Khát vọng trở về - Chương 422: Số phận không thể tránh khỏi


"Không tệ chút nào."

Yun Seohui mỉm cười thật tươi.


Phi Sora bối rối nao núng, vả cả những người khác cũng vậy.

Lý do khiến họ lâm vào mớ hỗn độn này, lý do khiến Roe Scheherazade phản bội loài người, chính là Sinyoung.

Tất nhiên, Yun Seohui không phải là người trực tiếp ra lệnh, nhưng thực tế cô ấy vẫn là người đại diện của Sinyoung.

Theo lẽ thường, cô ta phải suy sụp vì hối hận, hoặc ít nhất là xấu hổ và né tránh trách nhiệm. Nhưng hóa ra, Yun Seohui có vẻ khá thích thú.

Điều đó khiến họ thực sự bối rối.

Seol jihu lạnh lùng hỏi.

"Vì sao?"

"Chà, tôi thực sự ngạc nhiên khi chúng chiếm được Nur và đến Scheherazade nhanh như thế. Nhưng nghĩ kỹ thì, tình huống này chỉ có lợi cho tôi. Tôi chẳng mất mát gì cả" - Vừa cười nhếch mép, Yun Seohui vừa dang rộng hai tay - “Anh biết đấy, người ta vẫn nói là "trong nguy hiểm có cơ hội. Đây chính là cơ hội của tôi. Cuộc xâm lược của Ký sinh trùng đã giúp tôi chứng minh rằng mình vô tội, và tôi có thể lấy lại sự trong sạch để chuẩn bị cho những kế hoạch trong tương lai. Còn Sinyoung, dù sao thì tôi cũng sẽ phải từ chức".

Cô ấy nghiêng đầu và nhún vai.

“Trao cơ ngơi này cho người khác ư, cảm giác thật tệ hại. May mắn là Ký sinh trùng đã phá hủy mọi thứ, và thế là xong. Aigooo~ tôi cảm thấy sảng khoái hơn nhiều".

Mọi người đứng đơ ra vì kinh ngạc.

Chỉ có Seol Jihu bình tĩnh nhìn Yun Seohui.

Sau vài phút im lặng, cậu ta hắng giọng và hỏi lại những câu ban nãy.

“Roe Scheherazade? Như tôi vừa nói, tôi có biết chuyện đó. Nhưng tôi không thể can thiệp vào những chuyện mà cha tôi đã làm. Phiền phức lắm. …. Tất cả là lỗi của ông ấy. Chuyện đó chẳng liên quan gì đến tôi. Tôi cũng không ngờ là điều này sẽ xảy ra. "

“Vụ tấn công Valhalla? Tôi thực sự không liên quan. Tôi chỉ biết là anh ta đang lên kế hoạch gì đó, nhưng không nghĩ rằng anh ta lại liều lĩnh đến mức hợp tác với Ký sinh trùng. Anh ấy đã lừa tôi. cái gã Jung Minjong đó, đúng là đồ khốn nạn. "

“Ồ, các tin nhắn đó? Tôi chỉ tò mò thôi. Chả có gì đặc sắc cả".

Bị ảnh hưởng bởi phép khống chế tinh thần, Yun Seohui trả lời không chút do dự.

Và sau đó….

"Ah, về em gái của anh ư?"

Cô ta đột nhiên cao giọng.

"Tôi đã nói ban nãy rồi mà, tôi bảo anh ta chịu trách nhiệm."

Nét mặt cô ta không hề cay đắng như ban nãy. Thay vào đó là một nụ cười độc địa.

"Tuy nhiên ~ Anh biết đấy, các từ ngữ có thể diễn giải theo nhiều cách khác nhau."

Lông mày Seol Jihu co giật.

Cậu đã nghĩ đến khả năng này, nhưng không ngờ rằng cô ta lại tận dụng khéo léo đến thế.

“Chủ hội Seol, anh đúng là một tên ngốc. Anh thực sự nghĩ rằng một hợp đồng thần thánh sẽ giải quyết tất cả mọi vấn đề? Sự trừng phạt của thần linh? Anh nghĩ những thứ đó làm khó được tôi ư?"

“Anh biết không? Khi về Trái đất, chúng ta bị cấm đề cập đến Thiên đường. Nhưng chúng ta vẫn có thể nói về Thiên đường trên Trái đất. Ở Sinyoung, chúng tôi đề cập đến Thiên đường bằng cách sử dụng các từ như "nơi đó" hoặc "Eden". "

"..."

“Và tôi đã lợi dụng sơ hở đó. Giám đốc Jung Minjong đã làm việc với tôi trong nhiều năm. Thế nên, khi tôi bảo rằng anh ra phải chịu trách nhiệm, anh ta lập tức hiểu ý tôi. ”

“Anh ta biết tôi sẽ không chịu thua dễ dàng như thế. Nên anh ta hy vọng rằng nếu anh ta làm vừa lòng tôi, thì khi tôi lấy lại quyền lực, anh ta cũng được quay về chiếc ghế cũ".

Seol Jihu nhắm mắt lại.

“… Vậy là..." - Seol hít một hơi thật sâu và nói tiếp - "Chính cô đã ra lệnh cho anh ta đe dọa gia đình tôi."

“Tôi nói rồi mà anh vẫn chưa hiểu à? Tôi chỉ yêu cầu anh ấy phải chịu trách nhiệm! ”

Yun Seohui liếm mép và nở một nụ cười giễu cợt.

"Tôi đâu có nói dối, phải không nào?"

Mãi một lúc sau, Seol Jihu từ từ mở mắt.

"Chính cô đã ra lệnh sát hại Jung Minjong."

"Phải, tôi đã giết anh ta." - Yun Seohui cười toe toét - “Tôi sẽ ra tay, cho dù anh ta có thành công hay không. Anh ta chính là điểm yếu của tôi, làm sao tôi để anh ta tồn tại được?"

"Còn về lời thề ban nãy?"

“Về cơ bản, tôi không hề nói gì sai, đúng không nào? À, nói suông thì không có hiệu quả nên tôi cũng cần một công cụ để chứng minh mình vô tội. Thế nên từ hôm đó, tôi luôn mang theo khế ước thần thánh ở bên người. Chỉ cần anh xuất hiện là tôi lập lời thề ngay!"

Khuôn mặt của cô ấy không hề có một chút hối lỗi nào.

Phi Sora há hốc mồm.

Chohong cười khúc khích và Oh Rahee lắc đầu ngán ngẩm.

Ngay cả Maria cũng tỏ vẻ kinh hoàng và hoang mang.

“Mẹ kiếp…. Con đũy này bá đạo vãi.... wow...."

Cô ấy há hốc mồm vì đây là lần đầu tiên cô ấy gặp một kẻ khốn nạn và trơ tráo đến mức này.

Một số thành viên thiếu kiên nhẫn đã nắm lấy vũ khí của họ, nhưng họ vẫn đứng nguyên.

Bởi vì...

"Tại sao?"

Seol Jihu mới là người tức giận hơn bất cứ ai khác ở đây.

"Tại sao cô lại làm vậy?"

"Tại sao ư?"

Yun Seohui khịt mũi.

“Dễ hiểu thôi mà. Tôi muốn xem một thứ. "

"?"

“Tôi thực sự, thực sự ~ muốn nhìn thấy khuôn mặt tuyệt vọng của anh. Tôi muốn nhìn thấy anh quỳ xuống vì hối hận ”.

Seol Jihu sững sờ.

"Nghĩ lại xem. Trong cuộc chiến ở Thung lũng Arden, tôi đã thúc giục các Chấp Chưởng Giả đến chiến trường và gửi quân tiếp viện cho anh. Khi anh thành lập một tổ chức ở Eva, tôi đã đến thăm để chúc mừng anh. Thậm chí ở Trái đất, tôi đã bảo vệ anh và gia đình anh ”.

"..."

“À, người thực sự đã chăm sóc anh và gia đình anh là Seora cơ…. Nhưng tôi đã cho phép nó làm thế, nên tôi cũng có công mà, đúng không nào?" - Yun Seohui cười khúc khích.

“Tóm lại là, tôi đã làm rất nhiều điều cho anh. Tôi chưa bao giờ làm như thế với ai cả. Nhưng chỉ vì lỗi của Jung Minjong mà anh lại ép buộc tôi phải ký hợp đồng và từ chức. Tôi đã im lặng bao lâu mà anh vẫn dồn ép tôi. Thật là nhảm nhí. Uầy, chỉ nghĩ đến đó thôi là đã thấy tức giận rồi ”.

“Ừ thì tôi là đại diện của Sinyoung. Đúng là tôi phải chịu trách nhiệm vì những lỗi lầm của cấp dưới. Nhưng anh không nên làm thế với tôi".

"..."

“Bây giờ tôi muốn hỏi một câu" - Cô ấy cười và đưa ra một câu hỏi -  "Tôi đã làm cho anh nhiều điều, sao anh không làm gì cho tôi?"

“…”

“Tôi ưu ái anh, mà sao anh không ưu ái tôi?"

“…”

"Sao anh im lặng thế? Trả lời tôi…. Trả lời tôi đi, đồ khốn nạn! ”

Seol Jihu đưa tay bóp trán và nhìn lên bầu trời.

Cậu khẽ thở dài.

Trong khi đó, Yun Seohui bĩu môi.

“Dù sao, chuyện là vậy đó. Anh đã làm tôi buồn, nên anh phải trả giá".

Có lẽ chính vì thế nên cô ta mới nói rằng "Không tệ chút nào". Bởi vì dù cô ta có cố ý hay không, thì hôm nay cô ấy cũng đã nhìn thấy khuôn mặt của Seol Jihu chìm trong tuyệt vọng.

"Tôi chẳng làm gì sai cả."

“…”

"Tất cả đều là lỗi của anh."

Yun Seohui hất hàm và thông báo với giọng điệu gần như kiêu ngạo.

[Nếu Yun Seohui là thủ phạm, em nghĩ rằng đầu óc của cô ta chỉ như một đứa trẻ 5 tuổi….]

Đột nhiên, Seol nhớ tới cuộc trò chuyện với Eun Yuri ngày hôm trước.

Eun Yuri nói đúng. Cửa sổ trạng thái cũng không nói dối.

Bề ngoài Yun Seohui là một quý cô trưởng thành, nhưng suy nghĩ của cô ta hoàn toàn lệch lạc, ngớ ngẩn, ích kỷ và giả tạo. 

"Kế hoạch tiếp theo của cô là gì?" - Seol Jihu nuốt nước bọt và hỏi thêm.

"Tôi á?? Để xem nào…. Về cơ bản thì Sinyoung đã tàn rồi, nên tôi sẽ để mọi thứ lộn xộn này lại cho Seora xử lý. Và tôi sẽ... hehe, tôi sẽ tham gia Valhalla. "

"Bằng cách nào??"

“Với bản khế ước thần thánh đó, sẽ không ai đổ tội cho tôi nữa. Tôi sẽ cầu xin Valhalla tha thứ, nói với họ rằng tôi không còn nơi nào để đi nữa. Tôi sẽ bảo rằng tôi chấp nhận làm mọi việc để được gia nhập Valhalla. Tôi tin là anh sẽ mủi lòng và chấp nhận tôi. "

“… Nếu chúng tôi chấp nhận cho cô gia nhập, cô sẽ dốc sức vì Valhalla chứ?"

“G-Gì cơ? Này, cậu điên à…? ”

Chohong vừa cầm cây chùy gai của mình, vừa nhảy dựng lên.

Cô định túm cổ Seol Jihu để ngăn cậu lại, nhưng cô thấy mình không cần phải làm thế.

Vì Seol Jihu đã cầm thương lên.

“Vâng! Tôi sẽ làm việc chăm chỉ và nỗ lực! ”

Do ảnh hưởng của phép thao túng tinh thần, Yun Seohui vẫn vui vẻ hét lên.

“Tôi sẽ làm việc chăm chỉ để giành được sự tin tưởng của anh…. Và sau đó ~ ”

"Và sau đó?"

"Tôi sẽ phản bội anh vào thời điểm quan trọng nhất!"

Yun Seohui vẫy cánh tay phải theo vòng tròn, như thể đang vung một con dao.

"Để làm cho tôi đau khổ hơn?"

“Chuẩn luôn. Tôi đã thấy khuôn mặt của anh nhăn lại vì tuyệt vọng, nhưng tôi chưa thấy anh quỳ xuống vì hối hận. Hơi khó, nhưng tôi sẽ làm bất cứ điều gì để đạt được mục đích của mình. Tôi sẽ cho anh phải gào khóc và nói rằng, "Tôi không nên đối xử với tiểu thư Yun Seohui như vậy ~"

"..."

“Tất nhiên, nếu bạn anh làm tôi vừa lòng, có lẽ tôi sẽ đổi ý.” Yun Seohui nhún vai với một nụ cười tự mãn.

"Và nếu chúng tôi không chấp nhận cô?"

Seol Jihu hỏi với một giọng bình tĩnh, mặc dù đồng đội của cậu hét lên rằng cậu nên giết cô ta ngay lập tức.

“Nếu anh không chấp nhận tôi? Hãy xem nào…. Nếu anh từ chối đưa tôi đi cùng…. ”

Yun Seohui chống cằm lên ngón tay, rồi nhếch mép cười.

"Vậy thì, tôi đành phải quay trở lại Scheherazade."

"Cô định phản bội?"

“Hừm, tôi không thích làm đàn em của Roe Scheherazade… nhưng nếu tôi quyết tâm, chắc là cô ta sẽ cho tôi nhập bọn”

Seol Jihu lặng lẽ thở dài.

Viễn cảnh mà tầm nhìn tương lại cho cậu xem, đã thực sự diễn ra. Chỉ khác là lần này, Roe Scheherazade sẽ thay thế Kim Hannah.

Đột nhiên, Yun Seohui ôm bụng và cười khúc khích.

Vẻ mặt của Seol Jihu trở nên ảm đạm.

"…Có gì mà buồn cười vậy?"

"À, nghĩ lại thì thật là buồn cười."

Yun Seohui gật đầu, lau nước mắt.

“Vì chuyện này đáng lẽ không xảy ra. Nếu tôi không bảo Jung Minjong bắn con nhỏ đó, anh sẽ có nhiều thời gian hơn…. ”

"..."

“Hoặc là… nếu tôi không mải mê đi shopping và nhận thông báo sớm hơn một chút, thì tôi có thể ngăn Roe Scheherazade trước khi cô ta hành động ….”

Seol Jihu tiến lên một bước với cây thương trong tay.

“Nói chung là... tôi không ngờ rằng mình có thể phá đám anh dễ dàng như vậy….”

Ánh sáng từ từ trở lại với đôi mắt đờ đẫn của Yun Seohui.

“Không ngờ chỉ vài chuyện nhỏ đó... Huh?" 

Yun Seohui chớp mắt bối rối như thể cô đột nhiên tỉnh lại từ một giấc mơ.

Hiệu ứng của phép thao túng tinh thần đã kết thúc.

"Huh? Huh…."

Yun Seohui rõ ràng là đang bối rối.

Cô không biết mình có đang mơ hay không.

Nhưng ký ức về vài phút trước, vẫn hiện rõ trong đầu cô.

Cô vẫn nhớ rằng mình đã thú nhận mọi thứ.

"…Ah."

Yun Seohui tái mặt vì sợ hãi.

Khi nhận ra, cô ấy vội vã ngẩng đầu lên.

Seol Jihu đang từ từ tiến lại, từng bước một, cầm cây thương trắng như tuyết trong tay.

Trên khuôn mặt cậu ta không có một chút giận dữ hay thịnh nộ nào.

Đúng hơn, nét mặt cậu không có chút cảm xúc gì cả.

Điều này càng làm cô sợ hãi hơn. Bởi vẻ mặt đó có nghĩa là, Seol không còn gì để nói với cô nữa.

Và cô ấy đã đoán đúng. 

“Đ-Đừng…. Đ-Chờ đã…. ”

Khuôn mặt của Yun Seohui trông như một nhân vật trên phim

Cô ấy trông như thể vừa bàng hoàng, vừa tuyệt vọng, vừa sốc, vừa choáng váng.

"Đ-Đừng đến gần tôi!"

Yun Seohui lùi lại, lắc đầu và hét lớn.

“Đừng giận. Tôi đã nói dối… ý tôi là… Seora! Đúng vậy, tất cả là lỗi của Seora! ”

Seol Jihu khịt mũi.

“Nghe này. Anh hiểu không? Tôi không bảo mình vô tội, nhưng tôi…! ”

Đang lảm nhảm những điều vô nghĩa, Yun Seohui đột nhiên vấp ngã.

Miệng cô từ từ mở ra. khi cô thấy Seol Jihu đang tiến về phía mình.

Cùng lúc đó, ánh mắt cô lóe lên một tia thách thức, và đôi tay cô di chuyển vô cùng nhanh nhẹn.

Seol Jihu hơi sững sờ khi bắt gặp ánh mắt đó.

“D-Dừng lại! Làm ơn dừng lại!"

Bề ngoài, Yun Seohui tỏ ra sợ hãi, nhưng ngay cả trong tình huống này, cô ấy vẫn bí mật đưa tay về phía túi của mình.

Cô ta xảo quyệt và ngoan cố đến kinh ngạc. Rõ ràng, trong giờ phút này, cô ta vẫn không bỏ cuộc.

Seol Jihu siết chặt cây thương.

Sự thật là cậu đã định giết cô ta từ lâu rồi.

Seol Jihu giáp đen không tự tay giết cô ta, nhưng Seol Jihu không có ý định để cô ấy trốn thoát.

Vì vậy, cậu ta hạ quyết tâm và vung thương lên.

"Tôi đã nói…!"

Yun Seohui hét lên một cách tuyệt vọng, nhưng mà môi cô ấy cong lên thành một nụ cười.

"Đừng!"

Khi cô ta rút tay khỏi túi, bỗng có ai đó xông vào, và vung kiếm như một tia chớp.

XOẸT!

"Đến…?"

Yun Seohui mở to mắt.

Tay trái cô bỗng mất cảm giác.

Cô vô thức quay đầu lại và nhìn thấy cánh tay trái của mình, đã tách khỏi cơ thể, đang bay trên không trung. Bàn tay đó đang đang nắm chặt một viên đá xanh.

Đôi mắt của Yun Seohui mở to hơn cả lúc nãy.

Nhưng mà, bất chấp tình huống bất ngờ đó, cô ta vẫn nhanh chóng đưa tay phải lên miệng. Có một tờ giấy nhỏ ở đó. Cô ta vội vã  cắn tờ giấy và xé nó ra.

Không! Chính xác là cô ta đã cố xé nó ra.

XOẸT!

Thanh trường kiếm lại chém xuống thêm một lần nữa.

Lần này, cánh tay phải của cô ấy tách khỏi vai và rơi xuống đất.

Yun Seohui cố gắng đứng dậy nhưng lại khuỵu xuống.

Đồng thời, cô ấy bị ai đó kéo ngửa đầu ra sau.

"KIAAAAAAA!"

Một tiếng thét chói tai vang lên, khi máu phun ra xối xả.

CHÁT! CHÁT!

Yun Seohui bị ai đó tát mạnh, đến nỗi má cô bỏng rát, và máu bắt đầu chảy ra.

"Kyaaaak!"

CHÁT! 

Trước khi cô ấy có thể nói bất cứ điều gì, khuôn mặt của cô ấy lại bị đánh văng sang một bên.

Đôi mắt cô láo liên nhìn quanh. Cuộc tấn công không đến từ các thành viên Valhalla.

Marcel Ghionea và Kazuki đang chĩa mũi tên về phía cô ấy, nhưng họ vẫn chưa bắn.

Và đó cũng không phải là Seol Jihu. Cậu ta vẫn cầm thương đứng đó, vẻ mặt đầy ngạc nhiên.

Có nghĩa là….

"!"

Yun Seohui cuối cùng cũng đứng thẳng lại. Khi nhìn thấy bóng dáng trước mặt, cô trở nên sững sờ.

Bởi vì người phụ nữ đứng trước mặt cô ấy, với thanh trường kiếm đẫm máu và và đôi mắt đỏ ngầu, chính là….

"Mày…!"

… Chính là em gái của cô ấy, Yun Seora.


Dịch và biên tập bởi các thành viên nhà MSN

Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
https://www.facebook.com/groups/802511883600547


Like Fanpage để ủng hộ nhóm: https://www.facebook.com/Moonsnovel

Yêu cầu các bên leech truyện giữ nguyên credit, link Fanpage và link nhóm.

MỤC LỤC





13 nhận xét:

  1. Vậy là kiếp này ẻm ẻungx bị giết thật rồi để seora lên thay thế về phe msin giúp đỡ main cũng khá tiết mà hk dùng đc loại bỏ thôi

    Trả lờiXóa
  2. T cứ tưởng còn cứu đc :v
    nhân cách kiểu này thì vứt

    Trả lờiXóa
  3. Ghê vãi. Lúc đầu còn không nghĩ là nhân cách còn nhân vật này biến thái đến vậy. Cả bố và con này mà ở ngoài đời thì không biết làm ra chuyện động trời gì nhỉ.

    Trả lờiXóa
  4. Có ai đọc được không, coi bản dịch main mở khóa bậc 5 thần thương, cùng với các chỉ số cấp EX hết 1 chấp 5 tư lệnh đọc thấy mà phê

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. R :))) mà thực ra solo 3 hay 4 gì thôi :)))

      Xóa
    2. Chấp 4 là lúc chỉ số lên EX rồi, lúc đó Seohui nhào vô tỏ tình, xong gà nhép mở khó thân thương lên cấp 5, chảng lẽ không chấp 5 được. Mà Trùng hâp cũng ra lện cho 5 tư lệnh đi gangbang mà

      Xóa
    3. Ôi trời Nữ Hoàng Ký Sinh Trùng đúng kiểu xui xẻo, lúc đổi chiến thuật tấn công săng chiến thuật bánh xe thì anh main lại quay đầu lại với cấp 5 thần thương xông vô như tên điên.:))

      Xóa
  5. Nhận xét này đã bị tác giả xóa.

    Trả lờiXóa
  6. Nhận xét này đã bị tác giả xóa.

    Trả lờiXóa
  7. Tập trước bác nào bảo tôi cho em ấy đâu :)). Này là con đỉ điên đúng như thằng Sung nói :))

    Trả lờiXóa
  8. chap mới đâu nay ngayf15 nè :v

    Trả lờiXóa
  9. Vài chap trước còn tưởng đáng thương, cái trường hợp này bắn bỏ là đúng =)))

    Trả lờiXóa
  10. bà này nếu là diễn viên đứng thứ hai thì ko có ai dám đứng nhất :))

    Trả lờiXóa

Được tạo bởi Blogger.