Khát vọng trở về - Chương 420: Nữ hoàng bị ruồng bỏ
Một luồng ma lực kỳ bí đột nhiên len lỏi vào cơ thể Seol Jihu. Như thể có một đàn sâu lúc nhúc chui vào mạch mana của cậu.
Ngay khi Seol Jihu và Yun Seohui rùng mình vì cảm giác kỳ lạ đó…
Woong!
Một âm thanh rền vang khiến cả khu vực này rung động.
Tiếp theo, một quầng sáng chói lọi bùng lên từ giữa thành phố đổ nát, và nhấp nháy điên cuồng.
Hơn nữa, Seol có thể có thể cảm nhận được một nguồn năng lượng kỳ bí đang trào dâng từ trong lòng đất của Scheherazade.
Áp lực đáng sợ đó khiến Seol Jihu và Yun Seohui vội vã lùi về phía sau.
Trong giây phút tiếp theo…
Chíu!!!!!
Mọi thứ xung quanh họ chìm trong ánh sáng trắng xóa.
Seol Jihu lờ mờ nhìn thấy một cột ánh sáng trồi lên khỏi lòng đất và bay lên bầu trời, tỏa ra những gợn sóng màu bạc lan khắp bốn phương.
Những lớp sóng bạc nhanh chóng mở rộng phạm vi, xuyên qua bức tường thành và bao phủ cả khu vực mà Seol Jihu đang đứng.
"Cái quái gì...!"
Khi lớp sóng bạc chạm vào cơ thể Seol Jihu, cậu không hề cảm thấy chút sát khí hay tổn thương nào. Nó chỉ đẩy cậu ra xa.
Thật vậy, những lớp sóng bạc giống như một cái lồng bàn, thô bạo đẩy Yun Seohui và Seol Jihu ra xa. Như thể nó đang đuổi những vị khách không mời ra khỏi lãnh thổ của nó.
Ánh sáng không ngừng lan tỏa và đẩy Seol Jihu lùi lại hơn 50 mét.
Khi những lớp sóng bạc ngừng lan tỏa, cậu khựng lại và vô thức nhìn lên.
"Khốn kiếp! Đây chính là..."
Một kết giới khổng lồ đã bao quanh Scheherazade và tỏa ra năng lượng phi thường. So với nó, những kết giới của Seo Yuhui chỉ là trò trẻ con.
"..."
Seol Jihu cay đắng nhớ lại lời của Seo Yuhui.
[Có hai phép thuật đang ẩn giấu bên trong Scheherazade…. Không, chính xác là một phép thuật được chia thành hai giai đoạn.]
[Giai đoạn đầu tiên sẽ biến toàn bộ thành phố thành một lãnh thổ đặc biệt. Giai đoạn thứ hai sẽ giải phóng năng lượng của Cổ Thần được lưu trữ trong Gorad Boga để tạo thành một kết giới mạnh mẽ bao bọc thành phố.]
… Thật vậy, giai đoạn thứ hai đã được kích hoạt.
'Làm sao lại nhanh như thế được?'
Roe Scheherazade có sử dụng vật phẩm Lời thề Hoàng gia không? Nếu không dùng đến Lời thề Hoàng gia, làm sao cô ấy có thể kích hoạt giai đoạn thứ hai chỉ trong thời gian ngắn như vậy?
"Phải rồi... Cô ta đã bắt tay với bọn chúng..." - Seol Jihu lắc đầu cay đắng.
Trong Scheherazade, hiện tại có khá nhiều thực thể sở hữu sức mạnh thần thánh. Nếu chúng ra tay, thì quá trình kích hoạt sẽ được đẩy nhanh hơn nhiều.
Seol Jihu chán nản lắc đầu và cầm thương lên.
Cậu ta đâm và chém điên cuồng, nhưng kết giới không hề lay chuyển. Thậm chí cậu không thể tạo ra một vết xước, hoặc một gợn sóng trên bề mặt của kết giới.
Mọi nỗ lực của Seol Jihu như tan biến vào hư không. Seol Jihu nghiến răng và thu cây thương lại. Tình hình đang trở nên tồi tệ, nhưng cậu ta không thể làm gì được.
"Ban nãy mình có nên ở lại chiến đấu không?..."
Seol nghĩ một lúc rồi thở dài.
Dù cậu ở lại cũng vô ích. Khi kết giới kích hoạt, cậu sẽ bị đẩy ra ngoài. Thậm chí cậu có thể bị đẩy vào tường thành hoặc hất xuyên qua những tòa nhà.
Phải, cậu chẳng làm được gì cả.
Seol Jihu cứ đứng đó và thở dài não nề. Không lâu sau, Baek Haeju, Kazuki, Phi Sora và Hoshino Urara lao đến.
Họ cũng đã nhảy ra khỏi xe ngựa và dùng mana để tăng tốc chạy đến thành phố này, vì lo lắng cho Seol Jihu.
Khi đến nơi, họ bối rối khi nhìn thấy Seol Jihu đang đứng sững như tượng đá. Thế rồi, họ há hốc mồm khi nhìn thấy hàng rào khổng lồ.
Phi Sora đang chạy trên bầu trời nhờ đôi giày bay của Pneuma, cô bị sốc đến nỗi ngã nhào xuống đất.
Họ cũng thử tấn công kết giới, nhưng vô ích.
Vài tiếng sau, các thành viên còn lại của Valhalla đã xuất hiện. Không ai bảo ai, tất cả đều nhìn chằm chằm vào hàng rào rộng lớn với khuôn mặt chết lặng.
"C-Chuyện quái gì đã xảy ra vậy?"
“Seol! Có chuyện gì với thành phố thế? Chuyện gì đã xảy ra ở đây? ”
Chohong và Hugo bối rối hỏi, trong khi Seo Yuhui lặng lẽ đặt tay lên hàng rào khổng lồ.
Chính lúc đó.
Một vài kẻ từ từ bước lên trên bức tường thành.
Đó là Chastiy với thân hình tơi tả, là Kindness Tráo Trở, Patience Bùng nổ, Charity Gớm ghiếc. Và...
“Yooooo ~! Chúc mọi người một buổi sáng tươi đẹp!"
Sung Shihyun cũng ở đó, vênh mặt tự mãn như mọi khi.
Seol Jihu nhăn nhó nhìn lên bức tường thành.
Năm Tư lệnh đã ở đây.
Ký sinh trùng chỉ còn sáu Tư lệnh. Nghĩa là, kẻ thù đã dốc lực lượng tinh nhuệ nhất vào cuộc tấn công chớp nhoáng này.
Nhưng mà, vẫn còn một người nữa....
Từ phía sau các Tư lệnh, một một người phụ nữ chậm rãi bước lên tường thành. Cô ta đang nở một nụ cười rạng rỡ.
Đó chính là Roe Scheherazade.
Điều mà Seol Jihu dự đoán, cuối cùng đã trở thành sự thật.
"Xin chào. Rất vui được gặp lại anh".
Roe Scheherazade dang tay ra và khẽ cúi người duyên dáng.
Khi Seol Jihu trừng mắt nhìn cô, Nữ hoàng nghiêng đầu và mỉm cười.
“Ô, không ngạc nhiên à…. Vậy là anh đã phát hiện ra ”.
“….”
“May mà tôi đã hành động sớm. Trễ một chút thì rắc rối to. Aigoo~ May mắn quá ~ ” - Roe Scheherazade che miệng và cười duyên dáng.
“… Roe Scheherazade.” - Kazuki bình tĩnh hỏi - "Cô đã tiếp tay cho chúng sao?"
"Đúng vậy" - Roe Scheherazade trả lời mà không hề chút do dự.
Thậm chí giọng điệu cô ta còn mang chút tự hào.
Đến giờ, mọi chuyện đã rõ ràng. Roe Scheherazade đã liên hệ với Ký sinh trùng và giúp chúng chinh phục thành phố.
Nói cách khác, cô ấy là một kẻ phản bội.
"Tại sao cô lại làm thế?"
"Tại sao ư? Chà…"
Roe Scheherazade duyên dáng đặt tay lên má, như thể đang suy ngẫm.
"Có lẽ là trả thù cho chồng tôi."
"Trả thù cho chồng của cô?"
"Đúng vậy, chồng tôi đã bị người Trái đất giết. Mọi người biết mà".
Roe Scheherazade thờ ơ nói, và nhìn thẳng vào mắt Yun Seohui. Đáp lại, Yun Seohui lắc đầu với vẻ chua xót.
“Không cần phải giả vờ. Đúng là hồi đó cô chưa trở thành sếp của Sinyoung, nhưng cô vẫn biết chuyện đó, đúng không nào? ”
Ánh mắt của mọi người đổ dồn vào Yun Seohui.
"Tôi, tôi không biết." - Yun Seohui lắp bắp - "Tôi chỉ nghe nói là Gairos Scheherazade đã bị đầu độc chết…. Sinyoung không gây ra chuyện đó! Chẳng có bằng chứng nào cả!"
“Fufu, vẫn muốn chối tội ư? Đúng là một kẻ vô liêm sỉ. Cô có biết tại sao ta khám phá ra chuyện đó không?"
Roe Scheherazade mỉm cười dịu dàng. Cô tháo sợi dây chuyền đang đeo trên cổ và giơ lên cho mọi người xem.
“Chắc các người cũng biết đây là gì. Sợi dây chuyền này chính là Lời thề Hoàng gia mà các người hằng ao ước. "
“….”
“Ngày Hoàng gia quyết định thờ phụng Thất đại tội, họ đã ban tặng hai vật phẩm này cho Hoàng gia Scheherazade. Một cái dành cho chồng tôi và một cái dành cho tôi. ”
Roe Scheherazade ngừng một lúc rồi nói tiếp.
"Ngày chồng tôi bị đầu độc chết ... tôi bất ngờ nhận được một rào chắn thần thánh."
'Một rào chắn thần thánh?' - Seol Jihu sửng sốt.
“Đó là một điều hoàn toàn bất ngờ. Tôi đoán rằng cái chết của chồng tôi và rào chắn này có liên quan gì đó. Và tôi quyết định đến đền thờ để hỏi cho ra nhẽ. Các người có biết Thất đại tội đã nói gì không?"
Roe Scheherazade hắng giọng.
“Họ bảo rằng: Chồng tôi - Gairos - đã sử dụng Lời thề Hoàng gia để bảo vệ tôi. Anh ấy không muốn kẻ thù đoạt được Lời thề Hoàng gia của tôi, và không muốn tôi bị đầu độc như anh ấy".
'Ra là thế....'
Seol Jihu nhíu mày. Hóa ra đó là lý do khiến Cửu Nhãn không thể xem được bảng trạng thái của Roe Scheherazade. Bởi vì cô ấy được bảo vệ bởi sức mạnh thần thánh, giống như các Chấp chưởng giả.
“Hồi đó, tôi chưa bao giờ nghĩ rằng Sinyoung là hung thủ. Nhưng mà... "
Nữ hoàng đổi giọng và nói với vẻ phẫn nộ.
“Các ngươi vẫn giả vờ lục tung mọi ngóc ngách của Scheherazade để tìm ra hung thủ… Nhưng một ngày nọ, một tên Giám đốc của Sinyoung đã mò vào phòng ta."
Roe Scheherazade gằn giọng.
“Và... trong khi hãm hiếp ta, một góa phụ đang đau khổ vì mất chồng… hắn đã bị lỡ lời".
Giọng cô ấy run lên và mặt cô ấy tối sầm lại.
“Ta vẫn còn nhớ rất rõ. Hắn đang kéo tóc tôi và đè lên người tôi, thì bỗng lên tiếng 'Gairos chết tiệt, đáng lẽ ngươi nên ngoan ngoãn giao nó cho bọn ta. Vì ngươi ngang bướng nên vợ ngươi phải chịu hậu quả!"
Roe Scheherazade thở dốc. Nhận ra rằng mình đã bị mất bình tĩnh, cô cố gắng nén cơn giận và nói tiếp.
"Thế đấy. Sau cái chết của Gairos, các người cũng không đòi ta giao nộp Lời thề Hoàng gia nữa. Không phải vì các ngươi hối hận, không phải vì các ngươi thương xót ta, mà vì các ngươi biết rằng Gairos đã bảo vệ Lời thề Hoàng gia của ta. Đúng không nào?"
Khuôn mặt của Yun Seohui tái đi.
"Và ta thề rằng một ngày nào đó, ta sẽ trả thù. Nhưng bởi vì ta không có bất kỳ quyền lực nào, ta chỉ có thể ngồi đó chờ cơ hội. Rồi một ngày nọ, ta nghe thấy một giọng nói lạ lẫm bên trong Gorad Boga. Đó chính là lời kêu gọi của Bóng tối trong tấm bia, hay chính xác hơn, là lời kêu gọi của Nữ hoàng Ký sinh trùng..." - Roe Scheherazade nhún vai.
"Đồ khốn kiếp!" - Chohong phun ra một bãi nước bọt - "Làm sao ngươi lại...!"
Roe Scheherazade nghiêng đầu. Dường như cô ta không hiểu tại sao mình lại bị chửi.
“Còn giả bộ ngơ ngác? Cô là nữ hoàng của nơi này cơ mà! Cô chính là người cai trị, người chịu trách nhiệm cho vương quốc của cô, người bảo vệ sinh mạng cho thần dân của cô! Làm sao cô có thể hành động ngu xuẩn và ích kỷ như thế? Chính cô đã giao vương quốc của mình vào tay kẻ thù".
Roe Scheherazade nhếch mép và cao giọng.
"Nữ hoàng là cái quái gì?"
“… C-Cái gì?”
"Vương quốc? Thần dân? Trách nhiệm?" - Roe Scheherazade nhún vai - "Chẳng liên quan gì tới tôi cả".
"Cô dám…." - Chohong hét lên, đầu cô chuẩn bị xịt khói đến nơi.
“Tôi không có một chút quyền lực nào, không có bất kỳ quyền lợi nào. Tại sao tôi phải chịu trách nhiệm cho những chuyện đó? Tôi chỉ là một người phụ nữ tội nghiệp, một góa phụ muốn trả thù cho người chồng yêu quý của mình ”.
Chohong không nói nên lời trước thái độ trơ tráo và thờ ơ của Roe Scheherazade.
“Chỉ vì chuyện đó mà…!”
Ngay khi Chohong định quát tháo...
"Chỉ?"
Roe Scheherazade nhíu mày, khuôn mặt cô ta co giật dữ dội.
"Chỉ vì chuyện đó?"
Vẻ mặt dịu dàng của cô ấy thay đổi ngay lập tức.
"Cô nói cái gì??"
Roe Scheherazade trở nên nghiêm túc, mắt cô ấy mở to như hai con ốc nhồi. Với đôi mắt mở trừng trừng, cô ấy giống như một bóng ma đầy thù hận.
"Cô thì biết cái quái gì!"
Cô ta thở hổn hển như sắp phát điên, rồi nói tiếp.
“Bị lôi đi nhậu nhẹt, bị ép phải rót rượu cho những lão già biến thái, phải bò lê trên mặt đất để ăn như chó lợn, phải uốn éo như một con điếm rẻ tiền ngoài đường... Thậm chí phải phục vụ những tên lãnh đạo của Sinyoung ngay trước ảnh thờ của chồng mình. Cô có biết cảm giác đó như thế nào không? "
Cổ họng và cơ thể của Roe Scheherazade đều run lên.
“Vậy mà cô dám nói thế? Cô chẳng biết cái quái gì hết! Tốt nhất là hãy ngậm cái miệng thối tha ấy lại!"
Roe Scheherazade phá lên cười man dại.
Chohong đang định phản bác bì Seol Jihu đã bước lên.
"Roe Scheherazade."
Cậu biết Roe Scheherazade đang bị kích động. Vẻ ngoài đoan trang và dịu dàng của cô ấy đã biến mất, và cô đang la hét như một kẻ mất trí.
Nhưng trong tình thế hiện tại, cậu phải tìm cách làm cho cô ta thay đổi ý định.
"Làm ơn..."
Tiếng cười man dại của Nữ hoàng từ từ im bặt. Roe Scheherazade từ từ đưa mắt nhìn Seol Jihu.
Nhìn thẳng vào đôi mắt trắng dã của Nữ hoàng, Seol Jihu khẽ nói.
"Xin hãy suy nghĩ lại".
"?"
“Tôi hiểu được nỗi uất hận và đau đớn của cô trong suốt những năm qua. Đúng vậy, cô đã phải chịu nhiều nỗi đắng cay tủi nhục vì Sinyoung..."
“… Hừm…”
Roe Scheherazade gật gù và hậm hực. Vẻ mặt lạnh lùng của cô bắt đầu biến mất.
"Nhưng…" - Seol Jihu vẫn nhìn vào mắt cô. - "Phương pháp này, lựa chọn này hoàn toàn sai."
Trước khi mọi người chú ý, khuôn mặt của Roe Scheherazade đã trở lại bình thường.
"…Tôi biết." - Giọng cô ấy trở nên nhẹ nhàng trở lại - "Tôi rõ ràng biết rằng tôi đã sai."
“….”
“Nhưng điều đó có quan trọng nữa không?" - Roe Scheherazade loạng choạng dựa vào bức tường thành và thở dài.
"Chủ hội Seol." - Cô ấy chống cằm và nở một nụ cười ma mị - "Anh biết không, tôi thực sự đã nghĩ đến việc dừng tay lại. Đã một lần như thế..."
Vẻ mặt của Roe Scheherazade trở nên lờ đờ và cô ấy nói như một cô gái đang mơ.
"Đó là khi Chủ hội Seol đến Scheherazade."
"..."
"Tôi đã nghe nói rất nhiều về anh. Anh đã chiến đấu để bảo vệ và cứu giúp Hoàng gia Haramark đang suy sụp. Anh đã xử lý những kẻ rác rưởi đang đã lợi dụng Hoàng gia Eva, thậm chí còn nâng đỡ con nhỏ nữ hoàng ngu ngốc của họ".
"...."
"Tôi đã nhìn thấy cảnh Charlotte Aria tuyên bố giữa quảng trường ở Eva. Trông cô ta xinh đẹp và trang nghiêm làm sao!"
Cô ta mơ màng đan hai tay vào nhau.
“Khi tôi nghe tin anh đến nơi này, tôi đã mất ngủ suốt mấy ngày. Thậm chí tôi còn run lên vì sung sướng!"
"...."
"Tôi đã mơ mộng như một kẻ mất trí. 'Cuối cùng thì anh ấy cũng đến. Ah, ah, cuối cùng thì cơn ác mộng này có thể chấm dứt! Nghe nói một vài tổ chức đã bị tiêu diệt. Ah! Cuối cùng Sinyoung sẽ phải đền tội! Làm sao mình có thể bày tỏ lòng biết ơn này đây? Anh ấy đang nỗ lực rất nhiều để biến thế giới này trở thành một nơi tốt đẹp hơn. Có lẽ khi mọi chuyện kết thúc, mình cũng sẽ… Ah, phải chăng đây chính là phước lành mà Gairos để lại cho mình....''
Cô ấy mơ màng như một thiếu nữ đang yêu. Thế rồi...
Roe Scheherazade thở dài thườn thượt và buông thõng hai tay.
“… Anh đã nói với tôi rằng...."
Cô úp mặt xuống tường thành và rên ri.
“Mọi thứ sẽ thay đổi, vì vậy hãy đợi thêm một thời gian nữa…”
"..."
"Không…. Có được một chút quyền hạn nhỏ nhoi, chẳng để làm gì cả. Bởi vì Sinyoung vẫn còn đó!"
Cô ấy chợt đứng dậy, quắc mắt và quát thẳng vào mặt Seol.
"Tại sao anh không ra tay??"
"..."
"Tất cả những gì anh phải làm là tiêu diệt Sinyoung!"
Cô ấy gào lên và khóc như một nữ anh hùng trong phim truyền hình.
"Anh đã giúp đỡ Teresa Hussey và Charlotte Aria lên, vậy tại sao anh không giúp tôi?"
Nước mắt cô ấy chảy dài trên má.
“Tại sao anh không dẫn đường chỉ lối cho tôi?! Tôi cũng muốn được như họ! ”
Cổ họng cô run lên.
"Tại sao anh lại bỏ đi mà không cho tôi cơ hội? Tôi cũng đã cố gắng nói cho anh rồi mà!"
Và cô ấy hét lên với một giọng nói run rẩy.
"Tại saooooo???!?"
Tiếng hét tuyệt vọng của cô ấy vang vọng trên bức tường thành đổ nát.
Cũng không thể trách nữ hoàng được. Sao còn lý trí khi bị như vậy.
Trả lờiXóaChương này mình khá thất vọng vì seol,vì main k đặt mình vào hoàn cảnh của nữ hoàng mà chỉ nói mấy lời vô nghĩa,còn chohong thì bít rùi não toàn cơ nói ra toàn đờ mờ :)))
XóaGiống như giáo viên trong mấy bộ highschool vậy...
XóaChứ không phải là do cô ta thiếu kiên nhẫn à.Chờ đợi bao năm mà không đợi thêm được vài tháng.Gây nên diệt vong của cả quốc gia rồi cào mặt ăn vạ đổ lỗi cho Seol??Hazz
XóaBao năm đó là giới hạn rồi mày tưởng ai cũng như anh main phá bỏ được giới hạn à?
XóaCảm ơn nhóm dịch ạ
Trả lờiXóaNhận xét này đã bị tác giả xóa.
Trả lờiXóaTừ góc nhìn của roe thì ai cũng cảm thông với cô ấy cả tôi cũng chã trách đâu
Trả lờiXóalà người với nhau mà đối xử như vậy
Trả lờiXóa