Chiến ca Tà đế - Chương 11: Cáo Mẹ Vĩ Đại
Bảy cánh cổng thông tới bảy vùng đất, mỗi nơi có địa hình khác nhau, kẻ địch khác nhau, tài nguyên cũng khác nhau nốt.
Theo thông báo từ Hệ thống, sau khi mở cổng xong, cậu phải dùng điểm cống hiến để duy trì tình trạng của cổng. Cụ thể, cứ mỗi phút một cánh cổng sẽ tiêu tốn 2 điểm cống hiến. Một giờ đồng hồ là tiêu tốn 120 điểm.
Cậu có thể đóng cổng bất kỳ lúc nào. Nhưng sau khi một cánh cổng đóng vào, cậu sẽ phải chờ 7 ngày mới có thể mở lại cổng đó.
Kẻ địch và trong Cổng cũng rất đa dạng. Đáng ngại nhất có lẽ là Tuyết Long và Tuyết Tinh linh ở Thung lũng Seviad, hoặc Ma Cà rồng ở hang Dơi Quỷ, hay Thổ Long ở Hồ Areus. Cấp độ của những đối thủ này đều trên mức 200, thậm chí Tuyết Long gần đạt cấp 300! Rõ ràng, những tân thủ như Kang Shin không phải là đối thủ của chúng.
Bên cạnh đó, cũng có khá nhiều quái vật vừa tầm với Kang Shin, ví dụ như đám Golbin trong hang, hoặc lũ côn trùng ở rừng già Orina. Cấp độ của chúng không quá cao và chỉ số cũng ở mức vừa phải.
Tài nguyên ở mỗi vùng cũng là điểm cần quan tâm. Theo phán đoán của Kang Shin, đá khoáng, sắt và gỗ là những thứ cần thiết để xây dựng thành trì. Ma thạch và đá quý có lẽ là nguyên liệu chế tạo công cụ ma thuật. Tuy nhiên trong hoàn cảnh hiện tại, Kang Shin cần hai thứ quan trọng nhất, đó là thức ăn và nước uống.
Với lực lượng hiện tại, cậu nên tiến vào cổng nào? Kang Shin nhíu mày, cậu xem xét kỹ lưỡng thông tin về các cánh cổng.
Vì đang cần tìm thức ăn và nước uống, nên Kang Shin dự định sẽ tiến vào Hồ Aerus, rừng già Orina hoặc Bình nguyên Sacamp. Những nơi này nghe có vẻ phù hợp với nhu cầu hiện tại.
Tuy nhiên, Hồ Aerus có một đối thủ cực mạnh là Thổ Long cấp 243. Ngay cả Thằn Lằn Buồm cấp 96 cũng quá mạnh so với đội hình hiện tại của cậu. Lỡ xui xẻo gặp một con là cả nhóm Kang Shin sẽ toi đời trong chớp mắt.
Bình nguyên Sacamp thì không có kẻ thù nào quá mạnh. Boss vùng đó là Sơn Long cấp 90, nhưng chỉ số tấn công và nhanh nhẹn của nó còn thấp hơn cả Kang Shin, còn chỉ số phòng ngự và kháng phép thì cao ngất ngưởng. Sinh vật đó có vẻ chuyên về phòng ngự , và trong mắt Kang Shin, nó giống một cục sắt không hơn không kém.
Những quái thú còn lại đều sàn sàn cấp 15 đến 20. Khổ nỗi, nghe tên cũng biết bọn chúng đi săn theo bầy đàn: Quái Sư Chúa chắc hẳn sẽ chỉ huy một đàn Quái Sư, Sa Lang Chúa thì đương nhiên sẽ làm chủ bầy sói, còn Linh Cẩu Chúa kiểu gì cũng đi săn cùng hàng chục con linh cẩu. Hiện tại, hầu hết đồng đội của cậu chưa thể tự chủ hành động, điều khiển họ chiến đấu với kẻ thù số lượng lớn là một lựa chọn không hề khôn ngoan.
Rừng già Orina cũng không có quái vật nào quá mạnh, đều là những địch thủ vừa tầm. Tuy nhiên, rừng rậm lại là một kiểu chiến trường đặc biệt, không có chỗ cho những tay lính mới như Kang Shin. Không phải vô cớ mà người ta thường nói đến câu "rừng thiêng nước độc". Cậu thực sự bất an nếu phải dẫn đồng đội của mình đi kiếm ăn ở nơi ấy.
Càng nghĩ, Kang Shin càng bối rối và đau đầu. Thông tin từ Hệ thống vô cùng ít ỏi, ký ức từ giấc mơ cũng không giúp được gì trong tình huống này.
Trong lúc đó, cơn khát bắt đầu hành hạ cậu, và bụng cậu cũng dần dần trở nên cồn cào.
'Không ổn rồi... Làm sao bây giờ?'
Khi Kang Shin đang ngồi vò đầu bứt tóc, cậu bỗng thấy có gì đó đặt lên vai mình. Quay lại, cậu thấy Duobella đứng đó, nét mặt nhu mì vừa lo lắng, vừa đăm chiêu. Cô ấy đã hồi phục xong thể lực và đang quan sát tình trạng của cậu.
'Phải rồi ha... Tại sao mình không hỏi cô ấy nhỉ?'
Duobella là một anh hùng và là một người dân bản địa ở thế giới này. Chắc chắn cô ấy có thể cung cấp cho cậu thêm thông tin về bảy vùng đất kia. Hoặc ít nhất, cô ấy có thể bàn bạc và đưa ra lời khuyên gì đó, dựa trên kinh nghiệm chiến đấu ngày trước. Bỏ qua một đồng minh như cô ấy, thật là phí phạm!
Kang Shin đứng dậy và quay lại phía Duobella. Không biết ý định của cậu, Duobella đứng im lìm chờ đợi.
Dù đã thức tỉnh đến mức 5, nhưng biểu cảm và hành động của cô ấy vẫn còn khô cứng. Trên khuôn mặt xinh xắn, cái miệng cô ấy hơi hé, mắt mở to và hàng lông mày thẳng đuột. Giống như một con búp bê chờ chủ lấy ra làm đồ chơi. Chỉ có ánh sáng le lói trong đáy mắt, cho thấy cô ấy đã có chút cảm xúc.
'Hmm... Trước hết... có lẽ mình nên thức tỉnh cho cô ấy thêm chút nữa.'
Kang Shin gọi bảng trạng thái của mình lên để kiểm tra tình hình.
[Thông tin Ký Chủ]
I - Tổng quan:
Tên: Kang Shin
Ngày triệu hồi: 6/11/2018
Loại Hoa văn: Đồng
Chức nghiệp: Chiến binh / Hệ: Vận Năng
Liên kết: Không xác định
Điểm cống hiến còn lại: 20.880
II - Chỉ số:
Cấp độ: 12 / Thức tỉnh: 1
Thể lực: 42 / Sức mạnh: 42 (+25~45) / Mana: 42 / Nhanh nhẹn: 36 / Phòng thủ: 39 (+40)/ Kháng phép: 22
III - Kỹ năng:
- Kỹ năng nghề nghiệp (1/5)
Kiên cố (Cấp thấp) - Giảm 20% sát thương vật lý
- Bí kỹ: Không (0/5)
- Thần kỹ (1/5)
Miễn nhiễm hiệu ứng bất lợi khi chiến đấu trong lãnh địa Cây Thế giới.
IV - Hành trang
- Giày đồng (+5 phòng thủ)
- Mũ đồng (+5 phòng thủ)
- Găng tay đồng (+5 phòng thủ)
- Khiên Thiết phiến Huyền thoại (+25 phòng thủ)
- Chùy Huyền Thiết Quý Giá (+25~45 Sát thương, Tăng 10% Sát thương Kỹ năng)
- Tinh hoa của tộc Golbin
V - Danh hiệu:
- Kẻ thách thức giới hạn
Sau khi vượt qua Thử thách nâng cao của Giai đoạn 1, Kang Shin nhận được tổng cộng 20.880 điểm cống hiến. Đó là một con số khá lớn, thậm chí còn nhiều hơn "vốn liếng" ban đầu của cậu. Với số điểm này, cậu có thể bổ sung thêm một vài anh hùng vào đội hình của mình, nhưng Kang Shin quyết định sẽ thức tỉnh thêm cho Duobella.
'Kỹ năng của cô ấy rất quan trọng trong chiến đấu. Hơn nữa... thức tỉnh thêm thì chắc là cô ấy sẽ nói chuyện lưu loát hơn.'
Dù giọng nói của Duobella rất ấm áp và dịu dàng, nhưng cô ấy cứ lắp bắp làm Kang Shin thực sự mệt mỏi. Cậu muốn trò chuyện và hỏi han cô ấy nhiều thứ, không thể tốn thời gian ngồi nghe cô ấy lắp bắp mãi được.
Bên cạnh đó, cậu và Duobella chắc chắn có mối quan hệ thân thuộc ở kiếp trước, Kang Shin không muốn cô ấy tiếp tục làm một con búp bê biết nói như thế này.
Thế là, Kang Shin quyết định đầu tư gần một nửa số điểm kiếm được cho Duobella.
Ding!
[Thức tỉnh lần thứ sáu, cần 3200 điểm cống hiến. Bạn có đồng ý không?]
Ding!
[Bạn đã thức tỉnh cho Duobella. Các chỉ số của Anh hùng Duobella đã tăng 2 điểm.]
Ding!
[Thức tỉnh lần thứ bảy, cần 6400 điểm cống hiến. Bạn có đồng ý không?]
Ding!
[Bạn đã thức tỉnh cho Duobella. Các chỉ số của Anh hùng Duobella đã tăng 2 điểm.]
'Tuyệt lắm' - Kang Shin khẽ nắm tay lại - 'Còn các kỹ năng thì sao nhỉ, có biến chuyển gì không?'
Ngay lúc cậu nghĩ đến đó, tiếng chuông của Hệ thống lại vang lên.
Ding!
Đúng như dự đoán của Kang Shin. Các kỹ năng của Duobella cũng tăng trưởng theo quá trình thức tỉnh. Không những bí kỹ "Dây xích linh hồn" được thăng cấp mà cô ấy còn mở khóa được một kỹ năng nghề nghiệp mới.
[Bí kỹ "Dây xích linh hồn" của Duobella đã phát triển từ (Sơ cấp) thành (Trung cấp)]
[Mở khóa Kỹ năng mới! Duobella đã được mở khóa Kỹ năng nghề nghiệp "Dâng hiến sức mạnh"]
Kang Shin sung sướng giơ tay lên ăn mừng. Tuy nhiên, ngay lúc đó-
Diiingggggggggg!
Diiingggggggggg!
Diiingggggggggg!
Âm báo của Hệ thống vang lên dữ dội và chói tai chưa từng thấy. Giống như tiếng chuông báo cháy vậy.
Đồng thời, một bảng tin nhắn đỏ lòm như một vũng máu hiện ra trước mặt cậu.
[Anh hùng Duobella đã được thức tỉnh 70% trí tuệ và năng lực.
Anh hùng Duobella đã được thức tỉnh 70% cảm xúc và bản ngã.
Anh hùng Duobella bắt đầu có suy nghĩ độc lập.
Cảnh báo! Anh hùng Duobella có thể từ chối hoặc phản kháng những mệnh lệnh của bạn.]
Lời cảnh báo của Hệ thống làm Kang Shin nhíu mày. Những biểu hiện của Hệ thống cho thấy, nó rất cảnh giác khi thấy cậu thức tỉnh cho đồng đội của mình.
Có nghĩa là, người bản xứ càng thức tỉnh, họ càng trở nên độc lập và không bị áp đặt bởi mệnh lệnh từ Ký Chủ nữa.
Cậu cũng lờ mờ hiểu được lời nhắc nhở của Emily: "Đối xử tốt với các nhân vật được triệu hồi".
Kang Shin bối rối gãi đầu.
'Chẳng lẽ đã từng có sự cố gì ghê gớm giữa những người được triệu hồi và những người bản xứ sao?'
Cậu quay sang Duobella. Quầng sáng rực rỡ từ tán cây Thế Giới vẫn đang bao phủ cơ thể cô ấy, và lấp lánh như sao.
Dưới ánh sáng rạng rỡ, nước da cô ấy trắng hồng lên, làm những đường cong càng cuốn hút hơn nữa.
Kang Shin khẽ nuốt nước bọt.
'Chắc cô ấy không nổi khùng lên và tấn công mình đâu nhỉ? Mình đâu có làm gì cô ta...'
Nãy giờ Kang Shin chưa hề đối xử tệ với cô ấy. Cậu cũng không ức hiếp gì Duobella, thậm chí còn cần thận lấy quần áo cho cô ấy mặc.
Khi cậu còn đang suy nghĩ vẩn vơ, Duobella bất ngờ rùng mình. Thế rồi, cô ấy mở mắt và nhìn thẳng vào Kang Shin.
Kang Shin hơi giật mình, cậu lùi lại đề phòng theo bản năng.
Tuy nhiên, trái với lo lắng của cậu, Duobella bỗng quỳ sụp xuống và cúi đầu sát đất.
"Tạ ơi Thần linh cứu mạng!"
Diễn biến quá bất ngờ khiến Kang Shin ngẩn người một lúc lâu.
***
Hai người mất khá nhiều thời gian để giải thích cho nhau về tình hình hiện tại.
Theo lời Duobella, trong trận chiến cuối cùng, cô ấy bị một con Titan bóp nát. Khoảnh khắc trước khi chết, Nguyệt Hồn - thần bảo hộ của cô ấy - nói rằng Duobella hãy yên tâm, một ngày nào đó sẽ có thần linh ở thế giới khác tới và hồi sinh cho cô, giúp người dân xứ Eden giành lại quê hương.
Vì vậy, khi tỉnh táo trở lại, nhìn thấy Kang Shin đứng bên cây Thế giới, cô biết rằng cậu chính là vị thần mà Nguyệt Hồn đã nhắc đến.
Đáp lại, Kang Shin bảo rằng mình không phải là thần thánh gì cả, chỉ là một người bình thường ở Thế giới khác được đưa tới đây để làm vật ký sinh cho cây Thế giới còn non trẻ. Rằng cậu chỉ mượn năng lực của cây Thế giới để triệu hồi cô và những người khác để chiến đấu. Rằng họ đang trải qua quá trình thử thách, và nếu không vượt qua những thử thách này, họ sẽ gặp nguy hiểm. Rằng họ đang lâm vào tình thế khó khăn, một tháng tới sẽ không có đồ ăn và nước uống, còn địa điểm săn bắn thì quá nguy hiểm so với khả năng hiện tại.
Kang Shin nói tất cả những điều này bằng khuôn mặt nghiêm trang và lo lắng. Thế rồi, cậu ngớ người khi thấy Duobella đang cười.
Đó không phải là một nụ cười chế giễu hay khinh thường.
Đó là một nụ cười hạnh phúc và ấm áp.
Đôi môi hồng của cô ấy khẽ cong lên, má ửng hồng, hai mắt hơi khép lại và hàng lông mày giãn ra.
Thấy Kang Shin ngơ ngác, cô ấy vội nói:
"A... Em xin lỗi, thưa ngài. Chỉ là em quá sung sướng khi được tái sinh... Tay chân vẫn còn nguyên vẹn và mặt mũi cũng không còn sẹo... Nên em không kiềm chế được..."
Kang Shin hơi khựng lại một chút, rồi khẽ gật đầu.
Phải rồi.
Người con gái trước mắt cậu từng trải qua nhiều năm chiến tranh thảm khốc, từng bị thương và bị chết dưới nanh vuốt quái vật. Những gì cô ấy đã trải nghiệm chắc chắn là rất kinh khủng. Còn cậu, mới gặp chút khó khăn mà đã lo sợ đến cỡ này. Thật không ổn chút nào.
Kang Shin khịt mũi một cái cho đỡ xấu hổ, rồi hỏi Duobella.
"Cô là người xứ Eden, chắc cô biết rõ về mấy vùng đất kia chứ? Chúng ta nên đi kiếm thức ăn và nước uống ở đâu?"
Duobella nhìn Kang Shin, nhìn cây Thế giới, rồi nhìn mấy pháp sư Hỏa Hồ. Ánh mắt cô sáng lên khi nhìn thấy Ivanka đứng gần đó. Thế rồi cô ấy khẽ nói:
"Không nên đến Bình nguyên Sacamp. Nơi đó đầy những dã thú hung hãn và nhanh nhẹn. Nếu bị chúng bao vây, chắc chắn chúng ta sẽ bị xé xác. Hơn nữa, những dã thú đầu đàn như Quái Sư Chúa hay Linh Cẩu Chúa đều có những kỹ năng mạnh hơn hẳn so với cấp độ thông thường".
Kang Shin khẽ gật đầu. Cậu có thể hiểu được chuyện này. Giống như trong game, dù cùng level nhưng quái vật Trùm luôn có kỹ năng và chỉ số vượt trội hơn quái vật thường.
"Cũng không nên đến Rừng già Orina. Kẻ thù có cấp độ thấp, nhưng chiến đấu trong rừng rậm rất nguy hiểm".
Kang Shin lại gật đầu. Cô ấy nói đúng những gì cậu nghĩ.
"Càng không thể đến Hồ Aerus. Nơi này toàn những kẻ thù cấp cao".
Kang Shin tiếp tục gật đầu. Quan điểm của cô ấy cũng giống cậu.
"Hang Golbin và Hang Dơi không phải là chỗ để kiếm thức ăn hay nước uống. Đầm lầy Loren cũng vậy."
"Khoan đã" - Kang Shin sửng sốt - "Thế thì đi đâu bây giờ?"
"Còn lại một nơi" - Duobella mỉm cười - "Là Thung lũng tuyết".
Kang Shin há hốc mồm. Cô ấy có đùa cậu không? Thung lũng tuyết Seviad là nơi cậu gạt bỏ đầu tiên, vì ở đó có Tuyết Long cấp 290 và Tuyết Tinh Linh cấp 280.
Như hiểu được nỗi băn khoăn của Kang Shin, Duobella vui vẻ nói:
"Tuyết Long và Tuyết Tinh Linh rất mạnh, nhưng chúng sống ở những hang sâu trên vách đá và hiếm khi ra ngoài. Chúng cũng ít khi chủ động tấn công con người. Người Tuyết cũng nguy hiểm, nhưng thị giác rất kém nên có thể tránh được."
"Huh? Dễ vậy sao?" - Kang Shin nghiêng đầu ngạc nhiên.
"Vâng. Thung lũng tuyết là nơi sinh sống của tộc Hỏa hồ. Ngài thấy đó, sức phòng thủ của họ rất kém. Nếu vùng đất ấy thực sự nguy hiểm thì họ đã không thể sống nổi".
Kang Shin ồ lên một tiếng và há hốc mồm vì ngạc nhiên. Ra là thế. Khuôn mặt cậu trở nên tươi tỉnh hơn một chút.
"Ngoài ra..." - Duobella mím môi - "Nếu được, xin ngài hãy thức tỉnh cho một pháp sư Hỏa hồ. Người đó rất có ích trong tình hình hiện tại".
Nghe đến đây, khuôn mặt Kang Shin lại chùng xuống.
Khác với các anh hùng, thường dân chỉ có một mốc thức tỉnh duy nhất. Thế nên, để thức tỉnh một thường dân cần số điểm cống hiến lên tới 10.000. Đó là con số quá lớn, nên cậu không khỏi băn khoăn.
Thay vì thức tỉnh cho một thường dân, cậu có thể làm được nhiều thứ khác.
Kang Shin gãi đầu, ngập ngừng hỏi: "Người đó... là ai?"
"Là Ivanka ạ" - Duobella hào hứng nói.
"Ivanka?" - Kang Shin bối rối - "Cô bé kia ấy hả?"
"Vâng! Cô ấy chính là Cáo Mẹ Vĩ Đại, một trong những người sáng lập nên làng Hỏa Hồ ở Sevidas đó!"
Lần này thì miệng Kang Shin còn mở to hơn nữa, đến nỗi cậu cảm thấy hàm mình sắp rụng ra đến nơi.
"Ivanka? Sáng lập làng Hỏa Hồ? Cáo Mẹ Vĩ Đại? Cô nhóc loắt choắt kia á?"
"À quên, ngài đến từ thế giới khác nên chưa hiểu..." - Duobella cười khúc khích - "Tộc Hỏa Hồ trưởng thành sớm hơn nhiều so với các chủng tộc khác. 4 tuổi là họ đã có thể lập gia đình rồi. Một phần ba làng Hỏa hồ ở Sevidas là con cháu của Ivanka. Ba anh em Pháp sư kia cũng là con nhà cô ấy đấy".
Nghe đến đây, Kang Shin không thể ngậm miệng lại được nữa. Hàm cậu dường như đã rơi xuống đất rồi.
Mục lục
ôi đợi mãi - cảm ơn ad :)) quà mừng tết hêhe
Trả lờiXóa3 tuổi ôi mẹ ơi
Trả lờiXóathanks ad nhé
Trả lờiXóaNice
Trả lờiXóa