Khát vọng trở về - Chương 423: Hy vọng mong manh


Yun Seora…!”

Khuôn mặt của Yun Seohui nhăn nhó vì đau đớn. Cô ấy cố gắng quát tháo, nhưng cô ấy không thể nói hết câu. Bởi vì thanh trường kiếm của Yun Seora vung xuống không do dự.

"Con ranh ...!"

Xoẹt

Lưỡi đã chém ngang cổ Yun Seohui, một dòng máu phun ra.

Lạch cạch

Cái đầu bay lên, quay tròn trong không khí rồi rơi xuống và lăn lông lốc.

Mái tóc dài đen bóng của Yun Seohui xõa trên mặt đất, khuôn mặt méo mó như một linh hồn quỷ dữ .

Cái chết của Yun Seohui diễn ra nhanh chóng và gọn gàng.

Seol Jihu đưa mắt nhìn quanh, và nhanh chóng nhận ra chuyện gì đã xảy ra.

Có vài người đã trốn thoát khỏi thành phố. Yun Seora là một trong số họ.

Cô thở hổn hển, đứng im như một bức tượng. Rồi vài phút sau, cánh tay cô buông thõng.

“Unni…”

Cô ấy nói với một giọng run rẩy và từ từ nhìn lại Seol Jihu.

Mặt cô đỏ bừng vì nhuộm đầy máu của người chị gái. Đôi mắt cô long lanh như thể cô sẽ bật khóc bất cứ lúc nào.

“… Unni… luôn như vậy….”

Một giọng nói khàn khàn phát ra.

“Mỗi khi làm sai điều gì đó… chị ấy luôn tìm ai đó để đổ lỗi… hoặc nghĩ cách để trốn tránh trách nhiệm… kể từ khi chị ấy còn là một đứa bé….”

Yun Seora cắn môi dưới sau khi giải thích. Mặc dù cô cố gắng giữ nó, một giọt nước mắt đã rơi ra từ đôi mắt đẫm lệ của cô.

“Thành thật mà nói… em cũng biết….”

“….”

“Những hành vi sai trái của các giám đốc Sinyoung… em đã cố gắng ngăn chặn họ… và sửa chữa sai lầm của họ….”

"…"

"Nhưng một mình em không thể làm gì cả..."

Cuối cùng, hai dòng nước mắt tuôn rơi trên mặt Yun Seora.

Keng!

Thanh trường kiếm của cô rơi xuống đất.

"Oppa, em xin lỗi…."

Yun Seora cúi đầu và khóc như một đứa trẻ.

"Em xin lỗi…. Em xin lỗi vì không thể làm được gì…. Em rất xin lỗi…. ”

Lời xin lôi - đáng lẽ phải phát ra từ miệng của Yun Seohui - giờ lại phát ra từ miệng của Yun Seora.

Cô đã khóc và xin lỗi rất lâu, vì những tội mà cô không gây ra.

*


Chấp chưởng giả đầu tiên đến Scheherazade, chính là Philip Muller.

Sau khi nghe về những gì đã xảy ra, anh ta đã liên tiếp sử dụng Dịch chuyển tức thời để có thể đến đây trong thời gian ngắn nhất.

Sau khi ngây người nhìn vào hàng rào trong suốt bao quanh Scheherazade, Philip Muller quay đầu lại và phát hiện ra các thành viên của Valhalla.

Khi chạy đến nơi, anh ta sững sờ đến mức không nói nên lời.

Yun Seora đang lặng lẽ khóc, Seol Jihu đang nhìn lên bầu trời với vẻ mặt chua chát, những thành viên còn lại của Valhalla đang vò đầu bứt tai, và một xác chết nằm trong vũng máu.

“Cái gì kia….”

Anh ta nhìn kỹ hai món đồ mà xác chết kia đang cầm. Đó là một viên Lôi thạch và một tấm bùa dịch chuyển.

Cả hai đều là những món đồ hiếm có khó tìm. Yun Seohui đã chuẩn bị những món đồ này để phòng thân.

Nhận ra cái xác là Yun Seohui, anh ta nhanh chóng hiểu ra tình hình.

Điều này có nghĩa là, Seol Jihu đã đến muộn. Không chỉ chỉ một bước, mà là nhiều bước.

Chính lúc đó.

Seo Yuhui bỗng giật mình.

Sau đó, cô ấy quay về phía Scheherazade với vẻ bàng hoàng.

“… Nó đã vỡ rồi.”

Cô khẽ lẩm bẩm.

Seol Jihu sực tỉnh trước lời nói của cô, vội hỏi xem chuyện gì vừa xảy ra.

Khóe miệng Seo Yuhui run run.

“Kết giới mà chị tạo ra bên trong Gorad Boga… vừa bị phá vỡ….”

Phải, Seo Yuhui đã dành một trăm ngày cầu nguyện để tạo ra một kết giới trong Gorad Boga, nhưng nó đã bị phá hủy trong thời gian ngắn.

Đây chắc chắn là thành tựu của các Tư lệnh Ký sinh trùng. Đương nhiên, khi năm á thần cùng hợp lực, thì kết giới của Seo Yuhui không thể trụ được lâu.

Seol Jihu nghiến răng cay đắng.

*


Sau khi xác nhận rằng Yun Seohui đã chết, Seol Jihu dẫn đồng đội đi tìm nơi dựng trại.

Đó là tất cả những gì họ có thể làm trong thời điểm hiện tại.

Khi hoàng hôn buông xuống, quân tiếp viện bắt đầu đến nơi.

Odor, Haramark, Eva, Caligo, Grazia...

Không lâu sau, một đội quân khổng lồ đã bao vây xung quanh Scheherazade.

Trong khi những gương mặt quen thuộc lần lượt xuất hiện, Seol Jihu đã chọn cách rời khỏi khu vực này. Cậu muốn dành chút thời gian để suy nghĩ kỹ hơn về tình huống này.

"…Tôi xin lỗi."

Một giọng nói đột ngột vang lên.

Nhìn lại, Seol Jihu thấy Philip Muller đang đứng đó, thở dài chán nản.

"Đó là lỗi của tôi."

“….”

“Nếu hồi đó tôi không phản đối cậu… có lẽ tình hình đã không ra nông nỗi này".

Thực tế, Seol Jihu và Philip Muller đã bàn bạc với nhau về cách thức sản xuất "bộ phim" Valhalla bị tấn công. Thời điểm đó, hai người tranh cãi suốt vài tiếng đồng hồ về cách thức xử lý những kẻ phản bội.

Seol Jihu muốn tiêu diệt toàn bộ những cá nhân và tổ chức phản bội, trong khi Philip Muller muốn để lại cho họ một con đường sống. Quan điểm của Seol Jihu là "nhổ cỏ phải nhổ tận gốc", còn Philip Muller sợ rằng nhiều người vô tội hoặc tội nhẹ sẽ bị liên lụy.

Nếu làm theo ý tưởng của Seol Jihu, Sinyoung sẽ bị phá hủy, và tình hình có thể đã khác. Có lẽ Philip Muller đang nghĩ vậy.

Tuy nhiên, Seol Jihu lắc đầu.

"…Không. Anh không có lỗi gì cả"

 Vì cậu biết, mọi giả thuyết chỉ là giả thuyết mà thôi.

“Tôi đã chấp nhận ý tưởng của anh, và hai ta đã thống nhất quan điểm với nhau rồi. Hơn nữa... dù làm theo ý tưởng của tôi, cũng chưa chắc tránh được kiếp nạn này. Ai mà biết Yun Seohui sẽ giở trò gì cơ chứ.

“….”

“Có khi tình hình còn diễn biến nguy hiểm hơn hiện tại.”

Philip Muller cười khổ, nghĩ rằng Seol Jihu đang cố làm anh vui lên.

Anh thở dài thườn thượt và hỏi Seol Jihu.

“Tôi biết rằng mình không nên làm phiền cậu, nhưng tôi nghĩ cậu nên quay lại trại. Mọi thứ đang trở nên khá căng thẳng ”.

Seol Jihu gật đầu. Cậu biết, có suy nghĩ vẩn vơ cũng vô ích. Cậu phải làm một cái gì đó.

Hơn nữa, cậu vừa nghĩ ra một kế hoạch. Nếu thực hiện theo kế hoạch đó, thì bây giờ họ sẽ phải chạy đua với thời gian.

Seol Jihu theo Philip Muller trở lại căn cứ. Mặc dù bình minh chưa lên, nhưng căn lều ở giữa trại đang bừng sáng, và mọi người đang tụ tập ở đó.

Những tiếng nói ồn ào thỉnh thoảng lại phát ra. Cả Baek Haeju và Seo Yuhui đều tham gia cuộc họp, ngoài ra còn có cả Teresa Hussey, Cinzia, Agnes và Wu Lei - Ngôi sao của Phẫn nộ. Bạch Hổ Vương cũng dẫn một toán quân Liên bang tới đây.

Trong khi đó, Yun Seora lặng lẽ ngồi trong góc, đầu cúi gằm như một tên tội phạm.

Đúng như Philip Muller nói, tình hình bên trong lều rất hỗn loạn.

“Không có lựa chọn nào khác. Chúng ta phải tập hợp một lực lượng mạnh hơn, để phá hủy kết giới và giành lại thành phố… ”

"Đừng mơ mộng hão huyền. Anh có biết là giành lại một thành phố sẽ mất nhiều công sức đến mức nào không? Chưa kể nơi đây lại có tới năm tên Tư lệnh… ”

Một số đang tranh luận sôi nổi…

“Tên Sung Shihyun chết tiệt đó. Cuối cùng, hắn đã đạp đổ mọi công lao mà hắn gây dựng cho nhân loại!! ”

“Sinyoung chính là những kẻ gây ra thảm họa này. Họ định chịu trách nhiệm về việc này như thế nào?"

Trong khi một số người khác buông lời chửi rủa Sung Shihyun và Sinyoung.

Seol Jihu nhìn Yun Seora chằm chằm. Cô ấy im lặng chịu đựng tất cả những lời chỉ trích. Sau đó, cậu từ từ bước đến chiếc ghế ở đầu bàn.

Khoảnh khắc Seol Jihu ngồi xuống, những tiếng tranh luật vụt tắt.

Đó là vì khuôn mặt Seol Jihu còn u ám hơn cả bầu trời đêm.

Là một người thích đùa, nên khuôn mặt Seol Jihu lúc nào cũng phảng phất một nụ cười. Khi cậu nghiêm mặt như thế này,  những người xung quanh đều cảm thấy e ngại.

Cậu vốn được mệnh danh là Người chinh phục thử thách, vì từ trước đến nay, cậu luôn giành được những thắng lợi phi thường.

Đây là thất bại đầu tiên của Seol Jihu. Hơn nữa, cậu ta thất bại vì bị những kẻ trong hàng ngũ nhân loại phản bội. Thế nên ai cũng thấu hiểu và cảm thông với nỗi cay đắng của Seol Jihu.

"Tình hình thế nào rồi?" - Seol Jihu trầm giọng hỏi.

"Không ổn chút nào. Rất phức tạp và lộn xộn." - Philip Muller đưa tay ôm đầu.

"Trinh sát vừa báo với em rằng, lũ Ký sinh trùng đã bắt đầu bố trí lực lượng dọc theo biên giới." - Teresa giận dữ lên tiếng.

“Chúng tôi đã thử tấn công hàng rào bằng mọi cách, nhưng vô ích. Ngay cả Lôi Thạch cũng chẳng có tác dụng gì. Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy một kết giới vững chãi như thế" - Wu Lei khẽ càu nhàu.

“Liên bang định đưa quân tới đây hỗ trợ, nhưng... Họ buộc phải dừng lại, vì Humility Khó Coi và Nữ hoàng Ký sinh trùng đã xuất hiện gần Dãy núi Hiral.” - Bạch Hổ Vương thì thầm.

Thông tin của Bạch Hổ Vương khiến mọi người há hốc mồm.

Nữ hoàng Ký sinh trùng đã hành động.
Đúng là mụ không thể rời khỏi lãnh thổ của Đế chế, nhưng ý định của mụ ta rất rõ ràng.

Mụ đang nhòm ngó Pháo đài Tigol.

Seol Jihu lặng lẽ chống cằm và suy nghĩ đăm chiêu.

Bây giờ, lực lượng nhân loại đang bao vây Scheherazade, nhưng cũng chỉ có thế thôi. Họ không thể phá vỡ được kết giới của Gorad Boga, ít nhất là trong vài ngày tới.

Hơn nữa, dù họ tìm ra cách nào đó để phá kết giới, công việc tiếp theo cũng không dễ dàng chút nào. Vì họ sẽ phải đối mặt với năm Tư lệnh Ký sinh trùng và đội quân cận vệ của chúng. Quan trọng hơn, Ký sinh trùng đang làm ô uế thành phố này, nên Scheherazade sẽ sớm trở thành sân nhà của Ký sinh trùng.

Phá vỡ kết giới và đánh bại lực lượng tinh nhuệ của Ký sinh trùng, trước khi chúng giành đươc tấm bia… Thành thật mà nói, điều đó nghe thật hoang đường.

Vẫn chưa hết. Thông tin cho thấy, các Ký sinh trùng đang triển khai lực lượng dọc theo biên giới, vì vậy họ cũng phải cảnh giác với điều đó.

Chỉ cần một nước đi sai lầm, Scheherazade sẽ trở thành mồ chôn của họ.

Mọi thứ rất phức tạp, đúng như Philip Muller đã nói.

Nghĩ đến đây, Seol Jihu hiểu rằng, họ không thể tránh được một trận chiến khốc liệt.

Vấn đề đáng lo bây giờ là tấm bia.

Họ phải ngăn chặn sự hồi sinh của Trùng hậu Đế vương bằng mọi giá. Hiện tại, lực lượng nhân loại và Liên bang đã có chút hy vọng chiến thắng, nhưng nếu Nữ hoàng Ký sinh trùng lấy lại toàn bộ sức mạnh của mình và bước ra chiến trường, họ sẽ nhanh chóng thất bại. Giống như Đế chế, Vương quốc Orc và Thú nhân Hợp quốc.

Seol Jihu suy nghĩ thật kỹ, rồi hỏi.

"Nếu Trùng hậu lấy được một hoặc hai tấm bia, mụ có thể hồi phục được một phần sức mạnh không?"

"Không. Chắc chắn là không." - Philip Muller trả lời - “Cả ba mảnh phải ghép lại với nhau để tạo thành Bia Thánh hoàn chỉnh. Nếu không ghép được với nhau, chúng không khác gì những viên đá thông thường"

Seo Yuhui gật đầu, đồng ý với lời giải thích của Philip Muller.

“Ra vậy.” Seol Jihu lẩm bẩm trong lòng rồi hướng ánh mắt về phía Baek Haeju.

“Cô Baek Haeju, tôi nghe nói cô là người giấu mảnh cuối cùng.”

"Đúng vậy."

“Tôi nghe nói... Cô không giấu nó trong lãnh thổ của Liên bang hoặc nhân loại. Có nghĩa là…"

"…Đúng thế" - Baek Haeju khẳng định - "Tôi đã giấu mảnh bia của mình trong lãnh thổ của Ký sinh trùng.”

"Ôi vãi…." - Teresa khẽ rên lên. Vài người khác cũng há hốc mồm ngạc nhiên.

Nhưng những người tham gia chuyến thám hiểm đó thì tỏ ra bình thản. Họ đã từng tận mắt nhìn thấy bóng tối khủng khiếp tỏa ra từ tấm bia, nên họ biết rằng, tấm bia phải được cất giấu ở những nơi khác thường.

“Tôi không có lựa chọn nào khác. Lúc đầu tôi muốn giấu nó trong Linh giới… nhưng Liên bang đã từ chối. ”

Bạch Hổ cúi đầu và ho khan một tiếng. Thời điểm đó, quan hệ giữa nhân loại và Liên bang còn nhiều căng thẳng, đương nhiên Liên bang sẽ không cho Baek Haeju dùng sức mạnh của Cây thế giới để sang Linh giới.

“Thời điểm đó, ai cũng sợ Nữ hoàng Ký sinh trùng cảm nhận được vị trí của tấm bia. Tôi không có nhiều thời gian để suy tính." -  Baek Haeju nói tiếp - "Thế rồi tôi nghe cô Seo Yuhui gợi ý, rằng tôi có thể giấu tấm bia ở những nơi như Gorad Boga. Thế là, tôi đã tìm kiếm quanh các tàn tích...và thấy một nơi phù hợp. "

"Sao cơ? Ý cô là... cô đã tự mình quay trở lại lãnh thổ của Ký sinh trùng?" - Wu Lei há hốc mồm, tỏ vẻ kinh ngạc.

“Uhm. Cũng không nguy hiểm lắm đâu. Trùng hậu Đế vương đã bị tổn thương nặng nề sau khi Sung Shihyung kích hoạt Lời thề Hoàng gia. Các Tư lệnh cũng đã Hóa Thần để rút lui khỏi pháo đài Tigol, và đang dưỡng thương. Đó chính là thời điểm thích hợp nhất".

“À, đúng, đúng…." - Wu Lei gật gù.

"Vậy... kế hoạch của cậu là, bảo vệ mảnh cuối cùng của tấm bia, phải không?" - Philip Muller cẩn thận hỏi Seol Jihu - “Kế hoạch này không tồi chút nào. Nếu thành công, chúng ta vừa ngăn chặn được sự hồi sinh của Nữ hoàng Ký sinh trùng, vừa vô hiệu hóa được cuộc xâm lược của 5 Tư lệnh".

Tất nhiên, đấy là trong trường hợp họ thành công. Vấn đề là thành công đó không dễ dàng chút nào.

Philip Muller nhíu mày.

“Hiện tại có quá nhiều yếu tố ngăn cản kế hoạch này. Đầu tiên, quân đội Ký sinh trùng đã tiến ra biên giới. Humility Khó coi vẫn đang ở Đế Chế để chỉ huy đội quân chủ lực. Thứ hai, chúng ta sẽ phải tiến vào lãnh thổ của đối phương. Chiến đấu trong lãnh thổ của Ký sinh trùng là chuyện cực kỳ khó khăn."

Gabriel từng nói rằng, Cây thế giới có thể coi là một lời nguyền đối với Ký sinh trùng. Nếu Liên bang và nhân loại bước vào Đế chế, họ sẽ hứng chịu một lời nguyền mạnh mẽ gấp bốn, gấp năm lần.

“Chưa hết. Roe Scheherazade nói rằng cô ấy sẽ cho chúng ta thời gian suy nghĩ, nhưng lời nói của cô ta có đáng tin không? Nhỡ đâu cô ta đã sử dụng Lời thề Hoàng gia thì sao? Trong trường hợp đó, có lẽ Ký sinh trùng đã tìm ra vị trí của tấm bia thứ ba rồi".

Các luận điểm của Philip Muller đều chính xác.

Thực tế, đó là điều mà Seol Jihu lo lắng nhất.

Nếu Ký sinh trùng đã lấy được tấm bia, những nỗ lực của họ sẽ đổ xuống sông xuống biển. Thậm chí họ sẽ phải hứng chịu sự hy sinh vô nghĩa.

“Chúng chưa thể lấy được tấm bia đâu" - Baek Haeju đột ngột lên tiếng.

Seol Jihu mở to mắt ngạc nhiên: "Ý cô là gì?"

"Dù chúng tìm ra vị trí tấm bia, chúng cũng chưa thể lấy được nó".

Đôi mắt đờ đẫn của Seol Jihu sáng lên. Cậu vội nhổm dậy và hỏi.

"Nghĩa là... tấm bia cũng được bảo vệ như giống như Gorad Boga?"

"Gần gần như vậy" - Baek Haeju giải thích - “Tôi đã giấu tấm bia trong hầm mộ của một gia đình quý tộc từ thời Đế chế. Nói thế nào nhỉ… có một luồng linh khí kỳ lạ chảy bên trong đó. Hầm mộ ấy nằm sâu dưới lòng đất, bao quanh bởi một mê cung phức tạp. Hơn nữa, còn có một hộ vệ mạnh mẽ canh giữ ở tầng sâu nhất. ”

“Hộ vệ? Sau đó, làm thế nào mà cô… ”

“Tôi đã nói chuyện với anh ta. Người này từng là một nhà hiền triết cao quý và khôn ngoan , nên ông ta nhanh chóng hiểu ra tình hình. Tôi đã vượt qua thử thách của ông ấy… ”

Baek Haeju giơ tay ra và vẽ một vòng tròn.

"Và tôi đã đạt được đủ điều kiện để bước vào tầng hầm sâu nhất."

Tiếp theo, cô ấy mở Túi thứ nguyên và lấy ra một phù hiệu cũ mèm.

Mặc dù những ngón tay của cô ấy đang che đậy nó, Seol Jihu cảm thấy như cậu đã nhìn thấy phù hiệu này ở đâu đó.

“Người giám hộ đã biến mất sau khi đưa cho tôi phù hiệu này, nhưng hàng rào chặn đường xuống tầng sâu nhất vẫn còn hoạt động.”

"Rào chắn đó mạnh đến mức nào?"

“Hm... Kết cấu của nó nằm ngoài sự hiểu biết của con người. Khi xuống đến nơi, tôi mới nhận ra rằng tầng sâu nhất không nằm ở Trung địa. Nếu một người không có phù hiệu mà dám bước vào đó, họ sẽ bị mắc kẹt trong một chiều không gian vô định. "

Baek Haeju vừa nói vừa cất phù hiệu vào Túi thứ nguyên của cô ấy.

“Tất nhiên, những á thần như các Tư lệnh có thể phá vỡ được rào chắn. Nhưng điều đó không dễ dàng chút nào. Hơn nữa, việc tìm đường trong không gian vô định cũng tốn nhiều thời gian".

Seol Jihu run lên vì mừng rỡ.

Nơi Baek Haeju giấu tấm bia tương tự như Gorad Boga, nhưng có một điểm khác biệt chính. Đó là, không có ai hỗ trợ Ký sinh trùng tiến vào nơi đó.

Ngược lại, Baek Haeju sẽ lấy lại được tấm bia một cách dễ dàng.

"Cô có thể cho chúng tôi biết tấm bia nằm ở đâu không?"

"Chà…."

Baek Haeju đưa mắt nhìn xung quanh.

Philip Muller nhanh chóng niệm chú, và một kết giới mờ đục được dựng lên xung quanh Seol Jihu và Baek Haeju.

Baek Haeju xem xét kết giới, rồi nói.

"Anh có bản đồ nào ở đây không?"

Seol Jihu ngay lập tức lấy trong túi ra một tấm bản đồ và trải nó ra trên bàn.

“Nơi tôi đã đến là…”

Baek Haeju đặt ngón tay lên bản đồ và đưa tay tìm kiếm. Cuối cùng, khi cô ấy dừng lại, cô ấy nhìn chằm chằm vào vị trí đó với vẻ hơi ngạc nhiên.

Seol Jihu đưa mắt nhìn theo tay cô. Ở nơi đó, có một vòng tròn nhỏ.

“Tại sao lại có…?”

Baek Haeju chớp mắt. Cô ấy đang ngạc nhiên vì có một vòng tròn đã đánh dấu chỗ này.

“Chờ đã, nơi này…” - Seol Jihu khẽ thốt lên.

[Hở? Không phải đây chính là?] - Flone cũng tỏ vẻ ngạc nhiên.

Đúng vậy, điểm khoanh tròn kia là một trong năm nơi chôn cất tài sản thừa kế của nhà Rothschear.

[Đây là nơi chôn cất tài sản thừa kế của gia đình tôi!]

"H-Hả?" - Baek Haeju khẽ thốt lên.

[Nhưng ... các món đồ bên trong?]

“À thì... Cũng có một ít…”

[Cô đã làm gì với chúng?]

“… Tôi lấy hết rồi…." - Baek Haeju ngập ngừng đáp lại, và Flone chán nản thở dài.

Seol Jihu cười khúc khích.

Cuối cùng cậu đã hiểu.

Hộ vệ mà Baek Haeju đề cập chắc hẳn là một thực thể thần bí giống như Roselle. Tuy nhiên, ông ta không có nhu cầu tìm đệ tử, nên đã siêu thoát sau khi gặp Baek Haeju.

"Tốt rồi.” - Seol Jihu gật gù. Cậu kiểm tra địa điểm một lần cuối trước khi gõ vào rào chắn.

Kết giới mờ đục nhanh chóng biến mất.

"Tóm lại là..." - Seol Jihu nhìn mọi người xung quanh và lên tiếng - “Tấm bia bên trong Gorad Boga và tấm bia bên trong hầm mộ… Chúng ta không được để bọn Ký sinh trùng lấy được cả hai. Năm Tư lệnh đang ở đây, còn Trùng hậu Đế vương và quân đội chủ lực của Ký sinh trùng đang đóng quân tại các vùng biên giới của Liên bang và loài người. Phải không? ”

Seo Yuhui, Baek Haeju và Philip Muller lần lượt gật đầu.

"Thế thì…"

Giọng nói của Seol Jihu trở nên rõ ràng. Cuối cùng cậu đã tìm thấy một tia hy vọng mờ nhạt.

"Chúng ta vẫn có thời gian."

Nghe vậy, mọi người đều nhìn chằm chằm vào Seol Jihu.

Có vẻ như cậu ta đã có một kế hoạch. Một kế hoạch có thể lật ngược tình thế hiện tại.

"Giờ thì" - Đôi mắt Seol Jihu lóe lên ánh sáng của niềm tin - "Tôi sẽ giải thích cho mọi người."

3 nhận xét:

  1. Đc kiểu này đập 1 trận siêu phê

    Trả lờiXóa
  2. ( ´ ∀ ` )ノ mừng sinh nhật team nhé, cảm ơn đã sub novel cho bọn mình đọc lâu h nhe, yêu team muahihi \(๑╹◡╹๑)ノ♬

    Trả lờiXóa

Được tạo bởi Blogger.