Khát vọng trở về - Chương 347: Nỗi thất vọng của Seol Jihu - Phần 1


Những âm thanh ồn ào nổ ra đằng sau đoàn quân Ký sinh trùng.

Các Tư lệnh lần lượt nhìn lại và than thở.

Nỗi sợ hãi tồi tệ nhất của chúng đã trở thành hiện thực.

Những kẻ thù đang truy đuổi chúng với ý chí mãnh liệt, rõ ràng đối phương không hề hoảng sợ trước sức mạnh của Nữ hoàng.

Thấy các Thiên thần sa ngã và Tiên nữ đang lao tới như một đàn ong, Patience vội vàng ra lệnh cho các ký sinh trùng và đội quân xác sống xông ra làm khiên thịt cản đường.

Humility Khó coi cũng phái các Death Knight quay lại chặn hậu.

Chúng hy vọng sẽ câu giờ được một lát, nhưng vô ích.

Số lượng Ký sinh trùng còn lại quá ít ỏi, không đủ để cản bước đội quân báo thù.

Một ánh sáng vàng chói lọi lóe lên, và ngay lập tức, một khe hở lớn hình thành.

Patience cau mày khi thấy Seol Jihu cưỡi Bạch Hổ chạy như bay, xuyên qua kẻ hở đó.

"B-bệ hạ!"

Nữ hoàng Ký sinh trùng không trả lời.

Patience trông cực kỳ đau đớn. Cô ta nghĩ rằng chính bản thân mình và các đồng đội, đã khiến Nữ hoàng phải chịu đựng sự sỉ nhục như vậy.

Sau một hồi im lặng, Nữ hoàng Ký sinh đã lên tiếng.

"Bỏ các Ký sinh trùng mẹ lại. Tất cả bọn chúng".

"Sao ạ? Tất cả Ký sinh trùng mẹ??"

"Đúng. Kể cả Medusa, Temerator và Regina".

"N-Nhưng.... Medusa thì cũng được thôi, nhưng những loài kia..."

Patience cắn môi. Cô ta biết rằng các Ký sinh trùng mẹ như Medusa là những tồn tại quý giá, khác hẳn ký sinh trùng thông thường.

Temerator và Regina thậm chí còn quý giá hơn thế nữa.

"Chúng ta không có sự lựa chọn nào khác" - Nữ hoàng lắc đầu - "Bảo vệ các Quái Ổ cũng khó lắm rồi. Sau này ta có thể tạo ra các Ký sinh trùng mẹ. Hiện tại, sự tồn tại của chúng đang cản chân chúng ta".

Trong hoàn cảnh hiện tại, Nữ hoàng nói hoàn toàn đúng.

Mặc dù vẫn lo lắng về hậu quả trong tương lai, Patience đành im lặng.

Đồng thời, cô ta cũng cảm thấy thất vọng.

'Dù Nữ hoàng đã phải hạ mình như thế!'

Điều này chứng tỏ rằng tình huống hiện tại quá nguy hiểm.

Cuối cùng, Ký sinh trùng phải từ bỏ rất nhiều những tài nguyên quý giá.

Medusa, Temerator, Regina và những loài cấp cao khác, vừa gầm lên dữ dội vừa đẻ quân ào ạt.

Chúng lãnh đạo một đội quân khổng lồ và lao tới những người đang truy đuổi.

"Chà. Chúng có vẻ tuyệt vọng lắm rồi". - Bạch Hổ tặc lưỡi.

Các Ký sinh trùng thông thường và xác sống chỉ là những tấm khiên thịt, nhưng Ký sinh trùng mẹ lại  là một câu chuyện hoàn toàn khác.

Chúng là những cá thể mạnh nhất, những dạng tiến hóa cấp cao nhất trong hàng ngũ Ký sinh trùng. Khi phối hợp cùng nhau, chúng đặt ra một mối đe dọa lớn.

"Cậu sẽ làm gì?"
Bạch Hổ hỏi, khẽ ngẩng đầu lên.

"Chúng ta không thể chạy xuyên qua lũ đó được.Chúng ta sẽ phải chiến đấu với chúng..."

Bạch Hổ nói một cách e dè, nhưng Seol Jihu hiểu rằng trong hoàn cảnh hiện tại, cậu khó có thể bắt kịp Nữ hoàng Ký sinh trùng.

Seol Jihu cắn môi lo lắng.

Cậu không ngờ  Trùng hậu lại bắt những chiến binh quý giá của mụ ở lại cản đường.

Tất nhiên, việc tiêu diệt các Ký sinh trùng mẹ là một thành tựu lớn.

Tuy nhiên.

'Không.'

Chúng không thể hấp dẫn như Nữ hoàng Ký sinh trùng.

Seol Jihu thậm chí không quan tâm đến các Tư lệnh.

Tất cả những gì cậu muốn là hoàng Ký sinh trùng, và không gì khác.

Kẻ đã hủy hoại Thiên đường, chỉ cách cậu vài bước chân.

Cậu không thể để mụ ta yên ổn trở về.

Nếu cậu ta vượt qua được đội quân Ký sinh trùng mẹ đang ở trước mặt, cậu có thể nhìn thấy Trùng hậu.

Nhưng làm thế nào đây?

Trong lúc Seol Jihu tự hỏi, khoảng cách giữa cậu và đội quân Ký sinh trùng mẹ đang thu hẹp dần.

Dường như chúng quyết tâm liều chết để chặn đường Seol Jihu và đồng đội. Và chúng đang đẻ quân với tốc độc khủng khiếp, nhanh chóng tạo thành một hàng rào dày đặc.

"Mình không thể chọc thủng hàng rào đó trong vài phút...'


Nếu vậy, chỉ còn một cách.

Seol Jihu nghiến răng.

’Được ăn cả, ngã về không!'

Seol Jihu hét lên kiên quyết.

"Dừng lại!"

"Được!"

Nghĩ rằng họ không còn lựa chọn nào khác, Bạch Hổ lập tức chạy chậm lại.

Tại thời điểm này, họ không thể bắt kịp Nữ hoàng Ký sinh trùng. Bạch Hổ nghĩ rằng họ nên chạy chậm lại để hội quân với các đồng đội, và tiêu diệt các Ký sinh trùng mẹ.

Dù sao, đó cũng là một thành tựu đáng kể.

Và thế là, Bạch Hổ dừng lại nhanh chóng. Rồi anh ta cảm thấy sức nặng của bàn chân đè xuống lưng mình.

THỊCH!

"Huh?"

Bạch Hổ vô tình nhìn lên và bị sốc.

Anh ta thấy Seol Jihu bay vút lên không trung.

"Này, cậu…!"

Trong một khoảnh khắc, Bạch Hổ nghĩ rằng Seol Jihu đã mất trí.

Chỉ riêng Medusas đã cao hơn bốn mét. Lũ Temerator và Regina còn cao gấp đôi Medusa.

Quan trọng hơn, bầu trời đầy những sinh vật bay. Làm sao Seol có thể nhảy qua tất cả bọn chúng??

Nhưng rồi, Bạch Hổ bàng hoàng..

Seol Jihu đang di chuyển theo một đường thẳng chứ không phải một đường cong, hướng lên bầu trời.

Điều này có nghĩa là cậu không định nhảy qua chúng, mà là nhảy lên cao.

Thế rồi...

XOẸT!

Mana hoàng kim nhấn chìm toàn bộ cơ thể Seol Jihu.

Trong một khoảng thời gian ngắn, Seol Jihu đã nhảy vọt lên, cao hơn tất cả các Ký sinh trùng mẹ.

Và như một kết quả tất yếu...

"...!"

Cuối cùng cậu cũng có thể nhìn thấy.

Cậu đã thấy Nữ hoàng Ký sinh trùng, đang bị thương nặng và bay loạng choạng.

Khoảnh khắc cậu nhìn thấy mụ, trong khoảnh khắc ngắn ngủi đó, tâm trí Seol Jihu đã trở nên trống rỗng.

Cậu ta đạt đến đỉnh điểm của sự tập trung và rơi vào trạng thái thôi miên.

[Xoay cánh tay của con.]

Điều duy nhất cậu có thể nghe thấy là giọng nói của Jang Maldong, và cơ thể cậu nhanh chóng di chuyển.

[Ý ta là cánh tay phải của con. Xoay nó theo chiều kim đồng hồ.]

Seol xoay cẳng tay phải của mình đúng một nửa.

[Bắt đầu từ dưới chân, sau đó chuyển sang cánh tay trái của con.]

Cậu ta bắt đầu vặn cánh tay trái của mình, bắt đầu từ đầu ngón tay, và truyền động lực tới cánh tay phải.

Cánh tay phải của cậu ta hấp thụ lực quay và bắt đầu di chuyển về phía trước.

[Ngay bây giờ!]

Seol Jihu mở to mắt.

Cánh tay phải của cậu vung mạnh về phía trước.

Cảm giác bùng nổ bắt đầu từ lòng bàn tay cậu, lan tỏa khắp cây thương.

Ngọn thương của Seol phóng đi như một con rồng bay vọt lên khỏi mặt nước.

Seol chưa bao giờ ném một ngọn thương khi đang lơ lửng trong không khí .

Tình trạng thể chất của cậu ấy cũng không hoàn hảo.

Trên hết, mục tiêu của cậu ở rất xa.

Nhưng bằng cách nào đó, Seol Jihu trông cực kỳ hài lòng khi nhìn Thần thương bay trong không trung như một ngôi sao băng.

"…Huh?"

Ngay cả Bạch Hổ, Vua của tộc người Hổ, cũng há hốc mồm vì ngưỡng mộ.

'Một cú ném hoàn hảo!' - Anh ta thầm thốt lên.

Vụt!

Cây thương được bao bọc bởi mana hoàng kim nhấp nháy như dòng điện, băng qua bầu trời.

Khoảng cách giữa cây thương và mục tiêu của nó nhanh chóng giảm xuống.

Ngay khi cây thương sắp đến đích, Nữ hoàng Ký sinh trùng ngẩng đầu lên, nhận ra có gì đó không ổn.

Seol Jihu đã đổ tất cả hy vọng và sức mạnh vào đòn tấn công duy nhất này.

Nhưng khuôn mặt của Nữ hoàng Ký sinh trùng vẫn vô cảm.

Cho đến khi cây thương ập tới.




XOẸT


Bắt đầu từ đỉnh đầu, xuống trán, mũi, miệng và cuối cùng là cằm của Trùng hậu.

Mũi thương đã vạch một đường thẳng trên mặt Trùng hậu.

Đồng thời, nỗi đau dữ dội đã ập tới.

Khuôn mặt vô cảm vặn vẹo trong đau đớn.

"!!!"

Dòng máu đỏ thẫm chảy ra từ vết rạch kéo từ đỉnh đầu xuống dưới cằm.

Khuôn mặt Nữ hoàng Ký sinh trùng bắt đầu co giật.

Cuối cùng mụ cũng nhận ra chuyện gì đã xảy ra.

Mụ vô cùng may mắn khi đã ngẩng đầu lên đúng lúc.

Nếu mụ không làm thế, mũi thương sẽ bổ đầu mụ ra làm đôi.

Nghĩ đến chuyện đó, Trùng hậu cảm thấy ớn lạnh chạy dọc sống lưng.

Đầu mụ đau nhói.

Đôi mắt Trùng hậu giãn ra vì sợ hãi khi mụ vô tình chuyển ánh mắt sang Seol Jihu.

Thật trùng hợp, nỗi đau khiến mụ nhớ về quá khứ.

Mụ nhớ lại trải nghiệm đau đớn và nhục nhã, khi mụ bị chẻ làm đôi vì kiếm khí của Võ Thần.

Chính lúc đó.

"Nữ hoàng!!"

Giọng hét hoảng hốt của Chastity đã đưa Trùng hậu về lại thực tại.

Nhưng trước khi mụ kịp thở phào nhẹ nhõm, một nỗi sợ hãi mới ập đến.

Ngọn thương, mà mụ nghĩ rằng mình đã tránh được, lại xuất hiện và đang lao về phía cổ họng.

Ký ức bất chợt về quá khứ xa xưa khiến mụ lơ đãng trong giây lát. Đó rõ ràng là sai lầm của mụ ta.

Miệng mụ há hốc ra.

Nữ hoàng Ký sinh trùng nao núng.

Máu vương vãi khắp mặt Trùng hậu.

Và rồi, mụ nghe thấy một tiếng thét chói tai.

"Aaaaack!"

Mụ nhìn thấy Thần thương đâm thủng bụng Sung Shihyun.

Lý do là Chastity, trong cơn hoảng loạn đã ném Sung Shihyun hướng về phía ngọn giáo.

"Đ.m con đũy!"

Sung Shihyun - kẻ bất đắc dĩ trở thành lá chắn cho Trùng hậu - hét ầm lên đau đớn.

"Tôi sẽ đỡ hắn ta! Nữ hoàng, xin hãy nhanh lên!"

Thở mạnh, Chastity vội vàng bay về phía Sung Shihyun.

Trùng hậu lại nhìn về phía trước.

Đôi cánh của mụ bắt đầu vỗ mạnh.

Với hàm răng nghiến chặt, mụ tập trung mọi giác quan vào việc chạy trốn.

Mụ sợ rằng nếu không nhanh chóng rời khỏi đây, mụ sẽ bị xẻ làm đôi một lần nữa.

Và thế là, rùng mình vì nhục nhã, mụ bỏ chạy mà không hề ngoảnh lại.





---

Dịch và biên tập bởi các thành viên nhà MSN

Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
https://www.facebook.com/groups/802511883600547


Like Fanpage để ủng hộ nhóm: https://www.facebook.com/Moonsnovel

Yêu cầu các bên leech truyện giữ nguyên credit, link Fanpage và link nhóm.

---

Xin các bạn donate cho nhóm thông qua Fanpage Moonsnovel để hỗ trợ chúng mình! 














































9 nhận xét:

Được tạo bởi Blogger.