Khát vọng trở về - Chương 398: Đứng về phía chúng tôi, hoặc chống lại chúng tôi - Phần 1


Keng!

Chiếc thìa nhỏ trên tay Yun Seohui rơi xuống sàn. Tuy nhiên, cô chẳng hề nghĩ đến chuyện nhặt nó lên, vì tâm trí cô đang bàng hoàng.

"…Anh nói gì?"

"IL Destino ở Haramark vừa bị Sicilia xóa sổ. Mọi thành viên, bao gồm cả Giovanni Greco đều bị giết".

Giám đốc nhân sự khúm núm chắp hai tay vào nhau và cúi đầu.

Yun Seohui cắn môi.

Trong số các tổ chức ở Haramark, IL Destino là tổ chức hưởng ứng Sinyoung nhanh nhất.

"Sicilia phát hiện ra rồi sao?"

"Không, dường như Sicilia không quan tâm".

Khi IL Destino chối bỏ cáo buộc về vụ việc gần đây, Yun Seohui đoán rằng Valhalla sẽ sớm ra tay. Nhưng hóa ra Sicilia lại đóng vai trò đao phủ. Kết quả là những toan tính của Yun Seohui đã bị đạp đổ.

Yun Seohui sẽ rất vui nếu Valhalla tự tay hủy diệt Destino. Vì như thế, công chúng sẽ cho rằng Valhalla quá khắc nghiệt, đồng thời các tổ chức khác sẽ nảy sinh tâm lý phản kháng.

Nhưng Sicilia thì khác. Được mệnh danh là Kẻ Chinh phạt Phương Nam, Sicilia không quan tâm đến ý kiến ​​của cộng đồng, và hành động của Sicilia cũng được coi là "thanh lý môn hộ" nên công chúng cũng không chỉ trích nhiều.

Bên cạnh đó, sự kiện vừa rồi cho thấy Sicilia đã công khai ủng hộ Valhalla. Các tổ chức khác chắc chắn càng hoảng loạn hơn nữa.

Yun Seohui cắn môi một lúc. Sau khi im lặng suy nghĩ một lúc, cô mở mắt ra. Thế rồi cô sắp xếp các tài liệu rải rác trên bàn với vẻ mặt bình tĩnh, và lặng lẽ đứng dậy.

"Tôi đi đây. Tôi phải tham gia một buổi họp ngay bây giờ"

"Cuộc họp…?"

Giám đốc nhân sự, Jung Minjong ngơ ngác: "Cô chưa nói gì với tôi về chuyện đó cả."

"À đương nhiên. Tôi không định nói cho anh nghe về cuộc họp này".

Nghe câu đó, Jung Minjong nao núng.

Khi  ngẩng đầu lên, anh thấy Yun Seohui đang cười ngọt ngào.

"Chắc anh mệt lắm, phải không? Trông anh rất căng thẳng."

Dù cô ta đang nói với giọng quan tâm, nhưng trên mặt cô lộ rõ nụ cười giả tạo, và thờ ơ.

"Cố lên. Tôi tin tưởng vào anh, Giám đốc Jung."

Jung Minjong đã kiên quết phủ nhận mọi cáo buộc của Valhalla. Yun Seohui nói rằng cô tin anh ta.

Nhưng cô ấy lại bảo anh ta nghỉ ngơi, rõ ràng cô ấy không cho phép anh ta tham gia cuộc họp đột ngột kia. Quan trọng hơn, cuộc họp này không có trong lịch trình.

Điều này nghĩa là sao?

Trong phút chốc, anh ta nhớ lại cảnh Kim Hannah bị đuổi việc.

"Nghỉ ngơi đi."

Yun Seohui mỉm cười, khẽ cúi đầu và nhẹ nhàng rời khỏi phòng.

Chỉ còn Jung Minjong đứng đó, sững sờ nhìn chằm chằm vào cánh cửa.

*


IL Destino bị hủy diệt.

Tin tức về vụ việc này đã lan tỏa khắp các lãnh thổ của nhân loại.

Điều còn gây sốc hơn nữa, là Sicilia đã ra tay chứ không phải Valhalla.

Nhưng đương nhiên, Seol Jihu sẽ không dừng lại ở đó.

Kế hoạch của cậu đã bắt đầu triển khai.

"Anh vẫn chưa hiểu à?"

Park Dongchun, người đứng đầu của Thương hội Dongchun, thở dài trong thất vọng.

"Anh còn nghĩ ngợi cái quái gì nữa! Tôi, Park Dongchun, đến đây để cứu cái mạng anh đó! Chúng ta đã làm ăn với nhau bao lâu rồi? Anh vẫn chưa tin tôi sao?"

Một người đàn ông gầy gò, tóc đuôi ngựa, đang đứng đối mặt với Park Dongchun.

Anh ta nhíu mày và nhìn chằm chằm vào một mảnh giấy trước mặt.

Người đàn ông này là Vahid Hosseini. Anh ta đến từ Khu vực 5 và là Chủ của một thương hội lớn tại Nur.

"Tôi biết anh đang nghĩ gì. Nhưng mà, để tôi kể anh nghe. Trước lúc Valhalla hủy diệt Hội Liên hiệp Eva, tôi đã bị Chủ hội Valhalla bắt".

Vahid Hosseini sửng sốt, vội lắng tai nghe.

"Lúc đó, tôi đã bắt được một con nhóc Linh hồ, và đang đuổi theo một đứa khác. Thế rồi, Chủ hội Seol của Vahalla đột nhiên xuất hiện. Lúc đó tôi tưởng mình toi đời rồi".

"..."

"Anh biết tôi làm gì không? Tôi đã trả con nhóc Linh hồ đó cho anh ta, xin lỗi và thề không tái phạm!"

"Và sau đó?"

"Anh thấy đấy, tôi vẫn đang sống khỏe mạnh đây này! Thậm chí bây giờ tôi là chủ thương hội mạnh nhất ở Eva!"
Thấy Vahid Hosseini tỏ ra thích thú, Park Dongchun vỗ ngực và nói một cách say mê hơn nữa.

"Mọi người tưởng rằng Chủ hội Valhalla là một con quái vật, nhưng họ đã nhầm! Anh ta cũng là một con người! Anh ta không phải là loại đầu đất!"

"..."

"Hãy tin tôi. Chắc chắn tôi sẽ giúp anh và Thương hội của anh thoát khỏi cơn ác mộng này. Chỉ cần nhắm mắt và ký vào đây. À, thuyết phục đồng đội của anh cùng ký nữa".

Park Dongchun gõ vào tờ giấy trên bàn.

Vahid Hosseini mím môi và nhìn xuống tờ giấy. Đó là một bản hợp đồng. Nói chính xác hơn, đó là một hợp đồng do Philip Muller soạn thảo, được thấm nhuần sức mạnh thiêng liêng của một vị thần.

Mặc dù hợp đồng khá phức tạp, nhưng nó gồm những ý chính như sau:

1. Những người ký hợp đồng không được thông đồng với Ký sinh trùng và không làm gì trái với lợi ích của nhân loại.

2. Khi cuộc chiến chống lại Ký sinh trùng nổ ra, những người ký hợp đồng sẽ cố gắng hết sức để giúp đỡ nhân loại.

Nếu hai mươi ba tổ chức còn lại muốn chứng minh mình vô tội, họ phải ký vào bản hợp đồng này.

Những kẻ vi phạm hợp đồng sẽ bị cấm vào Thiên đường, và có thể bị xử tử.

Thực ra, Seol Jihu đã tranh cãi với Philip Muller cả đêm về vấn đề này.

Ban đầu Seol Jihu nghĩ rằng "nhổ cỏ phải nhổ tận gốc". Trong khi đó, Philip Muller đề nghị cậu chừa lại cho kẻ thù một con đường sống.

[Cậu điện vừa thôi! Cậu có nghe câu "Chó cùng dứt dậu" bao giờ chưa? Hay cậu nghĩ mình là Sở Bá Vương Hạng Vũ trong lịch sử??]

[Cậu có nghe chuyện đó không? Khi đưa quân đến Tương Dương, ông ta ra lệnh phá thành và tàn sát tất cả mọi người trong thành, kể cả những người đã đầu hàng.]

[Kết quả là toàn bộ người dân trong thành đã chiến đấu điên cuồng, vì họ biết rằng đằng nào cũng chết]

[Tôi nghĩ, nếu cậu ra tay quá quyết liệt, tất cả các tổ chức kia sẽ chạy đến chỗ Trùng hậu để được mụ che chở. Nhân loại sẽ gặp tổn thất lớn, thậm chí lâm vào bạo loạn.]

Seol Jihu không quên lời cảnh báo của Philip Muller.


Thành thật mà nói, Seol Jihu không ngờ rằng có tới 24 tổ chức ở Thiên đường tham gia vào sự cố này. Tỷ lệ lên tới gần 30%.

Sau khi tìm hiểu, cậu đành đồng ý với Philip Muller, rằng sẽ giám sát các tổ chức đó thông qua hợp đồng thiêng liêng, thay vì trừng phạt tất cả bọn họ. Vì vậy, cậu quyết định ban cho những kẻ phản bội một cơ hội cuối cùng.

Thế nên, IL Destino chính là con dê tế thần để các tổ chức khác lấy đó làm gương.

Sau khi Sicilia ra tay, cậu nhanh chóng gửi sứ giả tới các tổ chức khác.

Nếuhọ từ chối ký hợp đồng? Philip Muller nói rằng, khi đó Seol muốn làm gì thì làm.

"Tôi hiểu rồi..."

Vahid Hosseini rên rỉ.

"Nhưng những điều khoản này... chúng..."

"Ehei! Chúng làm làm sao?" - Park Dongchun ngắt lời, rồi anh liếc nhìn người bạn cũ một cách nghi ngờ - "Hay là anh thực sự thông đồng với Ký sinh trùng?"

"Dĩ nhiên là không!" - Vahid Hosseini nhảy dựng lên - "Tôi đâu có muốn làm vậy! Tôi chỉ hợp tác với Tổng Giám mục thôi, ai nhờ ông ta lại là một kẻ phản bội!"

"Thế thì ký đi, còn chờ gì nữa!" - Park Dongchun khịt mũi - "Hợp đồng này có gì khó khăn đâu? Họ đâu bắt anh phải chết! Họ cũng không bắt anh phải giải tán bang hội!"

"..."
"Chỉ cần ký vào, và Seol Jihu sẽ tha thứ cho anh, tha thứ cho cả bang hội của anh! Và chúng ta sẽ cùng nhau sát cánh chống lại kẻ thù!"

"Nhưng..."

Park Dongchun đập bàn trong sự thất vọng.

"Nhưng cái gì nữa! Tôi nói cho anh biết nhé! Cái kẻ tham gia vụ tập kích đó, là cấp dưới của anh, đúng không? Thậm chí hắn còn là chiến binh chủ lực trong bang hội! Vậy mà anh khăng khăng nói rằng mình vô can ư? Đừng có đùa!"

"..."

"Một người Chủ hội, đồng thời cũng là đại diện của Bang hội. Anh phải chịu trách nhiệm cho những hành vi của các thành viên. Dù anh có thanh minh bao nhiêu đi chăng nữa, cũng không ai tin anh cả. Họ chỉ coi anh là kẻ nói dối mà thôi".

"..."

Vahid Hosseini lặng lẽ đứng đó. Anh ta biết, Park Dongchun nói hoàn toàn đúng.

Sau khi thở dài một lúc lâu, anh từ từ đặt tay vào hợp đồng.

"Tôi chỉ cần ký vào thứ này thôi hả?"

"Ehei."

Park Dongchun mỉm cười.

"Trước tiên, hãy ký hợp đồng. Sau đó, anh hãy đến Valhalla và tự mình xin lỗi họ. Nếu mang theo quà thì càng tốt!"

Rồi Park Dongchun khẽ ho vài tiếng.

"Anh cũng nên tố cáo Sinyoung đã đứng sau vụ này. Đó là cách tốt nhất để thoát khỏi rắc rối".

Vahid Hosseini nao núng khi nghe tên Sinyoung.

Thấy bạn mình vẫn do dự, Park Dongchun khịt mũi.

"Haizz. Tôi biết anh đang lo lắng cho tương lai. Nhìn xem, trông anh già hẳn đi kìa!"

Park Dongchun hắng giọng và cúi người về phía trước.

"Được rồi, để tôi tiết lộ cho anh chuyện này! Nếu anh hợp tác với Valhalla, anh sẽ không phải sợ Sinyoung nữa!"

"…Ý anh là gì?"

"Ý gì ư? Ý tôi là, mọi thứ sẽ sớm thay đổi. Đến đây." - Park Dongchun thì thầm.

"Uh, như nào, như nào?"
"Anh có nhớ cuộc chiến ở pháo đài Tigol hồi năm ngoái không? Khi cuộc chiến đó kết thúc, Chủ hội Valhalla và người đứng đầu Liên bang đã bàn với nhau như thế này, như thế này..."

Park Dongchun thì thầm, và khi anh nói xong, đôi mắt của Vahid Hosseini sáng lên.

"Có thật không?"

"Tất nhiên!"

"Anh không nói dối chứ?"

"Tại sao tôi lại nói dối!?"

Park Dongchun khịt mũi.

"Anh có biết vì sao Chủ hội Valhalla lại đi vắng lâu như thế không? Là vì chuyện đó đo!  Hoàng gia Eva cũng bắt đầu chuẩn bị rồi. Nếu anh không tin, cứ đến Eva mà xem!"

"Mm, nếu anh nói vậy thì..."

"Đáng ra tôi phải giữ bí mật về chuyện này, nhưng vì chúng ta là bạn bè nên tôi mới kể anh nghe đấy. Nếu có bất kỳ tin đồn nào về vấn đề này, mối quan hệ của chúng ta sẽ kết thúc. Anh hiểu chưa!"

"Tôi biết rồi mà. Anh yên tâm, tôi kín tiếng lắm!"

Khi Park Dongchun đưa ra tối hậu thư, Vahid Hosseini thở phào.

"Nếu anh nói thật thì tôi cũng chẳng còn gì để lo lắng nữa..."

Anh ta mở ngăn kéo bàn và lấy ra một cây bút.

Sau vài giây do dự, Vahid Hosseini đã ký tên vào hợp đồng.


---

Dịch và biên tập bởi các thành viên nhà MSN

Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
https://www.facebook.com/groups/802511883600547


Like Fanpage để ủng hộ nhóm: https://www.facebook.com/Moonsnovel

Yêu cầu các bên leech truyện giữ nguyên credit, link Fanpage và link nhóm.

MỤC LỤC



















4 nhận xét:

Được tạo bởi Blogger.