nhau, Seol Jihu khẽ nói - "Em không ngờ chúng dám làm vậy".

Seol đang nói về việc gã khổng lồ xé áo choàng của Seo Yuhui, theo lệnh của Kishi Yukino.

Đó là một tình huống bất ngờ. Quan trọng hơn, cảnh tượng này được phát đến mọi thành phố trên Thiên đường, nên đương nhiên cô ấy sẽ bị sốc.

Cậu đoán rằng cô ấy đã cảm thấy rất xấu hổ.

"Mm... Em lo lắng cho Noona à?" - Seo Yuhui khịt mũi - "Noona cũng lo lắm. Hàng vạn người đã nhìn thấy cơ thể chị, làm sao chị lấy chồng được nữa?"

"Noona không cần phải lo lắng về điều đó."

"Em nói thế vì đó không phải là vấn đề của em, đúng không? Hay là em định chịu trách nhiệm cho chuyện này?" - Seo Yuhui tinh nghịch hỏi.

"Có chứ, em sẽ chịu trách nhiệm."

"Hnng, thật không đó? Nhỡ sau này em bỏ rơi noona thì sao?"

"Thư nhất, em không nghĩ rằng đám đàn ông sẽ ngó lơ chị, chỉ vì chị đã bị hở một chút da. Có khi cảnh tượng đó còn khiến nhiều người muốn cầu hôn chị ấy chứ".

Khi Seol Jihu trả lời một cách đùa giỡn, Seo Yuhui khẽ bĩu môi.

Seol Jihu cười khúc khích rồi hắng giọng.

"Noona, em muốn hỏi một chuyện".

Đây là một cơ hội tốt. Tâm trạng Seo Yuhui dường như đã khá hơn. Có lẽ, đây là lúc để hỏi về vấn đề đã làm cậu đau đầu suốt nhiều ngày qua.

Thấy Seo Yuhui mỉm cười và gật đầu, Seol Jihu cẩn thận hỏi.

"Thành thật mà nói, em không ngờ rằng chị lại che giấu một bí mật như vậy".

"..."

"Nhưng rồi... em chợt hiểu. Em không nhận ra chuyện này, vì noona luôn đối xử bình thường với em. Từ khi chúng tôi gặp nhau đến giờ."

"..."

"Tại sao lại thế?"

Đó là sự thật.

Kể từ khi trở thành Đại tông đồ của Luxuria, cô ấy đã tránh tiếp xúc với tất cả mọi người.

Chỉ trừ Seol Jihu.

Cô đã chuyển nhà tới Haramark để được ở gần cậu, và còn ôm cậu mỗi khi có cơ hội.

Ngay cả khi Seol Jihu chui vào giường và vùi đầu vào ngực cô, nhưng Seo Yuhui chỉ vỗ về cậu chứ không tỏ vẻ khó chịu.

Rõ ràng là cậu được đối xử đặc biệt.

Seol Jihu kiên nhẫn chờ đợi câu trả lời của cô.

Seo Yuhui đặt bát ramen xuống và cúi đầu xuống.

Cô nhìn sâu vào suy nghĩ.

Sau đó, cô khẽ thở dài và nhìn thẳng vào Seol Jihu.

"Noona cũng tò mò một chuyện...  Noona có thể hỏi em được không?"

"Huh? À, vâng."

"Tại sao Luxuria-nim lại yêu quý em như thế?"

Seol Jihu nhíu mày.

Cậu không ngờ rằng cô ấy lại nhắc đến chuyện này.

"Tất nhiên, Bảy vị thần thường ủng hộ những người Trái đất, đặc biệt là những người quan tâm đến Thiên đường. Nhưng họ sẽ không quan tâm đến tín đồ của một vị thần khác. Bởi vì, làm như thế là xâm phạm vào quyền hạn của nhau."

Seo Yuhui nhẹ nhàng nói.

"Tuy nhiên, Luxuria-nim thì rất, rất quan tâm đến em. Thật sự kì lạ. Thậm chí khi nói chuyện với chị, bà ấy còn nhắc đến em".

"Nữ- nữ thần nói về em ư?"

"Vâng. Nhưng điều đáng ngạc nhiên hơn nữa là Gula-nim không hề phản đối. Như thể có một giao ước nào đó giữa hai vị thần".

"..."

"Em có biết tại sao Luxuria-nim lại ưu tiên em như thế không?"

Seol Jihu đang chớp mắt bối rối một lúc. Cậu thực sự không biết nói gì.

Đúng là Luxuria rất quan tâm đến cậu, nhưng cậu chưa bao giờ để ý đến chuyện đó.

Trong khoảnh khắc, một sự im lặng khó xử tràn ngập bầu không khí.

Nhìn thấy khuôn mặt bối rối của Seol Jihu, Seo Yuhui mỉm cười.

"Dù sao thì... Chị không gần gũi em vì Luxuria thúc giục đâu. Chị biết rõ cảm xúc của mình hơn bất kỳ ai khác".

Seo Yuhui đặt tay lên ngực cô.

"Noona không quan tâm xem mọi người nghĩ gì về chị. Bức tường thép? Con gái của Luxuria?.. Rốt cuộc, chị cũng chỉ là một người Trái đất đang sống ở Thiên đường."

"Phải."

"Thế nên, về bản chất, chị vẫn là một cô gái bình thường."

Nói xong, Seo Yuhui hắng giọng.

"Chị không nghĩ rằng dục vọng là một điều xấu. Nếu noona ác cảm với dục vọng, chị sẽ từ chối vai trò Chấp chưởng giả ngay từ ban đầu".

Seol Jihu gật đầu và im lặng lắng nghe.

"Đúng là noona thấy đau đớn và cay đắng khi cơ thể tự động phản ứng với những kẻ mà chị khinh thường và chán ghét. Nhưng…"

Seo Yuhui ngập ngừng như thể cô vừa nghĩ đến ai đó. Thế rồi, cô nói tiếp với giọng vui vẻ.

"Nếu cơ thể noona phản ứng như thế với người mà noona yêu... và có thể tận hưởng cảm giác ân ái cùng người đó... noona sẽ rất hạnh phúc".

Seo Yuhui chắp hai tay lại và nói một cách bình tĩnh.

"Nếu đó là cảm xúc thực sự, cảm xúc từ trái tim, thì... chỉ cần nắm tay thôi cũng khiến noona hạnh phúc rồi".

Rồi cô ấy nhìn Seol Jihu và mỉm cười ngọt ngào.

"Không, noona đã rất hạnh phúc,. Thật đấy".

"Đã rất hạnh phúc".

Có nghĩa là, cô đã trải nghiệm cảm giác đó.

Seol Jihu sững sờ nhìn chằm chằm vào Seo Yuhui.

Những gì cô ấy nói thật đơn giản. Nếu đó là ảnh hưởng của Đại tội, cô sẽ cảm thấy cay đắng và chán ghét bản thân. Nhưng nếu đó là người cô yêu, cô sẽ vui vẻ đón nhận.

Và chỉ có một người như thế thôi.

"Này... Noona đã nói rõ đến mức này rồi, đừng bảo là em vẫn chưa hiểu đấy nhé".

Seo Yuhui nhìn đi chỗ khác và cười khúc khích.

Mặt Seol Jihu đỏ bừng lên.

"Uhm... Có một điều em sẽ làm ngay sau khi quay trở lại Eva."

Sau một hồi im lặng, cậu ho khẽ và lên tiếng.

"Em sẽ chiêu mộ".

"Chiêu mộ?"

"Vâng. Có một người đã giúp đỡ em hết lòng, để việc diễn ra suôn sẻ.

"…Noona hiểu rồi."

Seo Yuhui mở to mắt trước những lời của Seol Jihu. Tuy nhiên, cô từ từ mỉm cười.

Thà cậu nói như vậy còn hơn là nói "Hả? Gì cơ?" hoặc giả vờ không nghe thấy.

"Vâng. Nếu không có người này giúp đỡ, mọi chuyện sẽ vô cùng thê thảm. Có lẽ Valhalla sẽ thiệt hại nặng nề".

"Uhm."

"Cô ấy đã tự đặt mình vào nguy hiểm, thậm chí liều mạng để giúp em".

"H'm?"

Seo Yuhui nhận ra rằng, Seol Jihu đã không thay đổi chủ đề hoặc né tránh câu trả lời.

"Vì vậy, em quyết định chiêu mộ cô ấy một lần và mãi mãi. Em sẽ đặt cô ấy vào đội chủ lực của Valhalla, và để cô ấy ở bên cạnh em".

"Đ-để làm gì?" - Seo Yuhui vô tình nghiêng về phía trước.

"Để chắc chắn rằng cô ấy sẽ không bao giờ gặp nguy hiểm nữa?"

"Thế ư?"

"Phải. Rất nhiều người đang nhắm đến cô ấy, vì vậy em cần phải bảo vệ cô ấy. Hơn nữa..."

"Hơn nữa gì cơ?"

"..."
Seol Jihu mím môi trước những câu hỏi dồn dập của Seo Yuhui.

Rồi cậu nói một cách bình tĩnh.

"Nếu cô ấy muốn…"

"Thì?"

"Em có thể ở bên cạnh cô ấy mãi mãi và nấu ramen cho cô ấy mỗi ngày".

Seo Yuhui từ từ há miệng ra.

Rõ ràng là cô ấy rất ngạc nhiên.

Với khuôn mặt xinh đẹp, dáng người quyến rũ, cô ấy đã nhận được hàng trăm lời tỏ tình.

Nhưng chưa bao giờ có ai nói với cô một câu như thế cả.

À, trừ một đàn em ở trường đại học. Cậu ta nói, "Noona, chị có muốn đến phòng trọ của em và cùng ăn ramen không?

Khi nghe những lời này, cô đã cắt đứt liên lạc với cậu ta.

Nhưng hôm nay thì khác

'Ngầu... ngầu quá!'

Mặc dù những lời Seol nói cũng khá giống lời của cậu sinh viên kia, nhưng cảm giác của cô ấy quá khác biệt.

Vì ramen của Seol quá ngon, hay vì cậu ta quá ngon???

Cuối cùng, Seo Yuhui không thể giữ được tiếng cười và che miệng lại.

Seol Jihu nhìn chằm chằm vào Seo Yuhui, khi cô ấy cười khúc khích suốt một lúc lâu.

Cậu đã dốc hết can đảm để nói ra những lời ban nãy. Và bây giờ, cậu hồi hộp chờ đợi câu trả lời của cô.

"Yeah..."

Một lúc sau, Seo Yuhui ngừng cười khúc khích và nói với vẻ hạnh phúc.

"Noona nghĩ... đó là một ý tưởng rất hay. Nếu cô ấy tuyệt vời như thế, em phải giữ chặt cô ấy."

Khi cô nhấn mạnh từ "giữ chặt", khuôn mặt cô đỏ ửng như mặt trời.

"Noona cũng nghĩ vậy ư?"

"Uh,... Và noona đoán là cô ấy không từ chối đâu".

Seo Yuhui mỉm cười dịu dàng và đưa hai tay xoa má.

Seol Jihu cười rạng rỡ.

"Vậy thì tốt rồi. Được, em sẽ chiêu mộ cô Baek Haeju ngay khi chúng ta quay trở lại Eva!".

"!!!!"


---

Dịch và biên tập bởi các thành viên nhà MSN


Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
https://www.facebook.com/groups/802511883600547


Like Fanpage để ủng hộ nhóm: https://www.facebook.com/Moonsnovel


Yêu cầu các bên leech truyện giữ nguyên credit, link Fanpage và link nhóm.


MỤC LỤC


Chương 394 - Phần 2
Chương 394 - Phần 1

Chương 393 - Phần 2
Chương 393 - Phần 1

Chương 392 - Phần 2
Chương 392 - Phần 1

Chương 391 - Phần 2
Chương 391 - Phần 1

Chương 390

Chương 389 - Phần 2
Chương 389 - Phần 1

Chương 388 - Phần 2
Chương 388 - Phần 1

Chương 387

Chương 386 - Phần 2
Chuơng 386 - Phần 1

Chương 385 - Phần 2
Chương 385- Phần 1

Chương 384

Chương 383

Chương 382

Chương 381

Chương 380 - Phần 2
Chương 380 - Phần 1

Chương 379 - Phần 2
Chương 379 - Phần 1

Chương 378 - Phần 2
Chương 378 - Phần 1

Chương 377 - Phần 2 
Chương 377 - Phần 1

Chương 376 - Phần 2
Chương 376 - Phần 1

Chương 375 - Phần 2
Chương 375 - Phần 1

Chương 374

Chương 373

Chương 372 - Phần 2

Chương 372 - Phần 1

Chương 371 - Phần 2

Chương 371 - Phần 1

Chương 370 - Phần 2

Chương 370 - Phần 1

Chương 369 - Phần 2

Chương 369 - Phần 1

Chương 368 - Phần 2

Chương 368 - Phần 1

Chương 367 - Phần 2

Chương 367 - Phần 1

Chương 366 - Phần 2

Chương 366 - Phần 1

Chương 365

Chương 364 - Phần 2

Chương 364 - Phần 1

Chương 363

Chương 362

Chương 361 - Phần 2

Chương 361 - Phần 1

Chương 360 - Phần 2


Chương 360 - Phần 1

12 nhận xét:

Được tạo bởi Blogger.