Khát vọng trở về - Chương 339: Ước nguyện và ảo vọng - Phần 2

**


Trong khi đó, tại Pháo đài Tigol, Liên bang và nhân loại đã chìm trong một trận chiến khốc liệt và hỗn loạn.

Một trận chiến đẫm máu đã nổ ra khi Ký sinh trùng bắt đầu một cuộc tấn công toàn diện.

“Lũ Banshee đang đến!”

"Gì cơ?"

Gabriel vội vàng nhìn qua bức tường pháo đài. Ngay khi đó, những linh hồn báo thù gớm ghiếc đang lao về phía pháo đài với tốc độ đáng sợ.

(Ảnh minh họa: Banshee là tên gọi chung của những nữ thần báo tử, sứ giả của địa ngục)

“Chúng đột nhiên xông thẳng vào đây? Không thể nào..."

Gabriel nghiến răng.

“Chuẩn bị Lôi Thạch! Giăng lưới lửa phòng không!” - Cô cắn môi trong lo lắng và ra lệnh.

Cuối cùng, lực lượng chính của Ký sinh trùng đã tiến đến gần pháo đài.

Một bên cố gắng tấn công, một bên cố gắng phòng thủ.

Những kẻ tấn công đúng là mạnh hơn.
Nhưng điều đó không có nghĩa là phe phòng thủ sẽ ngồi im chịu trân.

 "Bắn!"

Gabriel chỉ huy các binh sĩ Liên bang khai hỏa, trong khi Thiên Tiên ôm Lôi Thạch bay len..

KIAAAAAAAA!

Lũ Banshee hét lên như thể chúng không sợ chết.

UỲNH!

Một chùm sáng khổng lồ bao phủ bầu trời, theo sau là tiếng nổ đinh tai nhức óc vang vọng khắp chiến trường

“Keeeeu!”

“Aaaaack!”

Các thành viên của Liên bang đứng gần tâm chấn, gục ngã và la hét.

Mọi người đều bịt tai, nhưng vẫn có những người co giật và bất tỉnh.

“Khụ! Khụ!”

Gabriel loạng choạng.

Sức nổ của Lôi Thạch và vũ khí quý báu nhất của họ bây giờ.

Cô vịn vào bức tường và đứng lên, nhưng cô nhíu mày khi thấy một đàn Succubus đang bay tới.

Ngay khi cô chuẩn bị phản ứng

“???”


Cô dừng lại.

Thay vì tấn công, các succubus thong thả cắt ngang bầu trời.

Mỗi tên  nhặt một xác chết ngẫu nhiên, bay vượt qua bức tường pháo đài và bay tới đỉnh cao nhất của Pháo đài Tigol.

"Gì thế này…"

Gabriel sững sờ nhìn chằm chằm vào Chastity Thô Tục.

‘Đừng nói là…”

Sau đó, đôi mắt cô mở to khi cô chợt nhận ra ý định của Chastity Thô Tục.

“CHẶN CHÚNG LẠI!”

Khi cô hét toáng lên, những người lính quanh đó vội chạy lên đỉnh tháp canh.

Nhưng khi Thiên thần Sa ngã và Thiên Tiên dang rộng đôi cánh để bay lên, đàn succubus đã ném xác chết xuống đất như thể chúng đang chờ đợi khoảnh khắc này.

Phịch,Phịch! Những xác chết rơi xuống và vỡ ra thành vũng máu. Máu bắt đầu sôi lên trước khi sủi bọt thành quái vật.

Đó là Huyết Cự Nhân, đội quân của Charity Gớm ghiếc.
Guooooooo!

Khi Huyết Cự Nhân hú lên dữ dội và lao về phía trước, một trận chiến hỗn loạn đã nổ ra ngay trên tường thành.

Trong khi đó, Chastity Thô Tục dẫn đầu đám succubus và bay đến tháp cao nhất ở trung tâm của pháo đài, nơi có Cây thế giới.

Gabriel đã không hiểu tại sao Ký sinh trùng lại sử dụng đội quân quý giá của mình một cách lãng phí như vậy, chỉ để nhắm vào Cây thế giới đã chết.

Cô bất lực buông tay. Cô muốn nói gì đó, nhưng không có lời nào phát ra.

Dù ý định của Ký sinh trùng là gì đi nữa, cô không thể cho phép chúng tiến vào pháo đài.

Chính xác là hai đội quân!

 Mặc dù hành động của chúng nằm ngoài dự đoán của cô, cô thực sự không thể làm bất cứ điều gì.

“…”

Gabriel đột nhiên bật cười: "Hay là chúng ta đừng dùng Lôi Thạch nữa??”

 Sự thật, cô biết.

Cô biết rằng Pháo đài Tigol, nếu không có sự bảo vệ của Cây thế giới và sức mạnh của các Tinh linh, chỉ là một món đồ chơi to xác, lài một bức tường khổng lồ sẽ dễ dàng sụp đổ trước sự tấn công của kẻ thù.

Và bây giờ, khi kẻ thù đã bào được bên trong, nghĩa là họ sẽ bị tấn công từ hai phía. Nội công và ngoại kích.

Rõ ràng, họ không thể trụ được lâu nữa. Dù cố kháng cự cũng vô ích. Gabriel đã nghĩ đến chuyện bỏ cuộc và rút lui.

 đưa ra từ bây giờ sẽ là vô nghĩa.

Ầm ầm!

Đúng lúc đó, bức tượng đá trên vách đá đổi màu và rơi xuống, như muốn báo trước tương lai mà Liên bang sẽ sớm phải đối mặt.

Đôi mắt Yuirel nhăn nhó khi cô thấy cảnh tượng này.

Điều đó cho thấy các Quái Ổ đã ăn mòn dần tới pháo đài.

"Thế là…."

Chiến đấu chống lại bốn đội quân đã là một nhiệm vụ khó khăn. Bây giờ, các bức tường đã bắt đầu đổ xuống.

Koong!

Khi Quái Ổ bắt đầu ăn mòn các bức tường, cũng là lúc những bức tượng rơi xuống đất và vỡ tan, trộn lẫn với tiếng la hét và tiếng kêu khóc thảm thiết vang lên từ mọi hướng.

Đây chính là khúc dạo đầu của sự diệt vong.

"Hết…"

Yuirel gục đầu và thở dài.

“Hết thật rồi…”

Từng lời nói phát ra từ cổ họng cô đều tràn ngập sự tuyệt vọng.

Cuối cùng, cô ngây người nhìn chằm chằm vào những Succubus đang bay.

“Nếu chúng tôi vận dụng được sức mạnh của các tinh linh thì…!” - Một Thiên Tiên gục xuống và khóc.

Đôi mắt cô cay đắng nhìn lên cái xác Cây thế giới.

“Heheuk!”

Rồi cô òa khóc như mưa.

Có lẽ bởi vì sự tuyệt vọng và thất vọng của cô quá rõ ràng, nước mắt cô nhanh chóng tràn ra như một dòng sô.

“Khốn nạn…”

Các Thú Nhân thở hổn hển ôm vết thương, cũng gầm gừ trong phẫn nộ.

“…Mẹ kiếp!”

Và những người lùn, bận rộn chế tạo Lôi Thạch, cũng tràn đầy nước mắt.

Tiếng nức nở bắt đầu vang vọng khắp pháo đài.

Họ vẫn sẽ chống cự đến phút cuối, nhưng họ không thể ngăn nước mắt trào ra.

Bởi vì họ hiểu rằng mọi hy vọng đã chấm dứt.

*


Chastity Thô Tục bay một mạch đến tháp canh trên đỉnh pháo đài.

Từ nơi này, toàn bộ pháo đài dường như nằm gọn trong tay cô.

Và cả cái cây chết đứng giữa pháo đài.

'Sao thé nhỉ?’

Mụ nghiêng đầu sau khi kiểm tra tình trạng thái của Cây thế giới.

Cái cây vẫn khô héo, đúng như mụ dự đoán. Lần trước, Ký sinh trùng đã phá hủy cây khi chúng chiếm được pháo đài.

’Cái cây vẫn như cũ, vậy tại sao…’

Mụ nhìn thấy hàng trăm binh lính và một rào chắn lớn bảo vệ Cây thế giới, nhưng đám quân đó rõ ràng là yếu đuối.

Tại sao Nữ hoàng bắt Patience Bùng nổ hy sinh đội quân cận vệ? Tại sao Charity phải ném quân vào giữa pháo đài?

'Không.'

Tuy nhiên, Chastity Gớm ghiếc vội lắc đầu.

‘Nữ hoàng phải có lý do gì đó…’

Một Tư lệnh như mụ ta không cần suy nghĩ nhiều. Những gì mụ cần làm bây giờ là xoa dịu cơn giận của Nữ hoàng, càng nhanh càng tốt.

Mặc dù tấm rào chắn trông có chút đáng lo ngại, Chastity không chú ý đến nó và dang tay ra.

Sau đó-

"HỎA THIÊU!"

Khoảnh khắc mụ ta giải phóng năng lượng trong cơ thể…

BÙM

Một cột lửa khổng lồ bắn lên từ dưới gốc cây khô, và bùng lên dữ dội.

Chưa hết, nham thạch phá vỡ mặt đất và bắn lên ra như một đài phun nước. Một ngọn núi lửa nhỏ sắp biến toàn bộ pháo đài thành đám cháy!

“Ahahahahahaha!”

Nhìn những cột lửa bay lên trời, Vulgar Chastity ngả người ra sau và cười phá lên.

“Nữ hoàng có thấy không? Nữ hoàng ơi!!!”

Nhào lộn trên không trung với một nụ cười rạng rỡ, mụ ta nhìn vào hình ảnh to lớn trên bầu trời và rú lên.

"Nhìn xem, Nữ hoàng ơi! Cây thế giới và pháo đài đang cháy!”

Pháo đài Tigol nhanh chóng biến thành một biển lửa, giống như lời mụ nói. Cây thế giới cũng chuyển sang màu đen khi bị ngọn lửa đốt thành than.

“Đợi một chút nữa thôi, Nữ hoàng! Tôi, Vulgar Chastity, sẽ hoàn thành mệnh lệnh của Người và biến pháo đài này thành gạch vụn, một lần và mãi mãi!”

 Tự hào thốt lên, Vulgar Chastity vẫy tay và ra hiệu cho đội quân succubus của mình.

"Nào! Tất cả …!"

Chính lúc đó....

3 nhận xét:

Được tạo bởi Blogger.