Chiến ca Tà đế - Chương 32: Long Thánh Mẫu

 Ngay khi bắt đầu Giai đoạn 2 của phần Hướng dẫn, Kang Shin đã nhận được thông tin về "những kẻ địch cần chú ý" ở mỗi bản đồ. 

Tại thung lũng tuyết này, kẻ địch có cấp độ cao nhất là Tuyết Long cấp 290, tiếp theo là Tuyết Tinh Linh cấp 280. Nhưng Ivanka khẳng định rằng hai loài này chỉ sống trong những hang sâu và núi cao, và chúng cũng không quan tâm thế sự bên ngoài.

Vậy mà bây giờ, trước mắt cậu lại là một con Tuyết Long cụ kỵ, thậm chí cấp độ của nó là 999, cấp cao nhất trên cái thế giới này luôn!

Tình huống này không những nằm ngoài dự liệu của Kang Shin và đồng đội, mà có lẽ ngay cả những kẻ quản lý phần Hướng dẫn cũng không ngờ đến.

Cổ Tuyết Long từ từ cúi đầu nhìn xuống nhóm Kang Shin. Dù nó chưa hề bộc lộ bất kỳ thái độ thù địch nào, nhưng áp lực từ luồng mana khủng bố của nó cũng đủ khiến bầu không khí trở nên nghẹt thở. Kang Shin cảm thấy đầu váng mắt hoa đến nỗi chỉ muốn quỵ xuống ngay lập tức.

'Chết tiệt... Đây là sức mạnh của sinh vật max cấp sao?'

Thịch

Thịch

Có tiếng động nặng nề vang lên phía sau lưng, dường như ai đó đã gục xuống. Kang Shin muốn quay lại quan sát tình hình, nhưng cái cổ của cậu cứng đơ như đá.

Đột nhiên, một bóng người tiến lên trước mặt Kang Shin. Nhìn vào bóng lưng nhỏ bé, Kang Shin nhanh chóng nhận ra người đó là Ivanka. 

Cùng lúc ấy, một luồng hơi ấm từ Ivanka dần lan ra, bao bọc lấy mọi người. Cô ấy đang rút hết mana của mình ra để tạo thành một rào chắn, chống chọi với khí tức mãnh liệt của Cổ Tuyết Long và giảm bớt áp lực cho cả nhóm. 

Nhờ Ivanka, Kang Shin đã có thể hít được một hơi thật sâu để bình tĩnh lại. 

Ở trước mặt, Cổ Tuyết Long vẫn trầm ngâm nhìn họ. Đôi mắt sáng quắc và to lớn của nó hướng thẳng về phía Kang Shin.

"Ực" - Kang Shin nuốt một ngụm nước bọt.

Xem xét tình hình hiện tại, có vẻ như con rồng khổng lồ này không có ý định tấn công họ. Vậy nó đến đây làm gì? Tại sao nó lại tiếp cận họ? Và nó có cho phép cả nhóm rời đi không? Rất nhiều câu hỏi quay cuồng trong đầu Kang Shin.

Khi Kang Shin còn đang bối rối không biết nói gì...

Vút

Theo làn gió tuyết, một thân ảnh từ trên đầu Cổ Tuyết Long hạ xuống và đối mặt với cậu. 

Đó là một người phụ nữ cao ráo, thanh mảnh, làn da xanh hơi nhợt nhạt và mái tóc đen hơn cả màn đêm.

Quan trọng hơn, cô ta toát ra một khí chất cao quý và huyền ảo phi thường, kèm theo đó là khí tức mạnh mẽ hơn bội phần so với Cổ Tuyết Long. May thay, khí tức này không tạo ra áp lực đè nén bức người, mà lan tỏa trong không gian như thể ban phát sự sống cho vạn vật.

Nếu Cổ Tuyết Long là một sinh vật max cấp, thì đây chắc chắn là một thực thể thần thánh.

Để kiểm chứng, Kang Shin thử liếc mắt nhìn lên đầu cô ta. Và cậu nhanh chóng nhận được câu trả lời.

[Không xác nhận được danh tính - Cấp độ: Không thể đo được]

[Phẩm chất: Không thể đo được]

Kang Shin cay đắng tự cười mình. Bà cô này còn khủng hơn cả Cổ Tuyết Long, không, có khi còn khủng hơn cả những kẻ tạo nên Hệ thống này cũng nên.

Và bây giờ thì cậu còn tò mò hơn. Tại sao một thực thể tầm cỡ như vậy lại xuất hiện ở đây? 

Thế rồi, người phụ nữ từ từ lên tiếng.

[Thì ra ngươi chính là kẻ đã sử dụng Đồng hồ cát Thời Không].

Dù âm điệu của cô ta thánh thót và âm vang như thánh ca, nhưng Kang Shin cảm thấy không khác gì sét đánh bên tai. Thậm chí cậu cảm thấy trái tim mình như ngừng đập.

Tại sao cô ta lại biết đến Đồng hồ cát Thời Không?

Tại sao cô ta lại biết rằng cậu đã sử dụng nó?

Đó là chuyện đã xảy ra ở kiếp trước cơ mà?

Khuôn mặt Kang Shin trở nên trắng bệch.

[Nhìn thái độ ngươi như vậy, chắc là ta đoán đúng rồi] - Người phụ nữ tiếp tục lên tiếng - [Ngươi có mặt ở thế giới này, vậy nghĩa là ngươi đối đầu với Vạn Tuế Ma Thần?]

Lần này không còn là sét đánh bên tai nữa, Kang Shin cảm giác như sét vừa đánh thẳng vào đầu mình vậy.

Dù không còn nhiều ký ức, dù giấc mơ đã phai nhạt gần hết, nhưng Kang Shin vẫn nhớ rất rõ về kẻ thù của mình. Kẻ đã thống trị cả thiên hà suốt hàng vạn năm. Kẻ mà các vị Cổ Thần cũng phải kiêng dè. Kẻ đã nuốt chửng vô số nền văn minh và hàng tỷ tỷ sinh mệnh. Chính là Vạn Tuế Ma Thần, Chúa tể của sự Hủy diệt.

Làm sao cô ta lại biết rằng cậu đối đầu với Vạn Tuế Ma Thần cơ chứ?

Cố gắng thu thập từng hơi thở, Kang Shin gắng gượng lên tiếng:

"Xin hỏi... Tôn giả là ai? Tại sao ngài lại biết những chuyện này?"

Người phụ nữ lặng lẽ đưa mắt nhìn Kang Shin. Dù chỉ là một cái liếc mắt đơn giản, nhưng cậu cảm giác như toàn bộ quá khứ, hiện tại và tương lai của mình đã bị phơi bày trước mặt cô ta.

Vài giây chờ đợi mà căng thẳng như vài tiếng đồng hồ. Cuối cùng, người phụ nữ lên tiếng:

[Ta là Long Thánh Mẫu]

Lần này thì Duobella và Ivanka quỳ sụp xuống, vái lạy lia lịa.

Thấy vẻ mặt ngơ ngác của Kang Shin, cô ta ôn tồn giảng giải.

[Ở thế giới của ngươi, Long tộc không hiện thân nên ngươi không biết cũng phải. Ta là mẹ của tất cả những Cổ Long khởi nguyên, là tổ tiên của mọi con Rồng trong vũ trụ này].

'A...' - Kang Shin bất giác há hốc mồm - 'Thảo nào mà cô... à không, bà ta lại tỏa ra khí chất thần thánh cao cao tại thượng đến như vậy'.

Người phụ nữ vẫn ôn tồn nói tiếp: 

[Đồng hồ cát Thời không là món quà lưu niệm mà con trai yêu quý, Cổ Long Dialga đã tặng cho ta.]

'Bỏ mẹ rồi!' - Kang Shin như muốn bật khóc - 'Không lẽ bà ta đến đây trừng phạt mình vì tội ăn cắp bảo vật sao?'

Như đọc được suy nghĩ của cậu, Long Thánh Mẫu lắc đầu và thở dài:

[Đồng hồ cát Thời không là một bảo vật mạnh mẽ, nhưng nó chỉ là món đồ chơi đối với những thực thể cấp độ từ Bát thiên Thần cấp trở lên. Ví dụ như ta chẳng hạn.]

Thấy Kang Shin vẫn nghệt mặt ra, bà ta nhìn thẳng vào mắt cậu và nói chậm rãi:

[Có thể lúc ấy Vạn Thế Ma Thần sơ ý nên không phát hiện ra. Nhưng ngươi nghĩ rằng món đồ chơi đó sẽ lòe được hắn mãi mãi sao?]

Từ nãy đến giờ, Kang Shin đã bị sốc quá nhiều lần, nên bây giờ cậu không thể sốc hơn được nữa. Nhưng những lời này của Long Thánh Mẫu thực sự khiến cậu bàng hoàng. Những lời bà ta nói hoàn toàn có lý. Chắc chắn Vạn Tuế Ma Thần sẽ sớm phát hiện ra hành tung của cậu, và khi hắn ra tay, chắc chắn cậu không thể tránh khỏi cái kết thảm khốc.

"Lẽ nào..." - Kang Shin thở dài - "Lẽ nào không có cách gì thay đổi được vận mệnh sao? Lẽ nào tôi và cả thế giới này không có tia hy vọng nào sao?"

Long Thánh Mẫu trầm ngâm không nói gì. Bà quay đầu nhìn một lượt cả nhóm Kang Shin, rồi dừng lại ở khoảng không trước mặt cậu. Đôi mắt Long Thánh Mẫu bỗng lóe lên một tia hiếu kỳ. Rồi bà ta khẽ vung tay.

Chỉ trong chớp mắt, cảnh vật xung quanh thay đổi. Bà ta đã đưa cả nhóm Kang Shin, và cả Cổ Tuyết Long, về lãnh địa của Kang Shin. Rõ ràng mọi quy luật của Hệ thống và của những vị thần ở Eden, đều không có tác dụng gì với người phụ nữ này.

Long Thánh Mẫu nhìn quanh, rồi nhìn Cây Thế giới đang mọc giữa lãnh địa của Kang Shin. Dù vẫn là một cây non, nhưng nó đang phát triển mạnh mẽ và vươn mình đầy sức sống.

[Đây là Tiểu Thế giới của ngươi ư?]

Kang Shin gật đầu.

Bà ta mỉm cười, rồi đưa hai bàn tay lên miệng và thổi nhẹ. Một luồng mana lấp lánh từ miệng Long Thánh Mẫu tuôn ra và bay đi khắp nơi.

[Long Khí của ta đã lan tỏa trong Tiểu Thế giới này. Vạn Tuế Ma Thần sẽ bị nhầm lẫn rằng nơi này là lãnh địa Long tộc, nhờ đó ngươi có thể che giấu thân phận lâu hơn] - Long Thánh Mẫu nói với Kang Shin - [Trong lúc đó, hãy mau chóng mạnh mẽ lên].

"Tại sao..." - Kang Shin ngạc nhiên nhìn Long Thánh Mẫu - "Tại sao Tôn giả lại giúp tôi?"

[Ngươi có thể sử dụng Đồng hồ cát Thời Không, nghĩa là tạo tác đó chọn ngươi làm chủ nhân. Ta không muốn món đồ do con ta tạo ra lại bị lãng phí vô ích].

Long Thánh Mẫu quay lưng bước về phía Cổ Tuyết Long. Sau cái nhún chân nhẹ nhàng, thân hình bà ta bay lên cao và đáp xuống đầu con rồng khổng lồ.

[Hơn nữa... Ta cũng không ưa gì tên Ma Thần đó].

Nói đến đây, Long Thánh Mẫu ra hiệu cho Cổ Tuyết Long. Thân hình khổng lồ màu trắng của con rồng nhổm dậy, rồi bay vút lên trời cao.

Rắc Rắc

Xoẹt Xoẹt

Đầu của Cổ Tuyết Long va chạm vào một kết giới, có lẽ là biên giới của không gian thứ nguyên này. Nhưng nó bình thản băng qua hàng rào kết giới và bay tiếp như thể không có chuyện gì xảy ra.  

Ngồi phịch xuống thảm cỏ, Kang Shin thở phào. Thân thể cậu đã mỏi rã rời sau trận chiến với Chúa tể Người tuyết, và thần kinh cậu cũng căng như dây đàn sau màn đối thoại ban nãy. Cuộc gặp gỡ này quá sức phi thường và kỳ dị, vượt qua mọi tưởng tượng của cậu.

Quay đầu nhìn quanh, Kang Shin thấy các đồng đội của mình cũng nằm vật ra. Đặc biệt là Ivanka, mặt cô tái xanh và miệng cô liên tục ngáp ngáp như một con cá mắc cạn. 

Dù sao đi nữa, thành quả của ngày hôm nay vẫn thật tuyệt vời. Họ đã chiến thắng trong trận chiến cam go với đám Người tuyết, cùng nhau thăng cấp, và thậm chí còn nhận được món quà bất ngờ từ Long Thánh mẫu. 

Hai mắt cậu từ từ mờ dần, và Kang Shin chìm vào giấc ngủ.

*

Cùng lúc ấy, tại Thung lũng tuyết.

Cổ Tuyết Long vươn cổ và thở ra một hơi. Hàn khí ồ ạt tuôn ra khỏi miệng nó như một trận bão tuyết dữ dội, làm trắng xóa cả một góc trời. Chỉ trong phút chốc, một lớp tuyết dày hàng mét đã phủ khắp nơi. Dấu tích của trận chiến khốc liệt, những vũng máu và xác chết của hàng trăm người tuyết, nhanh chóng bị vùi lấp.

[Tại sao con phải làm thế?] - Long Thánh mẫu ngạc nhiên hỏi.

"Gần đây chướng khí lây lan nhanh lắm. Nhiều xác chết thế này, nếu không dọn dẹp thì dễ sinh ra đám zombie. Con không thích rác rưởi xuất hiện gần chỗ ở của mình".

Long Thánh mẫu thở dài: [Thế giới này, định mệnh của nó là sẽ tàn lụi. Con cố giữ cũng vô ích thôi. Tôt nhất là đi tới một hành tinh khác].

"Nhìn đứa trẻ đó nỗ lực đến vậy, con không muốn làm thế." - Cổ Tuyết Long mỉm cười - Cùng lắm thì con sẽ yên nghỉ cùng với ngôi nhà của mình".

[Đứa trẻ? Con cũng quan tâm đến cậu ta sao?]

"Ồ không, con muốn nói đến cô bé Cáo cơ."

Một đoạn ký ức hiện về trong tâm trí Cổ Tuyết Long. Nhiều năm trước, nó vô tình nhìn thấy một cô gái Hỏa hồ nhỏ bé đang chiến đấu với đàn Người tuyết. Dù thương tích đầy mình, cô vẫn liều mình cầm chân kẻ thù để mọi người bỏ chạy. Thương tình, Cổ Tuyết Long đã ra tay xử lý đám người tuyết, cứu sống cô bé đó.

(note: Xem lại chương 15, đoạn hồi ức của Ivanka).

" Lần này cũng vậy, nó lại đứng ra che chắn cho đồng đội. Đúng là một đứa trẻ ngoan" - Cổ Tuyết Long gật gù.

Thấy vậy, Long Thánh Mẫu trầm ngâm hồi lâu. 

[Ta nhớ rồi. Chỉ là một sinh vật thấp kém mà dám chắn đường con, cũng gan dạ đấy].

Rồi bà ta lấy ra một chiếc lông vũ màu đỏ chói. Chiếc lông tỏa ra ánh sáng lóng lánh đến chói mắt.

"Mẹ, đây là..." - Cổ Tuyết Long ngạc nhiên kêu lên.

[Trẻ ngoan thì sẽ được quà] - Long Thánh Mẫu xòe tay ra và thổi nhẹ. Như được chỉ đường, chiếc lông bay vút lên trời cao và nhanh chóng biến mất.

"Đó... đó không phải là lông của Phượng Hoàng Khởi Nguyên sao?"

[Ừm. Là nó đó. Hồi xưa khi đánh nhau, ta tranh thủ vặt của bà ta vài sợi.]

"Nhưng... nhưng mà..." - Cổ Tuyết Long hoảng hốt - "Mảnh thần tính ấy là của một vị thần cấp Cửu Thiên, đứa trẻ đó làm sao dung nạp nổi? Nó sẽ chết mất!"

[Ta nói rồi, định mệnh của thế giới này là sự hủy diệt. Nếu không dung nạp được, thì sớm muộn nó cũng chết mà thôi] 

Nói đến đây, Long Thánh Mẫu nhìn lên trời cao và thở dài. 


Mục lục 

Chương 32

Chương 31

Chương 30

Chương 29

Chương 28

Chương 27

Chương 26

Chương 25

Chương 24

Chương 23 - Phần 2

Chương 23 - Phần 1

Chương 22

Chương 21

Chương 20

Chương 19

Chương 18

Chương 17

Chương 16

 Chương 15

 Chương 14

 Chương 13

Chương 12

Chương 11

Chương 10

Chương 9

Chương 8

Chương 7

Chương 6

Chương 5

Chương 4

Chương 3

Chương 2

Chương 1

Chương 0


5 nhận xét:

Được tạo bởi Blogger.