Khát vọng trở về - Chương 385: Kẻ thù lộ mặt - Phần 1
Kể từ khi Seol vào Thiên đường, cậu chưa bao giờ thấy một cửa sổ trạng thái dài và phức tạp như vậy.
‘Làm sao cô ấy lại có nhiều kỹ năng như vậy? Cô ta đã học những gì thế? Nhận thức ngoại cảm? Linh lực siêu năng? Đó là cái quái gì vậy?'
Không chỉ số kỹ năng tăng lên, mà năng khiếu của cô cũng tăng theo.
"À, dù sao thì... anh đừng lo" - Eun Yuri bình tĩnh nói - "Em sẽ không để ai lấy mất Ánh sáng Trí tuệ Vĩnh cửu đâu. Với lại, việc cô ấy mắng mỏ, nghĩa là cô giáo quan tâm đến em, phải không?"
"Ừ, người xưa có câu 'Yêu cho roi cho vọt' mà".
"Chính xác."
"Tốt lắm. Chà, nếu nên đầu tư vào một loại coin nào đó, thay vì Bitcoin thì anh sẽ đầu tư vào coin Thủy Tinh Bạc".
"Loại tiền ảo gì lạ vậy? Khoan đã, ... Thủy Tinh Bạc?" - Eun Yuri nhíu mày lườm Seol Jihu.
(Note: Trong tiếng Hàn, Eun nghĩa là bạc và Yuri nghĩa là Thủy Tinh)
"…Anh đùa thôi, hehee"
"Dù sao đi nữa, uhum, có vẻ như gần đây anh khá bận rộn. Xin lỗi đã làm phiền nhé, Oppa. Em đi đây".
"Cảm ơn em."
"À mà..."
Eun Yuri dừng lại giữa chừng và quay lại với Seol Jihu.
"Gần đây có điều gì làm anh lo lắng không?"
Đôi mắt Seol Jihu mở to, rồi cậu mỉm cười.
"Nếu có thì sao? Anh có thể nhờ em giúp đỡ không?"
"Tất nhiên."
"Chuyện cũng đơn giản thôi. Nhờ em chuyển lời cho Odelette Delphine, rằng anh cần bàn với ngài Philip Muller vài chuyện".
"Thế ư?"
"Đúng. Nhưng…"
Seol Jihu hạ giọng và thì thầm.
Eun Yuri nghiêng đầu ngạc nhiên nhưng vẫn đồng ý.
"Đó là tất cả những gì em phải làm ư?"
"Đúng vậy"
"Ok...Em hiểu rồi."
Eun Yuri cúi đầu rồi rời khỏi văn phòng.
"…Hehe. Loại coin này thật tiềm năng".
Seol Jihu cười khúc khích.
Cậu rất biết ơn và tin tưởng Eun Yuri.
Nhưng lúc này, cậu không thể hài lòng.
Thời gian không phải là vô hạn.
Tám tháng đã trôi qua. Thời gian đó đủ để Ký sinh trùng hồi phục sau thất bại tại Pháo đài Tigol.
Trước khi chúng khai chiến một lần nữa, cậu phải hoàn thành mục tiêu này.
Mục tiêu cuối cùng trong ba lời thề của Seol Jihu, khi cậu rời Haramark và chuyển đến Eva.
*
Tầm bữa tối ngày hôm sau, Baek Haeju đến Thiên đường.
Seol Jihu vội nhờ cô nhắn cho Seo Yuhui, và Baek Haeju nhanh chóng mang đến cho cậu câu trả lời.
"Tôi đã liên lạc với cô Seo Yuhui. Cô ấy nói sẽ đến Thiên đường vào ngày mai".
Khoảnh khắc Seol Jihu chờ đợi, cuối cùng cũng đã đến.
Ngày mà cậu tái hợp với Seo Yuhui.
Và mở màn cho mục tiêu cuối cùng.
-------------------------------------------------- ------------------------------
Dưới bầu trời tối đen như mực, ánh trăng nhợt nhạt phủ xuống thành phố tối tăm.
Những con đường hoang vắng và lặng lẽ như một thành phố chết. Chỉ có tiếng côn trùng ríu rít không ngừng.
Cạch
Trên đỉnh một tòa nhà nọ, ai đó chợt đóng cửa sổ lại và kéo một tấm rèn màu đen xuống.
Ngay khi ánh trăng tắt lịm, bóng tối tràn ngập căn phòng.
"Xin lỗi nhé. Lũ côn trùng thật phiền nhiễu."
"..."
"Nghe như tiếng dế kêu ấy nhỉ? Điếc cả tai" - Một giọng nói già nua vang lên từ hướng cửa sổ.
"Tôi phải đợi trong bao lâu nữa đây?" - Một giọng nói khác vang lên từ trung tâm căn phòng.
Đó là một giọng nói trầm và trang nghiệm.
"Lần nào cũng hỏi câu đó. Sao anh phải vội vàng như vậy?"
Người đàn ông già nua vừa nói, vừa cười và bước từ cửa sổ về phía trung tâm căn phòng.
"Đương nhiên rồi. Tình hình này, Ký sinh trùng sẽ coi nhân loại là kẻ thù chủ chốt. Không, có lẽ chúng đã nghĩ vậy rồi."
"Tôi cũng đoán vậy. Trận chiến tại Pháo đài Tigol đã kết thúc một cách phi thường, khiến cho bất kỳ ai cũng phải kinh ngạc. Nhưng không phải như thế cũng tốt sao? Họ đã giành chiến thắng trong cuộc chiến quan trọng đó, và..."
"Tốt? Đừng nói chuyện hài hước" - Giọng nói trang nghiêm vang lên, nghe hơi cáu kỉnh.
"Ông nghĩ rằng Ký sinh trùng sẽ diệt vong chỉ vì một hoặc hai thất bại đơn giản đó? Không, hoàn toàn không. Đội quân Ký sinh trùng là những kẻ bất tử. Dù thất bại nặng nề đến mấy, chúng chỉ cần nghỉ ngơi một thời gian và sẽ hồi phục lại lực lượng như ban đầu".
"..."
"Chưa hết. Cây thế giới? Chấp Chưởng Giả? Liên đoàn? Tất cả đều là vô nghĩa khi đối mặt với sức mạnh tuyệt đối của Trùng hậu. Một nửa quân đội Liên bang đã bị quét sạch, khi Trùng hậu xuất hiện trên chiến trường".
"Hmm. Thật khó tin, nhưng tôi cũng được nghe những báo cáo tương tự".
"Đấy là mụ ta chưa hồi phục sức mạnh đâu đấy. Thử nghĩ xem, nếu mụ ta ở trong trạng thái hoàn hảo thì sao?...."
Giọng nói gay gắt đầu dịu lại.
"Từ khi tên khốn họ Sung đó phản bội, có lẽ mụ đã bắt đầu hồi phục thần tính rồi. Không biết mụ đã hồi phục được bao nhiêu phần công lực?"
"..."
"Khi mụ ta hoàn toàn hồi phục... Chà, nhân loại coi như tàn đời. Tôi tin là nhân loại không thể cầm cự được lâu như Liên bang đâu".
"Phải...Đó là sự thật" - Người đàn ông già nua khẽ cười khúc khích.
"Nếu tất cả mọi thứ xảy ra theo dự đoán của anh, thì tình hình hiện tại của chúng ta không khác gì con ếch ngồi trong chậu nước sôi".
Ông già dừng một lát rồi nói tiếp.
"Đấy là trong trường hợp mọi thứ diễn ra như lời anh nói".
"Ý ông là tôi đã quá bi quan?"
"Không, không, anh đừng hiểu lầm. Cảnh giác là tốt... Nhưng, sao không tập trung vào hiện tại mà cứ băn khoăn chuyện tương lai xa xôi?"
"Ý ông là gì?"
'Tôi đồng ý rằng Ký sinh trùng sẽ không nhân nhượng với nhân loại. Nhưng điều đó có nghĩa là, bây giờ họ sẽ phải đối phó với hai phe cùng một lúc. Điều đó đâu phải là chuyện dễ dàng?"
"Chết tiệt! Ông tưởng tôi không biết hả?"
Người kia gắt lên.
"Ông lạc quan quá đấy. Chiến thắng của nhân loại, tính đến giờ phút này, chỉ là một chuỗi những sự may mắn kỳ diệu".
"..."
"Trong tương lai, loài người sẽ phải chịu nhiều cuộc tấn công ác liệt. Ông nghĩ nhân loại có thể chặn được hết không? Tôi cá là không. Và nếu Ký sinh trùng vượt qua được biên giới - dù chỉ một lần - nhân loại sẽ bị quét sạch".
Theo quan điểm của người đàn ông này, loài người không có khả năng tấn công Ký sinh trùng. Nhân loại chỉ có thể gồng mình chống đỡ như một bao cát.
"Hãy bình tĩnh. Có lẽ anh hiểu nhầm tôi rồi".
Giọng nói già nua vẫn bình thản, trái ngược với thái độ nóng nảy của người đối diện.
"Tôi không bảo rằng chúng ta nên dốc sức chống lại Ký sinh trùng. Điều tôi muốn nói là…."
Những nếp nhăn quanh miệng ông hằn lên trong bóng tối.
"Chúng ta nên đặt mình vào vị trí của chúng trong giây lát. Anh nói đúng. Chỉ cần thành công một lần, Ký sinh trùng sẽ giành chiến thắng. Nhưng thời gian qua, chúng luôn thất bại trong khoảnh khắc quan trọng nhất. Chắc hẳn chúng rất thất vọng, đúng không nào?"
"..."
"Thử nghĩ xem. Trong hoàn cảnh đó, chúng sẽ nghĩ gì khi nhận được một ân huệ?"
"..."
"Chúng ta nên tận dụng tình hình hiện tại. Một miếng khi đói bằng một gói khi no. Trong gian khó, mỗi sự giúp đỡ đều quý giá. Anh hiểu ý tôi chứ?"
"Ông nói đúng, nhưng..."
Người đối diện khịt mũi chế nhạo.
"Ông có thấy mình đạo đức giả không? Ông nói với người khác một đằng rồi hành động một nẻo..."
"Người châu Á có một câu thành ngữ là "ném đá dò đường".
Giọng nói già nua vẫn bình thản.
"Đó là câu thành ngữ yêu thích của tôi. Những người già, giống như tôi, sẽ hiểu rõ câu thành ngữ đó. Những con đường trông có vẻ an toàn, có khi lại mục nát đến nỗi sẽ sụp đổ chỉ vì một cục đá".
"Hehee. Thế ông đã bao giờ nghe câu nói này chưa? 'Thời gian la vàng bạc'"
"Kẻ địch của chúng ta không phải một lũ ngốc".
Đột nhiên giọng nói già nua trở nên nghiêm nghị.
"Không phải tôi không quan tâm đến thời gian, nhưng càng quan sát thì tôi càng bối rối. Gần một năm đã trôi qua, nhưng tôi vẫn cảm thấy kế hoạch chưa chu toàn".
"Vậy ý ông là... Ông chỉ hành động sau khi mọi câu hỏi đã được giải đáp?"
"Đúng vậy. Đừng quên rằng, ngay cả Nữ hoàng Ký sinh trùng cũng không thể ngăn được 'kẻ đó'."
"..."
"Một sự trùng hợp? Một phép lạ? Có lẽ là vậy. Nhưng tôi không bao giờ ra tay nếu chưa chắc chắn thành công. Chỉ khi nào vô hiệu hóa được phép màu của 'kẻ đó', tôi mới có thể yên tâm".
Nói đến đó, ông ta thở dài.
Sau một hồi im lặng...
"Chúng ta chỉ có một cơ hội thôi" - người đối diện đứng dậyvà nói - "Sẽ không có cơ hội thứ hai. Chúng ta phải chứng minh giá trị của mình ngay trong lần đầu tiên."
Cạch.
Cánh cửa mở ra, và ánh sáng lóe lên, rồi một hình bóng nhanh chóng biến mất.
'Chứng minh giá trị của chúng ta trong lần thử đầu tiên... Liệu có được không?'
Người già nua kia lẩm bẩm gì đó, rồi cũng nhanh chóng rời đi.
Căn phòng trống vắng đã yên tĩnh trở lại.
Chỉ còn nghe thấy tiếng ríu rít của côn trùng.
---
Dịch và biên tập bởi các thành viên nhà MSN
Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
https://www.facebook.com/groups/802511883600547
Like Fanpage để ủng hộ nhóm: https://www.facebook.com/Moonsnovel
Yêu cầu các bên leech truyện giữ nguyên credit, link Fanpage và link nhóm.
MỤC LỤC
Chương 385 - Phần 2
Chương 385- Phần 1
Chương 384
Chương 383
Chương 382
Chương 381
Chương 380 - Phần 2
Chương 380 - Phần 1
Chương 379 - Phần 2
Chương 379 - Phần 1
Chương 378 - Phần 2
Chương 378 - Phần 1
Chương 377 - Phần 2
Chương 377 - Phần 1
Chương 376 - Phần 2
Chương 376 - Phần 1
Chương 375 - Phần 2
Chương 375 - Phần 1
Chương 374
Chương 373
Chương 372 - Phần 2
Chương 372 - Phần 1
Chương 371 - Phần 2
Chương 371 - Phần 1
Chương 370 - Phần 2
Chương 370 - Phần 1
Chương 369 - Phần 2
Chương 369 - Phần 1
Chương 368 - Phần 2
Chương 368 - Phần 1
Chương 367 - Phần 2
Chương 367 - Phần 1
Chương 366 - Phần 2
Chương 366 - Phần 1
Chương 365
Chương 364 - Phần 2
Chương 364 - Phần 1
Chương 363
Chương 362
Chương 361 - Phần 2
Chương 361 - Phần 1
Chương 360 - Phần 2
Chương 360 - Phần 1
Chương 359 - Phần 2
Chương 359 - Phần 1
Chương 358
Chương 357
Chương 356
Chương 355
Chương 354
Chương 353
Chương 352
Chương 351 - Phần 2
Chương 351 - Phần 1
Chương 350
Chương 349
Chương 348 - Phần 2
Chương 348 - Phần 1
Chương 347 - Phần 2
Chương 347 - Phần 1
Chương 346 - Phần 2
Chương 346 - Phần 1
Chương 345 - Phần 2
Chương 345
Chương 344
Chương 343 - Phần 2
Chương 343 - Phần 1
Chương 342 - Phần 2
Chương 342 - Phần 1
Chương 341
Chương 340 - Phần 2
Chương 340 - Phần 1
Chương 339 - Phần 2
Chương 339 - Phần 1
Chương 338
Chương 337
Chương 336
Chương 335 - Phần 2
Chương 335 - Phần 1
Chương 334
Chương 333
Chương 332
Chương 331
Chương 330
Chương 329
Chương 328
Chương 327
Chương 326
Chương 325
Chương 324
Chương 323
Chương 322
Chương 321
Chương 320
Chương 319
Chương 318
Chương 317
Chương 316
Chương 315
Chương 314
Chương 313
Chương 312
Chương 311 - Phần 2
Chương 311 - Phần 1
Chương 310
Chương 309
Chương 308
Chương 307
Chương 306
Chương 305
Chương 304
Chương 303 - Phần 2
Chương 303 - Phần 1
Chương 302
Chương 301 - Phần 2
Chương 301 - Phần 1
Chương 300
Bây h là đánh bên trong đây
Trả lờiXóaBây h là đánh bên trong
Trả lờiXóa2 ông nào vậy ta :)) tính phản à
Trả lờiXóa