Khát vọng trở về - Chương 381: Yishino Seolara

Seol Jihu đã trở lại.

Chiếc ghế Chủ Hội của Valhalla, vốn bị bỏ trống trong tám tháng, giờ đã được lấp đầy.

Tin tức này lập tức lan đến tai tất cả các thành viên.

Do đó, Seol Jihu nhanh chóng bị các đồng đội của mình bao vây. Họ chạy ủa lên tầng sau khi nghe tin này.

"Cậu ấy trở lại! Seol đã trở lại!" - Hugo nhấc bổng Seol Jihu lên và reo mừng như một đứa trẻ.

"Iya ~ Nhìn quả cơ vai và cơ lưng này. Cậu đi tiêm steroid hả?" - Chohong há hốc mồm kinh ngạc, đưa tay sờ nắn tấm lưng đồ sộ của Seol Jihu.

"Chào mừng anh đã trở lại, Chủ Hội" - Marcel Ghionea chào đón cậu bằng giọng nói lạnh lùng vô cảm như mọi khi.

"Oppa ~ Em xin lỗi vì đã làm phiền anh ngay lúc trở về. Nhưng... anh cho em vay ít tiền được không? Em sắp bị xiết nợ rồi, hic hic!" -  Maria léo nhéo năn nỉ cậu và chìa tay ra.

"Thôi nàoooo! Đừng có lười biếng thế chứ! Hãy chào hỏi và vỗ về anh em đi! Anh đi tám tháng, tám tháng liền đó! Không phải một hai tuần đâu!" - Phi Sora lại càu nhàu như mọi khi.

Tòa nhà yên tĩnh nhanh chóng trở nên ồn ào như xưa.

Seol Jihu lặng lẽ mỉm cười và nhìn xung quanh.

Cậu đã khao khát khung cảnh này trong bảy năm qua, đặc biệt là sau khi Seol Jihu giáp đen ra đi.

Nỗi cô đơn xâm chiếm cậu, dường như đã dịu đi đôi chút.

Cậu đã đi đâu? 

Cậu có mạnh lên nhiều không?

Anh có tiền không?

Sao anh không nói gì, anh chưa ăn xong à?

Anh có ổn không? Em suýt bị lừa đây này!

Những câu hỏi bất tận tuôn ra như sóng thủy triều.

Thế rồi, đôi mắt Seol Jihu bắt gặp ánh mắt của Phi Sora. Cậu đột nhiên đặt chiếc dĩa bạc xuống và nháy mắt với cô.

Thấy vậy, Phi Sora bối rối im lặng.

Đúng lúc đó, lên tiếng. Dường như ông đã đứng xem cuộc hội ngộ ấm áp này từ lâu, nên miệng ông vẫn đang nở nụ cười.

"Mấy tên này, sáng sớm mà tụi bay ồn ào dữ vậy?"

"Haah? Bố già, ông không thấy sao? Seol đã trở về, nên chúng tôi đang chào mừng cậu ấy. Đó là chuyện đương nhiên mà?"

"Chà, dù gì cũng nên lịch sự một chút chứ? Thằng nhóc còn chưa ăn xong bữa sáng mà. Nhìn xem, đồ ăn nguội ngắt rồi kia kìa".

"Thì... Chúng tôi vui mừng quá nên mới như thế. Không phải ông cũng đang vui mừng sao?"

"Đừng có ngụy biện. Để nó ăn xong bữa sáng đã. Mấy đứa có thể tổ chức một bữa tiệc chào mừng vào buổi tối. Còn bây giờ, để nó yên đi".

"Uh... Cũng đúng ha... " - Chohong nhanh chóng bị thuyết phục bởi lý lẽ của Jang Maldong.

"Phải rồi, và một bữa tiệc chào mừng cần thật nhiều rượu! Seol, tối nay phải uống đã đời đấy nhé! Hugo, Maria, đi theo chụy!"

"Yeah! Đêm nay chúng ta sẽ uống đến chết mới thôi, khặc khặc khặc!"

"Ok ok, chờ chút!"
Chohong chạy huỳnh huỵch xuống cầu thang, và Hugo nhảy múa tưng bừng sau lưng cô ấy, Maria cũng cười hớn hở và đi theo họ.

Ba con sâu rượu ồn ào đã bỏ đi. Phòng ăn cuối cùng cũng yên bình trở lại.

"Giờ vẫn sớm mà. Họ thèm rượu đến mức đó hả?" - Seol Jihu bật cười cay đắng.

Còn lại Jang Maldong và Phi Sora từ tốn nói chuyện với cậu ta.

"Cảm ơn lão sư. Con không khó chịu lắm, nhưng cũng hơi mệt. Đã lâu rồi con không bị làm phiền như vậy" - Seol Jihu gật gù.

"Đương nhiên là mệt rồi. Hôm nào ta cũng nghe chúng nó quậy phá, vậy mà ta vẫn chưa quen được đây này"- Jang Maldong cũng cười.

"…Thế thì..."

Trong lúc hai thầy trò vui vẻ trò chuyện, Phi Sora bỗng thờ ơ lên tiếng.

"Tại sao anh lại nháy mắt với tôi? Đừng có nói là anh định rủ tôi đi hẹn hò đấy nhé" - Phi Sora cảnh giác đề phòng. Ở Vallhalla này, cô là người bị Seol Jihu chơi khăm nhiều nhất.

"Chà..."

Seol Jihu nhìn xung quanh. Vài nhân viên của Hội vẫn đang ở trong phòng ăn, nên cậu khẽ nói:

"Chúng ta đến chỗ nào yên tĩnh một chút nhé".

Ba người rời khỏi phòng ăn và tới văn phòng Đội 1.

"Tôi nghe nói rằng cô đã giới thiệu Seol-Ah tới Liên bang".

Seol Jihu mở đầu cuộc trò chuyện bằng vấn đề mà cậu tò mò nhất.

"À... ý anh là cô Yishino Seolara?"

"Ai cơ?"

"Ờ, cô bé đó.... Tôi nhờ Marcel Ghionea giúp cô ấy lập Khế ước với một Tinh Linh."

Phi Sora cười khúc khích.

"Đừng hiểu nhầm. Không phải tôi thích cô ta hay gì đâu. Chỉ là tôi biết anh muốn thế, và tôi cũng không muốn lãng phí tài năng quý giá của cô ta."

Thấy Phi Sora cố che giấu sự nhiệt tình của mình, Seol Jihu nhìn cô bằng ánh mắt bối rối.

"Huh? Tại sao anh lại nhìn tôi như vậy?"

"Không có gì.... Vậy, Sungjin và Seol-Ah đã trở lại chưa?"

"Yi Sungjin đang tham gia một chuyến thám hiểm, còn Yishino Seolara mới quay về hồi tuần trước."

"... Tại sao cô lại trộn tên của Seol-Ah với Hoshino Urara?"

"Khi nào gặp lại cô ta, anh sẽ hiểu. Chuyện này hơi khó diễn tả... Chà, tôi không biết cô ta đã học được gì khi ở Liên bang mà lại thành ra như thế. Nhưng dù sao, một cô nàng điên khùng vẫn tốt hơn là một cô nàng tự ti và hèn yếu như hồi trước" - Phi Sora mím môi.

Theo những gì mà Phi Sora nói, có vẻ Yi Seol-Ah đã hóa thành một phiên bản của Hoshino Urara.

"Dù sao, cô ta đã nhận được khá nhiều lợi ích đấy"- Phi Sora tiếp tục mỉm cười - "Ít nhất thì bây giờ cô ấy khá giống một Cung thủ thực thụ. Cô ấy có vẻ khá thân thiết với Tinh Linh của mình, và đã lên cấp 4. Có khi vài tháng nữa cô ấy sẽ thành High Ranker cũng nên".

"Một High Ranker?? Thật sao?"

"Chính xác hơn là, tôi nghe nói cô ấy đã được miễn quá trình đánh giá thăng lên High Ranker. Hơn nửa năm ở Dãy núi Hirus, cô ta đã kiếm được khá nhiều điểm cống hiến."

"Wow!" - Seol Jihu vô tình kêu lên.

Mặc dù cậu chưa bao giờ đến Dãy núi Hirus, nhưng cậu biết đó là một nơi nguy hiểm. Vùng đất ấy là biên giới giữa Ký sinh trùng và Liên bang, nên những cuộc đụng độ diễn ra thường xuyên.

Cô ấy đã chiến đấu với Ký sinh trùng liên tục trong suốt nửa năm, nên chắc chắn cô ấy đã tích lũy được nhiều thành tích. 

"Có vẻ cô ấy đã nhận được nhiều trải nghiệm quý giá. Hiện tại, cô ấy đã có đủ điểm cống hiến và chỉ cần thêm điểm kinh nghiệm".

Phi Sora đang nói dở thì dừng lại. Cả cô và Seol Jihu đồng loạt quay về phía cửa.

Người xưa có câu: Nhắc đến Tào Tháo, Tào Tháo đến.

Giờ cũng vậy. Cánh cửa mở ào ra và một tiếng hét chói tai vang lên.

Tiếp theo, một cơn lốc xông thẳng vào phòng.

"Sư - huynhhhhhhhh!"

Đôi mắt Seol Jihu mở to.

Cậu thấy cô gái trả đang phóng như bay vào phòng.

Không, đúng là cô đang bay! Yi Seol-Ah đang đang lơ lửng khỏi mặt đất, đạp lên những cơn gió để di chuyển.

"Tôi đã bảo cô là không được sử dụng Tinh Linh đó trong tòa nhà!" - Phi Sora hét lên.

Yi Seol-Ah lao vào phòng, phớt lờ Phi Sora. Nhảy múa trong không trung, cô nhìn Seol Jihu và ôm chầm lấy cậu.

"Đúng là anh rồi, Sư-huynhhhhh!"

Seol Jihu nao núng.

Mái tóc đen dài của cô ấy đã biến mất, thay vào đó là một mái tóc ngắn - còn ngắn hơn cả tóc của Oh Rahee.

"Đây này, Aura!"

Yi Seol-Ah hét vào khoảng không.

"Chính là anh ấy! Sư huynh của tôi! Chính là Chủ hội Seol!"

Seol Jihu nhanh chóng cảm nhận được một khối năng lượng lạ lẫm đang trôi nổi trong không khí.

Nó vặn vẹo và lén lút trốn đằng sau Yi Seol-Ah. Mặc dù nó khá dễ thương và giống như một đứa trẻ, nhưng nó tỏa ra một năng lượng khá mạnh mẽ.

Seol Jihu chưa từng nhìn thấy một Tinh Linh nào mạnh mẽ như vậy, có lẽ chỉ thua các Linh Vương.

"Nào nào, đừng có xấu hổ như thế! Chính cô bảo là cô muốn gặp anh ấy từ lâu mà! Cô còn ngóng chờ anh ấy suốt ngày suốt tháng mà. Hả, cái gì? Cô muốn tôi im lặng vì cô xấu hổ? Hả? Cô cần thời gian để suy nghĩ cách chinh phục anh ấy? Cái gì, cô muốn bắt đầu bằng cách viết một lá thư? Hâm à, dở người à, điên à!"

Yi Seol-Ah nói liến thoắng. Cô đã nói toạc những suy nghĩ thầm kín của Aura cho cả thế giới biết.

Seol Jihu cười khúc khích, rồi bất chợt nhíu mày.

" Seol-Ah?"

"Được rồi, được rồi! Tôi xin lỗi! Đừng dỗi mà, đừng bỏ t... Hà, gì cơ sư huynh?"

Yi Seol-Ah nhanh chóng quay sang Seol Jihu.

"Em…"

"…Ô, cái này hả?"

Yi Seol-Ah xoa xoa tóc mình và mỉm cười vui vẻ.

"Em cắt bớt tóc vì tóc dài làm cản trở cuộc chiến. Anh nghĩ sao? Kiểu tóc này cũng phù hợp với em, phải không?"

Không chỉ phù hợp, kiểu tóc này còn làm nổi bật nụ cười vui vẻ, ngọt ngào của cô. Nó khiến cô trông thật tươi tắn và tràn đầy sức sống.

Nhưng vấn đề mà Seol Jihu quan tâm, không phải là kiểu tóc của cô ấy.

"Mắt của em...."

Có một vết sẹo dài cắt ngang mắt trái của cô.

"Ah…"

Nhanh chóng im lặng, Yi Seol-Ah nhẹ nhàng dụi mắt trái rồi mỉm cười.

"À, đó là cái giá phải trả cho sự khinh địch. Khi trời mưa, vết sẹo này hơi nhói một chút"

"Được rồi, đừng đọc lại bài diễn văn đó nữa!"

Phi Sora chen vào, như thể cô ấy đã chán ngán với những lời mà Seol-Ah chuẩn bị tuôn ra.

Nhưng Yi Seol-Ah cười khúc khích, phớt lờ Phi Sora.

"Nhưng mà, không vấn đề gì đâu. Em bị trúng đòn khi chiến đấu với tên xạ thủ Evil Phantom."

Seol Jihu không tin vào tai mình.

"Hả? Evil Phantom? Em đã chiến đấu với một Evil Phantom?"

"Vâng. Đang yên đang lành thì.... Pằng! Một tiếng súng đột nhiên vang lên, và rồi mắt em bắt đầu bỏng rát. Rất may, Aura đã cản được phát đạn đó, và rồi Taitaitai Unni đã đến cứu em".

Taitaitai Unni' dường như là Tiên Tướng Taihi Ingraria, nhưng Seol Jihu quyết định không hé lộ chuyện đó.

"Sao em không chữa chúng đi? Sẹo càng để lâu càng khó xóa, em không biết à?"

"Em biết, nhưng em muốn giữ nó."

"Tại sao?"

"Thành thật mà nói, vết sẹo này mới xuất hiện thôi. Đó là cách đây vài tuần, lúc em cảm thấy tự tin và hài lòng với sức mạnh của mình." - Yi Seol-Ah cười cay đắng - "Em đã quá phấn khích và nghĩ rằng mình không cần phải e ngại lũ Ký sinh trùng quanh biên giới. Đó là một hình phạt thích đáng... Mỗi khi nhìn vào gương, em sẽ nhớ lại sự cố đó và tự nhắc mình về sai lầm hôm ấy".

Có vẻ như Yi Seol-Ah muốn giữ vết sẹo như một lời nhắc nhở bản thân.

Seol Jihu gật đầu đồng ý. Vì bản thân cô mong muốn chuyện này, nên cậu thấy mình không nên lo lắng hay thuyết phục gì thêm.

"Tuy nhiên, vết sẹo này thực sự thú vị" 

Yi Seol-Ah khẽ khuỵu chân rồi nhảy lên.

Sử dụng không khí như một chiếc ghế, cô nhấc chân phải lên và từ từ bắt chéo qua đùi trái. Cô cúi đầu xuống một góc 45 độ, khoanh tay và sau đó nháy mắt.

"Anh thấy sao?"

"??"

"Trông em có gợi cảm không? Ý em là, sự gợi cảm của một người phụ nữ trưởng thành và táo bạo! ~"

"Chúa ơi" -  Phi Sora than thở.

"He...hee" - Một tiếng cười khô khốc thoát ra từ miệng Seol Jihu. Cậu nghiến răng và gật đầu.

"Đủ rồi nhé. Cô cho tôi nói chuyện một lúc được không?" - Phi Sora nói với giọng khó chịu.

"Nào nào, lâu lắm rồi tôi không gặp anh ấy. Tôi muốn nói chuyện thêm nữa cơ~~"

"Để khi khác. Một thành viên bình thường lại xen vào cuộc trò chuyện của Chủ Hội, trưởng nhóm và cố vấn. Cô không thấy bất lịch sự sao? Ăn cơm mèo nói leo các cụ!"

"Eh! Chị lại bắt nạt tôi! Tôi biết mà!"

"Cái gì?"

"Được, đi thì đi!"

Cô nàng Sexy Seol-Ah bĩu môi. Cô từ từ hạ xuống và sau đó đập cái gì đó xuống bàn.

"Đây, xin mời!"

"Đây là gì…? Hoa quả?

Phi Sora nhíu mày sau mở chiếc túi trên bàn. Nó chứa đầy loại trái cây Thiên đường, thứ mà cô yêu thích.

"Tôi đã mua một hoa quả trong lúc chạy bộ. Chị nên mang thứ gì đó để mời sư huynh và sư phụ ăn trong lúc trò chuyện chứ. Chị không thấy bất lịch sự sao?"

"Câu đó dành cho cô mới đúng. Mà sao cô lại mua mấy loại quả này?"

"Đừng hiểu nhầm. Không phải tôi chọn chúng cho chị đâu. Chỉ là trùng hợp thôi!"

Lắng nghe cuộc trò chuyện giữa hai cô nàng, Seol Jihu và Jang Maldong cố nín cười. Cách Yi Seol-Ah tỏ ra thờ ơ và nói với giọng hững hờ, rõ ràng là cô ấy đang bắt chước lời lẽ của Phi Sora lúc nãy.

"Cô... cô...." - Phi Sora lắp bắp, không thể nói nên lời.

Yi Seol-Ah khịt mũi, quay đầu lại và vỗ tay với Seol Jihu.

"Này sư huynh! Lúc nào rảnh chúng ta lại chạy đua nhé!"

"Cũng được thôi nhưng mà... Thua thì đừng khóc đấy nhé?"

"Để rồi xem, em sẽ cho anh thấy sức mạnh thực sự của Sexy Super Seol-Ah. Người thua cuộc phải trao 5.000 điều ước cho người chiến thắng, nghe chưa!"

Bang! 

Yi Seol-Ah giơ ngón tay làm súng và giả bộ bắn Seol Jihu, trước khi nháy mắt với cậu ta và bay ra khỏi phòng.

Cô ấy đến và đi như một cơn bão.

"Anh đã hiểu tại sao tôi gọi cô ấy là Yishino Seolara chưa?" - Phi Sora nghiến răng ngay khi cánh cửa đóng lại sau lưng.

Seol Jihu chỉ có thể gật đầu đồng ý.

Bùng nổ và tươi tắn như những bong bóng soda lấp lánh. Đó chính là Yi Seol-Ah hiện tại. Mặc dù cô ấy hơi quá đà, nhưng như thế này tốt hơn nhiều so với ngày xưa.

"Dù sao đi nữa... anh nháy mắt với tôi chỉ để hỏi về Seol-Ah và Sungjin?"

Đương nhiên không phải vậy. Mục tiêu thực sự của cậu là một thứ khác.

"Tôi có một chuyện muốn nhờ cô."

Bây giờ, sự tò mò của cậu đã được giải đáp. Seol Jihu quay sang chủ đề chính.

"Cô có thể đấu tập với tôi một lần nữa không?"

Phi Sora đang định gặm một miếng trái cây thì dừng lại. Rồi cô ngước mắt lên nhìn cậu.

"Vừa về đã muốn đánh lộn? Anh muốn thể hiện sức mạnh của mình hả? Anh tự tin thế cơ à?"

"Không phải tôi muốn trả thù vụ lần trước..." - Seol Jihu lắc đầu - "Tôi muốn chúng ta giao đấu như lần trước. Chiến đấu mà không sử dụng mana."

Phi Sora nhíu mày. Jang Maldong cũng hắng giọng, tỏ vẻ ngạc nhiên.

Lời đề nghị của cậu ấy khá hấp dẫn.

Không ai biết chính xác Seol Jihu đã ở đâu trong tám tháng qua. Cậu đã làm gì, với ai cũng là một điều bí ẩn.

Người duy nhất biết chuyện đó là Baek Haeju. Kim Hannah và những người khác chỉ biết rằng Seol Jihu đã sử dụng Thánh tích.

"Hmm..."

Vì không biết gì về Con đường Linh hồn, Jang Maldong tỏ ra  lo lắng. Bởi vì Phi Sora hiện tại mạnh hơn nhiều lần so với trước đây.

Không chỉ riêng Seol Jihu chăm chỉ tập luyện.

Phi Sora không ngồi chơi trong suốt tám tháng qua. Cô đã dành phần lớn thời gian để luyện tập ở vùng núi lửa Mount Peléeom, và Jang Maldong cũng đã hướng dẫn cô bằng tất cả tâm huyết của mình.

Nỗ lực của cô ấy đã đem lại nhiều sự tiến bộ. 

Do đó, Jang Maldong đánh giá Phi Sora là thành viên mạnh nhất trong số các thành viên chính thức của Valhalla.

Cô ấy đã vượt xa Chung Chohong, và có khả năng cô ấy cũng sẽ không thua Hoshino Urara.

Ông không biết Seol Jihu đã tiến bộ được bao nhiêu trong thời gian này, nhưng ông tin rằng Phi Sora không thể thua trong một trận chiến bằng kỹ thuật và cơ bắp thuần túy.

"Seol, con đã học được những gì rồi?"

"Ông nội, chờ đã" - Ngay khi Jang Maldong cẩn thận hỏi Seol, Phi Sora đã ngắt lời.

"Tại sao anh lại chọn tôi?"

"Vì cô là người duy nhất phù hợp".

"Tại sao không phải là Chohong hay Hoshino Urara?"

"Họ không phù hợp. Tôi muốn nhờ cô Baek Haeju, nhưng cô ấy không ở quanh đây. Thế nên tôi mới nhờ cô".

'Vì cô Baek Haeju không ở đây?? Hah' - Phi Sora cười thầm - 'Anh ta có biết Baek Haeju ở đẳng cấp nào không vậy?'

Rồi cô lên tiếng

"Anh có vẻ tự tin ghê nhỉ?"

"Thực ra, trong khi tôi đang tu luyện thì..." -  Seol nghĩ rằng mình nên giải thích kỹ hơn một chút - "Tôi luôn nghĩ về cô".

"Tôi? Tại sao?" - Phi Sora chớp mắt kinh ngạc.

"... Càng nghĩ, tôi càng thấy cô thật tuyệt vời".

"Hả? Gì cơ?"

"Cô đã vươn tới một cảnh giới mới mà không cần ai giúp đỡ, đúng không?"

"À.... Anh nói về Nhân Kiếm Hợp Nhất hả? Cái đó phải tự ngộ ra chứ không nhờ ai dạy được".

"Đúng, và cô đã tự vươn tới cảnh giới đó! Khi đi tu luyện, tôi mới hiểu điều đó phi thường đến mức nào, nên tôi rất muốn được đấu với cô một lần nữa."

Lời nói của Seol Jihu đậm vẻ khiên nhường và tôn trọng. Rõ ràng cậu không hề có ý định nhạo báng Phi Sora.

Đối với Phi Sora, cô hơi xúc động khi thấy người anh hùng của Thiên đường đang đề cao mình.

"Eh.... Anh quá lời rồi.... Dù tôi hơi ngốc, nhưng có vẻ tôi khá hợp với kiếm thuật".

Cô ấy cố nói với vẻ bình tĩnh, nhưng thực ra thì mũi cô ấy đã nở to như quả cà chua vậy.

Nhưng cô ấy có tư cách để tự hào.

Năng khiếu của cô ấy là ‘Sáng chói' và 'Đam mê'. Thứ năng khiếu bẩm sinh của những thiên tài kiếm thuật.

"Được rồi, tôi đang muốn thử nghiệm những kỹ thuật mới được thăng cấp. Và tôi cũng tò mò muốn xem anh đã trở nên mạnh mẽ như thế nào."

Phi Sora nghịch ngợm túi trái cây một cách hào hứng. Sau đó…

"À mà..."

Cô ấy đưa mắt nhìn Seol.

"Anh biết đấy, tôi sẽ không nương tay đâu".

Seol Jihu im lặng gật đầu. Sau đó, cậu mỉm cười.

"Hãy chăm sóc tôi nhé"

"Ok."

Phi Sora đứng dậy và sau đó đưa trái cây lên miệng.

Rốp!

Sau khi cắn một miếng, cô nhai nhồm nhoàm và chỉ ra cửa.

"Đi nào."

---

Dịch và biên tập bởi các thành viên nhà MSN


Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
https://www.facebook.com/groups/802511883600547


Like Fanpage để ủng hộ nhóm: https://www.facebook.com/Moonsnovel


Yêu cầu các bên leech truyện giữ nguyên credit, link Fanpage và link nhóm.


MỤC LỤC



Chương 382

Chương 381

Chương 380 - Phần 2
Chương 380 - Phần 1

Chương 379 - Phần 2
Chương 379 - Phần 1

Chương 378 - Phần 2
Chương 378 - Phần 1

Chương 377 - Phần 2 
Chương 377 - Phần 1

Chương 376 - Phần 2
Chương 376 - Phần 1

Chương 375 - Phần 2
Chương 375 - Phần 1

Chương 374

Chương 373

Chương 372 - Phần 2

Chương 372 - Phần 1

Chương 371 - Phần 2

Chương 371 - Phần 1

Chương 370 - Phần 2

Chương 370 - Phần 1

Chương 369 - Phần 2

Chương 369 - Phần 1

Chương 368 - Phần 2

Chương 368 - Phần 1

Chương 367 - Phần 2

Chương 367 - Phần 1

Chương 366 - Phần 2

Chương 366 - Phần 1

Chương 365

Chương 364 - Phần 2

Chương 364 - Phần 1

Chương 363

Chương 362

Chương 361 - Phần 2

Chương 361 - Phần 1

Chương 360 - Phần 2

Chương 360 - Phần 1

Chương  359 - Phần 2

Chương 359 - Phần 1

Chương 358

Chương 357 

Chương 356

Chương 355

Chương 354

Chương 353

Chương 352

Chương 351 - Phần 2

Chương 351 - Phần 1

Chương 350

Chương 349

Chương 348 - Phần 2

Chương 348 - Phần 1

Chương 347 - Phần 2

Chương 347 - Phần 1

Chương 346 - Phần 2

Chương 346 - Phần 1

Chương 345 - Phần 2

Chương 345

Chương 344

Chương 343 - Phần 2

Chương 343 - Phần 1

Chương 342 - Phần 2

Chương 342 - Phần 1

Chương 341

Chương 340 - Phần 2

Chương 340 - Phần 1

Chương 339 - Phần 2

Chương 339 - Phần 1

Chương 338

Chương 337

Chương 336

Chương 335 - Phần 2

Chương 335 - Phần 1

Chương 334

Chương 333

Chương 332

Chương 331

6 nhận xét:

Được tạo bởi Blogger.