Khát vọng trở về - Chương 410: Nỗi bất an của Kim Hannah


[Con đã yêu cầu các tổ chức hàng đầu ở Thiên đường phải phải trung thành với nhân loại.]

[Con cũng đã vạch mặt và loại bỏ một số kẻ phản bội ở Thiên đường.]

[Ngoài ra, con đã giúp các Hoàng tộc giành quyền giám sát những người Trái đất]

[Ta công nhận rằng con đã dùng ba phương pháp trên để làm cho những người Trái đất phải thay đổi.]

Giọng của Gula ngừng lại một lúc.

[…Tuy nhiên.]

Nữ thần bỗng thở dài.

[Những người đã thay đổi, chỉ là một phần nhỏ.]

[Nhân loại vẫn còn mang một vấn đề nghiêm trọng.]

[Bởi vì vấn đề còn tồn tại, nên con vẫn chưa hoàn thành thử thách, và chưa thể trở thành Đại Tông đồ của ta]

Những lời nói của Nữ thần dội vào tim cậu như một bản án tử. Seol Jihu lặng lẽ nhắm mắt lại.

Cậu đã linh cảm được chuyện này từ lúc chưa về tới Eva. Cậu đã hy vọng rằng linh cảm của mình là sai.

Nhưng tuyên bố của Gula cho thấy, cậu đã đoán đúng.

Điều khiến Seol Jihu cay đắng hơn nữa, là cậu không biết mình cần phải làm gì bây giờ.

‘Vậy… con nên làm gì đây?'

[…]

'Con còn thiếu sót ở chỗ nào nữa?'

[…]

Gula không hề lên tiếng.

Nhưng Seol Jihu không bận tâm, bởi vì cậu đã đoán trước chuyện này.

Nữ hoàng Ký sinh trùng đã nuốt chửng Chủ thần của thế giới này. Vì vậy, Thất đại tội cũng phải chịu ảnh hưởng của Luật nhân quả. Nếu Gula trực tiếp can thiệp vào Thiên đường, Ký sinh trùng cũng sẽ nhận được một đặc quyền tương đương.

“Khó chịu thật,” - Seol Jihu khịt mũi.

[Về mặt vật lý... Con đã gần tới mục tiêu rồi]

'Nữ thần chỉ có thể tiết lộ đến mức đó thôi sao?' - Seol cười khổ.

Khoảng cách vật lý.

Có nghĩa là, Seol đã lướt qua 'mục tiêu' từ bao giờ mà cậu không nhận ra.

[Ta xin lỗi.]

Seol Jihu lắc đầu.

Cậu biết Gula không cố ý làm thế.

Seol đành đổi lỗi cho vị Chủ Thần. Ai bảo ông ta để Trùng hậu nuốt chửng cơ chứ!

'…Con hiểu rồi.'

Seol Jihu cúi chào và sau đó ôm Gà Nhép ra về.

*


"Này, đồng chí"

Seol Jihu quay sang hỏi Gà Nhép.

“Liệu... Khi nào ngươi có thể mở khóa nấc thứ tư của Thần Thương?”

Gà Nhép đang mải nhảy nhót trên vai Seol, chợt khựng lại.

"Tôi không biết…."

Nó khoanh hai cánh lại và nghiêng đầu.

“Sao tự nhiên cậu lại hỏi chuyện này? Tôi tưởng cậu không còn để ý đến nó nữa. ”

"Tôi có linh cảm là... sắp tới, tôi sẽ cần sức mạnh của Thần Thương."

"Cần sức mạnh của cây thương ư…."

Gà Nhép nghiêng đầu ngẫm nghĩ.

"Tôi cũng không biết là đến bao giờ"

"?"

“Cậu biết đấy, tôi là một Tinh linh được sinh ra dưới sự bảo vệ của nữ thần Khiết Tịnh, một trong bảy Đại Đức Castitas. Là kẻ tôn thờ sự trong sạch và đạo đức, tôi khó có thể đồng tình với những hành vi của cậu".


“…”

"Hỏi thật nhé. Cậu có nghĩ rằng, thời gian qua mình đã hành động trong sạch và đạo đức hay không??"

"Không. Đương nhiên là không" - Seol Jihu ngay lập tức lắc đầu.

Trong sạch và đạo đức? Nghe đã thấy sai quá sai. Những hành động của cậu trong thời gian qua đậm chất mưu mô, toan tính và có chút tàn nhẫn.

“Nếu cậu nghĩ được như thế thì tốt. Thẳng thắn mà nói, thời gian qua cậu giống như một Tà thần".

Little Chick tiếp tục.

“Dùng bạo lực để kiểm soát cái ác. Đó là cách thức hợp lý trong hoàn cảnh hiện tại. Nhưng khi soi xét dưới đức tin của Thất Đại Đức, tình hình hơi khác một chút. Thế nên, tôi phải đợi thêm chút nữa".

"Cho đến khi nào?"

“Cho đến khi tôi chứng kiến thành quả của cậu."

"Wow"

Hiếm khi Gà Nhép nói chuyện với cậu tử tế và rõ ràng như vậy. Thế nên Seol Jihu thực sự ngạc nhiên.

Trước đây, bất cứ khi nào Seol Jihu nhắc đến chủ đề này, Gà Nhép thường tức giận, nói rằng cậu đòi hỏi quá nhiều. Tại sao thái độ của nó lại thay đổi đột ngột như thế?

“Có phải dạo này ngươi trở nên dễ tính hơn không?"

"Thực ra…." - Gà Nhép nheo mắt - "Về mặt trình độ, cậu đã vượt xa nấc thứ ba."

"Có thật không?"

“Uhm. Cậu đã vượt qua ba thử thách trên Con đường của Linh hồn và trở nên mạnh mẽ hơn nhiều so với trước kia. Trình độ của cậu phải tương đương nấc thứ năm."

Gà Nhép nghĩ một lúc rồi nói tiếp.

“Khi cậu hoàn thành thử thách của Con đường Linh hồn, tôi cũng định mở khóa nấc thứ tư... Cậu đã đủ sức làm chủ Thần thương rồi".

Nói tóm lại, "trình độ" của Seol Jihu đủ để làm chủ Thần Thương, nhưng "thái độ" thì vẫn cần phải xem xét.

Seol Jihu gật đầu. Nghe những lời đó, cậu cảm thấy bình tâm hơn.

Đúng vậy, cậu không thể ngồi chờ thời gian trôi qua. Cậu đã gây dựng được rất nhiều thành quả, nhưng giờ chưa phải là lúc để nghỉ ngơi.

Mục tiêu của cậu đã rõ ràng rồi, giờ cậu phải nỗ lực hết mình để đạt được mục tiêu đó.

Bất kể kẻ thù có giăng ra mưu ma chước quỷ gì, cậu cũng sẽ vượt qua. Giống như những gì mà cậu đã làm từ trước cho đến nay.

Bộp! Bộp!

Seol Jihu tự tát mình vào má mình hai cú.

"Được rồi. Ta về thôi."

Với giọng nói đầy quyết tâm, Seol nhanh nhẹn bước xuống cầu thang.

*


Sau cuộc gặp gỡ với Sinyoung, các công việc còn lại diễn ra khá trôi chảy.

Tổ chức từng là "hoàng đế" của Thiên đường đã khuất phục, nên Valhalla đương nhiên trở thành hoàng đế mới.

Odour và Haramark là những thành phố đầu tiên chấp nhận các điều khoản của Valhalla và mở cửa biên giới cho cư dân Liên bang.

Phản ứng nhanh chóng của Ordor và Haramark khiến thành phố khác cũng phải hành động theo.

Bang hội PAX của Caligo đã cử người tới Eva, còn Wu Lei - Ngôi sao của Phẫn nộ, đã đại diện cho Grazia đến gặp Seol Jihu.

Các Hoàng gia cũng hân hoan chào đón sự thay đổi này. Bởi vì, Valhalla đã cho phép họ giám sát cửa sổ trạng thái của người Trái đất, nghĩa là quyền lực của họ đã tăng lên.

Vì vậy, tất cả các hoàng gia - ngoại trừ Scheherazade - đều sử dụng bảo vật Lời thề và tiến hành chào đón những người nhập cư.

Mọi thứ diễn ra khá suôn sẻ, chỉ trừ một vấn đề.

Sinyoung đã phạm một sai lầm nhỏ trong việc dẫn độ Jung Minjong.

Đầu tiên, họ cách chức Jung Minjong và triệu tập anh ta đến Thiên đường, nhưng anh ta phản kháng. Vì vậy, họ đã cố gắng dùng vũ lực. Nhưng rồi cảnh sát bất ngờ ập đến và đưa anh ta đi.

Nghe nói anh ta đã nhờ người thân báo cảnh sát.

Thông thường, cảnh sát Hàn Quốc sẽ điều tra rồi mới hành động. Nhưng lần này cảnh sát lại can thiệp vội vã như thể đã hẹn trước. Vì vậy, Seol đoán rằng Jung Minjong đã âm mưu gì đó.

Yun Seohui thông báo cho Seol Jihu rằng, Sinyoung đang tìm cách thương lượng với cảnh sát.

Seol gật đầu đồng ý. Trừ chuyện này ra thì mọi thứ đều thuận buồm xuôi gió.

"Thật sống động."

Seol Jihu đứng trên sân thượng của tòa nhà Valhalla và nhìn xuống thành phố.

Cậu ta thấy một vài người Trái đất đang mang bia và khăn ướt cho những chú lùn đang bận sửa chữa bức tường thành. Và ở trục đường chính, cửa hàng của các Thiên Tiên nhộn nhịp cả ngày lẫn đêm, với vô số khách khứa đứng xếp hàng đông nghẹt.

Nhìn đến đâu, Seol cũng thấy cảnh Liên bang và nhân loại sống hòa hợp cùng nhau.

Eva đang phát triển mạnh mẽ hơn bao giờ hết.

Seol Jihu mỉm cười khi nhìn những cục bông nhỏ bé chạy lon ton ngoài đường, và vẫy đuôi xin ăn.

*


Ngày hôm sau, Seol Jihu mở mắt khi bình minh ló dạng.

Hôm nay cậu quyết định sẽ quay trở lại Trái đất.

Cậu đã vắng nhà suốt một thời gian dài vì những sự kiện chấn động đang diễn ra ở Thiên đường.

Chắc chắn mẹ và anh trai của cậu ấy đã lo lắng lắm.

Seol dự định sẽ gặp họ ngay khi trở về nhà, sau đó ở lại Trái đất trong một hoặc hai ngày để thay đổi nhịp độ.

Cậu lững thững bước xuống cầu thang, và dừng lại ở tầng một.

Kim Hannah đang đứng ở cửa ra vào, nhìn chằm chằm vào cậu.

Cô ấy dường như đã đợi anh.

“Chuyện gì vậy? Sao cô lại đứng đây? Vẫn còn sớm mà."

"Cậu đã nói rằng hôm nay cậu về Trái đất."

“Ừ, đúng rồi".

“Tôi cần cảnh báo cậu vài điều. Ngoài ra, tôi có một câu hỏi dành cho cậu…. ”

Seol Jihu chớp mắt với vẻ bối rối.

Trong trí nhớ của cậu, Kim Hannah chưa bao giờ rào trước đón sau như thế này. Nếu có vấn đề gì, cô ấy sẽ chạy tới và hỏi thẳng cậu.

Thế nên, Seol đoán rằng cô đã thức cả đêm, vì phân vân không biết có nên hỏi câu này hay không.

"Cô muốn hỏi gì vậy?"

"Về mối quan hệ giữa cậu và Yun Seohui. Hai người là gì của nhau?"

Đó là một câu hỏi hoàn toàn bất ngờ.

Seol Jihu cau mày.

“Mối quan hệ? Ý cô là gì?"

"Từ lần gặp nhau ở quán cà phê... Cậu đã bao giờ gặp hoặc liên lạc với cô ta mà giấu tôi không đấy?"

Câu hỏi này khiến cậu càng thêm bối rối.

“Không, chưa bao giờ. Tôi chỉ gặp cô Yun Seora mà thôi. ”

Seol Jihu lắc đầu lia lịa. Thậm chí cậu cảm thấy hơi bực mình, vì Kim Hannah nói như thể cậu đã bí mật hẹn hò với Yun Seohui.

"Tại sao cô lại hỏi thế?"

“À thì... Tôi chỉ băn khoăn không hiểu tại sao cô ấy lại hành động như thế….”

"Hành động gì cơ? Tấn công Valhalla á?"

"Không, hành động trong cuộc họp." - Kim Hannah thở dài - “Cậu có nhớ Yun Seohui đã nói gì trong cuộc họp không? Về cách cô ấy xưng hô và trò chuyện. ”

"???"

“Cậu không nhân ra ư? Cậu là đại diện của Valhalla và Yun Seohui là đại diện của Sinyoung. Và cuộc họp đó không phải là một cuộc họp giữa hai cá nhân, nó là một cuộc họp chính thức giữa hai Chủ hội, với sự tham dự của ban lãnh đạo hai bên."

Nghĩ đến chuyện này, Seol mới sực nhớ ra.

Kim Hannah tiếp tục lên tiếng.

“Nhớ lại xem? Yun Seohui, cô ấy…. nói sao nhỉ? Cô ta hành xử như thể cô ta đang nói chuyện với một mình cậu, như thể đây là chuyện riêng của hai người".

“Nhưng cuối cùng cô ấy đã xin lỗi mọi người mà….”

“Đó là sau khi mọi thứ kết thúc. Còn trước đó thì sao? ”.

Seol Jihu bối rối nhớ lại.

[Chúng tôi, à không, tôi không ghét Valhalla đâu.]

[Nếu tôi thực sự muốn làm hại anh...]

[Tôi ngưỡng mộ anh, khâm phục anh, muốn trở thành bạn của anh và cùng nhau xây dựng cơ đồ.]

[Tôi xin lỗi vì tất cả những chuyện đáng tiếc đã xảy ra trong thời gian qua.]

Đúng là có gì đó hơi lạ.

Thay vì nói chuyện với tư cách đại diện cho Sinyoung, cô ấy thường nhấn mạnh bản thân. Và cô ấy cũng đề cập tới Seol Jihu, chứ hiếm khi đề cập đến Valhalla.

“Đây chắc chắn không phải là một sự nhầm lẫn, vì cô ta là một người tinh tế. Tôi thật sự không hiểu nổi..." - Kim Hannah tặc lưỡi rồi gật đầu - “Dù sao, cảm ơn vì đã trả lời câu hỏi của tôi. Lúc về Trái đất, cậu nhớ cẩn thận nhé. Ai mà biết được, chuyện gì cũng có thể xảy ra".

Seol Jihu khẽ gật đầu.

"…Hẹn gặp lại."

Sau đó, cậu rời khỏi tòa nhà.

Khi đến ngôi đền, Seol Jihu đứng trước cánh cổng dịch chuyển.

Cậu do dự một lúc, rồi lấy mảnh giấy nhỏ ra. Đó là tấm bùa giúp cậu quay về Thiên đường.

Cậu nắm chặt tấm bùa giấy trong tay, để nếu bị tấn công, cậu có thể quay về Thiên đường ngay lập tức.

Sau khi hít một hơi thật sâu, Seol Jihu từ từ bước vào cánh cổng.


*


Chíu!!

Một cột ánh sáng bùng nổ khắp phòng.

Ngay khi cảnh vật thay đổi, Seol Jihu vội vàng cúi đầu xuống.

Siết chặt bàn tay đang cầm tờ giấy, cậu lăn một vòng trên sàn và nhìn quanh, y như các điệp viên xông vào trận địa của kẻ thù.

Nhưng không có gì xảy ra, và không có ai ở quanh đó.

“…”

Seol Jihu bật dậy khỏi sàn.

Sau khi đá tung cánh cửa tủ quần áo và nhìn vào phòng tắm để kiểm tra, cậu mới có thể thở phào nhẹ nhõm.

"Phew. Mình cẩn thận quá rồi".

Cậu cảm thấy hơi xấu hổ. Nhưng ở Trái đất này, cậu chỉ có một cái mạng mà thôi.

"Hãy xem nào…. Cái gì…? Tại sao lại có nhiều tin nhắn thế?”

Seol Jihu đã bị sốc khi mở điện thoại lên.

Có tới vài chục cuộc gọi nhỡ và tin nhắn.

Các cuộc gọi gần đây nhất là từ mẹ và anh trai của cậu.

‘Ái chà... Mình đi cũng khá lâu rồi'.

Có khi họ đã báo cảnh sát rằng cậu mất tích ấy chứ.

Seol Jihu lo lắng bấm vào nút gọi.

Cậu nghe thấy âm báo quay số, nhưng mẹ cậu không nhấc máy.

Khi cậu gọi cho anh trai, tình hình cũng tương tự.

Chỉ có âm thanh máy móc vang lên: Số điện thoại quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được, xin vui lòng gọi lại sau.

"Có lẽ họ đang bận rộn gì đó."

Seol Jihu quyết định đợi thêm một chút và nhìn quanh phòng.

Cậu không biết phải làm gì bây giờ, nên cậu bật TV nghe thời sự và lướt qua các tin nhắn.

—Đây là phóng viên Park Johyun. Đêm qua đã xảy ra một vụ nổ súng ở trung tâm thành phố Seoul. Một cảnh sát và một người dân bị thương trong quá trình truy bắt nghi phạm.


'Một vụ nổ súng? Tại Hàn Quốc ư?'


Tò mò, Seol Jihu định ngẩng đầu lên nhưng lại thôi.

Đúng như dự đoán của cậu, hầu hết các tin nhắn đều đến từ Yun Seora.

[Oppa ~ Seora đây. Anh khỏe không?]

[Anh nói chúng ta nên gặp nhau mà. Khi nào chúng ta có thể gặp nhau được?]

[Haizz, nếu nhận được tin nhắn, anh có thể gọi cho em được không?]

[Em mới nghe tin.... Unni sắp từ chức rồi…. Cảm ơn anh. Từ giờ em sẽ cố gắng hết sức để giúp anh]

[Nhân tiện, anh định làm gì với chị Seohui?]

Seol Jihu  mỉm cười khi đọc từng tin nhắn một.

"Ai mà biết chứ ~ Tôi nên làm gì nhỉ?"

Cậu ta lẩm bẩm một mình và định trả lời tin nhắn.

Họ đã hẹn sẽ đi chơi cùng nhau, nhưng đã lâu lắm rồi họ chưa thể gặp nhau.

"Mình có nên trả lời không?"

Cậu suy nghĩ một lúc nhưng quyết định đọc các tin nhắn còn lại trước đã. Chắc là mẹ hoặc anh trai cậu cũng nhớ cậu lắm.

Khi Seol Jihu chậm rãi lướt qua danh sách tin nhắn, ngón tay cái của cậu đột nhiên dừng lại.

Có khá nhiều tin đến từ một con số mà cậu chưa từng thấy trước đây trong đời. Chính xác hơn, số lượng tin nhắn từ con số đó nhiều không kém Yun Seora.

'Ai đây nhỉ?'


Cơn tò mò thôi thúc, cậu thử mở một tin nhắn ra.

[Jihu Oppa. Em là Seora đây.]

Mặt Seol Jihu lập tức tối sầm.

[Bỏ qua tất cả các cuộc gọi và tin nhắn từ số cũ của em. Số đó bị chiếm rồi. Ngay cả khi kẻ đó nhận là em, anh cũng không được tin.]

[Số này là của một người mà em tin tưởng. Từ bây giờ, em chỉ liên hệ với anh bằng số này.]

[Oppa ơi. Nếu anh nhận được văn bản này, hãy quay lại Thiên đường ngay lập tức. Đừng gọi đến số này hoặc số cũ của em.]

[Em biết điều đó thật khó hiểu, nhưng hãy nghe em. Hiện tại em không thể liên lạc với anh để giải thích mọi thứ. Xin hãy nghe em trước đã.]

[Đừng lo lắng về chuyện ở Trái đất. Em sẽ cố xử lý. Đi mau lên, Oppa….]

Sau khi Seol Jihu đọc tin nhắn cuối cùng, cậu lập tức cuộn qua các tin nhắn khác.

Cậu đọc đi lại các tin nhắn từ hai số điện thoại.

Khuôn mặt của Seol Jihu bắt đầu run lên.

'Cái quái gì thế…?'

Cậu bỗng thấy nổi da gà khắp người.

Cậu ta phải tin ai đây?

Chính lúc đó.

Buzz! Buzz!

Điện thoại di động của cậu bắt đầu rung lên dữ dội.

---

Dịch và biên tập bởi các thành viên nhà MSN


Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
https://www.facebook.com/groups/802511883600547


Like Fanpage để ủng hộ nhóm: https://www.facebook.com/Moonsnovel


Yêu cầu các bên leech truyện giữ nguyên credit, link Fanpage và link nhóm.


MỤC LỤC


Chương 411

Chương 410

Chương 409

Chương 408

Chương 407

Chương 406

Chương 405

Chương 404

Chương 403

Chương 402

Chương 401

Chương 400 - Phần 2
Chương 400 - Phần 1

Chương 399

Chương 398 - Phần 2
Chương 398 - Phần 1

Chương 397 - Phần 2
Chương 397 - Phần 1

Chương 396 - Phần 2
Chương 396 - Phần 1

Chương 395

Chương 394 - Phần 2
Chương 394 - Phần 1

Chương 393 - Phần 2
Chương 393 - Phần 1

Chương 392 - Phần 2
Chương 392 - Phần 1

Chương 391 - Phần 2
Chương 391 - Phần 1


Chương 390

2 nhận xét:

Được tạo bởi Blogger.