Khát vọng trở về - Chương 434: Hai người phụ nữ - Phần 2




Sau sự cố ở Lãnh địa Công tước Delphinion, Seo Yuhui phải đề cao cảnh giác. Cô quan sát Seol Jihu một cách kỹ lưỡng. Nhờ đó, cô ấy đã hành động kịp thời..

Sau khi xác nhận rằng Seol Jihu định bước vào Bữa Tiệc, Seo Yuhui đã sử dụng Điều ước thiêng liêng để tham gia thêm một lần nữa, và các vị thần đã đồng ý.

Seol Jihu đã nhiều lần suýt chết, nhưng cuối cùng thì cậu ấy đã vượt qua được. Thậm chí Seol Jihu còn  chiến thắng ở giai đoạn thứ ba.

Sau chiến công này danh tiếng của Seol Jihu đã tăng vọt.

Đây là một cơ hội tuyệt vời. Vì cả thế giới đã phát hiện ra tài năng của Seol Jihu, nên Seo Yuhui có thể tiếp cận cậu mà không sợ bị thăm dò hay soi mói.

Cũng vào khoảng thời gian này, cô ấy đã chuyển nhà đến Haramark.

Hôm ấy, cô ngồi sắp xếp đồ đạc cùng Linh mục thân quen của mình. Thế rồi...

“Unni, chị có thể cho em con Hoàng Phong Phượng kia không? Thời tiết nóng như thế này mà có món súp gà thì thật hết ý.”

“Bậy nào!! Chị có mỗi con đấy thôi.”

"À. Vậy thì em có thể lấy lọ Tinh chất Hoa Tre Đỏ kia không?

"Chị rất lấy làm tiếc."

“Vậy còn Cửu Hoàng Lan? Em không đòi gì nhiều đâu, em chỉ xin một lá thôi.”

"Không, không và không"

Nghe những lời từ chối kiên quyết của Seo Yuhui, cô gái bắt đầu khóc.

“Chị keo kiệt quá điiiii…”

Seo Yuhui cười ngượng.

“Xin lỗi em, chị cần chúng để nuôi “thằng bé” nhà chị.”

"Con ư? Chị đã kết hôn rồi sao, Unni?”

Nghe điều này, Seo Yuhui đang bận rộn dọn dẹp nơi này cũng cười rộ lên.

“Haha!! Kết hôn ư?"

Cô gái cũng cười khúc khích.

“Tất nhiên là em đang đùa rồi. Một nữ hoàng băng giá như Unni kết hôn? Chà, hẳn là anh ta trẻ trâu đến mức bị chị gọi là “đứa trẻ” như vậy.”

“Em nói chuẩn đấy. Mỗi khi anh ấy giở trò tinh nghịch, chị lại tự hỏi: có thật là anh ấy đã hai mấy rồi không?”-  Seo Yuhui che miệng và cười.
“Dù thế nào đi nữa,đối với chị, anh ấy cực kì quý…...”

Cô ấy dừng lại ngay trước khi nói từ ‘quý giá’.

"Quí…"

Đó là bởi vì cô ấy thực sự nghĩ rằng Seol Jihu là một người quý giá đối với cô ấy.

Cô ấy nảy sinh tình cảm này từ bao giờ?

Đây là tình cảm thật của cô ấy, không phải bởi ý chí của Luxuria hay ảnh hưởng của Tầm nhìn tương lai, hay là cảm xúc của Seo Yuhui kiếp trước.

'Mình….'

Cô ấy cũng muốn biết mối quan hệ của Seol Jihu với Luxuria và cô ấy cũng tò mò về kỹ năng Tầm nhìn tương lai.

Kiếp trước là kiếp trước, kiếp này là kiếp này. Seo Yuhui cố gắng tách bạch hai luồng cảm xúc, nhưng dường như hai luồng đó đã lồng vào nhau.
Một nỗi sợ hãi đột ngột len ​​lỏi trong cô. Cứ thế này, cô có còn là chính mình không? Hay sẽ trở thành một cái vỏ bọc cho Seo Yuhui của kiếp trước.

“Unni? Chị có ổn không?"

“… À, có...”

Seo Yuhui thở dài thườn thượt trước khi tiếp tục dọn dẹp nơi đó một cách thô bạo hơn. Cô ấy tự nhắc mình rằng: 'Mình không phải là cái cô Seo Yuhui của kiếp trước. Mình chỉ làm chuyện này vì tò mò, và vì lời đề nghị của Baek Haeju mà thôi'

"Hãy hiểu cho chị. Dù chuyện gì xảy ra chăng nữa, có vài thứ chị không bao giờ tiết lộ được.”

"Không bao giờ?"

"Không bao giờ."

“Này, Unni, chị nói vậy tức là….. anh ấy phải là một người đã sống ở Thiên Đường một thời gian dài. Anh ta là ai vậy?"

Cô gái lẩm bẩm, Seo Yuhui nhẹ nhàng lắc đầu.

“Anh ấy mới đến đây chưa lâu.”

“Vậy thì nếu anh ta chết thì nó sẽ không có vấn đề gì lắm phải không? À, ý em là "hình phạt" sẽ không lớn lắm.”

"Nhưng, ký ức của anh ấy sẽ biến mất."

Theo như Seo Yuhui phán đoán, Tầm nhìn Tương lai là một loại kỹ năng có ảnh hưởng đến não bộ.

Nếu thế, thì dù Seol Jihu mới Cấp 1 hoặc Cấp 2, "hình phạt" của cái chết cũng cực kỳ khủng khiếp.

“Sẽ thật kinh khủng nếu ký ức về Thiên Đường của anh ấy bị mất đi, và… ký ức ở Địa Cầu của anh ấy cũng bị rối loạn nữa.”
 
Có lẽ cảm xúc của Seol Jihu kiếp trước cũng đang ám ảnh Seol Jihu của kiếp này.

“…..”

“Cuối cùng... nếu có vấn đề gì xảy ra, anh ấy sẽ phải quay lại cuộc sống tệ hại ngày xưa".

Cô không dám tưởng tượng điều gì sẽ xảy ra nếu Seol Jihu chết.

'Mình cũng phải cẩn thận, nhưng còn Jihu thì..."

Càng nghĩ về điều đó, cô càng lo lắng cho Seol Jihu.

Seol Jihu của kiếp trước và Seol Jihu của hiện tại giống như hai cực trái ngược nhau. Có thể sự khác biệt này sẽ làm cậu ta bị rối trí.
 
Thực tế thì, ngay cả Seo Yuhui cũng phải chịu đựng cuộc đấu tranh giữa hai luồng cảm xúc của kiếp này và kiếp trước.

"Nghĩ lại thì, gần đây anh ấy đã cứu cư dân của Làng Ramman, phải không nhỉ?"

Seo Yuhui thử dò hỏi những suy nghĩ của Seol Jihu.
 
Và câu trả lời mà cô ấy nhận được là...
 
"Chỉ là những tội lỗi tôi đã phạm phải ... quá nhiều để đếm."
"..."

“Tôi muốn giảm bớt cảm giác tội lỗi trong lòng…”
 
"..."

“Và tôi hy vọng rằng nếu tôi tiếp tục sống đúng đắn, có thẻ tôi sẽ được tha thứ... vào một ngày nào đó….”

Câu trả lời của cậu ấy đã thay đổi. Đúng là Tầm nhìn tương lai đã ảnh hưởng đến Seol Jihu, nhưng nó đang giúp cậu ấy thay đổi bản thân trở nên tốt hơn.

Cô nhớ lại những lời của Gula.
 
Rằng người đàn ông này hối hận về mọi thứ.

Rằng Seol Jihu của kiếp trước muốn làm lại từ đầu, để sửa chữa nỗi tuyệt vọng của mình.

Và Seol Jihu hiện tại, đang tiếp nhận ý chí đó và cố gắng cứu Thiên đường.

"Vậy còn mình thì sao?"

Seo Yuhui rõ ràng cũng muốn cứu Thiên đường. Nếu cô ấy không quan tâm đến Thiên đường, cô đã không nỗ lực vì nó như thế.
 
Và khi nghĩ đến đây, cô không còn băn khoăn nữa.
 
Thay vì lo sợ rằng mình sẽ  bị Tầm nhìn Tương lai chiếm lấy tâm trí, cô coi đó như một sứ mệnh của bản thân.

Để hoàn thành một tâm nguyện đã kéo dài từ kiếp trước sang kiếp này.

Nhưng, cô sẽ đi theo một hướng khác với hai người trong quá khứ.

Cô ấy sẽ sử dụng ký ức của họ để tham khảo, và tự chọn con đường của mình. Hạt giống nào sẽ nảy mầm? Liệu một tương lai tốt đẹp hơn có được tạo ra hay không? Tất cả đều phụ thuộc vào Seol Jihu và Seo Yuhui hiện tại.

Cô đoán rằng Seol Jihu cũng lựa chọn giống như mình.
 

Đêm đó, Seo Yuhui đã hạ quyết tâm. Rằng cô sẽ trợ giúp Seol Jihu hoàn thành tâm nguyện.
 
Đó là nguyện vọng của Seo Yuhui ngày hôm nay và cả Seo Yuhui của kiếp trước.


*

Sau ngày hôm đó, Seo Yuhui bắt đầu dành hết tâm sức để hỗ trợ Seol Jihu.

Nhưng có lẽ vì cô ấy nỗ đến khác thường nên Seol Jihu bắt đầu nghi ngờ cô ấy.

Cô ấy đã hạ quyết tâm và đang cố gắng gần gũi với cậu hơn. Thế nên, cô ấy cảm thấy cay đắng vì bị Seol Jihu nghi ngờ như vậy.

Thậm chí, tính cách trẻ con của cậu ấy còn khiến cô tức giận.

Cứ như thế này người ta sẽ nghĩ cô ấy là mẹ của cậu ta mất. Nếu đã không thể thay đổi được, thà cô ấy làm chị của cậu ta còn hơn.
 
Và thế là cô ấy trở thành noona của Jihu.

Đương nhiên, cô ấy cảm thấy xấu hô khi xưng hô như vậy. Nhưng dần dần cô thấy, như thế cũng không tệ cho lắm.

Và cũng có những kỷ niệm đẹp.

Điều mà cô nhớ nhất về Seol Jihu là tài nấu mì ramen.

Món ăn đó ngon đến mức cô ấy đã ghi rằng: Ramen của anh ấy là một loại ma túy, một loại thần dược khiến người ta mê mẩn ngay từ miếng đầu tiên.

Cô đã băn khoăn từ lâu lắm rồi, và mãi sau này, cô mới có cơ hội thưởng thức thực sự. Đó là lúc ở Cự Thạch Sơn, khi Seol nấu mì cho mọi người.

"Tôi, tôi cũng muốn một ít."

Khi cô ấy cầm cốc giấy đựng ramen, cô ấy húp một ngụm với vẻ bồn chòn.

"Mmmmn!"

Khi nuốt một miếng, hai tay cô đan vào nhau, vai cô khom lại và cơ thể cô run lên.

‘K-Không thể nào!’

Cô không tin rằng món ramen đơn giản lại có thể ngon như vậy. Nhưng bây giờ, suy nghĩ này đã biến mất hoàn toàn.

Những cảm xúc trong tiền kiếp của cô ấy đang bùng phát dữ dội, yêu cầu cô ấy phải ăn nhiều hơn nữa! Phải ăn thật nhanh trước khi những người khác giành mất.

“Ah, trời ơi, món ramen này! Tôi đã chờ đợi rất lâu để được..."
 
Cô ấy vô tình hét lên, và vội kìm chế lại.
 
“Nó - nó ngon quá. Lâu rồi tôi không được ăn ramen nên là...”

Cô ấy cười một cách ngượng nghịu và ngậm miệng lại.

Dù sao đi nữa, Seol Jihu đang tiến bộ, dù chậm nhưng chắc. Mặc dù đôi khi cậu ấy hơi mạo hiểm, nhưng Seo Yuhui cho rằng đó là tác dụng phụ của Tầm nhìn Tương lai và không ngăn cản cậu ấy.

Cô biết tại sao Seol Jihu lại hành động như vậy và biết rằng điều đó là cần thiết.

Rồi một ngày, nguy hiểm ập đến.

*


Trận chiến tranh tại Thung lũng Arden.

Các ký sinh trùng đã xâm chiếm nhân loại.

Thậm chí chúng còn huy động cả ba Tư lệnh ra chiến trường.

Seo Yuhui hoảng hồn, vì điều này đáng lẽ phải xảy ra sau vài năm nữa. Tương lai đã thay đổi quá nhiều do những hành động của Seol Jihu.

Và nhận thấy sự kỳ lạ này, Trùng hậu đã phát động một cuộc tấn công chưa từng có vào lãnh thổ của con người. Mục đích của mụ là tiêu diệt kẻ đã khuấy động sự thay đổi.

Nếu họ muốn thay đổi số mệnh, thì họ phải vượt qua những rào cản như thế này. Seo Yuhui đã không né tránh và đối mặt với trận chiến.

Tuy nhiên, lực lượng Ký sinh trùng quá mạnh. Ngay khi cô nghĩ rằng mọi chuyện đã kết thúc, một điều bất ngờ đã xảy ra.

Bằng cách nào đó, Seol Jihu của kiếp trước đã xuất hiện.

Người đàn ông đó giáng lâm xuống chiến trường, thậm chí còn tiêu diệt được Diligence Bất Diệt. Ở kiếp trước, hắn đã sống sót đến tận trận chiến cuối cùng và gieo rắc nỗi kinh hoàng cho con người.
 
Sau đó, anh ta còn ép Ký sinh trùng phải rút lui.

Nhưng mà....
 
Mặc dù họ đã vượt qua được cơn nguy hiểm, nhưng hậu quả của cuộc chiến đã vượt xa khả năng cứu chữa của Seo Yuhui.
 
Dù đã lên cấp Level 8, cô ấy cũng không thể khiến một người sắp chết sống lại. Ngoài ra, nếu tổ chức Lễ cúng tế, cô ấy cần phải hiểu rõ loại phép mà mình sắp dùng, và danh sách các lễ vật cần thiết.

Đây là sai lầm của cô ấy. Bởi vì cô ấy đã xông ra chiến trường ngay sau khi lên Cấp 8, nên cô ấy không có thời gian để tìm hiểu và nghiên cứu.
 
Khi cô ấy đang cay đắng và tuyệt vọng khi nhìn hơi thở của Seol Jihu ngừng lại…
 
Thì bỗng nhiên...

[Khả năng bẩm sinh, Tầm nhìn Tương lai, đã được kích hoạt.]

Tầm nhìn tương lai đã hoạt động. Hóa ra, đó không chỉ là một kỹ năng lưu giữ cảm xúc..

Seo Yuhui của kiếp trước đã xuất hiện! Cô ấy lập tức chuẩn bị một bàn thờ và làm lễ cúng tế.
 
Sau đó, Seo Yuhui của kiếp trước đã sử dụng một phép thuật vượt quá tầm hiểu biết của con người: Bí kỹ của Cấp 9, Đại Nguyện Hồi Hồn.

Nhờ thế, Seol Jihu đã thoát chết trong gang tấc.

Sau đó, sinh lực của Baek Haeju và kỹ thuật châm cứu của Jang Maldong đã giúp cơ thể cậu trụ vững, để chờ cho đến khi Liên bang mang Elixeer tới.

Tuy nhiên, cậu vẫn không mở mắt. Mặc dù đã sống sót, nhưng Seol Jihu rơi vào trạng thái hôn mê.

 
Một ngày nọ...
 
"Tôi sẽ chờ một năm sáu tháng, ở Thiên đường. Tức là sáu tháng ở Trái đất."

Baek Haeju vừa nói vừa nhìn Seol Jihu đang nằm trên giường.

“Nếu kéo dài tới hai năm, tình hình sẽ trở nên tệ hại. Tôi chỉ có thể đợi được chừng đó. Nếu anh ấy không thức dậy thì...."
 
Hàm ý của Baek Haeju là, nếu Seol Jihu không tỉnh dậy thì cô ấy sẽ sẽ giết cậu ta.

Đúng là sống lại trên Trái đất thì tốt hơn là sống trong trạng thái thực vật ở Paradise. Theo lẽ thường, Seo Yuhui sẽ đồng ý.
 
Nhưng vì cô đã biết được bí mật của Seol Jihu, nên cô buộc phải phản đối.
 
"Nếu anh ấy thức dậy thì sao?"

"Tôi vẫn sẽ đưa anh ta trở lại Trái đất."

Baek Haeju nói như thể đó là điều hiển nhiên.

“Nếu anh ấy là một người bình thường, mọi chuyện sẽ khác. Nhưng anh ấy đã quá nổi tiếng. Không chỉ các tổ chức cả Nữ hoàng Ký sinh trùng cũng sẽ bắt đầu để mắt đến anh ta sau cuộc chiến này. Không thể để anh ấy ở đây. Điều đó quá nguy hiểm."

Đôi mắt của Seo Yuhui nheo lại.

Baek Haeju không nói rằng cô NÊN đưa Seol trở về Trái đất. Cô ấy nói cô ấy SẼ đưa Seol trở về Trái đất.

Seo Yuhui không thích cách Baek Haeju nói vậy. Cứ như thể cô ấy là người phán quyết số phận của Seol Jihu.
 
“Dù sao thì, cảm ơn cô đã giúp tôi. Từ bây giờ, tôi sẽ chăm sóc anh ấy”.

Vào lúc đó, vì lý do nào đó…

"Không." - Seo Yuhui thẳng thắn lên tiếng. Cô không thể kìm nén cảm xúc của mình nữa - "Cô Haeju, cô đang hành xử độc đoán đấy."

"?"

"Có thể... có thể anh ấy  không muốn quay lại."

“… Ồ, bất ngờ chưa.” - Baek Haeju chớp mắt vài cái trước khi lạnh lùng nói - “Nếu cô muốn lợi dung anh ta để giải quyết các vấn đề của Thiên đường thì…”

"Tôi đang cố gắng lợi dụng anh ta?"

“Nếu cô đang cố làm cho Jihu lún sâu vào những vấn đề của Thiên đường, tôi buộc phải từ chối..”

"Ai có quyền ra quyết định đó? Cô đâu phải là Jihu cơ chứ?"

Baek Haeju nhìn Seo chằm chằmYuhui và thở dài:  “Tôi không hiểu tại sao đột nhiên cô lại nói nhảm như thế, nhưng…”

Cô ấy khịt mũi và nói tiếp: “Chúng ta hãy dừng lại ở đây. Để anh ấy tiếp tục sống ở Thiên đường thì anh ấy sẽ gặp nguy hiểm. Tôi sẽ đưa anh ấy trở lại Trái đất, ngay cả khi anh ấy tỉnh dậy ”.

"Nếu anh ấy không muốn thì sao?"

"Anh ấy sẽ không cãi lời tôi đâu" - Baek Haeju nói một cách chắc chắn - “Jihu luôn nghe lời tôi, kể từ khi anh ấy còn nhỏ…”

Cô dừng lại và bặm môi.

“… Chà, thực ra cũng không hẳn. Có hai ngoại lệ, nhưng đó không phải là điều quan trọng. Tôi chắc chắn rằng anh ấy sẽ quay lại Trái đất. Chỉ cần tôi đề nghị anh ấy làm việc cùng với tôi, thế là xong ”.

"Tức là cô sẽ không ép buộc anh ta??"

"Tại sao tôi phải ép? Anh ấy SẼ nghe lời tôi".
 
"Cô... cô có quá tự tin không?"
 
Cảm thấy giọng nói của Seo Yuhui trở nên đanh thép, Baek Haeju nhíu mày nghi ngờ.

“Đừng nói là cô muốn giữ Jihu ở đây….”

"Dĩ nhiên là không. Nếu Jihu đồng ý, tôi cũng không có gì để nói nữa. Tôi chỉ muốn cô đừng ép anh ấy".
 
Baek Haeju khịt mũi.

“Ép buộc? Có thể cô không biết điều này, nhưng mà... cô Yuhui à, Jihu và tôi đã ở bên nhau từ khi chúng tôi còn nhỏ. Chúng tôi thậm chí còn sống cùng nhau sau khi trưởng thành ”.

Cách nói của Baek Haeju hơi thay đổi. Cô ấy cao giọng, vì cô ấy đang phấn khích, đến nỗi cô ấy đã quên mất việc cư xử lạnh lùng như thường lệ.

“Không ai hiểu Jihu hơn tôi. Tôi nói rồi, Jihu có thể không nghe lời bố mẹ, nhưng anh ấy nghe lời tôi. Chỉ có hai lần ngoại lệ thôi. ”

“….”

“Tất nhiên, với tôi cũng vậy. Người đàn ông duy nhất mà tôi lắng nghe, người đàn ông duy nhất hiểu rõ tôi, chỉ có mình Jihu mà thôi. Sau bao năm ở bên nhau, chúng tôi đã trở nên quen thuộc với nhau. "

Seo Yuhui khịt mũi trước giọng điệu tự mãn của Baek Haeju.

"Cô nói như thể cô là mẹ của anh ấy vậy."

“Ờ thì cũng không sai đâu. Có thể nói chúng tôi là cha mẹ của nhau. Vì chúng tôi lớn lên cùng nhau, Jihu đã dạy tôi mọi thứ và tôi cũng dạy Jihu mọi thứ. Theo cách mà chúng tôi muốn. ”

'Cô ta đang nói cái quái gì thế? Rốt cuộc họ yêu nhau kiểu gì vậy?' - Seo Yuhui nghiêng đầu tò mò. Thế rồi, cô ấy lắc đầu.

"Cứ để xem."

“Hừm. Tôi hỏi thật nhé. Tại sao cô lại quan tâm đến Jihu như vậy? ”

Lần này, đến lượt Baek Haeju nhíu mày.
 
Tuy nhiên, cuộc tranh cãi của họ không kéo dài. Đó là bởi vì Seol Jihu - người đang trong tình trạng hôn mê - bất ngờ rên rỉ. Như thể cậu ta đang cầu xin họ đừng đánh nhau.

Rất may, Seol Jihu đã tỉnh dậy sau đó một hoặc hai tháng. Sau khi hồi phục ở Thiên đường, cậu ta đã quay trở lại Trái đất.

Chắc chắn Baek Haeju sẽ cố gắng ngăn cản Seol Jiju trở lại Thiên đường.

Seo Yuhui hồi hộp chờ đợi.

Kết quả là...
 
Seol Jihu đã trở lại… với những túi quà trên tay.

Người chiến thắng trong trận chiến này chính là Seo Yuhui.
Nhìn thấy nụ cười rạng rỡ của cậu ấy, Seo Yuhui rưng rưng cảm động mà không hiểu vì sao.

Nhưng cô ấy vẫn băn khoăn. Rốt cuộc Seonhwa đã uốn nắn Seol Jihu như thế nào?
 
Khi cô mở món quà và giơ bộ đồ lót lên, cô càng hoang mang và bối rối hơn.

*


Sau cuộc chiến tranh ở thung lũng Arden, tương lai đã thay đổi mạnh mẽ.

Dù cố dự đoán cũng không có ích gì. Điều duy nhất Seo Yuhui có thể làm lúc này là chuẩn bị sẵn sàng cho những biến cô có thể xảy ra. Ví dụ như là xử lý Roberto Servillo và những kẻ phản bội khác.

Khổ nỗi, vì cô ấy chỉ ghi lại những gì nhớ được sau khi thức dậy, nên có nhiều đoạn bị sót.

Có một số điều mà cô ấy không thể nhớ hết, và có nhiều phần khác mà cô ấy cảm thấy mơ hồ. Roe Scheherazade và Nhiệm vụ Xâm nhập Đế chế là những ví dụ như vậy.

‘Cuộc thám hiểm lấy lại tấm bia… nhân loại có thành công không nhỉ? Đó có phải là một cái bẫy? Không, mình nhớ là chuyến thám hiểm đã thành công khá dễ dàng….'

Cô ấy không thể ngăn cản Seol Jihu vì cô ấy không chắc chắn lắm. Dù sao đi nữa, tình hình khá cấp bách, và nếu họ không hành động thì mọi chuyện có thể chuyển biến tệ hơn. Thế là Seo Yuhui quyết định tham gia đoàn thám hiểm cùng Seol để xâm nhập Đế chế.

*

Sau đó…
 
CHÍU!
 
Viễn cảnh trước mặt Seol nhấp nháy rồi phụt tắt.

Khi màn hình biến mất, Seol Jihu cuối cùng cũng có thể nhìn thấy một cửa sổ trạng thái. Cậu nhìn chằm chằm vào bảng thông tin mà không nói nên lời.

[Cửa sổ trạng thái của Seo Yuhui]

Ngày triệu tập: 21/09/2012
Dấu ấn: Bạc
Giới tính / Tuổi: Nữ / 26
Chiều cao / Cân nặng: 170,2cm / 56,4kg
Tình trạng hiện tại: Khỏe mạnh
Chức nghiệp: Lv 8 Thánh nữ Atera
Quốc tịch: Hàn Quốc (Khu vực 1)
Bang hội: Valhalla
Biệt danh: Đóa hoa Thiên đường, Con gái của Luxuria, Ngôi sao sắc dục, Bức tường thép, Bà chị ngực bự

Sau khi nhìn thấy cửa sổ trạng thái của Seo Yuhui, mắt Seol Jihu khẽ run lên.

'Không đời nào….'

Seo Yuhui không nói dối. Cô ấy thực sự là Seo Yuhui chứ không phải ai khác. Chỉ có điều, bí mật của cô ấy nằm ngoài sức tưởng tượng của cậu.

‘Mình… vừa….xem cái gì thế này??”

Cậu không dám tin vào mắt mình. Nhưng cửa sổ trạng thái của Seo Yuhui là bằng chứng không thể phủ nhận.

[4. Khả năng]
1. Khả năng bẩm sinh
Tầm nhìn Tương lai (Không rõ cấp độ)

"Tầm nhìn tương lai…."

Seol Jihu thở dốc trong nỗi ngạc nhiên và bàng hoàng.

 

---


Dịch và biên tập bởi các thành viên nhà MSN


Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
https://www.facebook.com/groups/802511883600547


Like Fanpage để ủng hộ nhóm: https://www.facebook.com/Moonsnovel


Yêu cầu các bên leech truyện giữ nguyên credit, link Fanpage và link nhóm.


MỤC LỤC



Chương 434 - Phần 2

 

6 nhận xét:

  1. Một loạt chap nhiều cảm xúc •́ ‿ ,•̀ không rõ là buồn hay xúc động nhưng thực sự ấn tượng. (*•̀ᴗ•́*)و ̑̑ mà nhóm gom lại một lần như vậy không làm ngắt mạch cảm xúc, cảm ơn ạ (◍•ᴗ•◍)❤

    Trả lờiXóa
  2. Hoá ra là nhóm có tính kiểu muốn ra 1 loạt giống như hồi đánh nhau ở Arden với Tigol.Cho ae đọc đỡ hụt hẫng.

    Trả lờiXóa
  3. Hay quá cảm ơn nhóm dịch, đầy cảm xúc

    Trả lờiXóa
  4. Ae hóng mấy chap kế main 1 mình solo 1vs9 đi :)))) bao hay luôn :)))) với bộ này gần 500 chap nên đừng lo chết là hết sớm :))))

    Trả lờiXóa
  5. lần đầu đọc 1 bộ novel được dịch có tâm như này, cám ơn nhóm dịch rất nhiều

    Trả lờiXóa

Được tạo bởi Blogger.