Khát vọng trở về - Chương 338: Quyết định then chốt

Cùng lúc đó...

Một người phụ nữ và hai người đàn ông, đang đứng trên sườn núi và nhìn xuống chiến trường.

Người phụ nữ, mặc áo khoác dày, là Ngôi sao của Sloth, Taciana Cinzia.

Và hai người đàn ông bên cạnh cô là Ngôi sao của Pride và Ngôi sao của Wrath.

"Iya ~! Đợt tấn công đầu tiên thật xuất sắc" - Một người đàn ông vạm vỡ mang theo Đại Kiếm trên lưng, khẽ reo lên vì ngạc nhiên. Ông ta chính là Ngôi sao của Wrath, Chấp chưởng giả của Nữ thần Ira, Đại Tông đồ Phẫn Nộ.

Kỵ binh do Teresa chỉ huy đã tàn sát quân đội xác sống, như thể tiến vào chỗ không người.

Tuy nhiên, Cinzia tỏ ra thờ ơ khi cô nhai điếu thuốc trong miệng.

Dù đúng là đội kỵ binh của Haramark đang chiếm ưu thế, nhưng đối phương chỉ là đội quân xác sống, lũ bia đỡ đạn của Ký sinh trùng.

Lực lượng chính của địch vẫn chưa thực hiện được một động thái nào.

"Tôi nghi ngờ rằng Ký sinh trùng vẫn chưa thực sự ra tay..."

Suy nghĩ giống như Cinzia, Ngôi sao của Pride, Đại Tông đồ Kiêu hãnh đã nhìn chằm chằm vào khu vực chỉ huy của kẻ thù, với ánh mắt chăm chú.

Ngay lúc đó, ba Chấp Chưởng Giả thấy một sự thay đổi.

Hình ảnh ba chiều trên bầu trời đang run động mãnh liệt. Trên màn hình nhấp nhô, Trùng hậu Đế vương đang hét lên một cái gì đó, với khuôn mặt run rẩy.

Họ không thể nghe thấy lời của mụ vì họ rất xa, nhưng đánh giá từ sự xuất hiện của mụa ta...

"Gì cơ? Mụ ta đang giận dữ?"

Ngôi sao của Wrath ngạc nhiên nói với đôi mắt mở to.

Tuy nhiên, đây chỉ là khởi đầu của sự thay đổi.

Ngay sau khi họ nhìn thấy cơn thịnh nộ của Trùng hậu, đội hình của kẻ thù rơi vào tình trạng hỗn loạn. Không, dường như đội quân Ký sinh trùng trở nên vội vã và gấp gáp.

Các Quái Ổ đang hút sinh khí từ lòng đất với tốc độ nhanh hơn. Các Ký sinh trùng mẹ cũng đẻ quân nhanh gấp đôi so với trước đây.

Chấp chưởng giả của Thần Superbia, vị thần phù hộ các Cung Thủ, nhanh chóng quan sát và kết luận tình hình.

"Có vẻ như chúng sắp bắt đầu một cuộc chiến toàn diện"

Ngay sau đó, dự đoán của anh ta đã được chứng minh.

"Các Tư lệnh đã xuất trận!"

Với đội quân xác sống do Humility Khó Coi dẫn đầu, tổng cộng bốn Tư lệnh đã bắt đầu di chuyển.

Người đàn ông vạm vỡ há hốc mồm.

Đội quân Succubus và Banshee bay vèo vèo trong không trung, bên dưới là lũ Huyết Cự Nhân và Death Knight chạy uỳnh uỳnh.

Chưa kể, tất cả các loại ký sinh trùng đã lao vào vòng chiến.

Đúng như Ngôi sao của Pride vừa nói, Ký sinh trùng đang bắt đầu một cuộc tấn công toàn diện.

"...!"

Người đàn ông vạm vỡ không nói nên lời, trong khi Ngôi sao của Pride nhíu mày.

"Dù cả ba chúng ta tham chiến, Ký sinh trùng vẫn chiếm ưu thế. Chắc chắn Trùng hậu biết điều đó..."

Rồi anh liếc sang bên.

"Rốt cuộc, tại sao mụ ta đột nhiên vội vã như vậy?"

"…Ai biết?" - Cinzia rút điếu thuốc trong miệng ra và phả một luồng khói dài.

"Có lẽ mụ ta đã mệt mỏi vì ngồi chơi, và muốn chấm dứt chuyện này một lần và mãi mãi."

Dù cô nói với giọng thờ ơ và uể oải, nhưng ánh mắt cô vẫn nhìn chằm chằm xuống tờ giấy trong tay trái.

Chính lúc đó.

"Uhiuuhh !!"

Người đàn ông vạm vỡ hét lên.

Quân đội của Humility Khó Coi, sắp sửa đụng độ với đội kỵ binh.

Sau đó…

Chúng đã đi qua rồi!

Không thèm giao giến với kỵ binh, đội quân xác sống và các Death Knight lập tức chuyển sang trạng thái Dịch Hóa, và chạy thẳng tới pháo đài.

Dịch Hóa. Đó là một trong những kỹ năng đặc thù của Humility Khó Coi, có thể biến quân đội của mình thành một trạng thái đặc biệt giữa chất lỏng và chất khí.

Kết quả là, những lưỡi kiếm boomerang được bắn theo lệnh Arbor Muto, bay lộn xộn trong không khí. Và các kỵ binh, những người quyết tâm tử chiến, đã bị bỏ lại trong lớp bụi mờ.

Đó chưa phải là tất cả. Chastity Thô tục và Patience Bùng nổ cũng điều khiển đội quân cận vệ của chúng chạy xuyên qua đoàn quân tiếp viện. Ngay cả đám Huyết Cự Nhân cũng chạy vòng để tránh quân đội loài người.

Kỵ binh bối rối, cố gắng ngăn chặn bước tiến của những toán quân cận vệ, nhưng vô ích. Trước khi họ kịp làm gì, đám ký sinh trùng còn lại đã ập vào giao chiến với họ.

Lực lượng chính của Ký sinh trùng đang chạy thẳng đến Pháo đài Tigol.

Đôi mắt Cinzia nheo lại. Nếu nhìn qua thì điều này cũng không có gì lạ lẫm. Nhưng đúng như những gì Ngôi sao của Pride nói, việc Ký sinh trùng thay đổi chiến thuật đột ngột như thế này, là điều rất đáng ngờ.

"Ây dà..."

Người đàn ông vạm vỡ chớp mắt.

"Thế... thế này thì toi rồi còn gì!"

Anh ta không biết Liên bang còn giữ lại bao nhiêu Lôi Thạch trong pháo đài, nhưng có thể anh ta đã đoán đúng.

Trận chiến trước đó đã khiến các lực lượng Liên bang bị suy yếu và kiệt sức. Chống lại đội quân xác sống và đám Quái Ổ đã vất vả lắm rồi. Làm sao họ có thể cầm cự được trước thế tấn công của bốn Tư lệnh cùng các đội quân cận vệ?

Trừ khi Cây thế giới hồi sinh ngay lập tức.

Và do đó, Pháo đài Tigol lại rơi vào tình huống nguy hiểm.

Cinzia, vốn im lặng nãy giờ, từ từ đưa tay trái lên.

Hợp đồng truy dấu. Một hợp đồng ma thuật, cho biết tình trang sinh mạng của ai đó.

Hợp đồng mà Teresa đưa cho cô đang ở trong tình trạng thê thảm. Thi thoảng nó lại bùng cháy, và nhiều lần Cinzia lo lắng rằng nó sẽ bị cháy hoàn toàn.

Lần gần đây nhất, mẩu giấy đã bị đốt cháy cho đến khi chỉ nhỏ bằng đầu ngón tay cái. Nhưng kể từ đó trở đi, nó , nó đã phục hồi lại hình dáng sạch sẽ ban đầu.

Nếu Seol Jihu đã chết, hợp đồng này sẽ trở thành một nắm tro. Việc phục hồi cho thấy cậu ấy đang an toàn.

Với trí tuệ của Cinza, cô nhanh chóng hiểu ra tình hình ở Linh Giới.

"Hmmm..."

Việc Ký sinh trùng thay đổi chiến thuật, và sự hồi phục của hợp đồng, là bằng chứng quá rõ ràng.

Nữ hoàng Ký sinh trùng đã nổi giận và Ký sinh trùng bắt đầu tấn công toàn diện. Bốn Tư lệnh cũng dẫn quân cận vệ xông tới pháo đài Tigol, thậm chí bỏ qua đội quân tiếp viện của nhân loại.

Như thể chúng đang sợ chuyện gì đó sắp diễn ra.

Trong tình huống như vậy, Cinza phải hành xử ra sao?

"..."

Tất nhiên, hiện tại vẫn chưa có đủ lý do để Cinzia tham gia vào cuộc chiến.

Theo giao kèo giữa cô và Seol, cô chỉ tham gia vào cuộc chiến khi Cây thế giới hồi sinh. Hiện tại, cái cây vẫn chết còng queo trong pháo đài.

Tuy nhiên, Cinzia không phải là kẻ ngu ngốc. Cô đủ thông thái để biết chuyện gì sẽ xảy ra với Liên bang và nhân loại, nếuPháo đài Tigol sụp đổ.

Cô cũng biết Liên bang và nhân loại sẽ được an toàn nếu Cây thế giới hồi sinh và Ký sinh trùng bại trận ở đây.

Và do đó, Cinzia nhận ra rằng cô đang ở giữa một ngã tư đường. Sự lựa chọn của cô có ý nghĩa cực kỳ quan trọng.

"Hahaha..."

Khi ý nghĩ này xuất hiện trong đầu cô, cô bật cười.

Vì cô nghĩ đến chuyện này, có nghĩa là cô đã có một chút hy vọng. Cục diện trận chiến không còn vô vọng như cô tưởng tượng. Thế rồi cô nhớ lại lời của Teresa.

[Tôi chỉ muốn chị biết…]

Cinzia mỉm cười.

[Đó là hy vọng duy nhất của loài người.]

Cho dù đó là hy vọng duy nhất hay cơ hội cuối cùng, cô cũng đã quyết định rồi.

'Chà, nếu mình thực sự muốn đứng ngoài cuộc, mình đã không cho Agnes đi'.

Cinzia mím môi và bỏ hợp đồng vào túi. Sau đó, cô nói.

"Tôi có một câu hỏi."

Hai Chấp chưởng giả đồng loạt quay sang cô.

"Giả sử hai người đang chơi bài và sắp thua đến nơi. Nhưng nếu liều lĩnh một chút, các vị sẽ nhận được quân bài đủ sức đảo ngược tình thế. Hai người sẽ làm gì?"

"Gì cơ?"

"Các vị sẽ bỏ cuộc để tránh tổn thất, hay liều lĩnh cố thêm một chút nữa?"

"Tôi không biết vì sao cô lại hỏi vậy, nhưng tôi sẽ đợi."

"Tôi hiểu. Tôi cũng nghĩ thế".

Ngôi sao của Pride thờ ơ trả lời. Nhưng Ngôi sao của Wrath  nhíu mày.

"Ý cô là sao? Cô định làm gì?"

"Tôi sẽ làm gì ư?" - Cinzia nhếch mép và xoay ngón trỏ tay trái - "Đương nhiên là...'

Sau đó, cô nhanh chóng hô vang một câu thần chú.

Hai Chấp chường giảchớp mắt bối rối, và nhìn lên.

Một vòng tròn ma thuật khổng lồ đang hình thành trên đầu Cinzia.

Tất nhiên, vòng tròn cũng hiện trên đầu của họ.

Ngôi sao của Pride lẩm bẩm.

"Cô thật là…!"

Cinzia nhún vai và nói.

"Tôi sẽ giải thích sau."

Cùng lúc đó, vòng tròn ma thuật xoay tròn và hạ xuống ba người.

Phép dịch chuyển tức thời đã được kích hoạt. 


 ***



Humility Khó coi đang cưỡi con chiến mã về phía Tigol với vận tốc không thể tin được.

Từ lúc hắn lên làm tiên phong, hắn bỏ qua tất cả những tên lính cùn và chỉ lao đầu về phía trước.

Nhưng nỗi sợ hãi le lỏi khắp tâm trí hắn không chịu biến mất.

Những gì Patience Bùng nổ nói không sai. Nữ hoàng luôn sáng suốt khi đưa ra quyết định của mình vì thế, Người có lý do để thúc giục bộ tứ chiếm giữ pháo đài càng nhanh càng tốt.

Lý do của sự lo lắng này có liên quan đến tên nhân loại đáng sợ kia, tâm trạng Humility Khó coi lại càng tệ hơn.

Nhưng mà...



Nữ hoàng Ký sinh trùng có tính cách ngang tàng, luôn đưa ra những mệnh lệnh lạnh lùng và tàn nhẫn.

Đặc biệt là trong chiến tranh.

 
Nếu không nhìn thấy cơ hội chiến thắng, Nữ hoàng sẽ ra lệnh cho chúng rút lui mà không một chút do dự. Việc mụ ra lệnh tấn công toàn diện có nghĩa là chúng vẫn còn cơ hội.


Khi nghĩ đến đó, Humility Khó Coi đã bình tâm trở lại.

Từ giờ trở đi, chỉ một việc hắn cần làm....

Pháo đài Tigol đang trong tầm mắt của hắn.

Không cần cần phải đánh sập nó, chỉ cần bay qua bức tường, tiến vào tháp canh trung tâm và...


".... Huh?"

Trên bức tường thành kiên cố cách hắn vỏn vẹn một trăm mét, xuất hiện hàng loạt cổng dịch chuyển.

Trước khi Humility khó coi có thể nghĩ bất cứ điều gì, các Trinh nữ Chiến binh với bộ giáp màu bạc đã tuôn ra từ trong mỗi cánh cổng. Họ ngay lập tức củng cố đội hình và đồng loạt lao về phía Đế Vương Tử Sĩ.

"Arr, chết tiệt...!!!"


Do quá ngạc nhiên, hắn vung thanh trường kiếm của mình một cách loạn xạ để phòng thủ.

Mặc dù hắn đã chém được một vài Valkyries và đang bị bao vây tứ phía nhưng, chẳng được bao lâu, hắn đành ghìm cương ngựa lùi lại. Bởi các Death Knight đến ứng cứu hắn đều bị đánh ngã.

Hắn lui về phía sau và nhìn lại.

Humility khó coi thấy một người mặc áo choàng dài tới chân đang khoanh tay nhìn về phía hắn.

"Ta không nghĩ ngươi lại ngu đến thế..."

Giả vờ bình tĩnh, Humility Khó coi tiếp tục đáp.

"Dù ngươi tới đây cũng chả thay đổi được gì đâu."


"Thế thì ngươi làm gì được ta?"

 Cinzia vặn lại một cách đanh thép, còn hắn thì siết chặt vũ khí của mình.

"Đừng kiêu ngạo thế. Ngươi đã quên cảnh thất bại thảm hại ở Arden rồi sao?"

"Hah, làm sao ta quên được"

"Thế đứa đã bị ta vặt chân đâu rồi nhể, con Tùy tùng tóc vàng ấy. Ta tự hỏi làm cách nào mà ngươi vẫn tự tin như vậy đấy."

"Bận rồi!"

Cinzia cười nhạt và triệu tập tất cả các Valkyrie trở lại đội hình.

"Dù sao, cũng cảm ơn vì đã lo lắng cho ta. Nhưng mà, ngươi tưởng ta không học được gì sao?..."

"Huh"

Humility khó coi nao núng. Khi hắn chuẩn bị lao lên thì, Cinzia kết ấn...

Ngay sau đó, hai người đàn ông đáp xuống mặt đất bên cạnh cô.

Đó là Ngôi sao của Pride và Ngôi sao của Wrath.

"Mình ta thì không đủ, vì vậy ta đã gọi thêm hai anh bạn tới chung vui đây. Ngươi nghĩ sao? Như thế này có đủ để chơi với ngươi không?"

Cinzia nháy mắt rồi nhe răng cười.

" Cô nên đưa ra một lời giải thích phù hợp, Taciana Cinzia."

Người đội mũ nghiến răng và tra một mũi tên gắn xích vào cung của mình.

"Tôi đoán... một người phụ nữ ranh mãnh như cô phải có lý do chính đáng chứ nhỉ."

Người đàn ông vạm vỡ lẩm bẩm, rồi nhanh chóng lấy đại kiếm trên lưng ra.


"...."

Lạch cạch, lạch cạch


"Đằng kia còn ba tên Tư lệnh nữa".


Dù anh ta nói với giọng bình tĩnh, nhưng mặt anh ta tối sầm.
 

Vì một số lý do, thế trận tưởng như hoàn hảo đã bị phá vỡ.

"Các người đến muộn quá!"

Thịch!
 

Gabriel đập mạnh tay xuống tường thành.

Cô ấy choáng váng khi nhìn thấy Humility khó coi lao đến đây với tốc độ khủng khiếp. Ngay khi cô chuẩn bị phát điên và thất vọng trước sự thờ ơ của ba Chấp chưởng giả thì.... Họ đã đến

Cô thở phào nhẹ nhõm khi thấy họ xuất hiện trước bức tường thành nhưng cảm giác đó chỉ kéo dài trong giây lát.

Chẳng mấy chốc, cô trợn mắt nhìn về phía sau hắn.

Humility khó coi đã ngừng bay, nhưng hắn ta không phải là Tư lệnh duy nhất có mặt.

Charity Gớm ghiếc đang theo sát phía sau hắn ta dưới đất và quan trọng hơn, Chastity Thô Tục và Patience Bùng Nổ đang đứng kế hắn.

Cách duy nhất Liên bang có thể làm bây giờ là sử dụng toàn bộ lôi thạch để cầm chân quân đoàn Succubus và Banshee trên không.

Và vì vậy, ngay khi cô chuẩn bị ra lệnh tấn công, một Thiên Tiên đã lao tới.

"H-Họ tới rồi!!!"

"Ai cơ!?"

Gabriel bình tĩnh đáp.

Thiên tiên sững sờ khi thấy 4 tên tư lệnh nhưng cô sớm tiếp tục với giọng rành mạch

"Quân đội của Nhân loại đã đến cổng sau của pháo đài! Có hàng ngàn binh lính,không rõ số lượng người trái đất và một người tự xưng là nữ hoàng của Eva đang yêu cầu được vào trong !"

"…Cái gì?"

Giọng Gabriel ngỡ ngàng.


"Họ mang theo cái gì đến đây cơ?"


***


"Họ làm được rồi."

Roselle cất tiếng sau khi nhìn về phía các vì sao.

Eun Yuri vẫn đang ngồi thiền, mở mắt ra.

"Có thật không ạ???"

"Thật."

" Nhìn đi, một ngôi sao màu đỏ thẫm đang lấy lại sắc xanh vốn có."

Eun Yuri gật đầu hứng thú.

"Có nghĩa là một ngôi sao chết đã sống lại."

Roselle mỉm cười rạng rỡ.

"Ánh sáng lộng lẫy như vậy nghĩa là do Cây thế giới đã đến tuổi trưởng thành và giành lại quyền kiểm soát Cõi Linh hồn. Các tinh linh sẽ phục hồi sức mạnh và trở lại với cuộc chiến tại Tigol ngay thôi."

Nước da của Yuri bừng sáng.

"Sau đó!"

Cái cây đang thiết lập lại mối liên kết với Trung địa

Roselle không giấu nổi sự thích thú.

"Thật kinh ngạc. Thật không thể tin được. Họ thực sự đã thành công."

Sau đó, cô đột ngột nghiêng đầu.

"Nhưng thật lạ. Với tình hình mà trò đã mô tả, đáng lẽ gần như Seol không thể nào thành công. Trừ khi Ký sinh trùng làm điều gì đó hoàn toàn không có não thì may ra..."

Roselle suy tư không hiểu nổi, nhưng thành công vẫn là thành công.

Với những gì mà đoàn thám hiểm đã làm, cả hai điều kiện ngoài tầm kiểm soát của họ, đều đã được đáp ứng.

Hai việc còn lại đã nằm trong tầm tay họ.

Roselle nhìn lại Eun Yuri. Cô đã tỉnh táo hơn và bắt đầu điều hòa hơi thở của mình.

"Yuri, thân xác của con và tấm rào chắn..."

"Chắc là đã được đưa vào Tigol rồi""


"Phải. Charlotte khá lắm" - Roselle hào hứng lên tiếng - "Giờ thì ta sẽ liên lạc với Cây thế giới. Em quay lại và chuẩn bị đi".

"Nhưng..."


"Đừng quá lo, cứ làm tốt những gì đã học là được. Ta sẽ xử lý phần còn lại"

"...Vâng ạ"

Với một tiếng cười nhẹ, đôi mắt của Roselle trở nên mơ hồ.

"Ta đang mong chờ điều đó ~ Em thấy đấy, tinh thần cạnh tranh của ta đã bùng lên kể từ khi Seol nói về lũ Ký sinh trùng. Ta muốn chiến đấu và xem bọn chúng mạnh đến nhường nào."

"..."

"Ta cũng phải trả thù. Con chó cái đó đã phá hủy kế hoạch mà Roselle ta đây chuẩn bị trong hàng trăm năm qua!"

Đôi mắt cô nhếch lên.

Yuri nhún vai nhưng cũng gật đầu. Ít nhất là cho ngày hôm nay, đôi mắt đầy sự điên rồ của Roselle làm cô bé cảm thấy đáng tin cậy vô cùng.

"Uhh, xin lỗi con. Ta lại quá khích rồi."

Roselle thoát ra khỏi sự điên rồ nhất thời của mình và cười lớn.

Rồi cô ấy giơ tay lên khi nhìn chằm chằm vào cô nàng Yuri đang lo lắng đứng bên cạnh.

"Bây giờ thì."
 

Roselle nháy mắt dễ thương.
 

"Hẹn gặp con ở Trung Địa!"

Chak! 

Khoảnh khắc Roselle vỗ tay...

"Hah!"

Đôi mắt Yuri mở lớn.


3 nhận xét:

Được tạo bởi Blogger.