Khát vọng trở về - Chương 392 : Rạp Chiếu phim khổng lồ - Phần 2



Mặt khác, cũng tại thành phố đó, ngôi đền Luxuria đã trở nên hỗn loạn.

Không, nói chính xác hơn, thay vì ồn ào thì nó bị nhấn chìm trong sự im lặng ặng nề.

Sự căng thẳng nhanh chóng bùng nổ.

"T-Tổng Giám mục."

Một nữ linh mục bước lên và giục ông già.

Mãi đến lúc đó, Tổng Giám mục Roberto Servillo mới choàng tỉnh.

Ông ta vẫn không thể nhận thức được tình hình quá bất ngờ này. Nhưng có một điều chắc chắn.

Mọi nước đi của ông ta đã sai lầm. Quá sai lầm.

"Chúng tôi đã niêm phong lối vào rồi. Xin ngài nhanh lên…!"

Khoảnh khắc tiếp theo, Tổng giám mục đẩy nữ linh mục sang một bên và chạy ra khỏi phòng.

Tên của ông đã được đề cập trực tiếp, nhân chứng vật chứng đã rõ ràng, và thậm chí cả Ký sinh trùng cũng lộ hiện.

Giờ thì ông ta chẳng còn cách nào để cứu vãn tình hình, nên chỉ có thể trốn về Trái đất.

Là một kẻ đã dùng thủ đoạn để vươn lên vị trí giám mục, khả năng phán đoán và phản ứng nhanh nhạy của ông ta rất đáng khen.

Vấn đề là kẻ thù của ông ta đã đi trước vài bước.

KWANG!

Khi ông ta chạy xuống tầng một và chạy về phía cổng dịch chuyển, cánh cổng đền thờ bỗng bật tung.

Khoảng năm người nhanh chóng lao vào.

"Xin chào ~! Chúng tôi là đội 1 của Valhalla"

Người phụ nữ tóc đỏ đang đi đầu, vừa đi vừa la lớn.

"Chắc các người cũng biết tại sao chúng tôi đến đây rồi, phải không nà ~"

KEENG!

Phi Sora rút trường kiếm ra, và nhắm vào vị Tổng giám mục đang sững sờ.

"Chúng tôi chỉ bắt một tên phản bội chó chết, những người còn lại có thể tiếp tục xem phim. Tất nhiên, nếu các bạn thích vui đùa một lúc thì... nhào vô!"

"Các ngươi định làm gì đấy!?"

Nữ linh mục cận vệ của Tổng Giám mục, gầm lên khi nhìn thấy những kẻ xâm nhập.

"Các ngươi nghĩ mình đang ở đâu? Đây là ngôi nhà thiêng liêng của Nữ thần Luxuria! Các ngươi không thuộc về nơi này!"

"Ồ thế cơ à?"

"Việc của đền thờ hãy để đền thờ giải quyết! Hãy rời khỏi nơi này ngay lập tức!"

"Ugh, ghê nhỉ?" - Phi Sora khịt mũi - "Tôi nghĩ là nữ thần cũng không thích thế đâu! Sau khi xong việc, tôi sẽ xin lỗi thần Luxuria. Chắc thần sẽ không giận đâu nhỉ".

"Ngươi nói cái quái..."

Trước khi nữ linh mục kịp la hét, một giọng nói gợi cảm bỗng vang lên trong đền thờ.

[Được thôi, cứ tự nhiên.]


Nữ linh mục nao núng vì sốc. Ngay cả Phi Sora trông cũng bối rối vì không ngờ  Luxuria lại đáp lời cô.

"Chà... Chắc Nữ thần cũng khó chịu khi những kẻ phản bội khi cosplay thành Linh mục và điều hành đền thờ".

CHÍU!

Trước khi cô kịp nói xong, một tia sáng lóe lên

Một chùm ánh sáng nóng bỏng phát ra từ cây thánh giá của nữ Linh mục kia. Thế nhưng, trước khi chùm tia sáng kịp chạm tới Phi Sora, nó đã bật ngược lại và bao trùm nữ Linh mục.

Cô ta ngã lăn xuống và la hét đau đớn.

Phi Sora chớp mắt.

Trước khi cô kịp nhận ra, Yi Sungjin đã giơ khiên lên và đứng trước mặt cô.

"Wow. Tấm khiên xịn quá. Nó có hiệu ứng phản đòn à?" - Phi Sora ngơ ngác hỏi, khi thấy khói lên từ tấm khiên.

"Uhm. tôi được chia món đồ này sau chuyến thám hiểm lần trước" - Yi Sungjin vừa trả lời vừa chỉnh lại kính của mình.

"Hoh. Mấy tên đó cũng hào phóng nhỉ".

Nắm lấy vai Yi Sungjin, Phi Sora lấy đà và bay lên.

"Tôi nói rồi, nếu các bạn thích vui đùa một lúc thì cũng được thôi".

Hạ cánh trên sàn nhà, Phi Sora dùng thanh trường kiếm xiên thẳng vào đầu nữ Linh mục, như người ta xiên một con nhái.

Một tiếng hét ngắn phát ra, rồi tắt lịm.

"Huự".

Phi Sora nâng thanh kiếm lên, và vẫy vẫy để hất thân thể của linh mục kia ra.

"Nhưng mà, đã có gan chơi thì phải có gan chịu, nhớ chưa?"

"Kiiik! Kaaaaaak!"

Linh mục hộ vệ gào lên thảm thiết và giãy chết.

Phi Sora giơ chân đá cái xác của cô ta ra.

Nhìn cảnh tượng đó, những người khác run rẩy lùi lại.

Chính lúc đó.

Koong!

Đường dẫn đến cổng Dịch chuyển đã bị Marcel Ghionea chặn lại.

Sau nửa giây suy nghĩ, Tổng Giám mục đã quay đầu bỏ chạy.

Ông ta đang chạy tới kho lưu trữ của ngôi đền.

"Hmm?!"

Marcel Ghionea đang chuẩn bị bắn thì hạ cây cung của mình xuống.

Đó là bởi vì anh ta có thể thấy một trong những đồng đội của mình đang chạy theo Tổng Giám mục.

"Hộc! Hộc!"

Tổng giám mục đang chạy điên cuồng, đột ngột cảm thấy kỳ lạ.

Không khí xung quanh trở nên nặng nề, và trọng lực xung quanh dường như đã trở nên mạnh mẽ hơn một cách đột ngột.

Đó không phải là ảo giác. Dù ông ta cố gắng vùng vẫy, nhưng ông ta không thể chạy xa được nữa.

Mặc dù vậy, Tổng Giám mục vẫn cố gắng bước đi.

"Hiya! Hôm nay là một ngày phù hợp để tập chạy, phải không nào?"

Trong khoảnh khắc tiếp theo, ông ta giật mình.

Một cô gái đang chạy bên cạnh ông ta. Không, cô ta đang bay.

"Nhưng ông đang đi đâu thế? Đây đâu phải lối về nhà? À, chắc ông muốn lấy đồ trong kho lưu trữ hả?"

Cô gái vừa hỏi vừa chạy bộ trong không khí.

Tổng giám mục nhìn chằm chằm vào cô gái với đôi mắt bàng hoàng, rồi cầm cây thánh giá treo trên cổ.

"Heyy!?"

Yi Seol-Ah, người đang nở nụ cười hồn nhiên, chợt nhíu mày.

"Sao ông không trả lời tôi? Thật bất lịch sự!"

Hét lên giận dữ, cô xoay người trong không trung để né chùm sáng từ cây thánh giá. Đôi chân cô đạp thẳng vào cổ lão.

"Ặc!"

RẦM!!

Ngay khi vị Tổng Giám mục cố gắng bò dậy...

CHOANG!

Ông sững sờ khi nghe thấy tiếng kính vỡ. Và có gì đó đang đung đưa trên đầu.

Khi ông ta lén lút nhìn lên, Tổng Giám mục thấy mội mũi tên đang găm sâu vào tưởng.

"Hả? Cậu bảo mình không được đánh vào mặt lão á? Rằng lão sẽ chết á? Ờ ờ, Aura nói đúng. Nhưng một kẻ phản bội thì còn đáng chết hơn cả Ký sinh trùng nữa!"

Vị giám mục nhìn chằm chằm vào Yi Seol-Ah, mồ hôi tuôn ra như tắm. Trông như thể ông ta đã già đi 10 tuổi.

Tay Yi Seol-Ah vẫn đang cầm cung tên, và những mũi tên tỏa ra mana mãnh liệt như lốc xoáy.

"..."

Nhận ra rằng không có cách nào trốn thoát, ông ta run run co người lại.

Đúng lúc ấy...

"Tên khốn này!"

Maria chạy đến và vồ lấy Tổng giám mục.

"Mày dám lừa bọn tao hả? Dám chống lại Valhalla hả!? Lại còn tự xưng là Tổng Giám mục cao quý nữa! Mày chỉ là kẻ phản bội chết tiệt!"

Cô tát vào mặt lão hết lần này đến lần khác, với hai hàng nước mắt chảy dài trên khuôn mặt.

'Có lẽ cô ấy đang bị sốc vì cô ấy cũng là một linh mục của Luxuria' - Yi Seol-Ah thầm nghĩ - 'Chà, mình có thể hiểu được tại sao cô ấy đang bật khóc... Huh? Nhưng sao cô ấy lại vừa khóc vừa cười?"

Những lời của Maria rất hoàn hảo trong hoàn cảnh này. Vấn đề là động tác tay của cô thật kỳ quái.

Sau khi bắt được kẻ thù, thường thì người ta sẽ vô hiệu hóa chúng hoặc trói chúng lại. Nhưng…

"Mày là Tổng Giám mục chứ gì! Cấp 6 chứ gì!"

Maria đang bận lột sạch các vật phẩm của Tổng Giám mục, bao gồm cả thánh giá và con dấu.

"Thằng chó này…? Nhìn xem, mày vơ vét của mọi người bao nhiêu thứ!"

Maria vừa chửi vừa cởi quần áo của Tổng giám mục trong nháy mắt.

"Con mẹ mày thằng chó này, đồ độc ác đê tiện khốn nạn bỉ ổi! Tao phải điều tra kỹ lưỡng xem mày còn che giấu gì không! Mở kho đồ ra mau! Nhanh lên kẻo bà đập chết mày bây giờ!"

Maria gầm lên và sau đó nắm tóc Tổng giám mục, kéo ông ta lê lết qua hành lang.

Yi Seol-Ah định hỏi xem cô định đi đâu, nhưng rồi khựng lại.

Con ngươi của Maria đã hóa thành hai đồng đô la bằng vàng.

"Ôi trời"

Phi Sora thở dài khi nhìn Maria.

"Cô ta có thể hành xử lịch sự một chút được không? Tại sao đội của mình không có ai bình thường vậy?"

Cô lắc đầu, vẩy vẩy thanh kiếm và chạy theo Maria.

Phi Sora không nhận ra rằng Yi Sungjin đang khịt mũi.

"Chị có tư cách để nói câu đó à?"

Yi Sungjin lẩm bẩm, khi nhớ lại những màn múa kiếm của Phi Sorra, và câu ca "Đừng gọi tôi là người đàn bà độc ác".

"Cậu nói đúng."

Marcel Ghionea bước lên và đặt tay lên vai Yi Sungjin.

"Tuy nhiên, nếu cậu là một người đàn ông, hãy hiên ngang nói ra suy nghĩ của mình trước mặt người đó. Đừng nói xấu sau lưng như thế này".

"…Chà... Vậy... Anh có thể làm gương cho em một lần được không, anh Ghionea?"

"Một người đàn ông sẽ không bao giờ đùn đẩy trách nhiệm của mình cho người khác"

Nói xong, Marcel Ghionea nhanh chóng chạy theo Phi Sora.

Yi Sungjin lặng lẽ thở dài.
---

Dịch và biên tập bởi các thành viên nhà MSN


Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
https://www.facebook.com/groups/802511883600547


Like Fanpage để ủng hộ nhóm: https://www.facebook.com/Moonsnovel


Yêu cầu các bên leech truyện giữ nguyên credit, link Fanpage và link nhóm.


MỤC LỤC


Chương 393 - Phần 2
Chương 393 - Phần 1

Chương 392 - Phần 2
Chương 392 - Phần 1

Chương 391 - Phần 2
Chương 391 - Phần 1

Chương 390

Chương 389 - Phần 2
Chương 389 - Phần 1

Chương 388 - Phần 2
Chương 388 - Phần 1

Chương 387

Chương 386 - Phần 2
Chuơng 386 - Phần 1

Chương 385 - Phần 2
Chương 385- Phần 1

Chương 384

Chương 383

Chương 382

Chương 381

Chương 380 - Phần 2
Chương 380 - Phần 1

Chương 379 - Phần 2
Chương 379 - Phần 1

Chương 378 - Phần 2
Chương 378 - Phần 1

Chương 377 - Phần 2 
Chương 377 - Phần 1

Chương 376 - Phần 2
Chương 376 - Phần 1

Chương 375 - Phần 2
Chương 375 - Phần 1

Chương 374

Chương 373

Chương 372 - Phần 2

Chương 372 - Phần 1

Chương 371 - Phần 2

Chương 371 - Phần 1

Chương 370 - Phần 2

Chương 370 - Phần 1

Chương 369 - Phần 2

Chương 369 - Phần 1

Chương 368 - Phần 2

Chương 368 - Phần 1

Chương 367 - Phần 2

Chương 367 - Phần 1

Chương 366 - Phần 2

Chương 366 - Phần 1

Chương 365

Chương 364 - Phần 2

Chương 364 - Phần 1

Chương 363

Chương 362

Chương 361 - Phần 2


Chương 361 - Phần 1

11 nhận xét:

  1. =))) Ông ghionea né nhanh thế

    Trả lờiXóa
  2. Cảm ơn nhóm dịch nhiều ạ,4 chương trong ngày e cứ tưởng là tết á :))

    Trả lờiXóa
  3. Vào nhìn thấy 5 chương tưởng nhìn nhầm :))) thanks nhóm dịch.

    Trả lờiXóa
  4. Ai donate giúp ad #Đào 1 củ đi auto có nhiều chap nhé =)))

    Trả lờiXóa
  5. Dẫn là maria lúc như vậy dẫn hk quên đến vàng và tiền

    Trả lờiXóa
  6. :))) check thử th ai dè thuốc tới nhiều thế

    Trả lờiXóa
  7. Né nhẹ, ghionea 3 tỉ thông thạo

    Trả lờiXóa
  8. đọc khúc bà Maria thì cười ỉa :))

    Trả lờiXóa

Được tạo bởi Blogger.