Khát vọng trở về - Chương 396: Cách hỏi cung của Seol Jihu - Phần 1


Sáng hôm sau.

Đã lâu lắm rồi, Seol Jihu mới được thưởng thức bữa sáng do chính tay Seo Yuhui nấu.

Sau đó, cậu uống cà phê và lật những tờ rơi mà Kim Hannah đã mang đến.

Những tờ rơi này đã tiết lộ cặn kẽ về chuyện đã diễn ra trong những ngày qua.

- Thông báo gây sốc về vụ tập kích Valhalla!


- Vài ngày trước, một nhóm người bí ẩn đã tấn công các thành viên của Valhalla, khi họ đang tìm cách chữa trị cho Quý cô Seo Yuhui.


- Dù bị tấn công bất ngờ, Valhalla đã kháng cự quyết liệt và bắt được một vài tù binh..


- Danh tính của những kẻ này đã được hé lộ. Tổng cộng có hai mươi bốn tổ chức liên quan đến vụ việc này.


- "Chúng tôi có bằng chứng đanh thép để tố cáo các tổ chức này. Họ nên liên hệ với chúng tôi để chuộc lỗi. Nếu bất kỳ ai dám phủ nhận cáo buộc, Valhalla sẽ tự tay đi đòi công tý" - Chủ hội của Valhalla đã tuyên bố như vậy.


- Valhalla đã đưa ra một cảnh báo sắc bén. Tuy nhiên, hai mươi bốn tổ chức - bao gồm cả Sinyoung, vẫn chưa trả lời các cáo buộc của Valhalla.  Hiện tại chúng tôi đang theo dõi các thông tin tiếp theo.


- Chủ Hội Valhalla cho biết, anh ta muốn tôn vinh Tư lệnh thứ tư của Ký sinh trùng. Đây chắc chắn là một lời chế giễu ngạo nghễ!


Seol Jihu vừa đọc vừa cười khúc khích, và đưa tờ giấy lại cho Kim Hannah.

"Một bài báo tuyệt vời. Họ đã đề cập đến vấn đề một cách thẳng thắn và chi tiết. Nhờ cô cảm ơn ngài Tong Chai giúp tôi.

"Vâng. Thế.... chúng ta sẽ làm gì tiếp theo?" - Kim Hannah vừa hỏi vừa cầm lại tập tờ rơi.

"Tất nhiên là chúng ta sẽ bắt họ phải nhấc mông dậy" - Seol Jihu mỉm cười và đặt cốc của mình lên bàn - "Chúng ta sẽ mang thêm một ít củi và cho từng thanh vào đống lửa. Còn nếu họ cố gắng dập lửa, chúng ta sẽ đổ cho họ một thùng dầu."

Những lời của Seol tuôn ra trôi chảy, nhưng thể cậu đã tính toán xong xuôi.

Cậu ta định nhét lửa vào mông của tất cả các tổ chức nhân loại trên Thiên đường.

"Cậu đã tính hết đường đi nước bước rồi sao?"

"Tất nhiên rồi."

Seol Jihu cười khẩy.

"Nếu tôi bị lừa một lần, tôi có thể trách những kẻ lừa đảo. Nếu tôi bị lừa hai lần, tôi chỉ có thể trách mình".

"..."

"Tôi đã bị chúng chơi xỏ khi ở Haramark rồi. Nhưng lần này thì đừng hòng".

Seol Jihu ngáp dài, ngước lên nhìn Kim Hannah.

"Thực tế thì chúng đã cố gắng cướp lại Tổng Giám mục từ tay chúng ta rồi còn gì".

"Phải... Chúng định bịt miệng lão vĩnh viễn để che giấu manh mối. Nếu chúng thành công thì khá phiền phức" -  Kim Hannah gật gù.

- Phải. Nếu chúng bịt miệng được Tổng Giám mục, chúng chỉ cần nói mấy câu nhạt nhẽo kiểu "Chúng tôi không biết gì hết, đấy là lỗi của cá nhân, không phải lỗi của tập thể. Chúng tôi sẽ trừng phạt kẻ đó và rút kinh nghiệm". Nhưng Phi Sora đã xử lý nhanh gọn, nên chiến thuật đó phá sản rồi".

"Nhưng... Tôi e là lão già đấy không thú nhận dễ dàng đâu".

"Đương nhiên. Tôi biết, cổng Giám mục là một chính trị gia lão luyện. Tôi cá là lão đang động não để tìm ra một cái cớ nào đó".

"Có lẽ lão sẽ cố gắng giảm thiểu vai trò của mình và đổ lỗi cho đồng bọn. Xem cảnh đó chắc là vui lắm".

"Tôi không nghĩ vậy. Đằng nào chúng cũng có tội, sao phải nghe chúng tranh cãi xem tội của tên nào to hơn? Nghe chúng tấu hài làm gì!" - Seol Jihu cười khẩy - "Dù sao đi nữa, chắc 24 tổ chức kia đang bối rối lắm. Kiểu gì cũng có vài tên phạm sai lầm".

"Cậu định tận dụng những sai lầm đó để bắt bí bọn chúng, đúng không? Nên cậu mới nói là nhét từng thanh củi vào đống lửa".

"Không, không. Tôi không quan tâm chúng sẽ làm gì. Tôi chỉ muốn làm cho chúng bận rộn, để chúng không thể do thám chúng ta. Thế là đủ rồi".

'Làm cho chúng bận rộn'

Kim Hannah lẩm bẩm. Rồi cuối cùng, cô đã nhận ra.

"!!!"

Cô tự hỏi tại sao cậu lại muốn bắt sống cả năm tên cấp 6 kia. Chỉ mình Tổng Giám mục là đủ làm bằng chứng rồi. Nhưng giờ thì cô đã hiểu.

"Vậy... cậu đang cố gắng moi lời khai của năm tên kia hả?"

"Ừ. Công chúng phản ứng thế nào?"

"Họ rất tức giận."

"Với chúng ta ư? Hay là…."

"Dĩ nhiên là không. Họ tức giận với Sinyoung và 23 tổ chức kia."

Seol Jihu nở một nụ cười hài lòng: "Tốt, đó chính là điều tôi mong muốn. Khi công chúng ủng hộ chúng ta, mọi thứ sẽ dễ dàng hơn nhiều".

Thông thường, chuyện đấu đá giữa các bang hội không gây được nhiều sự chú ý. Nhưng lần này thì khác.

Vụ việc này có liên quan trực tiếp với Ký sinh trùng. Thế nên, những người Trái đất bình thường cũng không thể ngồi yên. Vì điều này đã chạm tới quyền lợi của họ.

'Cậu ta đã tính đến cả chuyện này sao?'


Kim Hannah khẽ run lên.

Như thể Seol chỉ cần một cái cớ để ra tay với tất cả 24 tổ chức kia.

'C-cậu ấy định làm gì?'


Khi cô đang nhíu mày suy nghĩ, Seol Jihu bỗng đứng dậy.

"Lần này, tốc độ là chìa khóa dẫn đến thành công. Tôi sẽ chuẩn bị mồi lửa... À quên, cô bảo rằng hôm nay đặc phái viên của Scheherazade sẽ đến Eva, phải không?"

"Huh?" - Kim Hannah mỉm cười - "Tôi quên nói với cậu đấy. Tôi vừa nhận được một cuộc gọi vào sáng nay."

"Một cuộc gọi?"

"Vâng. Nữ hoàng Charlotte Aria và Đức vua Prihi Hussey sẽ chăm sóc sứ thần của Scheherazade."

"Gì cơ? Ngài Prihi đã đến đây?" - Đôi mắt Seol Jihu mở to - "Sao ông ấy không tới Valhalla nhỉ?"

"Tôi đã mời ngài Prihi, nhưng ông ấy từ chối. Ông ấy bảo rằng cậu cần dành thời gian cho những vấn đề quan trọng hơn."

"Thế ư?"

Một nụ cười thoáng qua khóe môi Seol Jihu.

"Thật là tuyệt. Nếu Đức vua Haramark cũng giúp đỡ chúng ta, mọi thứ sẽ dễ hơn nhiều".

"Ah, và ngài ấy muốn nhờ tôi chuyển lời tới cậu" - Kim Hannah hắng giọng và nói - "Đừng nghĩ rằng đây là chuyện riêng của người Trái đất".

Nụ cười nhạt dần trên khuôn mặt Seol Jihu. Câu suy nghĩ một lúc rồi nheo mắt.

"Không phải chuyện riêng của người Trái đất."

Sau một hồi chìm vào suy tưởng, Seol Jihu liếc nhìn Kim Hannah: "Nhắn với ngài Prihi là, tôi sẽ không bao giờ quên lời khuyên đó".

Giọng cậu vang lên thật nghiêm nghị và trang trọng.

*


Cùng lúc đó, tại cung điện Hoàng gia Eva...

"Hoàn toàn vô nghĩa!"

Đặc phái viên của Scheherazade, với bộ đồ thời trang, bối rối nhìn quanh phòng. Lão hướng mắt sang trái rồi sang phải.

Nữ hoàng Eva đang ngồi trên ngai vàng và cười khúc khích. Bên cạnh cô, viên quan Phụ chính Đại thần đang nhìn hắn bằng ánh mắt khinh bỉ.

Hắn cũng thấy Công chúa Teresa của Haramark đang cố hết sức để kìm nén tiếng cười. Tướng quân Jan Sanctus thì đang chơi đùa với thanh kiếm ở thắt lưng.

Không có ai đứng về phía hắn.

Sau phút sững sờ, viên sứ thần hướng ánh mắt về phía người đàn ông vừa lên tiếng.

"N-Ngài vừa nói gì cơ?"

"Ta nói là, chuyện đó thật vô nghĩa" - Đức vua Prihi thản nhiên nhận xét .

"Ngài... ngài thật sự muốn nói như vậy với tôi sao? Tôi chính là đặc phái viên chính thức của Hoàng gia Scheherazade đấy!"

"Aigoo. Một đặc phái viên mà ăn nói thô lỗ như thé sao?"

"Hừ! Ngài quá gần gũi với bọn người Trái đất đó nên ngài bắt đầu giống bọn chúng rồi! Cả về lời nói và cách cư xử!

Gã Đặc phái viên hét lên giận dữ. Trong khi đó, Prihi vừa ngoáy tai vừa chế nhạo.

"Ờ, đúng là gần đây ta có gần gũi với một số người Trái đất. Nhưng nữ hoàng của ngươi cũng vậy mà?"

"Ý ngài là gì?"

"Ta nghe nói rằng, Nữ hoàng Scheherazade đã trở thành thú cưng của Sinyoung"

"T-Thú cưng?" - Khuôn mặt sứ giả cứng đờ ra.

"Haizz, ai mà ngờ rằng cô ấy sẽ thành ra như thế? Nữ hoàng Roe từng là một cô bé thông minh và tài ba. Thật đáng tiếc..." - Prihi tặc lưỡi và lắc đầu.

Gã đặc phái viên đỏ bừng mặt vì tức giận.

"Ngài.... ngài có dám chịu trách nhiệm cho những lời nói ban nãy không?"

"Hả? Tất nhiên."

Prihi gật đầu không do dự.

"Thậm chí ta muốn ngươi chuyển lại nguyên văn những lời này cho Roe Scheherazade. Để xem con bé định làm gì? Chiến tranh chăng?"

"H-Hả? Ngài... Ngài dám..."

"Nào nào, bình tĩnh. Ta chỉ giả định điều tồi tệ nhất mà thôi. Nếu Scheherazade muốn chiến tranh, thì Haramark cũng không ngại" - Prihi nói với một nụ cười tinh nghịch.

Nhìn khuôn mặt ông ấy chẳng có chút nghiêm túc nào. Rõ ràng ông ấy đang đùa giỡn với gã đặc phái viên.

"Không thể tin được! Đây là chuyện giữa Scheherazade và Eva! Tại sao Hoàng gia Haramark lại chõ mũi vào?" - Gã Đặc phái viên nghiến răng và rít lên.

"Chõ mũi? Ồ không. Chủ hội Valhalla, người bị tấn công trong sự kiện vừa qua, là con rể của ta. Đương nhiên ta phải can thiệp chứ".

"Con.... con rể?"

"Ngươi không biết à? Chủ hội của Valhalla là con rể của ta. Cha mẹ phải che chở cho con gái chứ, đúng không nào?"

Gã đặc phái viên sững sờ và vô tình hướng ánh mắt về phía công chúa.

Teresa đưa hai tay lên che đôi má hồng của mình, và uốn éo như thể cô ấy đang xấu hổ.

"Ta cứ ngỡ rằng Hoàng gia Scheherazade sẽ lôi những kẻ phản bội ra ánh sáng, nhưng hóa ra các người lại cố gắng che đậy những gì đã xảy ra. Đương nhiên, một người bố vợ như ta không thể ngồi im".

"Chúng tôi không cố gắng che đậy chuyện đó!"

Sau khi thở hồng hộc, đặc phái viên lại hét lên.

"Tổng Giám mục Servillo Roberto là một công dân của Scheherazade! Chỉ chúng tôi mới có quyền bắt giữ và trừng phạt ông ta. Chúng tôi chỉ yêu cầu các vị tuân thủ luật pháp của Thiên đường!"

"Tuân thủ luật pháp."

Prihi đứng dậy, và vuốt râu.

"Nghe cũng hay đấy. Nhưng không phải Scheherazade đã phá luật trước ư?"

"Ý ngài là gì?"

"Lúc những công dân Scheherazade tràn vào Haramark để gây rối, tại sao Hoàng gia Scheherazade không lên tiếng?"

"C-Chuyện đó...!"

"Hay Scheherazade muốn có một đặc quyền so với các Hoàng gia khác? Chà chà, nếu thế thì ghê đấy..."

Gã đặc phái viên cứng họng.

"Ta hy vọng Scheherazade hãy giữ lấy phẩm giá và uy tín của một Hoàng gia".

"..."

"Nếu ngươi không còn gì để nói thì quay về nhà đi"- Prihi nói với một nụ cười ranh mãnh.

Sau vài phút nghiến răng giận dữ, cuối cùng sứ thần cũng lên tiếng.

"Hoàng gia Scheherazade sẽ không bao giờ quên những chuyện đã xảy ra hôm nay."

"Ta nói rồi mà, muốn làm gì thì làm" - Prihi trả lời một cách thờ ơ - "Những người lính của Haramark đã được tôi luyện sau nhiều cuộc chiến chống lại Ký sinh trùng. Ta tin tưởng vào họ. À, hay là Scheherazade định dựa vào Sinyoung?"

Gã đặc phái viên cố gắng lên tiếng nhưng Prihi đã nhanh tay hơn.

"Haramark của hôm nay không còn là vương đô đổ nát ngày xưa nữa. Chúng ta có thể tự quyết mà không cần nghe theo yêu cầu của Scheherazade. Với lại... chà, ta lại bắt đầu đau cổ đau vai rồi!"

Prihi dừng lại và bắt đầu xoa bóp vai.

"Haizz... Nhờ thằng con rể của ta, nên những ngày qua ta luôn được ngẩng cao đầu, đến nỗi cổ và vai ta đau nhức đây này. À, ta nghe nói nó cũng rất mạnh nha~" - Đức Vua mỉa mai chọc giận sứ thần và hắn ta bắt đầu thở phì phò vì cay đắng.

Vào khoảnh khắc tiếp theo, hắn xoay người và hầm hầm bỏ đi.

MỤC LỤC


Chương 396 - Phần 2
Chương 396 - Phần 1

Chương 395

Chương 394 - Phần 2
Chương 394 - Phần 1

Chương 393 - Phần 2
Chương 393 - Phần 1

Chương 392 - Phần 2
Chương 392 - Phần 1

Chương 391 - Phần 2
Chương 391 - Phần 1

Chương 390

Chương 389 - Phần 2
Chương 389 - Phần 1

Chương 388 - Phần 2
Chương 388 - Phần 1

Chương 387

Chương 386 - Phần 2
Chuơng 386 - Phần 1

Chương 385 - Phần 2
Chương 385- Phần 1

Chương 384

Chương 383

Chương 382

Chương 381

Chương 380 - Phần 2
Chương 380 - Phần 1

Chương 379 - Phần 2
Chương 379 - Phần 1

Chương 378 - Phần 2
Chương 378 - Phần 1

Chương 377 - Phần 2 
Chương 377 - Phần 1

Chương 376 - Phần 2
Chương 376 - Phần 1

Chương 375 - Phần 2
Chương 375 - Phần 1

Chương 374

Chương 373

Chương 372 - Phần 2

Chương 372 - Phần 1

Chương 371 - Phần 2

Chương 371 - Phần 1

Chương 370 - Phần 2

Chương 370 - Phần 1

Chương 369 - Phần 2

Chương 369 - Phần 1

Chương 368 - Phần 2

Chương 368 - Phần 1

Chương 367 - Phần 2

Chương 367 - Phần 1

Chương 366 - Phần 2

Chương 366 - Phần 1

Chương 365

Chương 364 - Phần 2

Chương 364 - Phần 1

Chương 363

Chương 362

Chương 361 - Phần 2

Chương 361 - Phần 1

Chương 360 - Phần 2


Chương 360 - Phần 1

2 nhận xét:

Được tạo bởi Blogger.