Chiến ca Tà đề - Chương 9: Những không gian khác


Cùng lúc ấy, tại một không gian thứ nguyên nào đó...

Một quả đồi nằm trơ trọi giữa bãi đất trống. 

Dưới chân đồi, xác golbin và dơi quỷ nằm la liệt. Thân hình chúng thủng lỗ chỗ vì bị những mũi tên vô hình xuyên qua.

Ở trên đỉnh đồi là một cái cây cao chừng bốn mét, thân cây khẳng khiu và dưới tán cây có nhiều quả nho nhỏ. Đây chính là cây Thế giới của vùng đất này.

Bên dưới tán cây có hai bóng người...

Không, chính xác là có ba kẻ ở dưới tán cây. 

Kẻ đang đứng là một cô gái trẻ, mái tóc ngắn ngang vai và thân hình khỏe khoắn. Khuôn mặt cô ấy thanh tú và thanh khiết như một nàng tiên. Cô ấy không mặc gì cả, nhưng trên tay cô ấy là một cây cung đặc biệt. Cây cung trong suốt và lấp lánh như thể nó được làm từ không khí.

Cô ấy chính là Thiên Tiên Cordelia, Đội trưởng Cấm vệ quân của Hoàng gia Icarus. Nữ anh hùng phẩm chất A, xạ thủ được mệnh danh là Phong Linh của Icarus.

Kẻ thứ hai là một người đàn ông da đen cao lớn, cái đầu hói chi chít sẹo. Hắn là Samuel Limerman, một trong ba kẻ sở hữu Khế ước hoa văn Hoàng kim. Trái ngược với bộ dạng trần truồng của Cordelia, Limerman mặc một bộ giáp vàng óng từ đầu đến chân. Đó chính là những món đồ từ gói trang bị của hắn, bao gồm mũ Hoàng Kim, găng Hoàng Kim, giày Hoàng Kim, áo và quần cũng là đồ Hoàng Kim nốt.

Hắn đang ngồi lên người kẻ thứ ba - một Hobgolbin - và tung những cú đấm như búa bổ xuống đầu tên quái nhân.

Dù tên Hobgolbin đã há hốc mồm và trợn ngược mắt, nhưng Limerman vẫn không dừng tay. Quan điểm của hắn là "thà giết lầm còn hơn bỏ sót". Những ngày tháng sống trong khu ổ chuột của của thành phố tội phạm Detroit, đã dạy cho hắn một điều: Chỉ có thể yên tâm nếu cái xác của kẻ thù không còn nguyên vẹn nữa.

Mãi đến khi cái đầu của tên Hobgolbin trở nên mềm nhũn và nát bấy,  Samuel Limerman mới đứng dậy. Hắn vừa vẩy vẩy hai bàn tay toe toét máu, vừa trầm ngâm đọc những thông báo của Hệ thống.

Thế rồi, hắn bỗng đưa tay xoa xoa sau gáy, ở đó có một vết xước nhỏ - hậu quả sau đòn tấn công của một con dơi quỷ.  Samuel Limerman quay sang Cordelia, trừng mắt dữ tợn.

"Con đũy chó khốn kiếp này! Tao bảo mày phải xử lý hết lũ dơi đó cơ mà? Tại sao lại để sót một con bay đến chỗ tao?'

Cordelia vẫn im lìm đứng đó, với ánh mắt vô hồn. Cô chưa được thức tỉnh lần nào, vì vậy mọi suy nghĩ và cảm xúc của cô đều đang bị phong ấn. Thế nên đương nhiên là cô không thể trả lời hắn được.

Tuy nhiên, Samuel Limerman không quan tâm đến chuyện đó. Hắn nổi cáu khi nhìn bộ mặt vô cảm của cô. Thế rồi, hắn vung tay lên...

CHÁT!

Một cái tát giáng xuống mặt Cordelia. Không thể phản kháng, cô ấy ngã ngửa và nằm sõng soài ra đất. 

Thân hình trắng nõn của Cordelia phơi bày trước mắt Limerman, giống như miếng thịt phơi ra trước mặt con sói đói. Gã nở một nụ cười khả ố.

"Hmm... Mày đúng là một con bé hư đốn. Mà những đứa hư thì phải bị trừng phạt đích đáng".

Nói xong, Limerman tiến đến bên Cordelia và đưa tay kéo quần xuống.

Không lâu sau, những tiếng rên rỉ và tiếng thở hổn hển vang lên giữa không gian tĩnh mịch.


Ở một không gian khác.

Lần này là một cánh đồng khổng lồ giống như đồng cỏ xavan ở Châu phi. Giữa những bụi cỏ um tùm, hai người đàn ông cao lớn đứng tựa lưng vào nhau dưới tán cây Thế giới.

Một trong số đó là người đàn ông da đen xăm trổ, mặc bộ giáp màu hoàng kim, tay cầm thanh kiếm cũng lóe sáng ánh vàng. Người còn lại là một anh chàng đẹp trai, khuôn mặt góc cạnh và nghiêm nghị, cầm cây chùy gỗ đã gãy - dường như là chiến lợi phẩm tước đoạt từ tay con golbin nào đó .

Dưới chân họ, xác quái vật nằm la liệt. Ngay cả tên Hobgolbin cũng chịu chung số phận.

"97, 98, 99..." - Người đàn ông da đen xăm trổ cẩn thận đếm những cái xác quái vật - "Thêm tên này nữa là 100. Chúng ta hoàn thành nhiệm vụ rồi, người anh em!"

Nói xong, người đàn ông buông thanh kiếm, ngồi xuống và cười ha hả. Gã là Rival Ricardo, cũng là một kẻ sở hữu Khế ước hoa văn Hoàng kim. Và đồng đội của gã chính là Hoàng tử thứ ba của Đế Chế Lorencia, anh hùng Lector.

Có vẻ như hai người đàn ông này đã phối hợp khá ăn ý. Họ cùng nhau tiêu diệt toàn bộ số quái vật của thử thách đầu tiên mà không gặp thương tích gì.

Ngẩng đầu lên nhìn Lector, Ricardo khịt mũi:

"Cậu đánh tốt đấy, người anh em! Puahahaa! Yên tâm, ta sẽ không để cậu phải thiệt thòi đâu. Đêm nay ta sẽ tặng cho cậu một mỹ nữ để vui vẻ đã đời."

"..."

"Hử, không thích à?"

"..."

"Này, thế cậu có thích đàn ông không vậy? Đừng làm ta sợ nhé!"

Lector vẫn im lặng không nói gì. Chỉ có giọng nói liến thoắng của Ricardo vang lên sang sảng.

*

Lại một không gian khác nữa.

Có một cô gái xinh xắn và nhí nhảnh - trông như một nữ sinh trung học - đang vỗ tay ăn mừng. Đó là Tsukasa Aoi, cô gái trẻ măng ngồi cạnh Kang Shin ở phòng hội trường.

Bên cạnh cô là một nữ thú nhân cũng rất trẻ, bộ tóc xù màu vàng óng và đôi mắt sáng quắc như sao.

Tsukasa Aoi mặc một bộ giáp bạc, trong khi nữ thú nhân cầm cây rìu bạc.

"Onii-chan nói không sai chút nào! Em gái của Hawkeye đúng là người mạnh nhất trong số các anh hùng hạng B".

Nơi họ đang đứng là một hòn đảo nhỏ, diện tích chừng bốn mươi mét. Xung quanh là mặt nước mênh mông. Xác của những con dơi quỷ và gậy gỗ, khiên gỗ của lũ Golbin đang nổi lập lờ trên làn nước.

Có vẻ như chúng đã bị choáng bởi kỹ năng Sư tử hống của nữ thú nhân, rồi sau đó bị dìm đến chết đuối.

"Cảm ơn cậu, Guleye!" - Aoi vỗ mạnh vào lưng nữ thú nhân - "Những ngày tới, hãy tiếp tục cố gắng cùng mình nhé!"

Guleye khẽ gật đầu. Xem xét biểu cảm của cô, có lẽ cô ấy cũng đã được thức tỉnh một vài lần.

"Cũng may là mình rơi vào đúng môi trường thuận lợi như thế này. Nếu rơi vào [cao nguyên đá], [thảo nguyên] hoặc [thung lũng] thì cũng vất vả lắm".

Aoi ngồi phịch xuống, thở phào nhẹ nhõm. Guleye cũng ngồi xuống ngay bên cạnh. Aoi vui vẻ dựa vào vai nữ Thú nhân như thể đó là một người bạn thân quen.

"Tiếp theo..." - Aoi nheo mắt nhìn vào thông báo của Hệ thống - "Với số điểm hiện tại, mình nên chiêu mộ ai nữa nhỉ? Oniichan bảo là thử thách thứ hai sẽ cần một vài anh hùng tộc nhân ngưu và tộc nhân mã."

"..."

"Ê này Guleye, cậu thuộc dòng giống Sư tử đúng không? Đừng có ăn thịt mấy người đó nhé..."

"..."

Nghĩ ngợi một lúc, cô gái quyết định mở Bảng triệu hồi anh hùng ra để lựa chọn thêm đồng đội.

 

*

Một thân cây đứng trơ trọi giữa thảo nguyên, cành lá nhuốm màu đỏ tươi.

Phải, cái cây thật sự đang nhuốm máu. Còn mặt đất bên dưới đã biến thành một vũng máu nhầy nhụa.

Xác của golbin và dơi quỷ chất thành một đống quanh thân cây. Riêng tên Hobgolbin nằm co quắp như một đống thịt, tay chân bị bẻ theo tư thế cực kỳ dị hợm.

Một người đàn ông đang ngồi trên xác tên Hobgolbin và chăm chú đọc tin nhắn của Hệ thống. Thân hình đồ sộ đen bóng, hai cánh tay gân guốc và bộ giáp vàng bê bết máu. Trông gã cũng không khác gì một con quái vật thực sự.

"Hừm... Để xem... Thử thách thứ hai là... "

Gã là Bobby Ashley, kẻ cuối cùng trong nhóm người sở hữu Khế ước hoa văn Hoàng Kim. Một cựu đô vật đã bị cấm thi đấu vĩnh viễn vì đánh chết đối thủ.



*

Những tiếng nổ ầm ì vang động trong không khí.

Trong không gian này, cây Thế giới mọc lên giữa một cao nguyên đá. Bốn phía xung quanh là đất đai khô cằn và những tảng đá nằm rải rác.

Xác quái vật nằm la liệt khắp nơi. Chúng gục xuống bên cạnh những phiến đá vỡ vụn.

Tên Hobgolbin lảo đảo lết về phía cây Thế giới. Thân hình hắn thủng lỗ chỗ, máu tuôn ra đầm đìa. 

Dưới tán cây Thế giới, một cô nàng mảnh khảnh mặc bộ giáp bạc đang bình thản khoanh tay quan sát tình cảnh thê thảm của tên quái nhân, miệng cười khẩy. Sau lưng cô ta là hai thú nhân tai nhọn đang đứng chờ lệnh.

Khi tên Hobgolbin bước qua một tảng đá, cô gái hét lên lanh lảnh.

 "Kích nổ".

Nghe hiệu lệnh, một trong hai người đứng sau cô ta liền vung tay lên. Lập tức, tảng đá dưới chân tên Hobgolbin nổ tung. 

ẦM!

Do cự ly quá gần, sóng xung kích từ vụ nổ và những mảnh đá vụn bắn ra đã xé nát phần thân dưới của tên quái nhân. 

Keukekeke!!!

Sau tiếng hú thảm thiết, hắn nằm gục xuống và lịm đi.

Chừng hai giây sau, tên Hobgolbin ngừng thở. Âm thanh quen thuộc của Hệ thống vang lên, và một loạt tin nhắn hiện ra.

"Kỹ năng [Bộc Phá Thạch] quả là phù hợp với môi trường cao nguyên đá. Chắc chẳng ai ngờ rằng mình chỉ cần hai anh hùng cấp D để vượt qua thử thách đầu tiên" - Cô gái gật gù tỏ vẻ hài lòng  - "Tình hình thuận lợi như thế này thì mình không cần phải lo lắng về thử thách thứ ba nữa. Nhưng trước hết phải vượt qua 30 ngày của thứ thách thứ hai đã".

Cô vừa lẩm bẩm vừa mở tin nhắn để kiểm tra thông tin về các hầm ngục mới mở ra.

Cô gái ấy là Olga Pimenova, tân binh của bang Gấu Siberia, một trong số những người sở hữu Khế ước hoa văn Bạc.

*

Bằng cách này hay cách khác, những người xuất sắc nhất đã vượt qua thử thách đầu tiên mà không gặp phải tổn thất gì đáng kể.

Tuy nhiên, những người khác thì không thuận lợi như vậy. Rốt cuộc, không phải ai cũng mạnh mẽ như mấy gã da đen, hoặc nhận được thông tin quý giá như Aoi, hoặc chọn được đồng đội phù hợp như Kang Shin và Pimenova.

Đa số những người còn lại đều gặp khó khăn và tổn thất một hoặc hai đồng đội. Thậm chí, vài kẻ còn đang lâm vào cảnh thập tử nhất sinh. Bo Yilong (Bạc Nhất Long) là một trong số đó. 

Bo Yilong là con trai út của đại gia Mỹ gốc Hoa Bo Guanjun (Bạc Quán Trung). Sinh ra trong một gia đình tỷ phú, tương lai của thiếu gia Bo Yilong hoàn toàn rộng mở. Tuy nhiên, bản tính dâm tặc đã khiến hắn lâm vào vòng lao lý. 

Hai tháng trước, Bo Yilong đang đi mua sắm thì trông thấy một thiếu nữ xinh đẹp ngồi trò chuyện cùng bạn bè. Quen thói hái hoa ghẹo nguyệt, hắn cho người chặn đường bắt cóc và đưa cô bé về tư dinh để cưỡng hiếp suốt bốn ngày. Trong cơn phê thuốc, hắn lỡ tay bóp cổ khiến cô bé tử thiệt mạng. Bo Yilong tưởng rằng có thể dùng tiền để dàn xếp mọi chuyện, nhưng không ngờ thiếu nữ này lại là một người nổi tiếng trên mạng xã hội Outstagram với hơn 200 ngàn người theo dõi (Note: Chắc là gọi chệch của Instagram).

Kết quả là gia đình cô bé đã làm đơn kiện Bo Yilong, đồng thời những người hâm mộ của cô cũng kêu gọi tẩy chay các công ty của gia đinh Bo Guanjun. Tình hình ngày càng trở nên rắc rối, cuối cùng Bo Guanjun quyết định thuê người dàn dựng một màn kịch, giả bộ rằng Bo Yilong đã hối hận và tự sát. Đồng thời, ông ta tìm cách đưa con trai mình đến Eden để lánh nạn.

Khổ nỗi, đứng trước thử thách thứ nhất, Yilong vẫn bị thói háo sắc làm mờ mắt. Thay vì chọn những đồng đội mạnh mẽ và hữu dụng, hắn chỉ chú tâm tìm kiếm những cô nàng xinh đẹp và trẻ măng. Thậm chí hắn còn quên cả việc thức tỉnh cho đồng đội của mình. Vì vậy, đội quân ô hợp của hắn đã bị đánh bại hoàn toàn.

Đứng dưới tán cây Thế giới, Bo Yilong run rẩy nhìn quanh. Xung quanh hắn là những tiếng rên la thảm thiết. Cách hắn chừng vài mét, một cô gái đang quằn quại vì bị bốn năm con dơi quỷ bu lấy hút máu. Đằng kia, hai tên Golbin đang hào hứng dùng dao rạch bụng một nữ thú nhân, trong khi một tên khác dùng rìu đá để chặt tay cô ta như chặt thịt lợn. Phía xa xa, từng tốp golbin đang đè các cô gái xuống đất và cưỡng hiếp.

Đó là một khung cảnh tàn bạo và ghê rợn. Yilong mếu máo nhìn quanh, hắn không biết phải làm gì trong hoàn cảnh này.

Thịch

Thịch

Có tiếng bước chân tiến lại gần hắn. Yilong quay sang bên, đôi mắt hắn trợn lên thi thấy tên Hobgolbin cao lớn, thân hình lông lá đang tiến lại gần. Một tay tên quái nhân cầm cây rìu đá khổng lồ, một tay cầm miếng thịt - không, đó là cẳng chân của một cô gái nào đó. Hắn vừa gặm cái chân như người ta gặm đùi gà, vừa nở nụ cười nham nhở.

Chỉ còn vài bước nữa là tên Hobgolbin sẽ đến nơi. Yilong sợ đến nỗi khuỵu xuống, hai đầu gối va vào nhau lập cập. Tay hắn run run, thanh kiếm bạc lặng lẽ rơi ra. Một vũng nước màu vàng chảy ra từ đũng quần hắn.

Tên Hobgolbin nhìn Yilong, hắn khịt mũi khinh bỉ và chuẩn bị giơ cây rìu lên.

Khoảnh khắc đó, Yilong chợt nhớ ra lời dặn của Sung Hoo lúc ở hội trường.

[Khi nào gặp nguy hiểm đến tính mạng, hãy đọc mã S.O.S]

Dù không rõ điều này có tác dụng gì, nhưng đây là điều duy nhất hắn có thể làm vào lúc này. Yilong nhắm tịt mắt lại và gào lên:

"S.O.S!!!"

Ngay lập tức, ánh chớp lóe lên. Từ giữa hư không, một cô gái tóc đỏ mặc bộ lễ phục màu trắng xuất hiện, chắn giữa Yilong và tên Hobgolbin.

Đó chính là Yi Sora, một trong số bốn trợ lý của Sung Hoo.

Yi Sora chỉ đứng nguyên một chỗ, nhưng khí lực của cô ấy làm cả bầu không khí xao động. Như thể sự hiện diện của cô ấy khiến toàn bộ không gian này trở nên hỗn loạn. Lập tức, tên Hobgolbin khựng lại. Thậm chí đám dơi quỷ và golbin xung quanh đó cũng thẫn thờ đến nỗi cứng đờ cả người, giống như bầy ếch đối mặt với rắn hổ mang. 

Với vẻ mặt thờ ơ, cô bình thản quay sang Bo Yilong.

"Đây là dịch vụ cứu hộ khẩn cấp. Cậu có thể mua vũ khí, trang bị và thuốc men để thoát khỏi tình trạng này. ".

"M.. mua?"

"Đúng vậy, chúng tôi có bán vũ khí, trang bị và thuốc men để hỗ trợ mọi người. Cậu có thể mua trước rồi trả bằng tiền trên Trái đất. Lãi suất là 3% mỗi ngày".

Khuôn mặt Yilong từ từ giãn ra khi nghe đến chữ "Tiền". Phải rồi, giải quyết mọi thứ bằng tiền - đó là cách sống của hắn từ trước đến nay. 

Nếu tình huống này có thể giải quyết được bằng tiền, thì hắn chẳng có gì phải lo lắng.

Yi Sora mở kho đồ của mình cho hắn xem. Các món đồ đã được niêm yết sẵn giá quy đổi ra tiền tệ trên Trái đất.

Yilong lặng lẽ quan sát các món đồ trong kho của Yi Sora. Một phút sau, miệng Yilong cong lên thành một nụ cười, hắn khẽ nói.

"Ta mua hết".

"Mua... Hả?" - Yi Sora nhíu mày, cô cữ ngỡ rằng mình vừa nghe nhầm.

"Ta mua hết những món này. Gửi hóa đơn về cho cha ta."

 

Mục Lục:

Chương 9

Chương 8

Chương 7

Chương 6

Chương 5

Chương 4

Chương 3

Chương 2

Chương 1

Chương 0

3 nhận xét:

Được tạo bởi Blogger.