Khát vọng trở về - Chương 351: Những rắc rối sau cuộc chiến - Phần 1


Mặt cậu đần ra khi nhìn về phía Baek Haeju.

"Soạp! Soạp!!!!"

Ban đầu, cậu chỉ định mời cô làm một đũa cho ấm bụng nhưng... Seol chẳng biết nói gì khi thấy cô như vùi đầu vào tô mỳ và húp sột soạt, một đũa mà Baek gắp gần như bằng nửa gói luôn...

"C-Chừa tôi một ít...với...."

Seol cố ngăn cô đá sạch bát mì của mình nhưng, mặc kệ cậu nói gì, cô vẫn dửng dưng và húp sạch sành sanh.

"Aheuuu~~"

Baek Haeju rên lên một tiếng thỏa mãn và bắt đầu nhìn về phía Seol. Liếm đôi môi ướt đẫm nước súp, cô liền nhìn cậu với cặp mắt tóe lửa!

"..."

Seol cạn lời với cái tình huống khó đỡ này, hình tượng về Baek Heaju lạnh lùng nghiêm túc sụp đổ hoàn toàn...

'Tôi chỉ mời cô gắp một đũa thôi mà ??? Thậm chí cô còn lườm tôi nữa chứ, trong khi đó là bữa khuya tôi làm cơ mà, chơi gì kì vậy? Không làm mà đòi có ăn...'

Dĩ nhiên, đó chỉ là suy diễn trong đầu cậu, nói ra có mà rụng răng.

Cậu lại lấy thêm một gói ramen khác từ thắt lưng của mình. Sau khi nấu xong, đang loay hoay kiếm đũa thì, Baek Heaju cầm lấy và cũng như lần trước, lại sạch sành sanh.

"..."

Cậu muốn nói gì đó lắm nhưng lại thôi. Rốt cuộc, cô ấy vẫn là ân nhân đã giúp cậu vượt qua cuộc chiến tàn khốc này.

' Nếu điều này khiến cô ấy có ấn tượng tốt với mình thì cũng không tệ...'


Cố gắng lấy lòng Nữ hoàng Thiêng Liêng bằng mì gói, nghe thì hơi hãm nhưng, Seol cực kì tự tin về khả năng nấu mì của mình.

Vì thế...

"Ờm... Cô dùng thêm cái này nhé...?"



Jihu lấy thêm một phần cơm nguội và vài miếng kim chi chiên từ trong túi. Baek ngay lập tức đoạt nó khỏi tay cậu.



Tuy đã hết mì nhưng, nước súp vẫn còn, thế là cô trộn cơm vào, còn những miếng bánh kim chi chính là topping ăn cùng.


Nhìn thấy cô ăn một cách ngon miệng trong khi hơi nóng của thức ăn làm vầng trán cô lấm tấm mồ hôi, sự khó chịu của Jihu dần dần vơi đi.

'Cô ấy cũng khéo ăn quá cơ! Mà sao cô ta lại biết công thức trộn cơm của mình nhỉ ?'


Cậu gật gù suy ngẫm, rồi lại lấy thêm một gói mì ra.

Nhưng, cậu lại thở dài, những vị khách không mời mà đến lần lượt xuất hiện...

" Ahhh, mùi ramen mới thơm làm sao~~!"

Bằng cách nào đó, Phi Sora đã ngửi thấy và đang ló đầu ra khỏi lều để hít hà... Nhưng cô không phải là người duy nhất.

"Arg!!! Thằng khốn nào lại đi nấu ăn trong lúc người khác đang ngủ cơ chứ!!!"

Chung Chohong đã tỉnh giấc.

"Anh thấy chưaaa, mùi ramen làm tất cả tỉnh giấc rồi kia kìa, mau đưa tô mì cho em để em làm nó biến mất nà`~~."

Và Urara cũng bắt đầu lải nhải.

Ba con ma đói lồm cồm bò dậy ra khỏi lều, vây quanh lửa trại và...

"Haizz..."

Seol lại phải lấy thêm vài gói.

Sáu phút sau.

Ramen ~ Ramen ~ Ramen ~ Ramen ~!

Bộ ba tay thì chùi đũa mồm thì réo ầm cả lên, mắt thì nhìn nhìn chằm chằm tô mì Seol vừa úp trong khi chảy nước dãi.

"Huh...??"

Phi Sora bối rối, Seol vừa đặt tô ramen trước mặt cô thì ... nó biến mất?

"C-Chuyện quái gì vậy?"

"Nó bị ai đó quắp đi ấy!!!

Chohong thì chịu nhưng, vì là một Cung thủ, Urara vẫn có thể thấy được mờ mờ.

Nghe thấy thế Sora liền nhìn về phía Baek Haeju và cô trợn mắt.

"S-Sao cô lại...?"

"Slurrrrrrrrrp"

Đáp lại, Baek nhìn Phi Sora trong khi húp sột soạt tô mì mình vừa lấy được.

"Này! Này! Này! Này! NÀY! Rõ ràng cô ăn tận 2 tô rồi mà, giờ lấy của người ta ăn tiếp là sao đây hả ???"

"Slurp, slurp!"

"Trời ơi coi kìa, vừa ăn cắp vừa không thèm trả lời, tôi không ngờ cô lại là loại người như thế đấy???"

"Ực!"

"Ồ ... Muốn chơi luật rừng với con này à ??

Phi Sora bắt đầu lại gần Baek với khuôn mặt giận dữ.

Còn Baek Heaju thì quay mặt ra chỗ khác và bắt đầu ăn nhanh hơn .

" Cô ép tôi đấy nhá!!!"

Phi Sora cố chộp lấy bát mì bằng vũ lực nhưng, cô lại thét lên và lùi về sau, bởi vì Nữ hoàng Thiêng Liêng tòa ra một luồng hào quang đáng sợ. Thậm chí cô ta còn lườm Phi Sora. Như thể cô ấy sắp bốc khói vì giận dữ.

Phi Sora cảm thấy tình huống này sai quá sai. Cô mới phải là người giận đến bốc khói mới đúng chứ???

"Yên lặng đi."

"C-Cái gì cơ ?"

"Tôi bảo! yên lặng đi! Cô không biết được bao lâu rồi tôi khô... Soạp! Soạp!"

Chưa dứt câu thì Baek Heaju lại quay ra ăn tiếp.

Phi Sora biết rằng mình không thể đối đầu với một kẻ hơn cô tận ba cấp. Cô phải lùi bước về sau, nhìn tô mì của mình bị đánh chén, mắt cô cay xè.

"Hic..."

Cô bắt đầu sụt sịt và chạy lại chỗ Seol với đôi mắt ngấn lệ...

" C-Cưng à... Con nhỏ đó nó.... "

"Hajzzz..."

Đây là lần thứ 3 cậu thở dài, sau đó cậu đi đun nước.

'Ai lại nghĩ rằng cổ khóc chỉ vì tô ramen cơ chứ, nó ngon đến thế cơ à?'

Sau đó, cậu tự hứa với lòng.

Khi hành trình trên thiên đường kết thúc, cậu sẽ mở một quán mì ramen.

Một cửa hàng nhỏ trong một con hẻm nhỏ.


***

Giờ Trái Đất, năm 2018

Tin cấp báo!

- Lực lượng Quân đội 5 quốc gia đã thành lập liên minh với Liên bang, cả hai đã đẩy lùi được cuộc tổng tấn công với quy mô lớn chưa từng thấy của Kí Sinh Trùng.

- 4 Tư lệnh đã mất khả năng chiến đấu ít nhất 6 tháng do Hóa thần. Một nửa số quái Ổ bị diệt tận gốc.Trùng Hậu Đế Vương đích thân chinh chiến và bị thương nặng, phải rút lui khẩn cấp về Đế Chế.

- Tư lệnh mạnh nhất đã trọng thương và rời khỏi Linh Giới và một Tư lệnh đã thiệt mạng.

Tin chấn động này chỉ mất gần 2 ngày để được lan truyền khắp Thiên Đường.

Có lẽ vì vậy mà, các fan hâm mộ cả 7 quốc gia đã lặn lội tới Eva, tạo nên một đám đông khổng lồ để tận mắt chứng kiến những chiến binh kiên cường bất khuất ... Đúng hơn là để tận mắt nhìn thấy Seol Jihu.

Họ liên tục gọi tên cậu kèm theo biệt danh như Chiến thần, Anh hùng dân tộc, Chồng quốc dân,... Khiến cậu ngượng đỏ cả mặt.

Và khi cậu cùng đồng đội xuống ngựa bước qua cổng thành thì...

"WAAAAAHHHHH!!!!!!!"

Tiếng hò hét nó còn to gấp chục lần lúc nãy. Cậu nhăn mặt.

"Đáng ra tôi nên ở yên trong xe thì hơn." -Seol càu nhàu.

"Sao thế ?" - Teresa cười khúc khích trong khi đi cạnh Seol - "Anh đã trở lại sau một hành trình dài. Sao anh không nói gì với đám đông?"


"Nói với đám đông ư?" -Sau khi ngẩng đầu lên nhìn mây và gió, cậu đáp - " Tôi cảm thấy như muốn nổ tung vậy..."

"Nổ tung? Ý là cảm xúc hả"

"Không, không hề..." - Seol trả lời với khuôn mặt nghiêm túc - "Tôi muốn chơi khăm mọi người cơ."

"... Hả???" - Teresa chớp mắt.

"Tôi định là sẽ hóa trang, như thể tôi sắp chết ý."

"...???"

"Đã lâu rồi tôi chưa làm mấy trò này."

"Anh định dựng lên màn kịch, cái giá của chiến thắng là Chiến Thần của họ hấp hối ư?"

'Đùa hả trời.'

Cô nghĩ Seol đùa nhưng, đối mặt với khuôn mặt nghiêm túc của Seol, cô bối rối và cố nở một nụ cười.

"Ít nhất anh hãy vẫy tay với họ chứ."

Teresa đổi chủ đề.

" Thôi mà, ngại ngại sao ý..."

"Sao lại ngại chứ? Tất cả đều ở đây với hi vọng gặp mặt người anh hùng của họ kia mà!"

" Tôi có làm nó một mình đâu mà..."

" Haiz, nhìn đi, mọi người đều đang vẫy tay với chúng ta đấy."

Đúng như Teresa nói, các thành viên của Valhalla theo sau cậu đều diễu hành một cách trang nghiêm, đắc thắng. Họ hoàn toàn thưởng thức không khí này trong khi đi bộ qua con đường đầy hoa được các cô gái trẻ bày ra trong trang phục nghi lễ màu trắng.

"Nào. Anh đã góp phần không nhỏ cho chiến thắng kia mà. Anh hoàn toàn xứng đáng!."

Seol Jihu nhìn xung quanh khi Teresa bắt đầu khích lệ cậu.

'Mình vẫn thích nơi yên tĩnh hơn...'

Seol Jihu cười cay đắng. Không phải là cậu không thích điều này, chỉ là cậu xấu hổ vì cậu luôn được nhiều người ca ngợi hơn so vơi đồng đội của mình.


Khi Seol mím môi do dự, cậu thấy một cậu bé.

Cu cậu đang bám chặt gấu áo của mẹ mình bằng một tay trong khi tay còn lại cầm một bó hoa và nhìn chằm chằm vào Seol với dôi mắt long lanh.

Một nụ cười nở trên khuôn mặt của Seol Jihu khi anh nhìn thấy cậu bé nhón chân lên để nhìn cậu rõ hơn.

Đôi mắt cậu bé mở to khi Seol Jihu nhìn cậu và khẽ đưa tay lên. Cu cậu trông có vẻ hoài nghi như thể không thể tin rằng Seol Jihu đang nhìn mình

Khoảnh khắc Seol Jihu giơ tay lên cao để vẫy tay với cậu bé thì..

"UWAAAAAAAAAHHHHH!!!!!!!!!"

Những tiếng reo hò thậm chí còn ầm ĩ hơn, khác gì tiếng thét xung trận không cơ chứ.



---

Dịch và biên tập bởi các thành viên nhà MSN


Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
https://www.facebook.com/groups/802511883600547


Like Fanpage để ủng hộ nhóm: https://www.facebook.com/Moonsnovel


Yêu cầu các bên leech truyện giữ nguyên credit, link Fanpage và link nhóm.


---

Xin các bạn donate cho nhóm thông qua Fanpage Moonsnovel để hỗ trợ chúng mình! 



Chương 351 - Phần 1

Chương 350

Chương 349

Chương 348 - Phần 2

Chương 348 - Phần 1

Chương 347 - Phần 2

Chương 347 - Phần 1

Chương 346 - Phần 2

Chương 346 - Phần 1

Chương 345 - Phần 2

Chương 345

Chương 344

Chương 343 - Phần 2

Chương 343 - Phần 1

Chương 342 - Phần 2

Chương 342 - Phần 1

Chương 341

Chương 340 - Phần 2

Chương 340 - Phần 1

Chương 339 - Phần 2

Chương 339 - Phần 1

Chương 338

Chương 337

Chương 336

Chương 335 - Phần 2

Chương 335 - Phần 1

Chương 334

Chương 333

Chương 332

Chương 331

Chương 330

Chương 329

Chương 328

Chương 327

Chương 326

Chương 325

Chương 324

Chương 323 

Chương 322 

Chương 321

Chương 320

Chương 319

Chương 318

Chương 317

Chương 316

Chương 315

Chương 314

Chương 313

Chương 312

Chương 311 - Phần 2

Chương 311 - Phần 1

Chương 310

Chương 309

Chương 308

Chương 307

Chương 306

Chương 305

Chương 304

Chương 303 - Phần 2
Chương 303 - Phần 1

Chương 302

Chương 301 - Phần 2

Chương 301 - Phần 1

Chương 300



4 nhận xét:

  1. Nó chỉ chào thôi mà đã vậy. Nó mà đi bắt tay thì chắc tụi nó ko rửa tay suốt đời luôn ấy chứ.

    Trả lờiXóa
  2. trở thành hot boy.. idol toàn thiên đường... chồng quốc dân :)))))

    Trả lờiXóa

Được tạo bởi Blogger.