Khát vọng trở về - Chương 382: Trận đấu không cân sức


Seol Jihu và Phi Sora đứng cách nhau khoảng mười bước và lấy vũ khí ra. Đó là kiếm cùn và thương cùn, dùng để đấu tập.

Họ đứng ở một bãi đất trống phía sau tòa nhà Valhalla, nơi mọi người hiếm khi ghé thăm.

Lý do là vì họ không muốn thu hút sự chú ý của các thành viên khác.

Jang Maldong đứng cách họ một quãng, rồi bất ngờ nhìn xuống chân mình.

Bên cạnh ông, một quả bóng nhỏ màu vàng đang nhìn chằm chằm vào Seol Jihu và Phi Sora.

Dường như nó đã tự tìm đường đến đây.

Jang Maldong định hỏi xem làm sao nó phát hiện ra cuộc đấu này, nhưng cuối cùng, ông chỉ khịt mũi và quay về phía hai người.

Có hai lý do. Đầu tiên là, Gà Nhép đang khoanh tay nhìn họ chăm chú như một huấn luyện viên nghiêm khắc.  Thứ hai là Jang Maldong đã cảm nhận được chiến ý của Phi Sora.

Phi Sora nhìn chằm chằm vào Seol Jihu và từ từ vươn cánh tay phải ra.

Mũi kiếm của cô chĩa vào đối thủ.

Seol Jihu vẫn đứng bất động.

Cây thương của cậu đang giương lên một cách bình thản, dù cậu đang đối diện với ánh mắt dữ tợn của Phi Sora.

Một lúc sau, khi Phi Sora khụy chân, cơ thể Seol Jihu hơi quay sang phải.

Hai người tiếp tục nhìn nhau một lúc, rồi...

"Haaaa!"

Với một tiếng thét lạnh lẽo, Phi Sora giậm chân và bay lên không trung.

Cô vung kiếm lên cao và bổ xuống đầu Seol Jihu với toàn bộ sức lực của mình.

CHOANG!

Seol Jihu đã giơ thương lên.

Cậu hất văng thanh kiếm Phi Sora, nhưng cô đã nhanh chóng biến chiêu.

Lưỡi kiếm chuyển sang chém ngang mặt Seol Jihu.

Lập tức, Seol Jihu xoay cán thương một góc 90 độ để chặn đường kiếm.

Đáp lại, Phi Sora duyên dáng rút thanh kiếm của mình lại và tung ra một cú đâm hiểm hóc.

Chính lúc đó.

Bang!

Một cơn đau đột ngột và dữ dội truyền tới tay phải cô.

Seol Jihu không chờ cô biến chiêu, thay vào đó cậu đã xoay cây thương đập mạnh vào sống kiếm của Phi Sora. Cú đập mạnh đến nỗi cô suýt đánh rơi thanh kiếm của mình.

Phi Sora cố gắng trụ vững và tung cú đâm như dự định. Nhưng....

"Uuk!"

Trước khi cô định thần, mũi thương của Seol Jihu đã đâm vào bụng cô. Cú đâm mạnh mẽ khiến Phi Sora mất thăng bằng, và cô loạng choạng vài bước trước khi ngã xuống đất.

Vừa đặt tay lên bụng, cô vừa nhăn nhó ngạc nhiên.

'Cái quái gì thế này…? Tốc độ và sức mạnh của anh ta...'


Thật vậy, tốc độ và sức mạnh của cậu đã tăng lên quá nhiều so với quá khứ.

Nếu đây là trận chiến thực sự, cô ấy đã chết từ lâu.

Phi Sora liếc lên trên.

Seol Jihu đang lặng lẽ nhìn xuống cô.

Đôi mắt cô mở to.

"Cái ánh mắt đó-"

Nhưng thay vì nói hết câu, cô buộc phải đứng lên.

Lần này, đến luowjtj Seol Jihu lao vào Phi Sora.

Cậu vung ngọn giáo lên trên đầu và bổ xuống đối thủ.

Vừa bật dậy, Phi Sora vừa vung kiếm để chặn ngọn thương đang hướng xuống đùi mình. Vì thế, thân trên của cô hơi loạng choạng.

Không bỏ lỡ cơ hội, Seol Jihu nhanh chóng đâm thương vào hông trái của Phi Sora.

Phi Sora nghiến răng. Nếu đòn tấn công của cậu từ bên phải hoặc ít nhất là từ phía trước, cô ấy có thể dùng kiếm để gạt đòn tấn công.

Nhưng hông trái là vị trí không thuận thay, nên cô không thể né hay gạt được. Cô buộc phải vung kiếm để chặn mũi thương.

Khi cô ấy giơ thanh kiếm của mình ra, Seol khẽ vung tay. Cây thương di chuyển như một con rắn và vung tới trướcmặt cô ấy.

Phi Sora buộc phải lùi lại một bước.

Cô ấy định sử dụng cơ hội này để ổn định lại tư thế chiến đấu, nhưng đối thủ của cô không cho phép điều đó.

Seol Jihu không buông tha cho cô mà tung ra những cú đâm vào vai trái và phải, như thể không cho Phi Sora cơ hội suy nghĩ.

Phi Sora cố gắng né tránh, nhưng....

Sssshk! Giống như một ngôi sao băng, mũi thương lại lao tới trước mặt cô.

Phi Sora vội ngả người né tránh, nhưng đôi mắt cô vẫn dán chặt vào Seol Jihu và ngọn giáo của cậu.

Một cơ hội. Chỉ cần một cơ hội là đủ.

Ngay bây giờ, cậu đang áp đảo cô  bằng các đòn tấn công liên tiếp, nhưng rất có thể cậu sẽ sơ hở khi tung đòn quyết định.

Đó sẽ là cơ hội để cô phản công.

Và đúng như cô nghĩ... Seol Jihu xoay người để tung một cú chém thật mạnh.

Đây là hành động động lớn mà Phi Sora đã chờ đợi từ lâu.

Cô ấy giương kiếm và nhảy xổ vào, nhưng đôi mắt cô nhanh chóng trở nên hoảng loạn.

Phản ứng của Seol Jihu đã nhanh đến mức đáng kinh ngạc.

Trước khi Phi Sora có thể thu hẹp khoảng cách, cậu đã kịp xoay người và đâm ngọn thương vào cô như một tia sét.

Cô cố gắng gạt nó ra, nhưng Seol lại vung cây thương của mình gần như ngay lập tức. Như thể mọi thứ là một phần của vũ đạo được tính toán sẵn.

Cách Seol Jihu biến chiêu nhanh nhẹn và trôi chảy khiến cô bị sốc.

Sức mạnh, sức chịu đựng và sức chịu đựng của Phi Sora đều ở đẳng cấp hàng đầu, nhưng chỉ số nhanh nhẹn của cô vẫn ở mức Trung cấp (Thấp).

Trong khi đó, chỉ số nhanh nhẹn của Seol Jihu là Cao cấp (Thấp).

Chỉ số của họ chênh nhau tới ba bậc, đương nhiên cô không thể theo kịp chuyển động của cậu.

Keng!

Keng!

Keng!

Tiếng kim loại va chạm vang lên liên tiếp.

Phi Sora phải dồn toàn bộ nỗ lực mới có thể chặn được các đòn tấn công của đối thủ.

Đột nhiên cô dừng lại.

'Chết tiệt…!'

Cô biết rằng với tốc độ này, sớm muộn cây thương của Seol sẽ xuyên qua hàng phòng ngự của cô.

Cô phải tìm cách xoay chuyển tình thế của trận chiến này.

KENG! KENG!

Mỗi lần va chạm, cánh tay cô lại run rẩy dữ dội.

Cô hất cây thương ra, giáo ra khỏi vai trái và nắm lấy cơ hội.

Cô nghiêng thanh trường kiếm của mình và đẩy nó nhanh thêm nửa nhịp về phía bên phải.

Xoẹt!

Phi Sora cảm thấy lưỡi thương trượt qua sống kiếm. Cô khẽ mỉm cười.

Cô đã dụ cậu tấn công hai lần về bên trái và bây giờ, cô phát động một cuộc tấn công bất ngờ từ bên phải. Đó là một đòn tấn công được tính toán kỹ lưỡng.

Khi cây thương trượt qua thanh kiếm của cô, Phi Sora vung tay và dùng kiếm đập mạnh xuống.

Cây thương lung lay và bị dội xuống đất. Đôi mắt Seol Jihu hơi nao núng một chút và Phi Sora cười toe toét.

Cô đưa một tay cầm lấy cây thương, và lao tới đâm kiếm vào mặt Seol Jihu. Cậu vội vã xoay người, rút cây thương về.

"Haha!"

Phi Sora gần như phá lên cười.

Xoay người là điều tối kỵ khi chiến đấu vì tầm quan sát sẽ bị hạn chế.

Cô buông cây thương ra và tin rằng mình có thể đâm mào Seol Jihu trước khi cậu kịp quay lại để đỡ đòn.

Phi Sora tiến lại gần, ánh mắt cô lấp lánh vì tin vào chiến thắng.

Tuy nhiên.

"Khụ!!"

Đột nhiên cô cảm thấy đau nhói ở xương chậu.

Cơn đau khiến Phi Sora dừng bước, và khi đầu cô cúi xuống, cô nhìn thấy phần cán thương đâm sâu vào xương chậu của cô.

(Note: Main chơi ác vãi. Các đồng chí có biết xương chậu ở đâu không?)


Phi Sora chỉ đoán đúng một nửa.

Đúng là Seol Jihu không kịp quay lại đối mặt với cô, nhưng điều đó không cần thiết. Cậu đã đoán được chuyển động của Phi Sora và chĩa cán thương về phía cô.

Vì đây là một trận đấu tập, nên cậu đã dùng cán thương. Nếu đây là trận chiến thực sự, chắc chắn cậu sẽ dùng mũi thương.

Và nếu cậu làm thế, cô sẽ chết mà chưa kịp đến cậu.

Thực ra nếu Phi Sora cẩn thận hơn, cô ấy có thể tránh được đòn phản công này.

Nhưng đây là lần đầu tiên Seol lộ sơ hở, nên cô không đủ kiên nhẫn. Cuối cùng, vì quá nôn nóng nên cô đã phải gánh chịu thất bại.

'Không đời nào.'

Đôi môi Phi Sora run run.

Thực tế là cô đã bị đánh hai lần.

Đó là điều mà cô ấy không thể thừa nhận, nên cô cảm giác như mình đang bị sỉ nhục.

Cô cảm thấy hoàn toàn bất lực.

Một lúc sau Seol Jihu quay lại và vung cây thương.

Với một tiếng thét giận dữ, Phi Sora chặn cú chém bằng thanh trường kiếm của mình. Nhưng cô không thể chặn được cú đá của cậu ta.

CHÁT!

Khi cú đá thứ ba thúc vào bụng cô, Phi Sora đã buông thanh kiếm xuống và ngã về phía sau.

Chỉ sau đó, Seol Jihu mới dừng lại, nắm chặt cây thương của mình.

Một bầu không khí im lặng kỳ lạ giáng xuống bãi đất trống.

Nhưng sự im lặng này không kéo dài.

Khi Seol Jihu mở miệng định nói gì đó với Phi Sora, cậu đột nhiên lùi lại.

Sau một cái chớp mắt, hàng loạt dao găm đã phóng xuống chỗ cậu vừa đứng.

PHẬP PHẬP PHẬP PHẬP!

"Yo yo yo yo yo yo yo yo ~!"

Qua giọng nói lanh lảnh, cậu đã nhận ra kẻ đột kích là ai.

Hoshino Urara nhảy từ sân thượng của tòa nhà xuống, và đang hét ầm ĩ.

"Cuối cùng cũng tìm được ngươi! Tên phản bội!"

Cô vừa hét vừa chỉ tay về phía Seol Jihu.

Seol Jihu nghiêng đầu tò mò.

"Phản bội?"

"Còn chối nữa hả? Anh quên mất hợp đồng của chúng ta rồi ư?"

"Huh?"

"Tôi ở đây để được vui vẻ! Sau khi chúng ta ký hợp đồng, anh là chủ nhân của tôi và phải ban phát niềm vui cho tôi!"

"..."

"Tại sao anh có thể quên lời hứa của chúng ta suốt hai triệu năm qua?"

"Từ từ đã, chỉ mới tám tháng thôi mà".

"Mỗi ngày trôi qua dài như hàng ngàn năm vậy!"

Hoshino Urara hét lên và nghiến răng.

Seol Jihu liếc xuống những con dao găm sắc bén trên mặt đất.

Cô nàng điên rồ này hoàn toàn không nương tay. Mỗi đòn tấn công của cô ấy đều tràn ngập sát khí.

Cùng lúc đó, Hoshino Urara thò tay vào ngưc áo và ném thứ gì đó vào cậu.

Bốn con dao găm bay thẳng về phía Seol Jihu.

"Ohohoho! Sự phản bội phải trả giá bằng cái chết! Vì anh dám lừa dối tôi... hả?"

Chíu híu chíu!

Hoshino Urara đột nhiên chớp mắt.

Lý do là, bốn con dao găm đã chuyển hướng giữa không trung và quay về phía cô.

"...."

Đôi mắt Hoshino Urara từ từ nhìn quanh.

Một con dao găm cắm vào bức tường trên đầu cô, hai cái còn lại ở dưới nách cô, và con dao găm cuối cùng nằm giữa hai chân cô.

Cô vẫn có thể cảm thấy dao găm đang rung rinh sau khi cắm vào bức tường

Đồng thời, cô cảm thấy một hào quang khủng bố ập tới.

Thế rồi, mái tóc của Seol Jihu dựng lên.

Dù cô ta xuất hiện hơi bất ngờ, nhưng vẫn là một cái bao cát tốt.

Hoshino Urara là một Unique Ranker. Đương nhiên cô ấy có tư cách để đối mặt với cậu.

Vì cô ta dùng mana, nên Seol Jihu cũng bắt đầu phát động mana trong người.

Hoshino Urara chớp mắt nhanh hơn nữa.

Phi Sora cũng vậy.

Hàm cô từ từ há hốc ra, khi ngước nhìn Seol Jihu.

Cơ thể cậu dường như hợp nhất với mana và giờ đang sôi sục như một quả cầu năng lượng.

"Hehe! Quả nhiên! Đúng là chủ nhân của tôi!"

Hoshino Urara lẩm bẩm, mỗi tay cầm một con dao găm.

Cô xuống tấn thủ thế....

Và rồi cô ấy cúi đầu xuống.

"Em xin lỗi!"

Cô thậm chí còn quỳ xuống trước Seol Jihu.

"Em sẽ không hư nữa đâu ạ! Xin hãy tha thứ cho em!"

Cô ta đâm hai con dao găm xuống đất và cúi rạp người.

Seol Jihu có vẻ thất vọng. Cậu ta vừa mới "nhập cuộc", vậy mà đã phải dừng cuộc chơi.


Cô gái này vẫn khó đoán như mọi khi.

"…Đi đi."

"Chủ nhân tha cho em rồi ạ?"

"Đây sẽ là lần cuối cùng. Lần tới, nếu cô làm phiền tôi thì đừng có trách".

"Vâng ạ ~ Em hứa em sẽ ngoan".

Hoshino Urara không hề đứng dậy. Thay vào đó, cô vừa quỳ vừa bò đi, nhanh như một con gián.

Seol Jihu trợn mắt kinh ngạc. Cậu nhìn theo cô ta một lúc rồi quay lại chỗ Phi Sora.

Cô vẫn còn ngồi bệt trên mặt đất.

"Cô Phi Sora..."

"…Không." Cô lí nhí với giọng yếu ớt.

Phi Sora cắn môi dưới.

"Tôi không muốn đấu nữa."

Cô bị đánh ba lần vào bụng.

Đó là một thất bại nặng nề. Không có chỗ cho bất kỳ lời bào chữa nào.

Và sau khi chứng kiến ​​mana khủng bố của Seol Jihu, cô hoàn toàn mất ý chí chiến đấu.

Phi Sora từ từ đứng dậy, dùng thanh trường kiếm của mình như một cây gậy.

Seol Jihu nhận thấy cô có vẻ thất vọng, nên cố gắng tiếp cận cô, nhưng cô ngăn anh lại.

"Không sao. Mọi thứ rõ ràng rồi".

Khuôn mặt Phi Sora tối sầm lại. Bản thân cô cũng không biết mình nên nói gì.

Cô khẽ thở dài và đôi vai gục xuống.

"Tôi đi ngay đây".

Thế rồi, cô rời khỏi bãi đất trống và quay trở lại bên trong tòa nhà.

"Mình... mình có quá tay không nhỉ?"

Seol Jihu gãi đàu.

Nhưng theo tính cách của Phi Sora, Seol đoán rằng: nếu cậu nương tay, cô ấy còn giận cậu hơn.

"Tốt nhất là tung hết sức mình."

Seol Jihu gật gù kết luận. Thế rồi, cậu nhìn quanh và thấy Gà Nhép đang nghiêm nghị quan sát mình"

Cậu cũng nhìn thấy Jang Maldong. Đôi mắt của ông hơi run rẩy.

"Có chuyện gì đã xảy ra với con vậy?"

Jang Maldong lắp bắp. Ông đứng đó, ngơ ngác và bàng hoàng.

Đó là chuyện đương nhiên. Seol Jihu đã hoàn toàn nghiền nát Phi Sora.

Trình độ kỹ thuật và thể chất của cậu ấy vượt xa Phi Sora.

Thậm chí cậu còn giành chiến thắng ba lần mà không đổ một giọt mồ hôi. Đó là chuyện phi lý.

Chỉ có một cách giải thích duy nhất. Đó là, Seol Jihu đã đạt tới cảnh giới cao cấp hơn cả "Nhân Kiếm Hợp Nhất" của Phi Sora.

Đương nhiên Jang Maldong đã nhận ra điều này. Chuyển động của Seol Jihu cho thấy, cậu không những kiểm soát cây thương như thể nó là một phần của cơ thể mình, mà cậu còn hòa hợp với nó như một thể thống nhất tuyệt đối.

Thấy Jang Maldong trợn mắt nhìn mình, Seol Jihu chậm rãi nói.

"Chà... Chuyện dài lắm. Lão sư có muốn nghe không?"

*


Họ cùng nhau đến một phòng trong tòa nhà, và Seol Jihu đã giải thích với Jang Maldong về những gì đã xảy ra.

Tất nhiên, cậu đã cẩn thận bỏ qua những chi tiết không nên nói, ví dụ như Cửu Nhãn hay danh tính thực sự của "người hướng dẫn".

Cuộc trò chuyện mất rất nhiều thời gian vì Jang Maldong muốn tìm hiểu tất cả các chi tiết.

Quan trọng hơn, đó là câu chuyện về bảy năm dài đằng đẵng.

"…Không thể tin được."

Jang Maldong không thể giấu giếm sự kinh ngạc của mình.

"Thật không thể tin được"

Ông liên tục kêu lên và lắc đầu.

Ông tự hào về chuyện Seol Jihu đã vượt qua những thử thách khó khăn và gian khổ của người hướng dẫn bí ẩn.

Mặt khác, ông cũng bị sốc.

Bản thân Jang Maldong luôn cảm thấy đau khổ vì năng khiếu của Seol chỉ ở mức Trung bình, nên cậu khó có thể đạt tới cảnh giới nào đó. Và ông biết rằng chìa khóa để cải thiện tình hình chính là thực hành.

Mặc dù vậy, Seol Jihu đã bị đẩy đi quá xa. Jang Maldong đã bị sốc khi biết rằng thử thách gian khổ đã khiến Seol Jihu rơi vào trạng thái vô cảm.

Tuy vậy, ông cũng vui mừng vì những nỗ lực của Seol Jihu đã được đền bù xứng đáng. Cậu đã vươn tới cảnh giới Hòa hợp Tuyệt đối, cảnh giới cao hơn cả Nhân Thương Hợp Nhất.

"Con làm tốt lắm. Những ngày tháng đó rất gian khổ, đúng không?"

"Chà... con muốn nói rằng con ổn, nhưng không được.... Tóm lại là, thử thách của các vị thần rất khó khăn" - Seol Jihu lẩm bẩm và mỉm cười cay đắng.

"Ta hiểu." - Jang Maldong cũng nở một nụ cười cay đắng.

Đó là lúc họ nghe thấy một tiếng hét ầm ĩ..

Chohong đang la hét gọi họ tham gia bữa tiệc chào mừng cậu trở về.

Cuộc nói chuyện kéo dài rất lâu, và bây giờ mặt trời đang lặn.

"…Đi nào."

Không còn gì để nói nữa.

Jang Maldong từ từ đứng dậy.

"Hahaha. Ta thật không dám tin vào tai mình. Con đã trải qua bảy năm. Những bảy năm…."

Ông vỗ vai Seol Jihu và quay lại.

Đồng thời, ông thở dài nặng nề.

Cuối cùng ông đã hiểu Seol Jihu trở thành một người hoàn toàn khác chỉ sau 8 tháng.

Sự thay đổi đó là kết quả của bảy năm tập luyện gian khổ, không ngừng nghỉ.

'Kết quả đó thực sự ấn tượng... Chà, có lẽ thằng bé sẽ sớm vươn tới cảnh giới cao hơn nữa. Hmm, người  hướng dẫn bí ẩn đó là ai nhỉ?'


Jang Maldong vừa gật gù vừa bước xuống cầu thang. Rồi đột nhiên, ông dừng lại và quay sang Seol Jihu.

"Mà này, con có nghĩ là mình quá khắc nghiệt với Sora không? Con được tập luyện những bảy năm, còn con bé chỉ có tám tháng."

"Nhưng cô ấy rất giỏi. Biết đâu tám tháng qua cô ấy đã tiến bộ nhiều hơn con thì sao?"

"Fufufu. Không tự mãn, cũng là một điều đáng khen. Dù sao, con bé không phàn nàn gì vì nó biết con không hề nương tay. Nếu con dễ dãi, nó sẽ buồn lắm".

"Vâng. Đó là lý do con dùng hết sức mình. Lão sư, con làm thế có đúng không?"

Jang Maldong suy nghĩ trong giây lát và thở dài.

"Ta không biết. Trông con bé cứng rắn vậy thôi, nhưng nó lại là đứa rất mềm yếu".


---

Dịch và biên tập bởi các thành viên nhà MSN


Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
https://www.facebook.com/groups/802511883600547


Like Fanpage để ủng hộ nhóm: https://www.facebook.com/Moonsnovel


Yêu cầu các bên leech truyện giữ nguyên credit, link Fanpage và link nhóm.


MỤC LỤC



Chương 382

Chương 381

Chương 380 - Phần 2
Chương 380 - Phần 1

Chương 379 - Phần 2
Chương 379 - Phần 1

Chương 378 - Phần 2
Chương 378 - Phần 1

Chương 377 - Phần 2 
Chương 377 - Phần 1

Chương 376 - Phần 2
Chương 376 - Phần 1

Chương 375 - Phần 2
Chương 375 - Phần 1

Chương 374

Chương 373

Chương 372 - Phần 2

Chương 372 - Phần 1

Chương 371 - Phần 2

Chương 371 - Phần 1

Chương 370 - Phần 2

Chương 370 - Phần 1

Chương 369 - Phần 2

Chương 369 - Phần 1

Chương 368 - Phần 2

Chương 368 - Phần 1

Chương 367 - Phần 2

Chương 367 - Phần 1

Chương 366 - Phần 2

Chương 366 - Phần 1

Chương 365

Chương 364 - Phần 2

Chương 364 - Phần 1

Chương 363

Chương 362

Chương 361 - Phần 2

Chương 361 - Phần 1

Chương 360 - Phần 2

Chương 360 - Phần 1

Chương  359 - Phần 2

Chương 359 - Phần 1

Chương 358

Chương 357 

Chương 356

Chương 355

Chương 354

Chương 353

Chương 352

Chương 351 - Phần 2

Chương 351 - Phần 1

Chương 350

Chương 349

Chương 348 - Phần 2

Chương 348 - Phần 1

Chương 347 - Phần 2

Chương 347 - Phần 1

Chương 346 - Phần 2

Chương 346 - Phần 1

Chương 345 - Phần 2

Chương 345

Chương 344

Chương 343 - Phần 2

Chương 343 - Phần 1

Chương 342 - Phần 2

Chương 342 - Phần 1

Chương 341

Chương 340 - Phần 2

Chương 340 - Phần 1

Chương 339 - Phần 2

Chương 339 - Phần 1

Chương 338

Chương 337

Chương 336

Chương 335 - Phần 2

Chương 335 - Phần 1

Chương 334

Chương 333

Chương 332

Chương 331


6 nhận xét:

  1. Làm vợ khóc là ko đc đâu seol :))))

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Tổn thương cả thể chất lẫn tinh thần vợ thế này thì chỉ có đung dùi cui thịt mới tạ lỗi được :))

      Xóa
  2. Liếc mắt đưa tình dụ người ta vậy mà....

    Trả lờiXóa
  3. Đó là động lực hay rào cản sora đây ta

    Trả lờiXóa

Được tạo bởi Blogger.