Khát vọng trở về - Chương 348: Seol Jihu quan hệ rộng - Phần 1
Trùng Hậu Đế Vương buộc phải rút quân và chạy trốn. Nhờ đó, Pháo đài Tigol đã sạch bóng quân thù.
Tuy nhiên, mọi thứ vẫn chưa kết thúc.
Còn rất nhiều việc phải xử lý sau chiến tranh. Ví dụ, việc xử lý hàng triệu cái xác phải được tiến hành nhanh chóng nếu không thì bệnh dịch sẽ bùng phát.
Không khí sôi nổi nhanh chóng lắng xuống.
Tổ chức đại tiệc ăn mừng vẫn chưa đủ, tất cả đều nghĩ đến việc tạo ra lễ kỉ niệm thường niên để vinh danh một trận đại thắng chưa từng thấy trước lũ ngoại xâm.
Tuy nhiên, tình hình hiện tại không cho phép điều đó. Đúng là kẻ thù đã chịu sự tổn thất trầm trọng, Trùng Hậu đã mất hàng trăm quái Ổ từ cấp Cao tới cấp Thấp, và đội ngũ Tư lệnh cũng thiệt hại nặng nề. Nhưng mà, phe Liên Bang và Nhân loại cũng không khác là bao.
Bên trong pháo đài nhanh chóng bận rộn.
Tất cả Linh muc đều đang bận rộn sơ cứu cho những người bị thương.
Những người còn có thể di chuyển, đã dìu dắt đồng đội vào trong pháo đài. Một trạm y tế đã được thiết lập bên trong pháo đài để chữa trị cho những người bị thương. Những Thổ tiên, Thiên tiên và Người lùn có vết thương nhẹ đều nhanh chóng ra ngoài giúp những người bị thương vào trong.
Lúc này, các chủng tộc không hề có sự thù địch với nhau. Thay vào đó, các thú nhân thì dìu các chiến binh đang bị thương vào pháo đài và các Linh mục thì đang chữa trị cho tất cả mọi người. Đây là khung cảnh chưa từng thấy từ xưa đến nay.
Sau khi được chữa trị xong, những người lính đã khỏe mạnh đều ra ngoài tìm các đồng đội đã khuất, tiến hành chôn cất và cuối cùng là dọn dẹp chiến trường....
Họ làm việc không ngừng suốt đêm, cho tới khi mặt trời từ từ ló rạng.
"Tôi đang ngạc nhiên vì chả thấy cô đâu thì.... Thế đ*o nào cô lại nằm chềnh ềnh ở giữa pháo đài ????"
Phi Sora càu nhàu và ném Urara vào trạm y tế.
Chohong, người đang nghỉ ngơi với cơ thể kiệt sức, trố mắt nhìn Phi Sora.
"Tôi không nói cô, mà là con điên này cơ." - Phi Sora càu nhàu.
"Ờ."- Chohong gật đầu đáp lại.
Sau đó, Chohong nhếch mép.
"Cô vẫn không chết khi sau va chạm với Charisty Thô tục cơ à?"
"Chả nhớ gì đâu, đừng hỏi nữa. Nhân tiện, chủ hội đâu rồi?"
Chohong chỉ về cái lều đối diện trong khi cho điếu vào miệng.
Seol Jihu được tìm thấy trong trạng thái bất tỉnh và đã được chuyển đến trạm y tế trước khi đồng đội vác cậu vào lều riêng của Valhalla. Cậu không bị thương nghiêm trọng, chỉ đơn giản là bất tỉnh mà thôi.
Lý do Seol có thể chiến đấu lâu đến vậy là nhờ cây Thế Giới đã trị thương cho cả đoàn trước khi họ về Trung địa.
"Hah." Phi Sora khịt mũi sau khi ngó vào lều.
Seol Jihu đang ngủ say trong khi đưa cánh tay trái của mình cho Teresa Hussey và cánh tay phải cho Charlotte Aria làm gối. Giống với câu, 'hai tay hai em', Jihu đang ôm công chúa bằng tay trái, còn tay phải ôm nữ hoàng.
Sau khi nhìn chằm chằm một lúc. Phi Sora giật tung cái mền xuống đất rồi lầm bầm.
"Đây là hình phạt cho việc nằm ngủ khi người ta thì cày bục mặt ngoài kia"
Sora càm ràm.
Nói là thế nhưng bên trong, cô cảm thấy cực kì xót xa khi thấy cậu chìm vào giấc ngủ ngay khi trận chiến kết thúc. Nó làm cô nhớ lại cảnh Seol hôn mê, toàn thân thì chi chít kim châm ...
'Chắc anh ta đã kiệt sức rồi...'
Hai người họ đứng ở những vị trí hoàn toàn khác nhau trong cuộc chiến này.
Phi Sora chỉ là thành viên trong khi Seol Jihu là Thủ lĩnh. Cô chỉ phải tuân theo mệnh lệnh, nhưng Seol Jihu là người đã lên kế hoạch và thực hiện toàn bộ kế hoạch.
Nhìn lại, cuộc chiến này là một chuỗi nguy hiểm đến điên rồ. Ngay cả Phi Sora cũng nhiều lần cảm thấy tuyệt vọng. Cô không hiểu Seol Jihu đã phải chịu gánh nặng đến chừng nào.
Điều đó khiến cô càng xót xa.
"Argh, tôi mệt chết mất, muốn ngủ quá đi!"
Phi Sora gãi đầu trong thất vọng trước khi ngồi phịch xuống bên cạnh Chohong. Sau khi im lặng một lúc, cô nói như thể cô vừa nghĩ gì đó.
"Dù sao, Unni ngực bự và Eun Yuri sao rồi? Họ đã đi lâu lắm rồi, phải không?"
"Vài giờ trước, tôi nhận được một cuộc gọi từ Kazuki."
"Thế sao? Anh ta đã nói gì?"
"Hiện tại, Eun Yuri vẫn sống sót. Còn đối với bà chị ngực bự..."
Chohong thở dài.
"Họ đang chạy đến Eva, vì vậy chúng ta sẽ phải chờ thôi".
Phi Sora thở dài và gục đầu xuống.
"Tôi không biết nên nói với Chủ Hội ra sao nữa".
"Kệ thôi".
"??"
"Sớm muộn thì cậu ta cũng biết thôi. Giờ cứ để cậu ta ngủ đã. Mấy tháng qua cậu ấy đã bận như điên rồi" - Chohong lắc đầu.
Phi Sora nhìn Chohong với ánh mắt ngạc nhiên. Cô nghĩ Chohong chỉ là một cô nàng tomboy não min, nhưng có vẻ như cô ấy chu đáo hơn Phi Sora nghĩ.
"Thế còn cô? Cô có ổn không?"
"Tôi á? Tại sao cô lại hỏi thế?"
"Còn làm bộ nữa. Thuốc lá của cô cháy hết từ bao giờ rồi".
Chohong liếc xuống. Điếu thuốc trong miệng cô đã tắt trước khi kịp chú ý, chỉ còn lại tro tàn. Chohong lấy ra điếu thuốc và mỉm cười.
"Chỉ là..."
"Hả?"
"…Tôi không biết. Tôi cảm thấy bàng hoàng như cô thôi".
Chohong liếm đôi môi nứt nẻ của mình.
"Có lẽ tôi vẫn còn hoài nghi.... Rằng tôi đã sống sót sau cuộc chiến này"
Phi Sora gật đầu trong khi nhìn lên bầu trời đêm phía trên bức tường pháo đài.
"Đương nhiên. Đó là một cuộc chiến phi thường, đặc biệt là vào cuối khi Nữ hoàng Ký sinh trùng xuất hiện".
Phi Sora nhăn mặt, nhớ lại sự kiện chỉ xảy ra vài giờ trước.
Mặt Chohong cũng trở nên u ám.
"Xong rồi nhỉ, đúng không!?"
"Chà... Thành thật mà nói, biết đâu chúng bất ngờ nhảy xồ ra..."
"Ê!" - Chohong huých Phi Sora. Cô ngã lăn ra rồi bật ra một tiếng cười trống rỗng.
"Đùa thôi. Nếu chúng đến, chúng đã đến rồi. Nhưng, thành thật mà nói, tôi không nghĩ rằng chuyện đó sẽ xảy ra".
"Dĩ nhiên. Chúng chạy tóe khói thế cơ mà!"
"Tôi cũng nghe thấy điều đó. Nếu chúng định phản công, chúng đã không thí mạng Ký sinh trùng mẹ".
"Có lý. Vậy là tôi có thể ngủ yên rồi."
Chohong mỉm cười và lấy ra một điếu thuốc khác.
Phi Sora cũng đứng dậy và di chuyển đến lều. Cô bước vào, suy nghĩ, ‘Anh ta đã có hai người phụ nữ bên cạnh, chắc hôm nay anh ta không sờ ti mình nữa nhỉ?'
Nhưng khi cô nhìn vào trong lều, mắt cô mở to.
Không có ai giữa nữ hoàng và công chúa.
"…Chết tiệt."
Seol Jihu biến mất?
Đột nhiên, một cơn gió đêm lạnh lẽo ùa vào.
VÙ Ù Ù
Một thứ gì đó bị gió đẩy vào bên trong và chạm vào chân Phi Sora.
Mắt cô sáng lên khi cô liếc xuống.
'Một cái lá?'
Gió lại thổi. Phi Sora ngước mắt lên sau khi vô thức nhặt chiếc lá lên.
Một phần nhỏ của lều đã bị rách.
Phi Sora bò qua lỗ để kiểm tra, và lập tức nhíu mày. Thực sự có một vệt dài của một người bị kéo lê trên mặt đất.
Chắc ai đó đã đưa Seol Jihu đi, khi cô đang nói chuyện với Chung Chohong.
Nhưng đó là ai? Và vì lý do gì?
Bối rối, Phi Sora đi theo dấu vết cho đến khi dừng lại ở trung tâm của pháo đài. Đó là nơi có hóa thân của Cây thế giới.
Sau đó, cô nhìn qua lại giữa chiếc lá và Cây thế giới.
"…Huh?"
Và đôi mắt cô mở to.
Cô dường như đã nhận ra điều gì đó.
---
Dịch và biên tập bởi các thành viên nhà MSN
Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
https://www.facebook.com/groups/802511883600547
Like Fanpage để ủng hộ nhóm: https://www.facebook.com/Moonsnovel
Yêu cầu các bên leech truyện giữ nguyên credit, link Fanpage và link nhóm.
---
Xin các bạn donate cho nhóm thông qua Fanpage Moonsnovel để hỗ trợ chúng mình!
Chương 348 - Phần 1
Chương 347 - Phần 2
Chương 347 - Phần 1
Chương 346 - Phần 2
Chương 346 - Phần 1
Chương 345 - Phần 2
Chương 345
Chương 344
Chương 343 - Phần 2
Chương 343 - Phần 1
Chương 342 - Phần 2
Chương 342 - Phần 1
Chương 341
Chương 340 - Phần 2
Chương 340 - Phần 1
Chương 339 - Phần 2
Chương 339 - Phần 1
Chương 338
Chương 337
Chương 336
Chương 335 - Phần 2
Chương 335 - Phần 1
Chương 334
Chương 333
Chương 332
Chương 331
Chương 330
Chương 329
Chương 328
Chương 327
Chương 326
Chương 325
Chương 324
Chương 323
Chương 322
Chương 321
Chương 320
Chương 319
Chương 318
Chương 317
Chương 316
Chương 315
Chương 314
Chương 313
Chương 312
Chương 311 - Phần 2
Chương 311 - Phần 1
Chương 310
Chương 309
Chương 308
Chương 307
Chương 306
Chương 305
Chương 304
Chương 303 - Phần 2
Chương 303 - Phần 1
Chương 302
Chương 301 - Phần 2
Chương 301 - Phần 1
Chương 300
Xem Mục lục Full
Hay quá
Trả lờiXóavãi cả sờ ti
Trả lờiXóaHay!!!
Trả lờiXóaVụ gì nữa đây
Trả lờiXóaNice
Trả lờiXóaai nhỉ :))
Trả lờiXóaCây thế giới bắt main .nhớ cây thế giới coi main như cha
Trả lờiXóa