Chiến ca Tà đế - Chương 22: Ném đá diệt Người tuyết

 Ivanka lặng lẽ nhìn Kang Shin và Duobella trò chuyện rôm rả, rồi lại cúi xuống nhìn cây trượng trên tay.

Đó là một cây trượng phép quý giá, được tinh luyện từ xương sống của Thổ Cự đà. Họ đã tìm thấy món đồ này bên cạnh cái xác của một Pháp sư Người thằn lằn, dưới đống đá đổ nát. Dưới sức ép của vụ nổ, cây trượng hơi trầy xước nhưng cơ bản vẫn có thể sử dụng được.


[Trượng Xích Cốt Quý Giá]

Chú thích: Cây quyền trượng của Pháp sư Người Thằn lằn. Được tinh luyện từ xương và máu của Thổ Cự đà sống ở đầm lầy Loren.

Phân loại: Trượng phép

Phẩm chất: Đồ quý (C) 

Cấp độ yêu cầu: 40

Sát thương: 30~40 

Thuộc tính thần tốc: Tăng 25% tốc độ hồi phục năng lượng sau mỗi đòn tấn công. 

Thuộc tính khát máu: Hồi 10% thể lực khi tiêu diệt kẻ thù.


Đối với một pháp sư chuyên về tấn công như Ivanka, cây quyền trượng này là một vật phẩm tuyệt vời. Không chỉ sở hữu những thuộc tính chất lượng, vũ khí này còn tăng mạnh sát thương của những đòn tấn công phép thuật. 

So với cây trượng này, chiếc đũa phép mà cô dùng ở kiếp trước chỉ như một món đồ chơi. Đó là chuyện đương nhiên, vì chiếc đũa phép ấy chỉ là một món đồ tốt, một vũ khí phẩm chất D. 

'Hồi đó, khắp cả làng Hỏa hồ cũng chỉ có 6 món đồ phẩm chất D và một món phẩm chất B...' -  Ivanka bần thần hồi tưởng lại ký ức.

Món đồ quý giá là thế, nhưng ngay khi tìm được, Kang Shin chỉ bình thản đưa nó cho cô. Không một lời hạch sách. Không một chút ngần ngại. Điều đó khiến Ivanka vô cùng cảm kích.

'Nếu tộc trưởng quý trọng cô Duobella như vậy, sao ngài không đưa món đồ này cho cô ấy...? Sao lại đưa cho em làm gì?'

Ivanka đưa tay vuốt ve những họa tiết được khắc trên cây trượng và lẩm bẩm tự nói một mình. 

Thật ra, Kang Shin hoàn toàn không nghĩ sâu xa đến vậy. Theo quan điểm của cậu, Ivanka là pháp sư tấn công chủ lực của cả nhóm, và cây trượng này hoàn toàn phù hợp với cô. Sức tấn công của Ivanka tăng lên có nghĩa là cả nhóm có thêm cơ hội sống sót và chiến thắng. Nhiệm vụ của Duobella không phải là tấn công, nên cậu sẽ tìm cho cô ấy một cây trượng khác phù hợp hơn.

Nhưng Ivanka lại nghĩ theo một hướng hoàn toàn khác. Ở Eden, thông thường các vị tướng và thủ lĩnh sẽ chia chiến lợi phẩm cho thuộc hạ theo cảm xúc cá nhân, càng thân cận càng được thưởng lớn.  Thế nên bây giờ, cô cảm thấy vô cùng bối rối.

Nghĩ ngợi một lúc mà không có kết quả, Ivanka thở dài. Cô cầm cây trượng định đi đến một góc xa xa để thử phép.

Đúng lúc đó, có tiếng gọi vang lên từ phía sau lưng.

"Cô Ivanka! Cô lại đây một chút được không?"

Ngoảnh lại, Ivanka thấy Kang Shin đang đứng đó vẫy tay gọi mình, còn Duobella đã biến đâu mất. Dù không rõ Kang Shin gọi mình có việc gì, nhưng Ivanka vẫn hồ hởi chạy tới. Cảm xúc buồn chán và tự ti ban nãy đã biến đâu mất, miệng cô vô thức cong lên thành một nụ cười và hàng lông mày giãn ra. 

Thực tế, đây là cảm xúc bình thường của một cô gái trẻ đang yêu, nhưng Ivanka không biết và cũng không quan tâm đến điều đó. Chỉ cần có cơ hội được nói chuyện với Kang Shin là cô thấy vui rồi.

"Tộc trưởng gọi em ư? Có chuyện gì thế ạ?"

Ivanka chạy tới trươc mặt Kang Shin, vừa hỏi vừa thở dốc. Là một pháp sư, lại thuộc tộc Hỏa hồ nên thể lực của cô khá thấp, chỉ mới chạy vài chục mét là mặt đã đỏ bừng và tim đập thình thịch. Cô khẽ đặt bàn tay mảnh mai lên ngực, khẽ vỗ vỗ vài cái để xoa dịu trái tim mình.

Cảnh tượng ấy, vô tình khiến Ivanka trông dễ thương hơn bao giờ hết. Nếu nơi đây không phải là dị giới, và nếu Ivanka khoác lên người bộ đồng phục học sinh, có lẽ cô ấy không khác gì một nữ sinh cấp 3 trẻ trung xinh xắn.

Kang Shin cúi xuống nhìn Ivanka, câm nín không nói được tiếng nào. Mái tóc màu hung của cô khẽ tung bay, đôi mắt to tròn long lanh, hai má phúng phính đỏ bừng, và khuôn ngực phập phồng dưới lớp lông mềm mại màu vàng nhạt. Bỗng nhiên, cậu muốn cọ má vào lớp lông mềm mịn ấy. 

'Chắc là êm lắm...'

 Nghĩ đến đó, Kang Shin vội lắc đầu để xua đi những suy nghĩ kỳ quặc trong đầu mình. Cậu cố gắng định thần lại và lẩm bẩm: 'Bình tĩnh nào, thằng hâm này. Người ta có 3 đứa con rồi, con người ta cao bằng mày rồi đấy...'

Ivanka vẫn đứng đó chờ đợi với khuôn mặt ngây thơ ngơ ngác. Sợ bản thân lỡ nói điều gì không phải, Kang Shin vội hắng giọng và hỏi thẳng vào chủ đề chính.

"Cô Ivanka, hồi còn ở làng Hỏa hồ, cô đạt tới Lv bao nhiêu rồi?"

"Hmm... Ý tộc trưởng muốn hỏi về Lv tối đa ở kiếp trước? Lúc đó em đạt Lv 48, còn..." - Ivanka nhăn trán -  "...mấy đứa kia chừng Lv 40".

Ivanka ngượng ngùng, cô cố gắng không dùng từ 'con trai em'. Tuy nhiên, thật may mắn là Kang Shin dường như không quan tâm đến chuyện đó.

Thực tế, tâm trí cậu đang tập trung vào một vấn đề khác.

"Nếu vậy, bây giờ sức chiến đấu của cô và họ đã tương đương với lúc đó rồi, đúng không?"

Ivanka gật đầu. Các con của cô chưa được thức tỉnh và Lv kém hơn hồi đó, nhưng bù lại, Kang Shin cũng tặng cho họ khá nhiều vật phẩm hữu dụng từ kho tàng của Chúa tể Người thằn lằn. Riêng Ivanka, Lv hiện tại của cô đã lên tới 54, cao hơn nhiều so với ngày xưa. Chưa kể, cô mới nhận được cây trượng Xích Cốt kia nữa.

Nếu tính cả Kang Shin, Duobella và Effie, thì chiến lực của cả nhóm bây giờ mạnh hơn mọi tổ đội mà cô từng tham gia.

Kang Shin đã làm được điều đó chỉ trong 8 ngày ngắn ngủi. Chỉ 8 ngày, cô đã lên tới cấp độ tương đương với mười năm chiến đấu gian khổ trước kia. Và cả vụ nổ khủng khiếp đã hủy diệt cả tộc Người Thằn lằn ở đầm lầy Loren nữa, nó nằm ngoài sức tưởng tượng và sự hiểu biết của cô. Điều đó khiến Ivanka càng thêm ngưỡng mộ Kang Shin hơn.

Ngày hôm nay, họ đã chinh phục hoàn toàn bãi săn ở đầm lầy Loren. Tiếp theo, tộc trưởng của cô sẽ nhắm tới mục tiêu nào? Anh ta sẽ sử dụng cách thức thần bí nào khác để giành chiến thắng? Trái tim Ivanka đập thình thịch vì hồi hộp.

Như để trả lời cho Ivanka, Kang Shin lên tiếng:

"Thế ngày trước, dân làng cô có săn Người Tuyết bao giờ không?"

"Người tuyết?" - Ivanka tròn mắt - "Tộc trưởng định săn Người Tuyết ư?"

Khi Kang Shin khẽ gật đầu, nét mặt của Ivanka chùng xuống. Đối tượng mà Kang Shin nhắc tới là một cái tên quen thuộc, nhưng cũng là kẻ thù mà cô luôn e ngại.

"Không, chúng tôi chưa đi săn Người Tuyết bao giờ cả." - Ivanka thở dài.

Thật vậy, suốt nhiều năm sống ở Seviad, Ivanka và dân làng chưa bao giờ dám đi săn Người Tuyết.  Chỉ thi thoảng, họ bắt được những Người Tuyết lạc bầy hoặc những Người Tuyết bị bầy đàn xua đuổi.

Sức mạnh riêng lẻ của mỗi Người Tuyết không quá cao, nhưng chúng sống theo bầy đàn rất đông đúc và đoàn kết. Hơn nữa, cách thức chiến đấu của Người Tuyết cũng giúp chúng nhận được lợi thế khi đối đầu với các pháp sư Hỏa hồ. 

Lần đụng độ khốc liệt nhất đã xảy ra từ rất lâu, khi làng Hỏa Hồ mới thành lập. Thời điểm đó, các thợ săn Hỏa hồ vô tình lọt vào ổ phục kích của đám Người Tuyết và thất bại thê thảm. Đại Trưởng lão, Tam Trưởng lão cùng hàng chục thanh niên khác đã gục chết dưới những tảng băng, trong khi Ivanka cũng bị thương nặng và sảy thai. Nếu không nhờ cơn gió bí ẩn xuất hiện, có lẽ Ivanka không thể sống đến bây giờ.

Nhớ lại những chuyện đau lòng đó, đôi lông mày Ivanka nhíu lại. Cô khẽ phẩy tay, luân chuyển "Nguyên Hỏa Chân Khí" trong cơ thể mình. Một quả cầu lửa vụt bốc cháy trong lòng bàn tay cô.

Ivanka cay đắng lên tiếng:

"Ngài biết đấy, điểm yếu của tộc Hỏa hồ là thể lực quá yếu đuối. Nếu chiến đấu giáp lá cà với đám Người Tuyết, chúng em sẽ nhanh chóng bị hạ gục..."

Kang Shin gật đầu và chăm chú lắng nghe.

"Thường thì chúng em sẽ dùng hỏa cầu để kéo giãn cự ly và tấn công đối phương từ xa" - Cô mím môi rồi vung tay, phóng hỏa cầu về phía trước.

Phừng!

Quả cầu lửa lao đi trong không khí. Tuy nhiên, không lâu sau, nó hết đà và rơi xuống đất, rồi bùng nổ thành một quầng lửa nho nhỏ.

"Khổ nỗi" - Ivanka nhếch mép cười cay đắng - "Ngay cả khi chiến đấu ở cự ly xa, chúng em cũng thua lũ Người tuyết đó".

Cự ly tấn công của Hỏa cầu chỉ được chừng 15 đến 20 mét. Trong khi đó, Người Tuyết có thể ném những khối băng để tấn công họ từ khoảng cách vài chục mét. 

Điều đó có nghĩa là, trước khi các pháp sư Hỏa hồ kịp đe dọa tới lũ Người Tuyết, thì họ đã bị nghiền nát bởi những trận mưa băng của chúng rồi.

Ivanka không nói thêm gì nữa. Cô lặng lẽ quay sang nhìn Kang Shin và chờ đợi. Chắc chắn phải có lý do gì đó thì cậu mới nhắc đến lũ Người Tuyết.

Đáp lại ánh mắt kỳ vọng của cô, Kang Shin tiến lại gần bếp lửa đã tàn. Cậu xòe tay và lấy ra một cục đá lớn bằng quả bóng rổ. Đó là cục đá mà hôm trước, Ivanka dùng để nướng thịt.

Cục đá này nặng hàng chục kg, nhưng giờ đây đối với Kang Shin, nó chỉ như một viên sỏi lớn. Cậu cầm nó lên và tung hứng trong lòng bàn tay.

"Nếu như chúng ta dùng những viên đá này thì sao?"

Vừa nói, Kang Shin vừa và vặn mình. Cánh tay cậu kéo về phía sau, những đường gân hằn lên, và từng thớ cơ căng phồng. Thế rồi, cậu xoay người, vung cánh tay như một cầu thủ ném bóng chày. Chỉ khác là, "quả bóng" này to và nặng hơn rất nhiều.

Vút!

Cục đá lao vun vút trong không trung, hướng đến cánh Cổng nối tới Seviad. Hiện tại, Cổng không mở, nên bề mặt của nó là một màn chắn lạnh lẽo màu trắng đục.

THÌNH!

Cục đá bị nung trong lửa khá lên nên nó rất giòn. Va chạm vào cánh Cổng, nó vỡ tan ra thành trăm mảnh và bắn tung tóe ra xung quanh.

Kang Shin phủi tay và quay sang Ivanka:

"Nếu không thể ném Hỏa cầu, chúng ta sẽ dùng những viên đá nung nóng. Như thế có được không?'

"Nhưng...." -  Ivanka bối rối - "Chúng em làm sao đủ sức để ném đá xa như vậy?"

"Tất nhiên người ném không phải là cô hay ba anh chàng kia" - Kang Shin bật cười - "Tôi và Effie sẽ nhận nhiệm vụ đó".

"Nhưng... Nhưng hai người đâu có manashield! Hai người sẽ bị bỏng mất!"

"Chà, không có manashield thì chúng ta dùng giáp để bảo vệ" - Kang Shin khịt mũi - "Tôi đã hỏi cô Duobella rồi, cô ấy có thể tạo ra những chiếc găng kháng lửa. Cô ấy đang kiểm tra lại các chiến lợi phẩm để tìm nguyên liệu rồi."

"... A ...."

Ivanka há hốc mồm. 

Cô ấy cứ đứng đó, miệng ngậm vào rồi lại mở ra  một lúc lâu.


Mục lục

Chương 23 - Phần 2

Chương 23 - Phần 1

Chương 22

Chương 21

Chương 20

Chương 19

Chương 18

Chương 17

Chương 16

 Chương 15

 Chương 14

 Chương 13

Chương 12

Chương 11

Chương 10

Chương 9

Chương 8

Chương 7

Chương 6

Chương 5

Chương 4

Chương 3

Chương 2

Chương 1

Chương 0

7 nhận xét:

Được tạo bởi Blogger.