Khát vọng trở về - Chương 303: Điềm báo cơn Sóng thần - Phần 2




Khi cuộc họp kết thúc, phái đoàn rời khỏi Eva ngay lập tức. Nếu Ký sinh trùng thực sự đang chuẩn bị cho chiến tranh, thì rõ ràng họ không có thời gian để lãng phí nữa.

Cả Seol cũng vậy.

Seol Jihu không trở về nhà và đi đến đền thờ Luxuria. Thiên Tiên đã để lại một lời khuyên trước khi cô rời đi, đó là: Hãy tìm mọi cách giúp Linh hồn Arcus phát triển.

Khi được sinh ra, Linh hồn Arcus sẽ bắt đầu từ hình hài trong quả trứng và trải qua ba giai đoạn tiến hoa: bé con, thiếu niên và trưởng thành.

Theo Thiên Tiên, Linh hồn Arcus sẽ đủ sức chiến đấu chống lại Ký sinh trùng, nếu cậu có thể đưa nó bước vào tuổi thiếu niên. Nhưng vì nó ăn mãi mà không có dấu hiệu tiến hóa, Seol Jihu đã đến thăm ngôi đền để cung cấp cho nó sức mạnh thần thánh.

[Ta đã tự hỏi tại sao lâu rồi con chưa đến. Được rồi, con muốn ta cung cấp cho nó bao nhiêu Thần Năng?]

Seol Jihu do dự một lúc trước khi trả lời, ‘'Hết cỡ luôn đi ạ''

[Con sẽ cho nó ăn trước khi rời đi?]

''Vâng.''

[Ta hiểu. Vậy, hãy chỉ ngón tay cái của con về phía Linh hồn Arcus.]

Khi Seol Jihu làm theo lời nữ thần, một luồng ánh sáng trắng thoát ra từ ngón tay cái của cậu ta. Seol sẽ phải chi trả Điểm đóng góp để đánh đổi lấy Thần năng, nhưng cậu ta không có lựa chọn nào khác. Bởi Linh hồn Arcus sẽ giúp đỡ họ trong các trận chiến tương lai.

"Pyak pyak!"

Gà Nhép ríu rít kêu lên, giống như một con chim nhỏ được mẹ cho ăn giun. Seol Jihu trầm ngâm khi nhìn Gà Nhép vừa ăn vừa vỗ cánh vui vẻ.

Nhìn lại thì, họ đã từng ở trong một tình huống nguy hiểm khi Ký sinh trùng chinh phục Pháo đài Tigol. Nếu Nữ hoàng Ký sinh trùng không đưa quân đến tấn công Thung lũng Arden, có lẽ Liên bang sẽ mất Pháo đài Tigol, và đó sẽ là sự kết thúc của Liên bang lẫn nhân loại.

Và bây giờ, mối nguy hiểm tiếp theo đang đến gần. Trùng Hậu Đế vương đang làm gì đó, với một quân bài mới trong tay.

Gabriel đã nói rằng cái chết của Cây thế giới không có nghĩa là Linh Giới sẽ sụp đổ ngay lập tức. Chỉ là con đường kết nối giữa Linh Giới và Trung địa bị cắt đứt. Nhưng không có sự bảo vệ của Cây Thế giói, sớm muộn Linh Giới cũng sụp đổ.

Nếu có thể, họ phải hồi sinh Cây thế giới ở cõi Linh giới. Chỉ sau đó, pháo đài Tigol hùng mạnh mới được khôi phục như xưa.

Vấn đề là làm thế nào để đến được cõi Linh hồn? Dường như họ không có một phương pháp nào. Không, nói đúng hơn là họ chẳng biết gì cả.

[Cây thế giới đã khô héo từ lâu rồi. Đừng nói đến chuyện cứu Linh giới! Thay vào đó, thậm chí chúng ta còn chẳng có cách nào để đến cõi Linh hồn!]

[Anh biết là có cách mà! Tôi tin là anh biết rằng, có một cách khác để đến Cõi Linh hồn mà không cần đi qua Cây thế giới.]

[Cô điên à? Nếu cô đang ám chỉ về 'mùa xuân', thì đừng nói nhảm nữa! Cô đang khua môi múa mép, chỉ vì cô không biết rằng một Tư lệnh Ký sinh trùng mạnh đến cỡ nào thôi!]

[Tôi biết rằng phương pháp sử dụng 'mùa xuân' bị hạn chế. Nhưng nếu chúng ta hợp nhất với các lực lượng còn lại của cõi Linh hồn, chúng ta có thể sẽ có thể thành công]

Khi quan sát Eun Yuri bằng Cửu nhãn, cậu đã thấy Seol trong tương lai nói điều gì đó về việc đến Linh giới. Mặc dù Seol trong tương lai có vẻ bực tức với những gì Eun Yuri nói, nhưng người đó không từ chối phương pháp này.

Trong trường hợp đó…

"Ợ!"

Seol Jihu đột nhiên nghe thấy tiếng ợ. Trước khi cậu nhận ra, luồng ánh sáng trắng phát ra từ ngón tay cái đã biến mất.

Liếc xuống, cậu thầy Gà Nhép nằm sấp trên sàn nhà, vuốt ve cái bụng đầy đặn của nó với một cái nhìn hài lòng. Dường như không có gì thay đổi, ngoại trừ việc trông nó tròn hơn.

Seol Jihu phá lên cười nhưng ngay sau đó lại nhét nó vào túi và lắc đầu.

‘Bây giờ, không phải là thời gian cho việc này.'

Ngay lúc này, có lẽ Nữ hoàng Ký sinh trùng đang bận rộn lên kế hoạch cho một cuộc xâm lược. Khi nghĩ đến đó, Seol Jihu không thể chần chừ. Cậu phải suy tính chuẩn bị cho cuộc chiến sắp tới, và phải tìm cách để đến được cõi Linh hồn.

"…Đi nào."

Seol Jihu vỗ vỗ vào Gà Nhép và rời đi.

Cậu chạy đến thư viện. Dù phải đọc qua mọi cuốn sách, cậu vẫn phải tìm nó. Cái thứ được gọi là ‘mùa xuân'.

*


Trong khi đó...

[Thế...]

Trùng hậu Đế Vương đang tiếp đón một vị khách trong đại sảnh ở Cung điện.

[Cảm giác tái sinh có thú vị không?]

Bà ta hỏi người đàn ông đang quỳ trước ngai vàng.

"Tôi đang hối hận."

[Hối hận?]

"Phải, tôi rất hối hận. Tại sao tôi không làm chuyện này sớm hơn cơ chứ?"

Trùng hậu Đế Vương mỉm cười.

[Ta cũng ngạc nhiên đó. Ta cũng khá kỳ vọng, nhưng mà, không ngờ ngươi có thể hấp thụ được toàn bộ khối Thần tính đó.]

"Hừm...Tôi đã đánh giá thấp nó. Cứ tưởng là dễ như ăn bánh cơ. Không ngờ lại mất thời gian như vậy".

[Fufufu, ngươi biết đùa đấy. Ngay cả những sinh vật mạnh mẽ nhất của các chủng tộc khác, cũng chưa hấp thụ được nhiều như ngươi. Trong số các Tư lệnh, ngươi là kẻ thứ hai hấp thụ được toàn bộ Thần tính.]

"Ah, ý bà là Kindness Tráo Trở?? Tôi không biết nữa, nhưng tôi không thích bị so sánh với đồ não chim đó".

Nếu bất kỳ Tư lệnh nào khác có mặt ở đây, họ sẽ nổi giận với giọng điệu và cách cư xử kiêu ngạo của người đàn ông này. Tuy nhiên, Trùng hậu Đế Vương không hề tức giận anh ta. Trên thực tế, bà ta nở một nụ cười hài lòng, khi chứng kiến sự tự tin của người đàn ông này.

"Dù sao đi nữa, cảm ơn bà, Nữ hoàng hào hùng. Sức mạnh mà bà đã ban tặng, tôi sẽ sử dụng để hoàn thành mong muốn và khát vọng của mình".

[Keuk. Dùng sức mạnh đó để hoàn thành mong muốn và khát vọng của bản thân? Ta đã nghĩ về chuyện này từ lâu, từ hồi chúng ta là kẻ thù cơ. Ngươi thực sự là một con người thú vị.]

"Trung thực là một trong những đức tính của tôi."

[Fufu. Tham lam là tốt, nhưng bây giờ là lúc cần kỷ luật. Sự khác biệt giữa một kẻ mới hấp thụ thần tính và một kẻ đã quen sử dụng nó, lớn như sự khác biệt giữa mặt đất và vũ trụ. Ngươi phải cẩn thận hơn nữa vì ngươi đã hoàn toàn tiếp thu khối Thần tính đó.]

"Chà, bà làm tôi xúc động đến rơi nước mắt rồi đây này".

[À đúng rồi, để chào mừng sự tái sinh của ngươi, ta định đặt cho ngươi một cái tên mới... là gì nhỉ?].

Trùng hậu Đế Vương gõ vào tay vịn ngai vàng và chìm vào suy nghĩ.

"Không."

Tuy nhiên, người đàn ông nọ đã từ chối thẳng thừng.

"Tôi rất biết ơn về lời đề nghị này, nhưng tốt nhất là bà tha cho tôi đi".

[Hmm?]

"Xin lỗi. Tôi đã phải trải qua nhiều kỷ niệm khó chịu khi nói đến cụm từ "đặt tên".

[Hmm... Thật vậy. Ngay cả ta cũng phải thừa nhận rằng Kiếm sĩ Ma Năng Đỉnh Cao là một cái tên ngu xuẩn].

"Bà cũng nghĩ thế?"

Một tiếng cười khúc khích vang lên.

"Vì thế-"

Khi người đàn ông từ từ ngẩng đầu lên, khuôn mặt đẹp trai của anh ta được phơi bày. Cuối cùng, sau khi để lộ khuôn mặt của mình, chàng trai trẻ hướng đôi mắt sáng quắc về phía nữ hoàng.

"Sung Shihyun."

Anh ta nói với giọng tự hào.

"Chỉ cần cái tên này là đủ."


---

Dịch và biên tập bởi các thành viên nhà MSN


Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
https://www.facebook.com/groups/802511883600547

Like Fanpage để ủng hộ nhóm: https://www.facebook.com/Moonsnovel


Yêu cầu các bên leech truyện giữ nguyên credit, link Fanpage và link nhóm.

---

Xin các bạn donate cho nhóm thông qua Fanpage Moonsnovel để hỗ trợ chúng mình! 

9 nhận xét:

Được tạo bởi Blogger.