Khát vọng trở về - Chương 426: Con át chủ bài

 

Khung cảnh trong Đế Chế cũng khá giống khung cảnh trong lãnh địa của Công tước Delphinion.

Nhưng mức độ ảnh hưởng thì lớn hơn nhiều.

Đến nỗi, bản năng của Seol Jihu liên tục báo động và thúc giục cậu phải ra khỏi đây càng sớm càng tốt.

Thậm chí khi tiếp xúc với bầu không khí, Seol cũng cảm thấy năng lượng của mình cạn kiệt và cơ bắp cậu đau nhức. Đầu cậu đau như búa bổ, còn nhịp tim cậu đập dồn dập như thể cậu vừa chạy lên đỉnh Cự Thạch Sơn.

Dường như các thành viên còn lại trong đội cũng chịu ảnh hưởng tương tự, nên trông họ có vẻ khó chịu.

Rất may là Phượng hoàng và Flone đã đưa họ bay tới chỗ hầm mộ. Vì vậy, chặng đường dài chừng sáu giờ đi bộ đã giảm xuống còn 40 phút bay. Nếu không, có lẽ họ sẽ kiệt sức trước khi đến nơi.

"Đằng kia."

Baek Haeju dẫn họ bay vào một vùng núi non trập trùng, cao chừng 2000 mét so với mực nước biển.

Baek Haeju vào một tòa nhà mờ ảo nằm cheo leo trên đỉnh núi.

Đứng trơ ​​trọi ở độ cao này, tòa nhà gần như lạc lõng với thế giới.

"Đó... đó là Tu viện Castitas!" - Flone khẽ thốt lên.

"Tu viện?"

"Vâng. Đó là nơi các linh mục phụng sự Nữ thần khiết tịnh ẩn cư. Họ thi hành đức tin của mình và tránh xa phần còn lại của thế giới."

Flone nhanh chóng giải thích và nghiêng đầu.

"Nhưng… thật lạ lùng. Theo em biết thì tu viện này không có bất kỳ nơi ẩn náu bí mật nào cả. "

Cô ấy nói đúng. Thật khó tưởng tượng rằng, có người nào đó định giấu kho báu ở một nơi công cộng như tòa nhà tu viện đó.

"Chà... dù sao thì em cũng không thể biết được những suy tính của các gia chủ...Ah!"

Dường như Flone đã nhầm. Baek Haeju dẫn con phượng hoàng bay ngang qua tu viện, rồi từ từ hạ độ cao.

“Xa hơn nữa….” Baek Haeju liên tục lẩm bẩm, cho đến khi họ đã vượt qua hàng chục ngọn núi.

"Dừng lại. Hãy hạ xuống đây ”.

Phượng hoàng và Flone cùng nhau hạ cánh xuống.

Baek Haeju nhảy khỏi cổ phượng hoàng và bắt đầu leo ​​lên con dốc hiểm trở.

Cô ấy dẫn mọi người đến một nơi có những đám mây dày bất thường, đến mức họ thậm chí không thể nhìn thấy bàn tay giơ trước mặt.

“Từ thời điểm này trở đi, mọi người hãy bám vào nhau và đi theo tôi. Đừng buông tay và cũng đừng đi lệch khỏi con đường mòn, nơi này rất nguy hiểm đấy".

Mọi người gật đầu và lặng lẽ bám theo cô.

Họ đi xuyên qua những đám mây, leo lên từng bước một cách thận trọng. Sau đó, khi vượt qua tầng mây cuối cùng, họ bỗng thấy bầu trời trở nên trong vắt.

Giữa bầu trời là một vách đá dựng đứng. Nhìn kỹ hơn, Seol Jihu thấy có một hang động nằm khuất sau vách đá.

Khi cậu chưa kịp định thần, Baek Haeju đã bước vào hang.

Cả đội vội vã đuổi theo cô ấy, nhưng bên trong hang là bóng tối ngập tràn.

Mãi đến khi Philip Muller niệm phép chiếu sáng, họ mới có thể nhìn thấy những bậc đá dường như vô tận dẫn xuống khu vực bên dưới.

"Nhìn ớn quá... Này bà chị, ở đây có bẫy không? ” - Phi Sora hỏi với giọng cảnh giác, và lần mò theo những bậc thang bằng đá.

"Lần trước tôi đã xử lý hết mấy cái bẫy rồi" - Baek Haeju vừa trả lời vừa nhanh nhẹn bước xuống.

Đúng như cô đã cảnh báo, cái hang rất sâu và phức tạp. Con dốc không quá dốc nhưng dài, và con đường tiếp tục phân nhánh thành nhiều lối đi hơn, giống như một mê cung.

Tuy nhiên, Baek Haeju vẫn bình thản đi tiếp. Có vẻ như cô ấy vẫn nhớ đường đi nước bước ở nơi này.

Sau khi đi qua muôn vàn ngã rẽ chằng chịt, cô dẫn mọi người tới một cánh cửa nhỏ.

"Căn phòng này là nơi sâu nhất của hầm mộ."

Baek Haeju mở Túi thứ nguyên và lấy Gia huy của nhà Rothschear ra. Sau đó, cô nhìn Seol Jihu.

“Từ đây, tôi sẽ đi một mình. Chỉ những người đã vượt qua thử thách của Hộ vệ Hầm ngục mới có thể bước vào không gian này".

"Liệu có lâu không??"

“Không lâu đâu, tôi chỉ cần vào và lấy tấm bia ra là được. Mất chừng ba phút, muộn nhất là năm phút. ”

Seol Jihu gật đầu.

Cậu cũng có gia huy của gia tộc Rothscheare, thậm chí còn đi cùng hậu duệ của gia tộc này. Cậu rất muốn biết đường hầm kia được kết nối với thế giới nào. Nhưng cậu quyết định kìm lại cơn tò mò của mình.

Tấm gia huy không không có gì đảm bảo rằng cậu ta đủ tiêu chuẩn, và đây không phải lúc để tò mò hay mạo hiểm.

"Chúng tôi trông cậy vào cô!."

“Tôi sẽ cố gắng hoàn thành mọi việc nhanh nhất có thể.” - Baek Haeju gật đầu, rồi quay về phía đường hầm..

Khi cô bước vào cánh cổng, cơ thể cô ấy mờ dần và những luồng ma lực lan ra bốn phía. Như thể có ai đó đi qua cổng dịch chuyển của các vị thần.

Khi Baek Haeju ra đi, bầu không khí trở nên im lặng đến khó xử.

“Tuyệt quá. Có vẻ mọi thứ vẫn đang suôn sẻ..." - Phi Sora vui vẻ lên tiếng để phá vỡ bầu không khí nặng nề.

“… Có tin khẩn cấp đây” - Bạch Hổ Vương bỗng gầm gừ - “Quân đội của Trùng hậu và Humility Khó Coi đã rút khỏi Dãy núi Hiral.”

“Eek—” - Phi Sora hét lên.

“Chúng bỏ chạy như bị ma đuổi. Hahaha, giống hệt lúc chúng thua trận ở Pháo đài Tigol”- Bạch Hổ nhe nanh và cười phá lên.

"Tất nhiên." - Seol Jihu bình tĩnh đáp - "Đó không phải là một tin tốt, nhưng chuyện này hoàn toàn hợp lý".

Toàn bộ lãnh thổ đế chế đều nằm dưới sự giám sát của mụ, nên chắc chắn mụ đã phát hiện ra sự xuất hiện của họ. Trùng hậu không thể ngồi yên nhìn kẻ thù lang thang tự do trong lãnh địa của mình. Thậm chí nếu mụ không hành động, cậu còn cảm thấy lạ lùng hơn.

Thế nên, động thái này tuy hơi áp lưc, nhưng đã nằm trong dự đoán của Seol.

“Chúng ta hãy liên hệ với nơi ẩn náu, xem tình hình họ ra sao." - Seol khịt mũi lên tiếng và rút viên pha lê truyền thông ra..

"Không cần đâu. Tôi vừa làm rồi." - Philip Muller lên tiếng.

"Khi nào?"

“Trước khi chúng ta bước vào hầm mộ. Họ nói không có gì khác thường. "

Nếu vậy, đây là một tin tốt lành.

Seol Jihu liếc nhìn cánh cổng, và nhíu mày chờ đợi.

Chính lúc đó.

Woooong

Đột nhiên, một luồng ma lực kỳ lạ bao trùm cánh cổng, và một người phụ nữ mặc áo choàng truyền thống màu trắng lao ra.

Đó là Baek Haeju.

"Xong rồi đây."

Cô ấy chìa tay ra, trong tay cô là tấm bia bị khói đen bao quanh.

"Nhanh lên!"

Nhìn cô ấy thở dốc, dường như Baek Haeju đã chạy hết tốc lực.

Seol Jihu run lên khi nhìn chằm chằm vào tấm bia.

Cậu chưa bao giờ cảm thấy năng lượng vô biên, thuần túy ác độc như vậy.

Nhưng không có nhiều thời gian để xem xét tấm bia này nữa.

Seo Yuhui bọc tấm bia trong nhiều lớp vải ngâm nước thánh, mà cô đã chuẩn bị từ trước.

Năng lượng tà ác bắt đầu mờ dần rồi biến mất hoàn toàn.

“Thế này chắc là ổn rồi. Hiệu quả sẽ kéo dài trong vài ngày…. ”

Cuối cùng, họ đã lấy lại được tấm bia.

Họ đã không còn việc gì ở đây nữa.

"Đi nào."

Nhóm thám hiểm đã nhanh chóng ra khỏi hầm mộ và quay trở về.


*


30 phút trước.

Sung Shihyun ngồi trên lan can lâu đài, ngắm nhìn cảnh tượng bên dưới.

Mỗi ngày, một giám đốc của Sinyoung lại bị đưa đến đây và buộc phải xin lỗi. Như thể một gameshow thú vị hàng ngày.

Những người đàn ông này đã phải xin lỗi bằng cả hành động chứ không chỉ bằng lời nói.

Nói cách khác, họ buộc phải trải qua sự sỉ nhục giống như Roe Scheherazade đã phải chịu dưới tay họ.

Ví dụ, họ phải khỏa thân nhảy múa, quỳ gối với dây xích quanh cổ, hoặc bị sỉ nhục trước đám đông.

“Hoho, không ngờ bọn chúng lại quyết tâm đến thế."

Sung Shihyun lầm bầm khi chứng kiến ​​một trong những cựu giám đốc điều hành đang hú hét trong tuyệt vọng.

"Aigooo~ màn trình diễn hấp dẫn quá."

Khi Roe Scheherazade cười khúc khích vì sung sướng, Sung Shihyun liếc xéo về hướng cô ấy.

"Này, cô có định đổi phe lần nữa không đấy?"

"Tôi không biết…." - Đôi mắt của Roe Scheherazade híp lại theo nụ cười - "Nhưng.... dù tôi có thay đổi quyết định, thì tôi cũng hết phận sự rồi mà??"

"Không, chúng tôi sẽ phải nhờ cô hỗ trợ thêm một lần nữa để lấy tấm bia ra" - Sung Shihyun nhếch mép cười.

"Ôi trời. Tôi tưởng các vị đang tìm cách lấy tấm bia khỏi Gorad Boga?"

"Không. Tôi không cho phép họ làm điều đó.”

"Hả? Sao lại...?"

"Họ phải chuẩn bị sẵn sàng cho mục tiêu trước mắt. Nhiệm vụ này chỉ có một mục tiêu mà thôi." - Sung Shihyun mỉm cười - “Tôi không cần tấm bia hay bất cứ thứ gì khác. Thứ tôi cần là cái mạng của tên khốn đó".

Roe Scheherazade ngơ ngác nhìn hắn với vẻ ngạc nhiên.

Dù giọng nói của hắn ta có vẻ bình tĩnh nhưng trong mắt hắn lại ẩn chứa sự ám ảnh và điên cuồng. Cứ như một con thú say mồi vậy.

Đúng lúc đó, một succubus lao đến và thì thầm điều gì đó vào tai Sung Shihyun.

"…Có thật không?"

“Vâng, vừa rồi….”

“Hừm. Vẫn còn hơi sớm, nhưng tôi đoán tôi phải đi đây "

Sung Shihyun đứng dậy, quay người và bỏ đi.

Roe Scheherazade nghiêng đầu và nhìn theo hắn. Nhưng rồi cô thở dài, phẩy tay và tiếp tục theo dõi màn trình diễn của tên giám đốc Sinyoung.

Sung Shihyun đi thẳng tới căn phòng trung tâm của Gorad Boga, nơi cất giữ mảnh bia Thánh.

Bốn Tư lệnh khác đã đến và đứng trước mặt hắn.

"Nữ hoàng gọi tôi ư?"

"Ngươi đến rồi à?"

Ngay khi Sung Shihyun hỏi, một giọng nói lớn vang lên khắp căn phòng.

Kindness đưa cho hắn một tinh thể mà cô ấy đang cầm.

Sung Shihyun nhận lấy nó và nhếch mép.

“Thế nào hả, Nữ hoàng? Liên lạc qua Tinh thể giao tiếp cũng không quá tệ, phải không?"

"Hmmm... Nó hơi thô sơ nhưng rất tiện lợi. Không tệ chút nào".

“Vậy, lý do cho Nữ hoàng gọi tôi là..."

"Ngôi sao sáng nhất đã vào lồng".

Sung Shihyun chớp mắt một cái.

"Đã vào rồi ư? Nhưng mà-"

"Ta cũng ngạc nhiên. bằng cách nào đó, hắn đã xâm nhập vào lãnh thổ của ta, và sắp lấy được tấm bia cuối cùng. Hừ, thật không thể tin nổi".

Trong khoảnh khắc, Sung Shihyun không tin vào tai của mình. Ngay cả lông mi của hắn cũng run lên.

Nhưng hắn nhanh chóng lấy lại bình tĩnh và lên tiếng.

“Chà, điều đó có nghĩa là đã... đến lúc chúng ta phải đưa ra quyết định…. Nữ hoàng, Người muốn chúng tôi làm gì tiếp đây?" - Hắn cười toe toét và hỏi - "Người sẽ lại tham lam và cố gắng bắt hai con thỏ cùng một lúc, rồi đánh mất cả hai con, hay là..."

"Cái tên lẻo mép này" - Trùng hậu cười khẩy - "Ta nói rồi mà? Riêng đối với nhiệm vụ này, ngươi có quyền tương đương với ta. Cứ làm theo ý ngươi đi".

“Hehe. Cảm ơn sự rộng lượng của Bệ hạ. Tôi sẽ nỗ lực để đáp ứng kỳ vọng của Người ” - Sung Shihyun cười toe toét.

"Charity!" - Nữ hoàng Ký sinh trùng gọi lớn.

Charity Gớm Ghiếc khẽ cúi đầu.

"Vâng, thưa bệ hạ."

"Ngươi có nhớ những gì ta đã nói không?"

"Tất nhiên."

Làm sao hắn có thể quên được?

Hôm đó, khi Trùng hậu nói rằng điểm xuất phát sẽ là Scheherazade chứ không phải Đế chế, hắn đã ngã ngửa vì kinh ngạc.

"Ta trông cậy vào ngươi."

"Rất vinh hạnh được phục vụ Người"

"Vậy thì...." - Parasite Queen ngẩng đầu lên - "Đây là khoảnh khắc mà tất cả chúng ta đã chờ đợi. Sung Shihyun và các Tư lệnh quân đội khác….|

"Hãy lập tức tấn công Qua Lactea!"

Ký sinh trùng đã che giấu quân át chủ bài của chúng, để dành cho thời khắc này.

Dù chúng đã dốc sức xâm lược Nur và Scheherazade, nhưng đến bây giờ, mục tiêu của chúng mới hé lộ.

"Không quan tâm tới bất cứ thứ gì khác. Mục tiêu lần này của chúng ta là tiêu diệt Ngôi sao sáng nhất! Bằng mọi giá!" - Trùng hậu nhấn mạnh một lần nữa, và ánh sáng của viên pha lê mờ đi.

“… Mẹ kiếp, thằng cha đó đúng là một con quái vật, nghiêm túc đấy."

Khi Trùng hậu ngắt cuộc gọi, Sung Shihyun ôm đầu với vẻ ngạc nhiên.

“Các ngươi có nghe thấy không? Hắn ta sắp lấy được mảnh cuối cùng của tấm bia. "

Bọn chúng biết rằng Seol Jihu sẽ làm gì đó vì cậu đã biến mất suốt vài ngày qua. Nhưng chúng không ngờ rằng cậu lại hành động nhanh như vậy.

“Qua Lactea nằm ngay trung tâm của Đế chế. Sao hắn lại di chuyển nhanh như vậy? Dù có mọc cánh bay lên cũng không thể…? ”

Thật vậy, tốc độ di chuyển của Seol Jihu vượt xa mong đợi của Sung Shihyun.  Suýt chút nữa thì cậu đã đạp đổ kế hoạch của Sung Shihyun.

“Hừ, hắn đáp trả kỳ tích của chúng ta bằng một kỳ tích khác... Đúng là một tên khó xơi”-  Sung Shihyun quay sang Roe Scheherazade và thở dài - “Có vẻ như tôi phải đi ngay bây giờ. Cô cũng muốn đi chứ? ”

"Tôi không thích đi xa."

Roe Scheherazade vẫy cả hai tay với một nụ cười rạng rỡ.

"Được, tùy ý cô" - Sung Shihyun cười khúc khích và quay lại.

Giờ đây hắn không thể quan tâm đến cô ta, hay tấm bia nằm trong kết giới nữa. Có một vấn đề cấp bách hơn nhiều.

"Chết tiệt. Chúng ta mà chậm chân một chút là toi đấy. Tôi đang run lên đây này".

Giờ là lúc để Ký sinh trùng dùng đến con át chủ bài.

Sung Shihyun tiến tới vòng tròn ma thuật khổng lồ, được vẽ xung quanh quảng trường thành phố.

Sau khi chiếm thành phố và kích hoạt Gorad Boga, ký sinh trùng đã làm gì?

Rất đơn giản. Các tư lệnh dồn sức là phá vỡ rào cản của Seo Yuhui, để Seol và nhân loại nghĩ rằng chúng đang muốn lấy tấm bia.

Sau đó, Sung Shihyun ra lệnh cho những người còn lại dốc sức vào việc chuẩn bị vòng tròn ma thuật.

Những nỗ lực của hắn, cuối cùng đã được đền đáp.

“Nào, đi thôi. Chậm chạp quá đấy Charity ~ Hay ta đổi tên ngươi thành Charity Lề mề nhé? Ngươi muốn cả đám trở thành trò cười cho tên Seol đó à?”

"Ta biết rồi, ngậm miệng lại đi" - Charity Gớm ghiếc từ từ bước vào trung tâm của vòng tròn ma thuật, và đáp lại một cách cộc lốc.

Không lâu sau, năm Tư lệnh và quân  cận vệ của chúng lần lượt tập trung xung quanh vòng tròn ma thuật.

Charity niệm một câu thần chú, đồng thời một tia sáng lóe lên từ cơ thể hắn.

Những xúc tu dài bắt đầu vươn ra khỏi tay áo. Hắn ta đang giải phóng thần tính của mình.

—HAAAAAAAA!

Năng lượng thần thánh bùng nổ và lan ra, khiến các tòa nhà và mặt đất gần đó rung chuyển dữ dội.

Khoảnh khắc tiếp theo, chiếc áo choàng của hắn phồng lên như một quả bóng bay, và….

CHÍU!

Ánh sáng từ vòng tròn ma thuật bao trùm đội quân Ký sinh trùng.


*


Ở doanh trại mà Nhân loại và Liên bang đang đóng quân....

“… Hmm?”

Cinzia bối rối nhìn về phía Scheherazade.

Một làn sóng ma lực lặng lẽ truyền tới.

Năng lượng thần thánh đột nhiên xuất hiện và sau đó ngay lập tức biến mất.

Đôi mắt Cinzia nheo lại, và cô khẽ nhíu mày.

"…Thật kỳ dị."

Cô lẩm bẩm và lấy một viên pha lê liên lạc ra khỏi túi.


---


Dịch và biên tập bởi các thành viên nhà MSN


Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
https://www.facebook.com/groups/802511883600547


Like Fanpage để ủng hộ nhóm: https://www.facebook.com/Moonsnovel


Yêu cầu các bên leech truyện giữ nguyên credit, link Fanpage và link nhóm.


MỤC LỤC



Chương 427


2 nhận xét:

Được tạo bởi Blogger.