Khát vọng trở về - Chương 312: Quyết tâm của Eun Yuri



Sau khi sạc năng lượng bằng bộ ngực của Teresa - nguồn năng lượng quý giá không thua gì Seo Yuhui, Seol Jihu đã tỉnh táo hơn một chút.

Trước khi họ chia tay, Teresa đã đưa ra một yêu cầu. Cô ấy bảo rằng đó không phải là yêu câu gì khó khăn, chỉ là cô muốn cậu đóng dấu vào một bản hợp đồng.

Nghi ngờ rằng đó có thể là một hợp đồng hôn nhân, Seol Jihu run run đọc kỹ nội dung của nó, thế rồi cậu tròn mắt ngạc nhiên.

"Công chúa. Đây là…"

"Hợp đồng Truy Mệnh".

Teresa giải thích.

"Về cơ bản, đó là một ma cụ cho phép chủ hợp đồng quan sát sinh mạng của người khác. Nó sẽ cho em biết tình trạng của anh, bất kể anh đang ở đâu."

"Vậy là... nó sẽ hiển thị xem tôi còn sống hay đã chết?"

"Vâng. Nếu không có gì xảy ra với anh, hợp đồng vẫn bình thường như cũ. Nhưng nếu anh gặp tình huống nguy hiểm, nó sẽ bốc cháy. Và... lỡ như anh chết... hợp đồng sẽ hóa thành một đống tro tàn."

Seol Jihu gật đầu. Cậu hiểu tại sao Teresa lại lấy tờ giấy này ra.

’Đây là một ý tưởng hợp lý'.

Hành động của các nhân vật chủ trọng yếu như Teresa và Cinza, hoàn toàn dựa trên kết quả của đoàn thám hiểm do Seol Jihu dẫn đầu. Nếu họ không thể hồi sinh Cây thế giới, thì những người kia có đến pháo đài Tigol cũng chỉ nạp mạng cho Ký sinh trùng mà thôi.

Seol không muốn nghĩ tới tình huống xấu nhất này, nhưng nếu điều đó thực sự xảy ra, thì quân đội nhân loại phải rút lui càng nhanh càng tốt. Và hợp đồng này sẽ giúp họ nắm bắt thông tin nhanh hơn.

"Tôi hiểu rồi."

Seol Jihu đặt dấu ấn của mình vào hợp đồng mà không hề do dự.

Teresa nhìn cậu với nét mặt u sầu, cẩn thận lên tiếng lần nữa.

"Tốt lắm. Còn một tấm hợp đồng nữa bên dưới. Đóng dấu nốt đi."

Seol Jihu mở tờ hợp đồng bên dưới ra, cẩn thận xem xét. Thế rồi, cậu vội ném con dấu đi chỗ khác, trong nỗi sợ hãi vô cùng.

Teresa nghiêm giọng hỏi:

"Anh đang làm gì đấy? Tại sao anh không đóng dấu?"

"Nhung... Cái này là hợp đồng tạo em bé! Công... công chúa định làm gì vậy?"

"Còn làm gì nữa. Hôm nay là "ngày không an toàn" của em, nên tỷ lệ thành công sẽ cao hơn. Chúng ta sẽ xong việc sớm thôi".

"Cái quái gì thế? Ngày không an toàn là cái quái gì, tại sao chúng ta lại cần phải làm điều đó?"

(Note: Cho bạn nào chưa biết, "ngày không an toàn" nghĩa là ngày phụ nữ dễ mang thai).

"Vì nếu có điều gì đó xảy ra với anh, em cũng chẳng thiết sống nữa. Nhưng nếu chúng ta có một đứa con, ít nhất em sẽ có động lực để sống tiếp. Để nhìn đứa con của chúng ta khôn lớn vả trưởng thành".

Seol Jihu không nói nên lời khi thấy Teresa bình thản giảng giải cho cậu. Giọng công chúa hoàn toàn nghiêm túc, cô ấy không đùa chút nào. Thậm chí cô còn cho rằng đó là một ý tưởng tuyệt vời.

"Công chúa! Đừng có nói gở! Cô nên chúc tôi trở về an toàn chứ!"

"Tất nhiên, em sẽ cổ vũ cho anh!"

"Thế thì tại sao lại lôi cái hợp đồng này ra?"

"Hợp đồng này làm sao? Chả có vấn đề gì cả!"

"Cô định làm thật đấy à?"

"Đương nhiên, em là một người phụ nữ thực tế! Anh không biết chuyện đó à?"

Cuối cùng, cô gái và chàng trai trẻ cãi nhau ỏm tỏi. dù lâu lắm rồi họ không gặp nhau.

Tuy nhiên, một cuộc cãi vã giữa hai vợ chồng cũng chẳng thể kéo dài. Một lúc sau, hai người bật cười, ôm nhau và chia tay.

*

Tối hôm đó, Jang Maldong trở về.

Seol Jihu chào Park Woori và Yoo Yeolmu, những người mà cậu không gặp trong một thời gian dài.

Cả hai trông rất vui khi thấy cậu ta, nhưng họ nhanh chóng trốn thoát về phòng. Khuôn mặt của họ đầy mệt mỏi, có vẻ Jang Maldong đã bắt họ luyện tập như trâu,

Eun Yuri cũng vậy, nhưng cô vẫn nán lại để nghe câu chuyện của Seol Jihu.

"Vậy là con lại nhận một nhiệm vụ khó khăn khác."

Jang Maldong thở dài sau khi nghe lời giải thích của cậu.

"Cứu vớt cõi Linh hồn..."

Đừng nói đến nhân loại, ngay cả Liên bang cũng cho rằng đây là một nhiệm vụ bất khả thi.

Seol Jihu đã cố gắng đưa ra một phương pháp, nhưng Jang Maldong vẫn lo lắng cho cậu ta. Mặc dù vậy, Jang Maldong không thể cản Seol Jihu vì ông biết rằng đó là việc phải làm.

"Hãy cẩn thận đấy."

"Lão sư đừng lo. Có rất nhiều người sẽ giúp con. Nhiều hơn thầy nghĩ cơ đấy!"

"Tốt lắm. Ít nhất thì cũng có một điểm sáng giữa tương lai u ám này".

Như mọi khi, hai người trò chuyện khá nhanh gọn. Jang Maldong khuyên cậu nên nghỉ ngơi một chút, nhưng Seol Jihu vẫn rời khỏi văn phòng.

Cậu ấy muốn đến quán rượu quen thuộc để thưởng thức những món khoái khẩu. 

Dù cậu định đi một mình, nhưng Eun Yuri vẫn lẽo đẽo đi theo cậu. 

Cô lặng lẽ đi đằng sau Seol, miệng lầm bầm như muốn nói gì đó.

Seol Jihu cũng không ngại chuyện đó.

Cậu rủ cô ngồi vào bàn gỗ và bắt đầu tán dóc đủ chuyện trên trời dưới biển. Về kết quả tập luyện của cô, về cách cô tập luyện và về cả quán rượu này.

"Quán rượu này là điểm khởi đầu của anh"

Sau khi dốc cạn ly, Seol Jihu nói với giọng khàn khàn trong khi nhìn xung quanh. Giọng nói của cậu bị át đi bởi những tiếng reo hò của những người Trái đất xung quanh.

"Đây là nơi mọi thứ bắt đầu. Anh gia nhập đội thám hiểm của Samuel, với tư cách là cu li khuân vác, gặp gỡ các thành viên Carpe Diem, đến Khu rừng từ chối và gặp Flone..."

"Uhmm..."

"Chưa hết. Còn rất nhiều thứ đã diễn ra ở quán rượu này. Khi anh tìm kiếm đồng đội làm nhiệm vụ. Khi anh vướng vào một vụ ẩu đả... Chà, một nơi đầu hoài niệm".

"..."

"Nhưng mà, em có biết điều gì xuất hiện trong đầu anh mỗi khi có chuyện gì xảy ra không?"

"Không."

"Ah! Để anh nói cho mà nghe! Đó là, anh muốn..."

Seol cảm thấy cậu bắt đầu nói nhảm, nhưng cậu không quan tâm và tiếp tục huyên thuyên.

"Ừm, anh muốn có thể trở lại nơi đây, cùng với bạn bè của mình, cười và nói chuyện với nhau và uống cùng nhau một lần nữa"

Eun Yuri, người đang âm thầm làm dũng sĩ diệt mồi nhậu, đột nhiên sững người khi nghe câu này..

"Lần này... anh có thể làm được điều đó hay không? Chà, ai mà biết được..."

Seol Jihu cười khúc khích một cách mệt mỏi.

"Nếu lần này cũng có thể làm thế... thì thật tuyệt".

Khi cậu bất ngờ thọc tay vào túi quần, bỗng nhiên...

"... Oppa."

Eun Yuri khẽ lên tiếng.

"Huh?"

"Em muốn tham gia đoàn thám hiểm đó"

"Không."

Seol Jihu từ chối thẳng thừng.

"Nhưng...  em đã phát triển mạnh mẽ hơn nhiều so với lúc ở Khu Trung lập. Trình độ thể chất của em đã tăng lên và khả năng ma thuật của em cũng vậy."

Eun Yuri đã cố gắng biện bạch để mong Seol Jihu cho phép cô tham gia vào cuộc thám hiểm sắp tới nhưng...

"Anh biết. Anh biết rằng em rất tuyệt vời, Eun Yuri".

Seol Jihu lắc đầu.

"Tuy nhiên, chúng ta đã có một Pháp sư trong đội thám hiểm. Thậm chí là một Pháp sư rất xuất sắc nữa".

"Có hai Pháp sư càng tốt chứ sao? Em sẽ không làm vướng chân mọi người đâu!"

Seol Jihu ngẩng mặt lên.

"Đây là những gì anh muốn nói."

Giọng cậu bỗng trở nên trầm xuống.

"Đó chính là vấn đề".

Eun Yuri, người đang nghiêng về phía trước để lắng tai nghe những lời lè nhè của Seol Jihu trong quán rượu, đột ngột run rẩy.

Gã say xỉn trước mặt cô đã biến mất, thay vào đó là một người đàn ông với ánh mắt sáng quắc và sắc sảo.

Đây là lần đầu tiên Eun Yuri nhìn thấy khuôn mặt khác của Seol Jihu.

"Hiện tại, Ngôi sao của Avarice là người đứng trên đỉnh cao của Ma pháp và là một Chấp chưởng giả, được một vị thần lựa chọn".

"…Vâng? Thì sao ạ"

"Ngay cả một người tài ba như anh ấy, cũng không dám tự tin là mình sẽ sống sót trở về. Chuyến thám hiểm này nguy hiểm đến vậy đó".

"... Nhưng em..."

"Yuri, em có tin là mình có thể làm tốt hơn anh ấy không?"

Eun Yuri cạn lời.

Mặc dù cô ấy là một thiên tài trong lĩnh vực ma thuật, cô ấy mới chỉ bắt đầu bước đi trên con đường tu luyện. Còn lâu cô mới so sánh được với Philip Muller.

"…Không ạ."

Eun Yuri lặng lẽ trả lời.

"Thấy chưa?" - Seol Jihu cuối cùng cũng thư giãn và cười toe toét.

"Học hỏi thêm và luyện tập thêm. Trong tương lai, dù em có trốn thì anh cũng lôi em đi cùng".

Nói xong, cuối cùng Seol cũng rút tay ra khỏi túi.

"Và đây!"

CẠCH! 

Cậu đặt thứ gì đó xuống trước mặt Eun Yuri. Đó là một mảnh băng phát ra hàn khí lạnh buốt.

Eun Yuri nhanh chóng chớp mắt vì ngạc nhiên, rồi hóa thành nụ cười tươi rói  khi cô nhìn thấy một bông hoa được bọc trong băng.

"Đây... đây là tinh chất băng, phải không?"

Eun Yuri nhìn chằm chằm vào Seol Jihu với ánh mắt dè dặt.

Seol Jihu nở một nụ cười ngượng nghịu.

"Xin lỗi nhé. Đáng ra anh phải đưa cho em, ngay sau khi chúng ta hoàn thành phần Hướng dẫn. Anh đã bận rộn đến nỗi quên mất chuyện này".

Eun Yuri trở nên bối rối. Cô ấy muốn có nó, nhưng lại e ngại sợ mình không xứng đáng.

Tuy nhiên, Seol Jihu đã quyết định rồi.

"Cầm lấy đi. Anh đã có một tinh chất của Soma rồi. Anh cũng băn khoăn xem nên đưa nó cho ai, nhưng sau khi suy nghĩ, anh thấy em là người thích hợp nhất. Thử tưởng tượng xem, ma thuật diện rộng của em sẽ trở nên mạnh mẽ như thế nào nếu nó được tích hợp thêm sức mạnh của băng giá?"

Seol Jihu thuyết phục cô ấy bằng những lời lẽ ngọt ngào. Cuối cùng, Eun Yuri giả vờ nhượng bộ cậu và cầm lấy nó.

"Hmmm. Đáng lẽ anh có thể giúp em làm tan chảy khối hàn băng này để lấy tinh chất trong đó ra, nhưng tiếc là anh không có thời gian."

"Không sao. Em sẽ tự mình tìm hiểu chuyện đó".

"Ừm. Ma thuật trừ tà là một trong những trường phái ma thuật trong quá khứ, có lẽ tiểu thư Roselle sẽ biết vài thông tin về thứ này".

Seol Jihu gục xuống. Rượu làm đầu cậu choáng váng.

"Ta về thôi. Anh cần phải rời đi vào sáng sớm ngày mai."

Seol cố gắng nhổm dậy . Cậu nhìn chằm chằm vào lối ra với đôi mắt mơ màng trong khi lẩm bẩm với chính mình.

"Tại sao cửa ra lại xa như vậy?!"

Eun Yuri ngây người nhìn Seol Jihu. Trông cậu như sắp ngã đến nơi. Đang loay hoay với tảng băng, cô chuẩn bị đứng dậy thì đột nhiên do dự.

Cô ấy không biết tại sao, nhưng cô tin rằng Seol Jihu sẽ từ chối sự giúp đỡ của cô.

Nhưng sau khi suy nghĩ giây lát, cô kiên quyết trước đứng dậy khỏi chỗ ngồi để chạy theo cậu.

Yuri đến bên Seol Jihu và ôm lấy cậu/

"Để em đỡ anh."

"Ồ, không cần, anh ổn mà".

"Em chẳng thấy ổn chút nào. Cứ dựa vào em đi, không sao đâu".

"Ờ... ờ! Có vẻ dễ chịu hơn rồi đấy. Cảm ơn em!"

Tôi thấy, tôi thấy. Điều này cảm thấy tốt hơn nhiều. Cảm ơn bạn."

Seol Jihu buông một tiếng thở dài 

"Anh cứ nghĩ mình sẽ ổn, nhưng mà..."

Cậu ta mím môi trước khi tiếp tục.

"Hình như khi mệt, người ta dễ say hơn thì phải".

Eun Yuri mím môi khi nghe cậu nói ’mệt'.

"Đừng lo lắng quá nhiều."

Cô vô thức nắm chặt cánh tay cậu hơn một chút và nói với giọng tự tin.

"Em sẽ giúp anh. Chắc chắn là thế".

*


Ngày hôm sau, Agnes đến văn phòng vào sáng sớm, đúng như đã hứa.

Sau một cuộc chia tay ngắn ngủi, Seol Jihu đã theo Agnes lên xe ngựa do hoàng gia chuẩn bị.

Chiếc xe này được kéo bởi tám con Horuses khỏe nhất, nên nó phóng như bay và nhanh chóng trở thành một chấm nhỏ trên đường chân trời.

Khi chiếc xe hoàn toàn biến mất khỏi tầm ngắm của họ, Jang Maldong buông một tiếng thở dài.

"Huh?"

Ông mở to mắt khi thấy ai đó đứng sau mình.

Park Woori và Yoo Yeolmu đang quay trở lại văn phòng, nhưng Eun Yuri vẫn đứng đó, nhìn chằm chằm theo hướng chiếc xe ngựa đã rời đi với đôi mắt sáng lặng lẽ.

"Bằng mọi giá... em sẽ làm được"

Cô nắm chặt bông hoa đang bị đóng băng, dù hàn khí đã làm cho một lớp tuyết bao phủ bàn tay cô.

*

Seol Jihu gọi Philip Muller trên đường trở về Eva, để thông báo cho anh ta về kết quả của cuộc họp với Sicilia.

Philip Muller cũng báo cho Seol về tình huống của anh ấy. Thật hài hước, kết quả của anh ấy cũng giống hệt của cậu.

Giống như Cinza, hai Chấp chưởng giả còn lại cũng nhận lời giúp đỡ, nếu đoàn thám hiểm có thể hồi sinh Cây thế giới. Còn trước đó, họ sẽ đưa quân tơi gần chiến trường và án binh bất động.

Niềm an ủi duy nhất là, các hoàng tộc ở hai thành phố kia đã đồng ý điều động binh sĩ và hỗ trợ họ khi chiến tranh nổ ra.

Cuối cùng, mọi thứ phụ thuộc vào chuyến thám hiểm của họ. 

Phải, số phận của Liên bang và nhân loại phụ thuộc vào việc họ có thành công hay không.

Họ thành công trở về, hay chết mất xác ở Linh giới?

Đôi vai Seol Jihu cảm thấy nặng nề hơn khi cậu nghĩ về điều đó. Cố gắng xoa dịu trái tim mình, cậu bắt đầu lơ đễnh nhìn chằm chằm vào khung cảnh bên ngoài xe ngựa.

"Cậu đã thay đổi rồi".

Cậu bỗng nghe thấy một giọng nói quen thuộc. Seol Jihu tròn mắt nhìn Agnes.

"Tôi á?"

"Đúng vậy." - Agnes khẽ gật đầu - "Người xưa nói rằng, đàn ông sẽ thích nghi với vai trò của họ. Câu này đúng thật".

"Sao lại thế nhỉ?"

"Ai mà biết." - Agnes liếc cậu và mỉm cười - "Ban đầu, tôi chỉ coi cậu là một gã trẻ trâu tinh quái, nhưng giờ cậu thực sự là một người đàn ông nghiêm túc. Tôi phải đánh giá lại về cậu mới được"

Seol Jihu vẫn ngơ ngác như thể không hiểu gì.

Agnes nhún vai.

"Tóm lại, tôi đang khen cậu đó. Một người đàn ông phải có vẻ nghiêm túc như thế này. Chà, có lẽ tôi là người duy nhất có được trải nghiệm này, vì tôi đã theo dõi cậu từ hồi ở Khu Trung lập đến bây giờ".

Seol Jihu nghiêng đầu. Agnes theo dõi cậu?

Vì sao cô ấy lại làm thế? Lẽ nào...

Chà, cậu đã bỏ cờ bạc rồi, cậu có nên đánh cược một lần nữa không nhỉ

"Tôi không thực sự chắc chắn lắm, nhưng mà..."

Ngay khi cậu lên tiếng, một cái gì đó lọt vào mắt cậu.

Đó là cặp mông đầy đặn và nảy nở, đang căng tròn dưới lớp váy của Agnes.

Ting, ting, teng, teng. 

Lâu lắm rồi mới nhìn thấy hai cái bánh hấp dẫn này. Seol Jihu cười rạng rỡ và nói với nó.

"Ê này! Các cậu nghĩ sao hả? Tôi có nên nói thật không"

"Này, cậu đang nói chuyện với ai vậy?" - Giọng nói của Agnes đột nhiên trở nên sắc bén.

"À, lâu rồi tôi không nhìn thấy nó nên tôi định chào hỏi nó một chút..."

"Cậu nói cái gì?"

Agnes sững sờ vì tức giận và vội vàng kiểm tra Cửa sổ trạng thái của mình, để xem có biệt danh lố bịch nào vừa được thêm vào không.

Seol Jihu cười khúc khích khi nhìn Agnes trợn mắt và nhìn chằm chằm vào hư không.

"Hừ, cậu thấy chuyện này vui lắm hả?"

"Ấy, cô Agnes?"

"Cậu thấy chuyện này vui lắm đúng không? Đúng không?"

Vài giây sau, tiếng cười đã sớm biến thành tiếng kêu của một con lợn bị chọc tiết.

*


Trong khi đó...

Sự xuất hiện của những sinh vật hắc ám đã nhuộm đen cả bầu trời và mặt đất

Đi đầu là Medusas với bộ tóc rắn, cùng đàn con của nó - bọ và gián.

Đằng sau chúng là một con quái vật giống con cá khổng lồ, nhưng lại có xúc tu mọc ra từ khắp cơ thể của nó.

Đó là quái vật Temerator. Mỗi lần nó há miệng ra, Ký sinh trùng lại tuôn ra khỏi miệng và mang của nó. 

Nếu Medusas là Ký sinh trùng Chỉ huy hạng trung, mẹ của các Ký sinh trùng hạng thấp, thì Temerator chính là Ký sinh trùng Chỉ huy hạng cao, mẹ của các Ký sinh trùng hạng trung.

Và đằng sau nó là một con quái vật có kích thước như một tòa nhà, toàn bộ cơ thể được bao phủ bởi những chiếc gai. Khi nó rặn đẻ, một con quái vật giống voi ma mút với chín cái đầu rắn tuôn ra.

Đây chính là Regina, Ký sinh trùng Chỉ huy hạng Tối cao, mẹ của các Ký sinh trùng hạng cao như quỷ hoặc hydra.

Đằng sau Regina là 300 Quái Ổ, chúng phập phồng như đang thở.

Quái Ổ lại được phân thành hạng thấp, hạng trung, hạng cao và hạng đỉnh cao; dựa trên dinh dưỡng tích lũy, tỷ suất sinh sản và kinh nghiệm sinh tồn của chúng.

Quái Ổ hạng đỉnh cao có khả năng làm ô nhiễm mặt đất nhanh như một vết dầu long, và có thể sinh ra Regina.

Nói cách khác, Quái ổ là nền tảng của quân đội Parasite, là nguồn gốc của đội quân vô hạn đó. Thế nên chúng được coi như báu vật giữa các Ký sinh trùng. Chúng là vũ khí tối thượng của Trùng hậu Đế vương: Đẻ quân và Ô nhiễm.

Đằng sau quái ổ là đội quân Zombie, chúng tràn ngập xung quanh khiến cả bầu trời và mặt đất xám xịt.

Nhưng vẫn chưa hết. Lực lượng chính của Ký sinh trùng - các tư lệnh của Thất Trùng quân, đang đứng nghiêm trang.

Và trước mặt các tư lệnh, Nữ hoàng Ký sinh trùng đang vặn vẹo và thở ra mùi hôi thối bao trùm toàn bộ Đế chế.

[Cuối cùng, tất cả đều đã ở đây.]

Giọng nói tự tin của Nữ hoàng Ký sinh trùng vang lên, khi bà ta ngồi trên ngai vàng Diệt Vong và nhìn xuống các tư lệnh.

Ngoại trừ Temperance Cuồng nộ được phái đi để quét sạch tàn dư của Linh giới, cả sáu Tư lệnh còn lại đã tề tựu về đây.



Dịch và biên tập bởi các thành viên nhà MSN

Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
https://www.facebook.com/groups/802511883600547


Like Fanpage để ủng hộ nhóm: https://www.facebook.com/Moonsnovel

Yêu cầu các bên leech truyện giữ nguyên credit, link Fanpage và link nhóm.

---

Xin các bạn donate cho nhóm thông qua Fanpage Moonsnovel để hỗ trợ chúng mình! 














5 nhận xét:

  1. Combat lớn quá chắc là win nhưng ko biết thiệt hại bn đây, đây là bộ duy nhất mình ko bh đoán đc kết quả dù là gần hay xa nhất

    Trả lờiXóa
  2. Ko biết lần nào main main lên đc mấy để gánh team nữa đây😀

    Trả lờiXóa

Được tạo bởi Blogger.