Không thăng cấp một mình - Chương 3: Hệ thống bị khóa?

 

Mabel Yuan khẽ nghiến răng. Từ trước đến nay, chưa có một học trò nào dám cãi lời cô ta. Không, chính xác hơn là chưa có một Thợ Săn trẻ nào dám cãi lời cô. Một phần vì cô ta là thiên tài trong số các Thợ săn dưới 30 tuổi, một phần nữa bởi vì cô ta mang huyết thống của đại gia tộc Yuan. Trên tàu Hy Vọng, Yuan xếp thứ ba trong ngũ đại gia tộc, quyền lực và uy thế kinh người, không thể đo đếm.

Thế mà hôm nay, trong lớp Sơ Cấp này, lại có một tên nhãi mười sáu mười bảy tuổi dám bắt bẻ cô ta, làm cô ta bẽ mặt trước mọi người!

Đôi mắt Mabel Yuan toát ra một ánh nhìn lạnh lẽo. Đứa học trò ngỗ ngược này, trong tương lai chắc chắn cô ta không để cho Jiwon yên ổn đâu!

Khẽ hắng giọng, cô ta cười khẩy: “Hừm, ta công nhận trò nói có ý đúng. Nhưng… Jiwon à Jiwon, trò quên rằng cả triệu người trên con tàu này cũng chỉ có một mình Vệ Thần Jang Minjong đạt được đẳng cấp đó sao? Hàng ngàn hàng vạn kẻ khác, dù nỗ lực cả đời cũng chỉ là thứ vô danh tiểu tốt. “

Mabel Yuan vừa nói vừa lật giở cuốn sổ tay:

“Nếu trò muốn lặp lại kỳ tích như Vệ Thần… thì phải cố gắng tu luyện cho mạnh lên. Để xem nào..." - Cô ta nheo mắt nhìn Jiwon và nói bằng giọng lạnh lùng - " Chỉ số mana của trò hiện giờ chỉ ở mức F- , cứ thế này e rằng tương lai trò chỉ có thể làm Tạp Binh lo chuyện cơm nước, lau nhà xí cọ boong tàu mà thôi!”

Hiện tại, chỉ số mana là yếu tố cơ bản để đo lường sức mạnh và phân cấp bậc của thợ săn. Muốn trở thành Thợ săn, chỉ số mana phải đạt mức E trở lên, mới có thể sử dụng các chiến kỹ và phép thuật để đối đầu với quái vật.

Nghe thấy Mabel Yuan nói, một đám học trò con nhà bình dân và tiểu gia tộc đều cay đắng nhìn về phía Jiwon. Chỉ số của cậu ta còn chưa đạt nổi cấp F, thiên phú đúng là quá tệ, làm sao đạt được thành tựu gì cho đời.

Ngay cả Jang Hera cũng khẽ thở dài. Cô không ưa gì cậu học sinh cá biệt kia, nhưng khi thấy thiên phú của cậu ta kém cỏi như vậy, trong lòng cô cảm thấy có chút thương xót. Mức mana đó, dù tập luyện nỗ lực hàng chục năm, may ra cũng chỉ lên được hai đến ba cấp, làm sao đủ để sử dụng những kỹ năng chiến đấu? Tương lai cậu ta, may ra thì được làm vệ binh canh gác ở boong tàu, nếu không thì chỉ có thể làm Tạp binh hoặc giải nghệ làm người bình thường mà thôi.

Trong khi đó, Gangji Yuan khịt mũi, đưa tay che miệng cười. Mới nãy hắn hơn lo lắng khi nghe Jiwon lên giọng đanh thép tranh luận cùng Mabel Yuan, tưởng rằng một kỳ tài nào đó mới lộ diện. Nhưng hóa ra thiên phú cậu ta lại tệ hại đến vậy. Hắn chính là Nhị Thiếu gia của đại gia tộc Yuan, sức mạnh, tiền tài, quyền lực đều vượt xa so với bạn bè đồng trang lứa. Jiwon lấy gì để so với hắn? Nếu biết sớm, hắn chẳng cần lo lắng làm chi cho mất công. Thậm chí, trong lòng hắn bắt đầu nghĩ xem trong mấy năm học sắp tới, nên "dạy dỗ" tên ngỗ ngược kia ra sao.

Trong khi đó, Jiwon hơi giật mình khi nghe Mabel Yuan nhắc đến “Chỉ số”. Đúng rồi, tại sao cậu lại quên mất cơ chứ! Cậu vội nhủ thầm một câu pháp chú bằng ngôn ngữ rune.

[Kiểm tra trạng thái]

Khoảnh khắc đó, trái tim cậu run lên, toàn bộ dây thần kinh căng thẳng và hai mắt trợn trừng nhìn vào khoảng không trước mặt.

Nửa giây sau…

Ding!

Bảng Trạng thái

I. Tổng quan

Tên: Seung Jiwon
Chủng tộc: Con người
Chức nghiệp: Chưa xác định
Năng khiếu: Trung bình thấp
Bang hội: Không

II. Chỉ số:
Cấp độ: 1  
 Thức tỉnh: 0
Thể lực: 11   
Sức mạnh: 13   
Mana: 12 
Nhanh nhẹn: 10 
Phòng thủ: 7 
Kháng phép: 8

III. Kỹ năng:
Không

IV. Biệt danh: Bếp trưởng gia đình

V. Trang bị: ???

Từ giữa hư không, một tấm bảng trong mờ, cùng những dòng chữ kỳ bí hiện ra trước mắt. Nhưng với Jiwon, chúng không hề xa lạ. Bởi vì cậu đã gắn bó với chúng mấy chục năm trời. Đó chính là một tính năng của Hệ thống thăng cấp, thứ đã giúp cậu vươn tới sức mạnh thần thánh trong kiếp trước.

Khóe môi cậu khẽ run lên vì xúc động. Bảng thông số này hiện lên, có nghĩa là cậu vẫn có thể truy nhập vào Hệ thống. Tuy nhiên, khóe mắt cậu nheo lại khi thấy ba dấu hỏi chấm hiện lên ở phần "Trang Bị".

Tại sao lại thế? Ở kiếp trước, chuyện này chưa bao giờ xảy ra.

Nhìn về phía giáo sư Mabel Yuan, cậu tiếp tục lẩm bẩm một câu pháp chú nữa, cũng bằng ngôn ngữ rune.

 [Điều tra trạng thái]

Lại nửa giây nữa trôi qua, và một tấm bảng nữa hiện lên.

Bảng Trạng thái

I. Tổng quan

Tên: Mabel Yuan
Chủng tộc: Con người
Chức nghiệp: Hỏa pháp sư
Năng khiếu: Thông minh tài trí
Bang hội: Gia tộc Yuan

II. Chỉ số:
Cấp độ: 26  
Thức tỉnh: 0
Thể lực: 92   
Sức mạnh: 33   
Mana: 212 
Nhanh nhẹn: 60 
Phòng thủ: 37 
Kháng phép: 188

III. Kỹ năng:
Hỏa Cầu Công Phá

IV. Biệt danh: Ngôi sao mới nổi, Huyết Hỏa Tiểu thư, Giáo sư mặt lạnh, Hồ Ly kiêu hãnh

V. Trang bị: ???

Thứ đang trôi nổi trước mắt cậu chính là thông số trạng thái của Giáo sư Mabel Yuan. Đúng như dự đoán, chỉ số của cô ta khá nổi trội, xứng đáng là một pháp sư xuất chúng trong thế hệ trẻ. Tuy nhiên, những biệt danh của Mabel Yuan cũng phần nào phản ánh nhân cách méo mó của cô ta.

Trong lúc Jiwon đang chăm chú quan sát thông tin của Mabel Yuan, thì trên bục giảng, cô ta vẫn lớn tiếng xỉa xói cậu. Những lời lẽ sắc bén như dao của cô ta khiến đám học trò xung quanh phải nhíu mày ái ngại cho Jiwon. Nhưng cậu không có thời gian để quan tâm đến chuyện đó, tâm trí của cậu đã dồn hết vào Hệ thống rồi.

Một lần nữa, dòng "Trang bị" lại hiện ra ba dấu ??? 

Cảm thấy lo lắng, Jiwon thử đọc một câu pháp chú nữa.

[Mở Cửa hàng]

Lần này, không có gì hiện ra cả.

Jiwon nuốt một ngụm nước bọt. Cậu nhận ra rằng mình đã mừng rỡ hơi sớm. Cậu vội đọc thêm câu tiếp theo.

[Mở Bảng Nhiệm Vụ]

Vẫn không có gì hiện ra.

[Mở Bảng thức tỉnh]

[Mở Hệ thống tin nhắn]

Jiwon liên tiếp đọc các câu lệnh mà mình có thể nhớ được.

Cùng lúc đó.

Đứng trên bục giảng, Mabel Yuan vừa nói vừa chăm chú quan sát biểu cảm của Jiwon. Ban nãy, gương mặt cậu ta còn khá tươi tỉnh, nhưng giờ nó đã tối sầm lại. Thậm chí, cậu ta còn nhìn chằm chằm vào khoảng không vô định trước mặt, miệng khẽ lầm bầm những điều gì đó vô nghĩa.

 Mabel Yuan mỉm cười đắc ý, cô ta đoán rằng Jiwon đã bị mình dọa cho đến nỗi sợ mất vía. 

'Cũng phải thôi, một đứa con trai mới lớn đang muốn gây ấn tượng trước mặt người đẹp, giờ lại phải đối diện với tương lai phũ phàng như thế, làm sao mà bình tĩnh nổi'  - Mabel Yuan khịt mũi -  'Nhưng mà, cơn ác mộng vẫn còn dài lắm. Ngươi sẽ phải trả giá đắt vì dám chọc giận bà...'

 Bước đến bên chiếc bàn giáo viên, Mabel Yuan cầm quyển lịch lên, lật giở vài trang. Sau đó, cô ta quay xuống nhìn đám học trò và lên tiếng:

"Dù sao đi nữa... giáo sư của các trò cũng không phải là kẻ hẹp hòi. Nếu học trò của ta làm nên kỳ tích, ta cũng rất vinh dự... Vì vậy, Jiwon à Jiwon...".

Nở một nụ cười, Mabel Yuan nói bằng giọng mê hoặc, như thể một cô giáo tận tụy hết lòng vì học sinh.

"Còn bốn tháng nữa là tới kỳ sát hạch. Nếu lúc đó, trò có thể làm cho mana của mình đạt mốc E, ta sẽ công nhận rằng trò nói đúng, rằng trò là một tài năng triển vọng và vượt trên lý lẽ thông thường . Thậm chí ta sẽ dốc hết tài nguyên của mình để bồi dưỡng và hỗ trợ cho trò... Còn nếu trò không làm được..."

Trong khoảnh khắc, nụ cười của Mabel Yuan vụt tắt. Ánh mắt lạnh lùng của cô ta hướng thẳng về phía Jiwon, và giọng nói của cô ta trở nên cay nghiệt.

"Thì có nghĩa, trò chỉ là một kẻ ngông cuồng dám khoa môi múa mép, buông lời xấc xược trong giờ học. Một kẻ như thế không thể trở thành Thợ săn, cũng không có tư cách để học tại nơi này."

Những lời của Mabel Yuan vang lên như lời buộc tội của phán quan.

Ngay cả Jiwon, đang tập trung kiểm tra các tính năng của Hệ thống, cũng phải rùng mình sực tỉnh và lắng nghe câu nói của cô ta.

Sau khi ngừng một lát, Mabel Yuan gằn giọng và nói rõ ràng từng tiếng:  "Ta sẽ yêu cầu Ban Giám hiệu trục xuất trò khỏi Học Viện!"

Những tiếng xì xào vang lên khắp lớp học. Nhiều học trò không kìm nổi, đã há hốc mồm vì ngạc nhiên. Những kẻ đến từ tiểu gia tộc hoặc con nhà bình dân như Ryoo Bin thì lo lắng đến toát mồ hôi lạnh. Thậm chí Gianji Yuan cũng trợn mắt khi nghe thấy giao ước nghiệt ngã của Mabel Yuan.

Thông thường, khoảng 6 tháng các học viên sẽ được sát hạch một lần. Những người có lượng mana đạt mốc E, được công nhận là các Thợ Săn Sơ Cấp. Họ sẽ được chuyển sang các lớp tiếp theo để bồi đắp thêm mana kỹ năng chiến đấu. Tuy nhiên, không phải ai cũng có thể vượt qua cửa ải này. Một kẻ thiên phú kém cỏi như Jiwon, e rằng phải mất vài năm không chừng. Thậm chí đã từng có rất nhiều người  không thể nâng mana lên mốc E, đành phải giải nghệ hoặc đi làm Tạp binh.

Vấn đề là, Học viện Thợ Săn không chối bỏ học viên nào. Miễn là họ có đủ tiền đóng học phí, và đủ kiên trì để theo hết các khóa học, Học viện sẽ dạy dỗ họ đến cùng.

Thế mà hôm nay, trước mặt tất cả mọi người, Mabel Yuan công khai tuyên bố rằng cô ta sẽ dùng quyền của Giáo sư Học viện để buộc tội và trục xuất cậu.

Đây chắc chắn là một hình phạt vô cùng thảm khốc, có thể nói là đóng sập cánh cửa tương lai của Jiwon. Ai cũng nghĩ rằng, cậu sẽ phải quỳ xuống xin Mabel Yuan bỏ qua, hoặc hoảng hốt từ chối giao ước này.

Tuy nhiên, trái với dự đoán của tất cả mọi người, Jiwon chỉ trả lời ngắn gọn: "Được rồi, cứ làm theo ý Giáo sư".

Nói xong, cậu ta tiếp tục nhìn chằm chằm vào khoảng không vô định, nét mặt u ám như đám mây trước trời giông tố.

Biểu cảm của Jiwon khiến cho tất cả đều ngạc nhiên. Thái độ của cậu ta là sao? Rõ ràng nhìn cậu ta rất lo lắng và đăm chiêu, như thể đang đối mặt với thảm kịch khủng khiếp. Nhưng.. nếu sợ hãi, tại sao cậu ta lại chấp nhận giao ước nghiệt ngã đó?

Bản thân Mabel Yuan cũng cảm thấy khó hiểu. Cô nheo mắt nhìn Jiwon và chăm chú quan sát, nhưng không thể giải thích được thái độ kỳ quặc của đứa học trò ngỗ nghịch kia. 

Lời giải thích hợp lý duy nhất, là Jiwon thực sự bị điên. Chuyện này cũng thường xuyên xảy ra ở tàu Hy Vọng. Những kẻ nghèo khó sống ở dưới khoang tàu, thường xuyên chìm trong cảnh u ám và chật chội, y như những con gián con chuột, nên sinh ra bất ổn tinh thần. 

Mabel Yuan lắc đầu, cô ta thở dài thườn thượt và cảm thấy mất hứng. Lẽ ra cô ta phải nhận ra điều này sớm hơn. 

'Khỉ thật... Tại sao mình lại lãng phí thời gian với một kẻ giẻ rách cơ chứ?' - Mabel Yuan lẩm bẩm. Cô ngồi phịch xuống ghế, uể oải quay lại bài giảng còn dang dở.

Cô ta không biết rằng, Jiwon mới là kẻ đang cảm thấy lãng phí thời gian. Cậu chẳng thèm e sợ lời thách thức của cô, bởi tâm trí cậu đang dồn vào Hệ thống. Trùng sinh trở về, mục tiêu của cậu là đánh bại Hải Vương Kraken, bảo vệ tàu Hy vọng và quan trọng hơn cả là bảo vệ Trái đất. Muốn làm được điều đó, cậu phải nhanh chóng vượt qua cả trình độ SSS, vươn tới đẳng cấp thần thánh trước khi thảm họa ập tới. Mana đạt mốc E? Mục tiêu đó đâu đáng để cậu quan tâm!

Quan trọng hơn, cậu đang cảm thấy bối rối trước trạng thái kỳ lạ của Hệ thống. Cậu vẫn có thể sử dụng một số tính năng cơ bản như kiểm tra trạng thái của bản thân, kiểm tra trạng thái của kẻ khác, kho đồ, Luyện chế. Nhưng những tính năng quan trọng khác - như Bí Kỹ, Chức Nghiệp Cao Cấp, Thức Tỉnh, Phân phối Điểm, Cống Hiến hay thậm chí là Hệ thống tin nhắn - thì không thể khởi động được. 

Ban đầu, Jiwon sợ rằng mình đã nhớ nhầm mã rune, nhưng dường như không phải. Cậu đã sử dụng Hệ thống để thăng cấp hàng chục năm liền, nếu nhớ nhầm thì cùng lắm là sai một hoặc hai mã, không thể sai nhiều như thế được.

Jiwon đoán rằng, có thể là ở kiếp này cậu chưa xác nhận danh tính với Hệ thống, nên một số tính năng đã bị khóa. Nếu đó là sự thật, việc thăng cấp và tăng cường sức mạnh sẽ gặp nhiều khó khăn.

Khổ nỗi, chỉ sau bốn năm nữa, Hải Vương Kraken sẽ thống lĩnh bầy Thủy quái công kích tàu Hy vọng. Jiwon không nắm rõ sức mạnh của Kraken, nhưng cậu từng chiến đấu với ba Hải Vương khác, tất cả đều ở cấp SS- đến SS+. Có nghĩa là sức mạnh của Kraken cũng tương tự ở mức đó.

Với một Hệ thống bị hạn chế tính năng, trong bốn năm nữa Jiwon có thể vượt qua Vệ thần Jang Minjong, đánh bại Kraken và bảo vệ tàu Hy vọng không? Chuyện này thì cậu cũng không dám chắc.

Cứ thế, Jiwon chìm sâu trong dòng suy nghĩ, quên cả thời gian. Thậm chí khi buổi học kết thúc và mọi người đứng dậy ra về, cậu vẫn ngồi lặng lẽ ở đó.

Thái độ của Jiwon khiến mọi người càng tin rằng đầu óc cậu có vấn đề. Nhiều học trò bước ra cửa, ngoái đầu nhìn về phía cậu với ánh mắt thương hại. Trong khi đó, Mabel Yuan và Gangji Yuan cười khẩy tỏ vẻ khinh bỉ, rồi cùng nhau đi ra thang máy riêng để trở về tư dinh của gia tộc.

Chỉ còn lại ba người vẫn ở lại, chăm chú quan sát biểu cảm của Jiwon.



MỤC LỤC

Chương 5

Chương 4

Chương 3

Chương 2

Chương 1

2 nhận xét:

Được tạo bởi Blogger.