Khát vọng trở về - Chương 389: Seol Jihu thả mồi rắc thính - Phần 2



Cỗ xe chạy thêm bốn ngày nữa rồi mới dừng lại.

Nơi họ xuống xe là một dãy núi bên ngoài Haramark, gần khu vực Khu rừng Khước từ.
 Đoàn thám hiểm của Valhalla bắt đầu đi bộ vào khu rừng. Họ đang hướng về phía lãnh thổ Công tước Delphinion, vùng đất đầy hoài niệm với Seol Jihu.

Chohong đã nhiều lần đi dọc con đường này để tìm cách cứu Seol Jihu. Còn Hoshino Urara - tiên phong của đoàn - cũng là một Cung thủ Unique Ranker dày dặn kinh nghiệm. Với sự kết hợp của hai người này, hành trình của họ trở nên dễ dàng và thuận lợi.
 
Dù đêm xuống khá nhanh, nhưng đoàn đã nhanh chóng đến đích.

Họ dừng lại tại địa điểm được Tổng Giám mục đánh dấu trên bản đồ.

Tuy nhiên, có một vấn đề xảy ra.

"Huh? Chỗ này là Gorad Boga ư?"

Chohong cau mày khi nhìn xung quanh.

Tất cả những gì cô có thể nhìn thấy, là một khu rừng rậm rạp đầy cây cối và cỏ dại.

Không hề có chút dấu vết gì của một nền văn minh cổ đại, hay vùng đất thánh của Thần linh. Chỉ có bầu không khí âm u của khu rừng bao phủ bốn phía, khiến người ta phải rùng mình.

"Cảm giác cứ sai sai thế nào ấy! Ở Cự Thạch Sơn và Núi lửa Peléeom, ngay cả tôi cũng có thể nhìn thấy năng lượng lưu chuyển trong khô khí".

"Có lẽ là mọi thứ đã thay đổi theo thời gian. Người ta vẫn nói, ngàn năm bãi biển hóa nương dâu mà".

"Nhưng…"

Chohong mím môi.

Seo Yuhui cũng nghiêng đầu.

"Noonim, chị nghĩ sao? Chị có cảm thấy gì không?"

"Uhm... Đúng là tôi có cảm thấy sức mạnh thần thánh, nhưng tôi không chắc lắm."

"Ồ, vậy sao? Thế thì chắc là Seol nói đúng rồi".

"Chỉ là... Tôi thấy hơi kỳ quái".

Seo Yuhui tiếp tục với giọng điệu nghi ngờ.

"Tôi có thể cảm thấy những nguồn năng lượng nhỏ ở chỗ nọ chỗ kia, nhưng chúng khá rời rạc. Mỗi nguồn năng lượng đều khá xa nhau. Hơn nữa, đó là những khối năng lượng đã được tinh chế".

"Hmm? Năng lượng tinh chế? Ý chị là gì?"

"Thông thường, các linh mục phải cầu nguyện để chuyển đổi năng lượng thần thánh trôi nổi trong không khí thành năng lượng tinh chế."

"Cái đó thì em biết. Thế thì sao?"

"Ở đây, năng lượng tập trung thành những khối đã tinh chế rồi. Tôi chưa bao giờ nghe nói đến một nơi như thế này..."

Chohong gãi đầu.

Seol Jihu bắt gặp ánh mắt của Seo Yuhui.

Hai người họ khẽ gật đầu cùng một lúc.

"Tóm lại, vẫn có sức mạnh thần thánh ở đây, phải không Noona?"

"Mmn, ừ, nhưng..."

"Thế thì chị cứ thử cầu nguyện xem. Trong khi đó, em sẽ đi quan sát xung quanh một chút".

Seol Jihu lấy một tấm thảm rơm ra và đặt xuống đất.

Seo Yuhui cẩn thận quỳ xuống, nhắm mắt lại và đan hai tay lại với nhau, rồi bắt đầu cầu nguyện.

"Chohong, dựng trại bên cạnh Noona nhé. Cô Hoshino Urara, hãy cảnh giác mọi thứ đáng ngờ. Còn Eun Yuri, đi theo anh".

Seol Jihu lững thững bước đi.

Sau khi đi vài chục mét, cậu đột nhiên dừng lại và quỳ xuống.

Eun Yuri, đang đi theo quan sát cậu, bỗng giật mình.

Ù ù ù

Một luồng năng lượng khủng bố bỗng bùng nổ từ cơ thể Seol Jihu. Quan trọng hơn, đó là một khối mana tinh khiết, như nước đóng chai vậy. Cô không thể cảm nhận được một chút tạp chất trong khối mana này.

Nhưng điều làm cho Yuri ngạc nhiên hơn nữa là năng lượng vô biên kia bỗng chia thành hàng ngàn sợi mỏng và lan ra mọi hướng.

Nếu Roselle nhìn thấy cảnh tượng này, cô sẽ cho Seol 100 điểm vì khả năng ứng dụng mana siêu phàm.

Trong khi đó, đôi mắt Seol Jihu nhăn lại khi cậu nhìn chằm chằm xuống đất.

'Oh?'

Một tiếng cười thoát ra khỏi miệng cậu, rồi cậu lục lọi trong túi và sau đó đặt tay xuống đất.

Seol gõ nhẹ vào đống bùn đất rồi đứng dậy.

"Này Eun Yuri...."

"Vâng?"

"Lúc nãy em đã thấy anh điều khiển luồng mana của mình, phải không?"

"…Vâng."

"Em có thể làm giống như thế không?

Eun Yuri nghiêng đầu trước câu hỏi bất ngờ.

"Em không tự tin lắm. Để em thử xem..".

"Nếu làm thế quá khó thì chỉ cần chia thành vài chục sợi và chĩa về một hướng thôi".

"Thế thì chắc là được".

"Tuyệt vời. Vậy thì, hãy ghi nhớ  những điểm mà anh dừng lại nhé".

Nói xong, Seol Jihu bắt đầu đi đi lại lại.

Eun Yuri nhìn chằm chằm vào những chỗ mà Seol Jihu dừng chân, rồi lon ton chạy theo cậu.

Quỳ xuống, lục lọi trong túi quần, rồi đặt tay xuống đất. Seol Jihu cứ làm thế vài chục lần, vòng quanh khu cắm trại.

"Có vẻ hơi nhiều. Em nhớ được hết không?"

"V-Vâng, em nhớ được, nhưng tại sao..."

Eun Yuri nhìn chằm chằm vào Seol Jihu một cách tò mò.

Cô ấy đã im lặng suốt nãy giờ vì sợ làm phiền Seol Jihu, nhưng cô ấy không thể hiểu được tại sao cậu lại dừng chân ở những chỗ đó.

"Được rồi, giờ thì..."

Seol Jihu hạ giọng và bắt đầu mô tả những việc cần làm.

Sau khi nghe xong, Eun Yuri càng trở nên hoang mang hơn.

"Thế... tín hiệu là gì?"

"Lúc anh giơ Thương lên".

Seol Jihu mỉm cười và gõ nhẹ Thần thương.

"Giống như cách các đạo diễn phim đưa ra tín hiệu trước khi quay ấy mà."

Eun Yuri tròn mắt.

Cô hiểu những điều Seol Jihu đang yêu cầu. Nhưng cô không hiểu tại sao lại phải làm thế.

Và , ngay khi cô định hỏi Seol thì...

"Hai người đang làm gì vậy?"

Một vị khách không mời đã xông vào.

Đó là chị gái của Yishino Seolara.

"Hoshino Urara, cô không canh chừng nữa à?"

"Thôi ~~ Chán lắm. Đến đây vui hơn".

Eun Yuri nhíu mày. Tại sao cô ta lại bất cẩn như thế cơ chứ?!

Tuy nhiên, Seol Jihu không hề giận dữ. Rất đơn giản, cậu tin chắc rằng Urara sẽ hành động bất cẩn như thế này.

Nếu cậu muốn một người cẩn thận và chu đáo, cậu sẽ mang theo Marcel Ghionea hoặc Kazuki.

"Dù sao, anh người đang làm chuyện gì vậy? Trông có vẻ thú vị".

"?"

"Đừng giấu nữa. Anh vừa chôn thứ gì đó xuống đất, đúng không? Và..."

Hoshino Urara bước lại gần Seol Jihu.

"Cái này nữa. Chuyện gì đã xảy ra với nó?"

"Cái gì xảy ra cơ?"

"Còn gì nữa, cái mặt dây chuyền mà anh luôn đeo quanh cổ. Sao hôm nay nó lại biến mất?"

"..."

"Thật đáng ngờ ~ Em ngửi thấy mùi gì thú vị rồi đấy, hé hé!"

Hoshino Urara nhắm mắt và sụt sịt.

Seol Jihu cười toe toét. Đúng như mong đợi, Urara cực kỳ sắc sảo, cô đã chú ý đến từng chi tiết nhỏ. Không hổ danh là một Cung thủ Unique Ranker.

Hoshino Urara cười tít mắt.

"Bây giờ nói cho em nghe đi! Em muốn biếttt!"

Chính lúc đó.

Seol Jihu và Hoshino Urara đồng loạt nhìn quanh.

Chẳng mấy chốc, một tiếng hét vang lên.

Đó là từ hướng Seo Yuhui và Chohong đã dựng trại.

"Ái chà ~"

Hoshino Urara khẽ kêu lên.

"Hai người đó gặp chuyện gì rồi".

Trong khoảnh khắc tiếp theo, khi Hoshino Urara khuỵu chân xuống để phóng đi, Seol Jihu bỗng vươn tay ra và nắm lấy vai cô.

"Cô Urara."

"??"

"Hãy hứa với tôi vài điều trước đã. Nhìn tôi đây này".

Hoshino Urara từ từ quay sang chỗ cậu.

"Từ giờ trở đi, hãy ngoan ngoãn lắng nghe tôi, thật cẩn thận. Nếu cô chịu nghe lời, tôi sẽ cho cô tận hưởng một câu chuyện cực kỳ vui vẻ và thú vị."

"Em hiểu rồi..."

Hoshino Urara khẽ nhíu mày.

"Nhưng... anh có nghe thấy tiếng hét không?"

"Có chứ. Đó là điều mà tôi muốn nhắc cô. Nghe lời tôi, và niềm vui sẽ tới".

Cặp lông mày của Hoshino Urara từ từ giãn ra.

"…Có thật không?"

"Tất nhiên."

"Oho. Em biết là mình không nhìn lầm người mà. Ok, nếu anh đã nói vậy..."

Hoshino Urara từ từ đứng dậy.

Eun Yuri nhìn chằm chằm vào Seol Jihu với ánh mắt bối rối.

Tiếng hét vừa nãy chắc chắn là từ Seo Yuhui.

Ba người đang ở cách xa khu cắm trại. Dù họ chạy ngay đến đó thì cũng không kịp xử lý sự cố. Vậy tại sao Seol lại bình tĩnh thế??

"Bây giờ thì."

Ngay lúc đó, đôi mắt của Yuri sáng lên.

"Đi nào. Nhớ là phải tỏ ra hoảng loạn và sợ hãi hết cỡ nhé".

Seol Jihu đã giơ cây thương lên.

Cậu đã báo hiệu cho cô bắt đầu vào việc.

---

Dịch và biên tập bởi các thành viên nhà MSN

Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
https://www.facebook.com/groups/802511883600547


Like Fanpage để ủng hộ nhóm: https://www.facebook.com/Moonsnovel

Yêu cầu các bên leech truyện giữ nguyên credit, link Fanpage và link nhóm.

MỤC LỤC
































7 nhận xét:

Được tạo bởi Blogger.