Khát vọng trở về - Chương 323: Đụng độ cường địch
Nhóm thám hiểm quyết định hành động ngay.
Cây thế giới chỉ mọc ở một khu vực đặc biệt của cõi Linh hồn. Và hiện tại, năm vị Linh Vương đang bị giam cầm tại nơi đó.
Nếu mọi việc suôn sẻ, họ sẽ giải quyết được hai vấn đề khó khăn cùng một lúc. Tuy nhiên, ngay cả một đứa trẻ cũng hiểu rằng, ở đời làm gì có chuyện dễ dàng như vậy.
Không nghi ngờ gì nữa, Ký sinh trùng sẽ tìm mọi cách để cản trở kế hoạch của họ. Mấu chốt bây giờ là phe nào nhanh tay nhanh chân hơn.
Vì thế, Seol Jihu kêu gọi mọi người di chuyển nhanh hết cỡ, nhưng tình hình nhanh chóng xấu đi.
Gà Nhép đang dẫn đầu nhóm thám hiểm với những bước đi vội vã, đột nhiên dừng lại.
"Chuyện gì vậy?"
"... Chúng đã ở đây rồi".
Gà con rên rỉ, rồi thở dài.
"Chết tiệt! Chúng ta còn lâu mới đến được chỗ Cây Thế giới. Bọn chúng nhanh quá!"
Seol Jihu giật mình nhìn xung quanh. Đúng như Gà Nhép nói, môi trường xung quanh họ yên tĩnh đến lạ thường.
Thật sự, khung cảnh xung quanh họ yên tĩnh đến nỗi đến mức tiếng thở của họ cũng nghe rõ mồn một. Thế rồi, họ từ từ nghe thấy tiếng ù ù vang lên bên tai.
Đó là sự rung động của năng lượng âm âm khí, thứ mà họ cảm nhận được khi tiếp cận các Hắc Ảnh ban nãy.
"Có vẻ như kẻ thù đang di chuyển." - Gà Nhép lẩm bẩm.
Cùng lúc đó, tiếng ù ù bên tai họ dừng lại. Ngay khi môi trường xung quanh im lặng trở lại...
"Chúng đang đến!"
Chưa đầy một giây sau, một đám mây bắt đầu bùng lên xung quanh họ. Đám mây dần chuyển sang màu xanh và biến thành những ngọn lửa ma trơi.
"Đừng đánh gái thấp bọn chúng! Số lượng và sức mạnh của chúng vượt xa với lần trước!"
Như Gà Nhép nói, số lượng kẻ thù mọc lên xung quanh họ nhiều vô kể. Đến mức Seol Jihu nghĩ rằng tất cả các Hắc Ảnh lang thang trong cõi Linh hồn, giờ đã tập trung tại đây.
Bị áp đảo bởi số lượng Hắc Ảnh, đội thám hiểm lập tức hành động.
Trước khi Seol Jihu kịp đưa ra mệnh lệnh, họ đã thành lập một đội hình phòng thủ hình tròn xung quanh Pháp sư và hai Linh mục.
"Oooh-!"
Ngay lúc đó, Audrey Basler hét lên. Đó là bởi vì hàng trăm Hắc Ảnh đột nhiên xuất hiện từ hư không. Chúng hiện ra ngay bên cạnh họ, và lao thẳng về phía họ.
Trong khi Audrey Basler còn đang bất ngờ trước cuộc tấn công chớp nhoáng, Philip Muller có kinh nghiệm hơn nên đã phản ứng kịp thời.
"@!*(^#!*(^#!(!)&#!"
Niệm một câu thần chú bí ẩn, anh ta chỉ cây Trượng phép của mình về phía cô.
Khi anh chớp mắt...
"Rào Chống Đạn."
Chiếc áo choàng dày của anh ta rung rinh, và một hàng rào lớn xuất hiện trước mặt cô ta.
Các Hắc Ảnh đâm vào hàng rào đều bị bật trở lại, rồi phát nổ trong không trung.
Đó chưa phải là kết thúc. Philip Muller rút cây Trượng phép lại, sau đó ngay lập tức mở cuốn sách của mình ra. Các trang tự động lật như đang nằm giữa một cơn gió. Cuốn sách dừng lại ở đâu, và Philip Muller nghiêng cằm lên và nhìn lên không trung.
"Avar, Avar, Avaritia."
Hàng chục quả cầu ma thuật xuất hiện trong không trung. Chúng xoay tròn một hồi, thế rồi vỡ ra thành những quả cầu phép nhỏ hơn.
Trong khoảnh khắc tiếp theo, vài chục quả cầu phép lóe lên như pháo hoa, bắn ra nhiều phép thuật khác nhau.
BOOM! BOOM! BOOM!
Khi những phép thuật rơi xuống như một cơn mưa rào, các Hắc Ảnh kêu ù ù vì đau đớn. Chúng bị xé nát thành những mảnh nhỏ và tan vào không khí. Cảnh tượng vị Pháp sư ra uy triệt hạ một đám quái vật, khiến các thành viên đoàn thám hiểm ồ lên thán phục.
Tất nhiên, với số lượng kẻ thù khủng khiếp, nhiều Hắc Ảnh đã thoát khỏi vụ nổ và tiếp tục lao tới chỗ họ. Tuy nhiên, những con quái vật này đã nhanh chóng bị tiêu diệt dưới tay Agnes.
Tung người lên như một chú chim, cô quét sạch kẻ thù bằng những sợi tơ phép của mình. Khi cô dang hai tay ra và mở lòng bàn tay ra, những sợi tơ bạc liên tục bắn ra từ đầu ngón tay.
Đáng ngạc nhiên hơn, các sợi tơ tự động cuốn quanh các Hắc Ảnh và trói chúng lại như tơ nhện. Sau đó, khi Agnes, sợi tơ xiết lại và xé nát kẻ thù.
Sức mạnh đáng sợ làm sao!
Seol Jihu há hốc mồm.
'Mình biết họ rất mạnh, nhưng mà...'
Seol Jihu không thể che giấu sự ngạc nhiên của mình khi chứng kiến sức mạnh thực sự của Philip Muller và Agnes. Không mất nhiều thời gian, họ dễ dàng tàn sát một đội quân lớn như vậy.
Hầu hết các thành viên khác cũng tròn mắt thán phục họ. Nhưng mà, hai người này lại tỏ ra đăm chiêu.
"Mỗi lần giao chiến, tôi càng băn khoăn hơn" - Philip Muller đóng cuốn sách của mình lại và lẩm bẩm.
"Tôi đồng ý. Chúng đủ mạnh để giết các Tinh linh non trẻ, nhưng chúng thua xa sức mạnh của Thất Trùng quân. Chúng chỉ là lũ quái vật nhãi nhép". - Agnes dường như cũng nghĩ giống anh.
Và Seol Jihu cũng băn khoăn như họ.
Ai cũng vui khi giành chiến thắng một cách đẹp đẽ và dễ dàng. Vấn đề là những trận chiến này dễ đến phi lý.
Cậu nhớ lại lời của Diligence Bất Diệt.
[Đúng vậy, đó là phần Thần khí mà ta chưa thể tiêu hóa hết]
[Dù sao đi nữa, việc đưa phần Thần khí còn sót lại vào đám rối mặt trời, có tác dụng hơn ta tưởng. Nó giúp cấp dưới của ta cũng trở nên mạnh hơn]
Theo Diligence vô tình nói ra, thì một quân đoàn trong Thất Trùng quân bao gồm một Tư lệnh và các cận vệ, chính là thành viên đồng tộc của Tư lệnh. Ví dụ như, cận vệ của Diligence là các ma cà rồng Nosferatu.
Những cận vệ này cũng hấp thụ tàn dư của Thần khí còn sót lại.
Ngay cả tàn dư của Thần khí cũng mang sức mạnh thần thánh. Thế nên cận vệ của Tư lệnh sẽ mạnh hơn nhiều so với quái vật bình thường. Vậy tại sao lũ Hắc Ảnh này lại yếu thế?
Seol Jihu từng suýt chết dưới tay một cận vệ Ma cà rồng của Diligence Bất Diệt. Vì vậy cậu nhanh chóng đồng tình với với ý kiến của Agnes và Philip Muller.
Hơn nữa, thật lạ lùng khi các Hắc Ảnh lại xuất hiện, trong khi chỉ huy phải là Kỳ Lân hoặc Cổ Long.
Seol Jihu gãi đầu bối rối.
Hơn nữa, một số lượng lớn kẻ thù đã bất ngờ xuất hiện trên con đường hành quân của họ.
Điều này có nghĩa là: chủ nhân của đám Hắc Ảnh đã nhận thấy sự hiện diện của họ.
"Cái...! Cái gì kia?"
Ngay lúc đó, Hugo hét lên.
Seol Jihu ngừng suy nghĩ và ngẩng lên. Cậu tròn mắt. Một hiện tượng kỳ lạ đã xảy ra tại nơi lũ Hắc Ảnh phát nổ như pháo hoa.
Những con đã chết đang bị hút đi đâu đó.
Ban nãy, cậu không thấy rõ vì họ đang ở giữa một trận chiến và lâu lâu mới có một Hắc Ảnh bay đi. Nhưng lần này, hàng chục hàng trăm con đã chết cùng một lúc, nên hiện tượng này dễ thấy hơn.
Có một điều khác lạ là, xác của các Hắc Ảnh không bay xa lắm.
Chúng đang tập trung tại một khu vực gần đó, cách mặt đất khoảng một mét. Khi hàng trăm Hắc Ảnh tụ lại với nhau, toàn bộ khu vực nhấp nháy những tia kì dị.
"Cái đó là..."
Khi Chohong còn đang nhíu mày, một mũi tên đã lao vút trong không trung và hướng về thực thể đó.
Cảm thấy có gì đó không ổn, Kazuki đã làm theo bản năng của mình và bắn một mũi tên vào nó.
Tuy nhiên, mũi tên bay xuyên qua khối khí hình cầu, trong khi khối khí trở nên dày hơn và chuyển sang màu xanh.
Kazuki nhăn mặt.
"Quá muộn rồi".
Đúng như anh nói.
Quả cầu khí đột biến trong tích tắc. Nó rung chuyển, co bóp rồi tụ lại thành một hình dạng nhất định
Crackle!
Sau đó, một ngọn lửa xanh thẳm bùng lên, và một thân hình xuất hiện từ ngọn lửa. Đó là một con quái vật trông giống như một con ngựa với cái sừng dài trên trán.
Phải, trông giống như một con kỳ lân trắng
'Con kỳ lân?'
Khi Seol Jihu nghĩ đến đó, cái mõm của con thú đã mở ra.
"Ta thấy rồi... Hóa ra là các ngươi."
Một giọng nói khó chịu vang lên, giống như khi người ta cào vào một tấm bảng sắt.
Không, không chỉ giọng nói của nó khó chịu...
Từ lúc kẻ thù này xuất hiện, Seol Jihu đã cảm thấy có gì đó không ổn. Nhìn bề ngoài, nó chắc chắn là một con kỳ lân xinh đẹp với khí chất linh thiêng, cái bờm dài trắng muốt, thân hình thanh tú .Nhưng nó vẫn tỏa ra cảm giác khó chịu, buồn nôn và bức bối.
Đó là một cảm giác kỳ quái mà Seol không thể giải thích.
"Quả nhiên, quả nhiên... Tầm nhìn sâu sắc của Nữ hoàng chính xác đến kinh ngạc."
Seol Jihu nhíu mày. Những gì nó vừa lẩm bẩm cho thấy, Trùng hậu Đế Vương đã đoán được rằng đội thám hiểm sẽ tiến vào Cõi Linh hồn.
Trong trường hợp đó, sinh vật kỳ quái này đã chờ sẵn để đợi đoàn thám hiểm đến.
"Tốt, rất tốt. Ta đang phát ngán vì bị mắc kẹt ở nơi này, và ngày ngày săn lùng các Tinh linh yếu ớt. Các ngươi đến đúng lúc lắm. Để xem nào..."
Kỳ lân gật đầu và nhìn xuống đội thám hiểm với vẻ mặt khá kiêu ngạo.
"Hoh. Hai Chấp cưởng giả và..."
Đôi mắt nó hờ hững ngay cả khi nhìn thấy thân hình xinh đẹp của Baek Haeju. Nhưng khi phát hiện ra Seo Yuhui, mắt nó sáng lên như hai bóng đèn.
Sau khi quay sát đoàn thám hiểm, cái mặt ngựa của nó nở một nụ cười tà dâm.
"Keuhuhu, cái cơ thể chết tiệt này! Nó đang nứng, fufufu! Nó đang nứng!"
Seol Jihu không tin vào tai mình.
"Cái giống kỳ lân này thật kỳ quái. Phụ nữ thì đứa nào cũng giống nhau. Tại sao cái thân xác này chỉ thích những trinh nữ nhỉ?"
Nó đã tự lẩm bẩm một lúc từ nãy đến giờ.
Seol Jihu không thể hiểu được lý do tại sao nó lại chửi cơ thể của mình, như thể đang chửi một kẻ nào đó.
Nhưng không quan tâm đến những suy nghĩ của Seol Jihu, con Kỳ lân lè lưỡi ra và nhìn họ bằng ánh mắt dâm đãng. Các thành viên nữ của đội thám hiểm, như Seo Yuhui và Phi Sora, rùng mình.
Đôi mắt con ngựa cong thành hình lưỡi liềm. Mỗi khi ánh mắt thô thiển của chạm tới cơ thể họ, họ cảm thấy những cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng như thể có dòi bò khắp người.
"Euuuuu!"
Không chịu được cảm giác khó chịu, Phi Sora xoa hai cánh tay và rùng mình. Nhìn thấy điều này, con Kỳ lân gầm gừ như thể nó thấy cô ấy thật dễ thương.
"Trông ngươi khỏe mạnh đấy. Tuyệt vời! Ta sẽ dành cho ngươi sự chăm sóc đặc biệt, Fufufu."
"Chết tiệt. chết tiệt" - Phi Sora gầm gừ - "Mày đang nói cái quái gì vậy, con ngựa ngu ngốc!?"
"Oooh, sợ hãi kìa. Thật đáng yêu ~ Đừng lo lắng. Trông ta giống một con ngựa tầm thường, nhưng mà, thằng cu của ta vừa dài vừa to đó nha~"
Con Kỳ lân đáp lại lời Phi Sora với một nụ cười tởm lợm.
"Để rồi xem. Một khi gặp gỡ thằng cu của ta, cô em sẽ không thể nào quên được những khoái cảm tuyệt đỉnh đó. Fufufuf!"
"Gì cơ?"
Đôi mắt Phi Sora trợn lên. Nhưng trước khi cô gầm lên giận dữ, Seol Jihu bước vào.
"Ngươi có phải là Tư lệnh thứ tư của Ký sinh Trùng, Temperance Thịnh Nộ?"
"Hừm?"
Đang vui vẻ tán gái thì bị một tên đàn ông xen vào, con Kỳ lân cau mày. Tuy nhiên, sau khi quan sát kỹ Seol Jihu, nó chớp mắt và kêu lên.
"Oho, ta hiểu rồi. Ngươi chính là kẻ mà Nữ hoàng đã đề cập đến"
"Ngươi chính là kẻ đã triệu tập các Hắc Ảnh?"
Con Kỳ Lân không trả lời. Mặc dù nó khá chú tâm quan sát Seol Jihu một lúc, nhưng cũng chỉ thế thôi.
"Haizz, hết giờ tán nhảm rồi. Vào việc thôi,..."
"Vào việc gì?" - Đôi mắt Seol Jihu nheo lại. Cậu có cảm giác rằng Kỳ lân đã thay đổi chủ đề chính.
"Ồ, ta cần phải giải thích nữa ư? Ngươi phải vượt qua ta, và ta phải ngăn ngươi lại. Kẻ thắng có tất cả. Rất đơn giản."
Ngay khi nó nói xong, năng lượng mờ mờ ảo ảo xung quanh nó lập tức biến mất. Sau đó, áp lực khủng khiếp của Kỳ lân đã bộc lộ ra, và phủ xuống đội thám hiểm.
"Đừng sợ! Tên khốn này là thủ lĩnh của một lũ yếu đuối. Chắc nó cũng chả mạnh lắm đâu!"
Phi Sora hét lên như muốn động viên mọi người. Tuy nhiên-
"Puhahaha!"
Con kỳ lân kêu lên với cái đầu nghiêng về phía sau.
"Hài hước. Cô em à, cô thật hài hước".
Nhe hàm răng trắng ởn ra, con ngựa vừa cười vừa liếc nhìn Phi Sora với ánh mắt thương hại.
"Thực sự là một phụ nữ ngốc nghếch. Hét lên một cách đắc thắng sau khi đánh bại lũ rác rưởi, chỉ là chất thải thừa thãi của cơ thể này. Puhahaha!"
Giọng nói của nó đột nhiên ầm vang lên, khiến các thành viên đoàn thám hiểm nao núng.
Hào quang của con Kỳ lân cũng thay đổi. Bây giờ nó lại tỏa ra một hào quang lạnh thấu xương khiến họ nổi da gà.
Một mặt, Seol Jihu hồi hộp cảnh giác, khi tên Tư lệnh này tiết lộ sức mạnh thật sự của nó. Mặt khác, anh nghiêng đầu tò mò.
'Chất thải? Thừa thãi?'
Cậu nhớ lại những từ lạ lẫm của con Kỳ Lân. Những lời nó nói có vẻ hơi khác so với Tư lệnh quân đội thứ nhất.
Do Diligence Bất Diệt không thể hấp thụ toàn bộ Thần Tính, hắn đã chia sẻ với các ma cà rồng khác và coi chúng là cận vệ của mình.
Nhưng con Kỳ lân này, thay vì tạo ra một đội quân hoặc một nhóm cận vệ, lại coi các Hắc Ảnh là rác rưởi thừa thãi.
"Keuhuhuhu. Nếu các ngươi yếu đến mức không xử lý được lũ rác rưởi đó thì ta sẽ buồn lắm đấy!"
"Hừ. Ngươi ăn nói cũng ngạo mạn đấy. Để xem ngươi mạnh cơ nào!"
Một giọng nói mạnh mẽ của ai đó, vang lên bên tai Seol Jihu.
Trong khi ấy, cậu vẫn đang quan sắt. Không chỉ riêng hào quang khác biệt. Con Kỳ lân lớn hơn nhiều so với khi nó mới xuất hiện.
'Khoan đã.'
Cậu ấy không hề nhầm. Khi mới xuất hiện, con Kỳ lân khá mảnh dẻ và đang lơ lửng trên không, nhưng bây giờ nó đã trở nên cồng kềnh hơn và đang đứng trên mặt đất bằng bốn chân.
Cạch! Cạch!
Móng guốc của nó gõ lên mặt đất.
"Chắc các ngươi không biết..." - Nó vừa đi vừa cười khẩy.
'Chết tiệt!' - Bộ não Seol Jihu điên cuồng gửi tín hiệu cảnh báo, cậu vội nắm chặt Thần thương theo phản xạ.
"Ta, kẻ sở hữu cơ thể của một Quái thú thần thoại, ta là..."
Trong khoảnh khắc tiếp theo, Kỳ lân khịt mũi khi con ngươi nó lóe lên ánh sáng xanh ma quái.
"Ta chính là thực thể mạnh nhất, đứng đầu cõi tâm linh!"
Ngay sau đó, con kỳ lân hất đầu lên như thể một gã choai choai đưa tay vuốt tóc.
"Bây giờ thì-"
Cùng lúc đó, nó mở to miệng và hét lên với giọng sấm sét.
"Ta sẽ cho các ngươi thấy sức mạnh của Thiên Tà Quỷ!"
(Note: Con kỳ lân tự xưng là Thiên Tà Quỷ/Darkshini, còn gọi là Amanojaku hay Amanjaku, nôm na là "Ác thần trên trời).
---
Dịch và biên tập bởi các thành viên nhà MSN
Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
https://www.facebook.com/groups/802511883600547
Like Fanpage để ủng hộ nhóm: https://www.facebook.com/Moonsnovel
Yêu cầu các bên leech truyện giữ nguyên credit, link Fanpage và link nhóm.
---
Xin các bạn donate cho nhóm thông qua Fanpage Moonsnovel để hỗ trợ chúng mình!
Chương 324
Chương 323
Chương 322
Chương 321
Chương 320
Chương 319
Chương 318
Chương 317
Chương 316
Chương 315
Chương 314
Chương 313
Chương 312
Chương 311 - Phần 2
Chương 311 - Phần 1
Chương 310
Chương 309
Chương 308
Chương 307
Chương 306
Chương 305
Chương 304
Chương 303 - Phần 2
Chương 303 - Phần 1
Chương 302
Chương 301 - Phần 2
Chương 301 - Phần 1
Chương 300
Leave a Comment