Khát vọng trở về - Chương 391: Mẻ cá lớn - Phần 1


Đôi mắt Seol Jihu từ từ chuyển sang màu đỏ.

Ánh lửa đỏ thẫm trong mắt cậu giống như ánh mắt của một con thú đang say mồi.

'Đợi đã. Đó là kỹ năng...'

Một trong năm kẻ tập kích - gã trai trẻ vừa nói muốn đấu với Seol Jihu - nhíu mày khi nhìn thấy cảnh này.

Là một Chiến binh như Seol Jihu, nên hắn cũng từng nghe đến kỹ năng đó.

Hắn bối rối vì đó là một kỹ năng bị chặn ở cấp 6. Chính xác hơn, kỹ năng này chỉ có thể mở khóa khi Chiến binh lên cấp 7.

"Phùuuu"
Seol Jihu hít một hơi thật sâu, cậu khẽ ngẩng đầu lên.

Từng sợi tóc của cậu bắt đầu dựng đứng lên và biến thành mày vàng chóe, dưới tác động của dòng mana sấm sét.

Gã trai nao núng khi nhìn rõ hai tròng mắt đỏ thẫm của Seol Jihu.

Một kỹ năng chuyển đổi sự tức giận thành động lực, giúp tăng gấp đôi lực chiến mà không làm mất đi khả năng phòng vệ.

Kỹ năng Thức tỉnh - Cuồng Chiến.

HAYYAAAAAA!

Seol Jihu há miệng và phát ra một tiếng gầm vang vọng khắp dãy núi.

Tiếng hét chứa đầy mana khiến năm kẻ đột kích phải nhăn nhó.

Những người khác cũng bịt tai hoặc loạng choạng vì sốc.

Seol Jihu giậm chân xuống đất, nhanh chóng thu hẹp khoảng cách với con mồi, rồi vung cây thương về phía trước.

KEENG!

Một thanh trường kiếm vung lên.

Gã trai trẻ là người duy nhất có thể phản ứng với tình huống này.

Người phụ nữ nọ run rẩy nhìn vào thanh trường kiếm đang va chạm với mũi thương ở ngay trước mắt mình.

"Giúp tôi một tay mau lên!"

Gã trai trẻ hét lên trong thất vọng.

Ngay lập tức, người phụ nữ choàng tỉnh, vung hai thanh katana về phía trước.

Chàng trai trẻ đã chặn được cuộc tấn công, nhưng sức mạnh của anh ta thua xa Seol Jihu. Thậm chí, dù người phụ nữ đã góp sức, nhưng cây thương vẫn đang đẩy họ lùi lại.

Thấy vậy, gã đàn ông khổng lồ luống cuống rút cây rìu chiến ra và vung mạnh.

Hắn định hất cả Seol Jihu lẫn cây thương ra xa.

Tuy nhiên….

"Cái gì thế này…?"

Cậy thương không hề nhúc nhích, nó chỉ ngừng tiến lên.

Và trong khoảnh khắc tiếp theo, cả ba sững sờ.

Với một tiếng kêu bí hiểm, cây thương màu trắng bắt đầu phát ra những làn sóng năng lượng mạnh mẽ hơn.

"Uh... Uh!"

Điều này khiến gã khổng lồ vô cùng ngạc nhiên.

Không phải một, không phải hai, mà là ba người đang cùng hợp lực, nhưng những nỗ lực của chúng đều vô ích.

Cả ba thậm chí đã vận toàn bộ mana vào cánh tay, nhưng cây thương vẫn lừ lừ tiến lại gần.

"Keuk! Hắn... hắn đúng là một con quái vật! Làm gì đó đi, mau lên…!"

Gã khổng lồ rên rỉ, mặt hắn đẫm mồ hôi.

Sssk!

Tiếng gió vang lên, và đôi mắt Seol Jihu nhanh chóng đảo quanh.

Hai tên sát thủ còn lại đã chuẩn bị xong vũ khí, lao vào từ bên trái và bên phải của Seol Jihu.

Seol Jihu rút cây thương lại, rồi vung nó sang trái.

Kẻ bên trái nhanh chóng lùi lại như thể đó là điều hắn đang chờ sẵn. Kẻ bên phải không bỏ lỡ cơ hội này, vội tăng tốc và lao vào để đâm Seol Jihu.

Chính lúc đó.

"Euk?"

Đột nhiên, một bàn tay nhỏ nhắn chộp lấy cổ tay hắn.

"Nào, để mình chơi với bạn nhá á á!"

Hoshino Urara xuất hiện phía sau kẻ thù như một con ma. Cô nhảy phốc lên, siết chặt hai chân quanh eo kẻ thù.

Tiếp theo, cô dùng tay còn lại để cắt cổ hắn. Tên này cố gẵng vùng vẫy để thoát thân.

"Tất cả lùi lại!"

Người phụ nữ hét lên sau khi lấy lại thăng bằng.

Người phụ nữ, gã khổng lồ, gã trai trẻ và tên sát thủ. Bốn người vây quanh Seol Jihu trong chớp mắt.

"Đừng liều lĩnh. Hãy kìm chân hắn và tiến hành xa luân chiến".

Người phụ nữ nhanh chóng nắm bắt tình hình và lẩm bẩm.

Sau đó, cô ta giơ tay lên và ra hiệu cho những người còn lại thu hẹp vòng vây, để tấn công các thành viên khác của Valhalla.

Đó là một quyết định thông minh.

Làn khói đen bí ẩn kia khiến cô ta hơi lo lắng, nhưng đội của cô ta cũng có nhiều High Ranker. Cô tin rằng họ có thể cầm cự được.

Đó là lúc cô nghe thấy một giọng nói vang dội.

[HÀN BĂNG CHÂN KHÍ]

Một lớp sương mù mờ ảo từ từ lan tỏa quanh Eun Yuri.

Những hạt sương nhanh chóng đóng băng và trở thành những chiếc gai sắc nhọn, rơi xuống kẻ thù của cô.

"Ái ui!"

"Cái quái gì đang diễn ra vậy?"

Mỗi chiếc gai không gây ra nhiều thiệt hại, nhưng khi hàng trăm chiếc gai cùng rơi xuống, kẻ thù của cô bắt đầu chùn bước và vung tay điên cuồng để che chắn.

Vuốt mồ hôi trên mặt, Eun Yuri hét lên lần nữa.

[TRỖI DẬY!]

Giọng cô vang lên lảnh lót.

Vù vù vù!

Tại những nơi kẻ thù đang tụ tập, những dòng nước bất ngờ phun lên không trung như thể đó là một vòi phun nước.

Dòng nước đóng băng ngay khi chạm vào màn sương mờ.

Tiếng thét sợ hãi nổ ra từ khắp mọi nơi.

Những người may mắn chỉ bị hất lên không trung, nhưng những người không may mắn đã bị dòng nước đóng băng. Cơ thể chúng bị treo lơ lửng trong không khí.

"Chết tiệt! Xử lý con pháp sư đó..."

Người phụ nữ bắt đầu la hét nhưng không thể nói hết câu, bởi vì Seol Jihu đang lao vào với tốc độ kinh hoàng.

Chohong định chạy về phía Seol Jihu, nhưng rồi cô dừng lại.

"Con pháp sư khốn kiếp đó!"

"Chết tiệt, chân tôi! Đừng giết nó ngay! Phải cho nó chết trong đau đớn!"

Những kẻ tránh được đòn tấn công băng giá, và những kẻ bị thương nhẹ, đang chạy về phía Eun Yuri.

Seo Yuhui hiện không thể chiến đấu, còn Flone đang bảo vệ cô ấy. Có nghĩa là Eun Yuri đang gặp nguy hiểm.

Những pháp sư không có người bảo vệ chỉ là những miếng mồi ngon. Chohong biết rõ điều đó, nên cô vội quay về phía Eun Yuri.

Chính lúc đó.

Vút!

Chohong nghe thấy một thứ gì đó sắc nhọn bay trong không khí, sượt qua tai cô.

Ngay lập tức, tên chạy đầu tiên đã gục ngã với tiếng kêu thảm thiết. Mũi tên tiếp theo đã xé toạc hộp sọ của hắn.

Vút!

Vút!

Mỗi khi tiếng vun vút vang lên, kẻ thù lần lượt ngã xuống đất.

"Valhallaaaaaa muôn năm!"

Một tiếng gầm vang vọng từ đằng sau. Thế rồi, anh da đen Hugo của chúng ta xông lên như một con bò tót và chém bay đầu một kiếm sĩ..

Sau đó Hugo đuổi theo một kẻ thù đang nhắm vào Eun Yuri, và dùng rìu đập vỡ mặt hắn ta.

Mỗi khi cây rìu chiến của anh ta vung lên, một kẻ thù lại ngã xuống đất. Khuôn mặt Chohong sáng bừng lên.

"Tuyệt! Tiến lên nào Hugo!

"Êu"

Rồi cô nghe thấy một giọng nói từ phía sau. Khi Chohong quay lại, một lọ thuốc bay tới.

"Bà chị có vẻ không khỏe. Mau hồi phục đê".

Mắt rắn - Audrey Basler - cười toe toét, rồi cắm một mũi tên khác vào cây cung.

Chohong sung sướng reo lên trong lòng.

Bây giờ mọi thứ đã rõ ràng.

Cô không biết rõ kế hoạch ra sao, nhưng Đội 2 của Valhalla đã ở đây.

Chohong mở nắp chai thuốc bằng bàn tay đẫm máu, rồi dốc cạn chất lỏng thần thánh vào miệng.

Trong khi đó, những kẻ đầu sỏ cũng nhận ra rằng quân tiếp viện của Valhalla đã tới.

Nhưng họ không thể làm gì được. Tình hình của họ cũng bi đát không kém.

Xa luân chiến là một chiến thuật dùng để bào mòn sức lực của đối phương..

Tuy nhiên, khi thời gian trôi qua, bốn kẻ này lại đuối sức nhanh hơn cả Seol Jihu.

"Uaah, uaaaaah!"

Gã khổng lồ gầm lên và vung tay lia lịa. Nhưng cây rìu chiến của hắn liên tục bổ xuống đất, chứ không thể chạm tới Seol Jihu.

Đó là một hiện tượng kỳ lạ.

Seol Jihu vẫn đứng đó, chỉ thỉnh thoảng vặn vẹo cơ thể vài xen ti mét, nhưng mọi đòn tấn công của gã khổng lồ đều trượt ra ngoài.

Như thể một thế lực bí ẩn nào đó đã đẩy chiếc rìu khỏi da thịt Seol Jihu.

"Con mẹ mày, thằng chó!"

Lần này gã khổng lồ quyết định vươn tay ra. Hắn định tóm lấy Seol Jihu rồi mới chém cậu. Nhưng Seol Jihu đã nắm lấy cánh tay hắn, xoay một vòng, khiến hắn loạng choạng và ngã oạch xuống đất.

Thấy đồng đội gặp nguy, người phụ nữ đã ném một loạt phi tiêu tẩm độc về phía kẻ thù. Nhưng khi thấy Seol hất văng chúng về phía cô ta, cô vội né tránh và há hốc mồm vì kinh hoàng.

Gã trai trẻ đang định chạy tới cứu gã khổng lồ thì Seol Jihu đột nhiên hướng ngọn thương về phía hắn. Hắn vội giơ kiếm lên, và...

KEENG!

"Ư..."

Cú va chạm khiến tay hắn suýt nữa nứt toác ra.

Nhưng mọi chuyện vẫn chưa kết thúc.

Những luồng kiếm khí vàng óng bắn ra từ mũi thương và lao về phía hắn.

Gã trai trẻ cố gắng xoay người và tìm cách làm chệch hướng của những luồng kiếm khí. Tuy nhiên….

"Arrrgh!"

Hắn cảm thấy đau nhói ở vai trái.

Vừa gào lên đau đớn, hắn vừa trợn mắt vì bối rối.

Hắn đã chặn được cây thương và tránh được những luồng kiếm khí. Vậy tại sao hắn lại bị thương?

Nhưng không có thời gian để suy nghĩ nữa, bởi một áp lực mạnh mẽ đã nhắm thẳng vào ngực hắn.

"Ngọn giáo vô hình!"

Hắn hét lên sửng sốt khi nhận ra chiêu thức của Seol Jihu.

Seol Jihu cười toe toét.

"Wow. Có vẻ anh bạn cũng dày dặn kinh nghiệm như Agnes. Chà, ít nhất thì anh bạn cũng khá hơn hẳn mấy tên kia".

Khi Seol chuẩn bị đuổi theo hắn, một âm thanh kỳ lạ vang lên.

Một bàn tay khẽ kéo căng dây cung và một đôi mắt sáng lấp lánh trong bụi rậm..

'Chết này!'


Khi Seol Jihu lao về phía trước, cung thủ nọ đã buông tay.

Mũi tên độc của hắn xé gió lao về phía Seol Jihu.

Chính lúc đó.

Một bóng người nhảy vọt ra.

KEENG!

Bóng người nọ nhanh chóng đánh bật mũi tên và lao về phía Cung thủ đang ẩn nấp.

Hắn vội tìm cách chạy trốn, nhưng bóng người đó đã bổ kiếm xuống đầu hắn.

Tốc độ thật đáng kinh ngạc.

Vừa đưa tay lau máu trên mặt, hắn vừa lắp bắp.

"Ngươi là…."

Cung thủ nao núng. Bởi kẻ đứng trước mặt hắn là một nữ kiếm sĩ lạnh lùng, cầm thanh kiếm đỏ như máu.

"...Oh Rahee!"

"Ồ, ngươi biết ta ư? Thế ngươi là ai? Có cần ta cởi hộ cái mặt nạ đó ra không?"

Oh Rahee cười khúc khích và đưa tay nghịch những lọn tóc.

Cung thủ nọ ôm đầu và cắn môi.

Một Hiệp sĩ Hoàng gia. Valhalla lại mang thêm một High Ranker cấp 6 đến đây.

"Chết tiệt!"

Gã khổng lồ rên rỉ và cố gắng đứng dậy.

"Này! Chúng ta phải làm gì đây? Tôi tưởng là cô đã..."

Keng!

Khi hắn quát người phụ nữ nọ, một chuỗi dây xích bỗng phóng tới và quấn quanh tay hắn.

"Cái quái gì thế? Con chuột nào đây?"

Gã khổng lồ vung tay kéo mạnh.

Nhưng đối thủ của hắn không phải là một người dễ đối phó.

Từ trong bóng tối, hắn ta nhìn thấy một người - trông còn cao hơn hắn - đang nắm chặt sợi dây xích.

Đó chính là Vlad Halep.

"Ôi mẹ ơi!"

Hắn nhanh chóng nhận ra rằng mình khó có thể thoát khỏi "con chuột" này. Đây sẽ là một cuộc kéo co giữa hai người khổng lồ.

Nhưng hắn đã nhầm.

 Bởi vì ở đằng xa, một Chiến binh hung dữ đang vung chùy  và chạy tới.

"Tốt lắm! Cứ giữ hắn cho tôi!"

Chohong nhảy lên không trung, mái tóc cô ấy đã chuyển sang màu bạc và đung đưa trong gió.

"Chết con mẹ mày đi, thằng chó!"

Cô vung Thorn of Steel lên và bổ xuống kẻ thù với đôi mắt đầy khinh bỉ.

Gã khổng lồ nghiến răng.

Hắn biết, mình không thể thắng được Chohong trong tình huống này.

Người phụ nữ và gã đàn ông trẻ tuổi bắt đầu tái mặt.

Hai đồng đội đã bị loại khỏi vòng chiến.

Và sau đó-

"Xin lỗi nhé, tôi tới hơi muộn."

Một người đàn ông bay trong không trung như chim én và đáp xuống phía sau lưng Seol Jihu.

"Tôi định đến sớm hơn, nhưng chúng tôi phải băng qua khá nhiều ngọn núi."

Kazuki vừa lau nước mưa vừa giải thích.

Seol Jihu mỉm cười: "Không, mọi người đến đúng lúc lắm".

"... Để tôi bọc hậu cho cậu"

"Đừng giết chúng nhé. Tôi cần tận dụng chúng một chút".

"Ok. Để tôi dặn mọi người".

Kazuki vừa trả lời vừa lắp một mũi tên khác vào cây cung của mình.

Trong lúc ấy..

"Tên khốn đó, hắn đã lên cấp 7. À không, sắp tới cấp 8 rồi!"

"Gì cơ?"

Gã trai trẻ và người phụ nữ cũng nhanh chóng bàn bạc với nhau.

"Chắc chắn là thế. Sức mạnh quái đản đó chắc chắn là hiệu ứng của kỹ năng Cuồng Chiến. Kỹ thuật cận chiến của tôi đã đạt mức Đỉnh cao, nhưng thậm chí còn không đỡ nổi đòn của hắn. Và chắc là hắn cũng có Di Hình Biến Ảnh".

"..."

"Nghe hơi nhục..  Nhưng mà, nếu muốn thì hắn có thể giết chúng ta một cách dễ dàng. Cả khi chúng ta đang bắt giữ Seo Yuhui lẫn trận chiến vừa nãy. Hắn chỉ đang đùa giỡn với chúng ta... Không, hắn muốn bắt sống chúng ta."

Gã trai trẻ đã đoán đúng. Rốt cuộc, hắn đã nghe thấy Seol Jihu nhắc làn khói kia không được dùng sát chiêu.

"Hãy bảo vệ tôi một lúc".

Khi thấy Seol Jihu chĩa thương vào mình, gã trai hít một hơi thật sâu và siết chặt chuôi kiếm.

"Dự đoán nơi hắn sẽ tấn công, và cố gắng cản đòn. À, nhớ cẩn thận những mũi tên của Kazuki".

Người phụ nữ gật đầu không do dự.

Cô là trưởng nhóm, nhưng gã trai trẻ mạnh hơn cô rất nhiều.

Một người được mệnh danh là thiên tài kiếm thuật, và nổi danh từ trước khi vào Thiên đường. Hắn đã chiến thắng vô số kẻ thù, trong đó có nhiều kẻ cấp cao hơn. Nhờ một bí kỹ siêu phàm.

Kế hoạch đã đổ bể, nhưng cô tin rằng gã trai trẻ này đủ sức xoay chuyển tình thế.

"Được rồi."

Người phụ nữ trả lời ngắn gọn và gã trai nhảy lùi lại.

Hắn nhanh chóng tránh xa Seol Jihu và giơ tay lên trời.

Kiếm khí của hắn ta vươn ra như gậy Như ý của Tôn Ngộ Không, co giật và tách ra làm đôi.

"Hmm?"

Seol Jihu nhíu mày.

4, 8, 16, 32.

Mỗi khi hắn rùng mình, số lượng kiếm khí lại nhân lên.

"Không đời nào" - Kazuki lẩm bẩm - "Đó là Thiên Kiếm!  Vậy là... Sinyoung cũng tham gia vào vụ này ư?"


---
---

Dịch và biên tập bởi các thành viên nhà MSN


Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
https://www.facebook.com/groups/802511883600547


Like Fanpage để ủng hộ nhóm: https://www.facebook.com/Moonsnovel


Yêu cầu các bên leech truyện giữ nguyên credit, link Fanpage và link nhóm.

MỤC LỤC































4 nhận xét:

Được tạo bởi Blogger.