Khát vọng trở về - Chương 425: Đột nhập

Những chiếc xe ngựa chạy điên cuồng với tốc độ tối đa.

Đám ngựa này là những con horus tốt nhất của quân đội Haramark, nên tốc độ của chúng nhanh hơn nhiều so với ngựa kéo xe thông thường.


Khi đến Haramark, vua Prihi đã chuẩn bị cho họ những chiếc xe ngựa mới để thay thế. Nhờ vậy, họ có thể tiếp tục lên đường mà không cần chờ cho đàn ngựa nghỉ ngơi.


Đội đột kích lập tức đổi xe và khởi hành đến lãnh địa Công tước Delphinion.


Bầu không khí bên trong các toa xe hoàn toàn im lặng, kể từ khi họ rời khỏi Scheherazade.
 
Chỉ có giọng nói của Teresa vang lên, khi cô ấy khẽ thì thầm với viên pha lê giao tiếp của mình.

 
"Vâng thưa cha. Đúng. Con sẽ ổn thôi. Đừng lo lắng…. ”


Prihi đã không ra để tiễn họ. Biết được tầm quan trọng của chuyến đi này, Đức Vua của Haramark quyết định lánh mặt. Ông không muốn làm mất thời gian của đội thám hiểm, cũng không muốn hạ thấp tinh thần của mọi người bằng một màn chia tay sướt mướt.
 

 Teresa cũng biết điều này và tự mình gọi điện cho bố.
 
Seol Jihu nhìn Teresa và thấy cô ấy nở một nụ cười khe khẽ trong khi nói chuyện với cha mình.

 
Nghĩ lại thì, bố mẹ cậu thậm chí không biết về sự tồn tại của Thiên đường. Nhưng Seol vẫn có một người mà cậu kính trọng không kém gì bố mình.

 
Sau khi nghĩ ngợi một lúc, Seol Jihu rút tinh thể liên lạc của mình ra và truyền mana vào viên pha lê.

 
"Chủ hội Seol? Có việc gì thế?"


“Này, Kim Hannah, cô có thể đưa Sư phụ Jang tới đây không?”
 
"Uh, chờ chút".
 

 Kim Hannah biến mất khỏi tinh thể liên lạc. Không lâu sau, một khuôn mặt quen thuộc xuất hiện.
 
Một sự im lặng nặng nề bao trùm cả hai người. Seol Jihu im lặng mặc dù cậu đã yêu cầu Kim Hannah gọi Jang Maldong tới đây, và Jang Maldong cũng im lặng chờ đợi.

 
Đó là bởi vì hai người có thể hiểu được suy nghĩ của nhau.


 Nhìn lại, Seol Jihu chưa bao giờ được chiến đấu một trận công bằng với các Ký sinh trùng.
 
Chính xác hơn thì, Seol Jihu luôn lâm vào những trận chiến cam go tuyệt vọng. Mạng sống của cậu thường xuyên bị đe dọa và thử thách. Seol Jihu đã vượt qua vô vàn thử thách khủng khiếp, để đạt được những chiến công phi thường.
 

Lần này cũng vậy, nhân loại đang phải đối mặt với một tình huống nguy cấp và khốc liệt hơn bao giờ hết.
 
Trong hoàn cảnh gần như vô vọng, Seol đã vạch ra một con đường và chỉ lối cho mọi người.  


Để ngăn chặn sự hồi sinh của Trùng hậu Đế vương, để cứu lấy Thiên đường, và để nuôi hy vọng chiến thắng. 

 … Đúng vậy, không có gì thay đổi.
 
Nhưng mà... cậu có cảm giác rằng đây có thể là lần cuối cùng cậu được nhìn thấy khuôn mặt và nghe thấy giọng nói của ông ấy.

 
Mặc dù chiến dịch này rất khả quan, nhưng đây vẫn là một chuyến đi hung hiểm, lành ít dữ nhiều.

 
"…Lão sư."

 
Khi Teresa nói chuyện xong với Prihi, Seol Jihu từ từ lên tiếng. 


 “Có điều này con muốn hỏi Lão sư".

 "Nói đi" -  Jang Maldong bình tĩnh đáp.
 
Seol Jihu lấy ra một viên pha lê hình lập phương từ Túi Thứ nguyên của mình.

 
"Đó là…."

 
“Tinh thể phép thuật Harmonica. Con đã cho sư phụ xem nó một lần rồi".


 Năng lượng đen tối nham hiểm đang xoáy cuồn cuộn như một cơn lốc bên trong tinh thể trong suốt.
 
Đôi mắt của Jang Maldong nheo lại.

 
"Nếu như mà…"

 
"Không."

 
Jang Maldong cắt lời Seol Jihu trước khi cậu ta kịp nói gì.

 
"Ta đã nói rồi, và ta sẽ nhắc lại lần nữa. Con không bao giờ được sử dụng thứ đó. Ta đã cảnh báo con rồi mà?" - Jang Maldong nghiêm nghị nói tiếp - "Tất nhiên, ta hiểu nỗi băn khoăn của con. Không phải vô cớ mà các vị thần ban thứ này cho con".


 “….”
 
"Ta đồng ý với logic đó, nhưng tình trạng của con hiện tại khác xa tình trạng hồi đó."

 
Thật vậy, lúc ở Hướng dẫn Đặc biệt thì Seol mới cấp 5, còn giờ cậu đã lên Cấp độ 7. Cậu còn đạt tới một cảnh giới hoàn toàn mới, vượt qua đẳng cấp của nhân loại thông thường.

 
Hiện tại, Seol Jihu dễ dàng đánh bại một Tư lệnh như Chastity Thô Tục. Dù cô ta không giỏi cận chiến, nhưng cô ta vẫn là một á thần. Nghĩa là cậu đã mạnh hơn một á thần. 


"Đúng là Tinh thể ma thuật Harmonica có thể đem lại cho con sức mạnh phi thường. Nhưng sau khi trải qua các thử thách trong Con đường của Linh hồn, con đã vươn tới cảnh giới cao hơn cả sức mạnh đó".
 

 "Vâng."
"Vấn đề là, tinh thể này sẽ phá hủy mọi công sức của con trog thời gian qua".

 
Jang Maldong nói không sai. Tinh thể Ma thuật Harmonica đang phong tỏa sự xung đột giữa ma thuật đen và ma thuật trừ tà. Nó sẽ tạo ra một cơn lốc trong mạch mana, mang tới cho chủ nhân thứ sức mạnh bộc phát.


Thực tế, Seol Jihu từng dùng cách nghịch đảo mạch mana để tiêu diệt Diligence Bất Diệt trong Cuộc chiến ở Thung lũng Arden.
Phương pháp đó giúp cậu có được sức mạnh bùng nổ trong khoảng thời gian ngắn. Nhưng hậu quả là cơ thể cậu trở nên tàn tạ, đến nỗi suýt chết.

 
Kể từ thời điểm đó, Seol đã dành nhiều công sức để tu luyện và bồi đắp kinh mạch của bản thân. Nếu cậu dùng tinh thể này, cũng có nghĩa là cậu sẽ phá hủy mọi thành quả của mình trong thời gian qua.


Đó là điều mà Jang Maldong lo lắng.

 
Hơn nữa, ông cũng đã thấy những gì đã xảy ra với cơ thể của Seol Jihu sau Cuộc chiến Thung lũng Arden. Ông không thể để cho học trò cưng của mình sử dụng một vật phẩm nguy hiểm như vậy.

 
"Jihu, con phải hiểu rằng: Nếu con sử dụng thứ đó, có thể con sẽ chống lại được cả thần linh. Nhưng sau giây phút bùng nổ đó, thứ duy nhất chờ đợi con sẽ là cái chết.

 
“….”

 
"Thậm chí dù con có thể sống sót bằng cách nào đó, thì kinh mạch của con cũng sẽ bị tàn phá nặng nề và không thể hồi phục. Con sẽ trở thành một kẻ tàn phế".
 

 Seol Jihu khịt mũi. Cậu nhớ tới lời dặn của Seol Jihu giáp đen. Anh ta cũng bảo cậu không được dùng đến vật phẩm nguy hiểm này. Anh cũng nhắc Seol không được nâng Thiên Thiểm Điện lên quá mức Trung cấp.
 

Tóm lại, cả hai người hướng dẫn cho Seol, đều kịch liệt khuyên không nên sử dụng khối lập phương Ma thuật Harmonica.
 
"Tóm lại, ta xin con, đừng sử dụng thứ đó! Không, hãy vứt nó đi ngay!"
 
Thực tế là Jang Maldong đang cầu xin cậu ấy.
 
"…Được rồi..."
 - Seol Jihu thở dài và sau đó giả vờ mỉm cười - "Sư phụ đừng lo nữa".
 

 "Nhớ đấy" -  Jang Maldong vẫn tỏ vẻ khó chịu nhưng không nói gì thêm.
 
“Con sẽ quay lại sớm.”

 
"Hãy bảo trọng".
 

 Seol Jihu nói lời tạm biệt như thể cậu ấy đang đi dạo ở một công viên gần đó, và Jang Maldong đáp lại một cách bình tĩnh như mọi khi.
 
Cuộc gọi kết thúc.

 
Seol Jihu bỏ viên pha lê truyền thông vào túi. Khi cậu ta chuẩn bị đưa khối lập phương ma thuật vào trong Túi thứ nguyên thì...


 "Tại sao anh không vứt nó đi?"
 
Cậu bối rối trước câu hỏi đột ngột của Teresa. Cô đang chăm chú nhìn cậu với ánh mắt ngờ vực.

 
“Anh không định sử dụng thứ đó… phải không?” - Cô cẩn thận hỏi.
 

Không chỉ riêng Teresa.

 
Baek Haeju, Seo Yuhui, Eun Yuri, Chung Chohong, Phi Sora… Chà, cậu không hiểu tại sao các cô gái lại muốn đi cùng xe với cậu, nhưng tất cả đều nhìn cậu ấy với ánh mắt nghi ngờ.

 
Cũng phải thôi, trong xe yên tĩnh đến thế, đương nhiên họ sẽ nghe thấy cuộc trò chuyện giữa cậu và Jang Maldong.

 
“Jihu, đưa nó cho chị. Noona sẽ giữ nó ” - Seo Yuhui đưa tay ra.

 
Hơi sửng sốt, Seol Jihu vội giật tay lại:  "Không, em sẽ giữ nó."

 
"Gì cơ? Anh quên ông nội vừa nói gì rồi sao? ” - Phi Sora cằn nhằn.


“Này, vứt thứ đó đi. Nghe nó nguy hiểm vãi tè!" - Chohong cũng lên tiếng phàn nàn.

 
"Hừm!"

 
Eun Yuri trừng mắt nhìn cậu và thở gấp như muốn nói rằng, cô sẽ nổi giận nếu cậu không nghe lời.

 
Seol lắc đầu, cười thầm khi nhìn ánh mắt kinh khủng của Eun Yuri.

 
"Mọi người nhầm rồi…."

 
"Gì cơ?" - Chohong nhíu mày.

 
“Tôi sẽ không dùng nó đâu. Tôi sẽ đưa nó cho người khác ”.

 
“Vậy thì để tôi cầm. Nhanh lên nào".


 "Lát nữa  tôi sẽ tặng nó Hugo."
 
“… Chậc chậc, cứ như thể tôi tin vậy.”

 
Chohong càu nhàu và quay đi.

 
Seo Yuhui tiếp tục với lấy khối lập phương với vẻ mặt hoài nghi, nhưng cô ấy không thể giành được nó từ tay Seol Jihu. Dù cậu đã hứa không dùng nó, nhưng cô vẫn tỏ ra lo lắng. Ngay cả Baek Haeju cũng dán mắt vào cái túi của Seol Jihu.

 
Mãi cho đến khi đoàn xe dừng lại nghỉ ngơi và Seol Jihu ra nói chuyện với Hugo, thì mọi người mới thôi lườm cậu.

 
Hugo nói rằng anh sẽ tìm cách sử dụng nó trong tương lai, và luôn miệng cảm ơn Seol Jihu.

 
Thế rồi, đoàn xe lại khởi hành đến lãnh địa Công tước Delphinion.


*


Nhóm thám hiểm đã vượt qua biên giới mà không gặp trở ngại nào.

Có vẻ như các Ký sinh trùng đã dồn toàn bộ lực lượng để di  chuyển tới khu vực pháo đài Tigol.

 
Đó là một điều may mắn, vì mọi người đều nghĩ rằng họ có thể chạm trán với vài toán quân Ký sinh trùng đả trên đường đi.

 
Sau khi các đoàn xe vượt qua biên giới, họ nhanh chóng chạy vào lãnh thổ của Công tước Delphinion.

 
Phòng thí nghiệm vẫn bị chôn vùi dưới một cái hố khổng lồ, nhưng việc đi xuống không mấy khó khăn.
 

 Sau đó, Seol Jihu dẫn đầu nhóm thám hiểm vào bên trong phòng thí nghiệm.
 
"Chết tiệt, tôi chưa bao giờ nghĩ rằng có ngày mình lại quay về nơi đây." - Hugo khẽ càu nhàu. Anh đã trải qua những ngày tồi tệ trong phòng thí nghiệm.

 
Cả đội đi theo bản đồ mà Arbor Muto đã vẽ cho họ.

 
Cuối cùng, khi họ phát hiện ra căn phòng chứa đồ, Teresa lao về phía trước và bắt đầu nhặt những viên gạch vỡ lên, rồi gắn vào một số lỗ hổng nhất định trên tường.
 

Cạch.

Sau khi Teresa xếp xong những viên gạch, một tiếng động nhỏ vang lên và bức tường khẽ tách ra.

“Bất ngờ nha. Công chúa vẫn nhớ cách mở cánh cửa bí mật ư?"


“Hehe, em là người con gái tài sắc vẹn toàn mà" -  Teresa nháy mắt.
Thế rồi, cô khịt mũi.

“Em nói đùa thôi. Đó là những kỷ niệm ấn tượng đến nỗi không thể phai mờ. Anh biết không, em đã gặp ác mộng suốt một thời gian dài… ”
 
Teresa cười nhạt  và đẩy bức tường, thế là nó quay như một cánh cửa xoay.

 
Một cầu thang dài lộ ra, và đoàn thám hiểm bước tới một cánh cửa.

Nơi ẩn náu mà Seol và Teresa từng ẩn nấp, trông vẫn giống như năm xưa.

 
Ngay khi bước vào phòng, Eun Yuri chạy đến bàn thờ .

Sau khi xem xét vòng tròn ma thuật một lúc lâu, cô ấy niệm chú và gục xuống.

 
Có lẽ cô ấy đã tới thế giới Mộng Ảo để gặp Roselle và nhờ cô ấy hướng dẫn cách cải thiện vòng tròn ma thuật.

 
"Chà...  Tự nhiên em lại nhớ tới khoảnh khắc đáng xấu hổ đó."

Teresa thì thầm níu áp cậu, đôi má ửng hồng.

 
Seol Jihu cười cay đắng.
 

Đúng là xấu hổ thật. Ngày đó, cậu và Teresa đã chạy trốn trong hoàn cảnh vô cùng thê thảm: Teresa chỉ mặc một tấm áo giáp lưới, còn Seol chỉ khoác một mảnh giáp rách và mặc quần lót.
 
“Nếu hồi đó chúng ta bỏ cuộc và định cư ở đây... rồi biến nơi này thành tổ ấm của chúng ta... có khi chúng ta đã có ba đứa con ấy chứ".
 

 “Không, chúng ta đã chết đói từ đời nào rồi…”
 
"Với hai đứa con trai và một đứa con gái ~"

Teresa mặc kệ lời nói của Seol Jihu, nhưng cậu không ngăn cô ấy lại. Dù bề ngoài cô đang cười nói vui vẻ nhưng cậu nghe giọng cô đang run lên.
 

Chẳng bao lâu nữa, họ sẽ tiến vào lãnh thổ của kẻ thù. Cậu biết rằng Teresa đang cố gắng giảm bớt nỗi căng thẳng.
 

Ngay lúc đó, Eun Yuri bật dậy. Cô trèo lên bệ thờ và tập trung mana vào đầu ngón tay, sau đó vẽ thêm vài đường vào vòng tròn ma thuật ở trên đó.

Mọi người im lặng chờ đợi, trong khi cô đang tập trung cao độ cho nhiệm vụ của mình.

Một lúc lâu sau...
 
Khi vòng tròn ma thuật vượt qua ranh giới của bệ thờ và tràn xuống căn phòng, Eun Yuri từ từ đứng dậy.

"…Đã xong."

Cô thở ra một hơi dài trong khi lau những giọt mồ hôi trên trán.

“Mất khá nhiều thời gian mới phục hồi lại được kết nối giữa hai địa điểm. Em cũng đã tăng giới hạn cân nặng lên, và thay đổi phương pháp kích hoạt”.

Có nghĩa là, vòng tròn ma thuật giờ đây có thể dịch chuyển toàn bộ đội thám hiểm, và cũng không cần ai ở lại để duy trì vòng tròn ma thuật.

“Em đã loại bỏ giới hạn thời gian, nhưng điều đó cũng phá hủy cơ chế phục hồi. Vì vậy vòng tròn ma thuật này không thể sử dụng lại nữa. Dù sao thì chúng ta cũng chỉ cần dùng nó cho chuyến đột kích này thôi. Lát nữa em cũng phải sửa đổi vòng tròn ma thuật ở điểm đến. "

"Tốt lắm."
 

Seol Jihu bình tĩnh nói. Sau đó cậu ta kích hoạt Cửu Nhãn thấu Tương lai. Vòng tròn ma thuật tỏa ra ánh sáng màu vàng.

‘Cần chú ý à?'

 

Cậu vui mừng vì đây không phải là một cảnh báo nguy hiểm. Đương nhiên, màu sắc có thể thay đổi khi họ sang đến phía bên kia. Nhưng bất kể màu sắc là gì, họ cũng không thể lùi bước.

“Dù sao đi nữa, đây vẫn là một phép Dịch chuyển, phải không Eun Yuri. Trông em có vẻ mệt rồi, để ta khởi động ma thuật cho".
 
"Vâng, xin mời."

"Được rồi…" - Philip Muller đẩy kính lên và nhìn Seol Jihu - "Đi nào."

Seol Jihu gật đầu và tiến về phía trước.

Khi mọi người đã tụ tập đông đủ, Philip Muller đứng ở trung tâm của vòng tròn ma thuật và truyền mana của mình vào vòng tròn.

Khi mana nhanh chóng lan ra, vòng tròn ma thuật bắt đầu phát ra ánh sáng mờ ảo.

Chẳng bao lâu, trong khi ánh sáng rực rỡ nhuộm trắng tầm mắt của mọi người…
 

UỲNH!!
Vòng tròn ma thuật phát ra một tiếng nổ lớn.

Cùng lúc đó, một luồng sáng dữ dội bùng lên và nuốt chửng toàn bộ đội thám hiểm.

Căn phòng lập tức trở nên tối tăm như cũ.

Khi những âm thanh lắng xuống, không còn một ai đứng trên bệ thờ.

*


Khi Seol Jihu mở mắt ra, cậu đã được chào đón bởi một khung cảnh xa lạ.

Qua Lactea. 

Đó một khu rừng ở trung tâm Đế chế, cũng là điểm đến của vòng tròn ma thuật.
 

Nhưng cho dù Seol có tìm kỹ đến mấy, cậu cũng không thấy một sinh vật sống nào. Thứ duy nhất lọt vào tầm mắt cậu là những thân cây khô héo, rỗng ruột quắt queo hướng lên trời như những bàn tay méo mó.
 

Cảnh tượng xung quanh hoàn toàn xám xịt như thể cậu đang nhìn vào một thế giới chết chóc.

“Em sẽ bắt đầu sửa lại vòng tròn này ngay lập tức.”

Sau khi nhìn quanh khu vực, Eun Yuri bắt đầu cắm cúi tô vẽ vòng tròn ma thuật.

"Liệu sẽ mất bao lâu?"

“50… không, 40 phút thôi. Lần này sẽ nhanh hơn vì em đã quen hơn trước rồi" - Eun Yuri vừa tô vẽ vừa trả lời.

Seol Jihu gật đầu.

"Hừm. Thật kỳ quái. Tôi chẳng thấy gì cả." - Gà Nhép bay một vòng trên trời, rồi đáp xuống vai Seol Jihu và lẩm bẩm - "Khó có thể tin rằng đây là lãnh thổ của Ký sinh trùng ”.

"Không có tên nào ư?"
 

“Không. Khả năng cảm nhận cái ác của tôi đã phát triển hơn trước rất nhiều, thậm chí tôi có thể cảm nhận được những nguồn năng lượng tà ác ở dưới lòng đất. Nhưng không có gì xung quanh khu vực này cả. "

Điều này cũng có vẻ hợp lý, vì Ký sinh trùng đã triển khai quân đội tới vùng biên giới gần pháo đài Tigol.
 

Seol Jihu kích hoạt Cửu Nhãn để kiểm tra, và cậu nhíu mày.
 

‘Đỏ….’

Có nghĩa là yêu cầu rút lui ngay lập tức.

Thật vậy, toàn bộ khu vực chuyển sang màu đỏ thẫm như muốn hét lên cảnh báo cho Seol Jihu..

Cậu ôm đầu ngợi một lúc.

Philip Muller và Baek Haeju nói rằng, ngay thời điềm này, có lẽ Trùng hậu đã phát hiện ra sự xuất hiện của họ. Bởi vì toàn bộ lãnh thổ Đế chế đã bị biến thành địa bàn của Ký sinh trùng và thấm nhuần năng lượng tà ác của mụ.
 

Nếu họ đến đây lúc mụ đang ngủ, có lẽ mụ sẽ không phát hiện ra. Nhưng giờ mụ đang hoàn toàn tỉnh táo và khỏe mạnh.

"Vậy, tiếp theo chúng ta sẽ làm gì?"

"Chúng ta sẽ bám sát theo kế hoạch ban đầu." - Seol Jihu bình thản trả lời.


 Đội thám hiểm nhanh chóng chia thành hai nhóm.

Nhóm đầu tiên sẽ ở lại và bảo vệ nơi ẩn náu. Đây là cách duy nhất để họ trốn thoát khỏi nơi này. 


Mặc dù Gà Nhép nói rằng không có bất cứ thứ gì xung quanh đây, nhưng nó chỉ có thể phát hiện ra năng lượng tà ác trong bán kính vài km.

 
Nếu họ cùng nhau bỏ đi và vòng tròn ma thuật bị Ký sinh trùng phá hủy, mọi thứ sẽ trở nên vô ích


Nhóm thứ hai sẽ đảm nhận vai trò đi vào hầm mộ và lấy tấm bia.

Baek Haeju ước tính sẽ mất khoảng nửa ngày, hoặc khoảng sáu giờ, để đến đích. Tuy nhiên, đấy là trong trường hợp họ đi bộ. Đội thám hiểm đã có một cách giảm bớt thời gian dịch chuyển.

 
"Gà Nhép ơi."

“… Tôi không phải là gà.”

 
Gà Nhép trông có vẻ miễn cưỡng, nhưng nó không phàn nàn, vì tình hình hiện tại rất nghiêm trọng.

 
Nó kích hoạt năng lượng trong cơ thể, và một quầng sáng bùng liên. Linh Hồn Arcus đã bộc lộ cơ thể thật của nó.

 
Hóa thân thành một con phượng hoàng lớn, Gà Nhép nghển cổ và càu nhàu.

 
"Nhanh lên nào. Tôi có thể duy trì hình dạng này lâu hơn trước, nhưng cũng chỉ được một hoặc hai giờ thôi. ”

 
Flone bế Seol Jihu lên trong khi những người còn lại nhanh chóng nhảy lên lưng phượng hoàng.

 
“Oi, cái con nhỏ đeo mặt nạ này. Cô ngồi đằng trước đi. Cô biết đường mà, phải không? ”

 
Baek Haeju im lặng gật đầu.

 
“Tốt. Chỉ đường cho tôi. Mọi người, giữ chặt nhé. ”

 
Con phượng hoàng rướn người và tung cánh bay lên bầu trời. Flone cũng nhảy lên trong khi giữ chặt Seol Jihu.

 
Và như thế…

 
“Chúng tôi sẽ bảo vệ nơi này! Hãy mau trở về nhé! ”

“Cẩn thận đấy, Seol!!"

 
Những thành viên còn lại vẫy tay tạm biệt và chúc họ bình an.


Nhưng chẳng ai chúc những người này bình an cả.

---

Dịch và biên tập bởi các thành viên nhà MSN


Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
https://www.facebook.com/groups/802511883600547



Like Fanpage để ủng hộ nhóm: https://www.facebook.com/Moonsnovel


Yêu cầu các bên leech truyện giữ nguyên credit, link Fanpage và link nhóm.


MỤC LỤC



Chương 425



8 nhận xét:

Được tạo bởi Blogger.