Khát vọng trở về - Chương 436: Xa luân chiến
Xa luân chiến. Đó là một chiến thuật mà những đội quân đông đảo thường dùng để đối phó với kẻ thù mạnh mẽ. Từng đoàn quân sẽ xông lên bào mòn sinh lực của kẻ thù, để quân chủ lực ra đòn kết liễu.
Thông thường, hiếm khi người ta sử dụng đến chiến thuật này. Bởi vì đây là một chiến thuật gây hao binh tổn tướng. Dù có tiêu diệt được kẻ thù thì cũng tốn rất nhiều sinh mạng.
Nhưng mà, Ký sinh trùng lại không phải lo lắng về chuyện đó.
Lý do khiến Trùng hậu Đế Vương quyết định sử dụng Xa luân chiến, là bởi vì lực lượng Ký sinh trùng có thể tái tạo liên tục.
Chiến đấu trên lãnh thổ Đế chế, các Quái Ổ có thể đẻ quân mà không cần nghỉ ngơi. Ngay cả các Ký sinh trùng mẹ như Medusa, Temerator và Regina cũng không mất nhiều thời gian thai nghén.
Bên cạnh đó, quân đội đóng quân ở biên giới đã được gọi về. Kết quả là lực lượng Ký sinh trùng bao vây quanh Seol nhiều như vô tận.
*
Một trận chiến khốc liệt diễn ra.
Với đôi mắt đỏ ngầu, Seol Jihu lao về phía đội quân đang bao vây quanh mình. Cậu gầm lên và xé toạc từng lớp quân thù như một con thú.
Ký sinh trùng cũng không chịu thua kém. Vô vàn đòn tấn công bay về phía Seol từ mọi hướng - cung tên, giáo mác, móng vuốt, axit, khí độc và cả những tên cảm tử.
Ngay khi tất cả các đòn tấn công sắp chạm tới mục tiêu, Seol Jihu nắm chặt cán thương bằng cả hai tay. Cậu mạnh mẽ vặn eo, xoay người và bắt đầu vung thương như cối xay gió.
Một cơn bão bùng lên, tạo ra những luồng gió dữ dội. Gió thổi bay cung tên, bẻ gãy giáo mác, xé vụn móng vuốt và hất văng axit hay khí độc. Ngay cả những quái vật liều lĩnh xông vào, cũng bị gió xé toạc làm đôi.
Dù kẻ thù tiếp tục ào lên, nhưng Seol vẫn không nao núng.
Nhưng hàng chục ngọn thương vô hình đột nhiên tràn ra và đâm vào khoảng không trước mặt. Những tiếng la hét thảm thiết vang lên, rồi một lỗ hổng được tạo ra ở giữa hàng ngũ kẻ thù.
Lợi dụng sự bối rối của kẻ địch, Seol Jihu nhanh chóng thu hẹp khoảng cách. Cậu đối mặt với một tên Thủ lĩnh mang hình dạng Orc, cao hơn hơn hai mét. Có vẻ như nó đã bị tấn công bởi những ngọn thương Vô hình, bởi vì những tia máu đang phun ra từ nhiều lỗ xuyên qua cơ thể nó.
Seol Jihu vung thương lên, phóng ra một luồng kiếm khí sắc bén. Cậu vung tay chém xuống, chẻ tên Thủ lĩnh làm đôi, khiến máu và thịt phun. Thậm chí sau đó, kiếm khí còn xuyên qua mặt đất và để lại một đường nứt sâu.
Tại thời điểm đó…
Vút!
Ngay khi Seol chưa kịp rút tay về, một số Ký sinh trùng bay tới.
Trong tích tắc đó, Seol Jihu mở to mắt và vung mạnh cánh tay của mình. Kiếm khí đột ngột biến mất, và cây thương nhanh chóng vung lên, chém ngang lưng những Ký sinh trùng đó.
Kết quả là những Ký sinh trùng ở trước mặt Seol Jihu đã bị thổi bay. Chúng vỡ nát thành những mảnh vụn, giống như bị ép bằng một máy xay.
Cuối cùng thì tầm nhìn của Seol đã sáng tỏ.
Nhưng mà, quân đội ở hai bên và phía sau của Seol vẫn đang ầm ầm lao tới, liều chết để giữ chân cậu ta lại.
Chúng lao tới như những chiến binh cảm tử. Tuy nhiên, Seol Jihu đã phản ứng một cách bình tĩnh.
Seol Jihu dùng hết sức ném cây thương trên tay mình sang phải. Thần thương Tinh Khiết xé gió phóng đi, xé nát những Ký sinh trùng ở bên phải Seol Jihu. Sau đó, Seol Jihu đồng thời vươn hai tay sang hai bên.
Khi tay phải của cậu vung về phía sau, cây thương lướt đi như một con ngựa chiến, khiến kẻ thù sau lưng Seol gục ngã. Khi tay trái của cậu lướt về phía trước, cây thương lại vòng sang trái và tiêu diệt kẻ thù ở bên trái.
Và khi Seol đưa tay ra trước mặt, cây thương đẫm máu đã quay trở về với cậu.
Tiếp theo, Seol Jihu khuỵu người xuống và vận năng lượng trong cơ thể. Hàng trăm Ngọn lao Ma pháp phóng ra như tên lửa, cày xới chiến trường và tạo ra những hố sâu hoắm.
Seol cầm thương lên và bắt đầu xông lên tàn sát kẻ thù của mình.
Mỗi khi ngọn thương vung lên, hàng chục Ký sinh trùng ngã xuống đất. Và mỗi Seol thi triển kỹ năng, hàng trăm thân xác bị nghiền nát.Không lâu sau, những tiếng kêu gào thảm thiết bao trùm khắp chiến trường dần dần lắng xuống. Những xác chết xếp chồng chất lên nhau và máu của chúng nhuộm đỏ mặt đất…
Chỉ còn lại một con người đứng giữa chiến trường.
Và đây là cách mà một trận chiến kết thúc.
*
Tuy nhiên, sau khi một trận chiến kết thúc, một trận khác lại mở ra.
Seol chưa kịp thở thì các Hiệp sĩ Tử thần đã xuất hiện ở đằng xa. Chúng được chỉ huy bởi Tư lệnh thứ hai, Humility Khó coi. Và lũ Evil Phantom, Basilisk, Hydra cũng đứng ở hậu quân để trợ chiến.
"… Phì!"
Sau khi phun ra một ngụm máu lẫn với nước bọt, đôi mắt đỏ ngầu của Seol Jihu càng thêm dữ tợn.
Sau đêm thứ hai, Seol đã nhận ra chiến lược của Trùng hậu.
Cậu ta nhận thấy các trận chiến diễn ra đều đặn một cách kỳ lạ, khiến cậu buộc phải chiến đấu suốt 24 giờ mà không được nghỉ ngơi. Và đương nhiên, không được ăn hoặc ngủ.
Khi cậu ta đánh bại những ký sinh trùng hạng thấp như Bọ và Gián, những ký sinh trùng hạng trung và xác sống sẽ xuất hiện.
Khi Seol nghiền nát đội quân đó, đội ngũ tinh nhuệ của Ký sinh trùng sẽ xuất trận. Chúng bao gồm các Tư lệnh, Ký sinh trùng cấp cao, và đội quân cận vệ.
Trình tự này cứ lặp đi lặp lại.
Đám Ký sinh trùng cấp thấp - với số lượng áo đảo - sẽ lao vào Seol Jihu như những con thiêu thân, để câu giờ.
Đám Ký sinh trùng cấp trung có nhiệm vụ bào mòn năng lượng của Seol Jihu.
Cuối cùng, các Tư lệnh và Ký sinh trùng cấp cao sẽ cố gắng gây thương tích cho cậu ta.
Ban đầu cậu cũng nghi ngờ, nhưng nhìn thấy Chastity, Patience và Humility thay phiên nhau xuất hiện, cậu tin là mình đã đoán đúng.
Một lần, cậu đánh bại Humility và buộc hắn phải bỏ chạy, nhưng sau tám trận chiến, hắn đã hồi phục và xuất hiện trở lại với đội quân mới.
"Những tên khốn này."
Seol Jihu nghiến răng. Trận chiến sẽ dễ dàng hơn nhiều lần nếu không có sự hiện diện của các Tư lệnh.
Tuy nhiên, kẻ thù không bao giờ mạo hiểm. Đôi khi, Humility chỉ đứng từ xa và bắn những luồng kiếm khí về phía cậu, rồi lại rút lui.
Patience Bùng Nổ và Chastity Thô tục còn khó đối phó hơn. Chúng chỉ tung ra những lời nguyền và ma thuật từ cự ly xa, và khi Seol xông tới, chúng lập tức bỏ chạy. Thậm chí chúng không ngần ngại vứt bỏ toàn bộ số quân mang theo.
Dù cậu chế nhạo, chửi bới hay khiêu khích, chúng cũng không phản ứng gì, Thậm chí chúng còn không nói một câu nào, như thể Nữ hoàng Ký sinh trùng đã ra lệnh cho chúng.
Và đặc biệt, Seol Jihu đã nhận ra sự vắng mặt của Sung Shihyun, Charity và Kindness. Ý định của kẻ thù đã rõ ràng. Những kẻ này đang chờ thời cơ hoàn hảo để tấn công.
Trùng hậu Đế Vương rõ ràng là đang âm mưu điều gì đó, chứ không chỉ muốn giết Seol Jihu.
Seol cảm thấy bất an, nhưng cậu không còn lựa chọn nào khác. Seol chỉ có thể tiếp tục chiến đấu một mình. Không có ai ở đó để hỗ trợ cậu. Cậu chỉ có thể dựa vào bản thân mình mà thôi.
Ngay khi Seol nghĩ đến đó, một đội quân khác đã bao vây cậu. Seol Jihu nắm chặt cây thương của mình.
"Euaaaaaaaaaa!"
Cậu gầm lên và chạy về phía kẻ thù.
Lại thêm một trận chiến đẫm máu nữa, và thời gian cứ thế trôi qua.
Mặt trời lặn, và mặt trăng xuất hiện. Sau đó mặt trăng lặn và mặt trời mọc trở lại.
Seol Jihu tiếp tục vung thương.
Chẳng bao lâu, ngày và đêm lại trôi qua thêm ba lần nữa.
Seol Jihu vẫn đứng vững và tiến về phía trước.
Rồi sáu ngày đêm nữa trôi qua.
Mặc dù vậy, một đội quân Ký sinh trùng khác vẫn đang bao vây Seol Jihu.
Số lượng của chúng không giảm đi chút nào.
*
Đã mười một ngày đã trôi qua, kể từ khi Seol chia tay với những đồng đội của mình. Hay là mười hai ngày?
Seol Jihu lắc đầu. Seol không biết. Đếm ngày tháng cũng vô ích.
“Heuk…. Heuk…. ”
Seol Jihu vừa vuốt tóc vừa đứng thở dốc, máu tươi đọng lại dưới chân cậu tạo thành một vũng lớn.
Với cơ thể bê bết máu tươi, trông Seol không giống con người nữa. Cậu giống một con quái vật vừa nhảy ra khỏi biển máu.
“Hừ…!”
Seol Jihu ngửa đầu thở hắt ra.
Bình minh hẳn đã đến, bởi bóng tối bắt đầu rút đi và bầu trời bắt đầu sáng lên. Có vẻ như một ngày nữa đã trôi qua.
Ngày hôm trước, Humility đã xuất hiện, và hôm nay cậu vừa đẩy lùi cuộc tấn công của Chastity. Cậu đã chiến đấu gần chín trận trong vòng một ngày.
Đó không phải là một dấu hiệu tốt. Lúc Seo Yuhui, Flone và Little Chick đi, cậu chỉ mất khoảng nửa ngày để quét sạch chín đợt tấn công. Nhưng bây giờ cậu mất tới một ngày, tức là tốc độ đã giảm xuống chỉ còn một nửa.
Sức mạnh của cậu ta đã suy giảm nghiêm trọng.
'Mệt quá….'
Cậu không dám mơ ước được ngủ một hoặc hai giờ, hay là ăn một bữa. Chỉ cần được ngồi nghỉ đâu đó một lát là đủ tốt rồi.
Tuy nhiên, Seol biết rõ rằng đó chỉ là một điều ước suông. Dù cậu có ngồi xuống, cậu sẽ phải nhanh chóng đứng lên một lần nữa.
Seol Jihu định vươn vai để thư giãn một chút thì sững sờ. Cậu vội ném một Ngọn lao Map pháp ra sau lưng.
Nó đâm xuyên qua đầu của một ký sinh trùng.
Cậu nghĩ rằng mình đã xử lý tất cả bọn chúng, nhưng có vẻ như một trong số chúng đã trốn vào giữa những xác chết, tìm cơ hội tấn công.Tại thời điểm đó…
Đôi mắt của Seol Jihu mở to Chuông báo động vang lên trong đầu cậu. Theo linh cảm, cậu vội vàng tránh sang một bên…
PẰNG!Tiếng súng vang lên.
"Keuk!"
Dù cậu né tránh, nhưng một phát đạn đã sượt qua mạn sườn. Hông cậu bỏng rát. Seol Jihu ngay lập tức nhìn chằm chằm vào hướng viên đạn bay tới và kích hoạt khả năng của Thần thương Tinh Khiết.
Kỹ thuật Tối thượng thứ tư - Hình Ý Thương.
Chwak!
Một tia máu phun lên, và một Evil Phantom ngã xuống.
Seol Jihu ném một cây thương vô hình nữa, nhưng vô ích. Những Evil Phantom còn lại đã bỏ trốn ngay khi bị phát hiện. Seol không muốn lãng phí thêm năng lượng, nên cậu dừng lại.
‘Những tên khốn kiếp này…’
Seol Jihu nghiến răng. Cậu không ngờ chúng sẽ chơi trò đánh du kích.
Seol có linh cảm xấu rằng, chuyện này sẽ tiếp diễn trong các trận chiến tiếp theo. Kẻ thù sẽ không cho phép cậu ta nghỉ ngơi một giây nào. Cậu ta sẽ buộc phải cảnh giác từng giây từng phút..
Thực ra thì, Seol đang sử dụng Kỹ thuật Mana, được phát triển từ Trái tim Chính nghĩa, để liên tục bảo vệ cơ thể và chống lại các cuộc tấn công. Tuy nhiên, kể từ khi xâm nhập vào Đế quốc, sức sống và năng lượng của cơ thể Seol dần dần bị rò rỉ. Bởi vì, đây là lãnh thổ của Nữ hoàng Ký sinh trùng.
Và đến bây giờ, Kỹ thuật Mana cũng không thể bảo vệ cho Seol được nữa. Ngay cả tâm trí của cậu cũng bị mài mòn. Viên đạn vừa nãylà bằng chứng cho điều này. Cậu đã cảm nhận được đòn tấn công của Evil Phantom, nhưng cơ thể mệt mỏi của cậu đã không kịp phản ứng.
Seol Jihu thở dài.
Máu trào ra từ bên mạn sườn. Cậu cảm thấy như mình bị nội thương, bởi vì vết thương đau rát theo từng hơi thở.
Seol Jihu vừa mò mẫm thắt lưng vừa tìm cách trị liệu vết thương. Bàn tay của cậu mò mẫm trong không khí một lúc, và cuối cùng cũng tìm thấy một lọ thuốc hồi phục. Cậu vội vã rắc một nửa lọ lên vết thương của mình trước khi đổ hết phần còn lại vào miệng.
ỰcKhi Seol Jihu uống lọ thuốc, cậu bỗng khuỵu xuống.
"Keuk!"
Cậu cố gắng nuốt ngược dòng máu đang trào lên, nhưng cuối cùng, cậu không thể kìm được và nôn ra một ngụm máu lớn.
“Uuk!! ”
Khi Seol Jihu nôn xong, cậu cảm thấy dễ chịu hơn một chút. Tuy nhiên, đổi lại, cậu cảm thấy một làn sóng ánh sáng ập đến.
Cậu phải tập trung vào mắt để quan sát, vì tầm nhìn của cậu bị mờ đi trong giây lát.
"Krrrrk!"
Thật nguy hiểm. Những vết thương mà Seol đã kìm nén, giờ bắt đầu bùng phát.Có vẻ như sức bền của cậu cũng bắt đầu đi xuống. Toàn bộ cơ thể đang gửi cho cậu những tín hiệu cảnh báo.
'Tôi biết rồi. Nhưng hãy chịu đựng thêm một chút nữa. "
Mỉm cười chua chát, Seol Jihu vô tình nhìn lên. Sau đó cậu có thể nhìn thấy rõ ràng...
"…Chết tiệt."
Đúng như Seol đã nghi ngờ. Đội quân tinh hoa của Ký sinh trùng đã xuất hiện từ đằng xa, với Patience Bùng Nổ ở vị trí dẫn đầu.
Seol Jihu thở ra một hơi ngắn trước khi lau miệng và đứng dậy. Sau đó, đối mặt với lũ quân vô tận đang tiến về phía mình, cậu vung thương thủ thế.
Cậu đã đoán trước được chuyện này. Nhưng mà, sau mười một mười hai ngày, cậu thực sự đuối sức.
Cậu đã phải chiến đấu suốt nhiều ngày đêm, không ăn không ngủ. Cậu đã vung thương vô số lần, tàn sát vô số kẻ thù.
Và kết quả là.
“….”
Cậu bắt đầu cảm thấy giới hạn của mình, từng chút từng chút một.
MỤC LỤC
Chương 436
Cháp này hay nhưng hơi thất vong vì man ko su dung đầu óc nhju....có nhìu cách để đánh lác hướng ke thù đâu nhất thiết fai lao zo quân thù roi bj bao vây đe bi xa luân chiên nhu the nay hajr....
Trả lờiXóaNên nhớ là jihu đang trong lãnh thổ đế quốc nên trùng hậu biết rõ nó đang ở đâu rồi sẽ cử quân đi bao vây rồi jihu lại thoát ra rồi lại bị bao vây cái vòng lặp kiểu đó còn hao sức hơn việc bị xa luân chiến nữa. Nếu bảo là cố gắng trốn ra khỏi đế quốc thì cũng nên nhớ là trùng hậu đâu có ngu mà để thỏ nhảy khỏi lồng
Xóa12 ngày mà mấy ông đồng đội hay liên bang không vác quân đi đánh câu giờ cho Seol à.Hài nhỉ.Tác giả nóng lòng đẩy nhanh nội dung nhưng nhiều bất hợp lý quá.Đúng là LMS vẫn ở 1 đẳng cấp khác về truyện.
Trả lờiXóabác quên các tư lệnh cò lại đang đánh liên bang ak mà liên bang làm j đánh lại tư lệnh nếu ko ở trong pháo đài
Trả lờiXóaThế bác ko nhớ là quá khứ thì liên bang vác quân đánh để câu giờ cho Seol đi lấy mảnh vỡ ở lãnh thổ đế chế à.Mà lúc này làm gì có tư lệnh nào đi đánh liên bang đâu,đang dồn sức đánh seol cơ mà.
XóaTrận này quá khó buff j bây h
Trả lờiXóaCŨNG hơn chục ngày đêm, vì sao các đồng đội khác ko giúp ta ...
Trả lờiXóa