Khát vọng trở về - Chương 372: Hai chị em, hai con đường - Phần 2


Bầu không khí lập tức trở nên nặng nề.

Yi Seol-Ah nhắm mắt lại.

Cô đã đoán trước được chuyện này. Không giống như em trai mình, cô chẳng làm được tích sự gì trong suốt chuyến thám hiểm này.

Sergei Romanchev nhìn qua lại giữa hai anh em, rồi cố gắng nài nỉ.

"Chà... nhưng họ là hai chị em mà. Cô không thể nhân nhượng được một chút sao?"

"Sao anh phải lo cho cô ta? Cô ta có cả một tổ chức mạnh mẽ hỗ trợ. Tôi nói trước, tôi không làm việc cùng cô ta đâu đấy".

Nữ Cung thủ quả quyết. Dường như cô ấy rất bực bội.

"Cô ấy không thể vác đồ như một culi, và thường xuyên gây trở ngại trong lúc chiến đấu. Tại sao không bắn con quái vật đang chạy xung quanh, mà lại bắn cái con đang đánh nhau với Romanchev? Thậm chí cô ta còn ngớ ngẩn đến mức nghĩ rằng tôi là người đã bắn mũi tên đó."

"Tôi xin lỗi mà. Tôi không biết điều đó..."

Yi Seol-Ah lí nhí lên tiếng, và Sergei Romanchev cố gắng xua tay thêm lần nữa.

Tuy nhiên, cô nàng Cung thủ kia vẫn chưa xả hết cơn bực dọc.

"Đừng nói đến chuyện chiến đấu, ngay cả việc dẫn đường hay theo dõi, cô ta cũng chẳng biết làm cái quái gì cả. Cô ta là một Người tìm đường mà, đáng lẽ cô ta phải phát hiện được dấu chân hoặc sự hiện diện của quái vật chứ? Tại sao cô ta cứ luôn đặt câu hỏi ba lăng nhăng như trẻ mẫu giáo vậy? Tôi không biết chúng ta đang đi thám hiểm hay dắt con đi chơi công viên nữa!"

Những lời chỉ trích gay gắt liên tục tuôn ra.

Yi Seol-Ah vội vàng gục đầu xuống.

"... Xin lỗi, tôi vẫn chưa quen mấy chuyện này".

"Thế thì cô đừng đòi nhập bọn với chúng tôi. Hoặc ít nhất, ngậm miệng lại và lẳng lặng đi theo đoàn. Cô có biết một cung thủ tiên phong cần chú ý bao nhiêu điều không? Cô có biết là những câu hỏi của cô làm người khác bị phân tâm không?"

Đúng như Cung thủ kia nói, mỗi chức nghiệp có một vai trò riêng trong nhóm.

Trong khi nhiệm vụ của các Chiến binh rất đơn giản: đối đầu với quái vật, thì nhiệm vụ của các Cung thủ phức tạp hơn nhiều.

Một cung thủ nhận nhiệm vụ tiên phong, thậm chí còn phải làm nhiều việc hơn.

Từ đầu đến cuối, Yi Seol-Ah không làm được việc gì ra hồn. Vì sao lại thế?

Thật ra, cô đã từng tham gia một vài chuyến thám hiểm cùng các thành viên của Bạch Hồng Hoa, nhưng lúc đó cô được đánh giá là "siêu tân binh", nên mọi người đều quan tâm chăm sóc cô.

Nhưng lần này, cô phải tự bươn chải, và vấp phải thực tế lạnh lùng.

Rốt cuộc, dù chỉ số vật lý của cô tăng lên, nhưng kỹ năng nghề nghiệp của cô vẫn giậm chân tại chỗ.

"Từ giờ tôi sẽ cẩn thận hơn."

"Không, cô đừng đến đây nữa. Hoặc là cô ở nhà, hoặc là cả hai chị em cô ở nhà".

Yi Seol-Ah cúi gằm mặt xuống khi Cung thủ kia nói với giọng kiên quyết.

Cô ấy không khóc. Cô đã quen với việc bị mắng rồi. Nhưng lần này, cô cảm thấy cay đắng vì đã trở thành tảng đá cản chân em trai mình.

"Sao nào? Câu trả lời của cô là gì?"

Nữ cung thủ nhíu mày như thể cô ấy đã quá mệt mỏi. Cảnh Yi Seol-Ah im lặng gục đầu, dường như khiến cô ấy tức giận hơn.

"Cô liên tục nói nhảm về Valhalla này, Valhalla nọ. Nếu họ chứa chấp một kẻ nhưng cô, thì họ cũng chẳng là cái thá..."

Nữ Archer đột nhiên dừng lại, đôi mắt mở to.

Đó là bởi vì cô cảm thấy một cánh tay nhẹ nhàng quấn quanh cổ mình từ phía sau.

"Nghe có vẻ vui đấy".

Một lọn tóc đỏ rủ xuống ngang mặt nữ Cung thủ.

"Tôi tham gia câu chuyện được không?"

"Cô là ai?"

"Tôi hả? Tôi là Phi Sora"

"Phi Sora?"

Nữ Cung thủ đang giận dữ hất tay Phi Sora, bỗng đóng băng tại chỗ.

Phi Sora. Con sư tử cái của Bạch Hồng Hoa, và giờ là tiên phong của Valhalla.

Cái tên này rất nổi tiếng. Đương nhiên, cô ấy đã nghe nói đến người phụ nữ này.

Những người bạn đồng hành của cô cũng vậy.

Sergei Romanchev nấc lên, và người đàn ông da đen gầy gò vã mồ hôi như tắm.

Phi Sora liếc nhìn chị em Yi, rồi nhổm dậy.

"Tôi tình cờ nghe thấy cô nói về Valhalla..."

"K-Không, ý tôi không phải vậy đâu" - Nữ cung thủ lắp bắp.

"Tôi xin lỗi. Chúng tôi không có ý định chỉ trích Valhalla" - Sergei Romanchev vội đứng thẳng và cúi gập người xin lỗi.

"Chắc là tôi nghe nhầm."

Phi Sora mỉm cười, dường như cô cũng không để tâm tới những lời của nữ Cung thủ kia.

"Dù sao đi nữa, có vẻ như mọi người đinh chăm sóc một thành viên của chúng tôi."

"Ah, vâng, cậu ấy đã giúp đỡ chúng tôi rất nhiều. Nếu cô cho phép thì..."

"Đương nhiên, các bạn có vẻ là một nhóm thiện chiến. Hãy giúp tôi hướng dẫn cậu ấy nhé. Cảm ơn nhiều".

"... À... Vâng vâng. Haha, chúng tôi nên cảm ơn cô mới đúng".

Sergei Romanchev tươi cười, nhưng thực ra, anh ta đang thở phào nhẹ nhõm.

Qua cách Phi Sora nói chuyện, dường như cô ấy lắng nghe cuộc trò chuyện của họ ngay từ đầu.

"Giờ thì…"

Sora quay sang Yi Seol-Ah.

"Cô đứng dậy đi".

"Gì... gì cơ?"

"Tôi nói là, hãy đứng dậy" - Phi Sora quay sang những người kia - "Tôi sẽ đưa cô ấy về, vì vậy các bạn hãy chăm sóc Sungjin nhé. Cậu cũng nên cố gắng hơn, Sungjin."

Nữ cung thủ khẽ ngước mắt lên. Cô ấy nhìn Yi Seol-Ah và khẽ cười khẩy.

"Tất nhiên rồi." - Sergei Romanchev trả lời ngay. Anh ta chẳng có lý do gì để từ chối sự giúp đỡ của Phi Sora.

"Giờ thì... Đi theo tôi."

Phi Sora quay lại.

Yi Seol-Ah ngập ngừng, rồi miễn cưỡng đứng dậy. Cô biết rằng ở lại đây chỉ khiến cô thêm nhục nhã hơn.

*

"Đáng lẽ cô phải cảm ơn tôi mới đúng chứ?"

Phi Sora bình thản nói, khi họ đang trên đường trở về Valhalla.

"Tôi đã giúp cô thoát khỏi tình huống khó xử đó. Tôi biết cô không ưa tôi, nhưng theo phép lịch sự, cô cũng nên nói lời cảm ơn chứ.

Yi Seol-Ah nhìn chằm chằm vào Phi Sora với ánh mắt sững sờ.

"…Làm sao…"

"Cô muốn hỏi làm sao tôi biết, phải không? Yi Sungjin gọi cho tôi. Khi tới quán rượu, cậu ta nói rằng cuộc thám hiểm đã kết thúc, và hai người đã quay trở lại"

"Ah…"

"Thật hài hước. Tôi đã dặn hai người báo cáo với tôi trước khi rời đi, nhưng hai người chờ đến khi xong việc mới chịu nói với tôi. Tôi là trò đùa của cô cậu hả?"

"..."

"Chờ cô cậu lâu quá nên tôi đã đến quán rượu. Sau đó tôi theo dõi một chút vì mọi thứ có vẻ hơi bất thường. Và... thế đấy!"

Nghĩa là, cô ấy đã quan sát mọi thứ ngay từ đầu.

'Cô ta nghĩ gì khi thấy mình bị mắng nhỉ? Chắc là cô ta hả hê lắm'.

Một tiếng cười ngớ ngẩn thoát ra khỏi miệng Yi Seol-Ah.

Thế rồi...

"Sao, cô cảm thấy thế nào?"

"Huh?"

"Tôi muốn hỏi về chuyến thám hiểm kia. Cô tưởng rằng mọi chuyện sẽ diễn ra giống như những cuộc thám hiểm ở Bạch Hồng Hoa, đúng không?"

Yi Seol-Ah đã không trả lời.

Cô chán nản đến mức không muốn nói thêm gì nữa.

"Ngay từ đầu, cô đã chọn sai nhóm để hợp tác. Rõ ràng là họ là một nhóm thân thiết, giống như một gia đình. Có thể họ không phải là những người xuất sắc, nhưng những nhóm thân thiết như thế thường không thích người mới. Vì vậy, để tham gia cùng họ, cô phải thật xuất sắc, hoặc sở hữu kỹ năng mà họ đang thiếu thốn".

Trong lúc nói chuyện, họ đã về đến Valhalla. Phi Sora leo lên cầu thang, vào văn phòng Đội 1, rồi ngồi xuống.

"Cô đang làm gì đấy? Vào đi chứ."

Yi Seol-Ah lặng lẽ bước vào và ngồi xuống.

"Cô nghĩ gì về bản báo cáo này?"

Phi Sora chìa một tờ giấy ra trước mặt Yi Seol-Ah.

Đọc xong tờ giấy, Yi Seol-Ah cắn môi. Đó là một báo cáo từ đội tình báo của Kim Hannah, mô tả chi tiết những gì họ đã làm. Kể cả việc họ đến nhờ vả Đội 2.

Dòng cuối cùng của bản báo cáo, là một lời nhắc nhở lịch sự: "Điều này không nên xảy ra thêm lần nào nữa."

"Thành thật mà nói, tôi muốn nói với cô rất nhiều thứ".

Yi Seol-Ah đoán rằng mình sẽ bị sỉ vả, nhưng giọng Phi Sora nghe có vẻ thờ ơ.

"Tôi đã dặn cô rằng, nếu cần gì thì báo cho tôi, nhớ không? Hoặc ít nhất, hãy cho tôi biết tình hình của cô. Tại sao cô lại đi nhờ vả đội khác? Chủ hội giao cho tôi vai trò này để giữ cân bằng với các nhóm khác, vậy mà cô lại làm tôi nhận được lời cảnh báo như thế này. Cô định làm tôi thất vọng đến chết hả?"

Phi Sora vừa nói vừa ôm đầu.

"Nhưng cô nghĩ là, nói chuyện với tôi cũng vô ích, đúng không? Tôi biết cô nghĩ gì về tôi, nên tôi cũng đoán được sơ sơ rồi".

Yi Seol-Ah nhìn Phi Sora với vẻ ngạc nhiên, và lặng lẽ lắng nghe.

Phi Sora này khác hẳn với Phi Sora ở Bạch Hồng Hoa.

"Chắc cô không hiểu tại sao tôi lại đưa chị em cô vào Đội 1, đúng không".

"…Đúng vậy."

"Được rồi, tôi sẽ nói ngay bây giờ. Chúng ta hãy quên đi quá khứ và bắt đầu lại mọi thứ."

"...!"

"Tôi đang cố gắng chăm sóc hai người để bù đắp cho những gì đã xảy ra trong quá khứ. Nhưng tôi sẽ không thiên vị hai người đâu."

"..."

"Qaun trọng hơn hết, tôi đưa cô cậu vào đội của mình, vì ba lý do".

Phi Sora giơ ba ngón tay lên.

"Thứ nhất là vì tôi cảm thấy ái ngại"

"Hở?"

"Không phải ái ngại với cô, mà với Chủ hội Seol. Tôi đã chiêu mộ Linh mục duy nhất của Valhha và cả Xạ Thủ Thép, nếu tôi không nhận hai người thì Chủ hội sẽ khó ăn nói với các đội khác".

Phi Sora tiếp tục nói thêm

"Thứ hai là, nhận hai người vẫn tốt hơn so với việc tìm kiếm và đào tạo nhân sự mới. Và thứ ba là, nếu hai người tiến bộ thì Đội 1 sẽ có tiếng nói hơn ở Valhalla".

"Tiếng nói? Để làm gì"

"Đừng hiểu nhầm. Có lẽ cô còn quá trẻ nên chưa hiểu đực nhưng Chủ hội Seol đưa tôi trở thành thủ lĩnh của Đội 1, để hỗ trợ và dự trữ cho đội chủ lực".

Phi Sora khoanh tay và nhìn thẳng vào Yi Seol-Ah.

"Chà... Tóm lại, tôi cũng không muốn nói chuyện phức tạp làm gì. Tất cả những gì cô cần biết, là cô phải tiến bộ càng nhanh càng tốt. Hiện tại, đội 1 có vị thế thấp hơn đội tình báo, có chiến lực thấp hơn đội 2. Chưa kể còn có một đội nữa sẽ sớm hình thành trong tương lai.

Yi Seol-Ah nghiêng đầu. Cô không hiểu hết những lời của Phi Sora, nhưng dường như người phụ nữ này đang muốn giúp chị em cô.

"Tôi muốn hai người tự vươn tới cấp 4, bằng chính sức lực của mình. May mắn hay, có vẻ Sungjin đã tìm thấy con đường của cậu ấy. Vấn đề là cô..."

Phi Sora nói thẳng thừng.

"Tôi nói thẳng nhé. Cô có hiểu tình hình hiện tại của mình không? Hãy quên mối quan hệ với Chủ hội đi, điều đó không tốt cho cô chút nào đâu".

"…Tôi hiểu."

"Cô có muốn trải qua nỗi nhục ban nãy thêm một lần nữa không? Cô thành viên của đội này trước cả tôi đấy. Cô có muốn ưỡn ngực lên và nói, ‘Tôi là thành viên sáng lập của Valhalla' không?

Nếu là vài ngày trước, Yi Seol-Ah sẽ nói không.

Nhưng sau khi đến văn phòng Đội 2, và sau chuyến chuyến thám hiểm gần đây, cô ấy đã trải qua nhiều nỗi cay đắng và xấu hổ.

Vì thế, những gì Phi Sora nói nghe có vẻ lôi cuốn hơn nhiều so với bình thường.

"…Có."

Và thế là, cô lặng lẽ trả lời.

"Tôi không muốn bị ngó lơ nữa".

Khóe miệng của Sora Sora cong lên.

Người xưa dạy rằng, chuột vào đường cùng sẽ cắn cả mèo. Cô gái nhỏ, người luôn làm theo sự sai khiến của kẻ khác, cuối cùng cũng tiết lộ cảm xúc thật của mình.

"Nhưng mà, có làm thì mới có ăn. Ngồi một chỗ không có tác dụng gì đâu. Giờ thì, cô có muốn thử làm theo lời khuyên của tôi không?"

"Chị muốn tôi làm gì?"

"Trước tiên, nói tôi nghe".

"Huh?"

"Khi con gà khỉ gió đó nở, cô là người duy nhất có thể hiểu được tiếng kêu của nó. Bà chị Ngực bự đã nói gì với cô?"

"À... thì..."

Yi Seol-Ah ngập ngừng giải thích.

Khi Yi Seol-Ah nói xong, Phi Sora gật đầu. Như thể cô ấy đã đoán được chuyện này.

"Được rồi, vậy thì mau đến Liên bang đi".

Phi Sora nói thẳng thừng.

"Cô có tiềm năng giao tiếp Linh hồn. Sao không thử nghĩ đến chuyện hợp tác với một Tinh Linh?"

Yi Seol-Ah ngạc nhiên. Không phải là cô ấy chưa bao giờ nghĩ về chuyện đó. Chỉ là cô ấy đã bỏ cuộc trước khi thổ lộ với bất kỳ ai.

"Nhưng mà, liên bang..."

"Trước đây, nó có thể là một ý tưởng vô vọng, nhưng bây giờ mọi chuyện đã khác."

Phi Sora đặt tay lên viên pha lê giao tiếp trên bàn.

"Ghio, anh có ở đó không? Tôi đây. Vâng, hãy đến văn phòng nhé".

Ngay sau đó, Marcel Ghionea mở cửa và bước vào.

"Xin lỗi đã gọi anh gấp gáp thế này, nhưng tôi cần nhờ anh một việc".

"Cứ nói đi".

"Anh có thể đưa Seol-Ah đến Liên bang không?"

"Liên bang?"

"Ý tôi là pháo đài Tigol. Seol-Ah nói rằng cô ấy có thể cảm nhận được thông điệp linh hồn. Có lẽ anh hiểu rồi đúng không?"

Marcel Ghionea gật đầu.

"Có lý. Tôi cũng ngạc nhiên khi thấy cô ấy hiểu được lời nói của con gà cục súc kia".

"Vụ này cũng tiện đường với nhiệm vụ của anh, đúng không? Tôi sẽ liên lạc với Hoàng gia Eva để nhờ họ báo cho Liên bang, còn lại thì nhờ anh giúp cô ấy ký hợp đồng với Tinh Linh. Tôi không ngại đi một chuyến, nhưng xem ra anh hợp với việc này hơn là tôi".

"Ok. Tôi có thể lên đường ngay hôm nay không?"

"Đương nhiên."

"Hiểu rồi."

Marcel Ghionea quay lại. Sau đó, anh quay sang Yi Seol-Ah. Cô ấy vẫn đang ngồi trên ghế, há hốc mồm vì kinh ngạc.

"Chuẩn bị sẵn sàng đi nhé"

*


Đêm đó.

Yi Seol-Ah rời Eva cùng Marcel Ghionea rời Eva

Để đến pháo đài Tigol.

---


Xin các bạn donate cho nhóm thông qua Fanpage Moonsnovel để hỗ trợ chúng mình! 



3 nhận xét:

Được tạo bởi Blogger.